1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NHẬT KÝ TRỰC TUYẾN . . .( một lâu đài đã xây xong )

Chủ đề trong 'Thanh Hoá' bởi ke_tron_tu, 08/11/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. biennho0307

    biennho0307 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    2.148
    Đã được thích:
    1
    29-4 thi môn Công chức.Tiếp đó lại thi TN.Ôn thi giữa cái nắng như đổ lửa và những cơn gió lào thổi đến rát mặt sao thấy mệt mỏi quá!Thèm lắm 1 cơn gió mát mang vị mặn mòi của biển!Nhớ Sầm Sơn thật!
  2. emptydieu

    emptydieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Một ngày trọn vẹn nỗi buồn....bị 3 em liền cho leo cây.....không còn gì để nói
  3. tchyp

    tchyp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    1.305
    Đã được thích:
    0
    ...6.30 sáng ..đang còn mơ màng với giấc ngủ đến muộn , đã nghe tiếng chuông điện thoại kêu inh ỏi ..tự nhiên thấy mình ngu hẳn đi , hay là ông bạn này bị hâm ..gọi từ Quảng Ninh về chỉ với câu hỏi " hôm nay thứ mấy hả em " ...Lồm cồm bò dậy với cái đầu nặng trịch , buông thõng hai cái chân xuống nền nhà " rắc " ..cúi xuống , mở to con mắt --ôi thôi , cái kẹp tóc kỷ niệm của mình ...chỉ còn là 2 nửa của chiếc kẹp ...gom tất cả ném vào thùng rác , híc ...lại cúi xuống nhặt lên , dù sao cũng là kỷ niệm mà ...lẹp xẹp đi đánh răng - oạch ...hạ cánh không an toàn xuống nền nhà " ai, ai làm đổ nước ra nền nhà mà không lau đi hả " ..giọng ông anh họ léo nhéo vọng lên " tớ đấy , tớ định lau nhưng quên mất , xin lỗi nhá " ...hị hị ...chỉ muốn lao ngay xuống bóp cổ cho hắn chết luôn cho rồi " xin xỏ gì , tôi ngã dập mặt rồi , ôi cái chân tôi " ...
    7.30 ..cà nhắc cái chân ..chưa kịp ngồi yên tại chỗ thì giọng bà cô già ế chồng đã léo nhéo " làm hộ cái này em nhá , nhanh thôi mà " ...uh ..nhanh thôi mà ...nhanh mà dán mắt vào cái còm pu tờ từ sáng đến chiều ...duỗn cái chân một cái cho khoẻ nào ..ôi đau quá ...lại thâm xì rồi
    Chiều , vừa mới bò về đến nhà đã thấy chình ình 1 mớ hoá đơn thông báo " tiền điện thoại , tiền điện , tiền nước "...ngước cái mặt ngơ ngẩn hỏi bà chị " Sao nhiều tiền thế nhỉ , họ rủ nhau đi thu à " ..." chị nộp chưa " " chưa , tao hết tiền rồi , tí nữa họ quay lại đấy ,mày nộp đi " ...vừa cà nhắc lên đến phòng thì nghe tiếng than " hết gaz rồi " ----- chỉ muốn chết luôn ...đùng là " Cơm áo không đùa với khách thơ " ...vừa trả tiền gaz xong thì 2 bác ở tổ dân phố xuất hiện - tiền ủng hộ đồng bào miền Trung - 20.000 lại mọc cánh ...quả thật là " Tiền không tự nhiên sinh ra cũng không tự nhiên mất đi . Nó chỉ dịch chuyển từ túi người này qua túi người khác " ...chỉ trong vòng có 1 trận đấu bóng mà ví mình đã dốc ngược ...ai cho tôi tiền ...Bụt ơi là bụt ..
  4. ke_tron_tu

    ke_tron_tu Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/06/2002
    Bài viết:
    3.671
    Đã được thích:
    2
    đã 3 ngày trôi qua rồi em biết không
  5. MagicEyesinParadise

