1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký Sài Gòn-Er

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi duongjack, 21/08/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hitmeifucan

    hitmeifucan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    bạn bỏ sai link youtube rồi! coi ko đc...
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    sinh viên bây giờ có tiền để đánh đề là giàu rồi :)) =))
  2. duongjack

    duongjack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0

    Ngày 29 tháng 08 năm 2011

    Chia sẻ cho bà con truyện cười tiếp tục nhé, hihihihihi

    [​IMG]

    1. Mẹ tớ bảo không được “dại trai”, chị tớ bảo phải giả vờ “dại trai”, người yêu tớ bảo đừng nghe lời ai hết!
    2. Nếu bạn đọc được dòng status này, điều đó có nghĩa bạn biết chữ.
    3. Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản.
    4. Nếu ai không biết chữ thì hãy viết đơn xin trợ giúp xóa mù chữ ngay.
    5. Ai đừng một dạ hai lòng. Đừng chê chân ngắn đừng khen chân dài. Chân dài là của đại gia. Đùi to chân ngắn mới là vợ anh.
    6. Quyết tâm làm lại từ đầu nhưng không biết từ đầu là từ đâu?
    7. Sống trong đời sống cần có một tấm… bằng đại học.
    8. Xưa “Hảo hán làm, hảo hán chịu”. Nay “Hảo hán làm, hảo hán chuồn”.
    9. Nếu muốn trả thù một ai đó hãy gửi cho hắn một người đàn bà đẹp. Nhưng nếu ai đó cho bạn một người đàn bà xấu cũng không chắc là hắn yêu quí bạn.
    10. Trẻ em thật là đáng yêu, nhưng quá trình tạo ra chúng mới là đáng kể.
    11. Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh. Shop nào có hàng mới, ở đó có đàn bà sành điệu.
    12. Đồng tiền không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi mà chỉ chạy từ túi người này sang túi người khác.
    13. Liệt nữ không lấy hai chồng, trung thần không thờ hai chúa, quân tử vào mạng không dùng hai nick!
    14. Nam vô tửu như kỳ vô phong, kỳ vô phong sao vô phòng vẫn phất?!!
    15. Đại trượng phu sống phải giữ lấy tam luân: Thứ nhất không được để cho vợ giận, thứ hai không được để cho con khinh, thứ ba không được để cho gia đình hắt hủi.
    16. Trăm năm bia đá cũng mòn, ngàn năm “bia mực” vẫn còn… thơm thơm!
    17. Kinh nghiệm cho các cặp vợ chồng: Bệnh nào thuốc nấy, con quấy không được… để đèn!
    18. Nói đến đàn ông là nói đến sức mạnh cơ bắp, nói đến đàn bà là nói đến sức mạnh cơ thể. Cơ thể mạnh hơn cơ bắp, đàn bà mạnh hơn đàn ông.
    19. Có những phút làm nên lịch sử, có những người sinh ra do một phút… sai lầm!
    20. Những cái hôn vụng trộm bao giờ cũng ngọt ngào nhất và bao giờ cũng tiềm ẩn những… cái tát nảy đom đóm mắt nhất!
    21. Nếu không có mặt trời, phụ nữ, và rượu, có lẽ kho tàng thơ văn của nhân loại chắc chỉ đủ ghi lên một đĩa CD 650Mb.
    22. Bất vụ lợi trong tình bạn, không lạm dụng tình cảm nhân viên, không la lối với vợ con, không dung tha những thằng lừa gạt, không lạnh nhạt với những cô thích mình…
    23. Người quân tử không nói hai lời, vậy đã trót nói hai lời thì nói luôn lời thứ ba nữa để vẫn giữ được đạo của người quân tử!!!
    24. Không phải tất cả phụ nữ đều đẹp, và không phải người đẹp nào cũng là phụ nữ!
  3. hitmeifucan

    hitmeifucan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    :))
  4. duongjack

