1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài báo hay

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi biendaikho, 04/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Không biết cái Hoa Biển này người ta làm lại chưa nhỉ ?
    Hoặc là làm tiếp , hoặc là trùm một cái bao cao su lên để tuyên truyền phòng chống HIV /AIDS , chứ để như thế này thì lạnh quá !
  2. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    Những bài báo hay

    NHỮNG CÔNG TRÌNH ĐANG "TRÊU NGƯƠI" DƯ LUẬN

    Tai tiếng về những công trình ?oquái đản? này đã và đang để lại hậu quả rất nặng nề trong dư luận xã hội. Mặc dù chưa ?obùng nổ? như vụ án Rusalka, song đã đến lúc cần mổ xẻ trách nhiệm của những người có liên quan.

    HOA BIỂN HAY ?oQUÁI VẬT? KHỔNG LỒ?

    Cho đến nay, ít ai phủ nhận tính đúng đắn của việc UBND tỉnh Khánh Hòa chỉ đạo Sở Xây dựng tiến hành quy hoạch chi tiết khu Quảng trường 2 - 4 và xây dựng tượng đài biểu tượng của TP. biển Nha Trang. Tuy nhiên, quá trình thực hiện ý tưởng này đã để lại rất nhiều phản ứng trong dư luận, thậm chí có lúc quyết liệt.

    Từ năm 2002, thực hiện chỉ đạo của UBND tỉnh Khánh Hòa, Sở Xây dựng sau khi thông qua các sở, ngành liên quan đã có tờ trình UBND tỉnh xem xét việc thi tuyển chọn phương án ?oQuy hoạch chi tiết Quảng trường 2 - 4 và biểu tượng TP. Nha Trang?. Chấp thuận, UBND tỉnh Khánh Hòa đã cho tiến hành xét chọn các phương án dự thi. Hội đồng xét chọn gồm 11/13 thành viên, trong đó có sáu người đại diện UBND tỉnh và các ngành chức năng của tỉnh.

    Có sáu đồ án thiết kế của sáu đơn vị trong và ngoài tỉnh tham gia dự tuyển. Các tác giả lần lượt báo cáo nội dung phương án dự thi và được Hội đồng xét chọn đưa ra ý kiến phản biện. Sau khi bỏ phiếu, Hội đồng đã chọn được hai phương án đoạt giải B (không có giải A) của các nhóm KTS Ngô Toàn và Trần Thanh Cường. Hai phương án đoạt giải C là của KTS Đặng Cước và nhóm tác giả Nguyễn Ngọc Dũng. Dựa trên kết quả đó, Sở Xây dựng Khánh Hòa (được giao chủ trì) đã chính thức công bố các giải thưởng và chọn phương án của nhóm KTS Trần Thanh Cường (giải B).

    Nhưng đến ngày 28-10-2002, ông Trần Minh Duân, nguyên Phó chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa (ông Duân mới bị khởi tố trong vụ án Rusalka) đã chủ trì một cuộc họp và cho mời đại diện của nhóm KTS Nguyễn Ngọc Dũng (đoạt giải C) lên trình bày nội dung đồ án có tên gọi là ?oHoa Biển?. Thật bất ngờ, sau đó chính ông Trần Minh Duân đã ký thông báo với kết quả đồ án ?oHoa Biển? được nâng cấp lên thành giải B, tức là có ba giải B đồng hạng. Không biết kết quả đó đã thông qua hội đồng nào (!?). Khi được hỏi về kết quả ?ophúc khảo? này, nhiều thành viên Hội đồng xét chọn chính thức cho biết: ?oChúng tôi chỉ có một hội đồng và mọi trình tự xét chọn đã được tổ chức công khai, nghiêm túc và có thông báo kết quả chính thức, nhưng chẳng hiểu vì sao...?.

    Ngay sau kết quả ?ophúc khảo? đầy khuất tất kia, ?oHoa Biển? được chọn làm công trình nghệ thuật biểu tượng cho TP. biển Nha Trang và tỉnh Khánh Hòa. Ủy ban tỉnh đã giao cho Ban quản lý dự án các công trình xây dựng dân dụng Khánh Hòa làm chủ đầu tư, cho phép chỉ định thầu với dự toán ban đầu được duyệt là 11 tỷ đồng. Người ta vịn vào lý do để kỷ niệm 30 năm giải phóng Nha Trang (2-4-1975 - 2-4-2005), nếu đấu thầu sẽ rất mất thời gian. Công ty cổ phần xây lắp và vật liệu xây dựng Khánh Hòa được chỉ định thầu.

    Mãi đến tháng 12-2005, UBND tỉnh Khánh Hòa mới có quyết định phê duyệt thiết kế kỹ thuật cho công trình ?oHoa Biển?, vậy mà trước đó chủ đầu tư và đơn vị thi công đã hối hả bắt tay xây dựng công trình với lý do ?ocho kịp tiến độ?. Tức là, một công trình biểu tượng cho cả TP. Nha Trang và tỉnh Khánh Hòa đã bị xây dựng trái phép cứ lừng lững mọc lên mà chẳng ai thèm có ý kiến gì. Chuyện thật buồn cười!

    Có thể nói, chính động thái bàng quan này của những người có trách nhiệm ở tỉnh Khánh Hòa đã đẩy công trình ?oHoa Biển? đến tình trạng... sống dở chết dở. Ngay từ tháng 5-2005, việc thi công công trình dường như kiệt sức. Báo cáo UBND tỉnh, chủ đầu tư nại ra nhiều lý do như thiếu vốn, vật liệu tăng giá và yêu cầu của công trình mang tính nghệ thuật, thẩm mỹ cao nên phải sử dụng vật tư đặc biệt làm tăng kinh phí đầu tư... Với các lý do trên, đến tháng 10-2005 chủ đầu tư đã đề xuất UBND tỉnh tăng kinh phí đầu tư so với tổng dự toán trước đó (11 tỷ) lên trên 21,5 tỷ đồng.

    Vậy là từ đó đến nay ?oHoa Biển? nằm chình ình giữa trung tâm TP. Nha Trang như một cái gai nhức nhối.

    Niềm hy vọng ngày ?oHoa Biển nở? của người dân nay đã mòn mỏi khi phần thô của công trình cứ ngổn ngang như một hình thù kỳ quái. Có người bảo nhìn nó giống cái lô cốt, người khác bảo giống những ống khói nhà máy và có người bảo giống vòi bạch tuộc (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng). Hết thảy những người dân đang sống và làm việc ở thành phố biển Nha Trang đều phẫn nộ và tiếc ngẩn ngơ số tiền khổng lồ mà ?ongười ta? đã đổ vào đó chưa biết rồi đây sẽ ra sao?

