1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ hay .

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi anhdung200644, 31/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    THÁNG TÁM GIỮ GIÙM TÔI
    Tháng tám giữ giùm tôi một đám mây ngơ ngơ không bay không đứng im
    Trắng trên xanh
    Trắng trong xanh
    Trắng
    Trong
    Mong manh
    Tháng tám không cách mạng
    Không bình yên
    Không thấy chim báo bão
    Bão giật đổ đa làng
    Lụt tràn giường đẻ
    Mẹ sinh tôi
    Oa oa
    Ngày sinh tướng Võ (*)...
    Tháng tám giữ giùm tôi câu thơ làm đời tôi khốn khó
    Câu thơ nói thật
    Câu thơ rần rật
    Rồi một ngày
    Thần tượng ta tan vỡ
    Câu trả lời thật không dễ dàng chi
    Tháng tám giữ giùm tôi đơn độc
    Đơn cô
    Thân độc
    Làm thơ
    Viết nhạc
    Ngày vài giờ blog
    Thích uống rượu ngon
    Thích Em thông minh vui tính
    Thích bạn bè xưng tụng yêu thương
    Tháng tám trời xanh rờn rợn thơ Đường
    Lá xưa rơi vào hiện đại
    ***y ngôn ngữ
    Nhìn đâu cũng thấy thiên hạ cởi truồng cùng hoàng đế
    Nhắm mắt nghe mưa
    Cuốn đi giấc mơ trưa...
    Tháng tám giữ giùm tôi Em nhé
    Một ngày một giờ một khắc
    Nửa đời nửa đoạn
    Mây trắng không đứng im không bay...
    Hà Nội, 31.7.2008
    NGUYỄN TRỌNG TẠO
  2. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    ANH NÉM EM LÊN TRỜI
    Tặng Em
    đêm nay anh ném em lên trời rồi ngửa tay anh hứng
    rơi xuống lòng tay
    giọt nước mắt
    đêm nay anh ném em xuống biển sâu rồi anh thả câu
    vớt lên
    bọt biển
    đêm nay anh ném em lên giường rồi anh nằm bên
    hai tay ôm
    gió trắng
    đêm nay anh ném nỗi nhớ khỏa thân ra khỏi tóc
    thấy bên đời
    chuyện cũ đã tân trang?.
    2k, 8.6.2008
    NGUYỄN TRỌNG TẠO
  3. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Thêm một
    Thêm một chiếc lá rụng,
    Thế là thành mùa thu.
    Thêm một tiếng chim gù,
    Thành ban mai tinh khiết.
    Dĩ nhiên là tôi biết,
    Thêm một - lắm điều hay.
    Nhưng mà tôi cũng biết,
    Thêm một - phiền toái thay!
    Thêm một lời dại dột,
    Tức thì em bỏ đi.
    Nhưng thêm chút lầm lì,
    Thế nào em cũng khóc.
    Thêm một người thứ ba,
    Chuyện tình đâm dang dở.
    Cứ thêm một lời hứa,
    Lại một lần khả nghi.
    Nhận thêm một thiệp cưới,
    Thấy mình lẻ loi hơn.
    Thêm một đêm trăng tàn,
    Lại thấy mình đang khuyết.
    Dĩ nhiên là tôi biết,
    Thêm một lắm điều hay.
    Trần Hòa Bình
    =====================
    Tác giả ''Thêm một'' qua đời
    Nhà thơ Trần Hòa Bình - người nổi tiếng với những vần thơ đa tình, chuyên gia gỡ rối tơ lòng với bút danh Tầm Thư - vừa qua đời lúc 23h ngày 16/8 ở tuổi 53.
    [​IMG]
    Anh Châu, em ruột của nhà thơ, cho biết: ?oĐây là một cú sốc lớn cho gia đình. Anh trai tôi ra đi đột ngột vì tai biến mạch máu não khi đang công tác ở Nam Định?. Nhà thơ Hồng Thanh Quang, người biết tin dữ ngay trong đêm 16/8 cũng bày tỏ, anh rất bàng hoàng trước sự mất mát này.
    Sinh năm 1956 tại Hà Tây, Trần Hòa Bình là người đàn ông đa tài. Anh viết báo, làm thơ, vẽ, giảng dạy và còn được biết đến như một chuyên gia tâm lý sâu sắc và hóm hỉnh với những lời gỡ rối tâm tình giúp độc giả. Dù rong chơi như một gã tài tử ở nhiều lĩnh vực, nhưng chỉ với Thêm một, Trần Hòa Bình ghi tên anh như một thi sĩ tài hoa trên thi đàn Việt Nam đương đại. Những câu thơ như lời chiêm nghiệm chân thành từ cuộc sống riêng tư đa truân của anh đã động chạm đến trái tim của đông đảo độc giả: ?oThêm một lời dại dột/ Tức là em bỏ đi/Nhưng thêm chút lầm lì/Thế nào em cũng khóc??. Trần Hòa Bình gọi Thêm một là bài thơ ?ogiời cho?. Trong một cuộc phỏng vấn, anh từng tâm sự: ?oTôi rời giảng đường vào một buổi sáng, đang thênh thênh trên con đường quen thuộc trở về nhà thì có một chiếc lá vàng thật đẹp rơi trúng đầu. Tôi ngẩng lên và sững sờ trước một vòm trời với những rặng cây lúc chuyển mùa. Trời ạ, mùa thu đến thật rồi mà sao mình chẳng biết! "Thêm một chiếc lá rụng/ Thế là thành mùa thu" - câu thơ đầu tiên bật ngay ra trong đầu cùng lúc hình thành một cái tứ?. Nhưng quả táo không làm nên Newton, chiếc lá vàng sẽ không làm nên Thêm một nếu nó không rơi vào đôi mắt đa tình và trái tim giàu rung cảm của thi nhân.
