1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký...viết cho những người đàn ông tôi yêu....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi MaleHeartwinner, 24/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. d2forever

    d2forever Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2003
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    du sao cung da co thoi gan bo thinh thoang phai vao thong bao tinh hinh 1 chut nhu. bo han di 1 thoi quen thuong ngayu cung ko de ma. thinh thoang vao tam su voi tui minh 1 chut di ban
    ban than minh thuc su la ai phai song den het doi moi biet dc
    cu cuoi di cho vui truoc da
  2. MaleHeartwinner

    MaleHeartwinner Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn thiện chí của tất cả mọI ngườI đã chia sẻ và ủng hộ mình. Đúng là lần này sự chia tay của mình với trang nhật ký mà mình đã gắn bó như vậy hoàn toàn không chủ đích. Nếu như ban đầu đó chỉ là sự cách đoạn vì mình quá bận rộn với những việc không tên mà sếp giao cũng như tự nguyện ?ođẻ? công việc để làm, thì sau này là cái tính muôn thuở của mình, đó là?lười!:-)
    Nhưng đọc được những dòng viết của các bạn mình lại không thể không viết lại một chút gì đó. Có lẽ mình sẽ không thể đi sát nó như trước đây, từng ngày từng giờ được, và chính bản thân mình cũng không hẳn muốn như vậy, nhưng mình sẽ thi thoảng vào để tâm sự và kể chuyện cho các bạn nghe, như những gì trải nghiệm của bản thân mình và phần nào đó phản chiếu cả những suy nghĩ của những người khác nữa.
    ........................................
    December 10th, 2003
    Đã có quá nhiều điều xảy ra với tôi, gia đình, cũng như công việc, và cả mối quan hệ của tôi và D nữa...... Nhưng dường như giờ đây khi đã ổn định phần nào về mặt tâm lý về công việc và gia đình thì cũng là lúc tôi rơi vào ngã ba của những vấn đề tâm lý tình cảm........ Đó thực sự là một sự đấu tranh giữa lý trí và những rung động bồng bột. Bồng bột bởi tôi biết nó không hẳn đã dẫn tôi đến một kết cục mà tôi thực sự mong muốn. Cũng có thể tôi làm được điều đó, nhưng dường như tôi không dám chắc mình mong muốn cái kết cục đó...... Giá như tôi có thể sống giản đơn đi, có lẽ như vậy cuộc sống của tôi sẽ không bị quay vòng như thế này.
    ...... Đám cưới anh trai thành công hơn dự kiến, mặc dù về vấn đề tài chính thì thâm hụt đáng kể! Cuộc hành trình về quê để tổ chức đám cưới lần 1 thuận lợi hơn tôi nghĩ. Tất cả đều được sắp sếp một cách gọn ghẽ dưới bàn tay của mẹ tôi. Đoàn xe chở toàn bộ thực khách lên trang trại của mẹ nằm trên vùng núi cao đôi khi lại lúc lắc, dồn qua dồn lại đoàn người khi vòng qua những con đường núi quanh co, nhưng lại thổi một luồng gió thơm mát của núi đồi qua những ô cửa nhỏ, và những tầm nhìn ngút ngàn xanh cây và những lạch nước nhỏ quanh co xa xa khiến người ta không còn để ý tới những trở ngại nho nhỏ đó nữa......
    Một đám cưới hoàn toàn khác lạ và kích thích sự hiếu kỳ và trông đợi của những người dân nơi đây. Tôi cũng phần nào hiểu được mục đích của mẹ khi quyết định đám cưới theo nghi thức như thế này....Nhìn chiếc phòng cưới của hai anh chị được trang hoàng thật đẹp và không thiếu một vật dụng gì khiến tôi vừa vui vừa thấy thương mẹ.....
    ....... Tôi ngập ngừng khi đi đến quyết định mời D về dự đám cưới ở quê tôi, nhưng cuối cùng cũng đề cập qua loa trong một cuộc chuyện trò của chúng tôi. Hơn ai hết tôi hiểu gia đình và họ hàng mình sẽ nói gì khi gặp anh, sẽ khuyên hai đứa chuyện này kia, và cả những người họ hàng thế hệ trước nữa...., nên mặc dù mời nhưng thâm tâm tôi chỉ mong anh đừng đi....Chúng tôi đâu đã gắn bó đến mức đó đâu!? Tôi nghĩ điều đó là cho anh, cho người đàn ông luôn thận trọng trong mọi quyết định liên quan đến cuộc đời anh. ...... Và không hiểu may hay không may khi anh phải ở nhà để chỉ đạo xây sửa lại nhà, chuẩn bị đám cưới cho em trai sắp tới..... Trút hơi thở dài nhẹ nhõm nhưng cũng không hiểu tại sao tôi lại buồn đến vậy!?.........
    ........ Sáng sớm anh phóng xe ra ga tàu, mua vé cho tôi và giục tôi làm về sớm để còn kịp chuẩn bị. Vậy mà lần lữa đến tận 5 rưỡi tôi mới rời khỏi văn phòng. Sếp nhìn tôi với một số câu hỏi trong ánh nhìn khi tôi xin phép nghỉ thứ 6 và cuộc họp thứ 7, nhưng chỉ hỏi "Uh....thế cô nghỉ à? Vậy à?....Uh, cô cứ đi đi"....... Hết hiệp 1 trận đấu, anh phóng vội vã đến nhà để chở tôi ra ga.... Chuẩn bị bước lên tàu, anh nhét vào tay tôi tấm vé và...chiếc thẻ điện thoại. Trời đất! Có lẽ tại mấy hôm trước máy tôi hết tiền, không nhắn tin cho anh được! Có điều anh không biết là tôi cũng vừa nạp để còn giữ liên lạc với anh khi về nhà ....Vừa ngượng vừa cảm động về suy nghĩ của anh...tôi ngồi bên cạnh cửa sổ và nhìn theo anh khi con tàu chuyển bánh. Nếu đó là một chuyến đi thật xa và lâu thì sao nhỉ?!?.........
    ...... Tôi lo lắng nghĩ đến việc sẽ giới thiệu anh như thế nào trước những người họ hàng của mình khi anh xuất hiện trong đám cưới thứ 2 của anh trai ở khách sạn..... Nhưng sự việc tốt đẹp hơn tôi tưởng. Anh đóng vai trò là một "chàng rể tương lai" rất tốt...Tôi cùng anh đi chào tất cả mọi người và nâng cốc với những người họ hàng thân thiết. Tôi dễ dàng thấy vẻ mặt hài lòng và ánh mắt thân thiện của các cô dì chú bác tôi......Anh mặc một bộ comple màu xám và thắt cavát, gương mặt thường trực nụ cười hiền lành...." Nó như thế mày còn đòi hỏi gì nữa hả cháu? Đĩnh đạc, đẹp trai, hiền lành như vậy. Mà trông mặt nó thì biết nó là người sống có hậu lắm cháu ạ..." Ai cũng nói với tôi một điều gần tương tự.... Tâm trạng tôi lâng lâng và tự hào. Tại sao lại không nhỉ? Có lẽ tôi cần phải thực tế hơn!...........
    ...............................................................
    ............ Gương mặt tôi không còn thường trực nụ cười và những trò đùa tếu táo với mọi người như trước khi nữa kể từ ngày sếp buộc tôi phải chuyển xuống tầng 4, nơi sếp và mấy cô kế toán ngồi làm việc, với lý do là thư ký phải ngồi cạnh sếp để còn nắm tình hình và nhắc việc cho sếp. Còn việc của tổ đấu thầu thì tôi có thể kiểm soát tại chỗ mà không nhất thiết phải ngồi cạnh những người kia.....
    Đương nhiên sự phản ứng của tôi ban đầu thực sự gay gắt, khi không thuyết phục được sếp thay đổi ý định, vì công việc của những mảng kinh doanh mới đẻ ra thực sự bề bộn....Với cái đầu óc ương bướng của mình tôi đã nghĩ đến chuyện nói với sếp rằng hoặc là tôi vẫn ngồi với phòng tôi như cũ, hoặc là tôi sẽ đi! Nhưng rồi, những lời phân tích của D (người đồng nghiệp gây cho tôi nhiều băn khoăn này) đã khiến tôi ngoan ngoãn tuân theo và bắt đầu với một vai trò mới......
    .........


