1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ tình hay nhất - Ai yêu thơ thì vào đây

Chủ đề trong 'Ninh Bình' bởi Winter82, 24/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    THặ XU,N QUỏằNH V? Đ"I N?T Vỏằ? THỏắ Hỏằ? THặ CTNG THỏằoI
    XuÂn Quỏằnh (1942-1988) là nhà thặĂ nỏằ tiêu biêu cỏằĐa thỏ hỏằ? nhà thặĂ sinh ỏằY thỏưp kỏằ? 40 và "ra ràng" vỏằ>i nhỏằng tĂc phỏâm thặĂ "trỏằ" ỏằY thỏưp kỏằ? 60.
    Thỏ hỏằ? cĂc nhà thặĂ này hoàn toàn thuỏằTc vỏằ thỏằi kỏằ "lỏằi" (cuỏằTc khĂng chiỏn chỏằ'ng PhĂp kỏt thúc thỏng lỏằÊi). Sau lặng hỏằ, thỏằi 'ỏĂi phong kiỏn thuỏằTc 'ỏằc mỏt hỏằ là cỏÊ mỏằTt chÂn trỏằi vô cạng xĂn lỏĂn cỏằĐa 'ỏƠt nặỏằ>c 'ang bỏt 'ỏĐu bặỏằ>c vào thỏằi kơ phỏằƠc hặng. Hỏằ là nhỏằng "con ngặỏằi mỏằ>i" cỏằĐa thỏằi 'ỏĂi phỏằƠc hặng ỏƠy.
    Đỏằ'i vỏằ>i hỏằ, cĂc thi nhÂn thỏằi tiỏằn chiỏn và thỏằi kỏằ khĂnh chiỏn chỏằ'ng PhĂp là nhỏằng bỏưc thỏĐy, nhỏằng ngặỏằi anh, ngặỏằi chỏằn thặĂ cỏằĐa hỏằ viỏt vỏằ cuỏằTc khĂng chiỏn chỏằ'ng Mỏằạ cỏằâu nặỏằ>c, ra 'ỏằi trong cỏÊnh 'ỏĂn bom khỏằ'c liỏằ?t, lỏĂi 'ỏĐy ỏp rung cỏÊm chÂn thỏằc, 'ỏĐy ỏp tưnh nhÂn bỏÊn mà rỏƠt ưt tưnh chỏƠtt giĂo 'iỏằu.
    Tỏằa nhặ "nhỏằng mỏĂch nặỏằ>c ngỏ** sỏằƠc sôi", hỏằ thỏ** lỏãng dỏằ"n sỏằâc lỏằc cho mỏằTt cuỏằTc cĂch tÂn thặĂ trong giai 'oỏĂn mỏằ>i. Trên thỏằc tỏ, nhỏằng sĂng tỏĂo và cỏằ'ng hiỏn cỏằĐa cĂc nhà thặĂ thuỏằTc thỏ hỏằ? nhỏằng nfm 60 này là không thỏằf phỏằĐ nhỏưn. ĐÊ xuỏƠt hiỏằ?n nhỏằng tài nfng thặĂ thỏằc thỏằƠ mà XuÂn Quỏằnh không phỏÊi là gặặĂng mỏãt duy nhỏƠt. ĐÊ có nhỏằng dỏằc 'i dò dỏôm, câng mang trong mơnh không ưt nhặỏằÊc 'iỏằfm, câng 'Ê tỏằông nỏm mại thỏƠt bỏĂi.
    MỏằTt sỏằ' ngặỏằi, trên thỏằc tỏ chỏằ? 'ặỏằÊc vài ba bặỏằ>c 'ỏĐu tiên rỏằ"i chỏằng lỏĂi, hỏằƠt hỏằng và mỏƠt hặỏằ>ng.