    Trong cuộc sống riêng, dù đa đoan và nhiều nỗi đoạn trường nhưng Trần Hòa Bình giành được nhiều tình yêu từ bạn đọc, những người phụ nữ và nhiều lứa sinh viên tại Học viện Báo chí Tuyên truyền (Hà Nội). Mới bước qua tuổi ngũ thập, nhà thơ đa tài, người đàn ông giàu tình yêu còn nhiều dự định dang dở với sự nghiệp, với gia đình nhưng trời đã gọi ?othêm một chiếc lá rụng? dù chiếc lá ấy hãy còn xanh và còn tràn đầy sức sáng tạo.
    Lễ viếng nhà thơ Trần Hòa Bình diễn ra từ 7h đến 10h ngày 19/8 tại Bệnh viện Việt Đức. Tang lễ được tổ chức cùng ngày tại Đài hóa thân Hoàn vũ (Hà Nội).
    http://www.vnexpress.net/GL/Van-hoa/2008/08/3BA05964/
  4. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    NẾU NGÀY MAI EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA
    ( Xuân Quỳnh)
    Nếu ngày mai em không làm thơ nữa
    Cuộc sống trở về bình yên
    Ngày nối nhau trên đường phố êm đềm
    Không nỗi khổ, không niềm vui kinh ngạc
    Trận mưa xuân dẫu làm áo ướt
    Nhưng trong lòng em còn cảm xúc chi đâu
    Mùa đông về quên nỗi nhớ thương nhau
    Không xôn xao khi nắng hè đến sớm
    Chuyện hôm nay sẽ trở thành kỷ nịêm
    Phượng chẳng còn nồng nàn trên lối ta đi
    Gió thổi nơi này không lạnh tới nơi kia
    Lời nói tâm tình trở nên nhạt nhẽo
    Nghe tiếng con tàu em không thể hiểu
    Tấm lòng anh trong một chuyến đi xa
    Em không còn nhớ những sân ga
    Những nơi đã đi, những nơi chưa hề đến
    Khát vọng anh dẫu nhòa trong sóng biển
    Sóng xô bở chẳng rộn đến tâm tư
    Một ngày nào đọc lại dòng thơ
    Âm điệu ấy chẳng còn gieo tiếng nhạc
    Chất men nào làm em chóang váng
    Cũng phai dần theo những tháng năm
    Những hòm thư không còn một phong thư
    Hết ngọn lửa lạ lùng, thôi màu mây phiêu bạt
    Ôi trời xanh- xin trả cho vô tận
    Trời không xanh trong đáy mắt em xanh
    Và trong em không thể còn anh
    Nếu ngày mai em không làm thơ nữa!​
  5. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
    ( Xuân Quỳnh)
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngóai lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trong nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ, ồn ào không dấu nỗi
    Ước mơ viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi trời xanh
    Và tình yêu không ai khác ngòai anh
    Người trai mới vài lần thóang gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi, mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    ( cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tíêc.
    11.1984​
  6. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    DẪU BIẾT RẰNG ANH TRỞ LẠI
    ( Xuân Quỳnh)
    Thị trấn nào nơi anh đến chiều nay?
    Mảnh tường trắng, mùa đông gió rét
    Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
    Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
    Xóm làng nào anh sẽ đi qua?
    Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi
    Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại
    Ngọn gió luồng vẫn thổi phía không anh
    Thời gian trôi sau cánh cửa một mình
    Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
    Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
    Một con đường vời vợi núi cùng sông
    Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
    Chỉ lá rụng dạt dào trên phố vắng
    Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ
    Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.​
  7. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    TỰ HÁT
    (Xuân Quỳnh)
    Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em
    Em trở về đúng nghĩa với trái tim
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút gần khoảng cách của tin yêu
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu.
    Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.