    MagicEyesinParadise Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2003
    Bài viết:
    1.287
    Đã được thích:
    0
    Chết nóng với Hà Nội để chuẩn bị chết rét với Mosscow...
  6. ke_tron_tu

    ke_tron_tu Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/06/2002
    Bài viết:
    3.671
    Đã được thích:
    2
    hòa bình vừa lập lại ... chưa được 1 ngày trọn vẹn ... vậy mà
  7. tchyp

    tchyp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    1.305
    Đã được thích:
    0
    Diary - 5/6/2006
    7h sáng " tối qua Đức , Ý đá đấm thế nào mày " " Đức của anh thua bét nhè ở phút 118 rồi , thôi chết , em muộn rồi "
    5h kém 15 ...phụt .." a ha , mất điện rồi " " này em tiên ,nộp báo cáo cuối ngày cái đã " " yes, sir "
    5h- tại nhà xe - đường vào tim em ôi băng giá - " alô , mày hả , mày về chưa , tranh thủ giặt đống quần áo cho tao nhá , sáng mai tao đi công tác sớm " - tự nhiên thấy cái đầu nặng hẳn như đeo đá
    Trên đường về tranh thủ ghé chợ mua rau cỏ , thức ăn . Khiếp thật , cái gì cũng đắt , lương thì bọt bèo mà giá cả cứ tăng vù vù , tự nhiên tiếc cái công ăn học , chắc bỏ nghề đi buôn cua quá
    Đường lại tắc ,bụi , tiếng ầm ì của xe cộ và tiếng cãi nhau của mấy bà quang gánh khiến mình cảm thấy nôn nao và ngạt thở , ô thủ đô của tôi .
    6h15 - mãi rồi cũng bò về đến nhà ,lao vào bếp đặt nồi cơm , nhân thể đặt luôn ấm nước . Đang nhặt rau thì " keng keng keng" , vội vàng xách túi rác chạy, tiện tay nhặt luôn túi rác cho bác hàng xóm , bà chị hàng xóm lò đầu ra nhe răng cười , mình cũng cười nhưng thấy oải quá
    7h kém 10 - xong xuôi cơm nước , vẫn chưa có ai về , tranh thủ lau cái nhà , hì hụi lau 3 tầng nhà , ngồi hí hoáy lau xong bộ bàn ghế ( mình chúa ghét cái thể loại bàn ghế có lắm hoa văn , lau muốn gẫy lưng ) , tắm luôn cho con Bông - chà , nó xinh thật , giống mình mà , hì hì
    7.40, vẫn chưa có ai về , ngồi vật lộn với đống quần áo của ông anh ,ôi , cái thứ quần áo , vừa hôi vừa nặng . Thật khủng khiếp .
    8.30- phù phù , cuối cùng thì cái quần cuối cùng cxũng được phơi lên móc , mọi người vẫn chưa về , nằm nghỉ đợi mọi người về ăn cơm vậy . Cái trán nóng quá , kiếm cái khăn đắp lên cái đã nào .
    ..................................
    9h sáng hôm sau " tỉnh rồi à , làm cả nhà lo hết hồn , mày sốt cao mê man suốt đêm , phải gọi 115 đấy " "thế à , em nhớ là em nằm ngủ đợi mọi người về ăn cơm mà " " ăn cháo nhá , đang nấu nồi chao'' dưới nhà cho mày đấy " " thôi , cho em ăn mít đi "
  8. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    2006.VII.08, 01''04'''', Ha noi,
