1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    Em cám ơn chị đã tặng em bông hồng, kế tiếp là em nhờ chị đừng gọi em là chị tổn thọ em. Hình như mình bằng tuổi nhau đấy ạ, có lần tình cờ em nghe nhân gian đồn thế.
    Đùa chút, bạn hoangthuy cũng mê thơ hén. Vậy bạn làm thơ luôn đi, khỏi mắc công đi nhớ thơ của người khác. heheh
    Đôi mắt người Sơn Tây
    Thơ Quang Dũng
    Em ở thành Sơn chạy giặc về
    Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
    Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
    Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì
    Vầng trán em vương trời quê hương
    Mắt em dìu dịu buồn tây phương
    Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm
    Em có bao giờ em nhớ thương
    Từ độ thu về hoang bóng giặc
    Điêu tàn thôn lại nối điêu tàn
    Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ
    Em có bao giờ em chứa chan?
    Mẹ tôi, em có gặp đâu không?
    Những xác già nua ngập cánh đồng
    Tôi cũng có thằng con bé dại
    Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông
    Đôi mắt người Sơn Tây
    U uẩn chiều lưu lạc
    Buồn viễn xứ khôn khuây
    Cho nhẹ lòng nhớ thương
    Em mơ cùng ta nhé
    Bóng ngày mai quê hương
    Đôi mắt người Sơn Tây
    Thơ Quang Dũng
    Nhạc Phạm Đình Chương
    Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai
    Sông xa từng lớp lớp mưa dài
    Mắt em ơi mắt em xưa có sầu cô quạnh
    Khi chớm thu về, khi chớm thu về một sớm mai
    Đôi mắt Người Sơn Tây
    U uẩn chiều luân lạc
    Buồn viễn xứ khôn khuây,
    Buồn viễn xứ khôn khuây
    Em hãy cùng ta mơ
    Mơ một ngày đất mẹ
    Ngày bóng dáng quê hương
    Đường hoa khô ráo lệ
    Tôi từ chinh chiến đã ra đi
    Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì
    Sông Đáy chạm nguồn quanh phủ Quốc
    Non nước u hoài, non nước hao gầy, ngày chia tay
    Em vì chinh chiến thiếu quê hương
    Sài Sơn , Bương Cấn mãi u buồn
    Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
    Em có bao gio, Em có bao giờ, Em thương nhớ thuong
    Đôi mắt Người Sơn Tây
    U uẩn chiều luân lạc
    Buồn viễn xứ khôn khuây, buồn viễn xứ khôn khuây
    Em hãy cùng ta mơ
    Mơ một ngày đất mẹ
    Ngày bóng dáng quê hương
    Đường hoa khô ráo lệ
    Đôi mắt Người Sơn Tây
    Đôi mắt Người Sơn Tây
    Buồn viễn xứ khôn khuây ...
    Không biết cách up nhạc lên, mọi người vào vnthuquan nghe bài này nha.
    Link đây: http://vnthuquan.net/Nhac/loinhac.aspx?tuaid=927&nhacsiid=141&casiid=234
  2. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Hoá ra mình bằng tuổi hả Bunnie. Vậy bạn bè thôi nhỉ . Tớ thích thơ từ bé nhưng toàn đi chép thôi đố có nghĩ được cái gì nên vần nên điệu. Chắc tại khả năng có hạn mà. Ngày bé cũng đua đòi lắm sáng tác truyện gửi báo Hoa Học Trò cơ đấy, nhưng chưa bao giờ được đăng . Có lần viết thơ tình cho một chú (không dám gửi) đưa con bạn đọc, nó khóc cơ đấy . Đấy tài năng của tớ chỉ được có thế, còn đi chép thơ thì ...vô địch (trong lũ bạn). Tớ có những 3 quyển sổ đầy nhóc. Thấy hay thì thích, thì chép thôi chứ đôi khi nghe mọi người phân tích chẳng hiểu gì , he he he... Thôi kể lể thế thôi không có mọi người ghét, hị hị...
    Bài này nhé, "Mùa xuân chín" của Hàn Mạc Tử. Lần nào tớ đọc nó tớ đều cảm thấy thanh bình lắm. Mọi khung cảnh như đang hiện ra trước mắt vậy và mọi thứ thì đẹp như tranh ý. Đặc biệt là 4 câu đầu "Trong làn nắng ửng, khói mơ tan/ Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng/ Sột soạt gió trêu tà áo biếc/ Trên giàn thiên lý bóng xuân sang"
    Mùa Xuân Chín (Hàn Mặc Tử)
    Trong làn nắng ửng, khói mơ tan
    Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
    Sột soạt gió trêu tà áo biếc
    Trên giàn thiên lý bóng xuân sang.
    Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
    Bao cô thôn nữ hát trên đồi
    Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
    Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi.
    Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
    Hổn hển như lời của nước mây
    Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc
    Nghe ra ý vị và thơ ngây.
    Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
    Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
    Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
    Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?
    Được hoangthuy sửa chữa / chuyển vào 19:00 ngày 28/09/2006
  3. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Giản dị

