1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật Ký Vàng Anh (Chuyện dài kỳ nhiều người viết cho các mem box HT)

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi leo_queen_8x, 29/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Nhật Ký Vàng Anh (Chuyện dài kỳ nhiều người viết cho các mem box HT)

    Nhân sự kiện bộ phim Nhật Ký Vàng Anh, một bộ fim có nội dung tương tác sắp được trình chiếu, (tương tác là gì à, bạn xem sẽ rõ thui mà), nên Leo tôi mạo muội xì pam box mình, mở một cái Nhật Ký Vàng Anh cho riêng Box Hà Tây, Topic này sẽ là một câu chuyện dài kỳ nhiều người viết về cuộc sống của một cô bé tuổi sắp lớn, đang lớn, và đã lớn (cái này khó fân định, vì nhiều tác giả mị). Dù là đa fong cách nhưng mong quý vị hãy chú ý đến kết cấu câu chuyện một chút, đừng để diễn biến khong ăn khớp nhau nhé.
    Topic này hoàn toàn biệt lập so với Nhật ký của anh Gios, vì người viết sẽ ***g cuộc sốngcủa mình vào một nhân vật khác,
    Thế nhé, mong bà con ủng hộ nèo.
    Em sẽ mở hàng, hi vọng vài hôm nữa không fải đốt vía
  2. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay cả nhà đi vắng, Vàng Anh (VA) về chẳng có cơm ăn sẵn như mọi khi. Tờ giấy mẹ gắn trên cửa tủ lạnh "Tiền mẹ để trong ngăn kéo ấy, con lấy mà đi ăn phở. Còn nếu không thì cũng có nem đông lạnh trong tủ, rán lại ăn nhé."
    Mở cửa tủ lạnh, VA thấy có mì tôm và ít hoa thiên lý. Chị Nuôi rất thích nấu hoa thiên lý cho cả nhà ăn. VA thì thích nhưng thằng ku em, Bảo Anh thì chẳng bao giờ đụng đến một cọng vì nó không hiểu sao người ta lại có thể nấu hoa với mỡ, mắm và mì chính để ăn. Ui thằng ku em ngốc, làm sao nó có thể hiểu được giá trị dinh dưỡng quý giá của hoa thiên lý, cũng như làm sao nó hiểu được hương thơm mát nhẹ dịu dàng của những cánh hoa ấy sẽ khiến mâm cơm ngon thêm đến mức nào.
    Chỗ thiên lý này chị Nuôi xào thịt bò hôm qua còn sót đây mừ. Khổ, hôm nay chị về quê làm VA fải lăn vào bếp thế này đây. Thôi không đi ăn phở nữa, VA quyết định sẽ nấu mì tôm với hoa thiên lý.
    Mì Miliket 4 con tôm, mẹ nhất định mua mỳ này chứ không mua những loại thơm ngon vẫn quảng cáo đầy trên TV. Mà mẹ nhất định fải mua Milikét Sài Gòn 75gr thay vì loại Hà Nội 80gr vẫn bày bán. Mẹ vẫn thế, chỉn chu từng chi tiết những thứ mẹ thích. Mẹ bảo loại này giòn hơn, thơm hơn, sợi nhỏ hơn. Mà VA thì chỉ fân biệt được là nó vàng hơn loại của Hà Nội thôi chứ ngon hơn thì chả biết thế nào, Chẹp, đằng nào chả là mì tôm mà.
    Mùi thơm hoa thiên lý đến là dễ chịu. VA cắt thêm ít giò (ui cho tác giả xì pam chỗ này cái, giờ là 5 giờ chiều, đói qué, hu hu), thế là có thể măm măm bữa trưa được rồi.
    Bố gọi điện về "Vâng con đang ăn đây bố ạ. Ăn gì á. Con ăn mì tôm.. Hì hì, ngon mà bố. ..." Bố mắng sao không đi ăn phở hay ăn cơm mà lại ăn mì tôm. Thực ra không fải VA lười đi ăn. Ăn mãi cơm cũng thấy chán. Cơm chẳng có tội gì, nó hiền lành và ngoan ngoãn với VA, nhưng vì fải ăn quá nhiều cơm mà VA chán chứ. Cần gì fải là nó có tội VA mới chán ăn cơm. Phở thì cũng ngon, nhưng ăn mì tôm thì sao, Đôi khi con người buồn cười thế đấy, chán những cái ngoan ngoãn và hiền lành bên mình, mà cũng chẳng thích đổi gió bằng những gì cao cấp ngon lành. Đôi khi chỉ là tiện, chỉ cần bình dân thôi, đến tối lại mò về với cơm mà
    Xong rùi, giờ Vàng Anh lên fòng xem đĩa đây. Đĩa Cướp biển 2 mới thuê được. Cái anh bạn VA quý quý ý hẹn VA đi xem bao nhiêu lần mà toàn lỡ hẹn vì VA bận đột xuất thui. Đành thuê đĩa về tự xem ở nhà vậy.