    ...." My God, I thought you were someone to rely on....Now I guess I was just a shoulder to cry on..."

    Được MaleHeartWinner sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 10/12/2003
  3. MaleHeartwinner

    MaleHeartwinner Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn thiện chí của tất cả mọI ngườI đã chia sẻ và ủng hộ mình. Đúng là lần này sự chia tay của mình với trang nhật ký mà mình đã gắn bó như vậy hoàn toàn không chủ đích. Nếu như ban đầu đó chỉ là sự cách đoạn vì mình quá bận rộn với những việc không tên mà sếp giao cũng như tự nguyện ?ođẻ? công việc để làm, thì sau này là cái tính muôn thuở của mình, đó là?lười!:-)
    Nhưng đọc được những dòng viết của các bạn mình lại không thể không viết lại một chút gì đó. Có lẽ mình sẽ không thể đi sát nó như trước đây, từng ngày từng giờ được, và chính bản thân mình cũng không hẳn muốn như vậy, nhưng mình sẽ thi thoảng vào để tâm sự và kể chuyện cho các bạn nghe, như những gì trải nghiệm của bản thân mình và phần nào đó phản chiếu cả những suy nghĩ của những người khác nữa.
    ........................................
    December 10th, 2003
    Đã có quá nhiều điều xảy ra với tôi, gia đình, cũng như công việc, và cả mối quan hệ của tôi và D nữa...... Nhưng dường như giờ đây khi đã ổn định phần nào về mặt tâm lý về công việc và gia đình thì cũng là lúc tôi rơi vào ngã ba của những vấn đề tâm lý tình cảm........ Đó thực sự là một sự đấu tranh giữa lý trí và những rung động bồng bột. Bồng bột bởi tôi biết nó không hẳn đã dẫn tôi đến một kết cục mà tôi thực sự mong muốn. Cũng có thể tôi làm được điều đó, nhưng dường như tôi không dám chắc mình mong muốn cái kết cục đó...... Giá như tôi có thể sống giản đơn đi, có lẽ như vậy cuộc sống của tôi sẽ không bị quay vòng như thế này.
    ...... Đám cưới anh trai thành công hơn dự kiến, mặc dù về vấn đề tài chính thì thâm hụt đáng kể! Cuộc hành trình về quê để tổ chức đám cưới lần 1 thuận lợi hơn tôi nghĩ. Tất cả đều được sắp sếp một cách gọn ghẽ dưới bàn tay của mẹ tôi. Đoàn xe chở toàn bộ thực khách lên trang trại của mẹ nằm trên vùng núi cao đôi khi lại lúc lắc, dồn qua dồn lại đoàn người khi vòng qua những con đường núi quanh co, nhưng lại thổi một luồng gió thơm mát của núi đồi qua những ô cửa nhỏ, và những tầm nhìn ngút ngàn xanh cây và những lạch nước nhỏ quanh co xa xa khiến người ta không còn để ý tới những trở ngại nho nhỏ đó nữa......
    Một đám cưới hoàn toàn khác lạ và kích thích sự hiếu kỳ và trông đợi của những người dân nơi đây. Tôi cũng phần nào hiểu được mục đích của mẹ khi quyết định đám cưới theo nghi thức như thế này....Nhìn chiếc phòng cưới của hai anh chị được trang hoàng thật đẹp và không thiếu một vật dụng gì khiến tôi vừa vui vừa thấy thương mẹ.....
    ....... Tôi ngập ngừng khi đi đến quyết định mời D về dự đám cưới ở quê tôi, nhưng cuối cùng cũng đề cập qua loa trong một cuộc chuyện trò của chúng tôi. Hơn ai hết tôi hiểu gia đình và họ hàng mình sẽ nói gì khi gặp anh, sẽ khuyên hai đứa chuyện này kia, và cả những người họ hàng thế hệ trước nữa...., nên mặc dù mời nhưng thâm tâm tôi chỉ mong anh đừng đi....Chúng tôi đâu đã gắn bó đến mức đó đâu!? Tôi nghĩ điều đó là cho anh, cho người đàn ông luôn thận trọng trong mọi quyết định liên quan đến cuộc đời anh. ...... Và không hiểu may hay không may khi anh phải ở nhà để chỉ đạo xây sửa lại nhà, chuẩn bị đám cưới cho em trai sắp tới..... Trút hơi thở dài nhẹ nhõm nhưng cũng không hiểu tại sao tôi lại buồn đến vậy!?.........
    ........ Sáng sớm anh phóng xe ra ga tàu, mua vé cho tôi và giục tôi làm về sớm để còn kịp chuẩn bị. Vậy mà lần lữa đến tận 5 rưỡi tôi mới rời khỏi văn phòng. Sếp nhìn tôi với một số câu hỏi trong ánh nhìn khi tôi xin phép nghỉ thứ 6 và cuộc họp thứ 7, nhưng chỉ hỏi "Uh....thế cô nghỉ à? Vậy à?....Uh, cô cứ đi đi"....... Hết hiệp 1 trận đấu, anh phóng vội vã đến nhà để chở tôi ra ga.... Chuẩn bị bước lên tàu, anh nhét vào tay tôi tấm vé và...chiếc thẻ điện thoại. Trời đất! Có lẽ tại mấy hôm trước máy tôi hết tiền, không nhắn tin cho anh được! Có điều anh không biết là tôi cũng vừa nạp để còn giữ liên lạc với anh khi về nhà ....Vừa ngượng vừa cảm động về suy nghĩ của anh...tôi ngồi bên cạnh cửa sổ và nhìn theo anh khi con tàu chuyển bánh. Nếu đó là một chuyến đi thật xa và lâu thì sao nhỉ?!?.........
    ...... Tôi lo lắng nghĩ đến việc sẽ giới thiệu anh như thế nào trước những người họ hàng của mình khi anh xuất hiện trong đám cưới thứ 2 của anh trai ở khách sạn..... Nhưng sự việc tốt đẹp hơn tôi tưởng. Anh đóng vai trò là một "chàng rể tương lai" rất tốt...Tôi cùng anh đi chào tất cả mọi người và nâng cốc với những người họ hàng thân thiết. Tôi dễ dàng thấy vẻ mặt hài lòng và ánh mắt thân thiện của các cô dì chú bác tôi......Anh mặc một bộ comple màu xám và thắt cavát, gương mặt thường trực nụ cười hiền lành...." Nó như thế mày còn đòi hỏi gì nữa hả cháu? Đĩnh đạc, đẹp trai, hiền lành như vậy. Mà trông mặt nó thì biết nó là người sống có hậu lắm cháu ạ..." Ai cũng nói với tôi một điều gần tương tự.... Tâm trạng tôi lâng lâng và tự hào. Tại sao lại không nhỉ? Có lẽ tôi cần phải thực tế hơn!...........
    ...............................................................
    ............ Gương mặt tôi không còn thường trực nụ cười và những trò đùa tếu táo với mọi người như trước khi nữa kể từ ngày sếp buộc tôi phải chuyển xuống tầng 4, nơi sếp và mấy cô kế toán ngồi làm việc, với lý do là thư ký phải ngồi cạnh sếp để còn nắm tình hình và nhắc việc cho sếp. Còn việc của tổ đấu thầu thì tôi có thể kiểm soát tại chỗ mà không nhất thiết phải ngồi cạnh những người kia.....
    Đương nhiên sự phản ứng của tôi ban đầu thực sự gay gắt, khi không thuyết phục được sếp thay đổi ý định, vì công việc của những mảng kinh doanh mới đẻ ra thực sự bề bộn....Với cái đầu óc ương bướng của mình tôi đã nghĩ đến chuyện nói với sếp rằng hoặc là tôi vẫn ngồi với phòng tôi như cũ, hoặc là tôi sẽ đi! Nhưng rồi, những lời phân tích của D (người đồng nghiệp gây cho tôi nhiều băn khoăn này) đã khiến tôi ngoan ngoãn tuân theo và bắt đầu với một vai trò mới......
    .........