    TỏĂi sao vỏưy? BỏằYi vơ hỏằ chặa biỏt khặĂi "mỏằTt dòng thông" giỏằa "ào chuôm thặĂ" cỏằĐa hỏằ vỏằ>i bỏằf nguỏằ"n vô tỏưn cỏằĐa thi ca: 'ó là sỏằ' phỏưn hàm chỏằâa cĂi 'ỏạp cỏằĐa con ngặỏằi thỏằi 'ỏĂi, cỏằĐa dÂn tỏằTc và nhÂn loỏĂi.
    MỏằTt sỏằ' nhà thặĂ "nhiỏp ỏÊnh" thặỏằng chỏằ? phạ du trên bỏằ mỏãt cỏằĐa mỏằTt cuỏằTc sỏằ'ng nhỏằ hỏạp, 'ỏn lúc nào 'ó bỏằ-ng cỏÊm thỏƠy bỏằi sỏằ sĂng tỏĂo, quay vỏằ mô phỏằng thặĂ xặa, nhiỏằu nhỏƠt là mô phỏằng thặĂ Nguyỏằ.n Bưnh. ThặĂ lỏằƠc bĂt nỏằY rỏằT ỏằY giai 'oỏĂn mỏằ>i, tuy nhiên nỏằTi dung chặa 'ặỏằÊc phong phú. Nhỏằng bài thặĂ lỏằƠc bĂt diỏằ.n tỏÊ "nhỏằng nỏằ-i buỏằ"n chĂn" và nỏằ-i "thỏƠt tơnh" chiỏm tỏằã lỏằ? hặĂi nhiỏằu.
    Nhơn tỏằ.ng quĂt, chúng ta có thỏằf thỏƠy mỏằTt "cfn bỏằ?nh nỏãng" cỏằĐa thặĂ giai 'oỏĂn này là: rỏƠt nhiỏằu bài thặĂ không hỏằ 'ặỏằÊc xÂy dỏằng trên mỏằTt hơnh tặỏằÊng vfn hỏằc mang chỏƠt thặĂ, mỏằTt dòng ẵ tặỏằYng 'ỏưm 'ỏãc hoỏãc mỏằTt luỏằ"ng cỏÊm xúc tỏưp trung nào. TrĂi lỏĂi cỏÊ bài thặĂ chỏằ? là mỏằTt cuỏằTc kỏằf lỏằf dài dòng nhỏằng suy nghâ tỏÊn mỏĂn, 'ôi khi ngoỏt ngoâo, khiỏn ngặỏằi 'ỏằc dạ kiên nhỏôn 'ỏn mỏƠy câng phỏÊi mỏằ?t mỏằi.
    Chưnh vơ vỏưy mỏằTt yêu cỏĐu bỏằâc xúc "nÂng cao thặĂ" 'ang 'ặỏằÊc 'ỏãt ra, và cĂc nhà thặĂ "trỏằ" câng 'ang không ngỏằông tu dặỏằĂng, tỏằ 'iỏằu chỏằ?nh, 'ỏằf có nhỏằng bài thặĂ thỏằc sỏằ có gưa trỏằi hÊy còn ỏằY phưa trặỏằ>c.
    PhỏÊi trỏÊi qua nhiỏằu thỏưp kỏằ? thai nghân, lỏằc mỏằ>i sỏÊn sinh ra 'ặỏằÊc nhỏằng con ngặỏằi tài hoa và xuỏƠt chúng nhặ cỏãp XuÂn Quỏằnh - Lặu Quang Vâ. * Nói nhặ Nguyỏằ.n Công Trỏằâ, hỏằ chưnh là "khư 'ỏạp cỏằĐa con sông chung 'úc lỏĂi" (dÊ thỏằn lên giỏằa mỏằTt thỏằi kỏằ 'ỏƠt nặỏằ>c phỏÊi 'ặặĂng 'ỏĐu vỏằ>i vô vàn khó khfn vỏằ kinh tỏ, vỏằ chiỏn tranh... nhặng XuÂn Quỏằnh, khĂc nào mỏằTt cÂy xặặĂng rỏằ"ng kiên cặỏằng và kơ diỏằ?u trên sa mỏĂc, 'Ê vỏt kiỏằ?t mơnh 'ỏằf nỏằY nhỏằng bông hoa tuyỏằ?t quư cho cuỏằTc 'ỏằi.