    [​IMG]

    (Nguồn: Báo Công an TP HCM)

    Được nhatrangmuathu sửa chữa / chuyển vào 23:40 ngày 27/08/2006
  3. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    KHÁNH HOÀ: ĐẤT VÀNG THÀNH... BÃI HOANG

    Dự án đầu tư tại khu đất 32-34 Trần Phú, nằm bên bờ biển thuộc trung tâm thành phố du lịch Nha Trang, được ví là ?ođất vàng? của Nha Trang.
    Thế nhưng gần suốt 10 năm qua, sau khi tỉnh Khánh Hòa đã giao hơn 12.000m2 khu đất này cho các nhà đầu tư kinh doanh mà dự án vẫn chỉ là một bãi hoang.
    Những cuộc đổi ?ochủ?
    Ngày 24-8, chúng tôi trở lại nơi qui hoạch xây dựng dự án khu liên hợp khách sạn tại số 32-34 Trần Phú, không khỏi ngẩn ngơ trước một diện tích đất lớn đang bị bỏ trống. Đây là khu đất có ?olịch sử? khá rắc rối và đã nhiều lần ?othay thầy, đổi chủ?.
    Tháng 3-1998, Công ty Thương mại và đầu tư Khánh Hòa (Công ty TM-ĐT KH) đề nghị đưa khu đất này vào liên doanh với Công ty Alpha Ong Pty Ltd (Úc). Tháng 2-1999, Bộ KH-ĐT ra quyết định cho phép Công ty TM-ĐT KH và Công ty Alpha Ong Pty Ltd thành lập công ty liên doanh để xây dựng một tổ hợp khách sạn tại 32-34 Trần Phú, với tên gọi Công ty liên doanh khách sạn Lucky Star.
    Tháng 10-2001, UBND tỉnh KH đã quyết định thu hồi diện tích của các đơn vị đang sử dụng tại 32-34 Trần Phú giao cho Công ty TM-ĐT KH thuê để góp vốn liên doanh với nước ngoài.
    Thế nhưng, chỉ bốn tháng sau, đến lượt Công ty TM-ĐT KH... rút lui không tiếp tục tham gia dự án. Điều ngạc nhiên là vào tháng 1-2002 Công ty TM-ĐT KH cùng đối tác đã đồng tình xin nâng vốn đầu tư tại 32-34 Trần Phú lên 10-12 triệu USD, tăng hơn mức cho phép của Bộ KH-ĐT từ 3-4 triệu USD.
    Ngay sau đó, lại lấy lý do nâng vốn đầu tư, phía Công ty TM-ĐT KH gặp khó khăn (không thể góp đủ 30% vốn pháp định theo qui định) nên xin rút khỏi liên doanh và chưa đầy mười ngày sau UBND tỉnh cũng... chấp thuận.
    Như vậy, dự án đã được chuyển đổi thành 100% vốn nước ngoài của Công ty Alpha Ong Pty Ltd. Ngay sau đó, công ty này xin điều chỉnh giấy phép đầu tư, đồng thời đổi tên thành Công ty TNHH Alpha Ong (Việt Nam). Bộ KH-ĐT đồng ý, UBND tỉnh KH quyết định thu hồi hơn 12.000 m2 đất tại 32-34 Trần Phú giao cho Công ty TNHH Alpha Ong thuê (mức tiền thuê đất hằng năm 6 USD/m2).
    Tháng 2-2003, Công ty TNHH Alpha Ong làm lễ động thổ nhưng sau đó báo cáo dời ngày khởi công vào tháng 9-2003.
    Tuy nhiên, tháng 8-2003 Công ty TNHH Alpha Ong đã ký với Công ty Đầu tư và xây dựng thanh niên xung phong TP.HCM (Công ty Cinco) hợp đồng chuyển nhượng về quyền đầu tư dự án tại 32-34 Trần Phú, thực chất là mua bán đất của dự án với giá trị ban đầu 2 triệu USD, sau đó hạ xuống 1 triệu USD, thực tế Công ty Cinco đã tạm ứng cho Công ty Alpha Ong 100.000 USD.
    Hai bên cũng đã tiến hành bàn giao mặt bằng vào tháng 5-2004, mặc dù chưa được phép của cấp có thẩm quyền.
    Trong quá trình hoạt động, Công ty TNHH Alpha Ong (VN) chưa đóng tiền thuê đất theo qui định (hơn 94.000 USD) và nợ thuế thu nhập cá nhân của hai người nước ngoài gần 1,3 tỉ đồng.
    Theo cơ quan chức năng, thực chất việc Công ty Alpha Ong ký hợp đồng chuyển nhượng quyền đầu tư dự án và bàn giao mặt bằng cho Công ty Cinco ?o là việc chuyển đổi hình thức đầu tư 100% vốn nước ngoài thành vốn đầu tư trong nước?, vi phạm nghị định của Chính phủ và Luật đất đai.
    Thêm ?ochủ? mới nhưng vẫn... giẫm chân tại chỗ!
    Tháng 10-2003, UBND tỉnh KH gửi văn bản cho Công ty Cinco cho biết đồng ý về chủ trương cho công ty đầu tư dự án về du lịch trên diện tích khu đất ?ovàng? và yêu cầu khẩn trương lập dự án đầu tư, trình UBND tỉnh phê duyệt và thỏa thuận dự án trong tháng 4-2004... Tuy nhiên, tỉnh lại không giao cho các ngành chức năng thẩm định năng lực của chủ đầu tư.
    Công ty Cinco là doanh nghiệp nhà nước, thuộc Lực lượng TNXP TP.HCM, kinh doanh đa ngành nghề (đầu tư, xây dựng, dịch vụ) với tổng số vốn đầu tư đăng ký tính đến tháng 3-2002 là hơn 9,3 tỉ đồng. Nhưng lại đề nghị UBND tỉnh Khánh Hòa cho đầu tư xây dựng khách sạn Lucky Star với tổng số vốn đầu tư lên đến 15 triệu USD (khoảng 232, 5 tỉ đồng).
    Theo qui định, Công ty Cinco không đủ năng lực tài chính để đầu tư xây dựng cụm khách sạn này. Mặc dù vậy, công ty vẫn ký hợp đồng nhận chuyển nhượng quyền đầu tư dự án và nhận bàn giao diện tích đất để xây dựng, sau đó được UBND tỉnh KH hợp thức sai phạm bằng quyết định ngày 17-6-2004 thu hồi đất của Công ty TNHH Alpha Ong (VN) giao cho Công ty Cinco.
    Khi được bàn giao đất, Công ty Cinco không tiến hành lập hồ sơ thiết kế kỹ thuật theo thiết kế sơ bộ đã được duyệt để thi công xây dựng dự án, tự ý ký hợp đồng với một công ty tư vấn của Singapore (chưa đăng ký kinh doanh tại VN) để thiết kế dự án mới, cũng chưa có thỏa thuận qui hoạch thiết kế kiến trúc với Sở Xây dựng.
    Điều ngạc nhiên, tháng 4-2004, công ty có văn bản chọn phương án đầu tư với hồ sơ thiết kế trước đây đã được UBND tỉnh phê duyệt, động thổ khởi công xây dựng công trình (tháng 5-2004) nhưng bốn tháng sau lại cho rằng ?okhông phù hợp và lạc hậu? và xin thay đổi thiết kế, kéo dài thời gian thêm sáu tháng.
    Cuối cùng, công ty kết thúc bằng việc... chuyển trả dự án cho tỉnh KH, vì ?oUBND tỉnh KH không tạo điều kiện thuận lợi để doanh nghiệp đầu tư dự án theo chính sách thu hút đầu tư và đưa ra những yêu cầu ngặt nghèo buộc doanh nghiệp phải từ bỏ dự án?.
    Tháng 1-2005, Công ty cổ phần TD được Thường trực Tỉnh ủy KH chọn làm chủ đầu tư dự án sau các cuộc sang tay, chuyển nhượng, mua bán lòng vòng.
    Công ty này có vốn điều lệ 160 tỉ đồng, đã lập báo cáo đầu tư xây dựng dự án khu liên hợp khách sạn tại 32-34 Trần Phú trình Thủ tướng và Bộ Xây dựng, triển khai chuẩn bị đầu tư... Các bộ, ngành liên quan đã có kế hoạch góp ý cho dự án của Công ty TD. Thế nhưng, từ tháng 11-2005 đến nay mọi việc tiếp tục ?ogiẫm chân tại chỗ? do dự án bị tiến hành thanh tra theo chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ.
    Cơ quan chức năng cho rằng các chủ đầu tư nước ngoài như Công ty Five Golden Star, Công ty Alpha Ong Pty Ltd đã không chấp hành nghiêm túc các hợp đồng liên doanh, không chuyển vốn để tiến hành đầu tư, kéo dài thời gian sử dụng diện tích đất (tại 68 và 32-34 Trần Phú), gây ảnh hưởng đến hiệu quả sử dụng các diện tích đất này.
    UBND tỉnh KH trong quá trình chỉ đạo việc chuẩn bị đầu tư và chuyển giao đầu tư dự án có biểu hiện chủ quan, nóng vội, dẫn đến buông lỏng công tác quản lý nhà nước khi tổ chức triển khai, dẫn đến việc sử dụng lãng phí khu đất 32-34 Trần Phú, gây thất thu số tiền lớn về thuê đất cho ngân sách nhà nước.

