1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký

Chủ đề trong '7X Đà Nẵng' bởi saobien_12, 14/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Có người đùa tôi là dạo này chuyển lên cao nguyên? Tôi cũng thích cao nguyên, mặc dù khi tôi đến, khí hậu chẳng dễ chịu chút nào. Và còn..
    Nhưng thật sự, tôi thích hoa dã quỳ hơn. Có lẽ người bạn đó không phát hiện ra. Lần đầu tiên thấy nó là khi anh họ tôi bứt cho một hoa, từ một góc tường ven đường. Một điều lạ là khi mọi người ở khắp nơi khi tới cũng ráng tìm gặp cho bằng được một bụi hoa, như tôi chẳng hạn, thì người dân ở đó lại không để ý đến nó. Kể cả những người trẻ. Thậm chí họ cũng không biết tên nó là gì.
    Cũng chẳng biết tại sao tôi lại thích loài hoa đó nữa. Có thể nhìn nó cũng giống hướng dương? Cũng có thể do đọc nhiều bài tả về nó khi còn nhỏ nên ấn tượng? Cũng có thể do nó màu vàng. Tôi thích rất nhiều hoa màu vàng. Hướng dương, dã quỳ, sao nhái..Nhiều người nói màu vàng là màu phản bội nhưng tôi mặc kệ. À mà tôi không hề thích hoa cúc, mặc dù nó cũng màu vàng. Có thể do nó có nhiều cánh, nhìn rườm rà quá, tôi thích thứ gì đơn giản hơn.
    Tóm lại là vì tôi đặc biệt thích dã quỳ, chứ không phải cao nguyên. Mặc dù hai đứa nó thường đi đôi với nhau. Nếu bạn có đọc bài này, thì coi như đây là thư trả lời của tôi, nhé.
  2. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    Ước mơ của Nhung đã thành hiện thực, mấy năm sau tôi gặp nó làm tiếp viên ở nhà hàng Karaoke bên Gia Lâm. Lúc tên quản lý đưa vào phòng 6 cô gái để 3 người chúng tôi chọn. Một cô gái nhỏ nhắn mặc chiếc díp màu đen làm nổi cặp đùi trắng muốt, cô ta nhìn thấy tôi giật nảy mình, một tay chỉ vào tôi, còn một tay bịt tiếng kêu định thốt ra trên miệng. Tên quản lý bảo
    - Các anh chọn đi, toàn các em trẻ đẹp chưa đến 20, không ưng thì gọi em khác.
    Tôi chưa nhận ra Nhung, nói thật thì nhiều khi bản thân chúng ta thưỡng hay quên bẵng mất một quãng thời gian nào mà ta đã sống. Tôi vẫy tay ra hiệu chọn Nhung. Chọn vì nhìn thấy cô tiếp viên cũng ngon lành, tôi chỉ nghĩ cô ta đã từng ngồi với tôi lần nào đó rồi.
    Nhung ngồi nhẹ nhàng xuống cạnh tôi, nó vòng tay ôm lấy cánh tay tôi áp má vào vai tôi hỏi

  3. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    Chú không nhân ra cháu à?
    Tôi nhìn xuống thấy bộ ngực lộ ra qua kẽ hở rộng của cái áo hai dây, trắng mịn và căng đầy.Nó ngẩng đầu tôi mới nhận ra.
    Tôi kìm cơn ngạc nhiên, chúng tôi ca hát ầm ĩ, hai thằng bạn của tôi đang mặc sức dùng tay sục sạo. Tôi và Nhung ngồi hát. Nó chọn bài Lâu Đài Tình Ái rủ tôi song ca. Tôi cầm mic cất giọng khàn đục của mình ê a hát câu đầu
    - Anh sẽ vì em làm thơ tình ái
    Anh sẽ gom mây kết hình lâu đài
    Bạn tôi nghe vậy cười hô hố, nó gào lên
    - Hay, tí nữa anh em nhà mày ra nhà nghỉ Lâu Đài ở Nguyễn Văn Cừ nhé. Phải chơi hết đêm nay đấy, đi đã giao hẹn là chơi hết mình rồi.
    Nhung mở bia và rót rất khéo, không bị trào bọt như nhiều cô mới vào nghề. Nó hát rất da diết, giọng trong và ngọt khiến cả ba thằng chúng tôi ngẩn người nghe.
    Tàn cuộc hát đã hơn 1 giờ đêm, đến phần cuối cùng của cuộc chơi, hai bạn tôi và hai cô kia kéo nhau đi nhà nghỉ.Nhung thay đồ. Nó mặc quần bò và sơ mi hoa, để tóc xoã vai. Chúng tôi vào một nhà nghỉ mà Nhung bảo chỗ quen của nó. Vào phòng chốt cửa, nó bảo đi tắm, Nhung cởi quần áo trước mặt tôi.Tôi không phải là thánh nhân, tôi nhìn những đường nét trên thân thể nó mà nuốt khan, phải cố kìm bật ti vi lên xem. Nhung ở trong buồng tắm, còn tôi ở bên ngoài vận dụng mọi ý nghĩ để xoá cơn thèm khát. Phải chuẩn bị làm sao để chốc nữa
  4. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    ........( sao dạo này viết một đoạn là mất dấu thế nhỉ) ở trên giường tôi sẽ không làm chuyện ấy với nó. Nhung tắm xong, nó leo lên giường nằm cạnh tôi hỏi
    - Chú mà ngại thì cháu đi bao cho chú, cháu không bị sao đâu, ưu tiên chú không phải đi bao.
