1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký Tháng Năm

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tháng Năm' bởi ninja_in_mask, 25/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. robinsonsvn81

    robinsonsvn81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2002
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    4
    Chủ nhật, 24/10/2004, sau khi họp xong đội gia sư, lòng vòng 1 hồi rồi cũng xuống làng Canh, không có mấy mống, trời bắt đầu se lạnh, mặc có 1 cái áo cộc tay, 2 cái quần, đám TNT buổi sáng nhiệt tình thật, buổi chiều lại tiếp tục vòng xuống. Vừa mò đến cổng, cái Hảo đã nhào ra ý éo "Anh cho em về, anh cho em về đi màààà". Dứt ra được 1 lúc để xem cái Cúc với thằng ku Đáng thế nào, hay thiệt, 2 đứa này bây giờ lại chẳng muốn về nhà nữa, thích ở lại làng hơn, thằng ku Đáng lại còn có vẻ đàn anh nữa chứ, mới tý đã biết bắt nạt bọn ma cũ. Được 1 lúc, cái Hảo lại tiếp tục lè nhè, chắc là không tìm được anh chị em nào thích hợp hơn là cái anh này "Anh cho em về đi màààà, thay áo cho ông em mà em không có mặt ở nhà thì em biết nói thế nào với ông em hả anh, trời ơi cho em về đi mà, em còn phải về nhà xem đứa cháu em nó thế nào rồi, nhà không có em thì lấy ai trông nhà, lấy ai trông cháu em, anh ơi cho em về đi mààààà, em phải về để thay áo cho ông em, ông em mất 2 năm rồi, làm sao mà em lại có thể không có mặt ở nhà được cơ chứ ...". Giời ạ, lại phải ngồi lý luận với nó, méo hết cả mồm mà nó vẫn cứ ê a như vậy mới cú chứ, điệp khúc "anh ơi cho em về đi màààààà" cứ đều đều vang lên, đến là bó tay.
    Lúc sau, bé Hằng ra sân chơi, có vẻ như các anh chị đã dạy xong rồi. Thế là con bé ngồi cạnh anh và bắt đầu bắt chuyện. Đầu tiên nó hỏi sao bây giờ anh chưa về, rồi với vẻ mặt đầy suy tư, nó kể chuyện trên lớp, chuyện bạn bè có đứa con trai trêu nó, ném bút vào người nó (anh đùa lại bảo là nó đáng yêu, bọn con trai toàn làm thế để làm quen với bọn con gái, nó cười tít mắt, chối đây đẩy) và nó đang lo là Tết này sẽ về ăn Tết muộn, lại chỉ được có 1 tuần, câu chuyện bắt đầu dẫn dần sang những câu chuyện khác. Nó lo Tết này lên sớm thế thì chẳng có ai để nói chuyện, chẳng có ai để mà tâm sự, anh đáp lại Tết vừa rồi các anh chị xuống ăn tất niên ở dưới này, yên tâm đi, CN nào các anh chị cũng xuống. Nó bảo chỉ có mỗi đứa bạn để tâm sự thì bạn nó lại vừa phải đi mổ, anh yên lặng, chẳng biết nói gì.
    Thế rồi nó bắt đầu nói về gia đình nó. Nó bảo bố mẹ nó thường cãi nhau lắm, nó buồn lắm, nhiều lúc cứ nghĩ đến chuyện bố mẹ nó cãi nhau mà nước mắt nó cứ trào ra. Nó bảo các anh của nó tệ lắm, chẳng biết thương yêu hiếu thuận với bố mẹ gì cả, nó giận lắm, giận vì các anh hỗn với bố mẹ, giận vì các anh không biết công sức bố mẹ đã bỏ ra để nuôi các anh như thế nào. Nó rất mong gia đình hạnh phúc, nó ước gì nếu nó có thể chết đi để đổi lại việc gia đình hạnh phúc thì nó sẵn sàng, nó bảo bố mẹ nó đã hơn 50 tuổi rồi mà vẫn phải ra đồng, vẫn phải cố gắng kiếm tiền để nuôi các anh ăn học mà các anh đối xử chẳng ra gì. Tết vừa rồi nó về quê chẳng đi chơi được ở đâu, chẳng có gì vui cả, nó chỉ có ngủ và khóc, khóc đến sưng mắt rồi đi ngủ.
    Nó hỏi cuộc đời tại sao lại bất công đến như thế, tại sao có những gia đình ăn không hết, thừa thãi đem đổ đi, mà lại có những gia đình không có để mà ăn, tại sao cùng là con người mà lại có người sướng, người khổ như thế. Nó ước gì tất cả mọi người, sướng thì sướng hết, khổ thì khổ hết, không có sự khác nhau giữa người với người. Đôi mắt ngân ngấn nước, nó rất buồn về bản thân mình, nó cảm thấy như nó là kẻ vô dụng, chẳng biết làm gì, chẳng giúp gì được cho bố mẹ. Nó rất sợ bố mẹ vất vả, rất sợ mất đi dù chỉ 1 trong 2 người. Nó ước gì nó là một đứa trẻ bình thường, ở cái tuổi của nó, bọn trẻ đã biết ra đồng cấy lúa, biết đỡ đần