    Được leo_queen_8x sửa chữa / chuyển vào 17:07 ngày 29/08/2006
  3. Moon_DaiK

    Moon_DaiK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    VA có một bà chị họ xa, có cái tên vô cùng kiều diễm: Lệ Mỹ, ặc ặc. Người ta thường cho rằng, tên phải đi với người, rằng tên đẹp như vậy chắc người cũng phải tương đối với tên chứ, hay ít ra cũng phải được như VA. Thế nhưng, không, riêng với Lệ Mỹ (LM) điều này hoàn toàn trái ngược.. mặt thị trái xoan, đúng là trái xoan rồi, chỉ tội không được thuôn thuôn như mọi người mà nó lại trên to, dưới bé. Cái mũi chẳng ăn nhập gì với khuôn mặt, đứng chênh vênh như muốn đổ, còn cặp mắt ty hý, lúc nào cũng chớp chớp .. ôi thôi, thật thương cho những ai nhìn vào nó. Trên cả khuôn mặt ML may mắn vớt vát được đôi môi, đúng là ông trời vốn công bằng mà. Sao đôi môi ấy lại quyến rũ đến vậy, đáng nhẽ nó không nên ở trên khuôn mặt có nhiều đả kích đến thế.. nó cong lên quyến rũ, nó mọng đỏ đến bất ngờ, trong nó là hàm răng trắng muốt, ngọc ngà.. và khi ML nói, đôi môi đung đưa, khiêu khích... những lời ML nói ra bỗng trở nên thành vàng ngọc.
    Ở đời đến là lạ, con người ta cảm nhận về sắc đẹp cũng nhiều cách, người tôi cho là xấu, bạn lại thấy đẹp và ngược lại, thế nên làm gì có người phụ nữ nào xấu, ai cũng có một nét đẹp riêng, quyến rũ riêng he he
    Phải nói ML có khiếu ăn nói (đi kèm với cái miệng xin xắn) mỗi khi ML muốn đạt được điều gì đó, ML nhoẻn miệng cười, rồi sau đó, những điều ML nói ra đều như là Thánh chỉ. Nhiều lúc VA cũng thấy ghen với ML, rõ ràng là VA xinh hơn, học giỏi hơn, nhà giàu hơn, nhiều thứ hơn, vậy mà sao VA chẳng đạt được những gì mà ML đã có???
    ( híc, đang viết thì bị đứt mạch..)
  4. tungbeng20042000

