1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Đây Mùa Thu Tới (Xuân Diệu)
    Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
    Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng
    Đây mùa thu tới, mùa thu tới
    Với áo mơ phai dệt lá vàng.
    Hơn một loài hoa đã rụng cành
    Trong vườn sắc đỏ rũa mầu xanh
    Những luồng run rẩy rung rinh lá
    Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
    Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ
    Non xa khởi sự nhạt sương mờ
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió
    Đã vắng người sang những chuyến đò...
    Mây vẩn từng không chim bay đi
    Khí trời u uất hận chia ly
    Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
    Tựa cửa nhìn ra, nghĩ ngợi gì.
    Được hoangthuy sửa chữa / chuyển vào 09:38 ngày 29/09/2006
  2. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Tiếp Xuân Diệu nhé.
    Dại khờ (Xuân Diệu)
    Người ta khổ vì thương không phải cách
    Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
    Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
    Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
    Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
    Vì thả lòng không kềm chế dây cương
    Người ta khổ vì lui không được nữa.
  3. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Mọi người bỏ đi đâu cả thế nhỉ, bỏ lại mình mình chiến đấu với thơ à? Thì chiến đấu, máu thơ thẩn nổi lên rồi nhé. Thà chết chứ không chịu hy sinh nhé, .
    Tiếng Sáo Thiên Thai (Thế Lữ)
    Tặng Ngô Bích San
    Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi
    Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng
    Tiếng đưa hiu hắt bên lòng
    Buồn ơi! xa vắng, mênh mông là buồn...
    Tiên nga tóc xõa bên nguồn
    Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu
    Mây hồng ngừng lại sau đèo
    Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi
    Trời cao, xanh ngắt. Ô kìa
    Hai con hạc trắng bay về Bồng-lai
    Theo chim, tiếng sáo lên khơi
    Lại theo giòng suối bên người Tiên nga
    Khi cao, vút tận mây mờ
    Khi gần, vắt vẻo bên bờ cây xanh
    Êm như lọt tiếng tơ tình
    Đẹp như Ngọc nữ uốn mình trong không
    Thiên Thai thoảng gió mơ mòng
    Ngọc Chân buồn tưởng tiếng lòng xa bay...
    Được hoangthuy sửa chữa / chuyển vào 11:38 ngày 29/09/2006
  4. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Sáng thứ 7 mà bận gần chết, hi hi, giờ mới vào mạng post bài được.
    Cuộc chia ly màu đỏ (Nguyễn Mỹ)
    Ðó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
    Tươi như cánh nhạn lai sắc hồng
    Trưa một ngày sắp ngả sang đông
    Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ.
    Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ
    Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa
    Chồng của cô sắp sửa đi xa
    Cùng đi với nhiều đồng chí nữa.
    Chiếc áo đỏ rực như than lửa
    Cháy không nguôi trước cảnh chia li
    Vườn cây xanh và chiếc nón trắng kia
    Không giấu nổi tình yêu cô rực cháy.
    Không che được nước mắt cô đã chảy
    Những giọt lonh lanh nóng bỏng sáng ngời
    Chảy trên bình minh đang hé giữa làn môi
    Và rạng đông đang bừng trên nét mặt
    - Một rạng đông với màu hồng ngọc.
    Cây si xanh gọi họ đến ngồi
    Trong bóng rợp của mình, nói tới ngày mai
    Ngày mai sẽ là ngày sum họp
    Ðã toả sáng những tâm hồn cao đẹp!
    Nắng vẫn còn ngời trên những lá cây si
    Và người chồng ấy đã ra đi...
    Cả vườn hoa đã ngập tràn nắng xế
    Những cánh hoa đỏ vẫn còn rung nhè nhẹ
    Gió nói tôi nghe những tiếng thì thào
    "Khi tổ quốc cần, họ biết sống xa nhau..."
    Tôi biết cái màu đỏ ấy
    Cái màu đỏ như cái màu đỏ ấy
    Sẽ là bông hoa chuối đỏ tươi
    Trên đỉnh dốc cao vẫy gọi đoàn người
    Sẽ là ánh lửa hồng trên bếp
    Một làng xa giữa đêm gió rét...
    Nghĩa là màu đỏ ấy theo đi
    Như không hề có cuộc chia ly...
  5. nguyenbalocvn

    nguyenbalocvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2006
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Đọc mấy câu thơ này, lại nhớ đến "Việt Bắc" của Tố Hữu :
    "Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
    Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng"
    Lãng mạn mà thật đẹp!
  6. nguyenbalocvn

    nguyenbalocvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2006
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    30 năm sau chiến tranh, có mấy người thật sự cảm được câu thơ trên nhỉ?
    Cũng giống như câu : "Xa nông trường ra biên giới, biết có người đi không trở lại. Nhưng trong lòng luôn thầm nói những gian nan sẽ đo lòng người" . Một thế hệ đã qua, ngày nay có ai còn có tấm lòng như thế?
    "Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay" ....
  7. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Đợi anh về (K.Sinionov - Tố Hữu Dịch)
    Em ơi đợi anh về
    Đợi anh hoài em nhé
    Mưa có rơi dầm dề
    Ngày có buồn lê thê
    Em ơi em cứ đợi.
    Dù tuyết rơi gió thổi
    Dù nắng cháy em ơi
    Bạn cũ có quên rồi
    Đợi anh về em nhé!
    Tin anh dù vắng vẻ
    Lòng ai dù tái tê
    Chẳng mong chi ngày về
    Thì em ơi cứ đợi!
    Em ơi em cứ đợi
    Dù ai thương nhớ ai
    Chẳng mong có ngày mai
    Dù mẹ già con dại
    Hết mong anh trở lại.
    Dù bạn viếng hồn anh
    Yên nghỉ nấm mồ xanh
    Nâng chén tình dốc cạn
    Thì em ơi mặc bạn
    Đợi anh hoài em nghe
    Tin rằng anh sắp về!
    Đợi anh anh lại về.
    Trông chết cười ngạo nghễ.
    Ai ngày xưa rơi lệ
    Hẳn cho sự tình cờ
    Nào có biết bao giờ
    Bởi vì em ước vọng
    Bời vì em trông ngóng
    Tan giặc bước đường quê
    Anh của em lại về.
    Vì sao anh chẳng chết?
    Nào bao giờ ai biết
    Có gì đâu em ơi
    Chỉ vì không ai người
    Biết như em chờ đợi.
    Tình yêu trong thời chiến mạnh mẽ thật, bây giờ chắc khó mà có thể yêu như vậy (thời thế sinh anh hùng).
    Được hoangthuy sửa chữa / chuyển vào 15:17 ngày 30/09/2006
  8. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    Chẳng nhớ nổi ai đã làm bài thơ này, tự nhiên thôi chiều nay trên đường đi về lại nhớ ra nó, chép lên đây vì thấy thơ cũng nhiều tâm trạng dù chưa chắc đã được gọi là hay
    Ừ thôi ta chia tay nhau
    Tình xưa như giấc mơ nào
    Lời yêu thương theo con nước
    Thời gian,
    quên lãng,
    chiêm bao...
    Ừ thôi ta chia tay nhau
    Mà sao vẫn nhớ thương hoài
    Chẳng biết nhiều năm sau nữa
    Buồn đau hôm nay nguôi ngoai...
  9. greenline

    greenline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    1.836
    Đã được thích:
    0
    Hì, hình như 1 trong 2 câu này không đúng lắm. Dù sao, cũng chẳng quan trọng nữa. Cám ơn hoangthuy đã post lại bài thơ ưa thích ngày xưa.
    Ừm, đôi khi, mọi thứ trôi quá nhanh!
  10. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0
    Viếng Hồn Trinh Nữ

    Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh,
    Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ.
    Tôi thấy quanh tôi và tất cả,
    Kinh thành Hà Nội chít khăn sô.
    Nước mắt chạy quanh, tình thắt lại,
    Giờ đây tôi khóc một người về!
    Giờ đây tôi thấy hồn cay đắng,
    Như có ai mời chén biệt ly!
    Sáng nay vô số lá vàng rơi,
    Người gái trinh kia đã chết rồi!
    Có một chiếc xe màu trắng đục,
    Hai con ngựa trắng bước hàng đôi.
    Đem đi một chiếc quan tài trắng,
    Và những vòng hoa trắng lạnh người.
    Theo bước, những người khăn áo trắng,
    Khóc hồn trinh trắng mãi không thôi.
    Để đưa nàng đến nghĩa trang này,
    Nàng đến đây rồi ở lại đây.
    Ờ nhỉ! Hôm nay là mấy nhỉ?
    Suốt đời tôi nhớ mãi hôm nay ....
    Sáng nay sau một cơn mưa lớn,
    Hà Nội bừng lên những nắng vàng.
    Có những cô nàng trinh trắng lắm,
    Buồn rầu theo vết bánh xe tang.
    Từ nay xa cách mãi mà thôi!
    Tìm thấy làm sao được bóng người.
    Vừa mới hôm nào còn thẹn thẹn.
    Tay cầm sáp đỏ để lên môi.
    Chiếc áo màu xanh tựa nước hồ,
    Nàng vừa may với gió đầu thu.
    Gió thu còn lại bao nhiêu gió,
    Chiếc áo giờ đây ở dưới mồ.
    ******
    Chắc hẳn những đêm như đêm qua,
    Nàng còn say mộng ở chăn hoa.
    -Chăn hoa ướp một trời xuân sắc -
    Đến tận tàn canh rộn tiếng gà.
    Chắc hẳn là những đêm như đêm kia,
    Nửa đêm lành lạnh gió thu về.
    Nàng còn thao thức ôm cho chặt,
    Chiếc gối nhung mềm giữa giấc mê ....
    Nhưng sáng hôm nay nàng lặng im,
    Máu đào ngừng lại ở nơi tim.
    Mẹ già xé vội khăn tang trắng,
    Quấn vội lên đầu mấy đứa em.
    Người mẹ già kia tuổi đã nhiều,
    Đã từng đau khổ biết bao nhiêu.
    Mà nay lại khóc thêm lần nữa,
    Nước mắt còn đâu buổi xế chiều.
    Những đứa em kia chưa khóc ai,
    Mà nay đã khóc một người rồi.
    Mà nay trên những môi son ấy,
    Chả được bao giờ gọi: "Chị ơi!"
    ******
    Nàng đã qua đời để tối nay
    Có chàng đi hứng gió heo may,
    Bên hồ để mặc mưa rơi ướt,
    Đếm mãi bâng quơ những dấu giày.
    Người ấy hình như có biết nàng,
    Có lần toan tính chuyện sang ngang.
    Nhưng tâm hồn nàng tựa con thuyền bé,
    Vội cắm nghìn thu ở suối vàng.
    Có gì vừa mất ở đâu đây?
    Lòng thấy mềm như rượu quá say.
    Hốt hoảng chàng tìm trong bóng tối:
    Bàn tay lại nắm phải bàn tay.
    ******
    Chỉ một vài hôm nữa, thế rồi,
    (Người ta thương nhơ'' có ngần thôi)
    Người ta nhắc đến tên nàng để
    Kể chuyện nàng như kể chuyện vui.
    Tôi với nàng đây không biết nhau,
    Mà tôi thương tiếc bởi vì đâu?
    "Mỹ nhân tự cổ như danh tướng,
    Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu."

    Nguyễn Bính

Chia sẻ trang này