cho bố mẹ, còn nó, chỉ một việc quét cái nhà mà nó cũng làm không được, vì cái chân của nó không tốt, thế mà nó lại bị bố mắng, nó tức các anh nó khỏe mạnh bình thường mà không chịu làm những việc đó. Nó rất sợ, vì nó chẳng giúp đỡ, đỡ đần gì được, nó chẳng làm được gì, nó sợ rằng khi nó có thể giúp đỡ bố mẹ điều gì đó, thì bố mẹ nó đã ra đi rồi, bố mẹ nó đã rất già yếu, nó sợ rằng mình không báo hiếu được cho bố mẹ. Nó sợ không biết bố mẹ mất đi thì nó sẽ sống với ai. Nó không biết mình sống để làm gì nữa, vì nó chẳng làm được việc gì, nó tự hỏi mình sinh ra để làm gì.
    Nó thường hay nghĩ đến chuyện gia đình lắm, cứ mỗi lần như thế, nó lại ôm gối mà khóc, 20-10, gọi điện về nhà, nó cũng chỉ nói được câu chúc mừng mẹ trong nước mắt.
    Bên cạnh, con bé Hảo vẫn tiếp tục cái điệp khúc quen thuộc "Anh cho em về đi màààà", nhưng dần dần nó bắt đầu chú tâm hơn đến câu chuyện mà cái Hằng đang kể, và rồi thay vì tiếp tục cất lên cái điệp khúc ấy, nó thay bằng những câu hỏi, và cả những nụ cười khó hiểu (cái mà có thể anh tưởng rằng đó là nụ cười). Anh ngồi giữa 2 đứa, để nó tự nhiên kể chuyện của mình, cứ thế này thì nó làm sao mà tập trung vào học hành được chứ. Rồi anh trả lời hộ nó, nó sinh ra để làm gì, chẳng có cái gì sinh ra là vô nghĩa cả, chỉ có điều nó không biết rằng nó có giá trị lớn đến thế nào mà thôi, điều tuyệt vời nhất mà một con người có thể làm được đó là làm cho người khác vui vẻ, hạnh phúc. Bố mẹ nó cũng chẳng mong điều gì hơn là nhận được tình yêu thương, tấm lòng hiếu thảo của nó, bố mẹ nó nuôi nó lớn lên chẳng phải để mong sau này nó sẽ làm gì báo đáp mà chỉ mong rằng nó hiểu được công sức bố mẹ nó đã bỏ ra như thế nào là nó mãn nguyện lắm rồi. Làm cha làm mẹ cũng chỉ cần có thế thôi. Nó không biết rằng chính sự ham học của nó là nguồn động lực không thể lớn hơn dành cho các anh chị, để cách anh chị không tiếc công sức bỏ ra để kèm cặp nó học bài, các anh chị cũng chỉ mong nhận được có thế. Nó không nhận thấy được những điểm mạnh của mình, không biết rằng nó mang lại cho mọi người nhiều niềm vui đến thế nào, và nó có giá trị đến như thế nào trong lòng mọi người. Vậy nó hãy cứ sống như hiện tại, không cần phải thay đổi gì, hãy gạt bỏ khỏi đầu những lo lắng vớ vẩn đi, nếu thực sự lo thì nó cần phải thể hiện bằng hành động cụ thể, đó là gì. Đó là hàng tháng nó hãy viết thư về cho gia đình, hãy hỏi thăm tình hình và hãy nói cho bố mẹ nó biết nó yêu bố mẹ nó đến như thế nào, đó sẽ là niềm động viên vô bờ bến đối với cha mẹ nó. Đó là nó hãy tập trung vào việc học hành, kiến thức sẽ giúp nó rất nhiều, hãy học những thứ thiết thực với cuộc sống nông thôn của nó như là các môn về nông nghiệp, kỹ thuật, nó sẽ có rất nhiều cơ hội để giúp đỡ bố mẹ nó, hoặc nếu không, nó có thể đi con đường giống như chị Hảo, ở làng học 1 nghề nào đó, và về nhà giúp đỡ cha mẹ, kiếm công việc mà nó cảm thấy phù hợp với bản thân, với khả năng của mình nhất.
    Cuộc sống ở nông thôn vẫn thế, có lẽ khó lòng có thể thay đổi trong ngày 1 ngày 2, có lẽ điều đó vẫn sẽ còn đeo đuổi dai dẳng trong đầu óc con bé, chẳng thể nào mà dứt hẳn. Nhưng con bé đã nhoẻn miệng cười, hi vọng nó đang nghĩ tới điều gì đó tốt đẹp, một tương lai tươi sáng hơn, cái Hảo cũng thôi không lè nhè nữa, nó cũng trầm ngâm suy nghĩ và lặng lẽ quay trở về nhà T1. Và với bộ mặt tươi cười, con bé hỏi thăm về cái cô đã tài trợ cho nó đi học, tiếc là anh lại quên béng mất tên cô, anh giải thích là cô đang đi công tác, và khi nào về, nhất định anh sẽ đưa cô đến gặp con bé.
    Mỗi con người là mỗi câu chuyện, ra về, lòng anh không khỏi cảm thấy xấu hổ, 1 con bé mới học lớp 6 mà đã biết suy nghĩ như vậy, thế mà anh ăn học hơn 20 năm rồi mà cũng chỉ biết nghĩ đến mình, chỉ biết đến lòng tự trọng của bản thân mình. Sĩ diện là cái gì chứ?
  2. Guitar_9