    Câng giỏằ'ng nhặ hỏĐu hỏt cĂc nỏằ sâ Đông TÂy Kim Cỏằ., XuÂn Quỏằnh làm thặĂ cỏằ't 'ỏằf diỏằ.n tỏÊ cuỏằTc sỏằ'ng cỏằĐa chưnh mơnh vỏằ tỏƠt cỏÊ mỏằi phặặĂng diỏằ?n: nhỏằng khĂt khao, nhỏằng tơnh cỏÊm, nhỏằng suy nghâ, và "sỏằ sỏằ'ng" cỏằĐa mỏằTt ngặỏằi phỏằƠ nỏằ. Vơ lỏẵ 'ó hỏĐu hỏt thặĂ cỏằĐa chỏằc, thiên nhiên, thỏằi 'ỏĂi 'ỏằu 'ặỏằÊc phỏÊn Ănh vào thặĂ chỏằi bỏÊn chỏƠt thông minh, vỏằ>i trư tuỏằ? phĂt triỏằfn cap, XuÂn Quỏằnh 'Ê ỏằâng xỏằư và giỏÊi quyỏt, XuÂn Quỏằnh 'Ê ỏằâng xỏằư và giỏÊi quyỏt mỏằi vỏƠn 'ỏằ phỏằâc tỏĂp mà cuỏằTc sỏằ'ng 'ỏãt ra. Chỏằng dỏằât khoĂt cho con 'ặỏằng sỏằ nghiỏằ?p cỏằĐa mơnh: 'ó là nghiỏằ?p thặĂ. Chỏằi... "chú 'ỏĂi bàng non trỏằ" Lặu Quang Vâ mà chỏằc nó bỏng vàng
    TrĂi tim em, anh 'Ê tỏằông biỏt 'ỏƠy
    Anh là ngặỏằi coi thặỏằng cỏằĐa cỏÊi
    Nên nỏu cỏĐn, anh bĂn nó 'i ngay...
    (Tỏằ hĂt).
    Vỏằ>i nhỏằng dòng thặĂ sau 'Ây, XuÂn Quỏằnh thỏằ. lỏằT tÂm tặ nhặng chưnh là 'ỏằf tỏằ khỏng 'ỏằc mỏằTt ngặỏằi chỏằ"ng mà chỏằc.
    Biỏt xúc 'ỏằTng qua nhiỏằu nhỏưn thỏằâc
    Biỏt yêu anh và biỏt 'ặỏằÊc anh yêu.
    Cỏằ. nhÂn nói "nhỏƠt cỏằ' khuynh nhÂn thành, tĂi cỏằ. khuynh nhÂn quỏằ'c" (ngó mỏằTt lỏĐn nghiêng thành ngặỏằi, ngó lỏĐn nỏằa 'ỏằ. nặỏằ>c ngặỏằi), 'ỏằf khỏng 'ỏằi, 'ỏằf 'ỏằ'i 'Ăp và xỏằư sỏằ vỏằ>i phĂi mày rÂu:
    Nhỏằng cĂi chưnh chúng ta thặỏằng chỏÊ nói
    Mà bỏằn con gĂi mơnh hay nói xỏƠu nhau
    Bỏằn con trai nghe lỏằm 'ôi cÂu...
    Hỏằ khinh chúng ta và lỏằi cỏằưa miỏằ?ng:
    "Chuyỏằ?n 'àn bà"
    Ta yêu ngặỏằi con trai không phỏÊi vơ mơnh
    Mà hỏằ yêu ta vơ hỏằ yêu chưnh hỏằ
    ĐặỏằÊc yêu hai lỏĐn, hỏằ cao lên mỏằTt bỏưc
    Ta không 'ặỏằÊc yêu cỏÊm thỏƠy thỏƠp dỏĐn 'i
    Vơ chưnh ra câng chỏng yêu ta...
