1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Hoa hậu vườn nhà ta
    1.
    Ta dán mắt vào lồi lõm mỹ học
    Nét đẹp sinh thành từ đường cong
    Nhan sắc phô ngang cái lý luận của nó
    Tài năng đừng hòng mà chen ngang
    Vô thức ý thức đều bị loại
    Cuộc thi dành cho những gì trời cho
    Người thi người
    Còn ta thi nhìn ...
    2.
    Trực giác có những triệu chứng mất chuẩn
    Tri giác hồi này cũng uốn éo hình sin
    Thiên hạ buông lơi cái nhìn thành thực
    Ban giám khảo có vẻ nhìn nghiêm túc
    Nhà khoa học ra dáng nhìn chừng mực
    Nhà đạo đức nhìn he hé mắt
    Nhà chức sắc nhìn nghiêng
    Nhà phê bình nhìn xiên
    Nhà thơ lơ mơ nhìn cuốc hóa gà
    Nhà nhiếp ảnh nhìn vằn vặn vèo vẹo
    Nhà báo nhìn lắt la lắt léo
    Nhà buôn nhìn lươn lươn lẹo lẹo ...
    3.
    Nhà quê nhìn em bằng con mắt lá
    Mắt vui vui khúc ruột buồn buồn
    Ta dán làm sao hết những lỗ thủng định mệnh
    Em thoát làm sao khỏi cơ chế thị trường
    Hậu hoa hậu còn gập ghềnh lắm lắm
    Thua cũng thương mà thắng cũng thương
    Hồng nhan ạ , giá ta làm chủ khảo
    Để em thi cùng cỏ nội hoa vườn ...
    Nhân một cuộc thi hoa hậu - 9.1992
    Nguyễn Duy
  2. vietgreat

    vietgreat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    1.440
    Đã được thích:
    0

    Hạ Hoa

    đêm nghe mưa nhỏ
    động mái lều thơ
    dưng nhớ người xưa
    áo vàng thuở nọ
    người tình nho nhỏ
    nhỏ mãi trong ta
    như chùm hạ hoa
    buồn ơi, đốt thuốc
    lần trang sách nhòa
    này những đóa hoa
    ép từ hạ cũ
    tưởng em tóc rũ
    trong dòng mưa sa
    Phạm Thiên Thư
  3. zenviet

    zenviet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    409
    Đã được thích:
    0
    Biết
    Biết là em yêu chồng tôi
    Trầu cay, cau chát và vôi thì nồng
    Biết là em cũng có chồng
    Cơm canh không ngọt nên lòng vẩn vơ
    Biết là tôi vốn dại khờ
    Nhìn đời như thể bài thơ không vần
    Tôi không yêu được hai lần
    Nên thương em lỡ bước chân khó về
    Biết là sau phút đam mê
    Mộng mơ tan để não nề xót xa!
    Em thất vọng với người ta
    Tôi thất vọng với cỏ hoa? một thời
    Biết chồng vẫn chồng của tôi
    Chiều ngâu nhặt lá trầu rơi se lòng​
    Võ Thị Kim Liên
  4. hoangthuy

    hoangthuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2003
    Bài viết:
    3.057
    Đã được thích:
    2
    Có Một Thời Như Thế (Xuân Quỳnh)
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia .
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
    Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già .
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc....
    1984.
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Thơ vui về phái yếu
    Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
    Vựơt khỏi ô cửa cỏn con, căn phòng hẹp hàng ngày
    Các anh nghĩ ra tầu ngầm, tên lửa, máy bay
    Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
    Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
    Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
    Chinh phục đại dương bằng các con tầu
    Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
    Mỗi các anh là một nhà chính khách
    Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia
    Biết bao điều quan trọng được đề ra
    Những hiệp ước xoay vần thế giới
    Chúng tôi chỉ là những ngừơi đàn bà bình thuờng không tên tuổi
    Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
    Cuộc sống ngặt ngèo phải tính sao đây
    Gạo, bánh, củi, dầu chia thế nào cho đủ
    Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
    Những quả cà, mớ tép, rau dưa
    Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
    Xin thú thực chúng tôi thờ ơ hạng nhất
    Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
    Sắm cho con đôi dép tới trường
    Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
    Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...
    Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất
    Quen với công việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày.
    Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
    Càng không có hạt nhân nguyên tử
    Chúng tôi chỉ có chậu, có nồi, có lửa
    Có tình yêu và có lời ru
    Những con cò, con vạc từ xưa
    Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
    Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
    Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày....
    Nếu ví dụ không có chúng tôi đây
    Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
    Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn, hạnh phúc
    Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
    Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
    Các anh sẽ không còn biết yêu và biết ghét
    Các anh không đánh nhau, nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
    Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
    Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
    Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát
    Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
    Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
    Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay những anh hùng
    Là bác học... hay là ai đi nữa
    Vẫn là con của một người phụ nữ
    Một ngừơi đàn bà bình thường không ai biết tuổi tên
    Anh thân yêu, nguời vĩ đại của em
    Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
    Một chút mặn giữa đại dương vời vợi
    Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
    Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
    Là hạt bụi vô tình trên áo
    Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
    Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn
    Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân
    Đùa một tí, xin các anh đừng giận
    Thú thực là chúng tôi cũng không sống đựơc
    Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà
    Xuân Quỳnh
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Ra khỏi quán cà phê
    Em thử hình dung
    Một ngày trái đất thiếu cà phê
    Đường phố Parissẽ biến thành đường rừng
    Và sông Sein không chảy nổi
    Và London sương mù sẽ ngưng
    Và chiến tranh sẽ nổ tung nước Mỹ
    Và vô cùng phi lý
    Nếu không còn café
    Cà phê và tình yêu
    Cái thời đã qua anh còn ngoái lại
    Mười sáu tuổi đầu
    Anh biết cầm điếu thuốc
    Tập triết lý , tập làm người, tập uống café, và tập nhảy
    Tập điên cuồng, tập si mê và tập chết
    Hỡi ly cà phê
    Đã kéo mấy thế hệ vào trong quán
    Bỏ mặc cha ông, dân tộc ở ngoại ô, ở rừng, ở Trường Sơn kháng chiến
    Những quán cà phê
    Lụt lội trong ánh nhạc đèn màu
    Hơn mười sáu tuổi đầu
    Anh biết cầm điếu thuốc Salem
    Bây giờ
    Cố nhiên là anh vẫn yêu cà phê
    Không phải bằng tình yêu điên cuồng thuở trước
    Xin anh nhớ cho rằng
    Cha ông ta không có café buổi sáng
    Vẫn có những Chi Lăng, Bạch Đằng, Đống Đa
    Chẳng lẽ vua Quang Trung trước giờ xuất binh ra trận
    Cứ phải dùng ly café đen ?
    Xin anh hãy bình yên
    Bởi thế giới vẫn còn nguyên đấy
    Và những Paris, London, Washington vẫn vậy
    Những quán cà phê mở cửa suốt ngày
    Trên những con đường Sài Gòn hôm nay
    Nơi ngày xưa anh từng hoang dại
    Người ta làm lại cuộc đời này
    Làm lại những ly café
    Để không còn những khuôn mặt trẻ trai ngồi chán ngán
    Anh lại dẫn em vào quán café
    Với bụi trên đầu, với áo quần say mùi lúa khoai
    Anh mang cả khoảng trời Thái Mỹ
    Với nơi mình ngồi xưa
    Những người hay triết lý
    Đã biết cầm cuốc cầm cày
    Những người du ngoạn trên mây
    Đã lần đầu xuống đất
    Người ta bắt dầu chân thật với chính mình
    Và lần đầu chân thật với cà phê
    Ở giữa tỉnh và mê
    Chúng ta nhận chân cuộc sống
    Rằng sẽ không còn những người suốt đời ăn gạo
    Mà không hề biết lúa là gì
    Rằng sẽ không còn những người suốt đời si café
    Mà không biết thân café là thân leo hay thân gỗ
    Ra khỏi quán cà phê gặp mùa xuân bỡ ngỡ
    Như lần đầu biết tới mùa xuân
    Như là ly cà phê thứ nhất
    Ta nắm tay nhau bằng bàn tay thành thật
    Chai sạn rồi mới hiểu bàn tay
    Mới hiểu vị ngon ly cà phê sau ngày vất vả
    Ta dắt tay nhau vào cuộc đời mới lạ
    Khi chúng mình ra khỏi quán café
    Lê Thị Kim
  7. zenviet