    duongjack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Ngày 31 tháng 08 năm 2011
    Tình yêu của mình đến và đi nhẹ nhàng quá phải không anh? Đến nỗi em không dám tin là em đã mất anh. Có lẽ tại em ngốc nghếch, tại em trẻ con không chịu tin tình yêu anh dành cho em? Em biết em đã làm cho anh buồn và thất vọng nhiều, tại em đã quá vô tâm và lạnh lùng với anh.
    Hình như khi mất đi một thứ gì đó rồi mình mới biết giá trị của nó phải không anh? Cũng như khi để mất anh rồi em mới biết em yêu anh nhiều đến nhường nào. Nhưng lòng tự trọng của người con gái không cho phép em tìm gặp anh. Nhiều khi online thấy nick anh sáng em định vào chào anh nhưng em đã kịp dừng lại vì em biết như thế sẽ càng làm em thêm nhớ anh mà thôi. Em luôn cố tỏ ra em là người con gái mạnh mẽ nhưng mỗi khi đêm về em thấy mình yếu đuối đến lạ, yếu đuối trong tình yêu anh và gối lại ướt vì nước mắt em rơi mà em cũng hiểu em khóc vì gì nữa... Có lẽ anh đã quên em thật rồi nên từ khi chia tay anh không muốn gặp lại người con gái này 1 lần sao, chỉ có mình em lang thang trên những con đường quen thuộc và nhiều khi nghĩ có lẽ anh đang ở đâu đó rất gần em.
    Đã có lúc em đã định đi lấy chồng nhưng không thể bởi em biết rằng trong trái tim em vẫn còn hình ảnh của mối tình đầu thế nên lấy chồng chỉ làm khổ người mà khổ cả mình nữa nên em đã quyết định khi nào em thật lòng với người đó em sẽ nhận lời cưới cũng chưa muộn phải không anh. Em không cho phép mình lừa dối tình cảm của người khác bởi người đó yêu em thật lòng mà. Em cũng không thể bắt con tim bướng bỉnh của mình delete kỉ niệm về anh khi nó vẫn muốn save lại ở một góc khuất nên em bắt nó cố nhớ để mà quên anh. Em luôn nghĩ ở nơi đó có khi nào anh chợt nghĩ đến em, đến tình yêu của mình ngày ấy không nhỉ? Mà có lẽ anh đã quên em, quên đi cái tình yêu ấy từ lâu rồi phải không anh? Chỉ có em là ngốc nghếch ngồi đây nhớ anh, yêu anh và chờ đợt anh mà thôi. Dù em biết sẽ không bao giờ anh trở về bên em như ngày xưa đâu.
    Bây giờ ngồi đây viết những dòng này cho anh em mới thấy mình thật ngốc: ngốc vì đã không giữ anh, ngốc vì đau khổ một mình mà kkhông có ai chia sẻ cùng em, em ngốc vì đã gặp anh rồi lại đau khổ vì nỗi nhớ anh. Anh có biết cô bé này đã khóc vì anh nhiều như thế nào không anh? Em đã đau khổ và đôi khi tưởng mình không thể thoát ra được. Có nhiều lúc muốn gặp anh để nói với anh rằng: Anh ơi sao anh dễ dàng quên em như vậy sao, chẳng lẽ tình yêu anh dành cho em chỉ thế thôi sao. Anh không biết là em mong mỏi gặp anh như thế nào đâu, nhưng gặp anh rồi đêm về em lại khóc vì biết rằng xa em anh vẫn sống rất tốt hơn khi yêu em rất nhiều nên em nghĩ mình cũng chỉ là một cơn gió mùa đông thổi nhẹ vào anh thôi. Em nghĩ có lẽ anh ở gần em anh sẽ khổ vì từ ngày yêu nhau anh chưa bao giờ vui vẻ như thế, và em nghĩ không có em bện cạnh cuộc sống của anh sẽ tốt hơn.
  5. hitmeifucan

    hitmeifucan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
  6. duongjack

    duongjack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Ngày 2 tháng 9 năm 2011
    đọc một câu chuyện mà nghe buồn cười quá, haizzzz
    Bạn thân gian nan khó lắm

    [​IMG]

    [​IMG]

    Có hai anh chàng nọ là bạn thân với nhau, một ngày đẹp trời hai người cùng rủ nhau ra biển chơi.
    Một người lay vai bạn: “Ê mày thấy tấm biển kia không? Cứu người chết đuối được thưởng 100 đô kìa.
    Tao giả bộ chết đuối, mày cứu tao lên rồi lấy tiền chia nhau nha”.
    Nói xong, anh ta bèn nhảy ngay xuống biển. Được một lúc hụt hơi mà không thấy bạn cứu.
    anh ta la hoảng: “Ê, sao không cứu tao, sắp chìm rồi cha nội!”.
    Người bạn trên bờ trả lời: “Tao còn chờ, mày không thấy tấm biển khác có ghi: Vớt xác người chết đuối được thưởng 500 đô à?”
  7. hitmeifucan

    hitmeifucan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Loạn

    Tại văn phòng mới, sếp đang phân chia bàn làm việc: - Từ cửa trở vào lần lượt là chỗ của Xướng, Hợp, Hưởng, Giao.

