1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. e_chong_vi_sarsss

    e_chong_vi_sarsss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2006
    Bài viết:
    1.808
    Đã được thích:
    0
                                           CHUYỆN CỦA BIỂN                                                       ( Nhật Minh)
                                    Khuya rồi biển hãy ngủ đi                            Đa đoan vỗ sóng, chắc gì đến nơi                                Bờ câm lặng suốt bao đời                            Nồng nàn lời hát, biển ơi thôi nào!                                Rì rầm lòng biển xốn xao                            Bờ vô tâm hay dạt dào lắng sâu?                                Sao bờ chẳng nói một câu                            Để hằng đêm sóng bạc đầu bởi thương.
    Được e_chong_vi_sarsss sửa chữa / chuyển vào 23:28 ngày 10/11/2006
  2. zenviet

    zenviet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2006
    Bài viết:
    409
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Vô tình
    Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều
    Cám ơn cuộc đời cho tôi một người
    Người bước vào đền trong tim ta im vắng
    Chiều bước vào đền cho tim ta chút nắng
    Rồi người cứ vô tình người đi
    Rồi chiều cứ vô tình chiều qua
    Rồi người cứ vô tình người xa
    Rồi chiều cũng vô tình chiều quên
    Giữ sao được người đi qua cuộc đời
    Giữ sao được chiều đi qua mặt trời
    Người cứ đi người mang theo bóng
    Chiều cứ qua chiều mang theo nắng
    Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều
    Cám ơn một chiều cho tôi một người
    Cám ơn một người cho tôi một lần biết yêu
    Giữ sao người đừng đi?
    Giữ sao chiều đừng qua?
    Giữ sao người đừng xa?
    Giữ sao chiều đừng quên?
  3. greenline

    greenline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    1.836
    Đã được thích:
    0
    Ký ức đồng quê!
    Trần Chấn Uy
    Chõng tre ướp hương đêm như mật
    Ta lịm vào hoa trái vườn xưa
    Trâu gại cửa gọi mùa chín vội
    Má em quê hôi hổi nóng sang mình.
    Đáy ao làng đỏ rực bình minh
    Ngày bỗng ngắn dưới chân mình trai trẻ
    Mái đình cổ lao xao bầy chim sẻ
    Gió đồng xa thổi lật lá sen chùa.
    Tinh khôi quá những giọt nắng đầu mùa
    Giàn giụa chảy, con đề làng tỏa sáng
    Lão lái đò cắm sào nghễnh ngãng
    Mồi thuốc lào cháy ấm cả khúc sông.
    Hút tầm mắt vồng ngực cánh đồng
    Phì nhiêu lúa tràn bờ như sóng vỗ
    Bãi ruộng bùn dấu chân trâu lỗ chỗ
    Cá rô đồng mập mạp nằm phơi lưng.
    Tiếng cuốc kêu chiều bỗng thấy rưng rưng
    Xanh ngút mắt đám cỏ gà tung cựa
    Con cua đồng chín hồng trên lửa
    Củ sắn vùi thơm suốt tuổi thơ
    Lòng tôi như con sóng xa bờ
    Từng vỗ nát những đêm buồn đất khách
    Đời sa mạc quay cuồng bão cát
    Vẫn yên bình miền ký ức đồng quê.
    Văn nghệ quân đội (657) 11.2006
    [nick]
    Được greenline sửa chữa / chuyển vào 11:08 ngày 11/11/2006
  4. ladolaxanh

    ladolaxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/05/2006
    Bài viết:
    1.370
    Đã được thích:
    0
    ÂM THẦM
    Xin anh đừng về trong giấc mơ em
    Đánh thức dậy những yêu thương quá đỗi
    Trái tim em vẫn ngàn lần nông nổi
    Khóc ngọt ngào bên hạnh phúc đắm say

    Anh sẽ chẳng nhớ gì - cơn mơ bay
    Em ôm trọn cả hai đầu nỗi nhớ
    Tình yêu hát khúc ca dang dở
    Anh vô tình, anh có hiểu gì đâu...

