1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký ! ( Part 2)

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi witch141v, 20/08/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 4everOneLove

    4everOneLove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    811
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay giám đốc đi vắng .. Mò đi sớm ... 11h đã ra khỏi công ty. Đi ăn rồi ra Thọ ngồi ... Chẹp ... trời gì mà đẹp kinh khủng thế này .. Nắng trong xanh nhưng mà không hề nóng ... Ngồi buôn dưa lê với con bạn thân ... Khản hết cả cổ ... Lần nào cũng thế ... 1 tuần gặp nhau có khi cả 7 ngày .. Nhưng mà không bao giờ hết chuyện ...
    Buồn mày nhỉ .. !! Hôm nay tao thấy chán lắm ... Xoay quanh câu chuyện của tao và mày giờ toàn cơm áo gạo tiền ... Hỏi xem tuần này mày làm được bao nhiêu dự án ... Mời được bao nhiêu khách lên công ty phỏng vấn ... Sắp training dự án mới chưa .. Làm về cái gì đấy ... Rồi thì tuần này làm ăn sao rồi .. có bận lắm không .. 1 con thì nhàn quá còn 1 con làm không hết việc ..
    Có khi tao nhàn rỗi quá đâm ra hay nghĩ lung tung ... Thà cứ bận tối mặt tối mũi như mấy đợt làm thầu còn đõ .. Chẳng có thời gian mà ăn chứ chưa nói gì đến thời gian mà ngồi ngẫm ngợi ...
    Mày là đứa hiểu tao nhất ... nên chắc mày hiểu thời gian này tao đang như thế nào ... Sao lại chán ngán mọi thứ thế này chứ ... Nhiều khi cảm giác những vỏ bọc trong con người đang vỡ vụn... bao nhiêu những dồn nén đã vỡ oà ... Lâu lắm tao không thể khóc ... Thà cứ khóc đi còn hơn là như thế này ... Chính bản thân tao bây giờ còn không biết tao đang muốn gì và đang buồn về cái gì nữa ... Chỉ biết lúc nào cũng cảm thấy nặng nề lắm ...
    Mày hỏi tao rằng thế giờ cứ thích như thế này à ... Không định yêu ai à ... Buồn cười quá ... Không phải mình muốn cái gì là mình sẽ được cái đó .. Cũng như không phải mình muốn yêu 1 ai đó là mình có thể yêu ... Sao giờ nhìn vào chuyện tình cảm tao lại thờ ơ thế này nhỉ ... Nhiều khi cũng cảm thấy lạc lõng lắm .. Cũng muốn có 1 người bên cạnh mình để quan tâm .. để sẻ chia buồn vui ... Nhưng mà lại sợ ... Sợ 1 lần nữa lại phải cắn chặt môi để không bật khóc khi biết mình đã là 1 con ngốc ... Không phải lần nào cũng đủ nghị lực tự lau nước mắt đứng lên làm chính mình ... Giờ tao sợ tao không còn đủ sức nữa ... Mệt mỏi lắm rồi ... Mày hiểu không .. Chắc mày hiểu đúng không ..
    Càng đau buồn nhiều con người ta lại càng cảm thấy trai sạn .. Giờ cảm giác sẽ chẳng chuyện gì có thể làm tao đau đớn nữa .. Nhưng cũng chẳng còn ai làm tao thực sự thoát khỏi bức tường mà chính bản thân tao đang tạo ra ...
    Người ta đến rồi người ta ra đi trong sự thờ ơ lạnh nhạt đến mưc có người nói là tàn nhẫn ... Nhưng mà cũng chẳng biết phải làm sao .. Tao của ngày trước không phải như thế này ... Nồng nàn và tình cảm lắm .. đúng không ...
    Có lẽ mày nói đúng .. đến khi nào tao tìm lại là chính bản thân tao .. thì đó mới là lúc tao bắt đầu một điều gì mới mẻ ...
    Nhưng mà cũng chẳng biết là bao giờ ... Có thể là ngay hôm nay .. Ngày mai ... hay có khi là chẳng khi nào ...
    Thôi cứ sống vậy ... Đôi khi cảm giác chán ngắt .. nhưng vẫn cứ phải sống ... Còn gia đình nữa .. Còn mày nữa ...
    Cuộc sống là một chuỗi dài bon chen và tính toán .. đầu óc đôi khi mệt mỏi kinh khủng ... cảm tưởng như muốn nổ tung ra ... Nhưng mà vẫn cứ phải gắng gượng .. để mà sống ...
    Thôi cố lên vậy .. cả tao và mày ... Chịp ...
  2. along_the_road

