1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài học của tôi ........

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi nasty-child, 08/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nasty-child

    nasty-child Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Những bài học của tôi ........


    Thật chẳng ra làm sao cả, còn nửa ngày nữa là thi rồi mà còn chưa học xong, cũng chả vào đầu thêm được chữ nào. Ngán ngẩm..... Lúc tối bảo mẹ "thôi con đi ngủ đây, đợi đến lúc thi lần 2 học một thể". Hix hix
    Lâu lắm rồi ko vào box85, cũng chả post peo gì, đúng là hôm nay áp thấp nhiệt đới có khác.Tại vì tâm trạng cũng ko được vui...
    Suốt ngày cứ nghĩ vẩn vơ thế, học được mới là lạ. Bực thật, sao mình lại có nhiều chuyện chán nản đúng lúc dầu sôi lửa bỏng này nhể??
    Mấy hôm nay cứ quay cuồng vì mấy cái tin nhắn, ám ảnh cả trong giấc ngủ.
    Hừ, anh nghĩ anh là ai chứ?? Anh có quyền gì tức giận với tôi?? "Đáng lẽ chúng ta ko nên gặp lại nhau", tôi nói thế thì có gì quá đáng???
    Okay, anh ăn mặcsành điệu,anh đẹp trai, anh đi xe ga,suốt ngày đú đởn hết New rồi lại 25oJ,anh tưởng tôi cần những thứ đó chắc?? Chỉ những lúc hết chuyện để làm anh mới nghĩ đến tôi. Có lẽ chúng ta ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Tôi chán làm đồ chơi của anh lắm rồi.
    Anh bảo tôi del cell number của anh và quên hết đi á?? Ừ thì del, số cell, cả những cái emails ko biết tôi đã giữ từ bao giờ và đọc đi đọc lại bao nhiêu lần, tất cả mọi dấu vết của anh.
    Lần này là thật đấy anh ạ.
    Shame on u when u fool me once
    Shame on me when u fool me twice
    Hic, mình ngu thì chết chứ bệnh tật gì đâu. Thôi, fải restart mới được, đời này thiếu giống gì con zai, jst throw him away..... Fresh up gal...
    Life goes on anyway anyhow.....
    Bài học thứ nhất: Ko nên níu kéo những gì thuộc về quá khứ, có thể nó ko tốt đẹp như những gì bạn tưởng tượng.
    p/s : số bài học tỉ lệ thuận với số sai lầm của mình, hi vọng là đứng fải học quá nhiều, hic.
  2. nasty-child

    nasty-child Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Text
    ặ hặĂ, sĂng nay vào 'Ây 'ỏằc lỏĂi sao thỏƠy 'êm qua mơnh ngỏằ> ngỏân thỏằf nhỏằ?, tỏằ dặng lỏÊm nhỏÊm nhặ con 'iên. BÂy giỏằ thơ hỏt 'iên rỏằ"i, 'ang sặỏằ>ng vơ hỏằc câng xong môn chiỏằu nay thi ( 'úng là chúa lặỏằi, chiỏằu thi ma trặa mỏằ>i hỏằc xong).
    ThỏƠy topic này chuỏằ'i quĂ, 'ỏằ<nh del, nhặng mà nghâ lỏĂi thôi kỏằ?, câng chỏÊ cỏĐn thiỏt fỏÊi thỏ. Đỏằi câng fỏÊi có nhỏằng lúc ko bơnh thặỏằng chỏằâ, tỏằ?nh mÊi câng chĂn. BÂy giỏằ cho cĂi topic này thành "all about odds" corner vỏưy, thỏằ?nh thoỏÊng câng có chỏằ- chui ra chui vào, post peo coi nhặ luyỏằ?n lỏĂi Word, mỏằTt công 'ôi viỏằ?c
    Xem nào, tỏằô sĂng 'ỏn giỏằ mơnh có rút ra 'ặỏằÊc bài hỏằc nào ko nhỏằ??? à...
    Bài hỏằc thỏằâ hai : ,n mỏằTt bĂt mỏằ, trĂng miỏằ?ng bỏng lipton + chocolate hơnh nhặ có tĂc dỏằƠng làm phỏƠn chỏƠn tinh thỏĐn thơ fỏÊi.
    Sỏẵ Ăp dỏằƠng lÂu dài, bài hỏằc này có vỏằ ngon nhỏằ?, nhem nhem. "i mỏạ ặĂi hic hic, thỏÊo nào mà con mỏạ ngày càng tròn trỏằ<a mâm mâm
  3. dinh-lan-huong

    dinh-lan-huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/06/2002
    Bài viết:
    436
    Đã được thích:
    0
    Bài học thứ hai: What you see or think is not always what you get.
    Cái cuộc đời khốn nạn này, người ta cứ muốn nhận ra giá trị của mình'''' phải biết mình là ai'''' nhưng đấy cũng chính là điểm yếu của thiên hạ.Không biết nổi mình là ai, ở đâu và đang làm gì.
    Bài học thứ ba: đừng bao giờ tin tưởng 100% ngay cả người thân nhất của mình.Đúng thế đấy.Cái câu'''' Miệng nam mô, bụng bồ dao găm'''', bên ngoài thì ngọt ngào, bên trong có gì ai biết là đâu''''
    ( Viết xong bài học này, tự dưng cười nhạt chính bản thân mình, hò hò, ai là người đã từng viết nhật kí với cái câu tâm niệm của Trịnh -''''Sống trong đời sống cần có một tấm lòng''''?
    Thất bại làm ta giương gai sắc với tất cả, trừ một người, một gương mặt khác, cũng sáng như thế...Hừ, nhưng ''''Sông sâu dễ đo. lòng người khó lường'''')
  4. ManlyJude

