1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhờ các bác lãnh đạo cái ( từ trang 5 mới có cái để đọc nhưng đọc được từ trang 1 mới gọi là giỏi ).

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi Don_Quixote_new, 26/12/2001.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. paladin

    paladin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2001
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    1
    Bình loạn tí rùi lại type tiếp nhỉ?
    Về cái chết và nỗi sợ: Chỉ có mỗi câu, thái độ sợ hãi trước cái chết còn ... đáng sợ hơn chính cái chết. Hì hì, nỗi đau khi gần chết chả thấm gì so với những nỗi đau con người gặp phải. Nhưng mà chết rùi thì không được đau với cả ... thất tình nữa, như vậy có phí lắm không?
    Về tội lỗi: Cuồng tín là tội lỗi thì đúng rồi, nhưng bảo nó là tội lỗi nguy hiểm nhất thì chưa chắc. Theo tớ thì tội lỗi nhất là sự thờ ơ, sống mà như đã chết.
    Thói hiếu thắng cũng có một phần là tội lỗi, nhưng nó cũng là động lực cho sự phát triển, hoàn thiện bản thân. Còn lòng tham vô đáy thì đúng là bản chất của con người rồi, có người tham tiền, có người tham tình, có người tham ... cái chẳng có gì cả. Dưng có bao giờ đến được cái mức là có tất cả như bác Hemingway nói không nhỉ?
    Về mục đích cuộc sống: Đoạn này có nhiều cái hay ho hơn. Hì, theo bác ý thì cuộc sống là lao động, là kinh nghiệm và làm việc hết mình. Có hai câu thú vị.
    - Tôi luôn tin rằng con người khi bắt đầu cuộc sống bên trong nghiêm túc hơn thì cũng sẽ bắt đầu sống ở bên ngoài đơn giản hơn
    - Người đời bao giờ cũng đi tìm những con đường ngắn đến hạnh phúc. Không có những con đường như thế
    Về sự cô đơn: Hơi lạ là nó có vẻ trái với quan điểm về mục đích cuộc sống ở trên. Hì, cái này em tiny đọc thì hợp đây. Nhưng mà ngày xưa tranh luận rồi, chả bàn lại nữa. Chỉ một câu thôi - cô đơn có thể giúp cho con người hoàn thiện, nhưng muốn "đắc đạo" thì phải đi, phải nhập thế, hìhì.
    Tomorrow never dies
  2. paladin

    paladin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2001
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    1
    Cái này về tình yêu, chắc nhiều người thích đọc đây.
    -------------------------

    Về tình yêu
    Tình yêu - tạo hoá duy nhất của con người và thế giới. Tình yêu ??" đó là bản năng ôm trùm toàn thể. Nó làm cho những người yêu nhau trở nên thông thái, khiến cho đầu óc họ sắc sảo hơn và tình cảm họ tươi mới hơn, nó gây niềm phấn chấn. Tình yêu sống động và bền chặt khi dâng hiến. Sứ mệnh của nó là chia sẻ mọi thứ nó có, chia sẻ cả chính tình yêu. Tình yêu ngầm định sự hoà hợp tương quan. Hiểu người khác - đấy là hạnh phúc gần như to lớn nhất, còn được người khác hiểu ??" có thể, đó là món quà tình yêu thích thú nhất và mạng lại sự thoả mãn lớn nhất. Tình yêu đưa cho mà không toan tính nhận cái gì đổi lại. Tình yêu bền bỉ và thánh thiện ngay cả trong cảnh giết chóc, lừa dối và ô nhục. Nó không chấp nhận cả thời gian, cả không gian, cả những hoàn cảnh bên ngoài chia lìa đôi lứa tình nhân. Tình yêu ban tặng niềm vui, mang lại hoà thuận thay vì chia rẽ và bất hoà, nó không xét đoán theo vẻ ngoài. Tình yêu - mục đích tối cao của tồn tại, hiện thân của tình bác ái, bản chất của những nguyên tắc đạo đức cao cả, nền tảng của sự cộng đồng. Tình yêu đi tìm cái tốt ở khắp nơi, trọng mọi cảnh huống và nó tìm thấy cái tốt ấy. Tình yêu từ một cái nhìn phát hiện cho mình cấu tạo của vũ trụ và tính cách của con người. Còn tôn giáo ??" đó là tình yêu trong hoạt động.
    Về hiện tại và tương lai
    Ngày hôm nay ??" đó không phải dòng suối lặng lờ của lịch sử, mà là ngọn sóng triều đang xô mạnh về phía trước. Những thời vĩ đại không phải ở trong quá khứ, những thời vĩ đại ??" đó là thời hiện nay của chúng ta, những thời vĩ đại hơn nữa - ở tương lai.
    Các khả năng ngày càng phát triển của các phương tiện giao thông và sự dư thừa của cải hàng năm sinh ra những dòng thác khách du lịch đi khắp đó đây trên hành tinh. Mỗi người có thể đi bất cứ nơi nào mình muốn, và rất có thể họ sẽ trở về thành con người đáng kính hơn, có cái nhìn cởi mở hơn và ít ác cảm hơn đối với các đồng loại của mình, cũng như hiểu ra một chân lý và sự sung túc riêng của họ gắn liền với tất cả giống loại mà họ thuộc về. Mặc dù nhịp đập còn yếu, nhưng trái tim nhân loại đã bắt đầu hoà cùng nhau như một toàn thể.

