1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký! (Part 4) - Yêu cầu thành viên lên topic "trung tâm giải quyết kiện cáo.." trang 13 đọc thôn

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi witch141v, 17/04/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. truetolove

    truetolove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2005
    Bài viết:
    161
    Đã được thích:
    0
    25 Minutes - MLTR
    Tại sao là 25 phút mà không phải là một con số khác? Bởi đám cưới ở nhà thờ theo nghi lễ kéo dài đúng 25 phút. Sau khoảng thời gian ấy,người con gái đã thuộc về một người khác,anh đã đến muộn. Anh không tìm nàng ở nhà thờ,chỉ vì anh nghĩ rằng anh không thể tìm thấy nàng ở nơi ấy,nơi mà anh tin rằng nàng chỉ bước vào sóng đôi cùng anh? Nhưng điều đáng nói ở đây là, thời gian 25 phút không phải là một con số cụ thể ,nó chỉ hàm ý nói lên sự muộn màng nên để đánh mất điều mình yêu quý nhất của mỗi con người. Tình yêu cần có sự kiên nhẫn và chờ đợi,nhưng nếu không thể quyết định hoặc quyết định quá chậm, rất dễ để vuột khỏi tay tình yêu của mình. Sự đau đớn trong lòng anh, lời thổn thức trong làn nước mắt của nàng sẽ luôn sống mãi, để nhắc mọi người dành cho tình yêu của mình một sự quan tâm đúng mực. Đừng quá vội vàng, nhưng cũng đừng quá muộn màng?
    25'' mà quá muộn màng em nhỉ! Biết làm gì hơn ngoài cầu chúc cho em hạnh phúc bên người ta!
  2. dadofbtchild

    dadofbtchild Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2007
    Bài viết:
    2.032
    Đã được thích:
    0

    NK ơi,
    Thời gian này không đọc được cuốn sách nào cả, mà thay vào đó là nghe nhiều hơn, suốt ngày nghe đi nghe lại Mariah Carey không biết chán . Hôm nọ đọc ( xem) Trần Dần vì mọi người xôn xao quá, email gửi về liên tục nhưng có lẽ trình độ nhận thức có giới hạn nên không cảm nổi.
    Năm ngoái "Lười đọc" xem cuốn " Người đọc" của Bernhard Schlink rất thích nhưng kết truyện khiến mình hốt hoảng . Một vài cuốn dở dang khác chưa biết khi nào rảnh để nhấm nháp nốt, có lẽ hè này sẽ đến một thành phố nào đó ( ví dụ Hải Phòng hoặc Nha Trang) sống và đọc sách, viết văn, xem thế nào. Vì Hà Nội của bạn Quỳnh Hương không gợi cảm xúc gì đặc biệt và cứ cuốn trôi mình đi.
    Bài thơ này là của Ep-Tu-Sen-Ko, nhà thơ Nga mình yêu thích nhất :
    YÊN LẶNG
    Anh và em cổ xưa như biển cả
    Biển dịu dàng ru ngủ vỗ về ta
    Anh và em cổ xưa như nỗi khổ
    Tự ngàn đời ta muốn tránh cho xa.
    Em yêu ơi, ta mệt rồi có phải
    Những con tàu trắng kia không đến đón chúng mình.
    Ta chỉ đón lớp lớp triều ập đến
    Để ngả vào tình biển lớn mênh mông.
    Cái vực thẳm đại dương mọi điều như hiểu hết
    Với chúng minh, chẳng bắt nạt gì nhau
    Hãy yên tĩnh nếu không còn cách khác
    Nếu không còn biết cách chạy đi đâu.
    Anh hít thở tóc em đẫm sóng triều xa ngái
    Như hít thở mùi hương một xứ lạ xa mình
    Anh sung sướng vì anh không vĩ đại
    Và vì em không sắt đá cùng anh.
  3. Hayiunhaude

