NHỚ GÌ NỖI NHỚ CHƠI VƠI Nhớ gì nỗi nhớ chơi vơi Thơ xanh nồng đượm nào lạt phai Giòng nước hạ đài lúc nét ngài Chua cay thuần túy xoa trang trọng Sông trôi nước chảy vì dấu hài
Đã lòng cô gái ngón tay Thiếu niên gối lẻ thơ ngây tan tành Xuôi đò dệt vải buông mành Hiên hàng xóm ở phong phanh gió hàn Mỏng manh hương đượm thời gian Hôm nay túi rỗng tro tàn chừng đâu Lá mơ rơi chửa vườn dâu Xuống cô hàng xóm dãi dầu mộng mơ
Hương nhài lá rụng miệt mài Vũ đài giấc mộng hạ đài chuông ngân Bờ mông cỏ héo oán than Bước chân tản mác tầm xuân vỗ về Không nguôi tròn giấc đường về Dẫu chìm khuất dẫu tê tê chập chờn Trăng say vô nghĩa tâm hồn Đường dài tròn giấc cô đơn êm đềm Mặn nồng mộng ảo hồn đêm Xế chiều chăn gối thân mềm tượng trưng Nhành lê son phấn nhớ nhung Đớn đau hơi ấm thẹn thùng cô đơn
Tiếc trinh tiết nhớ gầy vai Ngẩn ngơ thôn xóm nghe đài lũy tre Xuân thì buồn thảm ê chề Trắng trong nắng hạ nặng thề đắng cay Đồng quê giòng nước phơi bày Lửa tình duyên sẽ thân này sang ngang Cuối trời may rủi đồng sàng Dứt day vi vút bàng hoàng con chim Năm xưa buồn bã đồi sim Im lìm chan chứa ngập chìm giấc mơ Đến yêu buông thả hẹn hò Qua chàng yêu thiếp lắng lo núi rừng