    [​IMG]
    Sau nhiều năm, dự án khách sạn 32-34 Trần Phú (Nha Trang) vẫn chỉ thế này - Ảnh: P.S.N.
    VÕ HỒNG QUỲNH - PHAN SÔNG NGÂN
    (Nguồn: Báo Tuổi Trẻ)
  4. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    "ĐẢO NGƯỜI ĐẸP"

    [​IMG]
    Vui chơi, nhảy múa, đốt lửa trại cùng các em thiếu nhi
    Đảo Hòn Tre (Nha Trang) những ngày cuối hè lấp lánh biển bạc và thật nổi bật với dòng chữ Vinpearl (khu du lịch Hòn Ngọc Việt) phía trên cao.
    Giữa cái nắng đến khô người, 34 người đẹp khắp cả nước đã hội tụ ở đây để cùng thi Hoa hậu VN 2006. Ở một nơi dành cho du lịch nghỉ dưỡng, các người đẹp căng thẳng tranh đua tài sắc từng giờ, từng ngày...
    Ê ẩm Hoa hậu ảnh
    Chưa kịp ?otỉnh? sau ngày tập trung (15-8), các thí sinh (TS) đã bắt đầu cho một ngày chụp ảnh trong trang phục áo dài. Phải thật xinh mới được vì những bức ảnh này sẽ là ?ovật chứng? cho cuộc thi Hoa hậu ảnh. Dù việc chụp ảnh được thực hiện trong phòng có điều hòa hẳn hoi nhưng hai nhiếp ảnh gia ?ochuyên trị người đẹp? Hải Đông và Thành Nguyễn đều mướt mồ hôi mới có được những bức ảnh tạm ổn.
    Cả hai đều xác nhận: hầu hết các TS đều chưa biết tạo dáng, chưa biết đâu là ?ogóc? đẹp nhất trên khuôn mặt của mình, chưa biết diễn trước ống kính, chưa chọn được những chiếc áo dài tôn lên vẻ đẹp của mình... Có TS đã nắm hai tay lại với nhau rồi đặt một bên hông, ẹo người làm dáng. Nhiếp ảnh gia nửa đùa nửa thật: ?oKiểu này xưa rồi. Đổi kiểu đi em!?.
    Thế là TS đó bèn một tay chống nạnh, một tay chống cằm! Nhiếp ảnh gia chỉ còn biết lắc đầu. Người xem tại chỗ được những trận cười nghiêng ngả. Mồ hôi lấm tấm trên mặt, nhiều TS than tạo dáng chụp ảnh khiến họ đau hết cả người.
    ?oGồng mình? với biển
    [​IMG]
    Hương Giang (Hải Dương) trò chuyện cùng các em học sinh giỏi

    Để có được những khoảnh khắc đẹp trên truyền hình, các TS phải dậy từ 3-4 giờ sáng để trang điểm và bắt đầu quay hình từ 5 giờ, khi mặt trời vừa ló dạng. Phần lớn các TS đều không có thói quen dậy quá sớm nhưng lạ lùng thay tất cả đều ?oquyết tử cho tổ quốc quyết sinh?: dậy sớm, xuất hiện trong bộ dạng tươi tắn nhất chuẩn bị cho việc quay hình.
    Là con gái, chẳng ai ?oyêu? nắng. Người đẹp chẳng dại dột phơi mình dưới nắng hay hồn nhiên nô đùa với sóng biển giữa trưa hè nóng bức bao giờ. Vậy mà tất cả bỗng trở nên thân thiện với biển. Chẳng cần nón rộng vành, khẩu trang, găng tay hay kính mát, các người đẹp cười nói, chạy nhảy, bơi lội, hát hò, cưỡi canô, tạo dáng trên thuyền buồm... giữa biển chói chang. Những người đẹp thật gợi cảm trong trang phục áo tắm hai mảnh xuất hiện khắp các ngõ ngách của Hòn Ngọc Việt.
    [​IMG]
    Thi hoa hậu thể thao
    Sáng, trưa, chiều, tối... các TS gắn liền với biển: biển bình minh, biển trưa, biển hoàng hôn và biển đêm. Ngày nào cũng tối mờ mịt mới được về nghỉ nhưng sáng hôm sau, đúng 5 giờ, lại thấy các mỹ nhân trong tư thế sẵn sàng.
    Hai môn thi bóng ném bãi biển và bóng ném dưới biển đều không quá khó đối với hầu hết các TS có chiều cao đáng nể. Chiếc nón trên đầu chỉ để làm duyên chứ hoàn toàn không có khả năng che nắng. Vậy mà các TS vẫn sẵn sàng trổ tài bơi lội, ném bóng, chuyền bóng... giữa ngày hè đổ lửa để tranh ngôi vị Hoa hậu thể thao. Sau những ngày ?ovô tư? cùng nắng biển, các bạn nửa đùa nửa thật: ?oNăm triệu tiền danh hiệu không đủ để dưỡng da?.
    Sự thân thiện thái quá
    [​IMG]
    Thân thiện mọi lúc, mọi nơi
    Vì chủ đề của cuộc thi năm nay là ?oThân thiện? nên các TS thi nhau thân thiện. Giải thưởng này tuy nhỏ nhưng vô cùng lợi hại, bởi nó buộc các TS phải đối xử đàng hoàng, thậm chí tốt với nhau (khi có mặt ban giám khảo, nhà đài và phóng viên) trong suốt cuộc thi.
    Trong suy nghĩ của vài TS, có lẽ đây là giải dễ lấy nhất (không cần đẹp, không cần cao, không cần học giỏi...) nên nhiều bạn tỏ ra rất hào phóng sự thân thiện sẵn có của mình.
    TS V.T.M. luôn được nhắc đến như một TS thân thiện đáng sợ. Ở đâu có M., ở đó tíu tít những lời chào anh, chào chị. Nếu biết ?oanh, chị? đó là phóng viên thì M. sẵn sàng chào hàng chục lần/ngày. Thân thiện với người chưa đủ, M. thân thiện luôn với chó, với mèo. Hễ thấy vật cưng nào trên đường, cô đều dang rộng tay, gọi trìu mến: ?oCưng ơi cưng!?. Mặc cho chó mèo chạy thục mạng vì sợ, cô vẫn quyết chí chạy theo. Ngày đi tham quan Long Sơn tự, M. cao hứng cầm theo một cái ***g chim. Con chim bé nhỏ sợ sệt nhảy lưng tưng. Còn M. cứ thấy bóng ban giám khảo là lại gọi như thể cô là chủ nhân của con chim nhỏ: ?oChim ơi chim! Chị nè chim. Chim ơi, chị nè chim!?.
    [​IMG]
    Bắt cá ở hồ làm tiệc đãi trẻ em
    Trần Thị Quỳnh (Hải Phòng) cũng là một TS gây nhiều kinh ngạc khi đến thăm các em nhỏ ở làng SOS.
    Trong lúc các TS khác tặng quà, hỏi han, ôm ấp, chụp hình lưu niệm, vui chơi với các em ở đây thì Quỳnh lại ngồi khóc. Vừa bước vào làng SOS, Quỳnh đã giọt ngắn giọt dài. Và cứ thế cho đến hết buổi, chẳng tặng quà, thăm hỏi, giao lưu với em nhỏ nào. Quỳnh nói cô khóc vì thấy thương cho hoàn cảnh của các em. Ban giám khảo chỉ còn biết lắc đầu bởi vừa bước vào đã khóc. Chưa ai nói gì về làng SOS và các em ở đây, biết thế nào mà ?othấy thương?. Thương mà ngồi thút thít cả buổi, chẳng động viên giúp đỡ gì các em cả!
    Tuy vậy, những câu trả lời vô tư kiểu: ?oEm biết mình chẳng được giải đâu nên cứ ăn cho thỏa thích!? (thức ăn theo kiểu Tây của Sofitel Hòn Ngọc Việt thật sự quá sang trọng và lạ miệng với những TS vùng xa), hay: ?oNếu đoạt giải cao em sẽ dùng tiền đó để cưới chồng? (câu trả lời của một TS dân tộc) lại khiến nhiều người thấy dễ chịu. Hoặc như chuyện TS Hương Giang (Hải Dương) dẫn mẹ (thay vì người trang điểm) đi cùng, để mẹ có cơ hội đi du lịch lại động lòng người.
    Cuộc đua học vấn

