1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nhớ về Hà Nội.

Chủ đề trong 'Đức (German Club)' bởi Nhoc-kho-tinh, 07/12/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lovewillpassmeby

    lovewillpassmeby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    <!--Sign_Start--><DIV id=0></DIV><PRE>
     </PRE>[/sign]
    Tớ nghĩ hoa sữa có 1 đặc trưng rất nổi bật đó là mùi thơm của nó ko lẫn đi đâu được. Hoa sữa tốt nhất nên ngửi nó xa xa,mùi thơm thoang thoảng còn nếu mà nhiều quá sẽ trở nên rất hắc, thậm chí còn làm cho người ta có cảm giác đau đầu nữa... Hoa sữa nở vào mùa thu, khi tiết trời se lạnh..Hoa sữa bay bay trong gió, như những trận mưa hoa.. .Được đi dưới con đường Nguyễn Du ven hồ Thiền Quang, tay trong tay với một ai đó thì con gì bằng.......
    Tiếc là đường Nguyễn Du bây giờ chỉ còn vài cây hoa sữa ở đoạn đầu, còn đâu đã bị chặt gần hết...
    Mà có bạn nào biết cây hoa xưa ko nhỉ, ngày xưa hồi học cấp 3, gần trường có mấy cây hoa xưa nở rất đẹp, hoa nở vào tầm tháng 3, bung ra trắng xoá, những bông hoa trông rất giản dị chỉ nhỏ li ti nhưng khi đã nở thì giỗng như những bông hoa tuyết đang rơi....Cực kì lãng mạn...
    Nhắc đến lại nhớ đến trường cấp 3 thân yêu của mình,nằm ngay cạnh Hồ Tây, thỉnh thoảng trốn học đi cửa trước về cửa sau...Có lần còn bị thầy giáo chủ nhiệm ra tận Hồ tây đoạn Quán cá điệu về can tội bùng tiết thực hành lý, nhớ lại vẫn thấy có cảm giác ớn da gà khi nhìn thấy mặt thầy....hic bây giờ thì...Thời oanh liệt nay còn đâu...
    Được lovewillpassmeby sửa chữa / chuyển vào 06:14 ngày 25/08/2004
  2. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    Nếu như không nhầm thì tên là hoa sưa chứ không phải hoa xưa. Hoa sưa trước có rất nhiều trên đường Phan Đình Phùng, hoặc trong Bách Thảo. Cách đây khoảng 7-8 năm thì chú ý, vẫn thấy còn, lâu rồi không để ý nữa bây giờ không rõ còn không, trên PĐP thì hình như vẫn giữ, chắc nhà bạn cũng loanh quanh trên khu đó. Hoa sưa có vào dịp mưa bụi mùa xuân nên rất hợp cảnh vì cánh hoa sưa cũng trắng toát li ti như vậy. Vẫn còn nhớ thưở nhỏ đến Tết thích vào Bách Thảo xem chọi gà mỗi khi có gió, hoa rơi nhiều thành từng đợt trắng xóa, giờ so sánh với tuyết rơi bên này đúng là cực kỳ giống.
  3. ctech

    ctech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    Nếu như không nhầm thì tên là hoa sưa chứ không phải hoa xưa. Hoa sưa trước có rất nhiều trên đường Phan Đình Phùng, hoặc trong Bách Thảo. Cách đây khoảng 7-8 năm thì chú ý, vẫn thấy còn, lâu rồi không để ý nữa bây giờ không rõ còn không, trên PĐP thì hình như vẫn giữ, chắc nhà bạn cũng loanh quanh trên khu đó. Hoa sưa có vào dịp mưa bụi mùa xuân nên rất hợp cảnh vì cánh hoa sưa cũng trắng toát li ti như vậy. Vẫn còn nhớ thưở nhỏ đến Tết thích vào Bách Thảo xem chọi gà mỗi khi có gió, hoa rơi nhiều thành từng đợt trắng xóa, giờ so sánh với tuyết rơi bên này đúng là cực kỳ giống.
  4. lovewillpassmeby