    ...." My God, I thought you were someone to rely on....Now I guess I was just a shoulder to cry on..."

    Được MaleHeartWinner sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 10/12/2003
  4. nguoi_xala11

    nguoi_xala11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0

    Chào MHW !
    Cuối cùng thì bạn cũng đã quay về đây , viết tiếp cái NK rất ấn tượng đối với tôi . Từ lâu theo dõi NK của bạn tôi rất yêu mến cái lối văn phong của bạn, chính xác hơn là thích phong cách sống và cách yêu của bạn rất ấn tượng ! Mong MHW thỉnh thoảng vào đây tâm sự ( để tôi còn có cái để đọc ! ) Chúc bạn vui vẻ !
  5. nguoi_xala11

    nguoi_xala11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0

    Chào MHW !
    Cuối cùng thì bạn cũng đã quay về đây , viết tiếp cái NK rất ấn tượng đối với tôi . Từ lâu theo dõi NK của bạn tôi rất yêu mến cái lối văn phong của bạn, chính xác hơn là thích phong cách sống và cách yêu của bạn rất ấn tượng ! Mong MHW thỉnh thoảng vào đây tâm sự ( để tôi còn có cái để đọc ! ) Chúc bạn vui vẻ !
  6. thieuhieubiet

    thieuhieubiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2003
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Phong cách yêu ấy, thích thì công nhận là em thích thật.
    Bởi vì rõ ràng là tình yêu của chị MHW có cái gì đó rất Tây phương. Không bắt chàng trai ấy phải tốn nhiều thời gian cưa cẩm. Hơn thế nữa, chị còn yêu rất nồng nhiệt, yêu hết mình, luôn nhìn thấy những điểm tốt đẹp nơi người yêu ấy (tất nhiên là lúc chưa chia tay)
    Mà lạ thật đấy, sao yêu bao nhiêu người rồi mà tình cảm của chị với những người tiếp theo vẫn nguyên vẹn như thủa ban đầu được nhỉ? Em tưởng như thế sẽ phải loãng đi chứ, sẽ phải nhàm chứ?
    Nhưng để học tập thì... Em là con trai còn có thể như thế được, chứ nếu em là con gái thì...
    Dẫu sao em cũng mong đây là bến bờ hạnh phúc cuối cùng của chị. Bởi dù chị nhỏ nhắn, trắng hồng nên trẻ rất lâu, thì chị cũng đã 26 tuổi rồi, cái tuổi không còn trẻ nữa để cho những cảm xúc hớn hở của buổi ban đầu, phải không chị?
    Nhất là với những người có tài và có tình cảm như chị, thì càng xứng đáng để được nhận hạnh phúc chứ?
    <P><FONT color=cadetblue size=7>iảh ũv êl</FONT></P>
    Được thieuhieubiet sửa chữa / chuyển vào 21:06 ngày 10/12/2003
  7. thieuhieubiet

