1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ làm tôi rung động!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Two_worlds, 15/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Những bài thơ làm tôi rung động!

    Quên làm sao,... mà nhớ làm sao...
    Muốn nhớ hay quên có được nào
    Nhớ lại thêm buồn....quên cũng tội....
    Quên thì không nỡ....nhớ thì đau.

    Hà Thành ơi! Lệ buồn rơi nước mắt
    Ai bắt ta phải chia cắt nơi này
    Để giọt lệ dài theo năm tháng
    Tiễn biệt đi một kỷ niệm thân thương

    Đất Hà Thành sao trời lấp lánh
    Đêm mưa buồn mưa khóc cùng tôi

    Nắng không chiếu lấy đâu hoa nở
    Yêu mà im ai biết mình yêu
    Nói lên đi một tiếng chứ bao nhiêu
    Yêu thầm lặng là tình yêu tan vỡ​

    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
  2. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Tự hát
    Chả dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nên nếu cần anh bán nó đi ngay
    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em
    Em trở về đúng nghĩa trái tim
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút gần khoảng cách của yêu tin
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu
    Mùa thu nay sao bão giông nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh
    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.
    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
    Được Two_worlds sửa chữa / chuyển vào 16:23 ngày 16/03/2003
  3. hoa_hong_xu_la

    hoa_hong_xu_la Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/07/2002
    Bài viết:
    224
    Đã được thích:
    0
    có một bài thơ mà tôi không n h ớ hết,cũng không nhớ cả tên của nó là gì,chỉ thích có mấy câu như thế này:
    Chỉ lũ chimữa vẫn đập cánh bên hè,
    hoa tigôn đẫm nước
    Hoa tigôn của TTKH
    bài thơ thời đi học có còn nhớ không em
    bài thơ đắng cay tuy điêumạ buồn
    nay đọc lại chẳng còn rơi nước mắt
    hoa tigôn như trái tim vỡ nát
    chết âm thàm dưới n hững bước chân quen.....
  4. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Một chút tên tôi đối với nàng (Puskin)
    Một chút tên tôi đối với nàng
    Sẽ chìm như ánh sáng buồn tan
    Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng
    Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn
    Ngày nào đó trên mặt trăng kỷ niệm
    Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
    Giống như hình phác trên mộ chí
    Nét ngoằn nghèo một thứ tiếng xa xăm
    Tên cũ từ lâu đã lãng quên
    Chẳng còn gợi lại được cho em
    Tình xưa êm ái và trong trắng
    Trước mối tình ai mới dấy lên
    Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn
    Thầm thì em hãy nhắc lên tên
    Và hãy tin: còn đây kỷ niệm
    Em còn sống giữa một trái tim
    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
  5. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Dại Khờ
    Người ta khổ vì thương không phải cách
    Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người.
    Có kho vàng mà tặng chẳng tuỳ nơi
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
    Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
    Đến khi hay gai nhọn đã vào xương
    Vì thả lòng không kìm chế dây cương
    Người ta khổ vì lui không được nữa.
    Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
    Những tim không mà tưởng tràn đầy
    Muôn nghìn đời tìm cỏ dõi sương mây
    Dấn thân mãi đến kiếm trời dưới đất
    Người ta khổ vì cố chen ngõ chật
    Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
    Rồi bị thương người ta gửi gươm dao
    Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.
    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
  6. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Hai Sắc Hoa Ti Gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Ðâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạnh lẽo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Ðến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng​
    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
    Được Two_worlds sửa chữa / chuyển vào 12:08 ngày 19/03/2003
  7. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Premier amour (P.N.H)
    Tôi rất sợ...tôi đang rất sợ...
    Sợ một ngày điều ấy xảy ra
    Sợ một ngày người ấy quay trở lại
    Một người đã chìm trong ký ức
    Những kỷ niệm một thời đã xa
    Tình yêu trong dĩ vãng nhạt nhoà
    Hai hàng lệ trào ra trên khoé mắt
    Hỡi con người đã ra đi trong quá khứ
    Hãy quên đi!....Xin hãy quên đi!.....
    Những kỷ niệm một thời nông nổi
    Những tháng ngày không trở lại bao giờ
    Để chúng mình sẽ vẫn mãi là bạn
    Như những ngày đầu 2 đứa mới quen thân
    Để chúng ta không bao giờ hối tiếc
    Bởi đã mất một người bạn trong đời
    Tôi ước mình trở nên băng giá
    Không biết yêu và mãi mãi không yêu
    Hai bàn tay làm nên tất cả
    Trên con đường đầy cát sỏi của cuộc đời.


    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
  8. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Cũng là thở cuat TTKH đây,nó được viết sau "hai sắc hoa tigon",và được mang tựa"bài thơ thứ nhất".Sau bài thơ này còn một bài nữa mang tên "bài thơ cuối cùng"
    bài thơ thứ nhất
    Thuở trước lòng tôi phơi phới quá
    Lòng thơ phới phới một làn hương
    Nhưng nhà nghệ sỹ từ đâu lại
    Êm ái trao tôi một vết thương
    Tai ác ngờ đâu gió lại qua
    Làm kinh giấc mộng những ngày qua
    Thổi tan tâm diệu du dương trước
    Và tiễn người đi bến cát xa
    Ở lại vườn thanh có một mình
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo
    Yêu bóng chim sa bóng nắng lướt mành
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác
    Gió hỡi ...làm sao lạnh rất nhiều
    Từ đấy không mong không dám hẹn
    Một lần gặp gỡ dứơi trăng nghiêm
    Nhưng tôi vẫn chắc chân trời lạ
    Người ấy ghi lòng vẫn nhớ em
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên
    Bỗng ai mang đễn cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
    Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên
    Đẹp gì một mảnh tình tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ
    Thì ai trông ngóng chả nên chò
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa
    "Cố quên đi nhé ,câm và nín
    Đừng thở than bằng những giọng t hơ..."
    Tôi run sợ viết ,lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô xiết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến
    Song đời nào dám gặp ai về????
    Tuy thế tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa...than ôi
    Biết đâu tôi,...một tâm hồn héo
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi . ​
  9. Two_worlds

    Two_worlds Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2003
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ cuối cùng (T.T.KH)​
    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ?
    Một mùa thu cũ một lòng đau...
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em đã câm lời, có nói đâu!
    Đã lỡ, thôi rồi, chuyện biệt ly!
    Càng khơi càng thấy luỵ từng khi
    Trách ai mang cánh ti gôn ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì?
    Chỉ có 2 người được đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem....
    Là giết đời nhau đấy biết không?
    ...Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung
    Giận anh, em viết dòng dư lệ
    Là chút dư hương: điệu cuối cùng!
    Từ đây, anh hãy bán thơ anh!
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ! Đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi....
    Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người, không muốn nhớ lời!
    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôi... chết
    Đêm hỡi! Làm sao tối thế này?
    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên;
    Và người vỡ lở duyên thầm kín,
    Lại chính là anh! Anh của em!
    Tôi biết làm sao được hỡi trời?
    Giận anh, không nỡ! Nhớ không thôi!
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt....
    Sợ quá đi, anh..."có một người"!...​
    Cái gì đến nhanh thì đi cũng nhanh, những thứ có được dễ dàng thì thường không thật.
  10. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Tôi rất thích bài thơ gần như là " Cho một người đàn bà không có tên của Lưu Quang Vũ, nhưng chẳng thể tìm thấy nó, có ai giúp tôi được không?
    Chẳng có gì để em nói về em
    Em chỉ thấy em là người có lỗi.

Chia sẻ trang này