1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký

Chủ đề trong '7X Đà Nẵng' bởi saobien_12, 14/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    @thera : cám ơn bạn,nếu có thể,mình sẽ là bạn
    Đà Nẵng cứ mãi ngâm mình trong mưa.Trời đất cứ phủ 1 màu buồn làm cho con người cũng cảm giác buồn lây.Hôm nay muốn lang thang nhưng ..........
    Mọi chuyện vẫn cứ rối cả lên dù rằng trong lòng mình đã biết mình phải như thế nào nhưng không khỏi tránh được cái cảm giác ngậm ngùi. Bước 1 bước,quay đầu là điều không thể dù biết rằng..........Mình cố chấp hay là.........Đành vậy thôi,không thể .làm sao biết đc đâu là .........Hy vọng mọi chuyện sẽ vào quỹ đạo,cuộc đời đôi khi đành mược hai chữ : hên xui ....nhưng dù sao đi nữa,quyết định là do mình,mọi chuyện buồn vui mình phải chấp nhận thôi.
    Thời gian cứ trôi,mình đã và đang dừng lại nhưng mình biết sẽ có 1 lúc nào đó guồng quay sẽ cuốn mình vào.Mình đang cân nhắc mọi chuyện,nhưng thật lòng không biết rồi sẽ ra sao đây? Mình đang mong chờ hay đang gieo hạt,đã đúng lúc chưa và đã quyết định chưa,không biết,hình như mình..............
    Vẫn cảm giác trống trãi và cô đơn,cảm giác là phù du hơn là hiện thực,cảm giác mệt mỏi hơn là hưng phấn cảm giác chết hơn là sống,cảmthấy tệ,phải,hơi tệ cho chính bản thân mình.
    Giá như giờ này có ai đó,đơn thuần là 1 người bạn cũng đc,cùng mình ngồi nhìn caphê nhỏ giọt và mưa rơi,cảmgiác bên ta còn có tình thương và tình người......
    Đà Nẵng,thật ra mình có duyên nơi đây không nhỉ,đã trở về,đã gắn kết,đã cố gằng,nhưng mình cảm nhận..........Không lẽ mình phải ra đi nữa sao,thóang chút ngậm ngùi.Nơi đây có gia đình mình,có nhưng hòai niệm về ngày thơ,nhưng sao hiện tai kh6ong dang tay đón nhận mình,không lẽ mình đã sai khi tìm về và tìm sự bình an nơi đây.....
  2. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Chiều nay,đà nẵng vẫn dai dẵng những cơn mưa dầm,lang thang trong mưa,vào Paloma,1 mình,1 ly caphê,nhìn mưa rơi,nghe lòng trống vắng,cô đơn ........Nhìn đồng hồ,18h15,trời đã tối,ra về.
    Về nhà,online,buồn,trời lại mưa,cảm thấy.......lại lang thang ngòai mưa,ghé vào Gitano,lại 1 ly,nhìn mọi người,cô đơn......đồng hồ 21h,dầm mưa về nhà,lạnh buốt một cõi lòng,chông chênh.......Điên!!!!!
  3. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Trống rỗng
    Vô định
    Chông chênh
    Buồn
    Thèm .......
    Muốn.....
    Mong...........
    Ước..........
    Đã cố
    Đã làm
    Đã mong
    Đã chờ
    Bây giờ phải làm sao????
    Bây giờ phải thế nào?????
    Không biết
    Không biết..........
    Cuộc sống ơi,ta phải làm sao????????????
  4. victory_or_death

    victory_or_death Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ mình chả bao giờ hiểu được ai ? Và chẳng bao giờ ai hiểu được mình ... Dẫu có nói ra cũng chỉ là một phần ...Dẫu có câm nín nó cũng chỉ là một phần ... Chỉ có những điều chất chứa trong lòng mới là tất cả... Không thể câm lặng ... không thể nói ra ...chỉ có thể là cảm nhận theo một cách mơ hồ nhất mà ngay cả chính mình cũng đi tìm... Ai đó mắng mỏ mình điều gì đó... Ai đó khen ngợi mình điều gỉ đó... Ai đó khuyên can mình điều gì đó... Thì mình vẫn là mình, lắng nghe chính mình, an ủi chính mình để tìm thấy chính mình trong một con người của mình.... Ai đó bảo mình điên .. Đúng mình điên ...Ai đó bảo mình trẻ con.. Không sai mình lớn lên từ đứa trẻ con mà... Ai đó bảo mình thiếu suy nghĩ ..Ừ vì mình vẫn nghĩ mình chưa nghĩ thấu đáo hết mọi việc .... Và rồi nhiều điều nữa mà mọi người cho là đã quá hiểu, hay những điều mà mình bộc lộ thế là đã có thể đọc đwọc những gì trong sâu thẳm tâm trí mình... Ok mình nghĩ họ đã làm tốt đấy ... Họ nhận xét được mình đấy... Ùm ... Cứ hiểu thế đi ... tốt đấy...