    ManlyJude Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    0
    Đấy, hoá ra mực thước để được gọi là "sành điệu" là những dòng trên kia. . Nghe nói 25oJ không mất vé vào cửa, chỉ cần gửi đồ thôi, rồi vào ngồi ngắm mấy con gái nhảy... và đến đó vài lần thì được coi là "sành điệu".
    Bạn gì ạ, bạn cần gì mấy thứ đó, bạn yêu bạn quý con người ta hay bạn thích đi cùng nó vì nó "sành điệu" ( theo cách gọi và cách nghĩ của bạn ). Kiểu sống dựa hơi này đâu hay ho gì đâu vì thú thật với bạn rằng trước kia tôi cũng qua rồi, nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua và cái thằng tôi không làm mất nhân cách chính mình. Ăn mặc ư, đối với những đứa dưới anh ta, thì chúng nó nghĩ anh ta của bạn là "sành điệu" thật đấy, nhưng mà vô số người khác nhìn thấy, họ sẽ đáp lại bằng một tiếng cười nhạt.
    Khổ thân bạn thật, khi anh ta không có việc gì làm, hẳn là "nhàn cư vi bất thiện" rồi, anh ta gặp bạn rồi làm cái trò quỷ gì chỉ có anh ta, bạn và trời hiểu.

    Anh bảo tôi del cell number của anh và quên hết đi á?? Ừ thì del, số cell, cả những cái emails ko biết tôi đã giữ từ bao giờ và đọc đi đọc lại bao nhiêu lần, tất cả mọi dấu vết của anh.
    Lần này là thật đấy anh ạ.
    Shame on u when u fool me once
    Shame on me when u fool me twice
    Hic, mình ngu thì chết chứ bệnh tật gì đâu. Thôi, fải restart mới được, đời này thiếu giống gì con zai, jst throw him away..... Fresh up gal...
    Life goes on anyway anyhow.....
    Đôi khi lời nói không đi đôi với việc làm. Nguy hiểm hơn là chỉ xoá cái bề ngoài còn nội dung lại ghi khắc trong tim. Một khi mình đã yêu người ta mà để người ta phản bội rồi thì khó mà quên được lắm. Nhất là cái bọn càng phũ, càng thờ ơ, thì con gái nó càng chết. Đấy gọi là sướng không biết đường sướng.
    Bài học thứ nhất: Ko nên níu kéo những gì thuộc về quá khứ, có thể nó ko tốt đẹp như những gì bạn tưởng tượng.
    p/s : số bài học tỉ lệ thuận với số sai lầm của mình, hi vọng là đứng fải học quá nhiều, hic.

    Tốt đẹp hay không thì cũng trải qua rồi, và đến lúc đọc đến đây thì không biết cái bài này để làm gì nữa, truyền đạt kinh nghiệm hay gì đó? Những gì của quá khứ chẳng nên quên, vì nó đã qua rồi, và mình cũng đã trải qua rồi, giờ phủ nhận nó thì thật là trơ trẽn.
    Tôi hiểu ý bạn, cũng hiểu bạn muốn nói gì. Nhưng những gì bạn muốn, hãy tự hỏi lại mình xem có đúng là mình nghĩ vậy và muốn vậy không. Đọc bài viết của bạn, tôi vẫn thấy bạn còn yêu và "nể" con người "sành điệu" kia lắm, bạn đang muốn người ta không hững hờ với mình nữa, đối diện với mình bằng cả một tấm lòng thương yêu, bạn đang hy vọng.
    Hãy nhớ lại, anh ta đã cho bạn cái gì, và lấy đi mất của bạn cái gì. Phù phiếm là những ảo tưởng, tương lai là chân thực. Chúc bạn vui.

