1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký - Tâm sự !!! {nơi dở hơi nhất của HPC}

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi baolua, 20/05/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. The_moon

    The_moon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    hello everybody,
    Mọi người vẫn tham gia đủ như ngày nào ta. Hehe, Moon vừa xem ảnh mọi người chụp, vui thế. Anh Nico dạo nay thế nào roài? Vợ con chưa mà có đòi ôm các em nhỏ hoài vậy. Hehe , khổ thân người yếu CHíp hôi, ....
    Mà Xì Trung vẫn vậy, uống tẹo, mặt đỏ phừng phừng.
    Nhìn mọi người vui quá, chỉ muốn té ngay về Việt Nam thui.
    Chúc mọi người vui vẻ nha, nhất là Trung Thu sắp tới. Moon mà hổng có TRung Thu roài. .
    The_moon, luôn nhớ mọi người, HPC yếu quí.
  2. The_moon

    The_moon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    144
    Đã được thích:
    0
    hello everybody,
    Mọi người vẫn tham gia đủ như ngày nào ta. Hehe, Moon vừa xem ảnh mọi người chụp, vui thế. Anh Nico dạo nay thế nào roài? Vợ con chưa mà có đòi ôm các em nhỏ hoài vậy. Hehe , khổ thân người yếu CHíp hôi, ....
    Mà Xì Trung vẫn vậy, uống tẹo, mặt đỏ phừng phừng.
    Nhìn mọi người vui quá, chỉ muốn té ngay về Việt Nam thui.
    Chúc mọi người vui vẻ nha, nhất là Trung Thu sắp tới. Moon mà hổng có TRung Thu roài. .
    The_moon, luôn nhớ mọi người, HPC yếu quí.
  3. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Có bao giờ mà đến sn mà mình lại cảm thấy k vui đến như thế này đâu nhỉ ? năm nào cũng vậy cứ đến gần ngày sn là có cảm giác rất lạ , đó là ngày duy nhất mình sống trọn vẹn với mình . Buồn vui gì cũng ngày đó được giải toả hết ... mọi năm có bạn bè , có gì đâu những tâm sự chóng quên của tuổi mới lớn . năm nay ... 21 tuổi rồi , chỉ còn 24h nữa thôi là 21 tuổi tròn trình rồi đây . Vậy mà buồn quá , một mình ở đây ... muốn đi đâu đó chứ k phải về nhà . muốn nói chuyện với ai đó chứ k phải những người đó . muốn ...muốn ...muốn vô số cái mà chẳng có cái nào đạt được trọn vẹn .Đời khùm khoằm( câu này lấy của ai ...quên mất rồi .) ! SN một mình rồi .
  4. libra_angel

    libra_angel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/08/2003
    Bài viết:
    3.897
    Đã được thích:
    1
    Có bao giờ mà đến sn mà mình lại cảm thấy k vui đến như thế này đâu nhỉ ? năm nào cũng vậy cứ đến gần ngày sn là có cảm giác rất lạ , đó là ngày duy nhất mình sống trọn vẹn với mình . Buồn vui gì cũng ngày đó được giải toả hết ... mọi năm có bạn bè , có gì đâu những tâm sự chóng quên của tuổi mới lớn . năm nay ... 21 tuổi rồi , chỉ còn 24h nữa thôi là 21 tuổi tròn trình rồi đây . Vậy mà buồn quá , một mình ở đây ... muốn đi đâu đó chứ k phải về nhà . muốn nói chuyện với ai đó chứ k phải những người đó . muốn ...muốn ...muốn vô số cái mà chẳng có cái nào đạt được trọn vẹn .Đời khùm khoằm( câu này lấy của ai ...quên mất rồi .) ! SN một mình rồi .
  5. thuphuong20

    thuphuong20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    3.851
    Đã được thích:
    7
    Lại buồn rồi.Hết tiền.Cứ hết tiền là buồn mới lạ chứ
  6. thuphuong20

    thuphuong20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    3.851
    Đã được thích:
    7
    Lại buồn rồi.Hết tiền.Cứ hết tiền là buồn mới lạ chứ
  7. moreandmore

    moreandmore Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    2
    THÀNH PHỐ HỐI TIẾC

    Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua hãng du lịch Chuyến đi Sám hối. Sau một chuyến bay cực kỳ ngắn ngủi, ngắn tới mức chỉ trong nháy mắt, tôi đã khệ nệ với đống hành trang ngổn ngang lê bước ra khỏi chiếc phi cơ của hãng hàng không Giá Như.
    Không có băng tải hành lý, không có xe đẩy, không có những người phu khuân vác hay hàng đàn taxi chầu chực, tôi đành vác trên vai mớ hành lý nặng trĩu bởi ngàn vạn kỷ niệm không mấy vui vẻ. Chẳng ai chờ tôi trong nhà ga mặc dù hàng vạn triệu người từ khắp mọi nơi mọi chốn trong cõi nhân gian đổ về đây.
    Đứng xếp hàng chờ đăng ký thuê phòng tại khách sạn Cơ hội Cuối cùng, tôi phát hiện ra rằng ngay tại đây sẽ diễn ra sự kiện quan trọng nhất trong năm của thành phố: Đêm hội Đáng tiếc. Chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua nó. Ở đó, tôi sẽ có dịp hội ngộ với những nhân vật tiếng tăm nhưng cung khó chịu nhất của thành phố.
    Trong số những gia đình mà tôi từng quen thuộc có họ nhà Lỡ rồi. Người họ nhà này có tật lúc nào cũng tặc lưỡi, chép miệng. Đám bà con chú bác có cái tên chung nghe lạ tai. Đáng ra lúc nào cũng trưng ra những bộ mặt rầu rĩ, lại hay vò đầu bứt tai.
    Thành phố này ai cũng biết bà lão cau có An bài đứng đầu một đàn con cháu đông như kiến cỏ. Cũng như mọi năm, sự có mặt của cụ Cơ hội ở buổi lễ sẽ mau chóng bị lu mờ bởi cô cháu gái xinh đẹp Cơ hội bị đánh mất. Cô nàng thường nhởn nhơ lượn qua lượn lại trong ánh mắt tôn sùng của những gã có biệt danh Ước gì. Thế nào cặp danh hài Những ước mơ tan vỡ và thất bại cũng có mặt để làm chảy nước mắt quý vị khán giả bằng những câu chuyện từ trong chính cuộc đời của họ. Trong số những khán giả ngồi hàng đầu, hai chị em nhà Đành Bó Tay sụt sùi mãi không thôi.
    Trở về từ đêm hội, lòng tôi nặng trĩu. Phải chăng tôi đã sai lầm khi quay về thành phố Hối tiếc? Tôi không thể thay đổi được Ngày hôm qua nhưng tôi có thể tạo cho mình một Ngày mai hạnh phúc, dũng cảm, vui vẻ.
    Vậy tôi xin khuyên các bạn một điều: Nếu các bạn đã lỡ mua vé trở về thành phố Hối tiếc, xin hãy hủy chúng đi. Thay vào đó, hãy tới một nơi có tên gọi Làm Lại Từ Đầu. Tôi đã chọn nơi đó cho tương lai của mình.
    Nếu các bạn muốn làm hàng xóm của tôi xin tìm tới phố Dũng cảm. Bên cạnh nhà tôi là hai người hàng xóm tốt bụng, anh Giúp Đỡ và bác Tha Thứ. Nếu bạn sợ lạc đường, xin hãy điện thoại hỏi tổng đài Lạc quan. Thế nào bạn cũng sẽ tới đích. Tôi tin như vậy.
    Thấy hay hay nên post cho pà con đọc chơi.
  8. moreandmore

    moreandmore Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    2
    THÀNH PHỐ HỐI TIẾC

    Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua hãng du lịch Chuyến đi Sám hối. Sau một chuyến bay cực kỳ ngắn ngủi, ngắn tới mức chỉ trong nháy mắt, tôi đã khệ nệ với đống hành trang ngổn ngang lê bước ra khỏi chiếc phi cơ của hãng hàng không Giá Như.
    Không có băng tải hành lý, không có xe đẩy, không có những người phu khuân vác hay hàng đàn taxi chầu chực, tôi đành vác trên vai mớ hành lý nặng trĩu bởi ngàn vạn kỷ niệm không mấy vui vẻ. Chẳng ai chờ tôi trong nhà ga mặc dù hàng vạn triệu người từ khắp mọi nơi mọi chốn trong cõi nhân gian đổ về đây.
    Đứng xếp hàng chờ đăng ký thuê phòng tại khách sạn Cơ hội Cuối cùng, tôi phát hiện ra rằng ngay tại đây sẽ diễn ra sự kiện quan trọng nhất trong năm của thành phố: Đêm hội Đáng tiếc. Chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua nó. Ở đó, tôi sẽ có dịp hội ngộ với những nhân vật tiếng tăm nhưng cung khó chịu nhất của thành phố.
    Trong số những gia đình mà tôi từng quen thuộc có họ nhà Lỡ rồi. Người họ nhà này có tật lúc nào cũng tặc lưỡi, chép miệng. Đám bà con chú bác có cái tên chung nghe lạ tai. Đáng ra lúc nào cũng trưng ra những bộ mặt rầu rĩ, lại hay vò đầu bứt tai.
    Thành phố này ai cũng biết bà lão cau có An bài đứng đầu một đàn con cháu đông như kiến cỏ. Cũng như mọi năm, sự có mặt của cụ Cơ hội ở buổi lễ sẽ mau chóng bị lu mờ bởi cô cháu gái xinh đẹp Cơ hội bị đánh mất. Cô nàng thường nhởn nhơ lượn qua lượn lại trong ánh mắt tôn sùng của những gã có biệt danh Ước gì. Thế nào cặp danh hài Những ước mơ tan vỡ và thất bại cũng có mặt để làm chảy nước mắt quý vị khán giả bằng những câu chuyện từ trong chính cuộc đời của họ. Trong số những khán giả ngồi hàng đầu, hai chị em nhà Đành Bó Tay sụt sùi mãi không thôi.
    Trở về từ đêm hội, lòng tôi nặng trĩu. Phải chăng tôi đã sai lầm khi quay về thành phố Hối tiếc? Tôi không thể thay đổi được Ngày hôm qua nhưng tôi có thể tạo cho mình một Ngày mai hạnh phúc, dũng cảm, vui vẻ.
    Vậy tôi xin khuyên các bạn một điều: Nếu các bạn đã lỡ mua vé trở về thành phố Hối tiếc, xin hãy hủy chúng đi. Thay vào đó, hãy tới một nơi có tên gọi Làm Lại Từ Đầu. Tôi đã chọn nơi đó cho tương lai của mình.
    Nếu các bạn muốn làm hàng xóm của tôi xin tìm tới phố Dũng cảm. Bên cạnh nhà tôi là hai người hàng xóm tốt bụng, anh Giúp Đỡ và bác Tha Thứ. Nếu bạn sợ lạc đường, xin hãy điện thoại hỏi tổng đài Lạc quan. Thế nào bạn cũng sẽ tới đích. Tôi tin như vậy.
    Thấy hay hay nên post cho pà con đọc chơi.
  9. amoremio_h

