1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký nỗi đau... ( mong được chia sẻ)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi forgive_forgive, 25/06/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguvanbaochi

    nguvanbaochi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    2.609
    Đã được thích:
    9
    Chị ơi, đừng khóc nữa... Hãy nghĩ đến chồng, đến đứa con mà hai anh chị đang có... Bé đi xa rồi... bé sẽ siêu thoát... và bé sẽ thanh thản, hạnh phúc... Chị hãy yên tâm... Bởi bây giờ... bé có thể tự chăm sóc cho mình...
    Đừng làm bé buồn vì phải nhìn mẹ đau đớn như thế!!!
  2. binhanh_tqvn

    binhanh_tqvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    1.091
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài ts của bạn , mình thấy buồn và hiểu được phần nào mất mát của gd bạn . Dù sao mọi chuyện cũng xẩy ra rồi , hãy cố gắng và vượt qua nhé ! Chia buồn cùng gd bạn , chúc bạn sớm vượt qua nỗi đau .
  3. ElLula

    ElLula Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2009
    Bài viết:
    2.593
    Đã được thích:
    1
    Bình yên.!!!
  4. cady666

    cady666 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2006
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    1
    Thật buồn!!! Mong chị và gia đình sớm vượt qua nỗi đau.
  5. forgive_forgive

    forgive_forgive Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    1.469
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đã tròn 20 ngày mình mất bé...nỗi đau trong lòng cũng đã dịu hơn...Sáng mình thắp hương cho con.3 lần cầm hương là 3 lần hương văng ra ngoài. Thầm khấn con " Con giận gì Mẹ đúng không? Mẹ có lỗi khi không giữ được con. Mẹ đau nhiều lắm,thsa thứ cho mẹ con nhé". Thắp hương cho con xong nghe đâu đó như có 1 lời nhắn nhủ mẹ chưa ra mộ con....Thực sự mình rất sợ khi đối diện với đám đất con con... nơi cái hình hài nhỏ bé của mình đơn côi ở đó. Nhưng có lẽ con mình nó cần như thế. Nó cần mình đối diện với nó, với nỗi đau ấy để vững vàng hơn.Gọi điện cho chồng " Anh thu xếp về đưa em ra mộ con".Nghĩa trang yên ắng và buồn, tấm bia nhỏkhắc tên con Nguyễn Trần Hải Vũ làm mình như đứt từng khúc ruột. Nước mắt mình lặng lẽ rơi...Mình muốn cào đất lên, nhìn con 1 lần....ôm con trong lòng... Sữa đã cắt rồi mà tự nhiên lại chảy...chua xót quá ...Con gái mình cũng chắp tay khấn em " Chị mang sữa cho em uống. Mang bimbim cho em ăn. Mang otô cho em chơi đấy. Sao em lại hư thế, lại chê bố mẹ nghèo mà bỏ đi. Nhà mình có tiền mà sao em lại chê nghèo?" mình nhìn sang chồng thấy mắt anh hoe đỏ. 1 làn gió nhẹ thổi qua mình như cảm thấy thằng bé thơm nhẹ qua má...." Khi nào mà Ba có thật nhiều tiền thì chị đón em về nhé" Vẫn tiếng con bé nói chuyện với em...Có 1 điều gì đó len nhẹ vào mình.. nỗi đau như giảm xuống...sự xót xa được xoa dịu...con mình sẽ được siêu thoát... nó sẽ có 1 cuộc sống khác hạnh phúc và yên bình" mẹ đừng lo lắng nhiều, con yêu mẹ" có lẽ mình tưởng tượng nhưng hình như mình nghe tiếng con thì thầm
  6. songhahs

    songhahs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Bài viết:
    1.747
    Đã được thích:
    4
    Xin chia sẻ nỗi buồn cùng chị.
    Tôi vẫn tưởng mình là người đàn ông cứng rắn. Nhưng chiều nay, đọc bài của chị, mắt tôi đã nhoà đi.
  7. bathazer

    bathazer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    441
    Đã được thích:
    0
    Mình rất buồn và chia sẻ với hoàn cảnh của cậu, mong rằng 2 người sẽ vượt qua được nỗi đau này, cho mình gởi những lời an ủi chân thành nhất đến cậu.
  8. ng0cngh3ch

    ng0cngh3ch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2009
    Bài viết:
    230
    Đã được thích:
    0
    Chị ah! Bé không giận chị đâu. Nơi thiên đường kia bé sẽ phù hộ cho vợ chồng chị...
    Giữ gìn sk chị nhé...
  9. nguvanbaochi

    nguvanbaochi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    2.609
    Đã được thích:
    9
    Em không nghĩ là chị tưởng tượng đâu. Bé đang nói chuyện với chị thật đấy.
    Cũng đừng nghĩ là em bịa ra điều này để an ủi chị. Em biết cảm giác mất đi người thân là thế nào. Và em cũng biết cái cảm giác khi được gặp lại họ - đó là một cảm giác rất thật, gần gũi và ấm áp.
    20 ngày... Chị chưa thể hoàn toàn nhẹ lòng để quên đi nỗi đau này. Nhưng 20 ngày nữa, chị sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. 20 ngày tiếp theo nữa chị sẽ thấy ấm áp khi nghĩ về bé... Bé sẽ luôn ở bên chị và gia đình.
    Chị biết không? Không hiểu sao em lại nghĩ rằng bé của chị giống hệt như những cô bé, cậu bé trong các bức ảnh về Chúa hài đồng (mặc dù em không theo đạo). Em tin rằng bé của chị - sẽ giống như các cô bé, cậu bé ấy - xinh xắn, ngây thơ và đáng yêu vô cùng. Và hơn hết, đó là nụ cười. Em tin là bé mang nụ cười của một thiên thần đấy chị ạ!
    Hãy yên tâm về bé, chị nhé!
  10. bigbaby7786

    bigbaby7786 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2008
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Ngồi đọc bài của chị em đã ko cầm được nước mắt.
    Rồi hạnh phúc sẽ đến chị ạ, Bg chắc tâm trạng của chị và gđ đã ổn rồi. Mong em bé bình yên.

Chia sẻ trang này