    lovewillpassmeby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Nhà tớ ở Đội Cấn ấy ạ, còn tớ học Chu Văn An nên toàn đi đường Hoàng Hoa Thám về thôi... ở đầu đoạn đường Thuỵ Khuê và cả trên đường Hoàng Hoa Thám có rất nhiều cây hoa này, đúng là tên của nó là Sưa thật, tớ nhầm đấy ....Hôm nào trời gió hoa rơi li ti xuống trông giống tuyết rơi thật đấy nghĩ lại lại thấy xao xuyến bồi hồi .........
  5. lovewillpassmeby

    lovewillpassmeby Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Nhà tớ ở Đội Cấn ấy ạ, còn tớ học Chu Văn An nên toàn đi đường Hoàng Hoa Thám về thôi... ở đầu đoạn đường Thuỵ Khuê và cả trên đường Hoàng Hoa Thám có rất nhiều cây hoa này, đúng là tên của nó là Sưa thật, tớ nhầm đấy ....Hôm nào trời gió hoa rơi li ti xuống trông giống tuyết rơi thật đấy nghĩ lại lại thấy xao xuyến bồi hồi .........
  6. mizuftu

    mizuftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    760
    Đã được thích:
    0
    có nhiều người nhầm hoa Sưa với hoa Sữa - điều này mizu nghe khi Đài truyền hình HN fát sóng chương trình HN xưa và nay, chính mizu cũng chẳng biết là hoa Sưa ntnào khi mizu ở HN ... có thể là đã từng tận mắt nhìn thấy mà ko biết, vì hồi học Chu Văn An cũng đi học về qua đường Phan Đình Phùng, thấy có nhiều hoa nhỏ li ti bay lắc rắc trên đầu lắm
    vậy là cất công đi kiếm ảnh về hoa Sưa để mọi người cùng được biết
    hoa Sưa hồ Tây ( lovewillpass... có thấy quen ko )
    vòm lá xanh
    ngửa cổ lên nào
    rồi bây giờ nhìn xuống
    Mùa xuân dâng đầy trong gió
    Toả vào phố xá thênh thang
    Chiều Hà Nội chợt mênh mang
    Buồn chia đều trong niềm nhớ.
    Cũng chẳng phải vì vô cớ
    Hẹn nhau dưới gốc hoa sưa
    Những nụ hoa nhỏ như mưa
    Vương đầy tóc em một thuở...
    hoa rụng
    ( cảm ơn những bức ảnh của các bạn yêu HN )
  7. mizuftu

    mizuftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    760
    Đã được thích:
    0
    có nhiều người nhầm hoa Sưa với hoa Sữa - điều này mizu nghe khi Đài truyền hình HN fát sóng chương trình HN xưa và nay, chính mizu cũng chẳng biết là hoa Sưa ntnào khi mizu ở HN ... có thể là đã từng tận mắt nhìn thấy mà ko biết, vì hồi học Chu Văn An cũng đi học về qua đường Phan Đình Phùng, thấy có nhiều hoa nhỏ li ti bay lắc rắc trên đầu lắm
    vậy là cất công đi kiếm ảnh về hoa Sưa để mọi người cùng được biết
    hoa Sưa hồ Tây ( lovewillpass... có thấy quen ko )
    vòm lá xanh
    ngửa cổ lên nào
    rồi bây giờ nhìn xuống
    Mùa xuân dâng đầy trong gió
    Toả vào phố xá thênh thang
    Chiều Hà Nội chợt mênh mang
    Buồn chia đều trong niềm nhớ.
    Cũng chẳng phải vì vô cớ
    Hẹn nhau dưới gốc hoa sưa
    Những nụ hoa nhỏ như mưa
    Vương đầy tóc em một thuở...
    hoa rụng
    ( cảm ơn những bức ảnh của các bạn yêu HN )
  8. mizuftu

    mizuftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    760
    Đã được thích:
    0
    Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
    Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
    Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
    Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ​
    "Những cơn mưa tháng Bảy sầm sập nghiêng cả bầu trời đổ xuống từng khối nước, hình như giúp cho hàng cây xanh mướt dọc các con phố yên ả, hiền lành bật ra các chùm nụ màu cẩm thạch nhạt, trang nhã, lăn tăn, li ti, và khi đêm phủ bức màn voan đen trong suốt thì xoè nở những cánh mỏng bé xíu trắng dịu toả hương ướp cả không gian, quyện chặt mọi vật trong mùi thơm nồng nàn... Hoa sữa... "
    Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời
    Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa
    Hoa sữa thơm đến chừng khó thở
    Đến vô tri nhưng cũng toả hương trời
    Bởi biết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
    Nên hoá vàng rồi tàn đi rất vội
    Không biết thương yêu mình đấy cũng là tội lỗi
    Thương yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình
    Sợ người ta không gọi đúng tên mình
    Hoa hiến cạn đến nguồn hương trinh bạch
    Hoa chẳng hiêu đời vô tình khắc nghiệt
    Người nhắc đến hoa kia khi nhớ đến hương này
    Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì
    Lấy vạt áo tôi bọc về hương quí
    Lấy vội những chồi nụ lòng đau vô lí
    Nhưng biết lấy gì quên được tình si?

    vội vã trở về vội vã ra đi
    chẳng thể nào qua hết từng con phố
    thôi đành ru lòng mình vậy
    vờ như .... ​
  9. mizuftu

    mizuftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    760
    Đã được thích:
    0
    Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
    Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
    Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
    Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ​
    "Những cơn mưa tháng Bảy sầm sập nghiêng cả bầu trời đổ xuống từng khối nước, hình như giúp cho hàng cây xanh mướt dọc các con phố yên ả, hiền lành bật ra các chùm nụ màu cẩm thạch nhạt, trang nhã, lăn tăn, li ti, và khi đêm phủ bức màn voan đen trong suốt thì xoè nở những cánh mỏng bé xíu trắng dịu toả hương ướp cả không gian, quyện chặt mọi vật trong mùi thơm nồng nàn... Hoa sữa... "
    Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời
    Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa
    Hoa sữa thơm đến chừng khó thở
    Đến vô tri nhưng cũng toả hương trời
    Bởi biết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
    Nên hoá vàng rồi tàn đi rất vội
    Không biết thương yêu mình đấy cũng là tội lỗi
    Thương yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình
    Sợ người ta không gọi đúng tên mình
    Hoa hiến cạn đến nguồn hương trinh bạch
    Hoa chẳng hiêu đời vô tình khắc nghiệt
    Người nhắc đến hoa kia khi nhớ đến hương này
    Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì
    Lấy vạt áo tôi bọc về hương quí
    Lấy vội những chồi nụ lòng đau vô lí
    Nhưng biết lấy gì quên được tình si?

    vội vã trở về vội vã ra đi
    chẳng thể nào qua hết từng con phố
    thôi đành ru lòng mình vậy
    vờ như .... ​
  10. mizuftu