    along_the_road Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay hay nghe Ôi Quê Tôi của Lê Mình Sơn.
    Ô hê hà ... Ô hê há
    Ánh mắt như dao cau liếc vào mỏm đá
    Mài tuổi thơ tôi sắc ngọt
    Ánh mắt em lung lay sóng rượu quê rót đầy chống chếnh thân em
    Ô hê hà ... Ô hê há
    Ánh mắt em lung lay, sóng rượu quê rót đầy chống chếnh quê tôi
    quê tôi ... quê tôi

    Câu hát hay thật... Ánh mắt sắc như dao cau liếc vào mỏm đá, mài tuổi thơ tôi sắc ngọt... Nhưng mình thích từ "liếc" thay bằng từ "liếp" hơn. Từ "liếp" nó tả được đúng động tác mài dao mà. Đêm điều này nói với bạn, bạn công nhận: "Ừ đúng đấy!"
    ... mài tuổi thơ tôi sắc ngọt...
    Lại một Trung thu nữa đang về. Tuổi thơ qua mau quá...
    Hết giờ nghỉ trưa rồi. Giờ thì làm việc. Như người lớn!
    Các "nhi đồng mặt già" ở đây thường thích câu đó: "Như người lớn!"
  3. lovelyloveforever2003

    lovelyloveforever2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    5.426
    Đã được thích:
    0
    Trng thu ơi hỡi ....................
    Buồn quá .............
    Định rủ 1 em đã chấm từ trước đi cùng .... thế mà đến hôm nọ nó lại giở chứng ra ...................
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Đứt đoạn từ đâu? Từ ngày 4.9 cơ đấy...
    Thứ 2 ngày 5.9
    Đi làm.
    Ra khỏi nhà với cái đuôi ngựa quen thuộc. Tóc quá dài nhưng tiếc và thật ra là lười nên lần lữa mãi không xén bớt nó đi. Đêm trước lại là một đêm thức kinh dị nhưng không hiểu sao bộ mặt không bị "biến thái" thành lờ đờ hốc hác. Cả tháng rồi chứ có ít đâu... Ừ, mặt vẫn xương xương như đàn ông từ lâu rồi mà... khuôn mặt của bố... Vẫn tiêng tiếc vì hôm thứ 7 không đi thăm "ông cụ" được.
    Office. Dân tình rạng rỡ sau 3 ngày nghỉ tha hồ ăn chơi nhảy múa. Sếp vẫn như mọi khi: có vẻ "đù đù" thay vì "hình sự" như các boss khác hay thể hiện. Hiền nhỉ?
    Vừa làm việc vừa chat. Lão khọm gọi từ sớm. Chat liên miên dù không tốc độ. Rốt cuộc thì là một cái hẹn café trưa. Vì sao nhỉ? Từ hôm trước nhận được mấy cái SMS: "Bao giờ anh được gặp Cún đây? Hay là không bao giờ?".......... Khiếp! Nghe cứ như là... ờ.. là sao nhỉ? Thì là Sao chứ còn rì nữa. Mệt hết cả người với các anh giai mất thôi. Mình đang độ ưa chát chít với PM mà không thích direct talking, nhưng thời buổi này giai chỉ thích chát với thư cứ như sao trên trời ý. Thâm niên giao tiếp online cho thấy thằng cha nào cũng đòi offline. Xu hướng nó là thế mà lị. Box nọ box kia cũng offline rầm rộ cả lên kia kìa. Thì offline!
    Hẹn 12h30 mà 12h15 mới nhổm. Tóm lại là không muốn ăn trưa. Chẳng hiểu sao cảm thấy không đủ thảnh thơi để ăn. Ra thẳng café CBQ. Biết là đến muộn rồi. Lão khọm đã ngồi đó.
    Cái quán. À, đúng rồi. Đại ca "khai sáng" cho mình. Lần đầu tiên đến đây là đại ca dắt đến sau khi 2 anh em ăn trưa với mụ Lys ở BL. Đúng là đến ban ngày thích hơn buổi tối, vì buổi tối nhạc nhẽo thêm tiếng người đông đúc lộn xộn kinh lên được... Lão chọn một cái góc mà mình không thích, ngồi chẳng dễ chịu chút nào. Tại sao lão không vào gian trong nhỉ? Mà thôi, có đáng kể gì chuyện đó, đằng nào cũng ngồi dăm chục phút lấy lệ.