    [​IMG]
    Khóc vì phải dang nắng
    Cái đẹp phụ thuộc ở mắt người đối diện. Vì vậy, khó có nét đẹp nào được tất cả mọi người công nhận. Nhưng trình độ học vấn lại dễ thuyết phục người khác hơn. Cho nên ngày càng có nhiều TS đến với cuộc thi sắc đẹp với ?omác? SV để lấy điểm với ban giám khảo. Phần lớn các bạn đang là SV thật. Nhưng cũng có vài bạn là ?ohàng dỏm?. Như Đỗ Thị Lan Hương (Hà Nội) tự giới thiệu là SV của ĐHQG TP.HCM cơ sở 2.
    Hương không hề biết ĐHQG TP.HCM không có cơ sở 2. Hay như á hậu 1 Lưu Bảo Anh. Cô nói mình là SV năm cuối Trường ĐH dân lập Ngoại ngữ và tin học TP.HCM. Thế nhưng các cán bộ của trường cho hay cô đã bị cho thôi học từ năm 2004. Luôn thể hiện mình là ?odân trí thức?, là SV ưu tú (dù đã 24 tuổi) suốt cuộc thi nhưng khi cuộc thi vừa kết thúc, vuột mất ngôi vị hoa hậu, Bảo Anh lại xòe ra ?oname card? Lưu Bảo Anh - giám đốc kinh doanh của một công ty quảng cáo.
    Còn mẹ của TS Cao Thanh Hằng thì hễ gặp phóng viên nào cũng nhấn mạnh: ?oCon tôi vừa được ba học bổng, trong đó có một suất học bổng toàn phần của Đại học Kymenlaakso (Phần Lan)?. Các phóng viên ào ạt đưa tin. Có người hoài nghi nhưng chẳng biết xác minh cách nào trong khi tin tức nóng hổi kiểu người đẹp tri thức thì cần phải đưa ngay. Người đẹp học giỏi ở cuộc thi Hoa hậu VN 2006 nhiều vô kể. Nhưng các bạn có giỏi thật sự hay không thì... hạ hồi phân giải.
    Sau đêm đăng quang
    Khác với những cuộc thi trước, sau phút đăng quang, các người đẹp không màng đến việc gặp gỡ báo chí, chụp hình lưu niệm. Ai nấy tung tăng đòi về... đất liền. Hoa hậu Mai Phương Thúy thèm được ăn cái gì nong nóng (vì suốt 11 ngày ở đảo chỉ toàn ăn buffet). Rất nhiều TS thèm ?ocơm VN?. Có TS lại thèm được nhìn thấy xe cộ chạy qua lại. Đường phố Nha Trang sau nửa đêm 26-8 toàn những người đẹp nhưng mấy ai còn thức đến giờ đó để ngắm họ đâu...
    NGUYỄN NGỌC
    (Nguồn: Tuổi Trẻ cuối tuần)
    Được nhatrangmuathu sửa chữa / chuyển vào 07:20 ngày 06/09/2006
  5. Changes_of_my_life

    Changes_of_my_life Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    1.867
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài "Đảo người đẹp" mà anh Nhatrangmuathu vừa post lên, Chen thấy thương cho mấy cô chân dài gì đâu. Vì mong có được danh hiệu mà nhiều cô cực dưới cái nắng oi thế, phải dậy tờ mờ sớm thế để ...trang điểm và chụp ảnh, phải có những biểu hiện ko phải là chính mình, rồi thì 11 ngày trời toàn ăn buffet (trời ơi ngán chết đi được), rồi thì nhớ đất liền, nhớ xe cộ,... .... Mình thì không chịu cực được như thế, cho nên mình vẫn như con vịt ...
    Có điều này, mình thấy báo chí thì hay thế này thế nọ lắm, nhiều khi khó chấp nhận được. Và mình lại cực kì phản cảm với những bài báo nói về mấy người đẹp và nổi tiếng (diễn viên, ca sĩ). Khi thì đưa con người ta lên tận trời mây, khi thì dìm người ta xuống đáy bùn đến ko thể ngóc đầu lên được. Bản thân họ đã chịu nhiều áp lực rồi và báo chí thì lại quá khắt khe với người đẹp và người nổi tiếng (diễn viên, ca sĩ)......
    Chà, lịa giở chứng lan man nữa rồi . Thôi chúc mọi ngày vui vẻ nhé!
    Được changes_of_my_life sửa chữa / chuyển vào 13:14 ngày 06/09/2006
  6. xichlodem

    xichlodem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/04/2006
    Bài viết:
    1.114
    Đã được thích:
    0
    ây da ! dạo này chẳng biết NTMT có bức xúc gì mà post mấy bài toàn .....tiêu cực !
    chắc lại thiếu tí cay cay chứ gì ???
    hehe
  7. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    DU LỊCH BỤI: ĐI ĐỂ LỚN!

