1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký online Vương quốc TY

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi tin-tac, 31/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. girl_never_die

    girl_never_die Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2003
    Bài viết:
    5.084
    Đã được thích:
    7
    "Tao ko thể hiểu chúng ta đã chơi với nhau trong ngần ấy năm cũng đủ để mày hiểu về tao chứ1Nếu mày nói ra có lẽ tao sẽ tha thứ mà còn vui mừng nhưng bây giờ.............có lẽ muộn rồi!Tao cmả thấy bị tổn thương ,bị đem ra làm trò hề!Có lẽ tao cần thời gian"
    Đó là những dòng mess mà Phương gửi cho Quỳnh khi cô biết một sự thật khiến trái tim mới lớn của cô tổn thương ghê gớm!Tùng ko "yêu" cô ít ra ko có một chút gì hơn 1 tình bạn mà đã lựa chọn quỳnh!Ko phải cô ghen mà giận vì Quỳnh ko nói cho cô biết rằng Tùng đã ngỏ lời với mình trước để rồi cô làm trò cười cho hai người!Cô càng giận T hơn khi T đã ỡm ờ trong 1 thời gian dài mà ko chịu xác định tình cảm với cô!Nếu T thích Q sao ko nói ra?Lúc đầu khi P ngỏ lời,T đã nói cân có thời gian ,P nghĩ chắc T còn đang bối rối vì mình là con gái lại ngỏ lời trước nên sẽ chờ!Nhưng P nhầm,đó chỉ là trò hoãn binh của T!T ngỏ lời với Q rồi nhưng Q chưa chấp nhận!T sợ mất Q và như thế hoá ra mất luôn cả P!Cũng ko thể nói rằng đó là trò bắt cá hai tay nhưng nếu để chấp nhận thì......Rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra!P đâu có ngốc!P thừa thông minh để nhận ra rằng mình đang trở thành đề tài hay nói của T và Q!Dù cố giấu nhưng qua những cuộc nói chuyện thì P nhận ra điều đó!Và P quyết định xác định cho chắc chắn những điều còn hoài nghi!Dù P ko thích nhưng cô đành phải dựng lên 1 vở kịch!
    (em sẽ kể tiếp sau vì bận mất rùi!)
  2. friendship_83

    friendship_83 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    1.607
    Đã được thích:
    0
    hì đọc mấy bài của mọi người hay thật đấy. Đầu tiên nhìn thấy dài định không đọc nhưng càng đọc thì cang thấy hay và không thể bỏ được phải đọc cho bằng hết, mọi người viết tiếp nhá
  3. friendship_83

    friendship_83 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    1.607
    Đã được thích:
    0
    hì đọc mấy bài của mọi người hay thật đấy. Đầu tiên nhìn thấy dài định không đọc nhưng càng đọc thì cang thấy hay và không thể bỏ được phải đọc cho bằng hết, mọi người viết tiếp nhá
  4. tear_in_heaven

