1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký tuổi 30

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi funtasia, 11/06/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Ôi trời, có mấy tuần mà sao lắm chuyện xảy ra quá.
    Có người hỏi tôi trong chuyện tình cảm tôi thích nhất là điều gì. Thích thì nhiều thứ, nhất là những thứ lãng mạn, và đau đầu tổn thọ thì cũng vì nhiều thứ, nhưng có lẽ tôi luôn thích khúc dạo đầu khi mới để ý đến một ai đó. Khi đó người ta như một cái puzzle và một đống miếng ghép lộn xộn, màu sắc thú vị, tôi thậm chí còn chưa biết cái bức tranh toàn cảnh của cái puzzle sẽ như thế nào, nhưng đã say sưa mê đắm ngày đêm nghĩ đến nó, chắp vá một chút thông tin chỗ này vào chỗ kia, rồi hôm sau nhận được thêm 1 chút thông tin nữa, lại thấy không phù hợp, thế là lại tháo nó ra, loay hoay lắp vào chỗ khác. Đôi khi, khi có một thông tin hết sức sống sượng hay vô duyên nào đó, thì tôi tỉnh mộng, và cười thầm cho trí tưởng tượng và sự lãng mạn vô cớ của mình. Còn lại, khi hầu như chẳng biết gì về người ta thì tôi lại hay mơ mộng nghĩ đến họ hơn, như một sự ám ảnh hàng ngày. Về điều này thì có lẽ từ lúc 16 tuổi đến bây giờ, tôi chẳng thấy tình cảm và cách cư xử của tôi thay đổi là mấy. Túm lại là kinh nghiệm (mà phần lớn là kinh nghiệm thương đau) chẳng giúp ích được cho tôi chút gì. Khi ?ophải lòng? ai đó, tôi luôn say mê nghĩ đến họ, cả trong lúc ăn lúc ngủ, cả ngày mong ngóng email tin nhắn của họ. Có những lần sự phải lòng đó là ở cả hai phía, như với Petite Prince hay Sư Phụ chẳng hạn, thì sẽ có một kết thúc có hậu cho cả hai bên. Còn có những lần khác, tình cảm đến, giày vò tôi đến mất ăn mất ngủ, sau đó rồi tôi như tỉnh mộng, tự tìm lại cân bằng, tự cảm thấy mình ngu ngốc, và tự nhủ lần sau sẽ cảnh giác với bản thân mình, sẽ tự kiềm chế, sẽ bớt viển vông, sẽ... Nhưng rồi sự ngốc nghếch đó bằng cách này hay cách khác lại quay lại, vào những lúc tôi không ngờ nhất.
    Mấy tuần vừa rồi tôi bị ám ảnh bởi Pen Friend. Tôi bàng hoàng nhận ra rằng, khi anh ấy úp mở nói với tôi về việc đang ở trong một hoàn cảnh ?ophức tạp? và ?oriêng tư? và không thể tiết lộ được, tôi đã trót mến người ta mất rồi. Và có lẽ vì người ta không còn available nữa, vì tôi không gặp người ta ở ngoài đời, chỉ trên email, mà tôi thấy mến người ta hơn (một cách ngu ngốc). Có thể vì trên email, thông tin là 1 chiều chứ không phải 3 chiều, và tôi chỉ có thể nhìn thấy Pen Friend trong 1 vầng hào quang lung linh. Mà thật đúng là ?ocon cá đã sổng là con cá to?. Lúc đầu khi nghe tin đó, tôi vẫn còn chủ quan lắm, nghĩ rằng rồi mọi chuyện rồi sẽ đi qua nhẹ nhàng và không để lại dư âm gì, nhưng không ngờ lúc đó đã muộn rồi, tôi đã bị vòng xoáy của sự ám ảnh lôi đi mà không chống đỡ được. Tôi đã trót biết rằng người ta có cảm tình với tôi, rằng người ta thật cá tính và bản lĩnh, quyết đoán nhưng nhạy cảm và có nhiều góc yếu đuối và cô đơn trong tâm hồn luôn được che kín bằng giọng điệu khô khan. Tất cả, thực ra chẳng liên quan gì đến tôi, vậy mà tôi lại lẩn thẩn nghĩ đến chúng như thể chúng liên quan trực tiếp đến cuộc sống của tôi. Giận quá, tự giận bản thân mình quá. Loay hoay đến 2 tuần, may sao rồi tôi lại đi công tác vắng, và không thể email liên lạc với Pen Friend. Nhờ thế mà cảm giác tỉnh táo và bình tâm dần quay lại với tôi thay cho nỗi ám ảnh thường trực. Tuy nhiên vẫn cảm thấy buồn, thấy đời sao mà ngang trái, thấy sao mà đường tình duyên lận đận mãi không thôi... Chỉ muốn nghe lời bạn, đi về buôn dép...
    Rồi mọi việc lại lộn tùng phèo cả lên khi hôm qua, tôi quay lại trả lời đám emails của Pen Friend, thế là anh ta tuôn ra một tràng rằng thời gian vừa rồi bận rộn thế nào và rằng mọi chuyện với cái ?ohoàn cảnh? của hắn đã chấm dứt, để lại một lỗ thủng to tướng trong cái tâm hồn bị tổn thương của hắn, rằng hắn đang dở sống dở chết, và muốn cắt tóc đi tu...
    Bây giờ thì đến lượt tôi giận Pen Friend, hắn là cái gì mà ?ohoàn cảnh? của hắn cứ làm phiền cuộc sống của tôi, đến khi nó hơi ổn ổn một chút, tôi quay trở lại được với cái thực tại buồn tẻ như gián nhấm của đời tôi thì nó lại làm cho tôi quay trở lại cái trạng thái ?oám ảnh? trước đây. Những lời hắn nói vừa làm cho tôi thấy có hy vọng (và ngay lập tức cảm thấy mình tệ quá), và cũng làm tôi buồn lắm nữa, khi biết hắn đang tan vỡ trái tim vì một người nào đó mà tôi chẳng biết mặt biết tên, và vì tôi biết được rằng, chỉ một chút cảm tình thế thôi, tôi chẳng là cái gì trong cuộc sống của hắn cả...
    Có lẽ cứ vài lần mơ mộng rồi tỉnh mộng thế này, hết cú sốc này đến cú sốc khác, rồi tôi sẽ mở được mắt ra chăng để nhìn được chân tướng sự việc, để rồi hết mơ màng... nhưng mà bây giờ dù lý trí kêu gào thảm thiết trái tim tôi vẫn bướng bỉnh chưa muốn ngày đó sẽ đến...
    Buồn ơi, ta lại gặp nhau?
  2. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    It''s good to be back here... Loads happened in the meantime and I don''t know what to write, where to begin. Pen Friend is still around, although I think my crush has petered out. That said, I can hardly contain my excitement. In my mind there''s a clock doing constant counting down till Pen Friend''s visit...
  3. giocuon_thuyentroi