    [​IMG]
    Đường lên Tây Bắc
    Có thể nói chưa bao giờ ?ochủ nghĩa xê dịch? của cụ Nguyễn Tuân lại được giới trẻ Hà Nội áp dụng một cách triệt để như bây giờ. ?oĐi để lớn? là khẩu hiệu của đa số bạn trẻ theo chủ nghĩa này.
    Cuối năm vừa qua, khi những kỳ thi đã qua một cách suôn sẻ, một nhóm sinh viên năm 2 Trường đại học Khoa học xã hội - nhân văn Hà Nội rủ nhau đi ?obụi? ở hồ Đại Lải, Vĩnh Phúc. 12 giờ trưa lên đường, 2 giờ chiều đến nơi. Thuê một chiếc thuyền, cả nhóm ra hòn đảo giữa hồ, sau đó người căng bạt dựng trại, kẻ đi kiếm củi để tối đốt lửa...

    Hoàng hôn xuống thật đẹp, nhiều chàng trai hiếu động nhảy ùm xuống hồ vẫy vùng thỏa thích. Những cô gái ra một góc hồ, soi mình trên mặt nước trong vắt, nhặt những bông hoa cúc dại ven hồ cài lên mái tóc nhau, trông như những nàng tiên trong truyện cổ tích. Buổi tối, sau khi đã dằn bụng bằng các thức ăn mang theo, một đống lửa to được họ đốt lên. Cây guitar của lớp bắt đầu ngân những giai điệu mượt mà. Rồi các ?oca sĩ lớp? thể hiện hết Cây đàn sinh viên, Tình ca, Kachiusa đến Hello... khiến cho không khí trở nên tưng bừng. Và tất cả đều bật dậy bày đủ các trò chơi bên ánh lửa bập bùng.
    [​IMG]
    Những chuyến đi từ 1-3 ngày tới các danh thắng quanh Hà Nội như hồ Đại Lải, Tây Thiên, Tam Đảo (Vĩnh Phúc); ao Vua, thác Đa (Hà Tây)... rất được giới SV ưa chuộng. Chỉ với 50-100 k/người (k=1.000 đồng - đơn vị tính ưa thích của giới trẻ) là có thể tổ chức những tour như thế. Qua đó họ sẽ hiểu nhau hơn, tình bạn bè được thắt chặt.
    Sau một chuyến đi bụi Anh Thư bật ra: ?oBình thường trông bạn ấy cứ ?omô phạm?, khó tiếp xúc thế nào ấy. Vậy mà qua buổi đi chơi mới biết cũng vui tính đáo để!?. Minh Tuấn, SV Đại học Ngoại thương, hào hứng: ?oTưởng các nường nhà mình là ?ocông chúa ếch?, không ngờ cũng đảm đang ra trò. Hoan hô con gái Ngoại thương!?. Cũng qua những chuyến du lịch bụi, không ít tình yêu đẹp đã nảy nở.
    "Lượt phượt" khám phá thế giới và bản thân
    [​IMG]
    Chèo thuyền ngắm vịnh Hạ Long
    Nhóm CGMT (tạm ?odịch? là Cơn gió mùa thu), một trong những nhóm du lịch ?obụi? có tiếng tăm của giới trẻ phía Bắc, làm một tour đến huyện đảo Cô Tô (Quảng Ninh). Đặt chân đến Cô Tô, nghe dân địa phương bảo bên đảo Cô Tô ?ocon? có phong cảnh tuyệt vời, lại cực kỳ hoang sơ, chỉ có một đơn vị bộ đội và một đàn dê ở đó.
    Hôm sau, cả nhóm thuê một chiếc tàu của ngư dân mò sang. Đặt chân lên Cô Tô ?ocon? ai nấy đều òa lên sung sướng. Bờ biển trải dài cát vàng nhưng không có lấy một bóng người. Được một anh bộ đội thuộc trung đội thông tin trên đảo Cô Tô ?ocon? cho biết sau cánh rừng đối diện còn có đảo Hổ Phục cũng rất đẹp có thể đi bằng đường mòn xuyên rừng, thế là cả đoàn hăm hở đi, ai ngờ bị lạc vào khu rừng rậm, dây leo chằng chịt. Càng đi càng lạc sâu hơn, chỉ bước đi thôi cũng rất khó khăn, mắt ai cũng hoa lên.
    Đến khi gặp mấy ngôi nhà hoang tàn, đổ nát và một dãy bia mộ thì mấy cô gái trong đoàn chực khóc. Anh trưởng đoàn phải dỗ dành như dỗ trẻ. Cả đoàn động viên nhau ?oSắp... sắp ra tới bờ biển rồi!? nhưng phải đến khi vầng dương sắp lặn, họ mới nhìn thấy biển. Song để ra tới bờ biển thì phải leo qua một dãy đá trơn tuột. Dắt díu nhau trầy trật một hồi mới thoát. Thật hú vía!
    Vì sao du lịch bụi khiến nhiều người trẻ mê mệt? Du lịch bụi (còn gọi là ?olượt phượt?) được hiểu theo nghĩa: tham gia những cuộc thám hiểm thiên nhiên đất nước với chi phí ít nhất, được đi đến những nơi xa xôi nhất, mạo hiểm nhất mà cũng an toàn nhất. Du lịch bụi còn là những cuộc đi không được vạch trước lộ trình, không hề có hướng dẫn viên. Chỉ cần hứng lên là ?oalô? cho các chiến hữu rồi lên đường. Du lịch bụi còn đòi hỏi lòng dũng cảm.
    Một người từng ngang dọc vùng cao Tây Bắc cho tôi biết có lần anh bị sa vào một ổ voi trên đường đi. Giữa một thứ bùn đặc quánh, một mình anh hì hục cả tiếng đồng hồ nhưng không sao nâng được bánh xe lên. Đêm mùa đông mà quần áo ướt đầm mồ hôi. Cuối cùng anh đành căng lều ngủ luôn cạnh chiếc xe. Sáng ra may có mấy người dân tộc đi săn ngang qua bắt bánh xe lên hộ. Lần lạc lối trong rừng Cô Tô khiến nhiều thành viên của CGMT xanh mặt, thế nhưng chỉ cần bè bạn ?oới? một tiếng là họ lại thu xếp lên đường.
    Giới du lịch bụi có nhiều thành phần. Trước tiên là sinh viên, những người chọn du lịch bụi như là giải pháp tất yếu cho cái hầu bao khiêm tốn của mình. Bên cạnh đó đông đảo không kém là các doanh nhân, công chức trẻ, nhà báo...
    Có thể kể anh Tùng với nick name Tabalo, Nguyễn Mạnh Hùng với nickname Baccgmt trên box Du lịch của ttvnol.com (diễn đàn Trái tim VN online). Rồi những Dương Dugia, Cao Sơn, Triều Dương... đều từng ra Bắc, vào Nam đến những nơi rừng thiêng nước độc bằng xe máy. Họ lập thành hàng chục nhóm du lịch bụi như Taybacgroup (TBG); CGMT; F69; Tibet mùa xuân; CBN; D&D group; MOI''''S Club... để cùng nhau ?olượt phượt?.
    Bảo vệ môi trường, công tác xã hội
    [​IMG]
    Một góc nhìn hải đăng mũi Kê Gà (Bình Thuận)
    Nhiều nhóm du lịch bụi còn đề cao việc bảo vệ môi trường kết hợp với công tác xã hội như quyên góp quần áo, sách vở cho những học sinh vùng cao mà nổi bật là TBG và CGMT. Ở những nơi TBG hay CGMT đặt chân đến, họ không hề bẻ một cành cây, một bông hoa hay viết, vẽ, khắc... lên đá, lên cây hoặc bất kỳ hành động nào có thể ảnh hưởng đến sự bền vững của những nơi đã đi qua. Có khi họ phải ôm theo cả bao rác rong ruổi vài chục kilômet mới đến nơi có thể đổ rác.
    Sau lần thám hiểm đảo Cô Tô ?ocon?, khi trở về nhóm TBG đã tặng tất cả nồi niêu, xoong chảo cho đơn vị bộ đội ở đó. Còn nhóm CGMT trong chuyến thám hiểm Tây Bắc năm 2005 đã đến với Văn Chấn, Trạm Tấu (Yên Bái) trao hàng trăm phần quà mà nhóm quyên góp được cho các học sinh vùng bị lũ quét. Trong bản danh sách những đồ dùng cần thiết phải mang theo cho một chuyến du lịch bụi, bao giờ CGMT cũng khuyến khích các thành viên mang theo các món nhỏ xinh để tặng những em nhỏ dân tộc vùng cao.
    Tôi còn được nghe những câu chuyện đã thành giai thoại về một thành viên của một nhóm du lịch bụi song thường đơn thương độc mã đi đến những nơi chưa có ai đặt chân trước đó. Sau những chuyến đi ấy người ta thường chỉ thấy anh còn mỗi chiếc máy ảnh mang về, tất cả những đồ dùng khác (kể cả quần áo) đã được anh gửi lại cho những đứa trẻ anh gặp trên đường. Đặc biệt, trước những mất mát của đồng bào miền Trung trong cơn bão Chanchu, box Du lịch của cộng đồng ttvnol đã vận động quyên góp được 9.244.000 đồng và 300 USD để đưa đến tận tay gia đình các nạn nhân.
    Khi viết những dòng này, tôi nhận được tin của Mạnh Hùng (TBG) cho biết có một nhóm du lịch bụi ?oâm mưu? mò lên đỉnh Phanxipăng dịp 2-9 chỉ để... gỡ chiếc biển mà TBG đã đặt trên nóc nhà Đông Dương cách đây ít lâu. Việc gỡ chiếc biển ấy chỉ là chuyện nhỏ, song ước mơ chinh phục đỉnh cao thì luôn cháy bỏng trong những con tim trẻ.
    Để thực hiện những hành trình dài ngày, mạo hiểm bằng xe máy bạn nên chuẩn bị các vật dụng sau:
    1. Quần áo đi xe máy chuyên dụng (bộ five seasons)
    2. Giày đi xe máy chuyên dụng
    3. Mũ bảo hộ
    4. Bếp gas du lịch loại nhỏ
    5. Lều
    6. Túi ngủ
    7. Đồ nghề sửa xe
    8. Máy ảnh, máy quay phim
    9. Bản đồ địa hình chi tiết khu vực mình sắp đến
    10. Đồng hồ đo các loại (địa bàn, đo nhiệt độ, độ cao, áp suất khí quyển)
    11. Dao nhíp inox
    12. Đèn pin (đeo trán) loại tiết kiệm pin
    13. Máy bộ đàm và GPS (thiết bị định vị toàn cầu)
    14. Xe máy được kiểm tra thật kỹ trước khi đi
    15. Kinh nghiệm của những người đi trước.
    (Nguồn: ttvnol.com)