    Tôi lắc đầu. may là nó nhắc đến chuyện bị sao cả không sao. Nếu nó cứ im lặng nằm cạnh thì chưa chắc tôi có dịp kể tiếp cho các bạn câu chuyện của nó từ hồi tôi đi biệt khỏi nhà Tiến Béo.
    Chú cháu mình nói chuyện thôi, chú không thích ấy cháu.
    Tôi phà trà, châm thuốc nghe nó kể.
  5. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    Nhung ở nhà Tiến Béo được hai năm thì Tiến Béo bị bắt, gã bán Heroin cho bọn nghiện qua cái lỗ cửa. Thằng mua đưa tiền qua lỗ, nhận thuốc Tiến đưa ra. Hôm ấy thằng nghiện đưa tiền xong, nó loay sờ mó các túi như tìm gì. Tiến Béo sốt ruột thò hẳn tay ra ngoài đập đập để nó lấy. Bọn công an tóm tay bắt quả tạ.
    Thương binh thì thương bình, lần này thương binh đã quá đà. Giá hắn dùng một mình thì cũng chưa chắc bị sao. Phường chẳng muốn đưa gã đi cai nghiện. Nhưng mà buôn bán thì quá thể. Ở toà người ta châm chước nhiều tình tiết giảm nhẹ, hắn bị có 3 năm. Quá ít so với tội của hắn. Nhung ở lại trông nhà cho Tiến Béo. Đứa con gái của Tiến Béo và thằng con trai tuần nào cũng lôi bồ bịch đến ăn ngủ ở đấy. Nhung dạn dĩ và giờ thì quá hiểu cái chuyện ngày nọ Tiến Béo bảo nó làm là chuyện gì. Nó và chị Liễu lại thân thiết với nhau. Chị Liễu thấy nó ở một mình bữa đói, bữa no bèn xin cho nó làm chân tạp dịch ở cái nhà hàng Karaoke Liễu làm. Ở đấy thổi cơm và quét dọn nhà cửa, giặt quần áo cho các chị. Mỗi tháng chủ trả 300 tiền lương, các chị tiếp viên thỉnh thoảng gặp káhch sộp cho nó vài chục công sai vặt. Tháng nó kiếm được triệu bạc.
    Mỗi lần nhìn các chị sắm đồ, Nhung phát thèm, nó đã 15 tuổi. Một thiếu nữ dậy thì ai mà chả muốn được ăn mặc đẹp. Nhiều ông khách ra vào để ý đến nó, họ vẹo má, sờ mông dúi cho nó vài chục. Nhung cầm lấy chả ngượng, cái này thì Tiến Béo đã dạy cho nó biết rồi. Còn cái mà Tiến Béo không đủ đồ dùng học tập để giảng dạy, thực hành cho cô học trò nhỏ, phải đợi bà chủ nhà hàng thu xếp.
    Một người khách sộp và là chỗ quen thân với bà chủ, ngày nọ hái được nụ hoa hồng nhung đầu tiên còn chúm chím hé nở. Nhung bắt đầu làm tiếp viên sau đêm ấy.
    - Bố cháu chết rồi chú ạ, ra đến viện hai tháng thì chết. Giờ cháu chả phải lo cái gì, kiếm được tiền thích gì tiêu nấy. Cô ông káhch thích cháu lắm, ông ấy bảo nếu cháu bỏ nghề ông ấy mua nhà cho cháu. Không phải làm gì hết, tiêu pha gì ông ấy lo. Ông ấy giàu lắm, lần nào đi với cháu cũng cho một triệu. Chú bảo có nên nghe ông ấy không. Bọn bạn cháu nó bảo cháu cứ làm ở đây ông ý còn thèm, còn ghen với khách khác mà chiều cháu. Còn cháu về ở với ông ấy thì ông ấy chán ngay, có khi vợ con ông ấy còn tìm đến đánh ghen. Làm ở nhà hàng thì chả bị đánh ghen. À mà chị Liễu lấy chồng Đài Loan hay Trung Quốc gì đấy, hình như là Trung Quốc. Đợt vừa rồi cho con về đây chơi, đúng là thằng Tàu con béo tròn, mắt híp thích ơi là thích. Nó chả nói được tiếng Việt Nam. Bên ấy bố nó không cho mẹ nó dạy tiếng VIệt. Chồng chị ấy buôn thuốc Bắc nhiều tiềm lắm, toàn đổ hàng ở Lãn Ông
  6. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Chị,
    Tôi thật sự thương hại thay cho chị. Tôi đã đọc ở đâu đó nói rằng, con người ta trở nên độc ác với người khác là khi họ tự ti, cảm thấy mình yếu kém. Tất nhiên lúc đầu tôi chưa ngộ ra đâu, những lúc bị đối xử như vậy tôi đã cảm thấy rất bức bối, buồn bực, tức giận..A, giờ thì hết rồi. Tôi cũng nhớ trong sách của NHL có câu " Không ai đá đồ ******** cả". Vậy chị cứ tự nhiên. Hèn chi trông chị già đến vậy. Suốt ngày không làm việc, chỉ chăm chăm hại người khác thì trẻ gì nỗi. Chắc trong đầu chị lúc nào cũng chỉ có ganh ghét và hận thù thôi. Và tôi thực sự thương hại thay cho chị.