    mizuftu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    760
    Đã được thích:
    0
    tự dưng thấy nhớ ... khủng bố cả nhà mình bằng một loạt bài về hoa sưa và hoa sữa mọi người ráng chịu trận vậy
    mizu biết ở box mình còn có vài người nữa học FTU đọc truyện này sẽ thấy có gì đó thân thuộc , thấy nhớ những ngày học ở đó ...
    Mùa hoa sữa đi qua​
    Đinh Lê Hương
    (ĐH - Ngoại thương Hà Nội)
    Gửi một người và một mùa hoa sữa...
    Chia tay... Kim áp mặt vào khung cửa, lặng lẽ nhìn theo Duy bước xa dần. Trời lắc rắc đổ mưa. Ánh đèn cao áp vàng vọt. Chẳng có ai dại gì ra đường vào giờ này. Chỉ có một mình Duy, cô đơn giữa bốn bề vắng ngắt. Ra đến cổng khu, Duy quay đầu nhìn lại. Cái hất tóc quen thuộc và sống mũi cao trông nghiêng làm cô nao lòng. Nước mắt trào ra, cô cắn môi "Kim, không được khóc, hết rồi". Thế là cuối cùng tất cả đã kết thúc, giống như dự báo chúng của lũ bạn nhẫn tâm khi biết hai người chính thức yêu nhau. Nhưng mà tại sao nhỉ? Cô và Duy đã là một cặp đẹp đôi đến thế cơ mà! Qua làn nước mắt, cô vẫn nhận thấy cây hoa sữa trước sân rụng hết hoa vì bị gió quật... Và một mùa hoa sữa đã qua...
    Họ đã học ở hai lớp cạnh nhau trong suốt ba nZm cấp ba, mà không hề có một chú ý nào cả, dù là nhỏ nhất đến nhau. Cô chỉ biết rằng đó là một thằng con trai lớp Lý, có vẻ hiền trong số những thằng con trai táo tợn ở cái lớp ngịch nổi tiếng toàn trường ấy. Duy chỉ biết rằng cô là một đứa con gái lớp Pháp, trông xinh xinh, điệu điệu, chắc là cũng rắc rối như phần lớn những đứa con gái khác và làm mục tiêu của một vài thằng con trai lớp mình. Thế là hết. Nếu như không có một bữa sinh nhật trong mưa của Thuỷ, nếu như xe máy của cô không hỏng vào lúc ra về, nếu như Duy không tốt bụng đưa giúp "Cô bạn mới quen" của Thuỷ đến tận nhà, chắc có lẽ đến già họ cũng chỉ là những người quen biết nhau sơ sơ. Và chắc chắn là không có cuộc chia tay ngày hôm nay, lặng lẽ, âm thầm nhưng đầy nước mắt và đau đớn.
    Cô còn nhớ rất rõ, tất cả bọn bạn thân đều tròn mắt ngạc nhiên khi thấy cô đi với Duy dù chỉ là đi chơi đơn thuần. "Mày á? Duy á? Sao lại thế được?". Nhưng tại sao lại không! Duy đẹp trai, hơi gầy, học giỏi và chơi thể thao giỏi. Còn cô thừa hưởng ở mẹ một gương mặt đẹp hài hoà một cơ thể cân đối, chuẩn trong mắt bọn con trai. Và cả đặc điểm dễ xiêu lòng trước những gương mặt đẹp cùng với tài thể thao. Cô không thể nhớ đã bao lần đi cổ vũ cho đội bóng ném của Duy, hò hét y như ủng hộ cho chính lớp mình, quá khích y như bọn con trai và rầm rộ y như đang theo chân đội tuyển quốc gia chính cống. Cô đã tự hào khi nghe thấy những tiếng xì xào của bọn con gái đứng chung quanh "Cái thằng số 9 chơi hay thế, lại đẹp trai nữa". Số 9 đương nhiên chính là Duy. Duy luôn mang con số ấy, vì nó đẹp như Duy vậy. Sau đó là bao ánh mắt ghen tị đổ về phía mình khi thấy sau một hiệp, Duy