1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký tuổi 30

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi funtasia, 11/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    I still ended up sending Su Phu an email reminding him of the embargo (he knew me too well there). And I told him about my blog, which seemed *****rprise him a great deal (who would have thought I was the blogging type)? He said ?oI am resisting the temptation to ask where I can find it. Enjoy your fun?.
    This is something I admire about Su Phu. He can be disciplined and resist dangerous temptations (in certain circumstances :-)). He can be curious, but his curiosity does not have the potential to destroy (mine does). He can focus 100% on the ?ohere and now?. I cannot do that: upsetting things that he had done often floated around in my mind like ghosts, and I would get hung up on them. Although, now that I think back to the time when we were together (in the sense of living in the same city), I may have done that because we were too lonely, too consumed by work and by each other. We have few common friends, and he liked us to do everything together. He was my world, and that included happy memories and miserable memories. I have a more balanced and lively life now: I have my family, I go out more often, I can cook or go shopping with the girls or go to the beach with a bunch of friends on impulse. I enjoy that and have less time to brood over unhappy thoughts about one person. If I had had this kind of life when we were together, who knows, we may have made it.
    But there is no point in beating myself up over what could not be. The upshot is: Su Phu can forget or ignore things when it suits his current purposes and plans. If I could have managed that, I would have been much happier in our relationship. And I think he is curious to read this blog, but he resists the temptation to do so because he wants to focus on his ?oartist friend? and does not want to be distracted by what I write here, and have to think about me, about ?ous?. Wise man. And it suits my purposes too. I prefer to remain anonymous and not distracted by what he (or any other) might think about what I write.
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 16:22 ngày 21/06/2006
  2. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Yesterday I met another group of friends that I also like. This is an older group (in their late 30s). They come to town every three or four months or so for a few weeks, so we only meet up a few times a year. When they are in town, it is always busting with activities, and their calendar is filled to every hour of the day. They are also full of energy and idealism, but unlike the 20 years olds, they have realistic goals and know how to achieve them. They have worked extremely hard to get to where they are today. They have tasted failure in both their personal and professional lives, not to mention extreme hardship sometimes. But they are still optimistic and positive about things, and looking forward to the future. They know exactly what they want to do, and how to do it, step by step.
    I came back from the drink feeling upbeat and energised (as usual when I hang out with inspiring people) but somewhat ashamed of myself. Here I am, wasting my time and energy whining day after day about a guy who may not even remember my existence in the next couple of months. Each minute I spent dwelling on the past is a minute taken away from my future. There is so much to do, while I am squandering time and putting things off. Surely this is not the right way to live...
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 14:11 ngày 23/06/2006
  3. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Time still goes by as usual. And you still keep living your life within watching its movement. When you think that you''ve wasted time, you don''t know that''s impossible. Time is not yours, as it doesn''t belong to anyone else, so how can you waste time?
    No, of couse you can''t waste time. You just waste your life, your own life. So why don''t ya stop thinking of time and begin make up your mind of your own life?
    How about absolutely crazy and quite silly thoughts of wrapping the not-belong-to-anyone time in your own life?
    This afternoon, my niece asked me how man tells the word "Bản Lĩnh" in english. I dunno the exact word in english. So I tried to find some ways to translate. And this''s what I found:
    Bản Lĩnh - Steady spirit
    You''ve got it. I know you''ve got it!
    Because I did find out those lines of yours, I did read ''em and I did think about the 30th year of my life. You do make me think of the number 30 in a woman''s life-calendar. So I tell you now: You''ve got it!
    Wrap steady spirit round!!!!!
  4. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    This morning a friend of mine (another 30 years old) sent me some excerpts from a time management book. According to the book, to find happiness and satisfaction, you need to find out first what you really want from life. To do that, you have to answer 3 questions. It is quite interesting; you may want to try it with me.
    1. What are your lifetime goals?
    You need to write down in exactly 2 minutes all answers to this question: what are your lifetime goals? It could be anything you want, whatever that comes into your head, and the list must be as all-inclusive as possible. Then you will have 2 more minutes to make any changes necessary for this statement of lifetime goals.
    2. How would you like to spend the next three (or five) years?
    This question could help you to pin-point your lifetime goals better. Again you will have 2 mins to list all your answers, then have another 2 mins to finalise it.
    3. If you knew now you would die 6 months from today, how would you live until then?
    This means that you would have only 6 months to live and would have to squeeze whatever you consider important into your remaining time (try not to care about your funeral). This question is to find out whether there are things that are important to you that you are not doing now or which deserve more of your attention if you were going to die (e.g., if you had the money, you might want to quit your job and travel for the last 6 months). Again, 2 mins to write answers, and 2 more mins to finalise them.