  7. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Gởi @nguoicuoicung : Trước hết phải nói tôi là một trong số nhiều người theo dõi thường xuyên các bài viết của bạn trên diễn đàn này. Tôi thích đọc vì nó là câu chuyện có thật của một người, và nó rất đời. Nhưng dạo gần đây tôi hơi thất vọng về những bài mà bạn viết. Bạn đã nói tất cả chỉ là sự sáng tạo ngẫu hứng, là sự bịa đặt. Tốt thôi, nhưng sự sáng tạo nào cũng dựa trên một logic nào đó. Những câu chuyện của bạn không có tính hợp lí về mặt thời gian. Lúc đầu bạn viết rằng khi ra tù bạn 28 tuổi, xin việc ở một xưởng cơ khí. Sau đó bạn lại viết bạn 28 tuổi khi ra tù, và bạn xoay sở ở một xóm bụi nào đó. Vậy câu chuyện do bạn sáng tạo ra trong đó nhân vật tôi biết phân thân?
    Đọc những bài mà bạn viết hôm nay, cộng với suy nghĩ từ những bài trước đó, tôi có cảm giác bạn đang viết phóng sự về chuyến xâm nhập thực tế về một nơi mà ít ai trong diễn đàn này dám đến. Và bạn hư cấu nó nhiều quá, đến mức có những bất hợp lí mà bạn không kiểm soát hết. Và còn thêm một vài yếu tố câu khách nữa chứ.Tôi đề nghị bạn nên post những bài viết của bạn vào topic thích hợp nào đó, không nên post vào đây. Vì ?oTôi viết cho tôi? chủ yếu nói về con người thực, cảm giác thực, chứ không phải hư cấu.
    Tất nhiên tôi vẫn sẽ tiếp tục đón đọc những câu chuyện của bạn, mặc dù thật lòng mà nói, tôi đã mất đi sự quan tâm như lúc đầu. Những con người mà bạn viết, cũng chẳng xa lạ gì với tôi. Hàng xóm của tôi là một anh có xâm con đại bang xoè cánh ở sau lưng chứ không như bạn, là người giang hồ nhưng không xâm một thứ gì trên người. Có thể khi bạn viết về một lớp người có học, tử tế và ?o thánh thiện?, tôi sẽ chú ý đọc hơn, vì tôi có vẻ xa lạ với lớp người đó.
    Tôi không phải là dân chuyên văn, cũng chẳng có khiếu gì hết về văn chương. Có thể từ ngữ mà tôi dùng, cách mà tôi diễn đạt không rõ ràng lắm, nhưng mong là bạn hiểu.
    Được huongduong77 sửa chữa / chuyển vào 12:11 ngày 31/01/2007
  8. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi bác VOD, chịu hổng nổi.
    Hì hì
  9. nguoicuoicung

    nguoicuoicung Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    1.459
    Đã được thích:
    0
    Đây là câu chuyện bịa đặt được lắp ghép từ những việc có thật. Ví dụ tôi gặp nhân vật này ở năm xx, nhân vật kia ở năm yyy. Họ không hề biết hay gặp nhau. Tôi xào xáo cho họ liên kết lại với nhau để bịa ra thành câu chuyện. Vả lại tôi viết tuỳ hứng, không có chủ định trước, câu chuyện tiếp diễn tuỳ theo mỗi hôm tôi nghĩ ra thế nào.
    Nếu các bạn không bằng lòng, tôi xin chấm dứt ở đây.
  10. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Chào @nguoicuoicung,
    Như tôi đã nói, tôi cảm thấy những câu chuyện mà bạn viết không thích hợp với " Tôi viết cho tôi", vì vậy tôi đề nghị bạn post vào chủ đề khác, chỉ vậy thôi.
    Còn thì cách bạn sáng tạo những câu chuyện của bạn ra sao thì tuỳ, và xin bạn cứ tiếp tục, vì có rất nhiều người đón đọc những câu chuyện của bạn, trong đó có tôi.
    Bạn đừng làm cho nhiều người, trong đó có tôi, giận tôi chứ.

Chia sẻ trang này