1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhờ các bác lãnh đạo cái ( từ trang 5 mới có cái để đọc nhưng đọc được từ trang 1 mới gọi là giỏi ).

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi Don_Quixote_new, 26/12/2001.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Don muốn gỡ mặt nạ thì phải message cho Beeth thôi, chứ cậu kêu ầm ở đây thì cũng có ai biết đâu. Thế có thằng 22 tuổi đã có bằng PhD rồi ư? Nghe kinh dị nhỉ. Người nước nào hả Don (chắc không phải VN rồi)

    Rút gươm chặt nước, nước cứ chảy
    Nâng chén tiêu sầu, sầu càng đầy
  2. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    hị hị nó ở Pháp, dân Việt Nam sinh ra ở Pháp. Mà 22 có thì bình thường có rì đâu.
    Quan trọng là có làm ra cái rì không thôi. hị hị, em thì chả sợ thằng nào cả, nghe chúng nó xong sớm thì hơi bực thôi, nghĩ đến mình mãi vẫn lọc cọc bắt đầu.
    The sun is gone but I have a light
  3. username

    username Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2001
    Bài viết:
    1.672
    Đã được thích:
    0
    Erdos tien sy nam 21 tuoi, cai lao Wolfram viet ra chuong trinh Mathematica cung tien sy nam 20 tuoi, deu la nhung bac ky tai. Nhung thuc ra chuyen tuoi tac cung khong quan trong lam, cai chinh la sau nay co lam an duoc khong. (He he em noi the vi em cung cha co hy vong duoc PhD nam 22 tuoi mac du dang con 2 nam nua )
  4. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    hẹ hẹ thường những thằng làm xong sớm vì chúng nó giỏi quá, nhưng cũng nhiều đồng chí xong sớm là vì nhồi nhét cho nhanh. Ở Đức tốt nghiệp Diplom trung bình khoảng 27-28, làm xong tiến sĩ phải khoảng 32-33 , đến mấy bác đỉnh như Hilbert cũng phải 26, Heisenberg cũng phải 25, Einstein cũng phải 27 mà thời đấy ở Đức là còn được học sớm hơn bây rờ 2 năm đấy ( 18 tuổi được vào Đại học, còn rờ thì 19 hết 13 năm phổ thông, lại 1 năm nghĩa vụ quân sự ).Nhưng hị hị chắc em khỏi nói tiếp về mấy thằng giỏi của bọn Đức nhể..
    The sun is gone but I have a light
    Được sửa chữa bởi - Don Quixote vào 31/01/2002 06:05
  5. seecartoon

    seecartoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    hẹ hẹ rất vui khi gặp mày trên này Don ạ.Nhưng mày vào box cổ điển phán hai câu ngang phè rùi lượn là sao hả??May mà dân cổ điển hiền hoà ít đấu đá,không thì box của mày có mà lên thớt.
    Đọc bài của mày trên này tao có vài nhời mốn nói:
    Thứ nhất là tao không tán thành tường thuật trực tiếp nhạc giao hưởng.Nhạc giao hưởng(nhất là của bác beeth)không thể tuỳ tiện mà diễn tả bằng bụp bụp chát chát..nếu mày thích thì chỉ nên nêu cảm nghĩ thôi.
    Thứ hai,tao tiếc cho mày quá.Vì cái em 8 tuổi chơi violin mờ bỏ guitar là sao??Thế nếu tao thấy bác Bill khiển chuột với bàn phím chắc tao không vào TTVN mất.
    Thứ ba,triết thì tao miễn nói.Còn toán,tao có thấy tí higher mathematics nào đâu?
    Đùa thế thôi,chứ đọc bài của mày công nhận hay!!Tao còn thửa luôn điệu cười của mày đấy(đã tuyên bố ở box cổ điển rồi->gạo đã thành cơm hê hê)
    P.S:hồi trước mình đã bảo là thằng này sẽ khá mờ.

