1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhờ các bạn cho tôi một niềm tin

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tintin82au, 20/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    :)
    Valentine 2007.
    Sau một sự kiện, sau một buổi nói chuyện, sau tất cả thành thật, sau một đêm suy nghĩ, và sau khi lại rơi nước mắt...
    Đã quyết định, không còn dịp nào ý nghĩa hơn.
    ...Đang viết một lá thư tình gởi H.
    Cho lần đầu tiên, sau những đổ vỡ của 8 năm.
    Chả biết mình có làm chuyện ngốc xít không. (Tại sao trên đời này người ta chì chiết phê bình mắng chửi nhau thì dễ, mà nói lời yêu thương với nhau lại khó vậy nhỉ? <--- Đây là một trong những suy nghĩ của tối qua).
    Viết xong sẽ kể chuyện tiếp cho nghe.
    ^^/
  2. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Choài, viết xong cái mail lại tới giờ đi làm... :(
    ...
    Gởi đến mọi người một đoạn như quà Valentine.
    (trích email)
    "
    H à, có thấy rằng trong cuộc sống này lời yêu thương mình được nghe ít hơn những lời cay đắng nhiều quá không?
    Tại sao lại thế nhỉ? :)
    Chẳng lẽ người tốt (và đẹp hì hì) như T và H, chúng ta xui xẻo vậy sao?
    Vậy thì tại sao mình không nói với nhau những lời yêu thương nhau lúc còn kịp chưa ghét nhau thật sự hi ?
    Cho nên nhân dịp Lễ Tình Yêu này, T sẽ hào phóng tặng quà H luôn (món quà này quả thật không nằm trong dự định, nó là kết quả của vụ án chat đêm qua).
    Và T muốn nói là
    Hi, Valentine,
    I LOVE YOU
    !
    And I love your family too... From my heart, really, like I love my family.
    So dont be worry, we wont let them suffer...
    PS. Er... have I ever said I love you just simply and completely like that before? Maybe not yet... I''m bad, my fault. Sorry .
    And, did you miss my kiss there the Illy night? I do, too... I should have kissed you a bit longer, but the waiter was watching... So next time, đền cho. ('',...,'') "
    Đi làmmmmm..... !
    ^^/
    (Vẫn thanks mọi người watching / giving advice) ^.^
  3. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Ghi chú tí
    Trong cái email, chữ "I LOVE YOU" mình ghi bằng tiếng Việt không phải tiếng Anh đâu, nên tình cảm lắm hihi.
    Chẳng qua ý mình muốn dùng cái đọan đó như thông điệp gởi tới các bạn mùa Valentine này là "Mình yêu quí các bạn", nên đổi thành tiếng Anh.
    Kô biết ông H này đọc xong cái email có ngất xỉu kô nhỉ?
    Mà cũng chả bít him có thật sự iu mình kô nữa, hic hic, tội quá!
    (nguyên tắc từ nhỏ của mình là không iu đơn phương, không tỏ tình trc, thế mà lần này phá lệ rùi :P - vì tới giờ này mình vẫn không sure về tình cảm của H)
    Thôi đi thật đây, bye bye.
    ^^/
  4. goldfish911

    goldfish911 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    That''s sweet!
    PS: Vẫn thường xuyên theo dõi câu chuyện của em. (Công nhận là được ngủ đủ con người ta có khác.) Chúc tui em luôn vui vẻ hạnh phúc nhé.
  5. tomochut

    tomochut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2006
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Trùi ui, muốn nghe kể về đoạn này hehehhehe
    Làm mình nhớ darling quá
    Kể tiếp điiiiiiiiiiiiiiiii T ơi
  6. luulydalat1208

    luulydalat1208 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/07/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Chúc Tin Tin và người ấy một Valentine thật ấm cúng và đầy ý nghĩa
  7. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Trời, kô ngờ lần cuối cùng mình kể chuyện cách đây gần 1 tháng. Thời gian qua thật nhanh!!! ^_^
    ...
    Thứ 2.
    Đây cũng là ngày cuối trong 3 ngày tôi ở Renaissance ngó xuống dòng Sài Gòn mênh mông chan hoà. Tỉnh dậy sáng sớm, và bấm phone gọi nhắn AP đến. Dù thế nào tôi vẫn phải dành thời gian và đối xử với AP thật tốt.
