1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ thời gian không thể phủ nhận

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi away, 07/11/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    TRẦN MỸ DUNG
    (TRUNG QUỐC)
    Nhất áp xuân giao vạn lý tình
    Đoạn trường phương thảo đoạn trường oanh
    Nguyệt tương song lệ đề vi vũ
    Minh nhật lưu quân bất xuất thành

    VÔ ĐỀ
    Chén xuân chan chứa bao tình
    Cỏ non xơ xác con oanh thẫn thờ
    Sớm mai chàng đã đi chưa
    Xin đem nước mắt làm mưa giữ chàng
    Nguyễn Bính dịch
    (từ nguyên bản chữ Hán)
    linh
  2. Suongroi

    Suongroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2003
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Sương rơi
    ( Nguyễn Vỹ )
    Sương rơi
    Nặng trĩu
    Trên cành
    Dương liễu ...
    Nhưng hơi
    Gió bấc
    Lạnh lùng
    Hiu hắt
    Thấm vào
    Em ơi ,
    Trong lòng
    Hạt sương
    Thành một
    Vết thương!..
    Rồi hạt
    Sương trong
    Tan tác
    Trong lòng ,
    Tả tơi
    Em ơi !
    Từng giọt
    Thánh thót ,
    Từng giọt
    Điêu tàn
    Trên nấm
    Mồ hoang !...
    Rơi sương
    Cành dương
    Liễu ngã
    Gió mưa
    Tơi tả
    Từng giọt ,
    Thánh thót
    Từng giọt ,
    Tơi bời
    Mưa rơi,
    Gió rơi,
    Lá rơi ,
    Em ơi !...
  3. Suongroi

    Suongroi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2003
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Sương rơi
    ( Nguyễn Vỹ )
    Sương rơi
    Nặng trĩu
    Trên cành
    Dương liễu ...
    Nhưng hơi
    Gió bấc
    Lạnh lùng
    Hiu hắt
    Thấm vào
    Em ơi ,
    Trong lòng
    Hạt sương
    Thành một
    Vết thương!..
    Rồi hạt
    Sương trong
    Tan tác
    Trong lòng ,
    Tả tơi
    Em ơi !
    Từng giọt
    Thánh thót ,
    Từng giọt
    Điêu tàn
    Trên nấm
    Mồ hoang !...
    Rơi sương
    Cành dương
    Liễu ngã
    Gió mưa
    Tơi tả
    Từng giọt ,
    Thánh thót
    Từng giọt ,
    Tơi bời
    Mưa rơi,
    Gió rơi,
    Lá rơi ,
    Em ơi !...
  4. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    M.FLORIAN
    (TIỆP KHẮC)
    MÙA THU
    Thế là đã mùa thu, mùa thu như
    chiếc lá
    Sáng hôm nay anh thấy, nhặt sau
    nhà
    Anh đứng đọc những dòng mưa
    buồn bã
    Như những dòng vĩnh biệt của ngày
    qua
    Hồ nước xám... bức tường loang vết
    nẻ
    Nhà và cây tối xạm, đứng yên lành
    Tất cả đều do em viết, vẽ
    Nhưng chẳng bao giờ em viết nữa
    cho anh

    Thái Bá Tân dịch
    linh
  5. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    M.FLORIAN
    (TIỆP KHẮC)
    MÙA THU
    Thế là đã mùa thu, mùa thu như
    chiếc lá
    Sáng hôm nay anh thấy, nhặt sau
    nhà
    Anh đứng đọc những dòng mưa
    buồn bã
    Như những dòng vĩnh biệt của ngày
    qua
    Hồ nước xám... bức tường loang vết
    nẻ
    Nhà và cây tối xạm, đứng yên lành
    Tất cả đều do em viết, vẽ
    Nhưng chẳng bao giờ em viết nữa
    cho anh