    (Hết)
    -----------------------
    Hoá ra lại chán nhỉ, đọc cái tình yêu như là tuyển tập các danh ngôn hay là cuốn tạp chí "Tình yêu" gì đó. Hìhì, danh nhân như bác Hemingway mà tớ viết nhố nhăng thế này, không biết có bị dính chưởng không đấy?
    Đoạn hiện tại và tương lai thì hay ở đoạn đầu:
    Ngày hôm nay ??" đó không phải dòng suối lặng lờ của lịch sử, mà là ngọn sóng triều đang xô mạnh về phía trước. Những thời vĩ đại không phải ở trong quá khứ, những thời vĩ đại ??" đó là thời hiện nay của chúng ta, những thời vĩ đại hơn nữa - ở tương lai.
    Tomorrow never dies
  3. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Hemingway nói hay thật nhưng mấy dòng cụ ấy bàn về tình yêu thì đúng là dở tệ, chẳng khác gì trong mấy cuốn mỏng mỏng, in đẹp đẹp, bán ở mấy cửa hàng tặng phẩm. Nhưng cũng nên thông cảm với cụ ấy vì tình yêu là một trạng thái tình cảm, nó có muôn vàn sắc thái nên chẳng ai có thể nói về nó một cách chính xác được.
    1. Về cái chết và nỗi sợ: Tớ thích cái câu:"Tôi luôn luôn tin rằng nghĩa vụ đầu tiên nhất của đàn ông ??" đó là khắc phục nỗi sợ ". Dưng mà cụ ấy bảo sống ngắn thì tốt hơn thì tớ cũng chẳng thích nghe đâu.
    2. Về tội lỗi: Cuồng tín chỉ là tội lỗi lớn nhất nếu đó là sự cuồng tín mang tính tập thể kiểu như sự cuồng tín của châu Âu thời Trung cổ. Sự cuồng tín trong khoa học thì thực sự nguy hiểm. Nhưng nếu để đấu tranh để đạt được cái gì đó thì nhiều khi sự cuồng tín đôi khi lại là cần thiết như một phẩm chất cá nhân.
    Cụ Hemingway chắc là thích cuộc sống vô vi kiểu Lão Trang chăng, nên mới lên án của cải và xem thói hiếu thắng như nguồn gốc mọi tội lỗi
    3. Quan niệm của Hemingway về sự cô đơn và mục đích cuộc sống có lẽ cũng không trái nhau đâu. Mục đích cuộc sống đó là hành động. Đối với sự cô đơn thì nên chấp nhận, đối xử thân thiện với nó như với những người bạn thì chúng ta sẽ nhận được thêm sức mạnh từ nó hơn là cố gắng lẩn trốn nó bằng những trò vô nghĩa lý.
    Về bác Kant, tớ nghe nói bác ý ngày xưa cũng định cưới vợ rồi nhưng hôm đám cưới ở nhà thờ, hình như đến giờ cưới rồi mà cô dâu vẫn chưa đến, thế là bác ấy nổi giận, bỏ về nhà vì đã đến giờ đọc sách của bác ấy rồi. Thế là từ đó, bác không bao giờ cưới vợ nữa.

    Mọc giữa dòng sông xanh
    Một bông hoa tím biếc
    Ơi, con chim chiền chiện
  4. paladin

    paladin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2001
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    1
    Hì, cuồng tín có nguy hiểm nhưng theo tớ nó vẫn có tình yêu - vẫn còn có thể thay đổi và tốt lên được, còn sự thờ ơ, không có tình yêu với một cái gì hết thì quả là nguy hiểm. Đây là một bệnh không có phương thuốc nào trị được.
    Còn sống như cụ Kant đó thì cũng buồn thật. Dưng mà cụ lại có thể viết được cuốn sách để đời thì cũng lạ, có lẽ chính vì vậy mà chỉ có thể viết được những cái trừu tượng như triết học. Tớ cũng có xu hướng kiểu "thoát ly đám đông", thích độc lập, tự do nhưng chả khoái suốt đời ở một chỗ một chút nào.
    Tomorrow never dies
  5. paladin

    paladin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2001
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    1
    Thêm một đoạn nữa, có lẽ là của Hemingway, chả biết từ báo hay là do người ta dịch nữa. Cảm ơn L.
    -----------------------