    thieuhieubiet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2003
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Phong cách yêu ấy, thích thì công nhận là em thích thật.
    Bởi vì rõ ràng là tình yêu của chị MHW có cái gì đó rất Tây phương. Không bắt chàng trai ấy phải tốn nhiều thời gian cưa cẩm. Hơn thế nữa, chị còn yêu rất nồng nhiệt, yêu hết mình, luôn nhìn thấy những điểm tốt đẹp nơi người yêu ấy (tất nhiên là lúc chưa chia tay)
    Mà lạ thật đấy, sao yêu bao nhiêu người rồi mà tình cảm của chị với những người tiếp theo vẫn nguyên vẹn như thủa ban đầu được nhỉ? Em tưởng như thế sẽ phải loãng đi chứ, sẽ phải nhàm chứ?
    Nhưng để học tập thì... Em là con trai còn có thể như thế được, chứ nếu em là con gái thì...
    Dẫu sao em cũng mong đây là bến bờ hạnh phúc cuối cùng của chị. Bởi dù chị nhỏ nhắn, trắng hồng nên trẻ rất lâu, thì chị cũng đã 26 tuổi rồi, cái tuổi không còn trẻ nữa để cho những cảm xúc hớn hở của buổi ban đầu, phải không chị?
    Nhất là với những người có tài và có tình cảm như chị, thì càng xứng đáng để được nhận hạnh phúc chứ?
    <P><FONT color=cadetblue size=7>iảh ũv êl</FONT></P>
    Được thieuhieubiet sửa chữa / chuyển vào 21:06 ngày 10/12/2003
  8. MaleHeartwinner