    Thế là xong đấy, cứ bảo cà phê cà pháo thì đây cũng đi lấy 1 lần, không thì lại bảo xoen xoét cái mồm đi khao khiếc. Tự nhiên thấy không thích thú chút nào. Sau khi người ta gặp mặt nhau bên ngoài thì chắc chắn chat chít không thoải mái như trước nữa. Trước đây... mình đã kể cho lão khọm quá nhiều về bản thân. Hồi đó chỉ nghĩ là một ai đó ở tít mù khơi nào sẽ là nơi để mình trút tâm sự. Đâu ngờ là lại có ngày đối diện với người đó. Cũng chẳng phải lo sợ gì, vì ngay cả những bí mật riêng tư nhất cũng không phải là cái có thể chi phối được mình ở bất cứ không gian và thời gian nào. Thế nhưng một con bất cần đời và thích hai chữ "tung hê" như mình lại vẫn cảm thấy "gờn gợn" trước quyết định gặp gỡ như thế... Kể cũng phải nghĩ một tí, vì từ lâu lẩu lâu rồi mới hẹn một người quen qua mạng như thế, offline đông đúc thì lại đầy ra... A, cũng lâu rồi không ngồi café với riêng giai nào cả. Lần cuối cùng gần đây nhất là đi với "chị hai" VLC... Ơ... lão khọm có phải giai đâu nhỉ? Đấy là một lão... Mà thôi, cũng chẳng phải nghĩ nhiều. Gặp 1 lần cho xong.
    Bao giờ cũng là thoải mái. TRước đây là một vẻ thoái mái giả tạo nhưng bây giờ thì thoải mái thật. Dạo gần đây mình đã bỏ đi khái niệm "làm hàng" mỗi khi phải tiếp xúc với người mới quen. Kệ đi! Muốn nghĩ thế nào về bà thì nghĩ. Bà chẳng hơi đâu "làm hàng" nhá! Không hiểu lão khọm nghĩ gì? Mình vẫn xoen xoét chuyện như chát chít vậy thôi. Còn mình nghĩ gì về lão? Chẳng có gì mấy. Đơn giản như đan rổ... thể loại nào mà mình lại không tiếp chuyện được cơ chứ. Thế nên kiểu gì cũng như nhau thôi.. mà đây có phải lần đầu tiên offline đâu...
    Hồi nào tới giờ mình hay nghĩ đến cái truyện ngắn đọc được ở đâu lâu lắm rồi. Hai người quen nhau qua mạng hẹn gặp nhau, lần đầu tiên gặp mặt anh chàng mang tặng cô gái một bó hoa xinh xinh... Giá kể sau này có hẹn hò riêng tư với anh nào lần đầu tiên mà được tặng bó hoa thật nhỏ xinh.. thì... cũng phải suy nghĩ đấy.. ha ha... cũng phải suy nghĩ đấy.... Rồ lắm cơ! Tự dưng lại mộng đến cái cảnh đấy làm gì không biết... Ừ thì anh em gặp nhau nói chuyện, nhưng mà ông anh là giai, làm mình tưởng tượng đến các giai khác...
    À, lão khọm ... đúng rồi... giống anh Toàn Jp. Nụ cười lấp loáng kính cận, cũng cái vóc người như thế, mỗi tội anh Toàn cười hiền lắm, không đểu như lão khọm. Đó là người đầu tiên mình quen qua mạng rồi hẹn gặp... cách đây 3 năm rồi. Đó cũng là người đầu tiên lên tiếng về "bút pháp" của mình. Nhớ mãi lần gặp đầu tiên và duy nhất ấy... Ông anh lôi cái ca táp đen sì to sụ lên mặt bàn, mình hỏi để làm gì, ông anh bảo để lấy email của em ra đọc... chả hiểu thế nào mình lại bảo dở hơi quá đừng lấy ra... "Anh in meo của em ra à?"... "Ừ"... "SAo?"... "Em viết hay lắm".... Ối zời ơi... Thế là từ đấy con bé mới để ý đến viết lách. Mà khổ một nỗi mình đã meo gì mình đâu có nhớ. Thế mới chết chứ... Sau đó 1 tháng ông anh tếch sang Nhật, vẫn chát chít, nhưng mà nhạt dần. Bây giờ ông anh về rồi lại sắp đi. Khổ thế, không biết bao giờ mới yên thân mà lấy vợ.
    Bỏ viết meo từ hơn 1 năm nay rồi ông anh ạ.
    Ôi internet. Bao nhiêu là bạn bè liên hệ qua internet đấy? Quá nhiều. Đấy là chưa kể những người quen bên ngoài bị mình đầu độc cho dùng net. Quá nhiều.
    Mình nghiện net mất rồi. Gặp lão khọm như một nghĩa vụ. Chỉ thèm chát chít online post bài vớ vỉn thôi....
    XOng rồi, lại thức kinh quá rồi... tạm dừng lại đã... ngày tháng tồn đọng ác chiến quá!
  5. 4everOneLove