    Em ăn, em nói, em cười,
    Kiếp này không có hai người như em.
    Kinh thành: quần nhiễu, hàng len,
    Em tôi: aó trắng, quần đen sơ sàị
    Ai mà để ý vào ai,
    Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn mầu.
    Trên đời hai đứa yêu nhau
    Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui.
    Tình là hạnh phúc chia đôi,
    Hương lan kẽ đá, trăng soi dậm trường...
    Đừng mong ước cả Thiên Đường,
    Hãy xin lấy nửa tấc vườn vắng hoa.
    Tình người **** lại, ong qua,
    Tình tôi con nước, canh gà hắt hiu.
    Sầu tôi bờ bến bao nhiêu,
    Nếu đời em để sắc điều gây nên...
    Hồ Dzếnh
  4. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Sáng sớm chào mọi người bằng bài thơ này nhé.
    Màu Thời Gian (Đoàn Phú Tứ)
    Sớm nay tiếng chim thanh
    Trong gió xanh
    Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình
    Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần Phi
    Ta lặng dâng nàng
    Trời mây phảng phất nhuốm thời gian
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngắt
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
    Tóc mây một món chiếc dao vàng
    Nghìn trùng e lệ phụng quân vương
    Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng
    Duyên trăm năm đứt đoạn
    Tình muôn thuở còn hương
    Hương thời gian thanh thanh
    Màu thời gian tím ngắt
  5. itakeni

    itakeni Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2003
    Bài viết:
    521
    Đã được thích:
    0
    bài này hay quá, có 2 câu nghe "đã" quá:
    "Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng"
    cám ơn đã post
  6. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Post nốt bài này rồi làm việc thôi.
    Thơ Duyên (Xuân Diệu)
    Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên
    Cây me ríu rít cặp chim chuyền
    Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá
    Thu đến nơi nơi động tiếng huyền.
    Con đường nhỏ nhỏ, gió xiêu xiêu
    Lả lả cành hoang nắng trở chiều
    Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn
    Lần đầu rung động nỗi thương yêu.
    Em bước điềm nhiên không vướng chân
    Anh đi lững đững chẳng theo gần
    Vô tâm nhưng giữa bài thơ dịu
    Anh với em như một cặp vần.
    Mây biếc về đâu bay gấp gấp
    Con cò trên ruộng cánh phân vân
    Chim nghe trời rộng giang thêm cánh
    Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.
    Ai hay tuy lặng bước thu êm
    Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm
    Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy
    Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
    1940
    Ngày xưa cũng chép tặng một chàng bài thơ này, cứ nghĩ rồi hai đứa sẽ đi trọn một con đường với nhau. Bây giờ hai đứa hai ngả. Nghĩ lại thấy buồn.
  7. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Anh biết không (Thu Thủy)
    Anh biết không, chiều vàng bông cúc rối
    Mùa đã thu, sen ngơ ngác trong hồ
    Em đã đợi nơi cuối đường mùa hạ
    Chỉ có mình nhợt nhạt với câu thơ.
    Anh biết không, ngõ dài im khuyết lối
    Cả vầng trăng cũng chẳng thể treo mình
    Song cửa mảnh, gió lùa bao mắt lá
    Có thể nào yên lặng những bình minh?
    Anh biết không, nỗi buồn đầy bóng tối
    Em đã gom để thả kín căn phòng
    Khi chật chội nhận ra mình quá rộng
    Vắng anh rồi đâu cũng hóa mênh mông.
  8. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Tương Tư Chiều (Xuân Diệu)
    Bữa nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm
    Anh nhớ em, em hỡi ! Anh nhớ em.
    Không gì buồn bằng những buổi chiều êm
    Mà ánh sáng đều hòa cùng bóng tối
    Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối
    Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành
    Mây theo chim về dãy núi xa xanh
    Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
    Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
    Thôi hết rồi! còn chi nữa đâu em.
    Thôi hết rồi! gió gác với trăng thềm
    Với sương lá rụng trên đầu gần gũi.
    Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi.
    (Ðược giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
    Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
    Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
    Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
    Anh nhớ em, anh nhớ lắm. Em ơi!
    Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
    Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời
    Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm
    Em, xích lại và đưa tay anh nắm.
    Gió bao lần từng trận nhớ thương đi
    Mà kỷ niệm ôi, còn gọi ta chi ...
  9. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0