    giocuon_thuyentroi Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    579
    Đã được thích:
    0
    hi
  4. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Itõ?Ts been a long while since I wrote more regularlyõ?Ư Life seems to go faster when things are frantically busy and thereõ?Ts no time to dawdle over whatifs and other irrelvant factors. I suppose thatõ?Ts how most people operate. Focus on the here and now, ignore what has been in the past and canõ?Tt be changed. It always seems to take a long time for me to do whatõ?Ts automatic for others. And there are still moments, when a remote reminder of something marginally relevant to the person could make me pause and could remind me of long squashed-down memories. Like eating apples to the pip, thinking you could have given it to them. Like seeing truckloads of õ?othe Officeõ? DVDs at the DVD store. Like tasting the powerful bittersweet õ?oweasel coffeeõ? from a friendõ?Ts cup. Like knowing that they are making õ?othe Hobbitõ? into a film. And the pause always comes with the thought of the person, no matter how fleeting it is. I wonder how they are doing, what they are thinking of at that precise moment, whether they are happy with their life as it is (I hope they are). And sometimes, whether they know I am frozen in this moment in this corner of the world thinking about them. Sometimes, I still think: what if we have been able to work it out? And realise immediately that that thought is as relevant to me and to them as that lonely bird hurrying away in the sky...
    2006 is coming to an end. Where did the time go? One day after another, one month after another, one project after another, one infatuation after another, and you look up, and realise the calendar has turned to the very end of December. Impersonal Xmas cards from various parties you deal with during the year start to land on your desk, people are leaving for their holidays, it is cold and dark outside, and you suddenly feel lonelier than ever when you go shopping for a warmer comforter all on your own. Another year is coming to an end, and despite all the hard work and all the festivities, you feel as though you have nothing to show for the last 12 months. Nothing.
    I suppose that statement is perhaps a little unfair. But the feeling was unmistakably there.
    But then I am counting down to the yearõ?Ts end. Because of Pen Friendõ?Ts visit in the next few weeks. The visit combines various jobs which actually featured at the end of his õ?oten year planõ? when he mentioned it a couple of months ago. Do I factor in anywhere in his plan, now? Maybe not, and if any it is either invisible or neglectible. I simply do not know, and I try not to think about it. But I am still looking forward to seeing him again. To be reminded of how he looks like, this person whoõ?Ts been e-mailing me to talk about every random thing almost everyday for the last 3 months...
    Boxing Day 2006
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 13:26 ngày 28/12/2006
  5. ngayphale