    ... Đi biển lúc sóng yên gió lặng - mọi hoa tiêu đều làm vậy. Nhưng mặt trời mà không có mây đen và niềm vui, thiếu nỗi khổ - đó hoàn toàn không phải là cuộc sống. Thí dụ, số phận của ngay những người thành đạt nhất - một cuộn sợi rối. Mất và được thay đổi nhau luân phiên làm ta đau buồn và vui sướng. Thậm chí cái chết cũng làm cho cuộc sống đáng muốn sống hơn. Vào những giờ khắc khó khăn của cuộc sống, khi lầm vào cảnh khổ đau và mất mát, con người càng trở nên chính mình. Chỉ nhìn thoáng qua ta cũng đủ thấy rằng nếu như ta được thành đạt trong một sự nghiệp to lớn nào đấy thì phải khó khăn lắm mới đạt được. Và con người phải cảm tạ số phận về điều đó. Thất bại tôi rèn thêm khả năng chống chọi của ta. Tính cách sinh ra khi hy vọng sụp đổ. Chỉ khi ta nhận biết rõ mình, thử thách đúng mình và đã nhiều lần tin chắc rằng đánh giá quá cao khả năng của bản thân là nguy hại cho mình biết chừng nào, khi đó kinh nghiệm sẽ dạy ta biết phán đoán đúng các mặt mạnh yếu của mình.
    Hối tiếc những sai lầm mình mắc phải đến mức để không lặp lại chúng nữa ??" đó nghĩa là hối hận thực sự. Không có gì là cao thượng trong việc đứng cao hơn một ai đó khác. Cao thượng thực sự hiện ra khi con người trở nên cao hơn cái ??otôi??? cũ của mình.
    Trong cuộc sống cũng như trong công việc, điều quan trọng hơn hết không phải là năng lực mà là tính cách, không phải trí tuệ mà là trái tim, không phải thiên tài mà là sự tự chủ, bền bỉ và kỷ luật tuân theo một đầu óc suy luận tỉnh táo.
    Khôn ngoan là quà tặng cuối cùng của số phận cho một trí tuệ trưởng thành. Con người sau khi nếm trải nhiều bắt đầu xem thời gian như một trợ thủ của mình. Nói về thời gian, người ta cho là nó che đậy quá khứ và an ủi động viên, nhưng nó còn khuyên dạy nữa. Thời gian là thức ăn nuôi dưỡng kinh nghiệm, là nền đất gây trồng khôn ngoan. Nó có thể là bạn hoặc thù của tuổi trẻ. Thời gian đứng đầu giường tuổi già làm người an ủi hoặc tên đao phủ tuỳ ở chỗ người ta dùng nó có ích hay có hại, cuộc đời đã sống cần thiết hay phí phạm.
    Cuộc đời hầu như đã trôi qua hết trước khi ta kịp hiểu ra nó là cái gì. Nhưng không thể đo nó chỉ bằng độ dài. Cây sồi sống hàng trăm năm - khoảng thời gian đó nhiều thế hệ người trần đã nối tiếp nhau thay đổi. Nhưng có ai ưng thuận đánh đổi cả một thế kỷ tồn tại của loài thực vật lấy một ngày sống sung mãn, có ý nghĩa của con người. Xung quanh ta có rất nhiều điều tuyệt đẹp và gây xúc động sâu sắc, và tôi hơi thấy xấu hổ là đã không quí trọng tất cả những cái đó được nhiều hơn. Tuy nhiên, ngoài nhìn lại sau, tôi có thể nói về mình bằng một câu thế này: ??oTôi đã sống một cuộc đời sung sướng???.

    ----------------
    Đọc lại đoạn cuối, hơi ngờ ngợ liệu đây có phải là những dòng Hemingway viết trước khi từ giã cuộc sống của mình không nhỉ?
    Tomorrow never dies
    Được sửa chữa bởi - paladin vào 17/02/2002 07:06
  6. Angelique