    Ý Thu
    Xuân Diệu
    Những chút hồ buồn trong lá rụng
    Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
    Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
    Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
    Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,
    Thế mà ve đã tắt theo hè.
    Chắc rằng gió cũng đau thương chứ;
    Gió vỡ ngoài kia ai có nghe ?
    Hôm nay tôi đã chết theo người
    Xưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi;
    Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ,
    Cách xa chôn hết nhớ thương rồị
    Yêu vui xây dựng bởi nguôi quên.
    Muốn bước trong đời, phải dậm trên
    Muôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng.
    Nhưng hoa có thể cứ lâu bền.
    Ờ nhỉ ! Sao hoa lại phải rơi ?
    Đã xa, sao lại hứa yêu hoài ?
    Thực là dị quá - Mà tôi nữa !
    Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?
    [nick] [/]
    Buổi sáng, rất tình cờ mà như xui khiến, em để status trên Y!M là "hôm nay tôi đã chết trong lòng" để bây giờ ngồi đây, buồn như lòng đã chết
    Em sẽ bắt đầu một trang mới, cố dặn lòng đừng "suy nghĩ làm chi chuyện nhạt phai". Em phải đi ngủ đã, mai mới suy nghĩ, nói như Scarlet, dù gì mai lại là một ngày mới, và mọi chuyện có tốt hay không cũng phải chấp nhận, có những ngày vui thì cũng nên trải thêm những ngày buồn, để vững vàng hơn...
    u?c bunnie s?a vo 06:11 ngy 29/09/2006
  10. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Xuân Tha Hương​

    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Ôi, chị một em, em một chị
    Trời làm xa cách mấy con sông
    Em đi trăng gió đời sương gió
    Chị ở vuông tròn phận lãnh cung
    Chén rượu tha hương, trời : đắng lắm
    Trăm hờn nghìn giận một mùa đông
    Chiều nay ngồi ngắm hoàng hôn xuống
    Nhớ chị làm sao, nhớ lạ lùng...
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở
    Chị vẫn môi son vẫn má hồng?
    Áo rét ai đen mà ngóng đợi
    Còn vài hôm nữa hết mùa đông!
    Cột nhà hàng xóm lên câu đối
    Em đọc tương tư giữa giấy hồng
    Gạo nếp nơi đây sao trắng quá
    Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông
    Thiên hạ đua nhau mà sắm Tết
    Một mình em vẫn cứ tay không
    Vườn nhà Tết đến hoa còn nở
    Chị gửi cho em một cánh hồng
    Tha hương chẳng gặp người tri kỷ
    Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng...
    Chao ơi, Tết đến em không được
    Trông thấy quê hương thật não nùng
    Ai bảo mắc duyên vào bút mực
    Sòng đời mang lấy số long đong
    Người ta đi kiếm giàu sang cả
    Mình chỉ mơ hoài chuyện viễn vông
    Em biết giàu sang đâu đến lượt
    Nợ đời nặng quá gỡ sao xong?
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Tết này, ô thế mà vui chán
    Nhưng một mình em uống rượu nồng
    Rượu cay nhớ chị hồi con gái
    Thương chị từ khi chị lấy chồng
    Cố nhân chẳng biết làm sao ấy
    Rặt những tin đồn chuyện **** ong
    Thôi, em chẳng dám đa mang nữa
    Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng
    Nàng bèo bọt quá, em lăn lóc
    Chấp nối nhau hoài cũng uổng công!
    (Một trăm con gái đời nay ấy
    Đừng nói ân tình với thủy chung!)
    Người ấy xuân già chê gối lẻ
    Nên càng nôn nả chuyện sang sông
    Đò ngang bến dọc tha hồ đấy
    Quý hoá gì đâu một chữ đồng!
    Vâng, em trẻ dại, em đâu dám
    Thôi, để người ta được kén chồng
    Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sĩ
    Chịu làm sao được những đêm đông
    Khốn nạn, tưởng yêu thì khó chứ
    Không yêu thì thực dễ như không!
    Chị ơi, Tết đến em mua rượu
    Em uống cho say đến não lòng
    Uống say cười vỡ ba gian gác
    Ném cái chung tình xuống đáy sông
    Thiên hạ "chi nghinh Nam Bắc điểu"
    Tình đời "Diệp tống lãng lai phong"
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một chút lòng
    Sương muối gió may rầu rĩ lắm
    Còn vài hôm nữa hết mùa đông
    Xuân đến cho em thêm một tuổi
    Thế nào em cũng phải thành công
    Em không khóc nữa, không buồn nữa
    Đây một bài thơ hận cuối cùng
    Không than chắc hẳn hồn tươi lại
    Không khóc tha hồ đôi mắt trong
    Chị ơi, Em Cưới Mùa Xuân nhé?
    Đốt pháo cho thơm với rượu hồng
    Xa nhà xa chị tuy buồn thật
    Cũng cố vui ngang gái được chồng
    Em sẽ uống say hơn mọi bận
    Cho hồn về tận xứ Hà Đông
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Với lá thư này là tất cả
    Những lời tâm sự một đêm đông
    Thôn gà eo óc ngoài xa vắng
    Trời đất tàn canh tối mịt mùng
    Đêm nay em thức thi cùng nến
    Ai biết tình em với núi sông
    Mấy sông mấy núi mà xa được
    Lòng chị em ta vẫn một lòng
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Cầu mong cho chị vui như Tết
    Tóc chị bền xanh, má chị hồng
    Trong mùa nắng mới sầu không đến
    Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng
    Chắc chị đời nào quên nhắc nhở:
    - Xa nhà, rượu uống có say không ?
    Nguyễn Bính

Chia sẻ trang này