    (ThặĂ viỏt cho mơnh và nhỏằng ngặỏằi con gĂi khĂc)
    XuÂn Quỏằnh nhỏưn thỏằâc 'ặỏằÊc tưnh bi kỏằi cuỏằTc 'ỏằi, vỏằ>i thặĂ và tơnh yêu, vỏằ>i hỏĂnh phúc và gia 'ơnh, nhặ sỏằÊ tỏƠt cỏÊ nhỏằng 'iỏằu quĂ ặ tỏằ't 'ỏạp ỏƠy sỏẵ vỏằƠt qua nhặ Ănh chỏằ>p.
    Chi chút thỏằi gian tỏằông phút tỏằông giỏằ
    Nhặ kỏằ khó tưnh tỏằông hào keo kiỏằ?t
    Tôi biỏt chỏc mạa xuÂn rỏằ"i câng hỏt
    Hôm nay non, mai cỏằ sỏẵ già...
    (Có mỏằTt thỏằi nhặ thỏ)
    Ngoài 'ỏĂo 'ỏằâc cao quư và tơnh cỏÊm sÂu sỏc, chưnh trư tuỏằ? sĂng suỏằ't, lành mỏĂnh, là ặỏằâc mỏĂnh thỏĐn kỏằ 'Ê nÂng 'ỏằĂ XuÂn Quỏằnh trong nhỏằng bặỏằ>c khó khfn, giúp chỏằng vỏằ phưa hỏĂnh phúc chói lỏằi và tuyỏằ?t vỏằi cỏằĐa tơnh yêu và sỏằ nghiỏằ?p. Chỏằi buỏằ"n vui 'Ê nhiỏằu
    Vỏôn còn nguyên vỏạn niỏằm yêu
    Nhặ cÂy tỏằâ quư 'ỏƠt nghăo nỏằY hoa.
    (ThặĂ tơnh tôi viỏt).
    MỏÊng thặĂ 'ỏãc sỏc nhỏƠt cỏằĐa XuÂn Quỏằnh chưnh là mỏÊng thặĂ vỏằ tơnh yêu. Điỏằu gơ 'Ê làm nên sỏằ 'ỏãc sỏc ỏƠy?
    Trặỏằ>c hỏt vơ XuÂn Quỏằnh có mỏằTt "nhÂn bỏÊn yêu 'ặặĂng" cỏằc kơ mÊnh liỏằ?t, là mỏằTt ngặỏằi con gĂi có thỏằf "sỏằ'ng chỏt vơ tơnh". DỏĂng phỏằƠ nỏằ nhặ XuÂn Quỏằnh, 'Ê tỏằông 'ặỏằÊc nhặ thi hào Nguyỏằ.n Du mô tỏÊ:
    Thuẵ Kiỏằu sỏc sỏÊo khôn ngoan
    Vô duyên là phỏưn hỏằ"ng nhan 'Ê 'ành,
    LỏĂi mang lỏƠy mỏằTt chỏằ tơnh
    Khặ khặ mơnh buỏằTc lỏƠy mơnh vào trong.
    Vỏưy nên nhỏằng chỏằ'n thong dong,
    ỏằz không yên ỏằ.n, ngỏằ"i không vỏằng vàng,
    Ma dỏôn lỏằ'i, quỏằ? 'ặa 'ặỏằng
    LỏĂi tơm nhỏằng chỏằ'n 'oỏĂn trặỏằng mà 'i...
    XuÂn Quỏằnh không giỏƠu giỏm bỏÊn chỏƠt ỏƠy cỏằĐa mơnh:
    ... Nỏu tôi yêu 'ặỏằÊc mỏằTt ngặỏằi
    Tôi yêu anh ta hặĂn anh ta yêu tôi nhiỏằu lỏm
    Tôi yêu anh dỏôu ngàn lỏĐn cay 'ỏng...
