1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký trong câu hát...

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi tigerlily, 04/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chiaki_ruanhoc

    chiaki_ruanhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2003
    Bài viết:
    395
    Đã được thích:
    0
    Chẳng biết psy còn nhớ cố nhân không? [​IMG]
    Chiaki có bài hát ấy đấy. Có clip Thuỳ Dung vừa chơi đàn vừa hát trong VTV bài hát tôi yêu 2, có cả clip quay ở Nhà hát lớn HN đêm nhạc Phú Quang - Ngoảnh lại (sau này thành VCD Phú Quang 7 - Ngoảnh lại). Để 2 ngày nữa chiaki gửi lên. Chờ thi xong đã mà.
    À mà bài này Phú Quang phổ thơ Nguyễn Khoa Điềm.
     
  2. muathutrong

    muathutrong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Rồi mùa hạ ghé qua hàng cây
    Tiễn em, có đâu lòng ta lá rơi đầy
    Ngày mai, bao nỗi buồn anh sẽ trao lại bóng đêm
    Nhớ em từng phút giây nào lơ đãng..​
    (Nơi mùa thu bắt đầu - Việt Anh)
    Rồi với những man mác của riêng mình,ta xin được gói lại gửi riêng ta trong đêm, trong đâu đó cái khoảng bóng tối của chỉ riêng mình để đem những niềm riêng không thể tỏ cùng ai, trong nỗi nhớ không biết có còn là nỗi nhớ khi mọi thứ đã đi qua bằng những lực chọn không được bởi riêng mình... ta thinh lặng giữa cuộc đời này, trong thinh lặng, ta lại nhận ra sự cô đơn giữa đời ta...
  3. muathutrong

    muathutrong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Rồi mùa hạ ghé qua hàng cây
    Tiễn em, có đâu lòng ta lá rơi đầy
    Ngày mai, bao nỗi buồn anh sẽ trao lại bóng đêm
    Nhớ em từng phút giây nào lơ đãng..​
    (Nơi mùa thu bắt đầu - Việt Anh)
    Rồi với những man mác của riêng mình,ta xin được gói lại gửi riêng ta trong đêm, trong đâu đó cái khoảng bóng tối của chỉ riêng mình để đem những niềm riêng không thể tỏ cùng ai, trong nỗi nhớ không biết có còn là nỗi nhớ khi mọi thứ đã đi qua bằng những lực chọn không được bởi riêng mình... ta thinh lặng giữa cuộc đời này, trong thinh lặng, ta lại nhận ra sự cô đơn giữa đời ta...
  4. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    ...Gold and silver rings and stones
    Dances slowly of the moon
    No-one else can know
    She stands alone
    Sleeping dreams will reach for her
    She cannot say the words they need
    She knows shê?Ts alone
    And she is free...
    ..........Softly ocean gypsy calls
    Silence holds the stars awhile
    They smile sadly
    For her where she falls...
  5. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    ...Gold and silver rings and stones
    Dances slowly of the moon
    No-one else can know
    She stands alone
    Sleeping dreams will reach for her
    She cannot say the words they need
    She knows shê?Ts alone
    And she is free...
    ..........Softly ocean gypsy calls
    Silence holds the stars awhile
    They smile sadly
    For her where she falls...
  6. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    ...Killing Me Killing You
    Killing all we have
    As our loves wither away
    Burning Me Burning You
    Burning us to ash
    Drowning us in a sea of flames
    Darling, do you feel, there is a storm coming our way
    The burning light between us is already starting to fade
    And with each drop of blood our shattered hearts ever bleed
    something so precious dies and is lost eternally...

  7. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    ...Killing Me Killing You
    Killing all we have
    As our loves wither away
    Burning Me Burning You
    Burning us to ash
    Drowning us in a sea of flames
    Darling, do you feel, there is a storm coming our way
    The burning light between us is already starting to fade
    And with each drop of blood our shattered hearts ever bleed
    something so precious dies and is lost eternally...