    tungbeng20042000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2006
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Khè khè! Hôm nay vàng anh chả có chuyện gì để nói!
  5. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Xì pàm típ nèo
    Hum qua, VA gặp một chuyện buồn, Buồn đến mức đã không
    thèm viết nhật ký như mọi người thấy đấy. Chuyện có liên quan
    đến chị Mỹ và anh chàng VA bồ kết. Tạm gọi chàng ý là Prince
    (P) nhé. P học cùng chị Mỹ, nhưng học thêm tiếng Anh cùng VA.
    Chính VA quen P là qua chị Mỹ. Nhưng chắc chắn P không kết
    chị Mỹ, đảm bảo luôn. Tâm hồn con gái nhạy cảm bảo VA
    thế. Nếu giả dụ VA cảm thấy P thích chị Mỹ, thì mọi chuyện đã
    khác. Đằng này... VA quý P và cảm nhận rằng dường như tình
    cảm mà P dành cho mình cũng không giống bình thường.
    Đòi bằng chứng hả, thì rõ ràng P đã rủ VA đi xem Cướp biển
    mấy lần rồi đấy thôi. Nếu VA không bị mấy đứa bạn quấy nhiễu
    đòi tư vấn tình cảm suốt ngày thì kiểu gì mà chả có một buổi tối
    lãng mạn bên chàng, xem phim xong rùi ăn tối đâu đó ở một
    cái quán lung linh nến chẳng hạn, hoặc ấm áp đèn vàng cho nó
    giống ... Tây cũng được , hoặc để cho nó giống sinh viên thì
    lượn lờ vài còn quanh Hồ rùi đi ăn kem.. Vui chứ
    Thế, thế mà hôm qua, VA lại gặp P chở chị Mỹ. Chả cần biết đi
    đâu, chả cần biết họ nói chuyện j với nhau, nhìn thấy cả P cả chị
    Mỹ cười hết cỡ phóng xe ào qua là VA cảm thấy nóng hết ruột rồi
    Hic, Chị Mỹ vui lắm ý, vươn lên nói nhỏ câu gì vào tai P làm cả
    hai cùng cười phá lên rộn ràng một góc phố. Trùi ui là trùi, VA
    buồn lắm ý. Tìnhc ảm tốt đẹp mà VA giành cho P cũng vơi đi,
    mà giận chị Mỹnhiều hơn. Chị Mỹ biết mà, biết hơn ai hết VÁ quý
    Prince lắm lắm. Chị Mỹ còn có lần bắt gặp mấy dòng thơ con
    cóc VA nhhỡ tay viết ra trong khi vẩn vơ nghĩ đến P mà. Chị Mỹ
    biết hơn ai hết, Thế mà chị ấy , hic hic. Chán lắm.
    VA vẫn buồn thế, chiều ăn vội bát cơm rồi chạy ngay lên fòng.
    Mẹ ngạc nhiên "ơ hay, sao ăn ít thế con." Chị Nuôi thì cứ nhìn
    nhìn, chắc sợ hôm nay nấu không hợp ý VA. VA cười toét miệng
    cho mẹ và chị Nuôi đỡ thắc mắc rồi nói với lại khi chạy lên cầu
    thang "Chiều con đi ăn bánh giò với cái Lan rồi, tối con đói
    con lại lục tủ, mẹ nhớ fần con đấy, đừng có mà thừa cái gì cũng
    đổ cho con Bốp nhá"
    VA ôm gối. Buồn lắm ý. Cái nỗi buồn của một cô bé nhìnthấy
    người ta dùng cái bút mà mình yêu quý, cái cặp mà mình thích..
    Là một nỗi ghen trẻ con thế mà.
    Điện thoại kêu tít tít. VA vơ lấy máy . "Anh đang đứng đầu ngõ
    nhà mình. VA ra ngoài này anh nhờ chút thôi được không." Tin
    nhắn từ Prince. Lại còn nhờ nhõi cái gì nữa chứ. Nước mắt VA
    như chực trào ra khi nghĩ đến cảnh chiều nay vô tình nhìn thấy.
    VA nhắn lại "Em sợ mẹ lắm". "Ra ngoài này một chút thôi. Anh
    có việc cần nhờ thật mà". Lại là một việc liên quan đến chị Mỹ
    chăng. VA ngập ngừng rồi chạy xuống nhà nói với mẹ "Con ra
    ngoài này một tí thôi mẹ", rồi ào ra ngõ. MẸ chép miệng bảo chị
    Nuôi" Con bé hôm nay cứ là lạ sao ý chị nhỉ. Con gái đang lớn
    mà".
    VA gặp P dưới cột điện cao áp:
    -Anh nhờ gì nhờ nhanh lên em còn về không có mẹ lại lo.
    - VA à, có fải em thích ăn sô cô la Dove không
    - Hơ, sao anh biết
    - Cho anh giữ bí mật được không. Anh biết qua một người bạn
    mà. Anh tặng em nài. Anh nghe nói mỗi sáng ăn một mẩu
    chocolate sẽ rất tốt cho trí nhớ đó bé. NHớ đừng ăn nhiều mà
    nổi mụn và béo lắm đấy