    Như muốn nói với ai một điều gì đó, lại như muốn nói với mình một điều gì đó. Đã nhiều lần mở miệng, đã nhiều lần lặng thinh, đã nhiều lần nghe âm thanh dội ngược từ các vùng miền thoại bất đầu cơ, hắt vào thành họng biết bao tì vết. Người là người, ta là ta, biết vậy, nhưng vẫn cố tìm ở người cái ta tò mò muốn sẻ chia, muốn bấu víu, muốn thỏa thê, muốn ghì xiết, muốn buông thỏng...Ta im lặng như một cây sồi già nua đón từng cơn gió chát miền nhiệt đới thổi hắt qua hư hao tuyết phủ. Ta như một lớp gỉ sét mục ruỗng nơi lưỡi cày của người nông phu giữa hai mùa chí vụ. Ở nơi đâu thanh thuỷ, trường thiên, nhất sắc? Bạch vân, cô lộ huyễn tưởng rộng dài một triền tìm kiếm mộng du, một cuộc diễn trò chắp nối. Ta và người cùng trong một trường thiên nhất sắc mà miên viễn cả bận thốt thưa.
    Muốn nói một lời gì đó, lại thôi, không vì nghẹn ngào, không vì khó khăn mở miệng, không vì cả sự giải thích tại sao lại thôi không nói nữa. Người đã trú trong một nơi người tìm đến bằng bát nhã người, ta cũng sẽ tìm cho mình một nơi để chôn đi những dự báo về một lớp cảm xúc sẽ xuất hiện khi chấp nhận cuộc chơi không ngôn ngữ. Rồi đây, ta sẽ tự hái cho mình những bông lúa mạch trên đường du mục về phía mặt trời, ta sẽ tự băng bó cho mình những vết thương nhiễm trùng nơi gót chân gió bụi, ta sẽ tự rót cho mình những li rượu cô đơn được cất bởi những gì cuộc đời đã mang đi về phía không ta. Ta cũng sẽ tự vui và ru cho mình để đêm dài ngắn lại. Bởi ta biết rõ hơn ai hết về một điều thật đơn giản: Với ta, sẽ chẳng còn gì sau mỗi sớm mai thức dậy, cho dù có ai đó hẩy lên mặt ta một dụ ngôn về khái niệm yêu thương.
    Những ngày tháng dưa cà chưa xa, dù cỗ xe thời gian chạy tối đa mã lực về phía hôm nay. Ta vẫn muốn được mua hai nghìn cà pháo, hoặc dưa chua ở góc chung cư nhỏ hẹp, mời người một bữa cơm trên sàn nhà không mâm đũa, ta vẫn muốn được nhìn thấy người găm con mắt xuống lòng đường như một mũi tên. Đời ta vẫn dưa cà thôi người ạ. Người vẫn hiểu và luôn luôn hiểu. Ta sẽ đợi người ở nơi người hẹn ta, mặc cho người bộ lông cũ mèm và sũng ướt bởi cánh đồng hoang lạnh.
  9. ke_tron_tu

    ke_tron_tu Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/06/2002
    Bài viết:
    3.671
    Đã được thích:
    2
    tội nghiệp chị quá ! làm việc như con thoi thế này mà chẳng ..... giảm được tẹo nào cả, em thấy chị vẫn thế
  10. tchyp

    tchyp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    1.305
    Đã được thích:
    0
    To bác Quản : Có chuyện chi mà hôm nay lại chui vô cái cõi Atula của em để thở than rứa bác ...hự hự , dù đã bê nghiên bút cho bác một thời gian , nhưng đọc xong em vẫn chẳng hiểu gì sất ...em chỉ biết mỗi câu " thoại bất đầu cơ " thôi , câu này hồi trước bác toàn dùng để mắng em mà ..nhớ dai chưa
    Trốn Tù : Mày quên chị không thuộc trường phái " mình hạc sưong mai" thành phần " dây phơi quần áo " hả ...cái gì cũng có giá trị riêng của nó cả em ạ , chị thế này nhưng đảm bảo chưa ai dám lên tiếng chê chị thiếu phần " quyến rũ " đâu em ạ ...mày đừng trù dập để chị còn bộ xương khô nhá
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này