1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký

Chủ đề trong '7X Đà Nẵng' bởi saobien_12, 14/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thaonguyensm

    thaonguyensm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/04/2003
    Bài viết:
    1.792
    Đã được thích:
    0
    Cafe 1 mình! Nhóc đâu có biết ngày hum đó đã có chiện gì, mình cũng cố gắng bỏ hết công việc để gặp nhóc, vậy mà tới nơi thấy vắng hoe! Giận nhóc kinh! Nhóc đâu có biết hết cuộc sống của người khác phải như thế nào, chỉ mong nhóc hãy đặt chính nhóc vào vị trí của người khác một lần để hiểu hơn về cuộc sống xung quanh!
    Cafe 1 mình! Nói chiện với anh qua đt. Mọi mệt mõi đều tan biến! Cuộc sống lại vui vẻ, đón một ngày mới tốt đẹp!
    Cafe 1 mình, thật thoải mái!
  2. khoaitay_carot

    khoaitay_carot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0

    Caffe một mình với bản nhạc quen ...
    "Về đây thả ước mơ đi hát dạo.Để đời đời làm hạt sương mai.Để chào đời bằng lòng mới lớn.Để hận thù người người lắng xuống,rồi tìm nhau như tìm xót xa trong lúc lệ đã đầy vơi..."
  3. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    http://www10.ttvnol.com/uploaded2/saobien_12/9589.jpg
    Diamonds in My Heart .
    Do you remember the days
    When we had long long ways to go
    And you were there for me,
    As I was there for you to be around
    The sun was shining brightly
    Down on us so gently
    That we thought we could go on
    Or was
    Hand in hand, forever and almorn
    We would run, we''d never have enough
    Did an angel know when it was time to live
    Or time to sleep
    On and on, the hours tick away
    So the memories can go astray
    Oh, how I miss the days of golden sun
    And please,
    I''d rather be with you
    I still remember the days
    When we had long long time to share
    Until I saw you there
    Not as tired as I used to feel
    Hello I said unsurly
    You smiled a little shyly
    Soon we knew we would go on
    Together on a journey to our dreams
    Hand and hand, forever and almorn
    We''d run, didn''t even care to ask
    How far away from home
    We''d have to go
    On and on, the hours tick away
    Oh the memories go astray
    Oh I miss the never-ending road,
    And sure,
    I''d rather be with you
    Sweet summer breeze
    Or autumn leaves
    Through winter skys
    And flowers of spring
    Friends and their laughter
    Precious and kind
    Let them shine like diamonds in my heart
    All along, I''m here to find the way
    To what dreams, we used to have before,
    And I hope to see again
    Your smiling face along the way somewhere
    If you hear me calling out today
    And you see the meaning of it all
    Come and join me on this way again
    You know, tomorrow will be there..
  4. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ. Dẫu biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác. Lối đi nào cho em, em đi tìm 1 cơn mưa,
    Lối đi nào cho anh, anh đi tìm hạnh phúc riêng.
    Bờ cát vẫn chờ con sóng dẫu biết sóng bây giờ xa lắm....
  5. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Tên tôi- loài hoa Trinh nữ!
    Hoa trinh nữ
    Tác giả: Chưa rõ
    Trình bày: Mạnh Quỳnh
    Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai
    Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ
    Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa
    Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi
    Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn
    Như hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta
    Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa
    Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn
    Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân
    Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung
    Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng
    Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao
    Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường
    Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền
    Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ
    Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
    Khong ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son
    Tôi chỉ là người lính xa nhà, thấy hoa nhớ người yêu rất xa
    Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say
    Ngỡ đôi mi dày khép đêm trăng đầy cài then cung ái
    Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương
    Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
    Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về
    Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi
    Hoa Trinh nữ, tôi không thích loài hoa này , vốn dĩ một cái gì đó an phận quá còn tôi ngược lại.Hoa dịu dàng mang một nét buồn tím rịm cả một góc khiến người khác phải nao lòng , còn tôi tôi không thích cái màu tím buồn phiền đó .
    Tôi chỉ giống nó là không kiêu sa, không đài cát nhưng có những gì riêng tôi .Tôi không thích hoa Trinh nữ , nó mỏng manh giống tôi để được người khác phải nâng niu.Nhưng tôi thì không ! he h eh e
  6. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Như Một Lời Chia Tay
    Từng giọt trầm buồn long lanh của thủy tinh vừa bật lên từ cây đàn ghi ta đã cũ của ai đó. Trong không gian im vắng của một đêm thu xa nào đã vọng lại, càng thêm thê thiết và ảo não...
    [​IMG]
    Tình yêu, cái gốc của sự sống, không ai biết, không ai hiểu, nó là gì.
    Tình yêu, cái nôi của tâm hồn, không ai biết, không ai hay, nó từ đâu.
    Tuy không biết, không hiểu, cơ hồ như nó xuất hiện như là sự hiển nhiên vốn có. Ai không từng yêu?
    Tiếng nhạc rưng rưng như nước mắt chực trào ra trên khóe mi nàng thiếu nữ, những giây phút rung động của tột cùng hạnh phúc, những giây phút thống hận tràn ngập, khuất lấp tất cả sau sự đổ vỡ tình ái, chỉ có nhận thức một cách toàn diện và thánh thiện mới để những giọt sáng trong như thế ngân lên
    "Những hẹn hò từ nay khép lại
    Thân nhẹ nhàng như mây
    Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
    Khép lại từng đêm vui..."
    Nhẹ nhàng lắm thay, đẹp đẽ lắm thay. Đằng sau những mất mát lớn lao ấy, con người ta cần nhìn nhận lại vấn đề một cách sâu sắc để không trở thành sự tiết phát những bi lụy, hận thù, thống hận...
    Tôi chợt nhìn ra tôi, sau những đổ vỡ tưởng chừng có thể làm tất cả những tri giác và nhận thức sụp xuống, để không biến ra thành dị hình sầu thảm...Từng tiếng nhạc, thấm vào tim một cách lặng lẽ, làm sao biết đằng sau có gì, đằng trước có gì, chỉ là sự thẩm thấu trong từng giây phút thức ngộ của trí giả.
    "...Muốn một lần tạ ơn với đời
    Chút mặn nồng cho tôi
    Có những lần nằm nghe tiếng cười
    Nhưng chỉ là mơ thôi
    Tình như nắng vội tắt chiều hôm
    Tình không xa nhưng không thật gần
    Tình như đá hoài nỗi chờ mong
    Tình vu vơ cho ta muộn phiền
    Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại
    Tưởng chỉ là cơn say
    Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
    Như một lời chia tay."
    Rõ ràng, vẫn những dòng thẩm thấu nhẹ nhàng ấy...Cứ từ từ, từ từ, thấm dần vào da thịt, vào những mạch máu, vào những luồng suy nghĩ. Để ta tự lãnh nhận qua những ký ức đã qua, tự thấm nhuần về phương thức chịu đựng. Những nhịp lên xuống được kéo dài hơn, như những tiếng ngân không vang xa, không thánh thót, cứ man man dìu dịu như luồng gió nhu thuần len lỏi qua từng khóm lá. Không động, không rung, mà sao có thể đi xa dường ấy?
    [​IMG]
    Ký ức đã qua, được tái hiện lại rõ như mới đây thôi, như đang ngay đây thôi...những bước chân cùng nhịp trên con đường quen ngày nào, những nụ hôn lén trao trong một chớp tắt của sự rung động không thể khiên cưỡng...Nhưng chỉ là mơ thôi, giấc mơ về ngày đã qua đầy tha thiết...
    Tha thiết mà không bi lụy, những nốt nhẹ nhàng như làn mây, trong sáng như ánh mắt ngập tràn yêu thương...
    "...Đường quen lối từng sớm chiều mong
    Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
    Làm sao biết từng nỗi đời riêng
    Để yêu thêm yêu cho nồng nàn..."
    Ai cũng có những nỗi niềm riêng mà không tiện cho ai hay, ai cũng biết đằng sau những đổ vỡ mất mát là sự thất vọng và chán nản, cơ hồ như không thể còn có thể tin thêm lần nữa,... Nhưng không, từng tiếng nhạc đã đánh thức sự tin yêu trong mỗi con người. Đừng bao giờ đánh mất niềm tin vào tình yêu và cuộc sống, dù cho bạn có gặp phải những bất hạnh lớn lao, những dối lừa man trá cỡ nào...Hãy cứ yêu nhau đi...
    Niềm tin vào tình yêu đừng bao giờ cạn..
    Theo Việt Nam Cây Đa