    VA chẳng nghe thấy gì nữa. Hiểu ra rồi. Chiều nay chị Mỹ đi
    mua Dove cho VA với P. Bởi vì chỉ có chị Mỹ biết ý thích của VA,
    và chỉ chị Mỹ biết chỗ bán loại này ngon..
    Xúc động quá. Vậy mà VA nghĩ oan cho hai người, hai người
    đều thương yêu VA và đều muốn VA vui vẻ. VA thật là tệ quá....
    VA cầm gói chocolate, ngập ngừng rồi bất ngờ thơm một cái rõ
    kêu lên trán anh P, chạy biến vào nhà, để P dưới chân cột điện
    ngơ ngẩn mất một hồi lâu...
    VA lao rầm lên fòng, với tay lấy chiếc điện thoại hồng nhỏ xinh
    nhắn tin " Chị à, cảm ơn chị nhiều nhé... Chị tốt với em quá đi...."
    Hèm, thật là một cái kết có hậu

  6. Moon_DaiK

    Moon_DaiK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    Híc, VA này lại không thích những kết thúc có hậu, nhưng thôi, hôm nay đang có chuyện cay cú để xả...
    Chẳng là VA có một thằng bạn khá thân, theo VA nghĩ thằng bạn đó là người dễ gần và dễ thương, VA quý nó lắm, VA cứ nghĩ chắc nó cũng quý VA như vậy. Thế rồi một ngày, à không mới có mấy ngày hôm trước thôi, nó làm VA thất vọng, hoá ra đối với nó VA chẳng là gì cả huhu...
    Chuyện là thế này, VA và nó hẹn hò nhau đi chơi nhân dịp nghỉ lễ, VA háo hức lắm, rủ cả một lũ bạn đi nữa cho hoành tráng, tính VA là thế, thích vui chơi, thích những nơi ồn ào, náo nhiệt.. Lịch chơi bời đã được ấn định đầy đủ, các thành viên tham gia đều hào hức.. thế mà BUZZZZ!!!!
    Thằng bạn VA yêu quý bỗng dưng biến mất, gọi điện, nhắn tin đều vô vọng, VA choáng váng.. .. Ơ hay, thế là VA bị bỏ rơi rồi... Chưa có ai từng đối xử với VA như vậy, giận dữ... cay kú..
    Đành phải cáo lỗi với lũ bạn, đành phải đi chơi theo kế hoạch B, trong lòng vẫn ấm ức không yên, định để bụng khi nào gặp nó, chửi cho nó một trận tơi bời..
    Rồi tự dưng, tối hôm ấy, thằng bạn gọi điện, nêu một lý do chính đáng quá, chính đáng đến mức nói được vài câu ấm ức, rồi thôi.. huhu, tiếc công VA nghĩ ra bao nhiêu cách để giận rỗi, để oán trách... Híc, thằng bạn đáng ghét thật
  7. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay lang thang trên 360 của Yahoo, VA đọc được mẩu này, thấy hợp ý VA lắm nên share cho mọi người cùng đọc
    "
    Bếp than hồng ​
    Hôm 2/9, nhà làm thịt chó, kể cho mọi người thèm .
    Khi được giao nhiệm vụ ngồi quạt chả bằng than hoa, mình bỗng nhiêm nghiệm ra thật nhiều điều thú vị muốn chia sẻ với mọi người.
    Bắt đầu cái bếp than hoa chỉ là một hay hai cục than hồng còn sót lại của cái bếp đã được nhóm lên và tàn từ trước. Đổ than hoa lên, và bắt đầu quạt. Rồi không hiểu bằng sức mạnh thần kỳ nào mà cả bếp than dần hồng rực rỡ lên. MÌnh bỗng nghĩ, cuộc sống liệu có bao giờ giống bếp than ấy không. Khi mà mỗi chúng ta là một viên than hoa, bếp than là cả cộng đồng mình. Và ngọn lửa thì giống như là một niềm tin, một quyết tâm nào đó chẳng hạn. Nếu bạn tin vào sự công bằng của cuộc sống, tin vào lý tưởng nào đó chẳng hạn, thì bạn giống như viên than mang trong mình mầm lửa ấm nóng, và bằng sức mạnh nội tại của mình truyền lên những viên than khác- bạn bè của bạn. Dĩ nhiên tự thân bạn không thể