    HUYỀN ANH
    (Nguồn: Tuoitre online)
    Được nhatrangmuathu sửa chữa / chuyển vào 07:29 ngày 18/09/2006
  8. nhatrangmuathu

    nhatrangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2005
    Bài viết:
    2.468
    Đã được thích:
    0
    HỘI CHỨNG "CHẬP MẠCH" Ở GIẢNG ĐƯỜNG
    Cứ đêm đến là Minh, một sinh viên Đại học Y, mang chăn màn ra giặt; về đến phòng thì toàn nói chuyện không đầu không cuối, bắt mọi người phải nói với mình. Đến năm thứ ba, Minh phải nghỉ học với chẩn đoán suy nhược thần kinh.
    Học năm thứ 3 Đại học Y, Minh (quê Hà Tây) mong chờ ngày đêm để có thể biến ước mơ từ thuở nhỏ là làm bác sĩ thành hiện thực. Ngày Minh có tin trúng tuyển đại học Y, cả làng đến chúc mừng với ánh mắt tự hào xen lẫn ngưỡng mộ, thèm khát. Vậy mà sau 3 năm, bố mẹ cậu đau đớn nhận giấy báo của nhà trường: Mời gia đình lên đón con về chữa bệnh vì Minh có triệu chứng thần kinh không ổn định, không thể tiếp tục theo học.
    Bác sĩ chuẩn đoán Minh bị suy nhược thần kinh, không làm chủ được hành vi của mình. Bạn bè cùng phòng biết chuyện lâu rồi, ai cũng thương và cố gắng giúp đỡ cậu nhưng không được.
    Gia đình Minh phải đưa con về nhà chữa trị, xin bảo lưu kết quả học một năm. Đến đầu năm học này, cha mẹ Minh lại lên xin nhà trường cho cậu bảo lưu thêm một năm nữa vì bệnh tình chưa thuyên giảm, mặc dù Minh vẫn một mực nói mình không sao, lúc nào cũng đòi lên lớp.
    Trường hợp của Hưng, sinh viên khoa điện tử Đại học Mở, thì khác. Đang học năm thứ 2 thì mọi người phát hiện ra Hưng có bệnh về thần kinh. Không ồn ã, không hành động kỳ quặc như Minh, Hưng khá lặng lẽ, cứ đi về như một cái bóng, chẳng nói chuyện với ai. Mọi người cho rằng Hưng bị bệnh trầm cảm cho nên ai cũng cố gắng bắt chuyện với cậu, tạo môi trường cho cậu được giao tiếp.
    Nhưng có nói chuyện, mọi người mới vỡ lẽ Hưng có vấn đề thực sự. Cậu có khi không nhớ nổi con đường từ trường về đến nhà mình, có hôm đi học đến nửa buổi mới tới nơi, mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển, vào lớp ngồi một chút lại đứng dậy đi về, thầy hỏi cũng không phản ứng gì, cứ thế ra cửa về. Thầy chỉ còn biết lắc đầu "khổ quá thôi". Ra đến cửa cậu ta ngoảnh lại nhìn thầy cười, rồi đi thẳng.
    Sinh viên trường Y còn truyền tai nhau mãi về một "câu chuyện cười": Một sinh viên nữ trong giờ thực hành đã có một hành động bất thần, làm tất cả mọi người choáng váng. Cô xé toạc bộ quần áo đang mặc trên người mình. Chính cô sau này khẳng định là không biết tại sao mình làm như thế, chỉ có thể nói được rằng tại thần kinh phải làm việc quá sức cho phép.
    Thầy Hoàng Thắng, Phó phòng đào tạo Đại học Bách Khoa, cho biết, mỗi năm, trường có khoảng 10 sinh viên xin bảo lưu kết quả học tập vì mắc các bệnh liên quan đến thần kinh, nghĩa là cứ khoảng 2.000 sinh viên bình thường thì có một sinh viên thần kinh không ổn định.
    Trung, sinh viên Bách Khoa hồn nhiên: "Những trường hợp như vậy đầy rẫy. Muốn tìm những sinh viên ''''dây đồng dây nhôm'''' thì cứ lên các lớp cử nhân tài năng mà hỏi. Khóa nào chẳng có vài đứa. Trượt vào đâu được".
    Nguyên nhân?

