1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhờ các bạn cho tôi một niềm tin

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tintin82au, 20/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kendy1611

    kendy1611 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2006
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    câu chuyên của bạn cảm đông quá.Chúc bạn luôn co nhiều niêm vui và HP trong tương lai
  2. ke_du_ca

    ke_du_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Chuyển thể thành phim á? Hay đấy. Theo mình kết cục nên thế này ( phim nhé, không phải đời thực)
    Một ngày, tintin khám phá ra H bị một căn bệnh vô phương cứu chữa. H đã biết rất lâu, nhưng vẫn giấu mọi người. Và H còn được đến hôm nay là vì một tình yêu nâng cánh, khiến trái tim anh chưa ngừng đập . Điều này giải thích được cho tất cả những điều mà H đã làm. Đến lúc mọi người đều biết, X cảm thấy trăn trở. Và quyết định để tintin trở về bên H.
    Đến đoạn kết, sẽ là H nắm tay tintin, chìm vào giấc ngủ cuối cùng. Tintin khóc rất nhiều. Và X là người trao cho tintin chiếc khăn tay lau đi những giọt nước mắt đó.
    Tuyệt.
  3. ke_du_ca

    ke_du_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2004
    Bài viết:
    829
    Đã được thích:
    0
    Hoàn toàn đồng ý. Trong mối quan hệ 8 năm này, họ cư xử như những cô bé, cậu bé trong thể xác người lớn vậy.
  4. tns2005

    tns2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    cã ai biÕt t¹i sao l¹i nh­ nµy kh«ng????
  5. tns2005

    tns2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Nếu Em là một nàng tiên
    Anh sợ yêu,
    vì tình yêu như mộng
    Nếu Em là một bà hoàng trong cuộc sống,
    Anh đâu màng những đài cát , xa hoa
    Anh yêu Em sâu thẳm đậm đà
    Mang vị ngọt,
    vị mặn,
    vị cay,
    của hương đồng gió nội
    Góp tặng cho nhau hương thơm của
    hoa cau, hoa bưởi
    Chia sẻ niềm vui lúc nắng hạ, rét đông
    Và thương nhau trong những lúc xa , gần
    Bẽn lẽn nhìn
    Bẽn lẽn yêu,
    Bẽn lẽn nhớ
    Lời tỏ tình nghe như câu quan họ,
    Duyên thắm duyên mộc mạc giữa làng quê:
    Gió Nồm mắc võng cành tre
    Gió Nam thổi mát trưa hè dịu êm
    Tâm tình thỏ thẻ trong tim
    Mà sao như đã...lời em hẹn rồi
    Sáng trăng , trăng sáng trên đồi
    Ngượng ngùng, quen , lạ, đôi môi ướt đều
    Hương đồng gió nội yêu yêu
    Tơ hồng đan chặt tím chiều nhớ thương
    Ôi khúc dân ca như lòng Anh và Em , vậy đó
    Cũng đập đà , chan thật , dễ thương
    Anh mang theo trên khắp nẻo đường
    Để mà yêu, mà đợi,
    Anh mong Em là đoá hoa đồng nội
    mãi mãi thơm hương sắc quê mình
    Anh mong Em là hoa cau , hoa bưởi
    Quyện tâm hồn tình nghĩa thuỷ chung
    Dù ai có những chuyến đi xa , thật xa
    Dù đến tận cùng trái đất
    Xin hãy mang theo lời tỏ tình chân thật
    Để nguyên lành, mộng mạc quê hương...

    @};-
  6. LeafandWind

    LeafandWind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2006
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Post lại ảnh đi bạn. Nhìn ảnh đọc truyện dễ tưởng tượng hơn. Mà post hình nào có bạn nữa.
    Tiếc quá, dạo này bận hôm nay mới vào đây đọc tiếp được. Tìm mãi mới thấy topic của bạn. Mình cho nó lên đầu nè
    Chờ bạn kể tiếp chuyện đấy
  7. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Chào mọi người. Mấy bữa nay T bận quá :)...
    Post lại hình à? Vậy thì post nhé. Nhưng cũng để một thời gian ngắn thui ha. Mong các bạn thông cảm.
    3 nhân vật chính của bộ phim nè. Hic... (nằm mơ cũng không ngờ chuyện mình giống phim thế).
    <removed>
    X - T - H
    Bi giờ đi công chuyện, tối về nếu sớm sẽ kể tiếp.
    Chúc mọi người weekend thật vui!
    Được tintin82au sửa chữa / chuyển vào 01:05 ngày 14/01/2007
  8. tomochut