    Mặc dù, thật sự, tôi đã nghiêng nhiều về quyết định dành cho H cơ hội cuối cùng của tôi. Bằng thái độ thân mật hôn lên má H tối qua, một phần nào tôi muốn nói với H điều đó.
    AP lên thẳng phòng tôi. Định pha 2 ly cà phê mix Bailey mời anh uống, nhưng AP không uống rượu chẳng uống cà phê, anh bị dị ứng. Một mình tôi một ly. Và chúng tôi nói chuyện. Nói nhiều chuyện. Bình thường và thấu hiểu như vẫn từng chat hàng đêm 2, 3h đồng hồ khi còn ở Úc.
    Có lẽ vì không khí khá lãng mạn sang trọng của khách sạn, AP hơi bị xúc động. Anh có nhiều khi tỏ vẻ muốn thu ngắn khoảng cách với tôi, không phải tôi không biết, nhưng cố tình giữ khoảng cách. AP vẫn khẳng định anh chờ đợi tôi về mối quan hệ thân thiết...
    Đang nói chuyện thì H gọi. 10h sáng.
    H bảo đang ở khách sạn Sheraton rất gần, tuần này H được giao làm một event tôn vinh giải thưởng của ngân hàng A tổ chức ở Sheraton cuối tuần. H mời khá nhiều nhạc sĩ và ca sĩ phục vụ trong ctrinh đó và H đang chỉ đạo ctrinh đó. H rủ tôi đến Sheraton chơi với H và sau đó đi ăn trưa.
    Rất bất ngờ! Vì nhiều lý do, một trong những lý do là cảm thấy lạ lùng (và cảm động) là anh chàng này ăn trúng gì mà đâm ra tình cảm thế, khác hẳn những lần trước tôi về thì lạnh lùng đến gặp cũng kô muốn tiếp, bây giờ đi làm cũng kêu mình tới chơi.
    Tôi thích. Không chỉ vì thích được ở gần H. Ngoài ra còn thích vì tính chất công việc H, tôi có riêng cty về tài chính và có rất nhiều dự án phát triển, nên tôi quan tâm những event lớn của các ngân hàng khác.
    Nhưng tôi đành từ chối.
    Gần như là một trong những lần hiếm hoi tôi từ chối H.
    H cũng bất ngờ vì điều đó. H hỏi dò "có hẹn với ai à?". Tôi cười chỉ nói sắp check out rồi đi ăn với H sợ về không kịp.
    AP cũng quan sát và rồi cũng hỏi "H phải kô?"...
    AP hỏi tôi rất nhiều về mối quan hệ với H, về ý định của tôi... Và bởi vì tôi chưa thực sự quyết định rõ ràng, tôi cũng không dấu AP về sự phân vân của mình. Anh nói, nếu tôi ở bên anh, tôi sẽ không bao giờ phải băn khoăn như ở bên H.
    Rồi tôi cũng checkout, đồng nghĩa với chia tay AP dù anh không muốn chút nào.
    .
    Từ thứ 3 đến thứ 5, tối nào tôi cũng gặp H.
    Tối thứ 3 H kéo tôi đi ăn đám cưới bạn H. Có cả B đi. B chỉ đi một mình. H ngồi giữa tôi và B, chỉ gắp đồ ăn cho tôi. Cả bàn bạn bè H ai cũng biết tôi qua lời kể của H.
    Tối thứ 4, chúng tôi nói chuyện business.
    Nói khái quát với H những bước đi của tôi từ ngày đầu tiên thành lập business. (Thời điểm thành lập business giữa năm 2005 tôi rất lạnh nhạt với H và chỉ mới connect lại với H sau điệp vụ email dấu mặt, và tôi cũng chẳng hiểu nhiều về H, cứ nghĩ H vẫn thích làm ca sĩ diễn viên - cho nên tôi làm việc thế nào chẳng nói nhiều với H).
    Nói với H những dự định tương lai của tôi.
    Nói rằng thật sự cũng đúng dịp tôi phải mở thêm cty mới, bởi vì cty hiện tại với partner cũ chúng tôi có quá nhiều mâu thuẫn (Các bạn tin không, 3hr trước khi tôi lên máy bay về VN, tôi và partner cãi nhau nảy lửa ngay cty trước mặt nhân viên tiếp tân, partner la lên "Tôi nhất định không thể làm việc chung với cô nữa", còn tôi cũng không kém đập bàn cái rầm "Nếu vậy đến lúc T về sẽ tính toán chuyện seperate" và bước thẳng ra cửa. Căng thẳng đến thế, mà tôi vẫn bỏ về VN chơi...). Nói với H hiện tại tôi có một dự định riêng với người bạn khác ở Úc, và cũng có nhiều rắc rối vì chưa giải quyết xong chuyện cty hiện tại.