    MaleHeartwinner Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    December 11, 2003
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư Hơ hỏằƠi vỏằ>i mỏƠy trang web, cỏằ' gỏng tơm mỏằTt bỏằâc tranh nào 'ó 'ỏằf minh hoỏĂ 'ặỏằÊc nhỏằng suy nghâ cỏằĐa tôi lúc này. Tôi muỏằ'n gỏằưi cho anh mỏằTt tỏƠm thiỏằ?p, viỏt cho anh mỏằTt vài dòngõ?ƯCó lỏẵ anh sỏẵ thanh thỏÊn 'ỏĐu óc mỏằTt chút nỏu anh nhơn thỏƠy chúng!? Nhặngõ?Ưliỏằ?u anh có thỏằi gian dành cho nhỏằng suy nghâ 'ó cỏằĐa tôi không nhỏằ??!õ?Ư.. Nân mỏằTt tiỏng thỏằY dài, tôi tiỏp tỏằƠcõ?Ư.Mỏằ?t quĂ, còn bao nhiêu viỏằ?c cỏĐn làm mà sao mơnh chỏng có nhiỏằ?t huyỏt 'ỏằf làm nhỏằ?? Sao anh lỏĂi có thỏằf say mê công viỏằ?c 'ỏn thỏ! Mà câng 'ành vỏưy chỏằâ biỏt làm saoõ?Ư Anh 'a mang, viỏằ?c gơ câng 'ỏn tay thơ làm sao mà 'òi hỏằi anh dành thỏằi gian cho nhỏằng thỏằi khỏc lÊng mỏĂn 'ặỏằÊc!õ?Ưõ?Ư
    õ?Ưõ?Ư Nhỏưn 'iỏằ?n thoỏĂi bên CỏằƠc Kiỏằfm lÂm mỏằi phưa công ty nhà thỏĐu sang 'àm phĂn vỏằ HĐ cho gói thỏĐu vỏằôa thỏng, tôi quẵnh quĂng lên. ĐÂy là gói thỏĐu 'ỏĐu tiên mà tỏằ. mang vỏằ cho phòng nên phỏÊi làm cho cỏân thỏưn! D 'Ê 'ỏĂt lỏằi bên cung cỏƠp thang mĂy cho mỏằTt gói thỏĐu sỏp tỏằ>i cỏằĐa chúng tôi 'ỏằf thiỏt kỏ bỏÊng 'iỏằfm làm viỏằ?c vỏằ>i chỏằĐ 'ỏĐu tặ nên 'ành phỏÊi kêu N 'i cạng. Áp lỏằc công viỏằ?c dặỏằng nhặ bao trạm lên tỏằông thành viên cỏằĐa tỏằ. 'ỏƠu thỏĐuõ?Ư
    Không hiỏằfu sao hôm nay tÂm trỏĂng mơnh khó chỏằ
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư Dặ Âm 'Ăm cặỏằ>i cỏằĐa anh trai vỏôn còn luỏân quỏƠt trong nhà, vỏằ>i nhỏằng 'âa hoa, món quà và cỏÊ sỏằ xuỏƠt hiỏằ?n thặỏằng trỏằc cỏằĐa mỏằTt thành viên mỏằ>i trong gia 'ơnh. Đôi lúc tôi không trĂnh khỏằi cỏÊm giĂc trỏằ'ng trỏÊi nhặ vỏằôa bỏằi viỏằ?c 'ôi lúc mỏằY hỏằTp tin nhỏn ra 'ỏằc lỏĂi nhỏằng tin nhỏn câ vỏằ>i nhỏằng lỏằi lỏẵ thỏưt thÂn quen và gỏĐn gâi, ngay cỏÊ lúc anh trêu 'ạa, 'ỏằf rỏằ"i lỏĂi bfn khofn không biỏt có nên làm phiỏằn anh không nhỏằ??!õ?Ư..
    õ?Ư.. Nhỏằng ngày quÂy quỏĐn ưt ỏằi cỏằĐa tỏƠt cỏÊ cĂc thành viên trong gia 'ơnh, bàn bỏĂc vỏằ vỏƠn 'ỏằ cỏằĐa hai anh chỏằi. Nhỏằng hơnh ỏÊnh cỏằĐa anh vỏằ>i nỏằƠ cặỏằi thÂn thiỏằ?n 'i cỏĂnh tôi, chào hỏằi mỏằi ngặỏằi lỏĂi ạa tràn vỏằ trong hơnh dung, mang lỏĂi cho tôi mỏằTt cỏÊm giĂc thỏưt lỏĂ. Hơnh nhặ tôi chặa tỏằông xuỏƠt hiỏằ?n trặỏằ>c mỏãt nhỏằng ngặỏằi hỏằ hàng cỏằĐa mơnh vỏằ>i mỏằTt ngặỏằi con trai, mà theo ngặỏằi ta hiỏằfu có mỏằTt vai trò gơ 'ó vỏằ>i tôiõ?Ư. Nhặng xen lỏôn vào nhỏằng hơnh dung 'ó là sỏằ bfn khofn không trĂnh khỏằi liỏằ?u rỏng anh có phỏÊi õ?olên gÂnõ? 'ỏằf 'óng mỏằTt vai trò nhặ vỏưy không? Liỏằ?u tôi có làm anh khó xỏằư lỏm trong tơnh huỏằ'ng 'ó hay không? Liỏằ?u anh có tỏằ hào khi bặỏằ>c 'i bên cỏĂnh tôi nhặ tôi cỏÊm nhỏưn vỏằ>i anh hay không? GiĂ nhặ tôi có thỏằf sỏằ'ng mà không bfn khofn 'ỏằf 'ón nhỏưn tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ cuỏằTc sỏằ'ng mang lỏĂi!õ?Ư..
    õ?Ưõ?Ư õ?oNày M.A, dơ có cỏÊm giĂc nhặ thỏng Diỏằ.n nó cỏằâ hÊm chĂu hay sao 'ỏƠy!õ? Dơ tôi ghâ tai tôi thơ thỏ** vỏằ>i nât mỏãt thoĂng chút lo Âu. Tôi giỏưt mơnh õ?oÝ dơ là sao ỏĂ? Thỏng Diỏằ.n ỏĂ??õ? ThỏƠy tôi lo lỏng dơ vỏằTi giỏÊi thưch õ?oKhông, lúc chĂu cạng vỏằ>i D rỏằi khỏằi bàn cĂc dơ ngỏằ"i, thỏng Diỏằ.n nó hỏằi dơ là anh D làm ỏằY 'Âu, ngặỏằi nhặ thỏ nào, có vai trò gơ vỏằ>i MAõ?Ư.Rỏằ"i mỏãt nó trạng xuỏằ'ng, nó bỏÊo liỏằ?u anh D có 'ỏÊm bỏÊo 'ặỏằÊc cho MA mỏằTt cuỏằTc sỏằ'ng tỏằ't 'ỏạp khôngõ?Ư. Thỏ nên lúc chĂu 'i lỏĂi nó mỏằ>i kỏằf chuyỏằ?n cô bỏĂn gĂi nó quen giỏằ'ng chĂuõ?Ư..õ? Tôi thỏằY phào có phỏĐn nhỏạ nhàm. Thơ ra là chuyỏằ?n 'ó. Đó là mỏằTt cỏÊm giĂc không trĂnh khỏằi bỏằYi nó 'Ê quen vỏằ>i nhỏằng quan tÂm và mỏằ'i quan hỏằ? chỏằõ?Ưõ?Ưõ?Ư Làm xong mỏƠy chiỏc thiỏằ?p cho anh, tôi vỏằTi vÊ quay lỏĂi vỏằ>i nhỏằng bỏÊng 'iỏằfm cỏằĐa thang mĂy cho gói thỏĐu sỏp tỏằ>i. Câng may mà D (ngặỏằi 'ỏằ"ng nghiỏằ?p mà tôi 'Ănh giĂ cao) chỏằ