    Guitar_9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    Muốn viết thật nhiều nhưng chẳng viết được gì cả. Bàn phím vô tình, người cũng vô tình như bàn phím vậy
  3. Guitar_9

    Guitar_9 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    Muốn viết thật nhiều nhưng chẳng viết được gì cả. Bàn phím vô tình, người cũng vô tình như bàn phím vậy
  4. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    chúng ta còn quá nhiều thứ để học mà! phải ko anh Ro?
    Hà nội , ngày .... tháng ....năm......
    bon chen tí ở Nguyễn đình CHiểu
    lần đầu tiên xuống! úi ! hành lang chống tênh ! thế mà tự nhiên nghe thấy tiếng đàn !nghe liêu trai ko chịu đuợc! mon men ra , mãi mới mò đuợc 1 lớp học để mở có 1 bạn đang ôm cây đàn tranh! ấn tượng lần đầu tiên thật thú vị
    xem nào thành viên tháng năm : đại ca Giang + anh Basten + mình = hết ?/?????????
    Hà nội ngày... tháng.... năm....
    sau 1 khoảng thời gian dài như 1 thế kỉ lại xuống NĐC
    hơ ! hum nay TN hùng hậu hơn.....vui....vừa dụ đuợc 1 bạn dạy sáo cho , nhưng thổi mãi mà nó cứ phù phù...
    bác Phúc < VLTCBHVĐ> thì đang học đánh máy chữ nổi ,iem cũng muốn học < kể ra mình hơi tham> nhừng mọi người biểu về
    thăm chị Yến ! bà chị nì ki thế ! ngừi ta thăm bé mà chả cho nhìn
    hic...
    Hà nội .... ngày..... tháng.... năm.....
    ....
    ....
  5. ong_gia_va_bien_ca

    ong_gia_va_bien_ca Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/04/2004
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    chúng ta còn quá nhiều thứ để học mà! phải ko anh Ro?
    Hà nội , ngày .... tháng ....năm......
    bon chen tí ở Nguyễn đình CHiểu
    lần đầu tiên xuống! úi ! hành lang chống tênh ! thế mà tự nhiên nghe thấy tiếng đàn !nghe liêu trai ko chịu đuợc! mon men ra , mãi mới mò đuợc 1 lớp học để mở có 1 bạn đang ôm cây đàn tranh! ấn tượng lần đầu tiên thật thú vị
    xem nào thành viên tháng năm : đại ca Giang + anh Basten + mình = hết ?/?????????
    Hà nội ngày... tháng.... năm....
    sau 1 khoảng thời gian dài như 1 thế kỉ lại xuống NĐC
    hơ ! hum nay TN hùng hậu hơn.....vui....vừa dụ đuợc 1 bạn dạy sáo cho , nhưng thổi mãi mà nó cứ phù phù...
    bác Phúc < VLTCBHVĐ> thì đang học đánh máy chữ nổi ,iem cũng muốn học < kể ra mình hơi tham> nhừng mọi người biểu về
    thăm chị Yến ! bà chị nì ki thế ! ngừi ta thăm bé mà chả cho nhìn
    hic...
    Hà nội .... ngày..... tháng.... năm.....
    ....
    ....
  6. Basten

    Basten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội ngày ... tháng ... năm.
    Hôm nay cái núi giấy có vơi đi được một ít. Nhưng nhân công cũng trốn đâu hết, đồng loạt nhắn tin "hôm nay em không đến được".
    Cầu trời cho con qua hết mùa rau cải này.
  7. Basten

    Basten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội ngày ... tháng ... năm.
    Hôm nay cái núi giấy có vơi đi được một ít. Nhưng nhân công cũng trốn đâu hết, đồng loạt nhắn tin "hôm nay em không đến được".
    Cầu trời cho con qua hết mùa rau cải này.
  8. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Ôi giời ơi,haha hihi hehe.. cái moderm của mình, vào một ngày đẹp giời thế này mình tháo nó ra , hoá ra là vì thế mà nó không chạy được. Hehe vậy là từ nay lại có thể online thường xuyên rồi , sung sướng quá, sung sướng quá lah lah lah ....