  5. victory_or_death

    victory_or_death Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    0
    Lý do cà fê một mình là gì ? Đơn giản đó là đi mà không rủ thì uống một mình thôi..
    Lý do cà fê một mình là gì ? Đơn giản ly cà fê đó không muốn chia sẽ cho ai...
    Lý do cà fê một mình là gì ? Đơn giản chỉ là thích ngồi một mình nhìn từng giọt cà fê rơi rồi nhắm nháp thấy nó đắng... vì một mình...
    Lý do cà fê một mình là gì ? Đơn giản là tôi đang hỏi bạn sao bạn lại hỏi tôi...
  6. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Caphê một mình vì không ai chia sẽ
    Caphê một mình bởi trống vắng cô đơn
    Nhưng cuối cùng thì
    Caphê một mình bởi vì mình chỉ 1 mình mà thôi
    Đôi khi caphê một mình bởi vì thích một mình caphê.......
  7. honeysweet

    honeysweet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2007
    Bài viết:
    218
    Đã được thích:
    0
    Cà phê ........ cà phê .........sao mà đắng dzậy trời ,,, bỏ sữa còn nhiều hơn cà phê mà sao cũng vẫn thấy đắng ????? Hôm nay đi có 1 mình nên thấy như vây ??? Hay là cà phê có vấn đề gì ??? Đã vậy rồi mà còn ngồi nhâm nhi 2 tiếng rưỡi đồng hồ ..... Thiệt tình ,,, cà 2 tiếng mà cũng chảng phê chút nào
  8. hungnet

    hungnet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2004
    Bài viết:
    3.445
    Đã được thích:
    0
    00h lại ngồi uống cafe ...
    Hôm nay lại không ngủ mất rồi ..., hic Sao mà mệt mỏi wá trời vậy
  9. CoNanVuiTinh

    CoNanVuiTinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2007
    Bài viết:
    236
    Đã được thích:
    0
    Sáng sáng café only
  10. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời con người sao mà mong manh quá,không ai nói trước được điều gì cả. Không đau ,không ốm,không bệnh tật,đang vui vẻ sống êm đềm với chồng ,với 2 đứa con trai bé nhỏ,,,,,,"ẦM..." một cái,1 âm thanh khô khốc vang lên,......Dì ra đi........ Đi trong tức tửơi,đi trong nghẹn ngào,đi trong sự bàng hòang sửng sốt của bao người thân.......đi trong cái tuổi 37 tràn đầy nhựa sống .......để lại đây bao sự ngập ngùi ,chua chát,bỏ lại trách nhiệm .......cho mọi người.......
    Đà Nẵng lại mưa,tôi nhìn mưa,lại cảm thấy trống vắng trong lòng. Cái mong manh của định mệnh con người làm tôi thóang........Nếu ngày mai tôi ra đi,cũng là 1 sự thanh thản nhẹ nhàng,là sự giải thóat,nhưng cũng biết đâu ..sẽ là sự day dứt vì có quá nhiều ước vọng tôi muốn có trong cuộc sống này.
    Bản thân cũng không muốn trong hiện tại lúc này,nhưng cuộc sống,có đôi khi phải :"thời gian chết " để tư duy lại bản thân,kiểm nghiệm lại,bước nhanh quá,rồi kg biết bản thân lại về đâu.Dừng lại lâu quá,bản thân sẽ không muốn cất bước.Cũng mệt mỏi thật.
    Dạo này có quá nhiều khỏang trống dâng thành sóng,khòang trống trong tâm hồn không hẳn nó trống,trống chỉ là lớp ngụy tạo,nó trống vì ta kg có câu trả lời cho nó,.......
    Dòng nhạc vẩn êm trôi,ly caphê cũng đã vơi,vắng lặng nơi đây,nhìn một không gian hẹp,nghĩ về cuộc đời rộng và khắc tên những khỏang trống,nghe buốt giá 1 góc khuất tâm hồn và chơi vơi trong 1 thóang....

Chia sẻ trang này