bước về phía cô và cười, nhễ nhại mồ hôi. "Kim sắp thành một "hô- li - gân" rồi đấy". Cô vênh mặt: "Chứ sao? mà vẫn xinh như thường phải không ?" Chắc chắn Duy cũng không thể quên, Duy đã sung sướng như thế nào khi biết bọn con trai cùng lớp nói "Người yêu Duy vẫn "xịn" nhất, Duy nhỉ? Thằng này thuộc dạng "Đâm sau lưng chiến sĩ", anh em ạ. Mình "cưa" từ hồi xưa chẳng được, tự nhiên lại thấy mặt hôm họp lớp hoá ra là bồ thằng Duy. Đau thế". Và cả hai người đều yêu hoa sữa. Cô yêu hoa sữa, cái loài hoa "Vì hết mình yêu nên xấu đến ngậm ngùi" ấy đến lạ thường.
    Cô sẵn sàng đứng cả đêm không ngủ chỉ để ngửi hương hoa sữa, hương hoa bay khắp khu nhà gợi cho cô nhớ về những kỷ niệm đã qua, những kỷ niệm ngọt ngào và cay đắng. Và cũng bởi vì cô biết mình chẳng bao giờ có thể yêu người nào được như hoa sữa yêu. Hoa sữa nồng nàn, hoa sữa thuỷ chung và hoa sữa lặng lẽ hết mình. Còn cô, dù có yêu Duy đến thế nào đi nữa, cũng vẫn không thể bằng yêu chính bản thân. Không thể nào nồng nàn, không thể nào hết mình như thế...từ ngày cô và Duy yêu nhau, cây hoa sữa trước sân có thêm một người tri kỷ. Hai người đã đi với nhau qua bao phố phường Hà Nội, chỉ để đắm mình trong mùi hương quen thuộc ấy, và để nói với nhau bao dự định tốt đẹp cho tương lai. Làm sao cô có thể quên, làm sao cô quên được!
    Nhưng bọn bạn đã nói "Mày với thằng Duy không yêu nhau lâu được đâu. Bọn tao chắc chắn mà". Và người ngoài bao giờ chẳng có lý hơn, bao giờ chẳng sáng suốt hơn cho dù cái lý lẽ ấy đúng một cách tàn nhẫn và lạnh lùng. Ngoài những buổi đêm đứng lặng trong hương hoa sữa ra, cô là một đứa con gái không hề mơ mộng, luôn ý thức được vẻ đẹp và nhiều điểm mạnh khác của mình, luôn thích những trò khiêu khích bọn con trai và làm cho chúng điêu đứng. Cái đặc điểm ấy chẳng hề mất đi kể cả khi cô đã có Duy. Cô yêu Duy song vẫn thích duy trì những trò chơi chết người ấy. Trong cô luôn có hai con người, còn Duy thì không, lúc nào Duy cũng đúng như những công thức vật lý, rõ ràng rành mạch như một bài giải mẫu và lại yêu cô đến mức không thể chấp nhận được một sự đùa vui nào khác. Rồi bạn Duy nói "Mày chẳng giữ được nó đâu, Duy ạ! Mày hiền quá, mày tốt quá, mày thẳng thắn quá và mày chẳng "đời" tí nào. Còn nó đẹp nhiều thằng thích, lúc nào cũng vây quanh, điệu, thích được chiều, lại còn có máu vZn chương mơ mộng nữa... Những đứa như thế là vợ người chứ không phải vợ mình". Nhiều khi cô tiếc, giá như cô và Duy không có những đứa bạn quá tốt như thế, thì có khi đã yên lành. Giá như người ta đừng khôn ngoan như thế, đừng đưa ra những nhận xét trần trụi quá như thế thì có lẽ cô và Duy đang ở bên nhau, ngọt ngào và hạnh phúc. Nhưng ở đời chẳng bao giờ lại không có chữ "giá như"... Và thế là nghi ngờ, rồi hiểu nhầm, rồi cãi nhau, rồi cả hai người cùng kiêu hãnh, rồi chia tay khi mà vẫn còn yêu nhau tha thiết...Bây giờ cô