    õ?Ư.9.07, trao cho he mỏƠy tỏưp tài liỏằ?u hoàn thiỏằ?n và chiỏc 'âa mỏằm, tôi và D mỏằ>i thỏằY phào nhỏạ nhàm. Lúc này tôi mỏằ>i ẵ thỏằâc 'ặỏằÊc cặĂn 'au bỏằƠng vơ 'óiõ?Ư..Mỏằ?t quĂ! Không biỏt tỏĂi sao hôm nay anh không gỏằi 'iỏằ?n cho mơnh nhỏằ?!? Uh, mà câng có thỏằf anh gỏằi vào mĂy cỏ** tay, mà tôi thơ 'ỏằf quên nó ỏằY nhà suỏằ't tỏằô sĂng! Nghâ vỏưy, tôi yên tÂm phóng xe lòng vòng cạng D tơm cĂi gơ fn tỏĂmõ?Ư. ĐỏằÊi tôi vào nhà, khoĂ cỏằưa xong, D câng phóng xe vỏằ. Thay 'ỏằ" và rỏằưa mỏãt xong, tôi vỏằTi vÊ chui vào chiỏc chfn ỏƠm, yên vỏằi dỏằ Ăn 'ang triỏằfn khai và cỏÊ viỏằ?c sỏằưa sang nhà cỏằưa chuỏân bỏằi vỏằÊ, nhặngõ?Ư..'ó không phỏÊi là thói quen thặỏằng nhỏưt cỏằĐa anhõ?Ư.. CỏÊm giĂc nghăn nghỏạn dÂng lên trong cỏằ. hỏằngõ?Ư.tôi bỏưt 'âa guitar và cỏằ' dỏằ"n tÂm trư vào nhỏằng bỏÊn nhỏĂc 'ỏằf ru mơnh vào giỏƠc ngỏằĐõ?Ưõ?Ư.
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư
    HN 'Ê thỏằc sỏằ vào 'ông vỏằ>i nhỏằng buỏằ.i sĂng giĂ lỏĂnh, vỏằ>i dòng ngặỏằi co ro trong nhỏằng chiỏc Ăo dày cỏằTm và nhỏằng chiỏc mâ kưn 'ỏĐu, 'ôi lúc là nhỏằng cặĂn mặa phạn sỏằ>m mai mang hặĂi hặỏằ>ng cỏằĐa mỏằTt mạa xuÂn 'ang ngỏƠp nghâõ?ƯNhỏằ> ngày xặa thỏằi tiỏt này mơnh và cô bỏĂn thÂn vỏôn thặỏằng rỏằĐ nhau 'i lang thang và ngỏằ"i vỏằ?a hă fn ỏằ'c nóng, ngô nặỏằ>ng, xoa xoa tay vào nhau và rỏằĐ rỏằ? nhỏằng cÂu chuyỏằ?n không bao giỏằ hỏtõ?Ư..cỏÊm giĂc mỏằi ngặỏằi cỏĐn 'ỏn nhau hặĂn trong cĂi giĂ lỏĂnh cỏằĐa mạa 'ông Hà NỏằTi. Nhặng bÂy giỏằ thơ thỏưt khó 'ỏằf kâo nó 'i cạng mà không có S! Uh, mà mơnh câng có tỏằ't 'ỏạp gơ hặĂn nó 'Âu. Nỏu không 'i vỏằ>i anh thơ tôi câng chỏng có hỏằâng thú gơ 'i lang thang nỏằa. Có chfng chỏằ? là có công chuyỏằ?n cỏĐn giỏÊi quyỏt thôiõ?Ư. Tôi cỏÊm nhỏưn nhỏằng thay 'ỏằ.i tưnh cĂch trong tỏằông giai 'oỏĂn suy nghâ cỏằĐa tôi..Hơnh nhặ 'ang già 'i?! Hay chỏằ? là nhỏằng giai 'oỏĂn nhỏƠt thỏằi?õ?Ư.Thôi, mà mỏãc nó chỏằâ! Nghâ nhiỏằu quĂ!
    õ?Ưõ?Ư. Sao mà nhiỏằu viỏằ?c thỏ này nhỏằ?? Không hiỏằfu có phỏÊi do mơnh sỏp sỏp chặa hỏằÊp lẵ không mà lúc nào câng thỏƠy có viỏằ?c 'ỏằf làm!? LỏĂi còn hỏằÊp 'ỏằ"ng vỏằ>i K.A, ngặỏằi khĂch hàng kỏằạ tưnh nỏằa! ĐĂng ra phỏÊi kẵ rỏằ"i chỏằâ, tỏĂi sao bên CỏằƠc không ỏƠn 'ỏằi mơnh là sỏẵ kẵ ngay ngày hôm sau và thỏưt nhiỏằu 'iỏằu hỏằâa hỏạn! õ?Ư. CÂu chuyỏằ?n bàn bỏĂc trong bỏằa fn tỏằ'i 'Ê hặỏằ>ng cho tôi mỏằTt vài dỏằ 'ỏằi. Mr. S luôn nhỏc 'i nhỏc lỏĂi rỏng vỏằ cung mỏằ?nh, tôi là ngặỏằi giúp ông ta nhiỏằu trong thành công trong công viỏằ?cõ?Ư Hơnh nhặ 'àn ông ai câng mê tưn khi 'ỏn 'ỏằT tuỏằ.i nào 'ó õ?o..nhặng lỏĂi chỏng giúp anh trong tơnh cỏÊm gơ cỏÊ, vơ em có ngặỏằi yêu rỏằ"i mà!õ? Anh ta cặỏằi, nói 'ỏĐy vỏằ thfm dò. Tôi cặỏằi trỏằô, chỏng có ẵ 'ỏằi, liên quan tỏằ>i anh và công viỏằ?c anh 'ang làm. Không biỏt anh có quan tÂm không nhỏằ?!? Mà biỏt 'Âu 'iỏằu này có thỏằf giúp anh 'ặỏằÊc thơ sao nhỏằ??! õ?Ư. Tôi bỏt 'ỏĐu vui lên vỏằ>i nhỏằng suy nghâ dỏằ tưnh trong 'ỏĐu! õ?Ưõ?Ưõ?Ư
    õ?Ưõ?ƯNgỏằ"i mỏằTt lúc thơ 4 ngặỏằi bỏĂn cỏằĐa Mr. S 'ỏn tham gia cạng. ThỏƠy tôi hặĂi ngỏằĂ ngàng, S vỏằTi vàng giỏằ>i thiỏằ?u nhỏằng ngặỏằi bỏĂn thÂn quen nhặ nhỏằng ngặỏằi ruỏằTt thỏằn tuỏằ.i, hặĂn tôi rỏƠt nhiỏằu. Tôi ngặỏằÊng ngạng bỏưt ra nhỏằng tỏằô xặng hô "anh", "chỏằi nhỏằng ngặỏằi 'ó, và chúng tôi lỏĂi bỏt 'ỏĐu nhỏằng bàn bỏĂc vỏằ công viỏằ?c......
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư õ?Ư.