    amoremio_h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    tự nhiên lại bước vào cái xó xỉnh này! chẹp , nó vốn không phải là người có thể gục ngã vì những cái thứ tình cảm như thế này , nhưng thực sự , nó không phải là người mạnh mẽ trong chuyện tình cảm. nó chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi , nó làm theo lời anh dặn nó mà ! nó cũng chẳng hiểu mọi chuyện nữa . chưa bao giờ nó có cảm giác bình yên .....nó đôi lúc nhận thấy cuộc sống thật bất công với nó! nó không biết nữa , nó sống vì bạn bè , vì tất cả những ai nó yêu quý . nhưng khi nó cần sự giúp đỡ , nó nhìn lại , nó chẳng có cái gì cả . nó cô đơn , tất cả để cho nó chìm đắm một mình trong những nỗi buồn . nó cần anh . nhưng anh ......đâu có ở bên cạnh nó . nó hiểu , nó biết là anh cũng buồn , nhưng nó không chịu đựng tất cả mọi chuyện đang xảy ra với nó . nó biết , nếu nó cứ giữ mãi trong lòng thì nó càng lâm vào tình trạng xấu hơn , nó buồn , nó muốn khóc , nhưng nó đã trót hứa với anh rồi , nó sẽ không khóc đâu ......nó sẽ cố gắng mạnh mẽ .......khó quá !
    đôi lúc nó giận nó , vì những gì nó đối xử với anh , nó không làm khác được , nó sợ , nó sẽ không quên được anh mất ......
    người ta không thể khởi đầu một cách trọn vẹn nếu cứ mãi nghĩ về một người của quá khứ , và không bao giờ quên được quá khứ nếu cứ mãi nghĩ về nó.......
  10. amoremio_h

    amoremio_h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2004
    Bài viết:
    91
    Đã được thích:
    0
    tự nhiên lại bước vào cái xó xỉnh này! chẹp , nó vốn không phải là người có thể gục ngã vì những cái thứ tình cảm như thế này , nhưng thực sự , nó không phải là người mạnh mẽ trong chuyện tình cảm. nó chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi , nó làm theo lời anh dặn nó mà ! nó cũng chẳng hiểu mọi chuyện nữa . chưa bao giờ nó có cảm giác bình yên .....nó đôi lúc nhận thấy cuộc sống thật bất công với nó! nó không biết nữa , nó sống vì bạn bè , vì tất cả những ai nó yêu quý . nhưng khi nó cần sự giúp đỡ , nó nhìn lại , nó chẳng có cái gì cả . nó cô đơn , tất cả để cho nó chìm đắm một mình trong những nỗi buồn . nó cần anh . nhưng anh ......đâu có ở bên cạnh nó . nó hiểu , nó biết là anh cũng buồn , nhưng nó không chịu đựng tất cả mọi chuyện đang xảy ra với nó . nó biết , nếu nó cứ giữ mãi trong lòng thì nó càng lâm vào tình trạng xấu hơn , nó buồn , nó muốn khóc , nhưng nó đã trót hứa với anh rồi , nó sẽ không khóc đâu ......nó sẽ cố gắng mạnh mẽ .......khó quá !
    đôi lúc nó giận nó , vì những gì nó đối xử với anh , nó không làm khác được , nó sợ , nó sẽ không quên được anh mất ......
    người ta không thể khởi đầu một cách trọn vẹn nếu cứ mãi nghĩ về một người của quá khứ , và không bao giờ quên được quá khứ nếu cứ mãi nghĩ về nó.......
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này