  8. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    THặ TONH CUỏằI MTA THU
    ( XuÂn Quỏằnh)
    Cuỏằ'i trỏằi mÂy trỏng bay
    LĂ vàng thặa thỏằ>t quĂ
    PhỏÊi chfng lĂ vỏằ rỏằông
    Mạa thu 'i cạng lĂ
    Mạa thu ra biỏằfn cỏÊ
    Theo dòng nặỏằ>c mênh mang
    Mạa thu và hoa cúc
    Chỏằ? còn anh và em
    Chỏằ? còn anh và em
    Là cỏằĐa mạa thu câ
    ChỏằÊt làn gió heo may
    Thỏằ.i vỏằ xao 'ỏằTng cỏÊ:
    Lỏằ'i 'i quen bỏằ-ng lỏĂ
    Cỏằ lỏưt theo chiỏằu mÂy
    Đêm vỏằ sặặĂng ặỏằ>t mĂ
    HặĂi lỏĂnh qua bàn tay
    Tơnh ta nhặ hàng cÂy
    ĐÊ bao mạa gió bÊo
    Tơnh ta nhặ dòng sông
    ĐÊ yên ngày thĂc lâ.
    Thỏằi gian nhặ là gió
    Mạa 'i cạng thĂng nfm
    Tuỏằ.i theo mạa 'i mÊi
    Chỏằ? còn anh và em
    Chỏằ? còn anh và em
    Cạng tơnh yêu ỏằY lỏĂi...
    - Kơa bao ngặỏằi yêu mỏằ>i
    Đi qua cạng heo may.

  9. haccvan

    haccvan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    LẠI BẮT ĐẦU
    Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
    Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ
    Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực
    Trước biết bao nao nức với mong chờ
    Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
    Làn nước mới, trời xanh và mây trắng
    Ngô non mướt, bãi cát vàng đầy nắng
    Như chưa hề có mùa lũ đi qua.
    Như chưa hề có nỗi đau xưa
    Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới.
    Một quá khứ ra đi cùng gió thổi
    Thời gian trôi, kí ức sẽ phai nhoà.
    Những mùa sen, mùa phượng đã xa
    Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc
    Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức
    Như chưa hề biết đến tàn phai.
    Tay trong tay tôi đã bên người
    Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn
    Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện
    Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu
    - Xuân Quỳnh -
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    QUỲNH HOA
    mong manh em đến mùa mưa bão
    đêm dắt anh tìm phút thần tiên
    quỳnh hoa quỳnh hoa thẹn thùng một đóa
    rượu nồng hương men ngấm môi mềm
    em trút bỏ tơ lụa hồng phớt tím
    cho trắng trong hiển hiện đến rợn người
    anh ngỡ chết giữa rùng mình hoa nở
    một đời hoa chỉ giây phút, trời ơi!...
    rồi hoa tự liệm mình từng cánh rũ
    ly rượu thừa anh đổ xuống mùa thu
    rồi chẳng biết kiếp này hay kiếp nữa
    hồn hoa về trong mưa bão phù du...
    24.8.2008
    Nguyễn Trọng Tạo

Chia sẻ trang này