    4everOneLove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    811
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay trời đẹp ... Mùa thu rồi .. Ngày nào trời cũng thật dễ chịu ... Đi ăn rồi lại cafe .. Chẳng ngày nào không như ngày nào ...... Đang ngồi thì mưa ... Chờ mãi chẳng thấy tạnh ... 1h30 rồi mà còn như trút .... Nó mượn được cái áo mưa đưa mình vể ... Chui vào đằng sau rồi cứ lon ton chạy theo nó ... Nghĩ cũng buồn cười ... Nó xoay thì mình cũng xoay ... Nó lùi thì mình cũng lùi .... 1 tuần có 7 ngày thì có khi cả 7 ngày như 1 ... Chỉ có điều hôm nay gặp đứa này hôm mai gặp đứa khác ...
    Đau hết cả đầu vì hôm nay gặp đúng đứa nói nhiều ... Khiếp quá ... Nghe ông ý kể chuyện công ty thì có mà chết .... Chả hiểu sao nó thấy mình ngồi im không nói gì mà nó cứ thế nó nói ... Nói chẳng thèm quan tâm xem mình có thích nghe không .... Bọn trong quán thì cứ tưởng người yêu ... Bố khỉ ... Bạn bè bình thường không đi uống nước được à ...
    Mấy ngày rồi .. tâm trạng và cả con người cũng cứ uể oải ... Chẳng muốn làm cái gì nữa ... Đi chơi từ đầu tháng đến giờ nhiều .. Chán chẳng buồn đi nữa ... thế là chẳng còn gì có thể làm mình vui vẻ ... Thôi vậy .. !!
    Từ mai sẽ cố gắng khác đi ... Chả như thế này nữa ... Chán lắm ...
    hix hix .. đọc lại thì thấy rất hâm ... Những lúc như thế này thì toàn viết ra những điều ngớ ngẩn ... >_<
  6. tao_nho_may