  8. muathutrong

    muathutrong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Có một lần bất chợt được nghe ca khúc này từ một vệ đường khi cơn mưa cuối mùa chợt kéo qua, lòng bỗng dâng lên thật nhiều cảm xúc khi lắng nghe từng ca từ của bài hát ấy, và nhớ đến một người...
    CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA
    Trần Lê Quỳnh
    Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại
    vào một ngày mai như hai người bạn
    Một ngày đã quên tấc cả lại nhớ về nhau
    cùng năm tháng còn ấu thơ
    Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về
    lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
    như chính em, cô gái đến từ hôm qua!
    Tình yêu dù trôi xa dư âm ở lại
    Và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
    Và anh được thấy hoa rơi giữa cơn mưa
    Tươi thắm những con đường
    Dường như là như thế em không trở lại
    Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
    Dòng thời gian trôi như ánh sao băng
    Trong khoảng khắt giữa chúng ta
    Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
    Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài
    Và cũng đã đủ lớn để mong trẻ lại
    Như ngày hôm qua...
    Có một ngày, đứa trẻ lớn lên từ trong ngày hôm qua với những lần được hạnh ngộ với đời, với người, với cả những yêu thương dang dở bởi những lần ngẫu nhỉ bắt gặp và lắng nghe. Xuôi ngược thời gian tìm về với một lời hứa ngày xa xưa, sẽ quay trở lại để tìm về với một người bạn đã vụt đến vụt đi trong lằn ranh giữa tình bạn và tình yêu. Và dường như lời hứa ấy còn là một nổi khao khát mãnh liệt của bất kỳ ai đã từng một thời mang phải cho mình những dằn xé của một thời vọng tưởng...Hôm qua vừa mới yêu nhau đấy thôi, nay đã vội mất nhau, mất sạch như người đi buôn không còn vốn liếng... nhưng thuỷ chung vẫn âm thầm dự cảm cho mình một ngày nào đó được trở về, được quay lại với tấc cả những hân hoan sau khi đã có thể vượt qua tấc cả mọi thứ, là bản thân, là nổi nhớ là niềm đau của vết thương lòng hôm nay, để chỉ có thể được trở lại là những người bạn. Một người bạn của ngày hôm qua không hơn không kém!
    Không biết từ lúc nào, tôi bắt đầu nhận ra trong những ca khúc của Trần Lê Quỳnh có một điều gì đó rất riêng trong việc sử dụng ca từ để chuyển đạt nội dung bài hát, ban đầu là CHÂN TÌNH, sau nữa là NHỚ GẤP NGÀN LẦN HƠN... và nay là CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA, đó là sự đối lập của từ ngữ khi diễn đạt một điều gì đó, không giống như Phó Đức Phương trong KHÔNG THỂ VÀ CÓ THỂ, ở Quỳnh đó là sự diễn tả của tâm trạng, của những xúc cảm đối lập nhưng rất gần gủi trong những tâm trạng thuận nghịch ở nơi mỗi con người...
    ...Một ngày đã quên tấc cả lại nhớ về nhau
    ...và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về

    ...Tình yêu dù trôi xa dư âm để lại
    ...Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
    Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại

    Và hôm nay, đứa trẻ của ngày hôm qua vẫn đang từng ngày sống trong những khắt khoải ấy của ngày hôm qua với bao điều muốn được quên đi, để có thể trở lại vào một ngày mai như một lời hẹn ước, để đẹp sao cho một thời yêu nhau không trọn vẹn với những ước mơ đầu tiên, đằng sau tình yêu ấy vẫn còn có thể được trở về với nhau như hai người bạn, như cái thuở xa xưa đã từng là như thế... Thời gian vẫn trôi đi không ngừng nghĩ, cũng có thể đó sẽ là ngày mai, cũng có thể sẽ là một tuần, một tháng, một năm hoặc nhiều hơn đi nữa, nhưng sẽ ấm lòng hơn với một niềm khao khát được quay về... Quay về từ một ngày đã đủ lớn, lớn cả về trong tư tưởng và cảm quan, lớn để đủ nhận ra được từ nhau những suy nghĩ cho mình và cho nhau...Để sống mãi những thời khắt của đứa trẻ ngây ngô với những tiếng cười không vợn một chút ưu tư phiền muộn bởi ngỗn ngang trăm mối tơ lòng..
    ...Dường như là như thế em không trở lại
    Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại

    Vẫn biết đời sống luôn có những giá trị riêng biệt cho mỗi chọn lựa từ ngày hôm nay, và có những ước muốn cho dù có thật bình thường, có thật giản gị, nhưng không dễ dàng để có thể biến ước muốn thành sự thật, và liệu rằng có hay không một ngày nào đó được "trẻ lại như ngày hôm qua!" Và thật buồn khi tôi tự hỏi, liệu đến bao giờ? Một tháng? Một năm? năm năm? Mười năm? hay còn hơn thế nữa?...Liệu rằng thời gian có làm tàn phai đi tấc cả những gì đã từng đến hay không?
    Cám ơn Trần Lê Quỳnh vì đã sáng tác ca khúc này với tấc cả những gì đã chuyển tải, Cám ơn Thu Phương vì đã là người giúp Quỳnh chuyển tải ca khúc này đến tôi trong sự ngọt ngào bởi giọng hát của mình và cám ơn cả Milou nữa, vì đã giúp muathutrong có được lời bài hát này, để trong mọi ngày, muathutrong có được những phút giây được đồng cảm với những tâm sự mà mình đang có, và thắp lên cho mình một điều gì đó ở ngày mai... Dù có xa xôi...
  9. muathutrong

    muathutrong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0
    Có một lần bất chợt được nghe ca khúc này từ một vệ đường khi cơn mưa cuối mùa chợt kéo qua, lòng bỗng dâng lên thật nhiều cảm xúc khi lắng nghe từng ca từ của bài hát ấy, và nhớ đến một người...
    CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA
    Trần Lê Quỳnh
    Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại
    vào một ngày mai như hai người bạn
    Một ngày đã quên tấc cả lại nhớ về nhau
    cùng năm tháng còn ấu thơ
    Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về
    lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
    như chính em, cô gái đến từ hôm qua!
    Tình yêu dù trôi xa dư âm ở lại
    Và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
    Và anh được thấy hoa rơi giữa cơn mưa
    Tươi thắm những con đường
    Dường như là như thế em không trở lại
    Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
    Dòng thời gian trôi như ánh sao băng
    Trong khoảng khắt giữa chúng ta
    Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
    Cuộc đời này dù ngắn nỗi nhớ quá dài
    Và cũng đã đủ lớn để mong trẻ lại
    Như ngày hôm qua...
    Có một ngày, đứa trẻ lớn lên từ trong ngày hôm qua với những lần được hạnh ngộ với đời, với người, với cả những yêu thương dang dở bởi những lần ngẫu nhỉ bắt gặp và lắng nghe. Xuôi ngược thời gian tìm về với một lời hứa ngày xa xưa, sẽ quay trở lại để tìm về với một người bạn đã vụt đến vụt đi trong lằn ranh giữa tình bạn và tình yêu. Và dường như lời hứa ấy còn là một nổi khao khát mãnh liệt của bất kỳ ai đã từng một thời mang phải cho mình những dằn xé của một thời vọng tưởng...Hôm qua vừa mới yêu nhau đấy thôi, nay đã vội mất nhau, mất sạch như người đi buôn không còn vốn liếng... nhưng thuỷ chung vẫn âm thầm dự cảm cho mình một ngày nào đó được trở về, được quay lại với tấc cả những hân hoan sau khi đã có thể vượt qua tấc cả mọi thứ, là bản thân, là nổi nhớ là niềm đau của vết thương lòng hôm nay, để chỉ có thể được trở lại là những người bạn. Một người bạn của ngày hôm qua không hơn không kém!
    Không biết từ lúc nào, tôi bắt đầu nhận ra trong những ca khúc của Trần Lê Quỳnh có một điều gì đó rất riêng trong việc sử dụng ca từ để chuyển đạt nội dung bài hát, ban đầu là CHÂN TÌNH, sau nữa là NHỚ GẤP NGÀN LẦN HƠN... và nay là CÔ GÁI ĐẾN TỪ HÔM QUA, đó là sự đối lập của từ ngữ khi diễn đạt một điều gì đó, không giống như Phó Đức Phương trong KHÔNG THỂ VÀ CÓ THỂ, ở Quỳnh đó là sự diễn tả của tâm trạng, của những xúc cảm đối lập nhưng rất gần gủi trong những tâm trạng thuận nghịch ở nơi mỗi con người...
    ...Một ngày đã quên tấc cả lại nhớ về nhau
    ...và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
    của ngày hôm qua xa xôi tìm về