làm nên mọi chuyện, cũng giống như bếp than hoa dù có sẵn những viên than hồng nhưng nếu không có bàn tay người quạt thì cũng sẽ lại nhanh chóng lụi tàn mà thôi. Bạn còn cần tạo nên một phong trào, hay những hoạt động để cho những thành viên của cuọc sỗngung quanh bạn- những viên than hoa trong bếp than ấy - hiểu ra, nhìn nhận rõ ràng vấn đề, và tiếp nhận ngọn lửa mà bạn truyền cho họ. Rồi tự họ sẽ lại truyền sang cho những người xung quanh mình ngọn lửa niềm tin ấy. Và cuối cùng, nhờ có sự lan truyền kỳ diệu ấy, một viên than hồng có thể làm rực lên cả một bếp than. Giống như bạn, bạn cũng có thể truyền niềm tin mãnh liệt, lý tưởng cao quý của mình đến những người xung quanh bạn, với điều kiện đó thực sự là ngọn lửa tinh thần đáng quý, những người bạn của bạn sẽ cháy hết mình với sứ mệnh truyền đi ngọn lửa tinh thần đó.
    Một lần trên xe bus, tôi có nghe được câu chuyện của một thanh niên tình nguyện tuyên truyền hiến máu nhân đạo với một người bạn, có lẽ là mới gia nhập đội của anh ta. Gương mặt của người thanh niên nhỏ nhắn ấy nhìn rất quen, có lẽ tôi đã gặp anh ở đâu đó. Có thể là ở những điểm tiếp nhận máu hiến, có thể là ở mục gương người tốt việc tốt trên báo chí, tivi... Cũng có thể trước đâu anh đã vào fòng tôi ở Làng Sinh Viên để tuyên truyền hiến máu. Lại quay về câu chuyện của anh với người bạn anh. Anh nói rất nhiều về những khía cạnh cao quý của hành động hiến máu nhân đạo. Có lẽ anh đang hướng dẫn thêm cho bạn trước khi xúong xe vào các khu dân cư vận động hiến máu. Anh say sưa nói. Trong một buỏi chiều nóng nực oi ả, trên xe chật chội đông đúc đầy những người, mà anh vẫn say sưa truyền lại cho bạn những tâm huyết của bản thân mình trong công tác tuyên truyền vận động hiến máu nhân đạo. Tôi chợt nghĩ, anh cũng tựa như một viên than hoa đang ủ trong mình ngọn lửa trái tim cao quý, ngọn lửa vì người khác, vì phong trào "Hiến máu cứu người", và cô bé bạn anh đang nuốt từng lời tâm huyết ấy giống như một viên than kề cận. Cô ấy sẽ tiếp nhận ngọn lửa kia, ban đầu còn dè dặt, than tí tác tí tách. Nhưng khi nhận ra giá trị cao đẹp của ngọn lửa trong mình, cô ấy sẽ cháy hết mình, sẽ rực rỡ lên, sẽ lại truyền hơi ấm của mình sang những ngôi nhà mà cô gõ cửa để tuyên truyền vận động....
    Cuộc sống là bếp than, mội người trong chúng ta là một viên than. Cùng với bàn tay người quạt, cả bếp than ấy sẽ hồng lên, sẽ rực rỡ ấm áp lên...."

    Một suy nghĩ giản dị nhưng thật là đúng. VA cũng mong mình sẽ là một viên than truyền cho những người khác niềm tin và nghị lực
  8. miuconbietnoi

    miuconbietnoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/06/2003
    Bài viết:
    1.557
    Đã được thích:
    0
    mấy hôm nay Vàng Anh không làm gì à, chẳng thấy nhật ký đâu cả.nhỉ, bé Vàng Anh nhỉ,
  9. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Cô Miu thử đóng vai Vàng ANh kể lại một ngày của cô xem nào.
  10. assassinz

    assassinz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    3.042
    Đã được thích:
    0
    tớ đọc thấy hay hay [​IMG], vô đây cổ vũ cho Vàng Anh

Chia sẻ trang này