    ngayphale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2005
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    vừa đọc bài của fs xong. tâm trạng quá, đếm ngược thời gian liệu có ích gì, ??người đến thì kiểu gì cũng đến, người đã muốn đi thì không cách gì dữ được.
    miễn sao cảm xúc luôn được tốt đẹp trong tim. trời lạnh rồi, hãy nghĩ: cuộc sống như một cuộc chơi và rong chơi cho nó thoải mái, ai cũng chỉ sống có một lần có phải không? cái gì đến sẽ đến mà
  6. anhbecuaem

    anhbecuaem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Dear chi Funtasia,
    Glad to see your posts here again, welcome back :)
    I have wondered what happened to you, was guessing (and hoping) that some new better interest (hopefully a guy :) might have taken up your time, hence your urge to confide online wore off.
    Truthfully, I really enjoy reading your posts because you have a profound yet easy-to-relate-with writing style, thanks for sharing and keep it up!
    I myself am approaching 30 (i''''m 26) and although I have a boyfriend of 2 years, i reckon we share quite a few similarities, I like the way you look at and comment on life, it''''s mature yet humorous and offers others a different perspective to ponder upon.
    I don''''t know you in person but from reading your posts, no doubt you are very smart and quite special. i genuinely wish that you will soon find peace in your soul, let''''s hope Pen Friend will turn out to be that someone special ...
    Last but not least, just wanna say that it''''s not uncommon for smart girls to have difficulties in their love life, don''''t give in, hang in there and the best will come... because you''''re worth it!
    Cheers,
    Được anhbecuaem sửa chữa / chuyển vào 00:23 ngày 29/12/2006
  7. anhbecuaem

    anhbecuaem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    deleted
    Được anhbecuaem sửa chữa / chuyển vào 00:21 ngày 29/12/2006
  8. anhbecuaem