    Xin anh đừng về, em thức trắng đêm nay
    Thương ***g ngực trái tim còn nức nở
    Em biết làm sao, những điều vô cớ...
    Hạnh phúc bay rồi... xa cách quá tầm tay

    Em mỏi mòn trong cơn mơ ngất ngây
    Nhạy cảm quá biết có thành nghiệt ngã
    Anh sẽ chẳng về, trong giấc mơ, dẫu thế...
    Em vẫn khóc nghẹn ngào cho hạnh phúc đắng cay...
    Từ phongdiep.net
    Được ladolaxanh sửa chữa / chuyển vào 19:30 ngày 11/11/2006
  5. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Dâng cha
    Trương Nam Hương
    Tết này nhà lại vắng cha
    Thuốc không thơm nữa ấm trà hết ngon
    Cha đi về phía vuông tròn
    Trần gian lấm láp mãi còn nắng mưa.
    Đời người mới đấy thành xưa
    Nhìn lên nhân ảnh ảo mờ khói sương
    Con không tin có thiên đường
    Nhưng tin có thật nỗi buồn, cha ơi!
    Con tìm đâu giữa chơi vơi
    Cha đi về phía xanh lời cỏ hoa
    Cách người thước đất mà xa
    Rót mời cha một chén trà hư không
    Rưng rưng tàn thuốc quặn vòng
    Thương cha khói cũng nặng lòng không bay.
    Xuân 96[/center]
    Được lonesome sửa chữa / chuyển vào 13:43 ngày 13/11/2006
  6. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    CHO BẠN ?" CHO TÔi

    Bạn bè gọi tôi là chuyên gia
    Mà hẳn là chuyên gia tâm lý
    Bởi mỗi khi cần người chia sẻ
    Nhẹ một tiếng ơi tôi sẽ ở bên

    Với bạn bè tôi là bến đỗ bình yên
    Nơi bạn có thể khóc cười như trẻ nhỏ
    Và tôi biết niềm tin yêu không phải ai cũng có
    Nước mắt và nụ cười chưa hẳn buồn vui
    Đôi khi tôi nghĩ tình bạn như bầu trời
    Để ước mơ và những thiên thần cất cánh
    Tôi mơ màng nghĩ ngoài trời mưa se lạnh
    Gọi tên bạn bè mong tìm sự bình yên
    Tôi cũng có những chuyện vui buồn riêng
    Những rắc rối không tự mình gỡ được
    Khi tôi khóc ai là người biết trước?
    Xiết chặt tay tôi những lúc buồn vui
    Tình bạn dù cách xa hay là sóng đôi
    Tình bằng hữu qua gian nan dễ gì phá vỡ được
    Mái tóc dài có thể nào thiếu lược
    Cũng như không thuyền làm sao qua sông?

    ( của một tác giả không nhớ rõ tên )
  7. namphuong3010

    namphuong3010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2005
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Họp và học liên miên từ sáng, ngồi trong phòng họp mà buồn ngủ quá nên lò dò chui vô mạng, đọc được bài thơ này từ blog của một người bạn, thấy hay quá bèn mang qua đây mà không hề biết rằng Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng...
    [​IMG]
    LỤC VÂN TIÊN THỌ NẠN GIỮA RỪNG
    La Quốc Tiến
    Có một lão già mù ăn xin ngân nga các đoạn Lục Vân Tiên
    trên những chuyến phà ngang Rạch Miễu
    Có một gã thanh niên say rượu ghếch chân lên thành lan can đứng tiểu
    Có cô con gái móc bóp lấy chiếc gương soi và tô lại mặt mình
    cùng lúc lão già mù bắt đầu ngân nga
    "Trước đèn xem truyện Tây Minh..."
    Có đứa bé gái mải mê với chiếc chong chóng giấy màu sặc sỡ
    Có một bà già thọt chân gánh bó củi dừa ngồi than thở chuyện củi nặng... đường lầy... gạo đắt
    Có gã trung niên vận jean ngồi nhóp nhép kẹo cao su
    Có những chị bạn hàng thản nhiên bóc vỏ những trái chuối
    nhét vào cổ chú gà tơ đến nỗi trợn trừng
    Không có ai
    cam đoan là không ai hay tin
    "Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng"
    Để tỏ chút âu lo cho con người trung nghĩa
    Tôi móc gói thuốc ra
    tôi hút
    điếu thuốc đen tắt ngóm nửa chừng
    mẹ nó! Thuốc dỏm
    Phà vẫn chạy
    máy vẫn nổ
    sóng vẫn vỗ
    tôi dựa vào ghế ngủ gà ngủ gật
    khi giật mình mở mắt
    lại nghe:
    ?oLục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng?
    Rừng ở đâu mà dày thế nhỉ?
    trên chuyến phà tôi đi
    dường như cũng có một khóm rừng
    mà những cái cây sao mà trơ trọi
    những cái cây đã phai mất hơi rừng
    Phà vẫn chạy khàn giọng
    lão già mù vẫn ngân nga
    gã thanh niên say rượu vẫn càm ràm điều gì như là oan ức
    cô gái vẫn tiếp tục soi gương
    như cố khám phá một điều gì đang lẩn trốn trên khuôn mặt
    đứa bé gái đã ngủ
    chiếc chong chóng vẫn xoay
    bà già thọt chân vẫn ngồi than thở
    gã trung niên vẫn làu bàu với kẹo cao su
    những con gà tơ vẫn ngủ gà ngủ gật
    sau khi nuốt xong bữa tiệc chiêu đãi cuối cùng...
    Không có ai
    cam đoan là không ai hay tin
    "Lục Vân Tiên đang thọ nạn giữa rừng"
    Được namphuong3010 sửa chữa / chuyển vào 15:23 ngày 13/11/2006
  8. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    CHỊ