    Hayiunhaude Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/11/2007
    Bài viết:
    1.265
    Đã được thích:
    0
    Người ta vẫn thường nói thời gian trôi đi thật nhanh, nhưng không hiểu sao, với em, quãng thời gian không có anh vừa qua trôi đi thật chậm và nặng nề.
    1 tháng mình xa nhau mà em cứ ngỡ như hàng năm dài đằng đẵng với vết thương lòng không đêm nào ngừng quặn thắt trong em. 1 tháng qua, em đã sống trong những kỷ niệm, trong cái thế giới có anh, có tình yêu của chúng mình...
    Em tự xoa dịu nỗi đau bằng niềm tin vào hạnh phúc trước mắt, nhưng rồi lại bị những cơn sóng của sự day dứt, dằn vặt đánh gục bởi em biết, hạnh phúc của em có được bằng sự đánh mất đi chính tình yêu đích thực với anh.
    Liệu em có hạnh phúc bên người khác được không anh khi con tim em luôn đắp đầy hình bóng của anh?
    Hôm nay, sinh nhật anh. Khi mình yêu nhau, em từng mong mỏi đến ngày này để có thể cùng thổi nến, cùng cắt bánh sinh nhật với anh...
    Tiếc rằng em đã tự mình đánh mất đi cơ hội ấy khi rời xa anh, rẽ sang một con đường khác. Giờ đây, em chỉ có thể nhờ mây, nhờ gió gửi đến anh lời chúc mừng... chất đầy tình yêu của em...
    Happy birthday to you
    Happy birthday to you
    Happy birthday, happy birthday
    Happy birthday... to.... you.....

  4. thu_trong_mat_em

    thu_trong_mat_em Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    889
    Đã được thích:
    0
    Vừa đi nộp báo cáo về, chưa bao giờ mình thấy ở chi cục của mình đông như vậy, cửa nào cũng đầy chặt người đứng xếp hàng để nộp báo cáo, các cô chú cán bộ thì làm việc luôn tay, hướng dẫn luôn mồm trông rất chi là bận rộn, kiểu này chắc phải đến hết giờ mới được về mất. Nhưng, số mình sao mà may thế cơ chứ, xếp hàng theo thứ tự từ trên xuống dưới đáng nhẽ là người ta sẽ úp xuống để làm từ dưới lên, nhưng cô cán bộ này chắc mệt quá chả buồn lật, nhấc từ trên xuống là làm luôn, thế là mình chỉ phải chờ mỗi 1 người đến sau mình rồi đến lượt, được đi về sớm, đúng là đời chỗ nào cũng có bất công, người đến trước về sau người đến sau về trước, nhưng đôi khi sự bất công đấy lại có lợi cho mình, chà chà, khó nghĩ quá đúng là đôi khi không cần đúng sai, không cần công bằng, chỉ cần được việc
  5. director

    director Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    Một ngày thứ 6 mệt mỏi
    Nắng và nóng, tưởng chừng như muốn vỡ tung ra
    Mọi thứ, sao đều quay lưng lại với mình
    Mai là cuối tuần rồi, có lẽ phải đi xả stress thôi
    Bây giờ thì tập trung làm cho xong nốt đống hồ sơ này
    Sao mà nhiều việc thế chứ, làm mãi không xong

  6. thukycuasep

    thukycuasep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/08/2007
    Bài viết:
    1.666
    Đã được thích:
    0
    Một buổi chiều oi bức
    Bực mình và khó chịu
    xin lỗi NK nhé
    Mình chửi nó cái
    Khó chịu ko chịu đc
    miẹ
    chả hiểu nó nghĩ cái gì.
    hè hè hè
    chửi xong
    thấy thoái mái hẳn
    sory NK nhé
  7. sh6868