    Hỏi H thấy sao, còn muốn làm chung không?
    Tại vì tôi vẫn có ý định quay về VN đầu tư, nhưng không phải là trong thời gian rất gần, tôi cần business hiện tại vững mạnh đã rồi mới tính chuyện mở rộng được. Và nếu H và tôi mỗi người một nơi, nếu H đầu tư có nhiều vấn đề, giả sử H ở cạnh tôi thì chẳng có gì phải băn khoăn.
    H luôn khẳng định H rất muốn tham gia. Cho dù H ở xa. H tin tôi. H có thể chờ ngày tôi về đầu tư, nhưng quan trọng là H vẫn muốn làm chugn từ bây giờ. Điều này chẳng khác gì một bước mở đầu mới mà nhất định H phải tham gia.
    H còn nói, H vẫn muốn đi Úc, nhưng không biết phải làm gì. Hiện tại hằng tuần H vẫn đi học Anh văn. (Trời ạ, từ ngày tôi ra đi, H vẫn cần mẫn đi học anh văn mỗi tuần, có bằng C xong rồi vẫn học vậy đó).
    Nói chuyện với H xong tối về, tôi lại suy nghĩ... H đã bày tỏ vậy rồi, tôi còn tính toán gì hả tôi ơi?
    ...
    Tối thứ 5, H rủ tôi đi ăn khai trương quán ăn mới mở của bạn H gần khu nhà The Manor. Chủ quán là một thanh niên trẻ thành đạt. Và khách dự toàn là những người thành đạt, trẻ trung, đều từng có giao tiếp trong công việc với H (H làm ngân hàng mà, quen rất nhiều trong giới kinh doanh). H chẳng cần giới thiệu tôi, vì hầu như với ai H cũng có từng kể về tôi rồi, giờ chỉ nhắc lại. Và bạn H đối xử với tôi rất trân trọng, thực sự tôi rất cảm kích H về điều này.
    Sáng thứ 6, H lại rủ tôi đến Sheraton coi tổng duyệt lần cuối.
    Event tổ chức ngay phòng đại tiệc của Sheraton, sẽ mời 700 vị khách đầu tư hàng đầu của ngân hàng A, thành viên Hội đồng quản trị ngân hàng A, vài chục phóng viên, thống đốc ngân hàng NN VN và một list dày đặc những nhân vật VIP khác. Lễ tôn vinh một lúc 3 giải thưởng của toàn quốc, khu vực Đông Nam Á và tạp chí tài chính khu vực dành cho ngân hàng tốt nhất năm. Program và event do H chỉ đạo. Tôi thực sự choáng, kô ngờ H của tôi 24 tuổi mà giỏi như vậy. Event hoành tráng vậy nên H thiết kế một dàn nhạc hoà tấu cổ điển dọc hành lang đón khách, và ca sĩ Thu Minh hát trong lúc quan khách nhập tiệc.
    Tôi đến thấy H mồ hôi nhễ nhãi tay bút tay điện thoại, lúc chỉ người này lúc gọi người kia, trong phút rảnh rỗi ghé tai tôi nháy mắt :"Sau bài hát chính Power of the dream, T thích cho tối nay Thu Minh hát bài gì?"... Lạy chúa! Có kiểu nào lãng mạn hơn nữa không? Tôi trợn mắt, bảo thôi đừng giỡn, ctrinh nghiêm túc vậy đừng giỡn. H cười cười suy nghĩ xong rồi bảo "Okay thôi vậy cho hát bài Saving all my love for you T thích kô?". Nhìn H chẳng biết nói sao. H nháy mắt: ok vậy quyết định vậy nha.
    Anh chàng chạy lên gặp manager của Thu Minh, nhắn vài câu. Thế là nửa tiếng sau đó nhạc playback bài Saving all my love for you vang lên, và đúng là Thu Minh hát thử bài đó thật.
    Một giờ hơn H cho mọi người mới tạm nghỉ đi ăn trưa. Ca sĩ Thu Minh, theo lời H thì cũng có quen thân với H từ lâu, không chỉ vì hồi xưa H học Cao Đẳng VH NT mà còn sau này H làm event mời Thu Minh nhiều, xuống sân khấu nhìn thoáng tôi mấy cái, rồi chào hỏi H:
    - Thằng bé này càng ngày càng đẹp trai nhỉ?