    Được ManlyJude sửa chữa / chuyển vào 21:27 ngày 08/06/2004
  5. nasty-child

    nasty-child Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Mới đầu tôi cũng ko định post bài vì ko muốn nhắc về chuyện này nữa, nhưng chẳng hiểu sao vẫn muốn viết một cái gì đó.
    Nếu bạn nói tôi đi với anh ta chỉ để đến những nơi "sành điệu" thi hơi oan cho tôi đấy. Chưa bao giờ tôi đi cùng anh đến vũ trường hay pubs vì bản thân tôi ko thích những nơi ấy, và cũng chẳng có í định tìm hiểu nó làm gì.
    Có thể bạn ko nhìn thấy tôi, nên những lời nói chỉ dựa vào cảm tính. Tôi bình thường thôi, bình thường đến nỗi các bác ở dưới quê lên ăn giỗ còn khen : "con bé này ở thành phố mà ăn mặc giản dị nhỉ" ( hic, buồn 5 phút )
    Hồi đầu gặp nhau, anh ấy là người khá giản dị, ko thích phô trương. Tôi bị thu hút bởi tính hài hước và sự dịu dàng, ân cần của anh ấy. Quả thực, những năm tháng ấy tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
    Sau này, tôi thường đùa anh " Em chẳng thích ngồi xe ga đâu, em thì mẩu, xe cao quá sợ ngã lắm". Tôi đâu cần những thứ đó.
    Bạn nói tôi "sống dựa hơi" có hơi nặng nề quá ko
    Gì nữa nhỉ??? Tôi nói là xoá sạch mọi dấu vết của anh chứ ko nói là fải quên tất cả. Chẳng việc gì tôi fải quên đi những kỉ niệm đẹp, những khoảng thời gian vui vẻ trước kia. Tôi chỉ muốn ko fải hàng ngày đối mặt với nó, để có thể dễ dàng có một sự khởi đầu mới thôi. Quên tất cả có lẽ là điều ko thể, nhưng dù sao quá khứ cũng là một góc trong cuộc đời, cũng đáng ghi nhớ lắm chứ.
    Bạn ko tin tôi thật sự muốn kết thúc tất cả ư? Chắc tại vì tôi viết ko rõ ràng. Nếu chúng tôi chỉ chia tay lần đầu tiên thì tôi muốn níu kéo, hy vọng cũng là điều dễ hiểu. Nhưng đây là lần thứ hai rồi. Chúng tôi đã một lần xa nhau vì những lí do khách quan và cả những điều ngớ ngẩn, trẻ con nữa. Rồi sau một khoảng thời gian khá dài, ko còn liên lạc, tình cờ lại gặp nhau trên đường. Đúng là ông trời trớ trêu nhỉ, tôi cũng chẳng biết mình có thấy hối hận vì đã gặp anh ta ko nữa.. Vậy đấy, bạn nghĩ rằng hai lần đã là quá đủ để tôi ko còn chút kiên trì, hay hi vọng níu kéo nữa ko ??
    Tôi tin là lần này mình sẽ ko mắc sai lầm nữa. Nhưng tôi cũng ko hối tiếc,mất cái này thì được cái kia, ít ra là tôi đã được những bài học.
    p/s : đây ko fải là những lời bào chữa hay thanh minh, vì bạn có quyền suy nghĩ theo cách của bạn. Đây chỉ là sự bộc bạch thôi.
    Anyway,thanks a lot 4 ur comments.
  6. nasty-child

    nasty-child Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/06/2002
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    hmm, hôm qua đi thi vừa gặp TA, nhìn nó trông tội nghiệp quá. Đúng là ông trời thật bất công, có những người thì ngồi ko hưởng thụ, nhưng sao đứa bạn mình lại fải chịu nhiều thiệt thòi đến thế???
    Hôm trước đi đám tang mẹ nó, tự dưng lại chạnh lòng nhớ đến hôm đám tang ông ngoại. Không khí sao mà buồn bã, mình chẳng biết làm gì ngoài việc ôm nó thật chặt, mong sao chia sẻ được nỗi đau này. Vào viếng xong, lại càng thấy nhớ ông ngoại hơn, muốn khóc.
    Người ta chỉ biết quí trọng những gì đã mất đi, đúng thật. Lúc ông ngoại còn sống, mình rất ít khi nói chuyện với ông, lúc nào cũng thấy sờ sợ vì ông trông nghiêm khắc quá. Hôm ông mất ở bệnh viện cũng chẳng đến kịp để nhìn ông lần cuối, lao vào phòng bệnh mà tự dưng bật khóc như mưa. Rồi sau này bà ngoại cũng hay kể, hồi mình còn bé, ông ngoại cưng nhất nhà. Ông hay cho đi ăn kem, rồi đến câu lạc bộ với ông, lại còn hay được uống bia nữa chứ. Ông mất rồi mình mới nhận ra mình yêu ông đến nhường nào. Lúc ông mới mất, cả nhà ai cũng thấy trống trải, hụt hẫng, cứ mong ngóng mãi cái dáng cao cao, nghiêm nghị của ông.
    Nhà TA có tang đúng hôm thi Anh. Nó lại fải thi lại môn Anh rồi. Hôm qua may mà cũng cố đến thi CN, nhưng mà nó bảo là bịa từ đầu đến cuối, chẳng có chữ nào trong đầu. Cũng dễ hiểu thôi. Cố lên TA nhé, hội Củ luôn ở bên mày, hy vọng chúng tao sẽ lại được thấy một Củ khoai tây tươi tắn, tốt bụng và đáng yêu sớm nhé.
    Bài học thứ 4 : Hãy trân trọng những gì bạn đang có, hãy giành những tình cảm và những gì tốt đẹp nhất có thể cho những người thân và bạn bè của bạn để ko bao giờ fải nói hối tiếc.

Chia sẻ trang này