mới hiểu nếu như người ta bớt kiêu hãnh đi một chút thì có lẽ người ta đã hạnh phúc hơn nhiều. Nhưng lòng kiêu hãnh của con người thật đáng sợ, nhất là ở những người như cô, nhất là lòng kiêu hãnh của thời thiếu nữ... và cây hoa sữa trong sân lúc nồng nàn mùi hương quyến rũ lúc nhạt nhoà khi tàn phai lúc vui vẻ với một bầy trẻ con chơi đùa trong những ngày nghỉ học, lúc cô đơn lặng lẽ tái nhợt trong mưa luôn hiện lên như một chứng nhân âm thầm..
    Chia tay... thế giới chẳng còn màu sắc, cùng chẳn còn âm thanh. Đó là những thứ cô nhận thấy chỉ khi hằng đêm đứng đối diện với cây hoa sữa. Còn bình thường, cô trở lại với những cuộc vui, với những hội bạn mà trước kia, vì Duy, cô đã từ chối tất. Cô thấy bọn bạn nói Duy lao đầu vào học. Duy gầy hơn và buồn bã hơn trước. Đã ít nói rồi lại càng ít nói hơn. Nụ cười ngày xưa chỉ còn thấp thoáng bên những sân tập bóng. Đã bao lần cô đi qua và biết chắc rằng có Duy ở trong đó, chắc chắn rằng đội của Duy đang thi đấu và chắc rằng Duy cũng đang cần cô, một "cô người yêu" dễ thương xinh xắn đứng ngoài rìa sân đấu, cổ vũ hết mình để Duy lao lên phía trước. Nhưng đó cũng là từng đấy lần cô cấm mình không được bước chân vào trong đó. Vì cô biết rằng chỉ cần một lần nhìn thấy Duy, một lần nhìn thấy hình dáng quen thuộc ấy, cô sẽ không kìm được mình. Hoặc cô sẽ oà khóc rồi lại thêm một đêm không ngủ, đứng thầm thì với cây hoa sữa, mà cô đã thề không cho phép mình được mềm yếu như trước. Hoặc cô sẽ chạy đến, lau mồ hôi cho Duy rồi cười "Duy tuyệt lắm! Number One". Mà cô lại không bao giờ được phép hạ mình như thế. Thế là cô đành đi qua, mắt nhìn thẳng ngẩng cao đầu, cao ngạo và tự tin như cô vẫn thường thế. Thỉnh thoảng có gặp nhau, cô và Duy cùng quay mặt đi để rồi sau đó cả hai lại ngoảnh lại đằng sau đầy nuối tiếc xót xa và đau đớn âm thầm.
    Chia tay... NZm thứ nhất đại học trôi qua như một giấc mơ. Lộn xộn như một bức tranh lập thể và ngZn nắp như từng bậc cầu thang giống nhau đến nhàm chán. Thời gian trôi như dòng chảy của một con sông, mặt trên hiền hoà tĩnh lặng nhưng mặt dưới gầm thét réo gào với con xoáy bất thần. Cô vẫn chưa thể quen với những ý nghĩ mình đã mất Duy mãi mãi. Lúc nào cô cũng có cảm tưởng rằng cô và Duy chỉ đang giận nhau vì một sự đỏng đảnh nào đó của cô. Mỗi khi điện thoại reo hoặc có tiếng chuông cửa vào cái giờ quen thuộc ấy, cô lại nghĩ rằng sắp sửa được nghe thấy giọng nói ấm áp của Duy "Kim ơi, Duy xin lỗi...", dù rằng đó luôn là lỗi lầm của cô, còn Duy luôn luôn đúng. Dù rằng cô không thiếu người theo đuổi, không thiếu người vây bọc xung quanh. Họ cũng đẹp trai như Duy, cũng hiểu cô như Duy, cùng giỏi giang như thế, thậm chí còn hơn Duy nhiều mặt nữa... Song họ không phải là Duy! Lần đầu tiên nhìn thấy Duy và người con gái ấy, cô choáng váng suýt ngất.