    tomochut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2006
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, tối về kể điiiiiiiiiiiiiiiiiii
    3 cái ảnh này trông cũng giống diễn viên
  9. i2

    i2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2005
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Up lên cho mọi người cùng đọc
  10. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Mệt. Giường êm. Không gian êm đềm. Máy lạnh vừa phải. Thế mà trằn trọc lăn lóc chập chờn...
    Hóa ra khi chia tay người khác, cũng không dễ chịu hơn là bị chia tay bao nhiêu... X ơi, người bạn từ lớp 10 của tôi, chẳng bao giờ một lần làm tôi buồn - bây giờ tôi đối xử với X vậy sao? Hôm qua mấy giờ X ra khỏi ks? X về nhà bằng gì? X có ngủ ngon kô...
    Sáng 8h đã tỉnh vì vài cú phone của bạn bè. Rồi P gọi, bảo rảnh qua nhà P ăn tiệc tiếp, lần này là làm lễ ở nhà. H, X, Q, NT và vài bạn khác cũng sẽ tới. Nói với P: chắc T tới trễ chút được không? ok...
    Phone cho AP. Thật ra AP muốn gặp từ lúc tôi xuống sân bay. Tôi hẹn tối đó, rồi tối đó nói chuyện với H, đâu có gặp được. Lại hẹn bữa hôm sau. Rồi hôm sau đi cắt tóc, đi shop đi tiệc với H, tối về gặp X, đâu có gặp được...
    AP đang bận thi. Nhưng vẫn ra ngòai nghe máy. Bảo chờ 30'' nữa sẽ tới ks. Chỉ đủ thời gian cho tôi sửa sọan. Thật ra không muốn gặp AP cầu kỳ, nhưng đi shop với H H tòan lựa cho những thứ quần áo diêm dúa tôi chẳng có bộ đồ nào đơn giản, mà cũng đi ăn tiệc cưới nữa nên phải chải chuốt. Tóm lại buổi sáng đó hình như tôi cũng hơi diện một chút.
    AP đến đúng giờ, và vì đi thi, nên quần áo thật đơn điệu. Lại không có nhiều giờ, nên phải gặp ngay cafe của hotel, không gian và tâm trạng đều không thuận tiện... Buổi nói chuyện đầu tiên đã không được hòan hảo. Nhưng đôi mắt của AP làm tôi suy nghĩ nhiều. Mà hình như thái độ của tôi cũng làm AP nghĩ ngợi... Tuy nhiên tôi nhìn ra sự cương quyết của người con trai này. Anh bảo để anh chở tôi đến nhà P. Tôi cảm thấy thật sự không tiện, hôm qua vừa đòi chia tay X, hôm kia vừa "thề non hẹn biển" với H - hôm nay lại ngồi sau xe người con trai khác trước mặt X và H, thì coi thế nào đựơc... Tôi từ chối, và AP không vui... Tôi hẹn AP sáng hôm sau sẽ gặp lại, rồi vội vã đón taxi đi...
    Không đọng lại nhiều cảm xúc về AP.
    Chỉ bởi vì vẫn còn ám ảnh về X...
    Sắp sửa gặp X. Sẽ thế nào đây?
    Nhà P trong hẻm, taxi không thể vào được. Mà tôi thì không nhớ căn nhà nào, quận 4 kiếm nhà khó vô cùng. Bốc phone gọi H, H hỏi "T tới rồi hả? Đang đứng đâu? Ừ ừ đứng đó đi, rồi.... Ờ X đang ra đón T rồi đó..."
    Tưởng mình nghe lầm.
    Cái gì cơ?
    X ra đón.
    Tại sao không phải H?
    Tại sao không phải người khác?
    Tôi không hỏi. Tóm lại là tôi đã chán việc hỏi H những câu hỏi... Bao nhiêu năm, tôi vật lộn với những câu hỏi đủ mọi thể lọai dành cho H, có bao giờ H chịu trả lời trả vốn một lần cho đàng hoàng đâu?