    Giao rụt rè hỏi:

    - Thưa sếp, em muốn đổi chỗ cho anh Xướng được không ạ?

    Sau một cái nhíu mày, sếp quát:

    - Không được, các cô cậu mà làm ăn thế thì loạn.
  8. duongjack

    duongjack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Ngày 4 tháng 9 năm 2011

    Chủ nhật, đi càe, dạo vòng sài gòn cùng đám bạn thân và chúng nó kể cho mình nghe rất nhiều về những câu chuyện thú vị, hihihihi
    Ước gì mình được như chú ấy

    [​IMG]
    [​IMG]
    Chú ấy quả thật sung sướng khi được âu yếm.

    Trên xe buýt có cô gái đang âu yếm một chú chó Nhật có chiều thái quá.Có anh thanh niên muốn đùa một tí cho vui đoạn đường liền nói :
    *Ước gì mình là chú chó kia nhỉ ???
    Cô gái nhanh nhảu :
    *Không sung sướng gì đâu anh ạ ! Sắp sửa mang đi thiến đấy.
  9. hitmeifucan

    hitmeifucan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Đừng lấy con gái làm lập trình
    Chớ dại cưới con gái làm Testing (kiểm tra phần mềm) vì cô ta luôn nghi ngờ bạn.
    Đừng lấy con gái dùng ngôn ngữ C vì cô ấy luôn có xu hướng BREAK (phá vỡ) mọi thứ và EXIT (rời) khỏi nhà.
    Không cưới con gái dùng C++ vì bạn sẽ gặp rắc rối với INHERITANCE (thừa kế).
    Đừng gắn đời mình với cô gái Visual Basic vì cô ấy luôn có FORM (mẫu đơn) ly dị trong người.
    Không lấy con gái DATABASE vì cô ấy coi chồng là thú tiêu khiển UNIQUE (duy nhất) trong đời.
  10. duongjack

    duongjack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2011
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Ngày 06 tháng 09 năm 2011
    Bạn cũ ngồi than thở, nói ghét Sài Gòn lắm, chán Sài Gòn lắm, trời ơi, thèm ngồi giữa rơm rạ quê nhà lắm, nhớ Bé Năm Bé Chín lắm. Lần nào gặp nhau thì cũng nói nội dung đó, có lúc người nghe bực quá bèn hỏi vặt vẹo, nhớ sao không về. Bạn tròn mắt, về sao được, con cái học hành ở đây, công việc ở đây, miếng ăn ở đây.
    [​IMG]


    Nghĩ, thương thành phố, thấy thành phố sao giống cô vợ dại dột, sống với anh chồng thẳng thừng tôi không yêu cô, nhưng rồi đến bữa cơm, anh ta lại về nhà với vẻ mặt quạu đeo, đói meo, vợ vẫn mỉm cười dọn lên những món ăn ngon nhất mà cô có. Vừa ăn chồng vừa nói tôi không yêu cô. Ăn no anh chồng vẫn nói tôi không yêu cô. Cô nàng mù quáng chỉ thản nhiên mỉm cười, lo toan nấu nướng cho bữa chiều, bữa tối.

    Bằng cách đó, thành phố yêu anh. Phố cũng không cần anh đáp lại tình yêu, không cần tìm cách xóa sạch đi quá khứ, bởi cũng chẳng cách nào người ta quên bỏ được thời thơ ấu, mối tình đầu. Của rạ của rơm, của khói đốt đồng, vườn cau, rặng bần… bên mé rạch. Lũ cá rúc vào những cái vũng nước quánh đi dưới nắng. Bầy chim trao trảo lao xao kêu quanh quầy chuối chín cây. Ai đó cất tiếng gọi trẻ con về bữa cơm chiều, chén đũa khua trong cái mùi thơm quặn của nồi kho quẹt. Xao động đến từng chi tiết nhỏ.

    Quê luôn ngọt như vị đường mía ngày xưa anh hay lén má giở nắp hủ lấy ngón tay chấm mút. Cả cái nghèo ngày đó cũng chẳng đến nỗi quắt quay, không có bánh kẹo ngon thì cây trái đã sẵn giành. Không có đồ chơi đẹp nhưng đã có thiên đường đồng bãi cho trẻ con chạy nhảy. Cho đến ngày anh đi khỏi, quê vẫn chưa làm anh tổn thương, hờn giận chút nào.