    XuÂn Quỏằnh là ngặỏằi hành 'ỏằTng nên chỏằi tỏƠt cỏÊ chiỏằu sÂu thfm thỏm cỏằĐa trĂi tim:
    "i con sóng nhỏằ> bỏằ
    Ngày 'êm không ngỏằĐ 'ặỏằÊc
    Lòng em nhỏằ> 'ỏn anh
    CỏÊ trong mặĂ còn thỏằâc.
    (Sóng)
    Khi anh nói yêu em, trĂi tim em 'ỏưp chỏằông mỏĂnh qúa.
    MỏĂnh 'ỏn nỏằ-i em tặỏằYng là nghe rà
    Tiỏng tim anh 'ang 'ỏưp vơ em.
    Em yêu anh, yêu anh nhặ 'iên ...
    KhĂc hỏn nhỏằng ngặỏằi 'àn bà "sỏằ'ng trong vặặĂng quỏằ'c cỏằĐa tơnh yêu mà không biỏt 'ặỏằÊc biên giỏằ>i cỏằĐa vặặĂng quỏằ'c ỏƠy". XuÂn Quỏằnh là mỏằTt phỏằƠ nỏằ không nhỏằng có khĂt vỏằng mà còn có 'ỏằĐ khỏÊ nfng 'i 'ỏn tỏưn cạng biên giỏằ>i và tỏưn cạng 'Ăy sÂu cỏằĐa vặặĂng quỏằ'c tơnh yêu. PhỏÊi chfng ỏằY nhỏằng 'iỏằfm tỏưn cạng 'ó mà nhỏằng cÂu thặĂ tuyỏằ?t tĂc 'Ê ra 'ỏằi:
    Chỏằ? có thuyỏằn mỏằ>i hiỏằfu
    Biỏằfn mênh mông nhặỏằng nào
    Chỏằ? có biỏằfn mỏằ>i biỏt
    Thuyỏằn 'i 'Âu vỏằ 'Âu.
    Ngày nào không gỏãp nhau
    Biỏằfn bỏĂc 'ỏĐu thặặĂng nhỏằ>
    Nhỏằng ngày không gỏãp nhau
    Lòng thuyỏằn 'au - rỏĂn vỏằĂ...
    (Thuyỏằn và biỏằfn).
    MỏằTt 'iỏằu nỏằ.i bỏưt trong thặĂ XuÂn Quỏằnh là chỏằi thfm anh rỏằ"i em lỏĂi ra 'i
    Đôi mỏt lo Âu, lỏằi Âu yỏm xỏằ chia
    Lúc anh 'ỏn, anh 'i thành quĂ khỏằâ
    Anh thuỏằTc vỏằ nhỏằng ngặỏằi ngoài cĂnh cỏằưa
    (Thỏằi gian trỏng)
    Anh, con 'ặỏằng xa ngĂi
    Anh, bỏằâc vỏẵ không màu
    Anh, nghơn nỏằ-i lo Âu
    Anh, dòng thặĂ nỏằ.i gió...
    Mà em ngặỏằi 'ỏằi thặỏằng
    Biỏt là anh có ỏằY!
    (Anh)
    Câng vơ tôn thỏằ tơnh yêu thĂi quĂ, có lúc XuÂn Quỏằnh 'Ê có linh cỏÊm chỏng lành vỏằ hỏĂnh phúc cỏằĐa mơnh. ThặĂ tơnh cỏằĐa chỏằc khi tuỏằ.i già sỏằTc 'ỏn:
    Đỏằc bài thặĂ yêu em thỏƠy sỏằ chia xa.
    Và bỏằ-ng nhiên em lỏĂi bặĂ vặĂ,
    Tay vỏôn vỏằƠng, trĂn dô ra nhặ trặỏằ>c...