    Từ trong kia X đi bộ ra đón tôi. Tôi giật mình:ô kìa, X đang mặc một cái áo sơ mi mà tôi gởi từ Úc về tặng dịp nào đó. Lúc đó còn nghĩ nhiều về X, muốn chọc X, muốn X ấn tượng về mình, tôi mua một cái áo rất đẹp, rất hợp mốt, nhưng cũng vì thế mà hơi "lập dị" một chút. X bảo X không dám mặc để chụp hình cho tôi coi. Nhưng hôm nay X lại mặc!!! X muốn nói gì với tôi??? Chiếc áo nhìn như ngày đầu tiên tôi nhờ anh bán hàng mặc vào để ngắm xem có hợp với X không...
    X nhìn bình thản và khoẻ khoắn, tôi ngạc nhiên, nhưng yên tâm. Thôi, nếu X cứng cỏi được vậy tôi cũng nhẹ lòng.
    Nhưng hai đứa không nói gì nhiều... Chuyện hôm qua dường như đã xảy ra từ rất lâu, không ai nhắc lại nữa. Đi bộ vào, tôi lén nhìn X, thấy X không hề vui, nhưng cũng chẳng buồn. (Nhưng chơi với X từ lớp 10, chẳng mấy khi nụ cười không có trên môi X - X luôn là người lạc quan và sống động).
    Vào tiệc, P lại dành riêng một bàn ngoài sân cho bạn cũ. Không hiểu sao, khi tôi và X đến, cũng chỉ còn một ghế trống, ngay bên cạnh H. Bạn bè bảo T cứ ngồi xuống đây rồi kiếm ghế cho X. Nhưng X bỏ vào trong nhà nơi đang diễn ra lễ cưới và chỉ những thành viên gia đình cô dâu chú rể đang toát mồ hôi thực hiện. Chuyện mới khuya hôm qua, bạn bè hình như chưa ai biết gì, vẫn vô tư. H và tôi cũng chẳng có dịp trao đổi riêng nhiều. Tôi lén nhìn theo X: X ngồi im lặng một mình trong một góc khuất trong nhà, nhìn chăm chăm lên nơi cô dâu chú rể đang đeo nhẫn lạy lục tổ tiên... Lại còn mỉm cười - nhưng tôi vẫn cảm giác không yên lòng - nhìn X bên trong góc tối đó lẻ loi và đơn độc quá!
    Không ai để ý. Dù sao, đây là đám cưới của người khác mà - chuyện vui kể mãi còn chưa hết, ai đâu nghĩ ra chuyện buồn...
    Nhưng tôi có thể làm gì?
    Chẳng lẽ tôi cũng vào ngồi chơi với X. Ở bất kỳ hoàn cảnh nào khác, rất có thể tôi sẽ làm vậy, nhưng với những gì vừa xảy ra tối qua giữa chúng tôi, tôi không thể...
    Lễ kết thúc giữa trưa, và cô dâu lên xe về nhà chồng.
    Vui thì thôi.
    Xe cô dâu chú rể mà kéo theo một lô bạn. Lại là tôi, H, X, Q, NT... P và K rủ chúng tôi qua nhà K chơi luôn. Mà dù sao hồi sáng H, Q đều lái xe đến nhà K rồi gởi lại để rồi ngồi chung xe với K bưng quả sang đón dâu.
    AP nhắn tôi vài tin... Như từ xưa khi tôi còn chưa về VN, ở Úc, vẫn nhận tin nhắn của AP... AP ơi, tôi thực sự không có nhiều chỗ cho những cảm động với tin nhắn của anh vào thời điểm đó, dù những tin nhắn đầy quan tâm...
    Đến nhà P thì 2 đứa nó lại lục đục làm lễ tiếp. (Khiếp, đám cưới nhiều lễ thế à?). H, Q, NT, tôi kéo nhau ra một chỗ, bàn thôi bây giờ tụi mình chuồn đi chơi. Đi ăn, rồi đi coi phim. Kêu thêm X đi. X từ chối, bạn bè cứ nài. Và X đồng ý. Q tự dưng nói: Mày có cái áo đẹp quá X, mua ở đâu vậy? (Bạn bè tôi toàn những người tương đối biết ăn mặc, trừ X). X chỉ cười, nói : quên rồi!
    Làm sao mà quên!!! Cái áo đó có in ba chữ Hán to đùng trước ngực, mà tôi chọc X đó là ba chữ ..."hận đàn bà"... X đã cười phá lên. X đã nói "Không bao giờ giận con gái, cho nên đối với anh 3 chữ này phải là "hận đàn ông" thì đúng hơn". Và chúng tôi đã cùng cười. Mới hôm kia thôi!