    How to set Lifetime Priorities
    Then take the answers to the first question and spend one minute selecting your top three goals. Do the same for your 3-years list, and your 6-months list.
    Now you have 9 goals from the 3 lists. Then pick out the 3 most important long-term goals of the 9 and write on a fresh piece of paper, ?oMy 3 most important long-term goals arê?? Then write them in order: A-1; A-2; A-3. You have now zeroed in on just what it is you want to do with your life at this time. Refine this list (Lifetime Goals) if you want to, until you are completely happy with it.
    Get Started Right Now
    The list of Lifetime Goals helps bring your future into the present by giving you a clearer view of what your ideal future looks like. You need to plan all specific activities that you can do now to help you achieve your long-term goals. You cannot do a goal. Long-term planning and goal-setting must also be accompanied by short-term planning, i.e., planning specific activities. E.g., let''''s say you want financial security. Putting 10 bucks into saving or exploring how to invest in the stock market are activities that will move you toward this goal.
    How to List Activities Toward Your A-Goals
    If you wish to accomplish such goals as happiness, success, or financial independence, a variety of actions are of course possible. Suppose you just want to enjoy yourself tonight. I bet you could list 25 or 50 ways to do it. The same is true of any goal, no matter how crucial or trivial. To determine the right activities for achieving your A-goals you must (1) list the possible activities for each A-goal, and (2) set priorities to allow you to select the most effective activity to do now.
    --------------
    Ok, so that?Ts the theory. I have read this book once, it is a very useful book, but I was too lazy to follow the advice. Su Phu actually had done his list. Last time I checked, his most important lifetime goal was ?oto be with Funtasiâ?. Which is really sweet. I wonder what his lifetime goal is now. But actually that is not relevant anymore.
    I need to get back to work. But tomorrow morning, I will sit down and spend 12 minutes to do my lifetime goal list. Stay tuned.
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 14:08 ngày 23/06/2006
  5. hoa_mua_ha

    hoa_mua_ha Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/10/2004
    Bài viết:
    1.859
    Đã được thích:
    0
    come on! Uống đê, tối còn có sức xem Hàn Quốc tranh bóng cùng người Pháp!
  6. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    I have not done the 3 question exercise yet. Although, I think in one form or another ?ofinding a new boyfriend/nice guy? will be somewhere in my current lifetime goal list. The one thing I am good at (if any) is procrastination. I thought I?Td have a whole day to do it, and now it?Ts already 7.30pm! But if I am still here at this time on a Saturday night to do my list, the chances of me finding a new boyfriend/nice guy would be slim to none! So sensibly, I should try to get out of here and not look at a computer or a piece of paper tonight, and think about my ?olife time goals? afterwards. So I will be back some time tomorrow (with a list, hopefully).
    Have a good weekend, to those who just begin their Saturday, and enjoy whatever remains of it, to those on this side of the world.
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 19:53 ngày 24/06/2006
  7. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Vẫn chưa làm bài tập để xem ?omục đích cuộc sống? của mình là cái gì :-( thảo nào mình cứ trôi nổi vật vờ bên lề cuộc sống. Càng ngày càng thấy mình trở nên giống Bridget Jones hơn... Nhưng bù lại, hôm qua có cả một ngày vui. Đi chơi khắp nơi cùng các bạn và gia đình. Chơi với bọn trẻ con rất thích. Cảm thấy hiểu và gắn bó với chị dâu hơn, và thấy thèm như anh chị ấy, có một tổ ấm gia đình của riêng mình...
    Mấy hôm nay mọi việc đã dễ dàng hơn, vẫn còn nghĩ nhiều về Sư Phụ, nhưng mình nhìn mọi việc cảm thấy như đã tỉnh táo hơn, không còn mất phương hướng như tuần trước. Chợt nhớ ra rằng khi anh ta vẫn còn hoàn toàn available sau khi hai đứa chia tay, và luôn muốn quay lại, mình vẫn không muốn 2 đứa quay lại với nhau kia mà. Vả lại, cách đây ít lâu anh ta vẫn hỏi mình là anh ta có còn cơ hội gì không cơ mà? Vậy thì chẳng có lý gì lại tiếc nuối hơn chỉ vì anh ta không còn available nữa. Không có chưa chắc đã là quý giá hơn. Có phải cái gì cũng được như vàng đâu :-) Nếu cho mình quyết định lại, có lẽ mình cũng vẫn làm như thế. Khi đã cố gắng hết sức rồi, thì sẽ chẳng bao giờ ân hận nữa. Đôi khi, có ân hận chăng là việc đã cố gắng quá lâu; mỗi lần Sư Phụ làm cho mình buồn phiền, lại làm cho mình cảm thấy lòng tin của mình vào cuộc sống bị bào mòn thêm một chút.