    toon
  6. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    hị hị chào thằng bạn cái nhể. Em hương đồng gió nội của mày bay giừ rao sao rùi ? . Mày đã bỏ được hình bóng phảng phất đồng nội ấy ra khỏi đầu óc chưa hả mầy ?. Tao lâu cũng chẳng biết tí tin tức rì về bọn mày cả dưng mà gặp nhau ở đây là tốt rồi.
    Hẹ hẹ tao trả lời lại mày nhé : cái bài tường thuật bọn Wiener Philhamoniker với Simon Rattle chơi số 7 của Beethoven rất thiên về ngoại cảm, tức là tao diễn tả cảm giác khi nhìn bọn nó chơi nhạc chứ không phải là diễn tả giai điệu bản giao hưởng ấy hay tiếng đàn của bọn nó.
    Hồi tao nghe cô bé Sarah Chang kéo Violon , cái đĩa Debut thu khi cô bé 8 tuổi ấy chơi biến tấu Carmen và một số bản nhạc nổi tiếng và phổ thông cho Violin ( gồm cả 2 Caprice của Paganini ) khác. Hẹ hẹ, chuyện kỹ thuật của cô bé đã đạt mức rất cao là chuyện nhỏ, quan trọng là tiếng đàn, nó tự nhiên, hồn nhiên và thanh thoát kinh người. Kể cả bọn Heifetz, Menuhin, Perlman,.. cũng không thể chơi đàn với một sự trong sáng và thanh thoát như thế được ( do chúng nó là người lớn nên khi chơi kiểu gì cũng hơi có tí chất "kịch" dựa vào kỹ xảo cũng nên ).
    Nói chung kể về cô bé này thì chỉ thêm ngượng vì Chang học đàn từ 5 tuổi nhưng đến 6 tuổi cô ấy đã chơi được như một nhạc công thực thụ. Năm 8 tuổi khi Chang đi thi vào một trường nhạc và các giáo sư về âm nhạc ở Mỹ sau khi nghe xong đã hét lên :" đây là một nghệ sĩ lớn rồi chứ đâu còn là một cô bé đang học Violin nữa mà cần phải thi vào trường !..".
    Mà mày biết rồi đấy, tập violin bình thường thì một đứa muốn chơi được một bản nhạc hạng bét cũng phải mất từ 3-6 năm. Nhưng Chang chỉ làm việc đó trong vòng 1 năm, khi cô ấy 6 tuổi. hị hị.
    Tao nghĩ tới tao, hẹ hẹ chơi guitar mấy năm, ngoài kỹ thuật hạng bét thì không tính làm rì rùi , mà ngay cả âm thanh tao cũng chưa bao giờ hài lòng với tao. Càng đánh tao càng thấy một sự cẩu thả và hời hợt về cảm xúc. Có lẽ do mình đã được đào tạo chỉ để trở thành một robot chứ không thể trở thành một con người có tâm hồn nhạy cảm và phong phú được. Nên tao vứt đàn từ hồi đó đi rồi. Một việc mà biết mình không thể đi lên được thì bỏ công sức vào làm rì, tao để thời gian làm việc khác. Còn với âm nhạc, tình cảm của tao chẳng giảm đi đâu, giờ mỗi khi tao cần nó ( hơi nghiện ) thì tao lại bật lên tao nghe. hẹ hẹ mà nghe hội cao thủ nó chơi sướng hơn tự cầm đàn chơi một bản nhạc lục đục và mất hồn kiểu mình thật mày ạ.
    Về Toán bọn, bọn tao đang cãi nhau trong cái chủ đề " Tản mạn Toán học" cùng trong Box này ấy, mày mở ra mà xem, mới bắt đầu thôi.
    Chuyện cuối, tao phát biểu rì trong cổ điển mà mày bảo tao bố láo ? .Để tao vào xem lại cái nhé rồi trả lời mày sau.
    À hoá ra mày bảo cái nói về bác Phúc à. Tao nghĩ là nếu tao sai thì chỉ sai ở chỗ bác Phúc còn bao nhiêu % phong độ thôi. Có thể 30% hay 52%. .v.v. chăng. Nhưng mà làm sao mà ước lượng chính xác cái đó được.
    Còn nếu là trong bài " tập nghe giao hưởng như thế nào " thì ý của tao đơn giản là có bạn nào có hứng thú nghe cổ điển mà chưa biết rì thì có thể sang đây nói chuyện với tao. Tao cố gắng dùng cái tích luỹ ít ỏi của tao về cách nghe nói lại với bạn ấy thôi. Hẹ hẹ chứ tao cũng có được đào tạo chính qui để biết phân tích một bản nhạc cho tử tế bao giờ đâu.
    The sun is gone but I have a light
    Được sửa chữa bởi - Don Quixote vào 03/02/2002 15:21
  7. seecartoon

    seecartoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2002
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Ê ê.. phải đối.Sao mày lại đem cái chuyện tế nhị đó ra mờ nói ở chỗ đông người này.Ở đây chỉ để thảo luận.Còn mày muốn biết đời tư thì cứ mail cho tao,anh cũng chiều chú.
    Nói với mày thế thôi,chứ tao cũng bỏ guitar lâu rồi,trước cả mày ý chứ.Vào đây cũng chẳng thích post bài đâu,nhưng thấy mấy chú guitar nói chuyện hào hứng quá cũng ngứa tay mờ làm mấy phát(cũng đang rỗi).Bây rờ thì tao lượn đây,có rì mới mày cứ mail tao nhá.
    Tao cũng không rõ tình hình lớp mình đâu,hình như mùng bốn đến cô thì phải.