    Quê nghèo xưa ít kẻ đến trường
    Tôi đi học như con nhà khá giả
    Tôi đi học từ lũy tre bờ rạ
    Có chị trông theo từng bước âm thầm
    Chị thương tôi nước mắt chảy quanh
    Hay chép miệng :em mồ côi bé dại
    Mà chị có hơn em là mấy
    Phải chăm tôi chị làm mẹ mười lăm.
    Tôi đi học từng ngày chị chạy chợ từng phiên
    Tôi đi học bằng tuổi xanh của chị
    Thầy cô tôi thay đổi từng kỳ dạy
    Còn chị một mình suốt tháng suốt năm.
    Chị dạy tôi nết ở nết ăn
    Những bài học tôi suốt đời còn nhớ
    Tôi không dám tôi cố không lầm lỡ
    Bởi chị phạt tôi bằng nước mắt của mình
    Chị tôi là cuốn sách đầu tiên
    Tôi đã học để trở thành người lớn.

    ( sưu tầm )
  9. huongduong77

    huongduong77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2005
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    EM
    tặng Ngân

    Anh rất sợ những giọt nước mắt em
    Cả khi em vui, cả khi buồn cũng thế
    Trái tim run quá dễ,
    Có khi nào sẽ thấy mệt không ?
    Một căn phòng, một góc vườn, chỉ đủ chỗ em nằm
    Và cô đơn với mặt trời nho nhỏ
    Đừng nghĩ đời sẽ không bão gió
    Khi đã ngủ yên rồi.
    Giọt nước mắt nóng hổi cứ rơi
    Rơi để yêu thương, ừ thì anh vẫn hiểu
    Nhưng em biết không nếu chỉ khóc thôi thì muôn đời niềm hy vọng và niềm tin vẫn thiếu
    Còn ngày mai ... biển sẽ lấn thêm bờ,
    Thế giới lụt bằng nước mắt ngây thơ.
    Anh muốn em là con chim xanh
    Hót ríu ran vào những trưa sực nắng
    Cho lòng anh thanh thản
    Giông bão nơi em cũng sẽ yên lành...
    Thi thoảng rồi, em hãy tập quên
    Quên đi bao dằn vặt
    Quên đi những cô đơn
    Quên mối tình đầu xước môi hôn!
    Anh không muốn em là đóa hoa buồn
    Hãy nở vui giữa cuộc đời, bình thản
    Dù ngày mai, ngày kia, khuôn mặt cuộc đời có hiện lên chai sạn
    Vẫn có Em nơi này là vị ngọt nhân gian.

    ( sưu tầm )
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    Cho gió cuốn đi
    Tôi hờ hững đóng gói một nỗi buồn
    Bỏ đi và biến thành người khác
    Để anh gã đàn ông mang trái tim phờ phạc
    Đứng lại ven đường...
    Nếu như ngày chỉ mười tám tiếng đồng hồ
    Hoặc đêm, hoặc ngày ngắn lại
    Loài người đi về vội vã
    Hẳn gì ta đã nhớ nhau
    Kỷ niệm vò lại nát nhàu
    Hương tóc em cũng không làm đêm anh thao thức
    Tình yêu cũng không còn bùng cháy lên trong ***g ngực
    Thì thôi...
    mình chia tay...
    Tình yêu không thể đi vay
    Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
    Thôi ta đành để lẫn
    Giữa đời...
    cho gió cuốn đi...
    Thanh Hà

Chia sẻ trang này