    Thái Bá Tân dịch
    linh
  6. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VI THÙY LINH
    TIẾC NUỐI
    Sau giấc mơ
    Em còn nguyên cảm giác được anh ôm rất chặt
    Em cố thiếp đi
    Nhưng ký ức thức...
    Bên giường
    Những bông hoa bắt đầu rơi từng cánh
    Nhắc em về thời gian...
    Em cắm một nhánh hoa trong bình gốm xù xì
    Cố giữ hoa cả khi héo rã
    Cố giữ như một niềm tiếc nuối...
    Trong thế giới đầy ước lệ này
    Mọi vật đều có tuổi
    ...
    Em chớp mi vào một cánh hoa tàn
    Như chạm vào giới hạn
    Giới hạn của sự trường tồn và vô vàn biến đổi
    Giới hạn của ước mơ-thực tại
    Giới hạn của em với em...
    Em ngồi đăm đắm trong đêm
    thấy mình đang chín dần khi tuổi còn xanh lắm
    Ký ức thức
    Tuổi thơ trôi như giấc ngủ sâu...
    ...

    đây là bài thơ đầu tiên tôi được đọc của Vi Thuỳ Linh, chính vì bài thơ này mà tôi có thiện cảm với tâm hồn của cô
    những bài thơ và những lời dư luận sau này cũng không xoá được thiện cảm ấy, bởi tôi nghĩ, phải có một tâm hồn đẹp và dung dị ở một góc độ nào đó thì mới viết được một bài thơ đẹp một vẻ đẹp mộc mạc
    bài thơ này cũng không hẳn là "thời gian không thể phủ nhận" nhưng cũng như nhiều bài trước tôi đã post, tôi tìm thấy những điểm "không thể phủ nhận" trong ấy
    "Em chớp mi vào một cánh hoa tàn
    Như chạm vào giới hạn"
    câu này có rất nhiều sức gợi, như muốn nhìn vào ranh giới của sinh tồn và diệt vong hay là hoà cùng cùng nhịp đập ấy
    "thấy mình đang chín dần khi tuổi còn xanh lắm"
    câu này cũng hay nhưng ý nghĩ ám ảnh này đã "làm hại" cô đấy, Vi Thuỳ Linh ạ...
    linh
  7. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    VI THÙY LINH
    TIẾC NUỐI
    Sau giấc mơ
    Em còn nguyên cảm giác được anh ôm rất chặt
    Em cố thiếp đi
    Nhưng ký ức thức...
    Bên giường
    Những bông hoa bắt đầu rơi từng cánh
    Nhắc em về thời gian...
    Em cắm một nhánh hoa trong bình gốm xù xì
    Cố giữ hoa cả khi héo rã
    Cố giữ như một niềm tiếc nuối...
    Trong thế giới đầy ước lệ này
    Mọi vật đều có tuổi
    ...
    Em chớp mi vào một cánh hoa tàn
    Như chạm vào giới hạn
    Giới hạn của sự trường tồn và vô vàn biến đổi
    Giới hạn của ước mơ-thực tại
    Giới hạn của em với em...
    Em ngồi đăm đắm trong đêm
    thấy mình đang chín dần khi tuổi còn xanh lắm
    Ký ức thức
    Tuổi thơ trôi như giấc ngủ sâu...
    ...

    đây là bài thơ đầu tiên tôi được đọc của Vi Thuỳ Linh, chính vì bài thơ này mà tôi có thiện cảm với tâm hồn của cô
    những bài thơ và những lời dư luận sau này cũng không xoá được thiện cảm ấy, bởi tôi nghĩ, phải có một tâm hồn đẹp và dung dị ở một góc độ nào đó thì mới viết được một bài thơ đẹp một vẻ đẹp mộc mạc
    bài thơ này cũng không hẳn là "thời gian không thể phủ nhận" nhưng cũng như nhiều bài trước tôi đã post, tôi tìm thấy những điểm "không thể phủ nhận" trong ấy
    "Em chớp mi vào một cánh hoa tàn
    Như chạm vào giới hạn"
    câu này có rất nhiều sức gợi, như muốn nhìn vào ranh giới của sinh tồn và diệt vong hay là hoà cùng cùng nhịp đập ấy
    "thấy mình đang chín dần khi tuổi còn xanh lắm"
    câu này cũng hay nhưng ý nghĩ ám ảnh này đã "làm hại" cô đấy, Vi Thuỳ Linh ạ...
    linh
  8. hot_temptation