    tear_in_heaven Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    868
    Đã được thích:
    0
    Cơn mưa ập xuống bất ngờ khiến mọi người dáo dác chạy tìm chỗ trú. Mình tôi đi thẫn thờ dưới mưa. Mưa lạnh xua tan những nỗi muộn phiền,mưa làm nhoè những giọt nước mắt cay nồng, mưa xoa dịu những hờn ghen.......và mưa còn mang lại cả sự cô đơn......
    Chiều hôm sau A đến tìm gặp tôi. Cậu muốn được giải thích,rồi chúng tôi đi dạo bên ven hồ , tôi lặng thinh còn A thì thao thao giải thích, tôi bất giác thở dài và thấy lòng trống trải lạ, có phải là tôi đã quá nghiêm khắc với A, với tình yêu của mình, tôi ko biết, nhưng.......bỗng nhiên A nắm lấy tay tôi, ánh mắt nhìn tôi trìu mến và rồi A nói 3 cái từ-mà-ai-cũng-biết-là-từ-gì-đấy. Tôi ngỡ ngàng và cảm thấy tim mình như nhảy tăng-gô
    - B ơi, dậy ăn cháo rồi uống thuốc nào
    Tiếng mẹ gọi làm tôi bừng tỉnh. Chỉ là một giấc mơ thôi sao. Tôi thấy toàn thân ê ẩm, đầu đau như búa bổ, mặt mũi nóng bừng. Trận dầm mưa hôm qua đã quật ngã tôi, tôi nằm mê man......
    - Này A , gặp cậu khó quá, tôi có chuyện muốn nói với cậu
    - C à, ừ dạo này tôi hơi bận , có chuyện gì thế
    - Bận à ? Bận yêu đương hả - C bực dọc - Tôi muốn hỏi là rốt cuộc tình cảm của cậu dành cho B là thế nào, tôi biết là cậu cũng rất quí mến B
    - Sao cơ, à , ừ, mà sao lại hỏi thế
    - B đang ốm đấy .
    - B ốm à - giọng A giật thót - Ốm như nào , có nặng ko ???
  5. tear_in_heaven

    tear_in_heaven Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    868
    Đã được thích:
    0
    Cơn mưa ập xuống bất ngờ khiến mọi người dáo dác chạy tìm chỗ trú. Mình tôi đi thẫn thờ dưới mưa. Mưa lạnh xua tan những nỗi muộn phiền,mưa làm nhoè những giọt nước mắt cay nồng, mưa xoa dịu những hờn ghen.......và mưa còn mang lại cả sự cô đơn......
    Chiều hôm sau A đến tìm gặp tôi. Cậu muốn được giải thích,rồi chúng tôi đi dạo bên ven hồ , tôi lặng thinh còn A thì thao thao giải thích, tôi bất giác thở dài và thấy lòng trống trải lạ, có phải là tôi đã quá nghiêm khắc với A, với tình yêu của mình, tôi ko biết, nhưng.......bỗng nhiên A nắm lấy tay tôi, ánh mắt nhìn tôi trìu mến và rồi A nói 3 cái từ-mà-ai-cũng-biết-là-từ-gì-đấy. Tôi ngỡ ngàng và cảm thấy tim mình như nhảy tăng-gô
    - B ơi, dậy ăn cháo rồi uống thuốc nào
    Tiếng mẹ gọi làm tôi bừng tỉnh. Chỉ là một giấc mơ thôi sao. Tôi thấy toàn thân ê ẩm, đầu đau như búa bổ, mặt mũi nóng bừng. Trận dầm mưa hôm qua đã quật ngã tôi, tôi nằm mê man......
    - Này A , gặp cậu khó quá, tôi có chuyện muốn nói với cậu
    - C à, ừ dạo này tôi hơi bận , có chuyện gì thế
    - Bận à ? Bận yêu đương hả - C bực dọc - Tôi muốn hỏi là rốt cuộc tình cảm của cậu dành cho B là thế nào, tôi biết là cậu cũng rất quí mến B
    - Sao cơ, à , ừ, mà sao lại hỏi thế
    - B đang ốm đấy .
    - B ốm à - giọng A giật thót - Ốm như nào , có nặng ko ???
  6. tuanmark

    tuanmark Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2004
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Đọc chuyện của mọi người hay quá, mướt quá mà nghĩ tủi cho bản thân. Chuyện tình cảm của mình ngoài đời hơi bị giống với chủ đề nhưng chẳng biết viết thế nào, mà chán thật mình lại là nhân vật A trong chuyện mới buồn....
  7. tuanmark

    tuanmark Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2004
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Đọc chuyện của mọi người hay quá, mướt quá mà nghĩ tủi cho bản thân. Chuyện tình cảm của mình ngoài đời hơi bị giống với chủ đề nhưng chẳng biết viết thế nào, mà chán thật mình lại là nhân vật A trong chuyện mới buồn....
  8. giangctm1

    giangctm1 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    1
    Cuộc tình dĩ vãng đã trôi đi vào quên lãng,
    Kỷ niệm cũng chỉ là cơn sóng mơ hồ
    Nếu chúng mình
    Cứ tiếc nối ân tình
    Yêu chi cho tâm hồn mình thêm vỡ nát
    Trong giấc mơ dài...
    Ngày xửa ngày xưa , ở một xứ xở nhiệt đới gió mùa hoa trái quanh năm tươi tốt. Nắng nhiều. Mưa cũng nhiều. Lòng người hay thay đổi...