    Mọi người ngạc nhiên khi thấy tôi không ngồi sau xe X... X chở một bạn gái khác. Và dĩ nhiên H chở tôi.
    Còn 2 đứa trên đường, H hỏi hôm qua thế nào. Tôi nói thì chia tay rồi, hôm qua T nói hết rồi. H cười nhẹ. Hỏi lấy lý do gì. Tôi kể lại vắn tắt, bảo thôi lúc khác kể lại chi tiết cho nghe. Hỏi H thấy X có ổn không, T lo. H lại cười nhạt: nhìn nó bình thường mà. Tôi trách: sao hồi sáng không ra đón T mà để X ra, biết là hôm qua T với X nói chuyện mà... H nhún vai: H biết, nhưng lúc H nói chuyện với T, mới hỏi T đang ở đâu, thì thằng X đã đứng lên bảo để tao đi đón T rồi.
    Hỏi H: vậy chứ không biết ngăn X lại à? H quay đầu lại nheo mắt nhìn tôi cười cười: Đâu cần "giành giật" vậy làm gì T!
    Đi ăn ở tầng 13 Diamond Plaza. Nhìn xuống trung tâm Sài Gòn đẹp mê hồn. Nhưng chờ hoài X không tới. Tôi gọi phone X thì phone lúc reo lúc không reo. Lúc reo thì không ai bắt máy. Rồi sau đó thì tắt máy luôn.
    Q tủm tỉm hỏi: sao T không để X chở? Mà tối qua T H và X có "vụ án" gì mà H phải nhờ Q đưa chìa khoá cho T vậy? Tôi thở dài: tại hôm qua T chia tay X ở hotel. Q à, nói Q cũng nghĩ T và X không lâu dài...
    Ừ Q nói đúng.
    Q quen tôi qua H, P và K, vì Q học chung lớp với 3 đứa này từ cấp 3. Nên Q biết hồi xưa tôi và H yêu nhau, chia tay nhau, rồi tôi quen X. Rồi cũng chính Q, khi tôi khẳng định mình yêu X chứ không lợi dụng X, đã nói : không T không lợi dụng X nhưng thật ra T đang trốn chạy khỏi tình cảm với H bằng cách quen X. Tôi đã cười và nghĩ bụng K lầm rồi.
    Nhưng hoá ra bây giờ, chính tôi mới lầm, còn Q hình như là đúng!
    Lát sau thấy cô bạn X chở đi lên một mình. Hỏi sao, bạn nói: X lạ quá, chở S. đi lung tung, lạc tùm lum, mà X bữa nay lạ quá... Rồi cô nàng lại nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại câu "X lạ quá". Cô bạn này là người vô tư nhất nhóm.
    Hỏi X lạ sao. S nói: "Trời ổng lái xe ghê lắm, loạng quạng. Rồi hả, có lúc đang chạy sau cái xe tải, tự dưng X nói sao X muốn tông vô chết luôn cho rồi. S tưởng ông nói chơi, cái hỏi X giỡn gì kỳ vậy? Thì X nói xin lỗi S nha, tại X buồn quá. Nhưng hỏi là buồn gì thì ổng không nói, rồi cứ nói là buồn lắm. Rồi khi đến đây, X nói thôi X buồn lắm, không thể nào đi ăn và coi phim với mấy bạn, xin lỗi chút không chở S về được. Xong rồi ổng phóng xe về luôn, S giữ lại kiểu gì cũng không được".
    Nhìn qua H, H vẫn bình thản...
    Lúc coi phim tôi có nhắn tin cho X, hỏi : Sao X không đi coi phim với mọi người cho vui. Tôi chẳng biết nói gì hơn, không dám xin lỗi vì không muốn phải nhắc lại chuyện hôm qua, mà xin lỗi làm gì khi tôi sẽ không thay đổi quyết định? Nhưng cứ nghĩ về X về nhà một mình là tôi áy náy, cái cảm giác lẻ loi không có ai quan tâm nó đáng sợ lắm, tôi đã từng bơ vơ lẻ loi không ai quan tâm - tôi hiểu quá rồi. Nên tôi biết không nên, nhưng tôi vẫn nhắn tin cho X. Tôi muốn X biết rằng dù thế nào thì tôi luôn nghĩ đến X... Cho dù....
    Không biết tôi làm thế là nên hay không.
    Nhưng X không trả lời.
    Không bao giờ X trả lời tin nhắn của tôi nữa!

Chia sẻ trang này