    Hôm nay đọc được nhật ký của các bạn khác nói về đổ vỡ và chia tay, cảm thấy đầy thương cảm. Thật buồn khi việc đi trên cùng một con đường, sống một cuộc sống chung lại là địa ngục với một hay cả hai người. Nhưng đổ vỡ bao giờ cũng kinh khủng. Nó làm con người ta trở nên chai lỳ đi. Có phải vì vậy mà chia tay bao giờ cũng khó khăn? Cũng đáng sợ nữa. Như phải rời xa một phần cuộc sống của mình. Liệu rồi trong cuộc sống, người đến sau đó có làm cho mình vui hơn? Liệu mình có làm cho người ta vui? Hay mọi chuyện có thể còn tồi tệ hơn như thế nữa?
    Trưa nay, nhìn những bông bằng lăng tím lặng một góc phố,chợt thấy nao nao buồn. Đã từ bao giờ mình không còn nhớ những ngày xa xưa, chỉ một nhành hoa hái tặng trên đường tới lớp cũng đủ để vui cả một ngày?
    Hãy vui lên, những ngày đen tối đã qua rồi. Cuộc sống và nhiều điều tốt đẹp vẫn còn đang chờ đợi mình ở phía trước...
    Được funtasia sửa chữa / chuyển vào 16:20 ngày 27/06/2006
  8. thongxanhsg

    thongxanhsg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày em đều vào topic của chị để đọc xem hôm nay chị tâm sự những gì. Có hôm có bài viết mới có hôm không, khi chị viết bằng tiếng Anh, khi bằng tiếng Việt. Thực sự em chỉ hiểu những bài bằng TV. Nhưng k sao, đó sẽ là động lực để em phải chăm học TA hơn.
    Em muốn đọc bài viết của chị để xem chị làm như thế nào vượt qua được nỗi đau và sự thương nhớ về quá khứ để học hỏi chị mà vượt qua.
    Em mong chị sẽ có cơ hội gặp được người mới hợp với chị, yêu thương chị và chị sẽ có cuộc sống hạnh phúc trong tương lai, chị nhé.
  9. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Cũng có một số bạn khác hỏi mình những câu tương tự như Thông Xanh nên post này mình muốn nói một chút về chủ đề đó.
    Phải xa một ai đó mà mình đã từng yêu thương gắn bó có lẽ với tất cả mọi người đều rất khó. Đôi khi cảm thấy không hợp nhau nữa hay không thể tiếp tục cuộc sống với họ được nữa (vì họ làm cho mình cảm thấy tổn thương chẳng hạn) mà tình cảm thì vẫn còn thì có lẽ lại khó hơn. Tuy nhiên, một ý nghĩ mà an ủi mình được rất nhiều, đó là việc chia tay ngày hôm nay có thể là việc tồi tệ nhất của ngày hôm nay, nhưng có khi lại là khởi đầu của một cái tốt đẹp hơn (tương tự như AQ và Tái Ông Mất Ngựa).
    Gần đây mình cũng mới biết một chuyện buồn khác. Một chị 32 tuổi, bạn của bạn, đã 4, 5 năm nay yêu một anh nói là đang ly thân với vợ, chờ con đủ 1 tuổi sẽ ly dị vợ rồi lấy chị này. Chị này từ trước đến nay vẫn là một người có cá tính và mạnh mẽ. Bạn bè khuyên nhủ mãi không chịu bỏ anh ta. Con gái anh ta giờ đã 5, 6 tuổi rồi mà mãi không thấy ly dị gì cả. Đùng một cái, cách đây 1, 2 tháng, lại nghe tin vợ anh ta sắp có baby tiếp. Chị bạn này bây giờ buồn và mất tinh thần, chỉ muốn tự tử, và cảm thấy chua xót, không muốn nói chuyện với ai. Phản ứng đầu tiên của mình là hơi ngạc nhiên. Nếu đã mất 4, 5 năm với một kẻ mà đã thấy rõ là tham lam, giả dối, lừa đảo và cả hèn nhát như thế, thì bây giờ tại sao lại phải mất thêm thời gian buồn, thương nhớ và cảm thấy ?ochua xót? vì điều đó? Có thể chị ấy tiếc đã mất thời gian đặt lòng tin nhầm vào một người không đáng. Nhưng anh ta thậm chí không đáng để lãng phí thêm một phút nào nữa. Mỗi phút ngồi tiếc thương quãng thời gian đã qua là một phút lấy đi của tương lai.