    Lần thứ hai cô khóc. Và lần thứ ba cô hiểu rằng cô thực sự mất Duy. Nhưng cô sẽ vượt qua tất cả. Cô ấy không xinh đẹp như cô, không điệu đàng như cô và đương nhiên cũng không rắc rối như cô. Trong khi tóc cô dài đến ngang vai buông xoã, và có mùi hương hoa sữa thì tóc cô ấy rất dài, thắt bím đằng sau nghiêm nghị. Trong khi cô Zn mặc đẹp và luôn thu hút sự chú ý của đám đông thì cô ấy đơn giản và hết sức bình thường... Nhưng cô ấy hợp với Duy hơn. Chắc chắn cô ấy không bao giờ bị lạc lõng giữa một đám bạn thân của Duy cùng những người yêu của họ, chắc chắn cô ấy và Duy chẳng bao giờ cãi nhau vì hiểu lầm ghen tuông giận rỗi rất trẻ con...Chắc chắn rằng Duy không bao giờ phải từ bỏ quá nhiều những thói quen của mình cho cô ấy. Cô vẫn biết rất nhiều điều về Duy qua Thủy. Chẳng hạn như Duy vẫn giữ thói quen tối tối đi làm thêm về lại lặng lẽ thả xe qua các phố phường vào mùa hoa sữa nở; rằng Duy và cô ấy không bao giờ đi với nhau như kiểu trước kia cô và Duy đã từng đi; rằng cô ấy không bao giờ theo Duy tới các sân bóng và rằng có những đêm Duy không ngủ, khung cửa sổ vẫn sáng đèn, còn tập vẽ của Duy cứ dầy lên cùng nZm tháng, những bản vẽ hình như luôn quyện trong mùi hương hoa sữa, những bản vẽ không cho ai xem bao giờ... Rằng cô ấy biết hết và chấp nhận tất cả...
    Cô lại đứng áp mặt vào khung cửa sổ. Buổi sáng là ngày hội trường của nhóm học sinh đồng khoá. Cô quay về trường cũ, mặc bộ áo dài màu tím Huế dịu dàng. Ngồi trong sân trường tràn ngập nắng, và lặng lẽ nghe Duy hát. Tiếng ghi-ta bập bùng, những ngón tay thân quen lướt trên giây đàn và gương mặt Duy nghiêng nghiêng, đẹp thánh thiện. "Ngày xưa, tôi thầm yêu một nàng thiếu nữ. Tóc em mềm như gió mùa thu. Ngày xưa khi hoa sữa thơm hương mặt hồ, khi tôi mới biết yêu lần đầu, tôi đã nói yêu em trọn đời... Nhưng không hiểu vì sao tình yêu tan vỡ....Như hoa ven mặt hồ, tàn theo gió mùa thu..." ***
    Cô cắn môi, ngZn không cho nước mắt tràn ra, người nổi gai rồi run bần bật. Duy! tại sao cô và Duy, và cả cô ấy nữa phải khổ như thế? Nhưng cô không thể quên, không thể nào quên được! rồi buổi chiều Quân nói: "Kim...là người yêu của Quân nhé?" Quân đẹp trai, hào hoa và quyến rũ. Cô chẳng có lý do gì để từ chối. Và lại, đã từ lâu tình yêu trong cô không còn một màu sắc nào cả. Và dù sao cô vẫn có một khoảng trời riêng của mình, một khoảng trời tràn ngập hương hoa sữa. Cô thở dài, thế nào đi nữa thì cuộc sống vẫn cứ trôi.
    ... Cô ứa nước mắt, quay mặt vào trong phòng. Vì cô biết, ngoài kia có một người vừa đến để đứng dưới vòm cây hoa sữa. Người ấy cũng như cô, yêu hoa sữa hết mình, nuối tiếc những điều đã qua, chẳng chờ đợi gì ở điều đang tới, đau đớn vì kỷ niệm cũ ùa về, sôi sục vì một hình bóng cũ, nhức nhối về một tình yêu lặng thầm không thể mất, song lại cũng kiêu hãnh đến không ngờ...
    Mà hoa sữa vẫn nồng nàn và mong manh như một ảo tưởng. Và lại một mùa hoa sữa đi qua.

Chia sẻ trang này