    Tiến sĩ Vũ Diễn, Trưởng phòng công tác chính trị sinh viên, Đại học Y Hà Nội, một chuyên gia thần kinh, cho rằng: "Thông thường sinh viên hay nói với nhau rằng học nhiều quá nên thần kinh mới bị quá tải như vậy. Thực ra thì đấy cũng là một trong các nguyên nhân. Nhưng lật lại vấn đề ta sẽ thấy, tại sao cùng chương trình đào tạo ấy, bao nhiêu thế hệ đã học qua vẫn có rất nhiều người không làm sao cả, thậm chí còn có những người còn học rất nhiều chuyên ngành, đôi khi các chuyên ngành đó không hề liên quan gì đến nhau mà họ vẫn không bị làm sao, vẫn khỏe mạnh và nghiên cứu bình thường.
    Trước khi bước vào năm học mới, các sinh viên đều phải trải qua các kỳ kiểm tra sức khỏe. Với quy cách kiểm tra sức khỏe như hiện nay thì thật khó phát hiện ra các hiện tượng lâm sàng của bệnh về thần kinh. Thông thường, các bệnh này chỉ được phát hiện sau một thời gian sinh viên đã học tập tại trường.
    Việc phát hiện bệnh lý rất khó khăn còn vì những sinh viên này thường cố giấu bệnh hoặc không biết mình bị bệnh. Nếu chỉ ở mức độ nhẹ thì họ sẽ không có biểu hiện gì nhiều để người ngoài có thể phát hiện. Phải nói chuyện, tiếp xúc thật nhiều mới thấy dấu hiệu không bình thường ở họ".
    Theo con số thống kê không chính thức, số sinh viên tại các trường thuộc khối ngành khoa học tự nhiên có tỷ lệ mắc các chứng bệnh về thần kinh nhiều hơn so với các các khối ngành khác. Theo thầy Hoàng Thắng thì nguyên nhân của tình trạng này cũng xuất phát từ đặc thù của ngành học.
    Các ngành học thuộc khối tự nhiên cần có bộ não thật khỏe mạnh, ổn định. Chính vì thế, trong quá trình học tập, sinh viên phải có sự tập trung cao độ, tư duy cả chiều sâu lẫn chiều rộng, có vậy mới bao quát được vấn đề. Khi sinh viên không đáp ứng được, lượng kiến thức thông thường sẽ trở thành quá tải, gây ra các áp lực không thể tránh khỏi về thần kinh.
    Thầy Vũ Diễn, nhận định rằng, nguyên nhân cốt lõi của tình trạng này là áp lực từ phía gia đình các em. Đây là hậu quả để lại từ các năm trước. Cha mẹ không đánh giá đúng năng lực của các em, hoặc cố tình bỏ qua do mong muốn con mình phải làm được như con người ta mà không nghĩ rằng sức con mình chỉ có đến thế.
    Các em cố gắng hết sức để thi vào trường đã là kỳ tích. Và khi phải gồng mình lên để đáp ứng được yêu cầu nghề nghiệp cùng các bạn khác thì lúc ấy hậu quả là khó lường. Lúc đó, không chỉ có bản thân các em phải chịu khổ mà cả gia đình, nhà trường và xã hội cũng bị thiệt thòi.
    Các sinh viên mắc chứng bệnh tổn thương về thần kinh đều được bảo lưu kết quả học tập, sau khi chữa khỏi bệnh vẫn có cơ hội đi học tiếp. Thời gian bảo lưu không quá nửa so với thời gian học. Nghĩa là nếu học trường Y học trong 6 năm thì sinh viên bảo lưu về vấn đề sức khỏe không được quyền nghỉ quá 3 năm. Đó là quy chế chung cho tất cả các trường.
    Song thực tế, đa số các bạn mắc căn bệnh này thường không còn khả năng theo tiếp ngành nghề của mình. Cá biệt có những trường hợp có chứng nhận là khỏi bệnh, nhưng vào học thì nợ chương trình rất nhiều, học tới mấy năm mà không lấy được bằng.
    Lời khuyên mà tiến sĩ Vũ Diễn dành cho gia đình các học sinh là: Hãy có cách đánh giá xu hướng nghề nghiệp cho con em mình từ khi còn nhỏ và nên quan tâm đến những nguyện vọng, mong muốn của các em nhiều hơn. Nếu một học sinh có khả năng tư duy lô gíc, phù hợp với lao động trí óc thì có thể khuyến khích các em học theo chuyên ngành mình thích.
    Cũng có những em không có khả năng làm việc trí óc hiệu quả, nhưng lại rất khéo léo trong một lĩnh vực nào đó thì không nên bắt buộc các em phải theo học những chuyên ngành mà phụ huynh mong muốn.
    Khi mà xã hội còn nặng tâm lý trọng thầy khinh thợ, đồng nghĩa với việc lựa chọn nghề nghiệp không phù hợp do sức ép từ gia đình hoặc từ chính bản thân các em, thì vẫn còn nhiều những câu chuyện đứt gánh giữa đường như vậy.

    Theo Sinh Viên Việt Nam
    (Nguồn: Tuoitre online)
    Được nhatrangmuathu sửa chữa / chuyển vào 12:30 ngày 19/09/2006
  9. shortlong