    Tất nhiên khi phải mất đi cái gì mình yêu quý (dù cái kẻ mất đi đó không hề đáng tiếc) thì bao giờ cũng buồn, cũng nuối tiếc, và có vô số lý do nữa để suy sụp tinh thần và không thể vui vẻ được. Nhưng nhiều khi đó chỉ là phản ứng nhất thời và về lâu về dài có khi việc mất đi đó lại là điều may.
    Nói thì dễ nhưng làm thì khó ?" có thể hiểu được như thế, vậy mà sao đến lượt mình phải vận dụng nó vào thì khó thế. Mọi người đọc post này cũng hiểu là mình đã cảm thấy mọi việc khó khăn thế nào, và trải qua việc đó trên thực tế chật vật và cả đau khổ như thế nào. Đấy là mình đã xác định tư tưởng từ trước, chia tay nhau cũng lâu rồi và lại ở xa, mà vẫn cảm thấy như vậy, thì ở gần còn khó biết chừng nào.
    Có một số điều thuần túy là cơ học mình thấy nếu thực hiện được thì sẽ có ích:
    - cất hết email ra 1 cai flash disc, cất đi ở 1 chỗ không mở ra hay nhìn thấy được hàng ngày. Cất hết ảnh cũ, đồ lưu niệm, quà tặng, v.v.
    - làm mọi cách khác để bận rộn về đầu óc và thời gian, như kiểu đi chơi với bạn bè, xem bóng đá (bây giờ mình mới xem bóng đá lại sau 14 năm chẳng để ý gì đến nó cả), dịch một cuốn sách, đi shopping, thăm họ hàng, học vẽ hay ngoại ngữ, nói chung là vân vân đủ thứ, để không ngồi đó nghe nhạc vàng nỉ non, đầu óc toàn những kỷ niệm cũ và cảm thấy không còn chút sinh khí để làm bất kỳ việc gì nữa cả.
    - một cách nữa mình hay làm là đi cắt tóc :-) Mà có lúc không còn tóc mà cắt nữa :-)
    Mình cũng không định dùng nhật ký này để làm nơi kêu than về những buồn phiền trong cuộc sống, và cũng không định làm ?ochị Thanh Tâm? ?" vì bản thân mình còn không lo nổi, thì làm sao còn giúp được ai. Còn bạn nào cảm thấy có thể đồng cảm được với những điều mình viết, hoặc có thể chia xẻ được hay có ích với họ thì điều đó cũng làm mình rất vui rồi. Hi vọng là trong tương lai sẽ viết được nhiều điều vui hơn để chia xẻ với các bạn.
    Thông Xanh ơi, viết tiếng Anh vì có một người bạn rất thân hay tâm sự và đòi được thường xuyên theo dõi blog nhưng lại không đọc tiếng Việt được (mặc dù có thể nói được đôi chút). Nên thông cảm cho mình nhé. Đôi khi nghĩ đến cái gì đó mà viết ra mấy chữ bằng tiếng Việt rồi thì mình vẫn viết luôn entry đó bằng tiếng Việt đấy.
  10. funtasia

    funtasia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    Su Phu sent me another email ?" I cannot believe it! WHY???
    Sure, therê?Ts always a good reason to email ?" btw, I am interested in your blog, but I am not going to say anything about it; I am writing you about a ?obusiness matter? (i.e., ?othê? reason), e.g.: I think you bought that book that?Ts sitting on my shelf now ?" shall I send it back? I do not think I should hold on to your stamp collection ?" it has the rare stamps you collected since you were 9. Shall I mail it to you?
    What was he thinking? Is he really that slow? The test must be: can Funtasia live without the thing I am bothering her about? I mean, I have survived all these years without that item. Why does he have to remind me about it while there is an embargo hanging in the air. Why now?!!! Annoys me all over again! If a break-up can be this painful, imagine what it would be like for a divorce!
    I have told him more than once that one of these days when I am in a better mood, when I have cleansed him out of my system, I will send him an email. He needs to wait until then. It was written in plain terms, a kid could understand it. And now he keeps sending me emails (like once a week). Usually it comes after I have been successful (more or less) in parking him outside my usual train of thoughts.
    Why do you think? It?Ts not like he has nothing else to do. He has a busy job. His ?oartist friend? should keep him busy outside that job. It?Ts not like he just sits there watching his fingers finging.
    Not a nice thing to do, even with an ex. I am sorry to say this, but he disappoints me.

Chia sẻ trang này