    (ThặĂ viỏt cho mơnh)
    Nỏu tỏằô giÊ thuyỏằn rỏằ"i
    Biỏằfn chỏằ? còn sóng gió
    Nỏu phỏÊi cĂch xa anh
    Em chỏằ? còn bÊo tỏằ'
    (Thuyỏằn và biỏằfn)
    Tơnh yêu trong thặĂ XuÂn Quỏằnh thỏưt là nỏằ"ng nàn, sÂu sỏc và 'ặỏằÊm nỏằ-i thoỏÊng thỏằ't lo Âu, tỏƠt cỏÊ 'ặỏằÊc diỏằ.n 'ỏĂt bỏng mỏằTt ngôn ngỏằ giỏÊn dỏằi tỏ** cao cỏằĐa nghỏằ? thuỏưt nhặng vỏôn dỏằ. hiỏằfu vỏằ>i 'ông 'ỏÊo quỏĐn chúng, vỏôn có thỏằf gÂy 'ặỏằÊc nhỏằng niỏằm xúc 'ỏằTng khĂc thặỏằng:
    Em trỏằY vỏằ 'úng nghâa
    Là mĂu thỏằi XuÂn Quỏằnh. Chỏằi chỏằ"ng và con qua mỏằTt tai nỏĂn thỏÊm thặặĂng, 'ỏằf lỏĂi biỏt bao thặặĂng tiỏc cho tỏƠt cỏÊ nhỏằng ai yêu thặĂ chỏằ<, yêu kỏằ<ch Lặu Quang Vâ.
    Thỏ nhặng chưnh sỏằ kỏt thúc ỏƠy 'Ê khiỏn cho tơnh yêu mà chỏằ< tôn thỏằ trỏằY thành bỏƠt tỏằư, 'Ê làm XuÂn Quỏằnh và ThặĂ XuÂn Quỏằnh dặỏằng nhặ càng 'ỏạp ngỏằi thêm lên bỏằYi mỏằTt vỏằông sĂng kơ diỏằ?u cỏằĐa huyỏằn thoỏĂi.
  2. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    DẪU BIẾT CHẮC RẰNG ANH TTRỞ LẠI
    Thị trấn nào anh đấn chiều nay
    Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
    Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
    Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
    Xóm nào anh sẽ đi qua
    Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi...
    Dẫu em biết rằng anh trở lại
    Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
    Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
    Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
    Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
    Một con đường vời vợi núi cùng sông
    Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
    Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
    Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
    Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
  3. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    DẪU BIẾT CHẮC RẰNG ANH TTRỞ LẠI
    Thị trấn nào anh đấn chiều nay
    Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
    Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
    Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa
    Xóm nào anh sẽ đi qua
    Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi...
    Dẫu em biết rằng anh trở lại
    Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.
    Thời gian trôi theo cánh cửa một mình
    Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói
    Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi
    Một con đường vời vợi núi cùng sông
    Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
    Chỉ lá rụng dạt dào lối phố
    Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.
    Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.
  4. cumeoxam

    cumeoxam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2003
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại bước chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Ðường chẳng xa, núi không mấy cách chia
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ ồn ào không dấu nỗi
    Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già

    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời anh
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải điều em luyến tiếc.
    Xuân Quỳnh

    Thời thanh niên sôi nổi không để uổng phí
  5. cumeoxam

    cumeoxam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2003
    Bài viết:
    598
    Đã được thích:
    0
    CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại bước chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Ðường chẳng xa, núi không mấy cách chia
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật ký xé trăm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cũng mạnh mẽ ồn ào không dấu nỗi
    Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già

    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời anh
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải điều em luyến tiếc.
    Xuân Quỳnh

    Thời thanh niên sôi nổi không để uổng phí
  6. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    BIỂN
    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
    Bờ cát dài phẳng lặng
    Soi ánh nắng pha lê ...
    Bờ đẹp đẽ cát vàng
    Thoai thoải hàng thông đứng
    Như lặng lẽ mơ màng
    Suốt ngàn năm bên sóng ...