    sh6868 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2007
    Bài viết:
    2.542
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi mình mới tự giác bật dậy sớm thế này. Mọi lần cứ tắt chuông đi ngủ tiếp, lần này dậy trước cả tiếng chuông báo thức. Thói quen bị thay đổi, thành ra thấy sáng sớm dài lê thê? thành ra vô việc? rồi lại cứ ngồi nghĩ vẩn vơ, vơ vẩn? cơn hâm lại đến. Kể ra 15 phút hâm trong ngày của hôm nay đến hơi sớm.
    Đêm qua, tự kiểm điểm? không phải mình làm sai gì đâu, chỉ là ngồi check lại cảm xúc trong con người. Đã từ lâu lắm rồi, mình đã quen bỏ ngoài tai những việc lạ không đâu, những tình huống làm mình không vừa lòng, những cá thể làm mình khó chịu. Thế nên cuộc sống dường như thấy vô cùng dễ thở. Nhớ trước đây có một người đã từng bảo mình: ?oEm không bao giờ tức ai quá 5 phút?, lúc đó cười và cho là họ nói dối. Giờ thì tự thấy mình dễ bỏ qua hơn, chắc không cần đến 1 phút đâu. Thế mà có ai đó bảo mình là thù dai, mình chỉ dám nhận mình là người nhớ lâu thôi, chứ không thù dai ai bao giờ đâu? hai phạm trù đó khác nhau nhiều lắm.
    Mình nhận ra rằng: đúng là khi đã tức cái gì thì nên nói ra luôn, không nên để trong lòng. Chửi bới, nói to 1 lần thế là xong. Nhưng cũng khổ, làm như vậy nhiều ngưòi hiểu lầm, mất nhiều hơn là được. Nhưng cái được lớn nhất là mình thoải mái, thế nên mình chấp nhận. Chung quy lại thì ở đời mình sống cho bản thân mình và những người thân máu ruột bên mình.
    Tự dưng phải ngồi check lại cảm xúc thế này vì hôm qua có một cuộc nói chuyện với ông bạn mình vẫn quý và hay hàn huyên chuyện bản thân? một giây phút nào đó họ nói ra và làm mình chợt nghi ngờ cảm xúc của chính mình. Cũng mất mấy tiếng thơ thẩn trong cái luồng suy nghĩ quanh co luẩn quẩn này đấy. Nhưng giờ thì an tâm roài, đã check và kết luận tự hào. Hoá ra mình là người không dễ giận như đã tưởng, cũng vô tư đấy.
    Thế nhưng lại thế này nữa này. Sống được lạc quan như thế thì ngon quá rồi, nhưng tưởng dễ à? Khổ cái là đã sống lạc quan rồi nhưng ở đời cứ có kẻ bắt ép mình phải đau đầu, ít hoặc nhiều. Người ta hay lý giải cái tình huống đó là ?ohiểu lầm?. Thế mới là đời, vậy phải cố gắng tìm cách lay chuyển những hiều lầm thành hiểu lầm có tính tích cực, như vậy sẽ là động lực giúp mình sống thoải mái hơn. Hâm vãi mạ non, thôi tóm lại thì ai thích sống thế nào thì kệ họ vậy đi, nói thế nào thì kệ cái mồm họ đi, mình cứ phải thoải mái mới chính mình vì chả biết tương lai đi đường nào. Đỡ mệt!
    Ở đời lắm Voi với Rắn lắm, một con là trym mọc trên mặt, con kia là mặt mọc trên trym, thế mà 2 con cứ cười vào mặt nhau là sao?
    NHỚ! Lần sau đừng bao giờ phải mất thời gian nghi ngờ cảm xúc của chình mình nữa!
  8. LEXUSGS460

