1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    Hai bài thơ của ba bạn Mèo nè, làm lâu rồi thì phải. Cho Mẹ.
    Bốn mùa
    Xuân
    Ra vườn thấy nắng rung rinh
    Ai cười trong nón cho mình ngẩn ngơ
    Hạ
    Nắng reo phơi phới trên đường
    Nghe vang tiếng guốc tan trường bữa xưa
    Thu
    Tóc dài chảy một dòng im
    Trong veo làn nước
    bóng thuyền Trương Chi
    Đông
    Tiệc tan
    Nhạc lặng
    Người về
    Gió bay xác pháo bên hè nhà em.
    Vô chiêu
    Ngày anh luận kiếm Hoa Sơn
    Trăng còn bé bỏng, em còn trẻ thơ
    Bởi trời chẳng lộ thiên cơ
    Anh đâu biết có bây giờ
    là đây
    Gặp người đối thủ non tay
    Không cao bí kíp chẳng dày võ công
    Nụ cười tin cậy mênh mông
    Thấm qua kinh mạch mở lòng anh ra
    Anh về trong cõi người ta
    Trăng sao vằng vặc ?" cỏ hoa ngời ngời
    Chợt hay công lực tan rồi
    Em vô chiêu đã thắng người hữu chiêu!
  2. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0

    Tình Già

    Hai mươi bốn năm xưa,
    môt đêm vừa gió lại vừa mưa,
    Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ,
    hai cái đầu xanh kề nhau than thở;
    - "Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng,
    mà lấy nhau hẳn đà không đặng:
    Để đến nỗi tình trước phụ sau,
    chi bằng sớm liêu mà buông nhau !''''
    - ``Hay nói mới bạc làm sao chớ !
    Buông nhau làm sao cho nỡ?
    Thương được chừng nào hay chừng ấy,
    chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vây !
    Ta là nhân ngãi, đâu phải vợ chồng,
    mà tính chuyên thủy chung !''''
    Hai mươi bốn năm sau,
    tình cờ đất khách gặp nhau:
    Đôicái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung,
    đố có nhìn ra được ?
    Ôn chuyên cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi,
    con mắt còn có đuôi.
    Phan Khôi
  3. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Chia
    Chia cho em một đời tôi
    Một cay đắng
    một niềm vui
    một buồn
    Tôi còn cái xác không hồn
    Cái chai không rượu tôi còn vỏ chai
    Chia cho em một đời say
    Một cây si
    với
    một cây bồ đề
    Tôi còn đâu nữa đam mê
    Trời chang chang nắng tôi về héo khô
    Chia cho em một đời Thơ
    Một lênh đênh
    một dại khờ
    một tôi
    Chỉ còn cỏ mọc bên trời
    Một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm ...
    Nguyễn Trọng Tạo - 1989
    Trích từ tập thơ " Đồng dao cho người lớn " - NXB Văn Học 1999 .
  4. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0

