1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký (quyển 2)

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi ThuLam, 11/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Em có thói quen xem xét "sự vật hiện tương" bằng những trắc nghiệm 5W.
    Có chuyện gì xảy ra vậy chị
  2. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay không có chuyện gì xảy ra.
    Mặt trận phía Tây yên tĩnh.
  3. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
     
    Chị ạ! không phải em tiếc 5 gold cho 1 tin nhắn cho nó trang trọng và giữ được chất "private" đâu.Em muốn tranh thủ ngỏ một ý tứ trong box này là có ai đã đọc chuyện có tên vàng vàng kia chưa. Tác giả của cuốn này cũng là của cuốn Một thời để yêu-một thời để chết; Một trong hai cuốn được giải Nobel thì phải.
    Cuốn truyện viết về những tàn phá của chiến tranh đối với một thế hệ kể cả khi thế hệ đó vượt thoát khỏi vòng đại bác. Những cái chết vô nghĩa của bọn học trò mặc áo lính.v.v..và v.v...
    Có đoạn mô tả nửa đại đội bị "băm viên", khi ngớt tiếng súng nửa đại đội còn lại theo bản năng hớn hở vì chiều nay được măm suất đúp (của bọn chết)...
     
    Ở chiến tuyến, sau trận đánh, hàng ngàn sinh linh đổ xuống, thằng trực ban và báo vụ vẫn vô cảm:Mặt trận phía Tây yên tĩnh.
     
    Thời bình
    Bình yên như lúc đánh nhau!
  4. Redtulips

    Redtulips Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2008
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    175
    Có, đọc chuyện đó hồi bé tí nên chỉ nhớ mang máng thôi.
    Của Eric Maria Rơ mác (ko biết tên nguyên văn thế nào).
    Nhớ nhất cái tên hồi đó được dịch là: "Phía Tây không có gì lạ".
  5. Redtulips

    Redtulips Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2008
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    175
    À, có đọc cả quyển Một thời để yêu, một thời để chết nữa.
    Đọc cả hai quyển ấy rồi, vậy mà khi tham quan trại Auschwitz và thăm bảo tàng chiến tranh về Tội ác thảm sát người Do Thái (holocaust), tâm trạng cực kỳ u ám, ghê sợ, vẫn không thể có cái nhìn bình thản và khách quan đối với người Đức được.
    Bây giờ có khôn hơn, nên suy nghĩ đã khác. Thông cảm hơn nhiều!
    .....
    ....
    ...
    Sự ám ảnh, tuy vậy, cũng theo một thời gian dài.
    ....
    ....
    Nghĩ đến chữ "Ám ảnh"!!!
  6. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
     
    Đúng vậy!
  7. Redtulips

    Redtulips Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2008
    Bài viết:
    3.766
    Đã được thích:
    175
    Một cảm giác kỳ lạ!
    Vừa thiếu thốn vừa không.
    Máy điện thoại chỉ còn 1000 đồng, nhưng cũng không có nhu cầu nạp thẻ.
    Nhớ một cảm giác nào đó, nhưng không đủ niềm tin và sự tình nguyện để tìm lại và đón nhận.
    Yên lặng.
    Lặng.
  8. chickhanter

    chickhanter Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/08/2007
    Bài viết:
    651
    Đã được thích:
    0
    Máy anh luôn có hơn 1000 VNđ để gọi được bất cứ lúc nào, chỉ là anh chưa biết số Mây
  9. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Kết thúc 69!
  10. haitacnd

    haitacnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    5.356
    Đã được thích:
    0
    Mây lang thang vô định, biết sao nổi số Mây?
    Nhưng May - có thể...
    Nay rượu, bực, bức xúc...
    Anh x hiểu rượu, cũng như rượu x hiểu nổi anh...
    Dell gì mà mới uống vài chén đã say, đã vật mịa nó ra như heo ngủ... Thế thì hiểu thế dell nào được rượu, thế thì làm dell gì có cơ hội cho rượu hiểu mình.
    Anh sống cũng khá cân bằng, cụ thể là cái máu phiêu lưu của anh nó x lớn nên đời anh x có nhiều những cú sốc to, nên anh x cần nhiều đến rượu.
    Nhưng không có nghĩa là anh không cần.
    Đôi khi anh cũng cần đến rượu để có thể chửi đời, chửi người... Sau khi bị đời đì vài phát anh trở nên hèn bỏ mịa, anh dell dám đụng đến đời, anh dell dám đụng đến ai nếu anh không có rượu.
    Anh cũng muốn sống như AQ của bác Lỗ nhưng cái tính nóng nảy và bộp chộp của anh nó dell cho anh sống như thế, nhiều lúc anh đụt bỏ bu nhưng anh biết là đụt mịa nó như thế cho đỡ những cái vướng sau đó, đỡ nhức đầu.
    Anh dell muốn dùng rượu để lấy can đảm ở những việc như thế.
    Anh sợ đời, anh sợ nhức đầu...
    Nói chung anh hèn bỏ mịa!

Chia sẻ trang này