    Như Một Lời Chia Tay
    Trịnh Công Sơn
    Những hẹn hò từ nay khép lại
    thân nhẹ nhàng như mây
    chút nắng vàng chiều nay cũng vội
    khép lại từng đêm vui
    Ðường quen lối từng sớm chiều mong
    bàn chân xưa qua đây ngại ngần
    làm sao Biết Từng Nỗi Ðời Riêng
    để Yêu Thêm Yêu Cho Nồng Nàn
    Có nụ hồng ngày xưa rớt lại
    bên cạnh đời tôi đây
    có chút tình thoảng như gió vội
    tôi chợt nhìn ra tôi.
    Muốn một lần tạ ơn với đời
    chút mặn nồng cho tôi
    có những lần nằm nghe tiếng cười
    nhưng chỉ là mơ thôi
    Tình như nắng vội tắt chiều hôm
    tình không xa nhưng không thật gần
    tình như đá hoài nỗi chờ mong
    tình vu vơ cho ta muộn phiền
    Tiếng thì thầm nhiều khi nhớ lại
    tưởng chỉ là cơn say
    đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời
    như một lời chia tay.


  7. khoaitay_carot

    khoaitay_carot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Biển mùa này cô độc thế?
    Biển không chờ một bước chân ai , níu kéo những vết hằn trên cát
    Những con còng lại trở về với mảnh cát trắng mịn
    Những người đi biển lại tất bật với những mẻ cá từng đêm từng đêm lặng thầm trên biển
  8. smartdrv

    smartdrv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2003
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Cafe một mình với những tâm sự của riêng mình. Cố gắng thôi
  9. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Ngồi cafe một mình chẳng muốn bước ra khỏi cáighế..
  10. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Biển mong manh quá , những tình cảm cũng chơi vơi như con sóng ...vỗ về ...ào ạt ..rồi lặng im

Chia sẻ trang này