    hot_temptation Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Bạn away nhiệt tình, và tử tế kinh người trong việc khai sáng cho chúng tớ những tác phẩm như thế này. Cảm ơn nhé, tiếp tục nhé!
    Được hot_temptation sửa chữa / chuyển vào 12:18 ngày 04/04/2003
  9. hot_temptation

    hot_temptation Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Bạn away nhiệt tình, và tử tế kinh người trong việc khai sáng cho chúng tớ những tác phẩm như thế này. Cảm ơn nhé, tiếp tục nhé!
    Được hot_temptation sửa chữa / chuyển vào 12:18 ngày 04/04/2003
  10. away

    away Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/05/2002
    Bài viết:
    2.112
    Đã được thích:
    0
    ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG
    -TRỊNH CÔNG SƠN-
    tìm em tôi tìm
    mình hạc xương mai
    tìm trên non ngàn
    một cành hoa khôi
    một hồn yếu đuối
    một bờ môi thơm
    một hồn giấy mới
    tìm em tôi tìm
    nhủ lòng tôi ơi
    tìm đêm chưa từng
    tìm ngày tinh khôi
    tìm chim trong đàn
    ngậm hạt sương bay
    tìm lại trên sông
    những dấu hài
    tìm em xa gần
    đất trời rộn ràng
    tìm trong sương hồng
    trong chiều bạc mệnh
    trăng tàn nguyệt tận
    chưa từng tuyệt vọng
    đâu em
    tìm trong vô thường
    có đôi dòng kinh
    sấm bay rền vang
    bỗng tôi thấy em
    dưới chân
    cội nguồn
    tôi mời em về
    đêm gội mưa trong
    em ngồi bốn bề
    thơm ngát hương trầm
    trong vườn mưa tạnh
    tiếng nhạc hân hoan
    trăng vàng khai hội
    một đóa hoa quỳnh?
    từ nay tôi đã có người
    có em đi đứng bên đời líu lo
    từ nay tôi đã có tình
    có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa
    từ em tôi đã đắp bồi
    có tôi trong dáng em ngồi trước sân
    từ em tôi đã đắp bồi
    có tôi trong dáng em ngồi trước sân?
    mùa đông cho em nỗi buồn
    chiều em ra đứng hát kinh đầu sông
    tàn đông con nước kéo lên
    chút tình người chớm đã viên thành?
    từ nay anh đã có nàng
    biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca
    từ nay trên những mái nhà
    có con chim hót tên là ái ân?
    sen hồng một nụ
    em ngồi một thủa
    một thủa yêu nhau
    có vui cùng sầu
    từ rạng đông cao
    đến đêm ngọt ngào
    sen hồng một độ
    em hồng một thủa xuân xanh
    sen buồn một mình
    em buồn đền trọn mối tình?
    một chiều em đứng cuối sông
    gió mùa thu rất ân cần
    chở lời kinh đến núi non
    những lời tình em trối trăng
    một thời yêu dấu đã qua
    gót hồng em muốn quay về
    dù trần gian có xót xa
    cũng đành về với quê nhà
    từ đó trong vườn khuya
    ôi áo xưa em là
    một chút mây phù du
    đã thoáng qua đời ta
    từ đó trong hồn ta
    ôi tiếng chuông não nề
    ngựa phi vang rừng xa
    vọng suốt đất trời kia
    từ đó ta ngồi mê
    để thấy trên đường xa
    một chuyến xe tựa như
    vừa đến nơi chia lìa
    từ đó ta nằm đâu
    ôi núi cũng như đèo
    một chút vô thường theo
    từng phút cao giờ sâu
    từ đó hoa là em
    một sớm kia rất hồng
    nở hết trong hoàng hôn
    đợi gió vô thường lên
    từ đó em là sương
    rụng mát trong bình minh
    từ đó ta là đêm
    nở đóa hoa vô thường?

    ===========
    bài này lời đã đẹp, vào nhạc càng hòa quyện?
    khi người ta rung cảm trước bài hát này, người ta bớt phù phiếm và khôn ra vài năm?
    ===========
    hot-temptation,
    cảm ơn,
    nhưng chả phải tớ tử tế, nhiệt tình gì đâu, thích thì post thôi
    linh

Chia sẻ trang này