    toon
  8. Don_Quixote_new

    Don_Quixote_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/03/2001
    Bài viết:
    1.059
    Đã được thích:
    0
    hẹ hẹ chỗ này là chỗ vắng người, để tâm sự chứ không phải Box Thảo luận con hoang ( hẹ hẹ tao cũng góp phần đẻ ra thằng con hoang đấy ) đâu mà mày lo. với lại người ngoài chỉ vào đọc chứ không tham gia đâu mày lo cái rì.
    Mà mày đã vác mặt đi gặp các em trong TTVN này chưa mà sợ lộ chuyện mối tình với hương đồng gió nội ấy ?.
    The sun is gone but I have a light
  9. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0
    Phôi Phai
    (Phạm Anh)
    Dường như có một thời xanh
    Chị từng cài tóc một nhành hoa sương...
    Bây giờ tóc đã buồn hơn
    Mắt quen quên mất bụi đường thường cay
    Tay quen hờ hững cầm tay
    Rồi hờ hững đón không đầy nhân duyên
    Chân quen đứng lại bên thềm
    Nhìn theo bóng khuất
    Đau thêm một lần.
    Chị ơi !...
    Dâu bể vô chừng
    Ước mơ nhiều lắm cũng ngần ấy thôi
    Hát câu "...tình bạc như vôi..."
    Dòng sông khuyết một bên bồi
    được không ?
  10. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0
    Cổ Tích Guitar
    (Phạm Anh)
    Sau khi xếp đặt tất cả mọi thứ, ông chủ nhà hỏi tôi :
    -Cháu có muốn ra vườn chơi cho thư giãn một chút không ?
    Năm phút sau, tôi ngỡ ngàng đứng giữa một khu vườn thật đẹp. Hai hàng cây xanh ngút cả mắt viền quanh con đường nhỏ dẫn đến một chiếc ghế đá trắng muốt nằm dưới vòm ngọc lan đầy hoa. Hương ngọc lan ngọt ngào tan trong gió. Hồ nước nhỏ nép vào góc tường xanh rì rêu phong. Chung quanh toàn là hoa hồng. Và một cậu bé trầm ngâm trên ghế đá với dáng vẻ lạ lùng. Không dưng tôi có cảm giác cậu cũng là một phần của thế giới này, lặng lẽ, cô độc và mong manh...
    Thật là kỳ cục nếu mình muốn chia sẻ với một người chưa quen về một giấc mơ. Nhưng tôi đột nhiên muốn kể với ai đó :
    -Chị đã từng mơ thấy một khu vườn như thế này...
    Tôi chờ đợi một câu chế giễu. Nhưng cậu bé nói mà không quay đầu lại :
    -Bao giờ ?
    -Lâu lắm rồi. Từ khi chị biết đọc Andersen.
    Thấp thoáng trong tâm trí cái ngày xa, xa lắm...khi mà tôi lật những trang cổ tích đầu tiên. Trong những câu chuyện cổ tích đó có những dòng nước, những khu vườn đầy hoa hồng, có cả một vòm mộc lan. Dường như trí tưởng tượng của tôi đã kết hợp chúng lại, vì tôi đã mơ thấy một khu vườn...
    -Giống y như thế này à ?
    -Đẹp như thế .
    -Chị kể về khu vườn này cho em nghe đi !
    Tôi bối rối. Có vẻ như tôi đang lạc vào một việc lạ lùng nhất đời. Tại sao có người muốn tôi kể cho nghe về khu vườn cậu ta đang ngồi trong đó ?
    -Kể làm sao ?
    -Chị cứ tả nó cho em nghe : bầu trời thế nào ? hoa hồng màu gì ?...
    -Thì bầu trời màu xanh..-tôi nghe giọng mình băn khoăn.
    -Màu xanh là như thế nào ? Chị tả thử được không ?
    Tôi không tả màu xanh. Tôi không biết nói về màu xanh bằng lời lẽ gì. Thay vào đó, tôi bước đến nhìn sâu vào mắt cậu bé. Đôi mắt ấy đục lờ...
    Được sửa chữa bởi - oshin vào 04/02/2002 17:25

Chia sẻ trang này