    anhbecuaem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Dear funtasia,
    I forgot to say one more thing in my previous post. Sometimes it''s easier for people to communicate and open up when they are not face to face. A person''s true personality can be quite different from how they express themselves via email or chat, or they may have habits that can drive you up the wall, which of course are not possibly known of if you are not with them physically, and Pen Friend may not be an exception, you know what i mean? Please know that I''m not being pessimistic, just don''t want to see you getting disappointed or worse, getting hurt. The funtasia you display throughout the posts is very smart, very strong yet can be vulnerable at times.
    It is an obvious case of conflict of interest for me here, I want you to come here and share your thoughts cuz i like your writing; nevertheless, i, for one, hope to see you, in the very near future, being kept too busy by a wonderful guy that you can''t post here anymore
    Anyways, good luck girl and keep us updated of Pen Friend''s visit!
    Cheers,
    Được anhbecuaem sửa chữa / chuyển vào 00:57 ngày 29/12/2006
  9. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    To Ngayphale: Bạn thân mến, cuối năm rùi, đừng bức xúc và tâm trạng thế... thói quen đếm xuôi rồi lại đếm ngược đó có từ thời nghe lời bạn đi buôn dép đó mà; sợ bỏ quên đôi lẻ thì không bán được. nhưng bây giờ thì chỉ đếm 1 chiều thôi, không đếm quá khứ nữa, đó đã là tiến bộ vượt bậc so với 6 tháng trước rồi. Nhỡ Pen Friend đến lúc tôi quên không đếm thì sao? Không thể có chuyện đó được... nên là cố gắng kiên nhẫn nhé, chỉ còn 3 tuần nữa thôi... sau đó thì tôi sẽ lại đút bốn chân vào gầm bàn cần mẫn như một con cún con, và mỗi lúc nắng vàng mật ong sẽ tự giải lao để PM cho người bạn không biết mặt biết tên...
    Sống quá nhiều cho những cái đáng sống, thì đôi khi cũng thấy phải phung phí energy một chút. Nếu được 100% efficiency thì lại thấy giống một chú robot, và có lẽ ngành điện sẽ xếp hàng trước nhà tui đòi học hỏi kinh nghiệm... bây giờ tui cứ tạm đưa họ sang nhà bạn đã...
    Rồi quay về đếm tiếp đây...
    To Anhbecuaem: Thanks em. That?Ts so very sweet of you. If I had known that you were amongst the readers, I would have written much more regularly . One thing though, I think the humour was kinda lost in these sentimental/twee or otherwise dry posts. In any case, I do hope I am a little less dry in real life. But my friends don''t know about these posts, and you don''t know me in real life. So I will never know for sure. Maybe another reason to meet up my virtual friends...
    Thanks for the concern, I know Pen Friend can be dead boring or a total fraud. But I?Tll deal with it when it comes, no worries.
    As a sign-off post for 2006, here go my resolutions for 2007 (actually I?Td prefer to call them the wishlist of the Bridget Joneses of the world, but people, including Bridge Jones herself, call them New Year Resolutions):
    1. Find Prince Charming.
    2. If 1 turns out to be an oxymoron, find a regular bachelor or divorcee who does not smoke and does not think wife = washing machine + cook + cleaner.
    3. If 2 turns out to be unrealistic, stop being infatuated with men whose faces I can?Tt remember.
    4. If 3 proves impossible, slave away some more to buy a house, adopt two kids, retire and become a full-time washing machine + cook + cleaner spinster.
    5. If 4 proves impossible, gather sufficient understanding of the stock market?Ts inner working to convince myself that it is not all gambling. Then gamble it all away to make 4 possible.
    6. If I have no patience for 5 or else I do but it leads me straight to bankruptcy, pull myself together to meet or call at least one of my fellow bloggers to whine about it.
    7. If 6 proves impossible even with the help of alcohol, gather what?Ts left of my courage to go on the blind date set up by my honourary auntie so that when we spinsters of the neighbourhood go past her house without a man she doesn?Tt set her dog on us!
    8. If 7 proves impossible? oh well, forget it. No more resolutions needed if the situation becomes that desperate.
    Happy New Year!
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 23:59 ngày 29/12/2006
  10. anhbecuaem

    anhbecuaem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0
    Dear chi funtasia,
    I laughed my ass off reading your Bridget Joneses'' wishlist, you do know how to crack people up don''t cha.
    Just a quick note, if you ever get to #5 (which, of course, I hope you won''t), look me up, I''m a stockbroker, i probably can lend a hand to get you to #6 more quickly lol. But seriously, despite common belief, investing in the stock market is not gambling; it only is if you blindly make an investment based on mere rumors and noises (which i may say are plenty) without doing a thorough research about it first. In such an imperfect market like ours where insider information is so loosely regulated (if not to say there''s none), the opportunities to make money are there and real! Of course we can''t but follow the law of nature: high risk high return.
    But if i can''t change your mind, at least call it ''educated gambling" heheh
    Back to the spinster thing, the first rule of the spinster club, don''t ever call yourself a spinster, the second rule of the spinster club, don''t ever call yourself a spinster, ya hear? Prince Charming is out there somewhere searching for you, he''s yet to find you but he soon will, you just need to stop hiding.
    Cross our fingers and Happy new year!

Chia sẻ trang này