    H cười cười, nói tối chị nhớ hát lửa hơn dùm em. Thu Minh và manager và ban múa phụ hoạ (toàn các em gái trẻ trung xinh đẹp) rủ nhau đi ăn, Minh quay lại gọi lớn H:
    - Tụi chị đi ăn trưa em đi không H?
    H lúc đó đang hỏi tôi muốn ăn gì, quay người lại đáp đơn giản:
    - Dạ thôi chị, em có hẹn đi với bạn em rồi!
    H hỏi tôi muốn ăn chỗ nào. Tôi nói tốt nhất là ăn gần gần để chiều H về làm việc nữa, và chúng tôi chọn nhà hàng Rex. Lại đi bộ. H để xe ngay tầng hầm Sheraton, nhưng H rủ tôi đi bộ. Lại thong dong đi dưới nắng Sài Gòn, hai đứa.
    Nhìn H cổ áo bẻ lệch, tôi nhắc: "Cổ áo bẻ lệch kìa!".
    H quay qua, nhìn tôi nghiêm chỉnh "Vậy sao T kô sửa lại cho H? Còn hỏi làm gì."
    Và tôi lại đập hụt nhịp tim.
    H còn nhớ sao? Ngày xưa hai đứa chở nhau đi học thêm, đi chơi, đi ăn..., H hay mặc áo làm sao mà để mark cứ thò ra khỏi cổ. Tôi ngồi sau luôn đưa tay chỉnh lại cho H. H biết và chẳng bao giờ nói gì, tôi cũng chỉ chỉnh lại và chẳng nói gì. Nhưng gần như ngày nào ngồi sau xe H buổi sáng cũng thấy cái mark thò ra như vậy, đủ mọi loại áo (khiếp, một là anh chàng này thật ẩu tả, hai là áo nào cũng bị mark khó bảo, ba là chàng cố tình ...móc ra).
    Tôi đưa tay chỉnh lại cổ áo cho H, và anh chàng nhõng nhẽo nở nụ cười mãn nguyện nhìn cũng rất dễ yêu.
    H rủ cuối tuần đi coi kịch IDECAF, phải đi mua vé ngay vì IDECAF rất hay cháy vé. Tôi nói không phải về làm việc à? H cười bảo kệ tụi nó, chỉ đạo cả tuần rồi, giờ chỉ tổng dợt thôi, chút H về được. Tôi hỏi mua vé xa không? Từ rạp REX đi bộ tới IDECAF xa chết. H hỏi T mỏi chân sợ nắng thì nói, đi taxi. Tôi nói không phải vấn đề mỏi chân sợ nắng, mà sợ H trễ làm. H nhìn cái đồng hồ tôi tặng, nói là còn nhiều giờ.
    Thế là hai đứa lại đi bộ từ REX đến tận IDECAF mua vé kịch. Mua luôn 2 kịch. Cả tôi và H đều thích coi kịch (mà chưa bao giờ có dịp coi chung với nhau). Xong H nói thôi H phải về kiểm tra trước khi diễn tối nay, chiều nay T tới sớm với H nhé, nhưng H kô qua chở được tự đi taxi nhé. Tôi ừ. H mở túi móc cái tie ra, cái tie duy nhất tôi tặng, bảo là để nó trong túi từ sáng đến giờ nó nhăn quá, T về ủi dùm rồi thắt lại sẵn, chiều mang lại sớm cho H đón khách.
    Chưa kịp nói gì, H lại hỏi có giờ ủi không hay chiều T đi chơi?
    Dễ thương ghê. Hỏi H không có giờ thì sao (ý tôi là chẳng lẽ nỡ để H thắt cái tie nhăn nát này tiếp khách sao?)
    H hơi thất vọng, ngẩn ngơ thôi vậy thì thôi...
    Cười nói H ngốc, tôi về.
    Tự nhủ lòng: thật sự không thể đòi hỏi gì hơn ở H, dù chỉ một tiếng yêu...
    Có phải không?
    Được tintin82au sửa chữa / chuyển vào 12:14 ngày 09/02/2007
    Được tintin82au sửa chữa / chuyển vào 14:57 ngày 09/02/2007
  8. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Hi...
    Thật là tinh mắt!