    ... Bấy giờ đang là mùa hạ ... Nắng ngoài đường rực rỡ... Những hàng cây cơm nguội nở hoa... Những cây dương liễu ngơ ngác buồn...Trời rất xanh...Giữa trời có đám mây trắng trông hệt dáng điệu một nhà hiền triết.Thoát cái, gió xua mây đi. Nhà hiền triết biến thành con chó xồm lớn...
    ... Anh lần theo dấu vết của em. Trong giấc mơ.Trên căn gác nhỏ.Bên kia nửa địa cầu.Những bức tường gạch đỏ có cây dây leo xanh...Trời xanh thắm và biển xanh thắm...Em đi mất hút trong mong nhớ...
    ...Em lúc nào cũng chờ đợi anh...Tình yêu là chờ đợi...Bứt rứt ,hồi hộp, xay mê...Khi gặp anh, anh à... anh ơi là em đã chờ đợi, chờ đợi trong sự lười biếng, khoái trá và hạnh phúc...Anh không hiểu gì cả...anh à ,anh ơi...Anh là thằng ngốc 100%...
    ... Phải rồi, anh là thằng ngốc.Anh không xứng đáng với em.Tâm hồn anh đen tối.Cư xử thiếu dịu dàng.Nhiều khi thô bạo.Đạo đức giả.Anh đã lén ngắm nếp áo trễ tràng cung thân hình mảnh dẻ của em.... NHưng sao hắn lại coi anh là một tên trộm trong khi hắn cũng trộm cướp chẳng kém gì anh.Hắn được em 100%. Đó là may mắn của hắn,hay là tai hoạ?...
    Và A chịu thua
    Dù đó là hèn nhát
    Và A muốn thắng
    Dù chiến thắng đó ba lần vô nghĩa....

    ...Ồ thật là kỳ, tất cả việc dè sẻn cử chỉ, lời nói... Được gặp nhau là điều kỳ diệu nhất từ trước tới nay... Anh à , anh ơi... Điều gì khiến anh phiền muộn?...Vẫn biết thừa nhận sự kiềm chế...Nhạy cảm với tình yêu...Em chẳng biết gì...Cô đơn không tả... Chúng ta làm được gì khi xây những lâu đài cát bên bờ biển xanh???
    Thế giới có hàng tỷ người.Trong ký ức nào của em có anh...
    Anh à, anh ơi... Từ khi được gặp thấy anh thì em đã không còn hối tiếc gì về cuộc sống... Em thấy mệt mỏi rã rời... Em đi ngủ bây giờ đây... Và Anh nhớ nhé, Em hẹn anh trong mơ ...
  9. giangctm1

    giangctm1 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    1
    Cuộc tình dĩ vãng đã trôi đi vào quên lãng,
    Kỷ niệm cũng chỉ là cơn sóng mơ hồ
    Nếu chúng mình
    Cứ tiếc nối ân tình
    Yêu chi cho tâm hồn mình thêm vỡ nát
    Trong giấc mơ dài...
    Ngày xửa ngày xưa , ở một xứ xở nhiệt đới gió mùa hoa trái quanh năm tươi tốt. Nắng nhiều. Mưa cũng nhiều. Lòng người hay thay đổi...