    shortlong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    756
    Đã được thích:
    0
    Cô gái người dân tộc Tày tên là Đinh Thị Ánh thuộc diện đẹp nhất nhì cái xóm Vạc Sìn, xã Vân Trình, huyện Thạch An (Cao Bằng). Thế nhưng, tự nhiên sau một trận ốm, cô gái ấy có dấu hiệu của người mắc bệnh tâm thần, nói năng lảm nhảm, chạy lung tung khắp nơi. Theo như đồn thổi của một số người trong xóm thì do Ánh yêu một người thanh niên rồi bỏ nên bị anh ta dùng "ma gà" làm hại.
    Thương con gái, nhưng vốn cũng chỉ là những người dân miền núi hạn chế về sự hiểu biết nên bố mẹ Ánh đã tìm cách mời một ông thầy cúng "ma gà" có tiếng trong vùng đến chữa trị cho con gái với giá 2 triệu đồng. Đó là thầy cúng Nông Siêu Khìn, nhà ở Slằng Pét, thị trấn Đông Khê (Cao Bằng).
    Thực ra, Nông Siêu Khìn chưa học hết cấp 1, nhưng vốn là người lười lao động nên đã nghĩ ra cách tự xưng là thầy cúng để kiếm tiền dựa trên sự hạn chế hiểu biết và mê tín dị đoan của những người dân ở vùng sâu, vùng xa.
    Theo như tìm hiểu của chúng tôi, ở một số nơi thuộc vùng miền núi Cao Bằng người ta vẫn tin vào chuyện xuất hiện của "ma gà". Họ quan niệm rằng người nào có "ma gà" sẽ "nhập" được vào những người yếu bóng vía hơn, khiến người kia bị nổi hạch ở nách, khi bóp vào hạch đó sẽ kêu lên tiếng nói giống "ma gà". Hay khi người có "ma gà" thù ghét gia đình nào đó, họ chỉ cần nghĩ trong đầu là trẻ con nhà đó khóc ngằn ngặt, lợn gà bỏ ăn?
    Đây chỉ là quan niệm mang màu sắc mê tín dị đoan nhưng một số người cứ nhìn thấy hiện tượng na ná như vậy là kết luận người nào đó bị "ma gà" ám vào? Và họ lại mất tiền để mời những thầy cúng như Nông Siêu Khìn về đuổi "ma gà" đi.
    Buổi lễ đuổi "ma gà" mà thầy cúng Khìn thực hiện tại nhà Ánh cũng hết sức quái dị. Trước bàn thờ hương khói nghi ngút với ê hề thịt gà, thịt lợn?, thầy cúng Khìn rung chuông, gõ lục lạc và hò hét nhăng nhít thần chú là những điều gì đó mà chẳng ai nghe rõ lời. Sau đó, thầy Khìn lấy tàn hương, tro ở bàn lễ hoà vào nước lã và mang mấy viên thuốc gì đó bắt Ánh uống. Khi cô gái không uống, Khìn ra lệnh cho mọi người giữ chặt lấy em, cạy miệng, đổ thẳng thứ nước đen ngòm, bẩn thỉu và mấy viên thuốc nhố nhăng ấy vào miệng em. Sau trò này, Khìn lấy 18 que hương đốt cháy đùng đùng hua hua sát người Ánh từ đầu xuống chân, thi thoảng lại thổi tạt lửa vào người em.
    Chưa hết, vì quan niệm người bị "ma gà" sẽ nổi hạch ở nách nên "thầy" cứ sờ nắn khắp người Ánh, không có hạch ở nách thì anh ta tìm ra hai "cục thịt" của con gái nổi lên ở gần nách của em và bảo đó là nơi "ma gà" trú ngụ. Túm lấy những "cục thịt" ấy, Khìn dùng kim châm lấy châm để, rồi dùng bó hương đang nghi ngút cháy hơ sát vào vết châm, mặc cho Ánh gào khóc vì đau đớn. Thi thoảng, Khìn lại vỗ mạnh vào người em hoặc dùng cán chổi vụt vào những chỗ mà thầy nghi là có "ma gà".
    Buổi lễ quái đản này kéo dài từ trưa hôm trước đến tận hôm sau, khiến Ánh liên tục ngất xỉu. Đến 22h đêm thì Ánh lại ngất. Thấy vậy, thầy cúng Khìn dùng bó hương đang cháy gí sát vào mũi em xông khói để thay hô hấp cấp cứu. Khói hương nghi ngút càng khiến cô gái yếu đi. Đến khi Khìn "hô hấp" đến bó hương thứ 3 thì em Ánh chỉ còn thoi thóp, rồi lịm hẳn đi?
    Trưa ngày thứ 3, khi thấy Ánh càng nguy kịch hơn thì gia đình và Khìn mới đưa em đến Trạm xá xã để cứu chữa, sau đó chuyển tiếp em lên bệnh viện huyện Thạch An nhưng không kịp nữa. Theo các bác sỹ ở bệnh viện huyện Thạch An thì Đinh Thị Ánh mắc chứng rối loạn thần kinh, nếu chữa trị kịp thời thì chỉ sau mấy tháng là khỏi. Vậy mà, theo kết luận của Tổ chức Giám định pháp y của tỉnh Cao Bằng, cô gái đã chết do cách chữa bệnh bằng "xông khói", đánh đập, châm kim vào cơ thể liên tục trong nhiều ngày khiến toàn cơ thể em bị bỏng nặng, trong khí quản cũng bị tổn thương. Thật đau xót và oan uổng!
    Cũng cho đến khi em Ánh chết, gia đình cô gái mới như bừng tỉnh. Thực ra họ thuê thầy cúng Khìn về chữa trị cũng mong cứu được đứa con gái thân yêu. Nay việc chữa trị bằng cúng bái đó đã không những không cứu được con gái họ, mà nó còn khiến em vĩnh viễn ra đi ở cái tuổi đẹp nhất của thời con gái. Cũng giận mình kém hiểu biết, tin vào những điều mê tín nhảm nhí, nhưng họ vô cùng hận gã thầy cúng đã chữa trị lừa bịp, gây hậu quả nghiêm trọng cho gia đình họ nên đã làm đơn tố cáo với Công an tỉnh Cao Bằng.
    Sau khi thu thập các tài liệu chứng cứ và làm các thủ tục giám định khoa học, Phòng CSĐT tội phạm về TTXH Công an tỉnh Cao Bằng đã tiến hành bắt giữ thầy cúng Nông Siêu Khìn. Tại cơ quan Công an, gã thầy cúng bịp bợm này vẫn tìm cách cãi cùn, cho rằng mình đã đuổi được con "ma gà" ra khỏi cơ thể em Ánh, nhưng vì giai đoạn sau đưa lên bệnh viện, các y bác sỹ không biết cách điều trị tiếp nên con "ma gà" đã quay lại giết chết nạn nhân?
    Cho dù chối tội bằng cái lý chẳng giống ai ấy, Nông Siêu Khìn cũng không thể thoát được tội trạng của mình trước những tài liệu và chứng cứ khoa học mà cơ quan Công an đã có được. Ngày 18/9, lãnh đạo Phòng CSĐT tội phạm về TTXH Công an tỉnh cho biết, hiện đã kết luận điều tra vụ án và chuyển hồ sơ sang Viện KSND tỉnh Cao Bằng đề nghị truy tố bị can Nông Siêu Khìn về tội "hành nghề mê tín dị đoan".
    Thiết nghĩ, bên cạnh những hình phạt thích đáng dành cho những kẻ bịp bợm kiếm tiền như thầy cúng Nông Siêu Khìn, các đoàn thể, chính quyền địa phương cần có biện pháp tuyên truyền, giải thích cho nhân dân, đặc biệt ở những bản làng vùng sâu, vùng xa hiểu về những hiện tượng "mê tín dị đoan" không có thật như "ma gà"? để từ đó không tin theo và không phải gánh những hậu quả nghiêm trọng như trên, thế mới giải quyết được cái gốc của vấn đề.
  10. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
     
    Click nghe

    [​IMG]

    Ông Phạm Xuân Ẩn, từng là một điệp viên của Hà Nội làm việc cho hãng tin Reuters và tạp chí Time suốt trong thời kỳ chiến tranh Việt NamÔng Phạm Xuân Ẩn, một điệp viên của Hà Nội làm việc cho hãng tin Reuters của Anh và tạp chí Time của Mỹ suốt trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam, vừa qua đời tại Thành phố Hồ Chí Minh Việt Nam, thọ 78 tuổi.
    Thời kỳ đó ông được xem là niên trưởng của những nhà báo Việt Nam cộng tác với các cơ quan truyền thông phương Tây. Nhờ những thành tích về tinh báo của ông, sau khi chiến tranh chấm dứt, ông Ẩn được nhà cầm quyền Việt Nam phong quân hàm thiếu tướng.
    Nhân dịp này Trưởng ban Việt Ngữ đài VOA đã tiếp xúc với Giáo sư Larry Berman thuộc Đại học Tiểu Bang California tại thành phố Davis, tác giả một cuốn sách về cuộc đời và sự nghiệp của ông Ẩn có nhan đề là ?oPerfect Spy? và sẽ được xuất bản vào tháng tư năm tới.
    Mời quí vị bấm vào link ở trên để nghe toàn bộ cuộc phỏng vấn với giáo sư Larry Berman:Nguồn : VOAnews

Chia sẻ trang này