    Sắp tới gòi, sắp tới gòi.
    Chúc Tomo Valentine & năm mới hoành tráng với nhìu hạnh phúc nhé. *wink*
  9. revenant

    revenant Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    483
    Đã được thích:
    0

    Chào chị, truyện của chị tiêu diệt gọn một ngày bận rộn của em rồi, đêm nay thì cứ gọi là khổ. Tưởng bắt đầu từ đầu năm 06 thì đã hết rồi, ai dè còn đến giờ và chưa thấy bóng dáng của kết thúc.
    Có cảm giác chị viết cái này là để luyện "văn", song cứ cho là truyện thật đi, rất có vẻ là thế :D.
    Em nghĩ 2 người là đôi oan gia trời sinh, ko làm sao thoát ra được. Kiểu này kiếp này chị mà ko cùng ông kia kết đôi thì dễ một mình lắm, tiên đoán bừa thế.
    Cá nhân thì thấy là chị quá nhạy cảm, phân tích từng cái nhỏ nhặt mà nhiều khi người ta chỉ làm một cách vô ý, để rồi dằn vặt mình. Có sự mạnh mẽ, và hơi mâu thuẫn là có cả sự mềm yếu. Mềm yếu một cách extreme luôn. Sao ko thử thẳng thắn, simple cho đời nhẹ nhàng và đơn giản hơn, vd nên dứt khoát tìm hiểu xem H kia nghĩ gì, tính gì, lo ngại gì; truy cho bằng đuợc rồi còn tìm hướng giải quyết, đối sách.
    Cuối cùng là chị post lại ảnh được ko, xem film mà ko thấy diễn viên cũng hơi bức xúc .
    Hope to hear from you soon .
    Được revenant sửa chữa / chuyển vào 03:19 ngày 10/02/2007
  10. tintin82au

    tintin82au Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2004
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Hì,
    Thật là tội lỗi vì tiêu diệt một ngày của em... Sorry hihi.
    Thành thật mà nói thì văn chương cũng là một trong những tài lẻ của T, đã từng viết truyện đăng báo ì xèo thậm chí đọat giải cao, nhưng không quyết định theo con đường văn chương. Cho nên nếu có viết "văn vẻ" quá thì chắc là bệnh nghề nghiệp thôi. Vì nếu muốn "luyện văn" thì T viết hẳn truyện đăng báo có cả nhuận bút, tài kô cao nhưng làm chuyện đó chắc cũng không quá khó so với những gì mọi người đã chứng kiến về câu chữ :P
    Còn đây là truyện thật mới đau khổ.
    Cũng thú thật là chẳng bao giờ nghĩ / hy vọng / tưởng tượng / mong chờ ra mình lại có thể có một câu chuyện như tiểu thuyết vậy.
    Người nào có máu văn vẻ nghệ sĩ trong người đều nhạy cảm. T cũng vậy, thậm chí nhạy cảm quá mức. Và có vẻ H cũng thế luôn. Nhưng ở một góc độ khác, hai đứa lại cũng là người thực tế đến trần trụi - do đó càng tạo ra mâu thuẫn, mâu thuẫn với chính bản thân và ảnh hưởng đến người khác. Khổ là thế.
    Bởi vậy, câu chuyện này không viết ra kỹ từng chi tiết, thì quanh T chẳng ai hiểu rõ ngọn ngành, người khuyên A, người khuyên B, hầu hết không áp dụng được - và càng làm người ta đánh giá mình sai lầm, lại càng tạo ra khỏang cách với xung quanh.
    Thẳng thắn và nhẹ nhàng đâu phải không có.
    7 năm đầu tiên, 3 lần về VN, lần nào cũng hết nhẹ nhàng đến ép uổng H ra nói chuyện một bữa.
    H không chịu ra mặt cũng cố phone hoặc email mà hỏi cho ra lẽ, nếu không trắng trợn ngắn gọn thì xa xôi bóng gió.
    Tất tần tật đều không đem lại kết quả.
    Nên mới đẻ ra "truyện" này đó chứ. :((
    Thôi cũng sắp hết rùi hihi. 8 năm trời, đã kể đến tháng 7 năm ngóai rồi còn gì. :P
    Vậy đi, mai Chủ nhật T sẽ post lại mấy hình đã post trong vòng khỏang 6-12h gì đó rồi lại lôi xuống. Heng?
    Hihi. [r32]

Chia sẻ trang này