    ...Tình yêu dù trôi xa dư âm để lại
    ...Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
    Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại

    Và hôm nay, đứa trẻ của ngày hôm qua vẫn đang từng ngày sống trong những khắt khoải ấy của ngày hôm qua với bao điều muốn được quên đi, để có thể trở lại vào một ngày mai như một lời hẹn ước, để đẹp sao cho một thời yêu nhau không trọn vẹn với những ước mơ đầu tiên, đằng sau tình yêu ấy vẫn còn có thể được trở về với nhau như hai người bạn, như cái thuở xa xưa đã từng là như thế... Thời gian vẫn trôi đi không ngừng nghĩ, cũng có thể đó sẽ là ngày mai, cũng có thể sẽ là một tuần, một tháng, một năm hoặc nhiều hơn đi nữa, nhưng sẽ ấm lòng hơn với một niềm khao khát được quay về... Quay về từ một ngày đã đủ lớn, lớn cả về trong tư tưởng và cảm quan, lớn để đủ nhận ra được từ nhau những suy nghĩ cho mình và cho nhau...Để sống mãi những thời khắt của đứa trẻ ngây ngô với những tiếng cười không vợn một chút ưu tư phiền muộn bởi ngỗn ngang trăm mối tơ lòng..
    ...Dường như là như thế em không trở lại
    Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại

    Vẫn biết đời sống luôn có những giá trị riêng biệt cho mỗi chọn lựa từ ngày hôm nay, và có những ước muốn cho dù có thật bình thường, có thật giản gị, nhưng không dễ dàng để có thể biến ước muốn thành sự thật, và liệu rằng có hay không một ngày nào đó được "trẻ lại như ngày hôm qua!" Và thật buồn khi tôi tự hỏi, liệu đến bao giờ? Một tháng? Một năm? năm năm? Mười năm? hay còn hơn thế nữa?...Liệu rằng thời gian có làm tàn phai đi tấc cả những gì đã từng đến hay không?
    Cám ơn Trần Lê Quỳnh vì đã sáng tác ca khúc này với tấc cả những gì đã chuyển tải, Cám ơn Thu Phương vì đã là người giúp Quỳnh chuyển tải ca khúc này đến tôi trong sự ngọt ngào bởi giọng hát của mình và cám ơn cả Milou nữa, vì đã giúp muathutrong có được lời bài hát này, để trong mọi ngày, muathutrong có được những phút giây được đồng cảm với những tâm sự mà mình đang có, và thắp lên cho mình một điều gì đó ở ngày mai... Dù có xa xôi...
  10. the_world_is_not_enough

    the_world_is_not_enough Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    ...Yêu nhau giữa đám rong rêu, theo dòng nước cuốn lêu bêu
    Ði qua những phố thênh thang, đi qua với trái tim khan
    Ði qua với trái tim khan, đi qua phố bước lang thang
    Theo anh xuống phố trưa mai đang còn nhức mỏi đôi vai
    Theo anh bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau
    Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay
    Cho nhau chắt hết thơ ngây, trên cánh môi say
    Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn, tình buồn...

Chia sẻ trang này