    tao_nho_may Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2005
    Bài viết:
    217
    Đã được thích:
    0
    Nỗi ám ảnh của mày theo cả trong giấc mơ tao.
    Con khốn kiếp!
    Thà tao thả trôi sông mày còn hơn!
    Thôi.
  7. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    ặ, thỏ là lỏĂi bỏằ qua nhiỏằu ngày vui vỏằ à? Buỏằ"n ngỏằĐ quĂ, hỏằ"i tặỏằYng 'ỏằf sau 'i, bÂy giỏằ là cho ngày vỏằôa qua..
    SĂng không fn. TặỏằYng nhỏằi cỏĂnh khoâ... yêu. Chỏt cặỏằi...
    10h30 'ỏn giỏằ tan chỏằÊ. MỏÔy anh em 'i vỏằ. Thỏ là lỏĂi mỏằTt cuỏằTc vui. Rỏằi khỏằi cĂi quĂn gỏằi là "bỏằ túi" cỏằĐa cỏÊ hỏằTi rỏằ"i. vỏôn cỏÊm thỏƠy vui thỏưt. Gỏảp bỏĂn bă thỏưt thoỏÊi mĂi 'ỏĐu óc... Thỏ sau này có "zai" thơ sao nhỏằ?? Chỏc chỏn "zai" fỏÊi biỏt hoà nhỏưp vỏằ>i bỏĂn mơnh. Không thưch thơ câng cỏằ' mà tiêu hoĂ nhâ! Nỏu không thơ câng 'ỏằông hòng 'òi gĂi này tỏằư tỏ vỏằ>i bỏĂn cỏằĐa zai 'ỏƠy nhâ! ỏằo... mỏƠy anh em lỏĂi 'ạa 'ạa trêu trêu mà câng thỏưt thỏưt... nói vỏằ cĂi khoỏÊn có 'ôi có lỏằâa... ôi zào.. còn trỏằ chĂn... và... CUỏằ~C ĐỏằoI D?I Lỏ**!
    Vỏằ nhà. MỏÔy viỏằ?c cĂ nhÂn xong là online. CÁi 'ỏằt vĂt lỏĂi, không thơ 'úng là rỏằ" 'ỏƠy.
    NgỏằĐ thôi. Không có lỏĂi gà gỏưt ỏằY office thơ chỏng hay ho gơ.
    -----------------
    Thỏưt ra là cỏÊ ngày có rỏƠt nhiỏằu thỏằi gian bỏằ< 'ỏằ't vào viỏằ?c nghâ 'ỏn chuyỏằ?n 'ó. Chuyỏằ?n 'ó... MỏằTt gÊ trai lơ lỏằÊm... Mỏằi ngặỏằi xung quanh lỏĂi bỏÊo mơnh là con không 'àng hoàng, không dỏằât khoÊt chuyỏằ?n tơnh cỏÊm cho mà xem. DÂn trong ngà ghât lỏm cặĂ! Sao phỏÊi ẵ kiỏn ẵ cò cặĂ chỏằâ... Buỏằ"n quĂ... Lơ lỏằÊm quĂ. Thỏưt khỏằ. thÂn mơnh!
  8. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Ốm, khổ thật, mũi thì sụt sịt, đầu nặng chịch, 1 tuần rồi chứ có ít đâu, giọng khào khào, thuốc vẫn uống nhưng mà chẳng thấy khỏi, chán. Đầu óc hôm nay lú lẫn tệ, học bên D5 thì lại lóc cóc mò sang D9, may mà còn nhớ ra là học chỗ nào đấy, không hôm nay đến bỏ học. Lũ cùng lớp ngồi gần hỏi là CN có đi chơi trung thu với lớp không, lắc đầu, uh dạo này ngoài tụ tập gia đình thì ngại đi chơi 1 cách ghê gớm, cũng chẳng hiểu sao, dạo này thấy mình khó hoà nhập với tập thể. Đôi lúc cũng thấy tính mình sáng nắng chiều mưa, đến khó hiểu.
    Đầu óc đôi lúc vẫn nghĩ về việc đó, nhưng dù sao thì lần này mình cũng quyết tâm, thật sự không muốn đuổi theo 1 chiếc bóng, chông chênh và mạo hiểm lắm, mà mình thì không muốn đánh cược, đành vậy...
  9. Vet

    Vet Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/02/2004
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
    Chọn những bông hoa, chọn những nụ cười

    Tôi chọn nụ cười mỗi chiều khi ngồi bên những người bạn, áp lưng vào bức tường cũ kĩ nhìn ra phía hồ, nhấp từng ngụm, từng ngụm nâu béo một. Tôi chọn bông hoa vàng ngắt bên đường, ngỏng cổ để cài lên tai người bạn tôi chọc ghẹo, cái bắt tay, bá vai bá cổ của sự thân thiện. Có đôi khi ngồi nghĩ về những tham lam. Tôi chọn mỗi chiều khi hoàng hôn xuống và ánh đèn thắp dần lên.
    Tôi chọn ..à ơi với những nỗi vui mà trong đó có tôi , có anh và có tíu tít bè bạn...
  10. lovelyloveforever2003

    lovelyloveforever2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    5.426
    Đã được thích:
    0
    hí !
    đêm qua lại tự nhiên tỉnh giấc lúc 3h ,
    đêm trước nữa cũng thế ,
    ma ám rồi
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này