    ...." My God, I thought you were someone to rely on....Now I guess I was just a shoulder to cry on..."
  9. MaleHeartwinner

    MaleHeartwinner Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    December 11, 2003
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư Hơ hỏằƠi vỏằ>i mỏƠy trang web, cỏằ' gỏng tơm mỏằTt bỏằâc tranh nào 'ó 'ỏằf minh hoỏĂ 'ặỏằÊc nhỏằng suy nghâ cỏằĐa tôi lúc này. Tôi muỏằ'n gỏằưi cho anh mỏằTt tỏƠm thiỏằ?p, viỏt cho anh mỏằTt vài dòngõ?ƯCó lỏẵ anh sỏẵ thanh thỏÊn 'ỏĐu óc mỏằTt chút nỏu anh nhơn thỏƠy chúng!? Nhặngõ?Ưliỏằ?u anh có thỏằi gian dành cho nhỏằng suy nghâ 'ó cỏằĐa tôi không nhỏằ??!õ?Ư.. Nân mỏằTt tiỏng thỏằY dài, tôi tiỏp tỏằƠcõ?Ư.Mỏằ?t quĂ, còn bao nhiêu viỏằ?c cỏĐn làm mà sao mơnh chỏng có nhiỏằ?t huyỏt 'ỏằf làm nhỏằ?? Sao anh lỏĂi có thỏằf say mê công viỏằ?c 'ỏn thỏ! Mà câng 'ành vỏưy chỏằâ biỏt làm saoõ?Ư Anh 'a mang, viỏằ?c gơ câng 'ỏn tay thơ làm sao mà 'òi hỏằi anh dành thỏằi gian cho nhỏằng thỏằi khỏc lÊng mỏĂn 'ặỏằÊc!õ?Ưõ?Ư
    õ?Ưõ?Ư Nhỏưn 'iỏằ?n thoỏĂi bên CỏằƠc Kiỏằfm lÂm mỏằi phưa công ty nhà thỏĐu sang 'àm phĂn vỏằ HĐ cho gói thỏĐu vỏằôa thỏng, tôi quẵnh quĂng lên. ĐÂy là gói thỏĐu 'ỏĐu tiên mà tỏằ. mang vỏằ cho phòng nên phỏÊi làm cho cỏân thỏưn! D 'Ê 'ỏĂt lỏằi bên cung cỏƠp thang mĂy cho mỏằTt gói thỏĐu sỏp tỏằ>i cỏằĐa chúng tôi 'ỏằf thiỏt kỏ bỏÊng 'iỏằfm làm viỏằ?c vỏằ>i chỏằĐ 'ỏĐu tặ nên 'ành phỏÊi kêu N 'i cạng. Áp lỏằc công viỏằ?c dặỏằng nhặ bao trạm lên tỏằông thành viên cỏằĐa tỏằ. 'ỏƠu thỏĐuõ?Ư
    Không hiỏằfu sao hôm nay tÂm trỏĂng mơnh khó chỏằ
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư Dặ Âm 'Ăm cặỏằ>i cỏằĐa anh trai vỏôn còn luỏân quỏƠt trong nhà, vỏằ>i nhỏằng 'âa hoa, món quà và cỏÊ sỏằ xuỏƠt hiỏằ?n thặỏằng trỏằc cỏằĐa mỏằTt thành viên mỏằ>i trong gia 'ơnh. Đôi lúc tôi không trĂnh khỏằi cỏÊm giĂc trỏằ'ng trỏÊi nhặ vỏằôa bỏằi viỏằ?c 'ôi lúc mỏằY hỏằTp tin nhỏn ra 'ỏằc lỏĂi nhỏằng tin nhỏn câ vỏằ>i nhỏằng lỏằi lỏẵ thỏưt thÂn quen và gỏĐn gâi, ngay cỏÊ lúc anh trêu 'ạa, 'ỏằf rỏằ"i lỏĂi bfn khofn không biỏt có nên làm phiỏằn anh không nhỏằ??!õ?Ư..
    õ?Ư.. Nhỏằng ngày quÂy quỏĐn ưt ỏằi cỏằĐa tỏƠt cỏÊ cĂc thành viên trong gia 'ơnh, bàn bỏĂc vỏằ vỏƠn 'ỏằ cỏằĐa hai anh chỏằi. Nhỏằng hơnh ỏÊnh cỏằĐa anh vỏằ>i nỏằƠ cặỏằi thÂn thiỏằ?n 'i cỏĂnh tôi, chào hỏằi mỏằi ngặỏằi lỏĂi ạa tràn vỏằ trong hơnh dung, mang lỏĂi cho tôi mỏằTt cỏÊm giĂc thỏưt lỏĂ. Hơnh nhặ tôi chặa tỏằông xuỏƠt hiỏằ?n trặỏằ>c mỏãt nhỏằng ngặỏằi hỏằ hàng cỏằĐa mơnh vỏằ>i mỏằTt ngặỏằi con trai, mà theo ngặỏằi ta hiỏằfu có mỏằTt vai trò gơ 'ó vỏằ>i tôiõ?Ư. Nhặng xen lỏôn vào nhỏằng hơnh dung 'ó là sỏằ bfn khofn không trĂnh khỏằi liỏằ?u rỏng anh có phỏÊi õ?olên gÂnõ? 'ỏằf 'óng mỏằTt vai trò nhặ vỏưy không? Liỏằ?u tôi có làm anh khó xỏằư lỏm trong tơnh huỏằ'ng 'ó hay không? Liỏằ?u anh có tỏằ hào khi bặỏằ>c 'i bên cỏĂnh tôi nhặ tôi cỏÊm nhỏưn vỏằ>i anh hay không? GiĂ nhặ tôi có thỏằf sỏằ'ng mà không bfn khofn 'ỏằf 'ón nhỏưn tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ cuỏằTc sỏằ'ng mang lỏĂi!õ?Ư..
    õ?Ưõ?Ư õ?oNày M.A, dơ có cỏÊm giĂc nhặ thỏng Diỏằ.n nó cỏằâ hÊm chĂu hay sao 'ỏƠy!õ? Dơ tôi ghâ tai tôi thơ thỏ** vỏằ>i nât mỏãt thoĂng chút lo Âu. Tôi giỏưt mơnh õ?oÝ dơ là sao ỏĂ? Thỏng Diỏằ.n ỏĂ??õ? ThỏƠy tôi lo lỏng dơ vỏằTi giỏÊi thưch õ?oKhông, lúc chĂu cạng vỏằ>i D rỏằi khỏằi bàn cĂc dơ ngỏằ"i, thỏng Diỏằ.n nó hỏằi dơ là anh D làm ỏằY 'Âu, ngặỏằi nhặ thỏ nào, có vai trò gơ vỏằ>i MAõ?Ư.Rỏằ"i mỏãt nó trạng xuỏằ'ng, nó bỏÊo liỏằ?u anh D có 'ỏÊm bỏÊo 'ặỏằÊc cho MA mỏằTt cuỏằTc sỏằ'ng tỏằ't 'ỏạp khôngõ?Ư. Thỏ nên lúc chĂu 'i lỏĂi nó mỏằ>i kỏằf chuyỏằ?n cô bỏĂn gĂi nó quen giỏằ'ng chĂuõ?Ư..õ? Tôi thỏằY phào có phỏĐn nhỏạ nhàm. Thơ ra là chuyỏằ?n 'ó. Đó là mỏằTt cỏÊm giĂc không trĂnh khỏằi bỏằYi nó 'Ê quen vỏằ>i nhỏằng quan tÂm và mỏằ'i quan hỏằ? chỏằõ?Ưõ?Ưõ?Ư Làm xong mỏƠy chiỏc thiỏằ?p cho anh, tôi vỏằTi vÊ quay lỏĂi vỏằ>i nhỏằng bỏÊng 'iỏằfm cỏằĐa thang mĂy cho gói thỏĐu sỏp tỏằ>i. Câng may mà D (ngặỏằi 'ỏằ"ng nghiỏằ?p mà tôi 'Ănh giĂ cao) chỏằ