    Tỳ Bà​

    Nàng ơi ! Tay đêm đang giăng mềm
    Trăng đan qua cành muôn tay êm
    Mây nhung pha màu thu trên trời
    Sương lam phơi màu thu muôn nơi
    Vàng sao nằm im trên hoa gầy
    Tương tư người xưa thôi qua đây
    Ôi ! Nàng năm xưa quên lời thề
    Hoa vừa đưa hương gây đê mê
    Cây đàn yêu đương làm bằng thơ
    Cây đàn yêu đương run trong mơ
    Hồn về trên môi kêu: em ơi
    Thuyền hồn không đi lên chơi vơi
    Tôi qua tìm nàng vay du dương
    Tôi mang lên lầu lên cung Thương
    Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
    Tình tang tôi nghe như tình lang
    Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
    Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
    Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
    Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
    Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
    Sao tôi không màng kêu: em yêu
    Trăng nay không nàng như trăng thiu
    Đêm nay không nàng như đêm hiu
    Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
    Buồn sang cây tùng thăm đông quân
    Ô ! Hay buồn vương cây ngô đồng
    Vàng rơi ! vàng rơi: Thu mênh mông
    Bích Khê
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    THỰC ĐƠN
    Giá như Thượng Đế
    ném lên mặt bàn tôi
    một tờ thực đơn
    Để tôi biết
    sau món ngọt bùi này
    là cay đắng khác
    Nhưng Thượng Đế toàn năng và biếng nhác
    - người đầu bếp tuyệt vời lỗi lạc
    không hề cho tôi xem tờ thực đơn
    Miếng vui tôi gắp lẫn miếng buồn
    Hết tiệc ngồi
    Người đặt tôi vào tiệc đứng
    Người xoay tôi chóng mặt những mâm đời...
    Ngày mai...
    cốc rượu nào Người sẽ tận tay mời
    Tôi có còn đủ sức tiếp nhận ?
    Món cuối cùng trên bàn ăn số phận
    tên là gì trong tờ thực đơn ?
    Đông Trình
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Như cây trái Tết
    Mới đầu anh tưởng em là ổi
    Xá lị mà ăn rất đã đời
    Dè đâu em trở thành xí muội
    Ngọt ngào mà chua loét đôi môi
    Anh ê răng chạm vào trái cóc
    Em lại đem xoài tượng ra mời
    Tim anh phân nửa là muối ớt
    Nửa nước mắm đường nêm mê tơi
    Em khoe cả một vườn cây trái
    Me dốt mùa xuân ngó bắt thèm
    Trái dâu nũng nịu trên đầu lưỡi
    Có xuýt xoa bằng anh nhớ em ?
    Em đỏng đảnh tương đương như Tết
    Yểu điệu mà chua ngọt đủ điều
    Anh nằm mộng suốt đêm trừ tịch
    Thấy trái trong vườn cũng biết yêu !
    Bùi Chí Vinh
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Nghiền ngẫm
    Người ta nói : gương mặt con người là mảnh đất khám phá không bao giờ biết chán
    Người ta cũng nói : nhìn mặt buồn nôn
    Em lộng lẫy mộng mơ giờ nhàu nát bên đường
    Anh là kẻ vớt trăng bao lần trăng vỡ nát
    Người ta nói : con số không đấy chính là sa mạc
    Người ta cũng nói : quá khứ hiện tại tương lai đồng hiện trên cát mênh mông
    Sao anh bỗng thèm chết đuối cùng trăng
    Đừng ai vớt , đừng hoan hô , đừng đả đảo ...
    Nguyễn Trọng Tạo
  8. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    HOA SỮA
    Tuổi mười lăm, em lớn từng ngày
    Một buổi sớm, em bỗng thành thiếu nữ,
    Hôm ấy mùa thu, anh vẫn nhớ
    Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.
    Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
    Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
    Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
    Vậy mà tan trong sương gió mong manh
    Tại mùa thu, tại em hay tại anh?
    Hay tại sang đông không còn hoa sữa
    Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
    Tại con **** vàng có cánh nó bay...
    Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
    Không phải thời Romeo và Juliet
    Nên chẳng có đứa nào dám chết
    Đành lòng thôi, mỗi đứa một phương.
    Chỉ còn mùa thu tròn vẹn nhớ thương
    Hương hoa sữa vẫn trở về mỗi độ
    Hương của mối tình đầu nhắc nhở
    Có hai người xưa đã yêu nhau...
    Nguyễn Phan Hách
  9. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Thơ giặt đồ
    Mới đầu ta định làm thơ
    Sau cùng cảm thấy giặt đồ hay hơn
    Sống như Hàn Tín lòn trôn
    Hăm bốn chữ cái nuôi mồm không xong
    Ra đường sạch giữa đám đông
    Về nhà đóng kín thư phòng thấy dơ
    Tắm nhiều lưng vẫn trơ trơ
    Tốn bao nước rửa, bàn cờ vẫn xoay
    Chi bằng sẵn áo quần đây
    Ta dồn cái sạch bên ngoài vào trong
    Sá gì một chút xà phòng
    Mà đi phản bội tấm lòng chậu thau
    Nắng lên phơi áo công hầu
    Đợi khô, đóng kịch, biết đâu thành người?
    Bùi Chí Vinh
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Sinh nghi hành
    Sinh nghi ta viết một bài hành
    Vợ nghi chồng, em út nghi anh
    Cha nghi con cái, bè nghi bạn
    Thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
    Láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm
    Ngoài đường nghi phố chứa lưu manh
    Ngay ta khi viết bài in báo
    Cũng nghi mình kiếm chác công danh
    Trời ơi, mọi chuyện sinh nghi thiệt
    Chén kiểu thường nghi kỵ chén sành
    *
    Thời buổi tình người đang khát sữa
    Vú mẹ gầy, sâu rúc nồi canh
    Quang Trung bỏ núi Tây Sơn xuống
    Hoảng hốt vì gương vỡ chẳng lành
    Nguyễn Du chỉ một đêm dạo phố
    Đoạn Trường ngồi viết lại Tân Thanh
    Thúy Kiều phát triển nhiều như thế
    Thảo nào đô thị hóa lầu xanh
    Nhà tù phát triển nhiều như thế
    Kẻ sĩ làm sao dám học hành
    Ta làm thơ mà lòng đứt ruột
    Suốt đời bao tử chạy loanh quanh...
    Bùi Chí Vinh

Chia sẻ trang này