    Nên trong anh còn nguyên vùng ký ức ngọt ngào và đằm thắm, mộng mị và êm đềm. Thành phố biết hết, nhưng thành phố không buồn tủi, dù nó chật và ngột ngạt, bức bối trong khoảng không nhỏ hẹp mịt mù khói bụi. Yêu anh, chấp nhận anh nghĩa là phố chấp nhận mình sẽ mất thêm một phần duyên dáng ít ỏi còn lại. Thêm rác, thêm bụi, thêm một chỗ ngồi, thêm một hơi thở…Chật chội hơn, ồn ả hơn, chen chúc hơn. Những ngày Tết, phố đẹp, thanh thản và nhàn tản nhất, thì anh lại không nhìn thấy, anh đã hớn hở sum vầy với quê.

    Đón anh trở lại, vẫn là một nhan sắc mệt mỏi nhưng khao khát sống và yêu. Những lúc anh chán chường, thành phố xấu xí ngồi vỉa hè nướng những củ khoai thơm, trồng vài bụi chuối, hàng cau, qua một quán cafe nào, thấy bày biện những khung dệt chiếu, chiếc xuồng con, cái gàu dai, cây rơm nhỏ… Đôi lúc ở một góc đường, anh gặp bầy cào cào, chim sẻ thắt bằng lá dừa non. Đôi lúc ngang qua ngã tư, có bà già đầu đội khăn rằn xách cái bị bàng luống cuống trước dòng xe xuôi ngược. Không có tham vọng biến mình thành một chốn quê, nhưng thành phố đủ rộng lượng để anh công khai sự hoài nhớ của mình.

    Và hồn nhiên sống như một người vọng núi kia núi nọ. Hàng me trút lá bên đường khiến anh nhớ mấy cây me già ở quê, giờ chắc thôi ra trái. Ánh đèn đường làm anh nhớ ngọn đuốc lá dừa cháy rập rờn những khuya tan hát ra về. Qua cầu anh nhớ sông quê. Cái kẹp tóc của cô vợ phố làm anh nhớ những mái tóc thả dài xuống tận thắt lưng xưa. Nhìn nhan sắc này để nhớ về một nhan sắc khác.

    Mà anh thì cũng không chắc là miền nhớ còn nguyên nỗi quay quắt trong lòng. Anh có thật sự nhớ hay chỉ là cảm giác mặc cảm mình đã phụ rẫy, đã chạy trốn mà anh buột miệng nói nhớ cho quê đỡ tủi, cho mình đỡ thấy áy náy, như một niềm an ủi gửi lại nơi chân trần xối nắng. Má anh, Bé Ba Bé Sáu vẫn còn ở đó, mà anh bảo là không nhớ thì anh tệ. Anh có thật sự nhớ hay chỉ muốn giữ một lời hứa vu vơ hồi thẹn thò nhón ngón tay cô em nào ở bên rào, “làm gì làm tôi cũng không quên em đâu. Thiệt, tui thề…”. Có phải vì hình bóng quê quá sống động trong trẻo nên anh không thể yêu thành phố?

    Bởi thành phố có gì đáng yêu đâu, ngay cả lúc dịu dàng nền nả nhất, thành phố lúc nửa đêm cũng không ngọt ngào như hoa nắng rụng lẫn trong hoa dừa rụng. Có lẽ thành phố xấu xí từ trước khi anh tới, và sau đó vì yêu anh mà xấu xí hơn. Những con đường nghẹn vì người đông. Những dòng sông nghẹn vì rác rưỡi. Những ngọn gió nghẹn vì khói bụi. Những ban mai nghẹn trong tiếng còi xe. Bầu trời nghẹn vì những khối nhà cứng nhắc và khô khốc. Va chạm và cãi vã. Chen chúc và cáu kỉnh.

    Anh không thể yêu một cô vợ chỉ biết nấu ăn và giặt giũ, anh tìm kiếm một tâm hồn. Nhưng thành phố đã bày tỏ ngay khi anh mới gặp lần đầu, một tâm hồn rộng lượng, bao dung. Yêu cho đi mà không đòi hỏi nhận lại.

    Đó chẳng phải là một vẻ đẹp sao, không đáng yêu, không đáng được đáp lời sao?

Chia sẻ trang này