    õ?Ư.9.07, trao cho he mỏƠy tỏưp tài liỏằ?u hoàn thiỏằ?n và chiỏc 'âa mỏằm, tôi và D mỏằ>i thỏằY phào nhỏạ nhàm. Lúc này tôi mỏằ>i ẵ thỏằâc 'ặỏằÊc cặĂn 'au bỏằƠng vơ 'óiõ?Ư..Mỏằ?t quĂ! Không biỏt tỏĂi sao hôm nay anh không gỏằi 'iỏằ?n cho mơnh nhỏằ?!? Uh, mà câng có thỏằf anh gỏằi vào mĂy cỏ** tay, mà tôi thơ 'ỏằf quên nó ỏằY nhà suỏằ't tỏằô sĂng! Nghâ vỏưy, tôi yên tÂm phóng xe lòng vòng cạng D tơm cĂi gơ fn tỏĂmõ?Ư. ĐỏằÊi tôi vào nhà, khoĂ cỏằưa xong, D câng phóng xe vỏằ. Thay 'ỏằ" và rỏằưa mỏãt xong, tôi vỏằTi vÊ chui vào chiỏc chfn ỏƠm, yên vỏằi dỏằ Ăn 'ang triỏằfn khai và cỏÊ viỏằ?c sỏằưa sang nhà cỏằưa chuỏân bỏằi vỏằÊ, nhặngõ?Ư..'ó không phỏÊi là thói quen thặỏằng nhỏưt cỏằĐa anhõ?Ư.. CỏÊm giĂc nghăn nghỏạn dÂng lên trong cỏằ. hỏằngõ?Ư.tôi bỏưt 'âa guitar và cỏằ' dỏằ"n tÂm trư vào nhỏằng bỏÊn nhỏĂc 'ỏằf ru mơnh vào giỏƠc ngỏằĐõ?Ưõ?Ư.
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư
    HN 'Ê thỏằc sỏằ vào 'ông vỏằ>i nhỏằng buỏằ.i sĂng giĂ lỏĂnh, vỏằ>i dòng ngặỏằi co ro trong nhỏằng chiỏc Ăo dày cỏằTm và nhỏằng chiỏc mâ kưn 'ỏĐu, 'ôi lúc là nhỏằng cặĂn mặa phạn sỏằ>m mai mang hặĂi hặỏằ>ng cỏằĐa mỏằTt mạa xuÂn 'ang ngỏƠp nghâõ?ƯNhỏằ> ngày xặa thỏằi tiỏt này mơnh và cô bỏĂn thÂn vỏôn thặỏằng rỏằĐ nhau 'i lang thang và ngỏằ"i vỏằ?a hă fn ỏằ'c nóng, ngô nặỏằ>ng, xoa xoa tay vào nhau và rỏằĐ rỏằ? nhỏằng cÂu chuyỏằ?n không bao giỏằ hỏtõ?Ư..cỏÊm giĂc mỏằi ngặỏằi cỏĐn 'ỏn nhau hặĂn trong cĂi giĂ lỏĂnh cỏằĐa mạa 'ông Hà NỏằTi. Nhặng bÂy giỏằ thơ thỏưt khó 'ỏằf kâo nó 'i cạng mà không có S! Uh, mà mơnh câng có tỏằ't 'ỏạp gơ hặĂn nó 'Âu. Nỏu không 'i vỏằ>i anh thơ tôi câng chỏng có hỏằâng thú gơ 'i lang thang nỏằa. Có chfng chỏằ? là có công chuyỏằ?n cỏĐn giỏÊi quyỏt thôiõ?Ư. Tôi cỏÊm nhỏưn nhỏằng thay 'ỏằ.i tưnh cĂch trong tỏằông giai 'oỏĂn suy nghâ cỏằĐa tôi..Hơnh nhặ 'ang già 'i?! Hay chỏằ? là nhỏằng giai 'oỏĂn nhỏƠt thỏằi?õ?Ư.Thôi, mà mỏãc nó chỏằâ! Nghâ nhiỏằu quĂ!
    õ?Ưõ?Ư. Sao mà nhiỏằu viỏằ?c thỏ này nhỏằ?? Không hiỏằfu có phỏÊi do mơnh sỏp sỏp chặa hỏằÊp lẵ không mà lúc nào câng thỏƠy có viỏằ?c 'ỏằf làm!? LỏĂi còn hỏằÊp 'ỏằ"ng vỏằ>i K.A, ngặỏằi khĂch hàng kỏằạ tưnh nỏằa! ĐĂng ra phỏÊi kẵ rỏằ"i chỏằâ, tỏĂi sao bên CỏằƠc không ỏƠn 'ỏằi mơnh là sỏẵ kẵ ngay ngày hôm sau và thỏưt nhiỏằu 'iỏằu hỏằâa hỏạn! õ?Ư. CÂu chuyỏằ?n bàn bỏĂc trong bỏằa fn tỏằ'i 'Ê hặỏằ>ng cho tôi mỏằTt vài dỏằ 'ỏằi. Mr. S luôn nhỏc 'i nhỏc lỏĂi rỏng vỏằ cung mỏằ?nh, tôi là ngặỏằi giúp ông ta nhiỏằu trong thành công trong công viỏằ?cõ?Ư Hơnh nhặ 'àn ông ai câng mê tưn khi 'ỏn 'ỏằT tuỏằ.i nào 'ó õ?o..nhặng lỏĂi chỏng giúp anh trong tơnh cỏÊm gơ cỏÊ, vơ em có ngặỏằi yêu rỏằ"i mà!õ? Anh ta cặỏằi, nói 'ỏĐy vỏằ thfm dò. Tôi cặỏằi trỏằô, chỏng có ẵ 'ỏằi, liên quan tỏằ>i anh và công viỏằ?c anh 'ang làm. Không biỏt anh có quan tÂm không nhỏằ?!? Mà biỏt 'Âu 'iỏằu này có thỏằf giúp anh 'ặỏằÊc thơ sao nhỏằ??! õ?Ư. Tôi bỏt 'ỏĐu vui lên vỏằ>i nhỏằng suy nghâ dỏằ tưnh trong 'ỏĐu! õ?Ưõ?Ưõ?Ư
    õ?Ưõ?ƯNgỏằ"i mỏằTt lúc thơ 4 ngặỏằi bỏĂn cỏằĐa Mr. S 'ỏn tham gia cạng. ThỏƠy tôi hặĂi ngỏằĂ ngàng, S vỏằTi vàng giỏằ>i thiỏằ?u nhỏằng ngặỏằi bỏĂn thÂn quen nhặ nhỏằng ngặỏằi ruỏằTt thỏằn tuỏằ.i, hặĂn tôi rỏƠt nhiỏằu. Tôi ngặỏằÊng ngạng bỏưt ra nhỏằng tỏằô xặng hô "anh", "chỏằi nhỏằng ngặỏằi 'ó, và chúng tôi lỏĂi bỏt 'ỏĐu nhỏằng bàn bỏĂc vỏằ công viỏằ?c......
    õ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ưõ?Ư õ?Ư.

    ...." My God, I thought you were someone to rely on....Now I guess I was just a shoulder to cry on..."
  10. eros_cupido_amor

    eros_cupido_amor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    878
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời cũng đìu hiu như dặm khách,
    Mà tình yêu là quán trọ bên đường...

    Và tình ta nữa, có nên nhớ lại  ko em ?Sau nỗi buồn là nỗi vui êm đềm   

Chia sẻ trang này