    zenviet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    409
    Đã được thích:
    0
    Hoán đổi
    Em tập viết tên của một người đàn ông khác anh
    Tự vẽ cho mình những vòng tròn ảo giác
    Thổi bùng lên ngọn lửa nồng nóng rát
    Để rồi không tránh khỏi bỏng tay.
    Chẳng tìm quên trong những cơn say
    Em xây cho mình lâu đài giá băng không có anh ở đó
    Dễ hiểu thôi anh đâu có gì là khó
    Khi quanh anh chỉ gặp sự hững hờ.
    Nếu tình yêu chỉ là những dại khờ
    Thì trách chi em thay lòng khi dòng đời thay đổi
    Hạnh phúc không rời xa khỏi vòng tay với
    Nếu một lần anh hiểu được ?oGiá như?
    Ừ. Cũng bởi chữ ?oGiá như...?
    Nên sóng lòng em thôi cồn cào, thôi khát khao, thôi đam mê như bao ngày cũ
    Cố tập quên một bóng hình đã trở thành thân thuộc
    Để nguệch ngoạc bên mình một phác thảo hoang sơ.
    Để nguệch ngoạc bên mình một hạnh phúc trong mơ!
    Ngô Thị Thanh Vân
  8. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ cuối cùng
    TTKH
    Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ !
    Một mùa thu cũ một lòng đau
    Ba năm ví biết anh còn nhớ
    Em đã câm lời có nói đâu
    Ðã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly
    Càng khơi càng thấy lụy từng ly
    Trách ai đem cánh "ti-gôn" ấy
    Mà viết tình em được ích gì ?
    Chỉ có ba người đọc thơ riêng
    Bài thơ "đan áo" của chồng em
    Bài thơ đan áo nay rao bán
    Cho khắp người đời thóc mách xem
    Là giết đời nhau đấy biết không ?
    Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung
    Giận anh tôi viết dòng dư lệ
    Là chút dư hương điệu cuối cùng
    Từ nay anh hãy bán thơ anh
    Và để yên tôi với một mình
    Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi
    Buồng nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp
    Ði nhớ người, không muốn nhớ lời
    Tôi oán hờn anh mỗi phút giây
    Tôi run sợ viết bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôi chết
    Ðêm hỡi, làm sao tối thế nầy !
    Năm lại, năm qua cứ muốn yên
    Mà phương trời nhớ chẳng làm quên
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín
    Lại chính là anh, anh của em
    Tôi biết làm sao được hỡi trời!
    Giận anh không nỡ nhớ không thôi
    Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt
    Sợ quá đi anh, có một người...
  9. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    CHO GIÓ CUỐN ĐI
    Đoàn Thanh Hà
    Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
    Gởi đi
    và biến thành kẻ khác
    Để anh
    gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
    Đứng lại ven đường
    Nếu như ngày chỉ có 18 tiếng đồng hồ
    Hoặc đêm hoặc chiều ngắn lại
    Loài người đi về vội vã
    Người ta yêu nhau vội vã
    Hẳn gì ta đã nhớ nhau ?
    Kỷ niệm vò lại nát nhàu
    Hương tóc em không còn làm đêm anh thao thức
    Tình yêu không còn bùng cháy lên trong ***g ngực
    Thì thôi... Mình chia tay
    Niềm vui không thể đi vay
    Nỗi buồn có cho đi cũng chẳng ai dám nhận
    Nên ta đành để lẫn
    Giữa cuộc đời cho gió cuốn đi...
  10. zenviet

    zenviet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    409
    Đã được thích:
    0
    Không đề
    Ơ kìa, em đứng làm chi?
    Nắng chiều ngơ ngác - người đi xa rồi
    Chia tay - chỉ một lời thôi
    Một lời xóa cả ngàn lời yêu thương?
    Về đi, cỏ đã ướt sương
    Về đi, đã hết lời thương thầm thì?
    Ơ kìa, ngồi xuống làm chi?
    Dậy lòng câu nói ?onếu.. thì?? xa xôi
    Chiều buông cho ngỗng về trời
    Cho ai hờ hững thổi lời thề bay
    Cầm hờ cọng cỏ trên tay
    Giật mình - cỏ rớt - mới hay mình buồn.
    Thùy Nhiên

Chia sẻ trang này