    ... Bấy giờ đang là mùa hạ ... Nắng ngoài đường rực rỡ... Những hàng cây cơm nguội nở hoa... Những cây dương liễu ngơ ngác buồn...Trời rất xanh...Giữa trời có đám mây trắng trông hệt dáng điệu một nhà hiền triết.Thoát cái, gió xua mây đi. Nhà hiền triết biến thành con chó xồm lớn...
    ... Anh lần theo dấu vết của em. Trong giấc mơ.Trên căn gác nhỏ.Bên kia nửa địa cầu.Những bức tường gạch đỏ có cây dây leo xanh...Trời xanh thắm và biển xanh thắm...Em đi mất hút trong mong nhớ...
    ...Em lúc nào cũng chờ đợi anh...Tình yêu là chờ đợi...Bứt rứt ,hồi hộp, xay mê...Khi gặp anh, anh à... anh ơi là em đã chờ đợi, chờ đợi trong sự lười biếng, khoái trá và hạnh phúc...Anh không hiểu gì cả...anh à ,anh ơi...Anh là thằng ngốc 100%...
    ... Phải rồi, anh là thằng ngốc.Anh không xứng đáng với em.Tâm hồn anh đen tối.Cư xử thiếu dịu dàng.Nhiều khi thô bạo.Đạo đức giả.Anh đã lén ngắm nếp áo trễ tràng cung thân hình mảnh dẻ của em.... NHưng sao hắn lại coi anh là một tên trộm trong khi hắn cũng trộm cướp chẳng kém gì anh.Hắn được em 100%. Đó là may mắn của hắn,hay là tai hoạ?...
    Và A chịu thua
    Dù đó là hèn nhát
    Và A muốn thắng
    Dù chiến thắng đó ba lần vô nghĩa....

    ...Ồ thật là kỳ, tất cả việc dè sẻn cử chỉ, lời nói... Được gặp nhau là điều kỳ diệu nhất từ trước tới nay... Anh à , anh ơi... Điều gì khiến anh phiền muộn?...Vẫn biết thừa nhận sự kiềm chế...Nhạy cảm với tình yêu...Em chẳng biết gì...Cô đơn không tả... Chúng ta làm được gì khi xây những lâu đài cát bên bờ biển xanh???
    Thế giới có hàng tỷ người.Trong ký ức nào của em có anh...
    Anh à, anh ơi... Từ khi được gặp thấy anh thì em đã không còn hối tiếc gì về cuộc sống... Em thấy mệt mỏi rã rời... Em đi ngủ bây giờ đây... Và Anh nhớ nhé, Em hẹn anh trong mơ ...
  10. vampire_in_love

