1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhật ký

Chủ đề trong '7X Đà Nẵng' bởi saobien_12, 14/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dao_nguyen

    dao_nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    54
    Đã được thích:
    0
    Đời là thế , cái vốn dĩ nó là thế
  2. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    hị hị ..chị Sưtử chưa mua bản quyền của em à nghen
  3. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Biển ..... chẳng biết sao Nó lại yêu biển đến thê , khi vui Nó lại lang thang ra biển , lúc buồn hay stress nó cũng ra biển ngồi một mình ....Nó thích ngắm biển buổi chiều.....Nó không thích ngồi trong quán cafe Roma để xem biển , Nó thích cảm giáctự nhiên khi ngồi trên bờ kè .Người ta nói biển Thanh Bình , cái tên nghe thanh bình rồi ...nhưng khi ngồi ởđó lại cảm thấy bình yên làm sao ....Mỗi chiều đi học về Nó hay về đường biển để có thể được lang thang đuợc ngắm biển , được bình yên ....
  4. hungnet

    hungnet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/04/2004
    Bài viết:
    3.445
    Đã được thích:
    0
    Mọi sự đã hoàn toàn thay đổi, đã khác và rất khác xưa rồi.
    Cuộc sống sẽ đi về hướng nào sao không định trước được nhỉ??? Mọi sự chỉ là ngẫu nhiên ?????!
  5. ltadn

    ltadn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    xúc phạm ta thì dễ- muốn xin lỗi ta thì khó
  6. bcpamphu1

    bcpamphu1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2007
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    0
    có tớ
  7. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Ghét.... ghét khi đọc blog của anh .....Chẳng hiểu đưọc mình nghĩ gì.....
    Biển đêm độc thoại một mình
    Gõ cửa tâm hồn buồn và nhớ
    Lung linh trong dư tàn vụn vỡ
    Ngoài khơi xa- tìm kiếm một vần thơ
    Ta vẫn đi trong bờ sóng vỗ
    Mang dư âm của một khối ngày buồn
    Sóng vẫn vỗ ,trong lòng vẫn vỗ
    Nước mắt không tràn sao tiếng nấc vẫn tuôn
    Biển không hiểu, biển vẫn ồn ào
    Vẫn rên rỉ những lời ca xanh ngắt
    Vẫn ồ ạt bởi tấm lòng chân thật
    Từ từ mang tiếng hát đến bên ta

    Ta đâu cần sóng biển phải bao la
    Của riêng ta sao ta đành đánh mất
    Của riêng ta một gia tài thương tật
    Nên ta đành đi ngoài biển khơi

    Ngày mai rồi biển cũng lặng thôi !
    Và lòng ta biết bao giờ lặng
    Đến với biển ta thêm cay đắng
    Bởi biển khơi đã vắng bóng vắng hình ...!

    Bai tho nay chang hieu sao lai noi het duoc tam trang cua minh .....
  8. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    cho tôi dược khóc....bây giờ cảm thấy mệt mỏi thật sự.............
  9. ltadn

    ltadn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    ''''Tớ'''' đâu rồi?
  10. emilydang

    emilydang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/01/2006
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Hơn 1 tuần không vào đây, chính xác là không biết gì đến nét, quả thực thấy cuộc sống sao mà buồn tẻ. Đôi khi tôi mỉm cười chua chát: mình đây sao? Có phải là con bé luôn âm thầm vươn lên trong nhưng hoàn cảnh mà mình cảm thấy khó khăn. Dẫu ý chí không thể hiện mạnh mẽ ra ngoài nhưng trong tâm cang, mình luôn cảm thấy cố gắng. Bây giờ, sao thấy mình chậm chạp vô cùng. Có phải càng lớn, người ta càng thấy khó khăn trong việc bắt đầu lại từ đầu. Thấy mình thật tội nghiệp, thật đáng thương. Bây giờ, mọi thứ cứ như đang bước lên những nấc thang nặng nề. Lo sợ nhưng luôn trấn an mình bởi bây giờ không phải là lúc buông tay.
    Người ta làm được thì mình làm được thôi. Càng trải qua những phức tạp của cuộc đời, ta càng mới thấu hiểu sự đời để chín chắn hơn. Tự an ủi mình nhưng cũng hiểu mình không còn con đường nào khác ngoài việc phải tiến về phía trước.

Chia sẻ trang này