    Angelique Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2001
    Bài viết:
    940
    Đã được thích:
    0
    Cười Nhiều Sống Lâu
    Vũ Quí Đài, MD
    Con nít 4 tuổi cứ bốn năm phút cười một lần. Người lớn trung bình cả ngày chỉ cười 15 bận! Bác sĩ Miller, giám đốc Trung Tâm Phòng Ngừa Bệnh Tim ở Đại Học Maryland khuyên ta nên cười mỗi ngày 30 phút (cũng như tập thể dục vậy!). Người ta hay cười khi tụ hội với bạn bè vì vậy ta nên có thì giờ gặp gỡ người thân. Trong một bài khảo cứu tại khóa họp mới đây của Hội Bệnh Tim Hoa Kỳ, một nhóm bác sĩ của Đại Học Maryland thấy là người đã từng bị ??ođứng tim??? (heart attack) ít cười hơn người lành. Có phải cười nhiều đỡ bị đứng tim, hay là vì từng bị đứng tim mà ??ocười không nổi???? Các tác giả cho là không phải là cười không nổi, vì những người bị đứng tim là đã bị từ nhiều năm trước nên có lẽ không còn buồn bực lo âu vì bệnh cũ. Hơn nữa, một khảo sát khác theo dõi mấy trăm người bị đứng tim trong một năm, thì thấy là những người có xem phim hay đọc truyện cười mỗi ngày nửa giờ ít bị bệnh tái phát hơn.
    Tờ báo của Hội Y Khoa Hoa Kỳ vừa có một bài của mấy bác sĩ Nhật, cho thấy là những người bị dị ứng nổi mề đay (với lông mèo, phấn hoa cỏ...), nếu ngồi coi phim hề Chaplin thì sẽ đỡ hơn, còn nếu ngồi coi dự báo thời tiết thì bệnh không thay đổi.
    Các chuyên gia cho rằng sở dĩ cười nhiều mà tốt cho sức khỏe, là vì khi cười, thì cơ thể sinh chất cortisol ít đi, mà cortisol là chất nội tiết sinh ra căng thẳng (stress). Cười cũng làm gia tăng miễn nhiễm chống bệnh tật. Ngoài ra, khi ta cười thật thoải mái, thì các thớ thịt co giãn ở mặt, ở vai, ở bụng, ở hoành cách mô (diaphragm), giống như là tập luyện làm cho bớt căng thẳng và có thể đỡ đau nhức cũng như làm cho mặt tươi trẻ lâu.
  7. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    Bác Hemingway này nói hay thế dưng mờ em cóc thấy có cái rì mới cả, dưng mà đọc truyện lão này công nhận hay . Hồi em mới học xong tiếng Đức xí xớn mua cuốn Ông già và biển cả về đọc thử, hóa ra văn của lão này dễ đọc tệ với lị từ ngữ cũng không có những từ phức tạp. Em đọc hai tối là xong chẳng cần từ điển rì cả ( trừ mấy cái từ chuyên môn như lưỡi câu, lưới, neo.. ) thế nà đinh ninh mình giỏi tiếng Đức rùi. Ai ngờ rờ mới tạch. . Hoá ra các bác nhà văn ta thích ông ấy cũng một phần bởi dễ đọc. Ờ mờ em nhớ là cuốn "For whom the bell tolls" của cụ Hemingway được xếp hạng trong số 50 cuốn đấy, em chưa được đọc bác nào đọc rồi kể em với.
    Mờ đọc ngay cả mấy cuốn thời lãng mạn của , Balzac , Hugo có khi còn thấy văn phức tạp hơn nhiều.

    Anh đã bắt đầu yêu em rùi đấy.

  8. username

    username Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2001
    Bài viết:
    1.672
    Đã được thích:
    0
    Hê hê cái ông Vũ Quý Đài tên nghe cười muốn chết hi hi hi
  9. paladin

    paladin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/07/2001
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    1
    Hì, Hemingway nói như vậy có thể là chẳng có gì mới. Có lẽ nó là một phần những gì ông đúc kết được trong đời, một phần cô đọng những gì ông viết trong truyện. Dưng Sốt bảo truyện của Hemingway dễ đọc thì cũng hơi lạ, có nhiều đoạn hội thoại tớ cứ phải suy nghĩ, chả biết tác giả định truyền đạt ý gì. Nhưng bây giờ tớ cũng chả nhớ nó ở đâu nữa rồi, chán thế.
    Người ta viết cả một truyện thật dài có khi chỉ để nói một vài ý, còn trong những đoạn kiểu này thì gần như chả có dòng nào thừa hết. Ấy vậy, đọc truyện thì người ta dễ thấm hơn là đọc những cái này. Hì, thế mới biết là trên đời nhiều cái phải thật sự trải qua mới thấy quí giá.
    Tomorrow never dies
  10. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    hệ hệ em nói với ý nghĩa là từ ngữ đơn giản và ngữ pháp đơn giản.
    Có cái truyện ngắn John Com-bơ với hạnh phúc ngắn ngủi hay rì đó nói về quả cô vợ bắn xuyên qua đầu chồng khi hắn ta đang hăng tiết săn con tê giác hay phết- rất psysological, nói chung kiểu truyện lấp lửng đấy thì khó phân tích tâm lý nhân vật thật vì chính lão Hemingway cũng bị lơ mơ trong chính lúc viết câu truyện đó cũng nên. Một sự giả tưởng hoặc thực tế kỳ lạ.

    Anh đã bắt đầu yêu em rùi đấy.

Chia sẻ trang này