    vampire_in_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2003
    Bài viết:
    1.280
    Đã được thích:
    0
    Hắn phóng như bay trên đường, hơn 11h đêm, trời mưa như trút nước, từng cơn gió lạnh quất thẳng vào mặt hắn. Nhưng hắn mặc kệ, cái lạnh của thời tiết giờ đây chẳng có nghĩa gì so với sự lạnh lẽo trong tim hắn. Hình ảnh Thủy tay trong tay với Long như hiện lên trước mắt, hắn rồ ga, chẳng để ý gì đến tiếng kêu gào thảm thiết của chiếc xe khi phải đi với vận tốc quá lớn. Cũng trên chiếc xe này, đã có một cô bé, một cô bé với đôi mắt thật sáng, nụ cười thật xinh ngồi sau hắn, trò chuyện cùng hắn, cho hắn những xao xuyến, những rung động của một thằng con trai chập chững bước vào đời... Nhưng rồi, hắn cay đắng nhận ra đôi mắt đó chỉ thật long lanh khi Thủy nhìn Long, đôi mắt đó chỉ thật duyên thật đẹp khi Thủy cười với Long. Còn hắn, hắn mãi chỉ là một người bạn, một người bạn không hơn không kém của Thủy.
    Hắn cũng chẳng thể trách gì Thủy, Thủy học giỏi, xinh đẹp, con nhà khá giả, trong lớp hắn Thủy như một nàng công chúa tuyệt vời mà bao thằng con trai mong muốn được trở thành hoàng tử của Thuỷ, hắn là một trong số đó. Thủy chơi thân với hắn, một thằng con trai bình thường, hơi nhút nhát, học thì ít mà ngồi oánh vi tính nối mạng cùng lũ bạn thân thì nhiều, chơi những trò mà Thủy cho là vô bổ và đầy bạo lực. Nhà Thủy gần nhà hắn và hai đứa thường cùng nhau đi học. Khi Thủy bước lên xe hắn, hắn cảm nhận được bao cặp mắt ghen tị đang dõi theo mình, những lúc đó hắn cảm thấy hạnh phúc biết bao.
    Đến bây giờ, hắn mới hiểu tình cảm của Thủy dành cho hắn, cái tình cảm mà đã có lúc hắn tưởng là tình yêu, thực chất chỉ là tình bạn. Thủy yêu Long, cũng dễ hiểu thôi, Long đẹp trai, nhà giàu và rất tài hoa. Trong những buổi biểu diễn văn nghệ, tay Long lướt trên phím đàn như một nghệ sĩ dương cầm thực thụ, trên sân bóng, Long là một tiền đạo tài năng, luôn có tên trong đội hình chính thức của khoa. Học cùng lớp nhưng hắn và Long không chơi với nhau nhiều. Đám bạn của Long thường là những chàng công tử Hà thành sành điệu, sẵn sàng cùng Long đốt tiền trong những cuộc nhậu nhẹt xa xỉ, những cuộc chơi mà hắn đoán là Thủy không bao giờ biết. Còn hắn thì khác, ngoài đám bạn thân, hắn thích chơi với những cậu bạn tỉnh ngoài thật thà, chất phác, những người mà tính tự lập cũng như sự cố gắng của họ đáng để hắn học tập rất nhiều...
    Hắn phóng vào đường Kim Mã, mỗi khi gặp chuyện gì không vui là hắn lại đến con phố này, đơn giản bởi vì đây là nơi Hiền sống. Hiền là cô bạn gái thân nhất của hắn, học cùng hắn hôì cấp 3, vào đại học tuy khác trường nhưng tình bạn giữa hai đứa vẫn ngày một khăng khít. Hắn bấm chuông, Hiền ra mở cửa trong bộ váy ngủ dài trắng, như một thiên thần. Và thiên thần bỗng tròn mắt ngạc nhiên khi thấy bộ dạng của hắn:
    -Trời, cậu sao vậy Minh?
    Hắn mỉm cười gượng gạo bước vào nhà, ướt từ đầu đến chân. Nhận chiếc khăn Hiền đưa, vừa lau hắn vừa kể cho Hiền nghe mọi chuyện. Chuyện kể hết, cốc sữa nóng Hiền pha hắn cũng đã uống hết từ lâu, nhưng Hiền vẫn không nói câu nào. Mưa đã tạnh, Hiền ngồi bên hắn mà chẳng ai nói một lời. Hai đứa nó là thế, nhiều khi chỉ im lặng thôi cũng có thể hiểu nhau. Chuông đồng hồ điểm 1 tiếng, hắn đứng dậy:
    - Mình phải về đây.
    - Muộn rồi, Minh ở lại đây đi, nhà mình có phòng trống dành cho khách, Minh về bây giờ, tớ sợ...
    Hắn quay lại nhìn Hiền, bốn mắt gặp nhau, có chút gì lo lắng ánh lên trong mắt Hiền, mắt Hiền thật đẹp, quen nhau bao lâu mà bây giờ hắn mới nhận thấy điều này. Hắn mỉm cười:
    - Tớ không sao đâu, đừng lo. Đêm nay tớ ngủ ở chỗ Đức Anh, gần đây thôi. Chúc ngủ ngon nhé.
    Hiền tiễn hắn ra cửa, hắn lên xe rùi phóng đi ngay, vẫn cảm nhận được cái nhìn của Hiền sau lưng mình. Tâm sự được với Hiền, cảm giác cô đơn trong hắn đã vơi đi phần nào.
    ( to be continued)

Chia sẻ trang này