    LEXUSGS460 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2008
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    Vừa đọc entry mới của con bạn thân, entry kêu ca rằng tháng này nó thật đen đủi. hì hì hì tháng này mình cũng thế, đen đủi lắm. Mà nghĩ đến con kia lại thấy buồn cười, cái con này lạ lắm, những suy nghĩ hay những quy luật cuộc đời nó nhiều lúc giống hệt mình, thật đấy?giống kinh. Nhớ hồi lớp 10 mới vào cái lớp 12D2, hôm nào mình được 10 là cũng thấy cái đứa bàn bên cạnh hò reo được 10? cái đứa đấy là nó đấy. Nó được chọn đi thi học sinh giỏi với từng ấy môn giống của mình, rồi thấy nó đi thi Lý, mình nhất định phải thi môn khác..mình đi thi Văn ?ặc ặc?hồi trẻ con vui thật. Thế này nữa, mình lên bảng, nó cũng bị gọi lên bảng (cái này thì chỉ có 2 hay 3 lần, con này không nhớ được đâu). Năm thi tốt nghiệp, mình được 52,5 điềm ? nó cũng được 52,5 điểm. Năm đầu tiên mình trược ĐH, nó cũng trượt. Năm thứ 2 mình đỗ, nó cũng đỗ?. Chơi với nhau đúng 10 năm có dư rồi, mình mới thấy bạn bè cũng phải có duyên mới chơi được với nhau?ngẫm nghĩ?có lẽ, có lẽ vậy. Nhiều lúc nói với nhau bảo: ?ochúng nó cứ gán ghép, tao với mày mà yêu được nhau thì trời sụp đất sụp, biết nhau còn hơn cả những đôi yêu nhau?yêu thế *** nào được?.
    Hôm nay được thằng bạn thân cho mở mang đầu óc, đưa mình vào 1 quán cà fê đẹp, thật đẹp. Lâu lắm mới vào 1 cái quán nửa là Coffee nửa là Bar như vậy. Nói thật là giờ vào những chố như thế sao mà thấy ngại, chả biết nên uống rượu hay là uống nước nữa. Lại nhớ hồi trước hay đi cùng mấy đứa làm thêm vào Sàn này sàn nọ, mình uống bia cứ bị chúng nó cười ?ođã vào sàn là phải uống rượu bố trẻ ạ!? hì hì hì? Mình nghĩ ?o***** chúng mày, uống rượu thì uống mẹ rượu không đi, còn phải pha Cô ca, sành điệu nó vậy ư?? Vậy em xin, em không quen được cách nhìn đời qua ly rượu nửa vời ?ôi cuộc sống xa xỉ đó không phải chỗ cho mình.
    Công nhận quán này đẹp, mình thích đấy. Nhưng mà ở đấy nhiều em fì fèo thuốc lá quá, mà cứ nhìn qua thì hình như toàn các em Les. Nhiều lúc thấy chả cần đi làm, muốn làm ông chủ 1 cái quán như thế quá? Nếu mình có nhiều tiền chắc đổ hết vào làm ăn mấy vụ yêu thích này mất?.Kệ đời, kệ mẹ thói ăn ở tính toán bon chen. Thích quá thích quá, thích lắm rồi đây này, chắc không chịu được nữa mất.
    Cứ nghĩ có vài valy Polyme rơi vào đầu cho vỡ đầu ra đi?.thử 1 lần xem có sướng không nào!
    Ôi tháng này sao lắm chuyện buồn phiền, không biết có ai hiểu nỗi buồn mà không thể nói ra được không? Muốn vứt bỏ tất cả, chui về một chốn nào đó chỉ còn riêng mình ta với ta? đào ao thả cá?sống với cỏ dại, cây rừng, nước suối, tiếng hót chim muông?ha ha ha?. tự dưng thèm được vui với thiên nhiên?. đấy, cứ nghĩ thế nhưng chả biết sống như thế được bao nhiêu ngày, vì còn cả trách nhiệm đang sống với những người xung quanh nữa mà.
    Hôm qua cà fê với thằng V, nó bảo mình về nên xem 1 film có Will Smith đóng, nội dung đại khái là 1 sáng anh chàng tỉnh dậy, chỉ thấy mình anh và 1 con chó còn hiện hữu trên cõi đời này. Hê hê hê ? rồi thằng bạn mình nó tự hỏi: ?oThế theo mày thằng đó có làm gì con chó không?? Có nên làm gì con chó không nhỉ? Đợi mai thuê đĩa về xem rồi tính tiếp.
    Đêm khuya rồi, giảm stress vậy thôi. Nào đi ngủ, để mai lại tiếp tục sống tiếp, dù biết nhiều lúc cũng fải lăn lộn ra mà cười cười nói nói, giả dối với thói đời ánh sáng chói lọi mà lại lắm tật nhiều ma.
    ?oĐỜI LÀ CÁI TỜI?
  9. RachViec

    RachViec Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    285
    Đã được thích:
    0
    Thật khó để mở lời
    Có thể vì tôi không giỏi văn cũng có thể tôi là người không có tuệ căng
    Nhiều lúc cũng muốn viết một vài dòng nhật ký để sau này về già khi nhìn vào đó thì nó nhắc nhớ ta đã trải qua một chuyện gì đó
    Nhật ký giả chăng là nơi để lưu lại những kỹ niệm hay là nơi xả trút những cảm xúc của cuộc sống đời thường
    Đối với tôi định nghĩa về nhật ký còn rất mơ hồ hay là tôi cố tình để mình mơ hồ?
    Có lẽ dzậy , thôi thì cứ để cho cảm xúc lên tiếng thay vì ta cứ mãi để lý trí kiểm soát tất cả !
    Có lẽ cuộc sống này đã có quá nhiều lý trí mà cảm xúc thì đang đói khát
    Hãy để cho cảm xúc thăng hoa !!!
  10. bingot

    bingot Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/07/2002
    Bài viết:
    1.712
    Đã được thích:
    0
    oh , topic của bà chị đã lên part 4 rồi đó . Thời gian trôi qua nhanh thật .
    Hôm nay phởn phơ . Bảo đi mua quyển sách mà vẫn chưa đi đc . Nắng đẹp , lòng người vui . Bình yên .
    Nhớ
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này