    Anh xin làm sóng biếc
    Hôn mãi cát vàng em
    Hôn thật khẽ, thật êm
    Hôn êm đềm mãi mãi
    Đã hôn rồi, hôn lại
    Cho đến mãi muôn đời
    Đến tan cả đất trời
    Anh mới thôi dào dạt ...
    Cũng có khi ào ạt
    Như nghiến nát bờ em
    Là lúc triều yêu mến
    Ngập bến của ngày đêm
    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng cũng xin làm bể biếc
    Để hát mãi bên gành
    Một tình chung không hết,
    Để những khi bọt tung trắng xóa
    Và gió về bay tỏa nơi nơi
    Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
    Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi !
    Xuân Diệu
  7. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    BIỂN
    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
    Bờ cát dài phẳng lặng
    Soi ánh nắng pha lê ...
    Bờ đẹp đẽ cát vàng
    Thoai thoải hàng thông đứng
    Như lặng lẽ mơ màng
    Suốt ngàn năm bên sóng ...
    Anh xin làm sóng biếc
    Hôn mãi cát vàng em
    Hôn thật khẽ, thật êm
    Hôn êm đềm mãi mãi
    Đã hôn rồi, hôn lại
    Cho đến mãi muôn đời
    Đến tan cả đất trời
    Anh mới thôi dào dạt ...
    Cũng có khi ào ạt
    Như nghiến nát bờ em
    Là lúc triều yêu mến
    Ngập bến của ngày đêm
    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng cũng xin làm bể biếc
    Để hát mãi bên gành
    Một tình chung không hết,
    Để những khi bọt tung trắng xóa
    Và gió về bay tỏa nơi nơi
    Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
    Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi !
    Xuân Diệu
  8. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    VỀ

    Đinh Thu Hương
    ... Về đi anh!... Với người ta....
    Mình em cam chịu... chẳng thà... không duyên...
    Với anh em chẳng có quyền
    Giữ anh ở lại làm riêng cho mình
    Với em, anh có chút tình
    Có duyên, không nợ... chúng mình thế thôi (!)
    Dẫu sao phận cũng an rồi!
    Anh về đi nhé!... thôi, ngày đã qua...
    Về đi anh!... với người ta...
    Mình em... ở lại... chẳng thà... không quen....​
  9. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0
    VỀ

    Đinh Thu Hương
    ... Về đi anh!... Với người ta....
    Mình em cam chịu... chẳng thà... không duyên...
    Với anh em chẳng có quyền
    Giữ anh ở lại làm riêng cho mình
    Với em, anh có chút tình
    Có duyên, không nợ... chúng mình thế thôi (!)
    Dẫu sao phận cũng an rồi!
    Anh về đi nhé!... thôi, ngày đã qua...
    Về đi anh!... với người ta...
    Mình em... ở lại... chẳng thà... không quen....​
  10. Winter82

    Winter82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2003
    Bài viết:
    344
    Đã được thích:
    0

    TÂM CẢM
    Em không đến lúc anh đang quá vui
    Bởi giây phút ấy anh là người hào phóng
    Anh có thể cho em niềm hạnh phúc
    Để rồi làm đau nhói trái tim em
    Lúc anh buồn em chũng chẳng đến đâu
    Bởi em biết anh chỉ nhìn em im lặng
    Và có thể khi con tim hoang vắng
    Anh sẽ gục ngã vì em
    Lúc cô đơn anh hãy tự đứng lên
    Em chẳng đến khi anh đang thất vọng
    Để bưóc chân em không lạc vào ảo mộng
    Giữa một trời hạnh phúc là anh
    Cái hạnh phúc em biết rất mong manh
    Có thể có rồi mất trong phút chốc
    Anh và em vẫn là hai khoảng trời xa lắc
    Thì đến làm gì,em sẽ để anh yên
    Nhưng có một ngày em sẽ đến anh ơi
    Ngày chẳng có nắng mưa dù dòng đời thay đổi
    Em hoá mình vào câu thơ tầm gửi
    Trắng tay rồi em sẽ đến cùng anh .

Chia sẻ trang này