    Tối nay ngồi một lúc xem hoa hậu ,hehe, seo toàn người bằng tuổi mình mà... khác mình quá. Uh thì đương nhiên là xinh,là đẹp, là chuẩn, mình là con trai thì sẵn sàng chia trái tim thành 21 phần chia cho 21 cô mà không hề so đo tính toán. Tiếc rằng mình lại là con gái, cho nên nhìn thì cũng chẳng thấy có gì, chẳng xinh bằng nhiều chị mình gặp trên đường, mặc dù qua ống kính máy quay + mĩ phẩm xịn + quần áo điệu.. Thấy cô nào cũng giống cô nào hết à, chẳng có ai xinh nổi bật cả. Bao nhiu ?ongười đẹp Việt Nam? vậy mà chẳng có cô nào xinh hơn một diễn viên Hàn Quốc ?obậc trung?, chán ơi là chán.Hichic...
    Phần trả lời câu hỏi, có câu ?o khi gặp các em bé nhiễm chất độc màu da cam bạn cảm thấy như thế nào ? ?o => ?o thương xót cho những mảnh đời không hoàn chỉnh? ( chẳng bít có chính xác không), rồi hô hào giúp đỡ... Tự nhiên lại nhớ đến một câu của đại đại ca DKGiang đã nói : ?o Mấy cô hoa hậu đi đến vuốt đầu các em vài cái cũng gọi là làm công tác xã hội?. Chỉ đơn giản là nhớ chứ cũng chẳng phải là phê phán, hay chê bai người khác theo kiểu tỏ ra ta đây ?o thân thiết với các em hẳn hoi? .... Chẳng phải chuyện của mình...
    Nhìu lúc crazy vầy mà vẫn nghĩ... muốn được crazy giống mình đâu có dễ, hehe...

    TÔI YÊU CUỘC SỐNG
    Được congchuaphale sửa chữa / chuyển vào 06:05 ngày 31/10/2004
  9. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Ôi giời ơi,haha hihi hehe.. cái moderm của mình, vào một ngày đẹp giời thế này mình tháo nó ra , hoá ra là vì thế mà nó không chạy được. Hehe vậy là từ nay lại có thể online thường xuyên rồi , sung sướng quá, sung sướng quá lah lah lah ....

    Tối nay ngồi một lúc xem hoa hậu ,hehe, seo toàn người bằng tuổi mình mà... khác mình quá. Uh thì đương nhiên là xinh,là đẹp, là chuẩn, mình là con trai thì sẵn sàng chia trái tim thành 21 phần chia cho 21 cô mà không hề so đo tính toán. Tiếc rằng mình lại là con gái, cho nên nhìn thì cũng chẳng thấy có gì, chẳng xinh bằng nhiều chị mình gặp trên đường, mặc dù qua ống kính máy quay + mĩ phẩm xịn + quần áo điệu.. Thấy cô nào cũng giống cô nào hết à, chẳng có ai xinh nổi bật cả. Bao nhiu ?ongười đẹp Việt Nam? vậy mà chẳng có cô nào xinh hơn một diễn viên Hàn Quốc ?obậc trung?, chán ơi là chán.Hichic...
    Phần trả lời câu hỏi, có câu ?o khi gặp các em bé nhiễm chất độc màu da cam bạn cảm thấy như thế nào ? ?o => ?o thương xót cho những mảnh đời không hoàn chỉnh? ( chẳng bít có chính xác không), rồi hô hào giúp đỡ... Tự nhiên lại nhớ đến một câu của đại đại ca DKGiang đã nói : ?o Mấy cô hoa hậu đi đến vuốt đầu các em vài cái cũng gọi là làm công tác xã hội?. Chỉ đơn giản là nhớ chứ cũng chẳng phải là phê phán, hay chê bai người khác theo kiểu tỏ ra ta đây ?o thân thiết với các em hẳn hoi? .... Chẳng phải chuyện của mình...
    Nhìu lúc crazy vầy mà vẫn nghĩ... muốn được crazy giống mình đâu có dễ, hehe...

    TÔI YÊU CUỘC SỐNG
    Được congchuaphale sửa chữa / chuyển vào 06:05 ngày 31/10/2004
  10. ninja_in_mask

    ninja_in_mask Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    451
    Đã được thích:
    0
    Cô gái dệt vải ơi .... chiều CN này tớ mang truyện đi nhé ??? 3 quyển như đã hẹn nhé

Chia sẻ trang này