1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NHỮNG BÀI THƠ TÌNH VƯỢT THỜI GIAN ... ( mà bạn tâm đắc nhất )

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi mat_pass, 11/02/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Piscis

    Piscis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    1.633
    Đã được thích:
    0
    .. và anh tồn tại .. và em tồn tại !!!

    VÀ ANH TỒN TẠI
    Lưu Quang Vũ
    Giữa bao la đường xá của con người
    Thành phố rộng , hồ xa , chiều nổi gió
    Ngày chóng tắt , cây vườn mau đổ lá
    Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài
    Chỉ một người ở lại với anh thôi
    Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi
    Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới
    Anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương
    Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn
    Anh lạc bước , em đưa anh trở lại
    Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi
    Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh
    Khi những điều giả dối vây quanh
    Bàn tay ấy chở che và gìn giữ
    Biết ơn em , em từ miền cát gió
    Về với anh , bông cúc nhỏ hoa vàng
    Anh thành người có ích cũng nhờ em
    Anh biết sống vững vàng không sợ hãi
    Như người làm vườn , như người dệt vải
    Ngày của đời thường thành ngày - ở - bên - em
    Anh biết tình yêu không phải vô biên
    Như tia nắng chúng mình không sống mãi
    Như câu thơ , chắc gì ai đọc lại
    Ai biết ngày mai sẽ có những gì
    Người đổi thay , năm tháng cũng qua đi
    Giữa thế giới mong manh nhiều biến đổi
    " Anh yêu em và anh tồn tại "

    Em của anh ơi , đôi vai ấm dịu dàng
    Người nhóm bếp mỗi chiều , người thức dậy lúc tinh sương
    Em ở đấy , đời chẳng còn đáng ngại
    Em ở đấy , bàn tay tin cậy
    Bàn tay luôn đỏ lên vì giặt giũ mỗi ngày
    Đôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa
    Ngọn đèn sáng rụt rè bên cửa sổ
    Đã quen lắm , anh vẫn còn bỡ ngỡ
    Gọi tên em , môi vẫn lạ lùng sao .

  2. Piscis

    Piscis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    1.633
    Đã được thích:
    0
    2 bài thơ bạn post hay quá. Cái giọng điệu thơ ... và hình ảnh thơ nữa quyện đầy tình yêu.
    Mình rất thích cả 2 bài thơ này. Cảm giác như đây chính là câu chuyện của bản thân vậy.
    Cảm ơn bạn
    Bạn có biết ai là tác giả không?
  3. DEM_SAOSANG

    DEM_SAOSANG Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    [LFC_Anfield viết lúc 18:54 ngày 10/03/2005-]
    Ôi ! Thơ với chả thơ .
    Xã hội!
    Xã hội ta mỗi ngày một chuyển mình. Nói riêng ở thành phố, người ta sống thật gấp gáp. Người ta sống với biết bao nhiêu thử thách, biết bao mối bận tâm, biết bao sự lựa chọn. Làm việc. Vui chơi. Yêu thương...
    Thơ!
    "Thơ với chả thơ"! Phải chăng thơ sẽ dần bị lãng quên!? Tôi khẳng định là không! Xã hội càng phát triển, con người càng dễ cô đơn.Sau tất cả những gấp gáp lo toan, con người lại tìm đến những giây phút sâu lắng bên thơ, tìm đến những tiếng nói đồng cảm đồng tình. Thơ giúp ta biết trân trọng quá khứ, mạnh mẽ ở hiện tại và tin tưởng vào tương lai. Cảm ơn Thơ!
    ^L^,
  4. DuongTrungAnh

    DuongTrungAnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Nhớ
    Em nhớ anh âm thầm mà nóng bỏng
    Nửa muốn dạo vòng, nửa lại ngồi yên
    Giống như kẻ đi thuyền trên biển sóng
    Đứng chỗ nào cũng cứ thấy chao nghiêng.
    Tạ Văn Sỹ
  5. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Khóc
    Tự bao giờ trái tim tôi biết khóc
    Khóc cho trôi đi hết yêu thương
    Trái tim bé nhỏ đang ngấn lệ
    Không biết bao giờ mới lau khô.
    Mối tình đầu ra đi vội vã
    Tình dại khờ phút chốc tan mau
    Để lại đây con tim đang khóc
    Nỗi buồn vây kín trái tim đau.
    Tôi buồn tôi khóc tim cũng khóc
    Tim khóc lòng thôi nhói đau hơn
    Thà rằng con tim tôi đừng khóc
    Ai chữa cho tôi vết thương lòng..
    Được hoa_xuong_rong_81 sửa chữa / chuyển vào 14:16 ngày 14/03/2005
  6. Piscis

    Piscis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    1.633
    Đã được thích:
    0
    DI CHÚC TÌNH YÊU
    Lưu Quang Vũ
    Trên bình nguyên đá và cát bỏng
    Nỗi cô quạnh con người dưới nắng
    Thịt xương ta là tù ngục của hồn ta
    Thân xác hẹp hòi mà ta khao khát bao la

    Bầy chim dữ đen ngòm đang chặn lối
    Những buồn chán nửa người nửa khói
    Những thân cây mệt mỏi
    Đang chồm lên như nghiến nát ta rồi
    Lại gần đây gần nữa em ơi
    Ta tựa vào nhau không sợ hãi
    Anh và em, đôi ngực trần trơ trọi
    Thách thức tương lai
    Thách thức hào sâu thách thức bầu trời
    Những cối xay gió và bóng đêm độc ác
    Em - vết thương và bàn tay hàn gắn
    Là cơn khát khô cũng là suối mát lành

    Anh nâng tình yêu làm chiếc mộc làm thanh gươm
    Nhận tất cả và chối từ tất cả
    Tìm đến, vượt lên, rồi lại tìm đến nữa
    Dòng sông lớn luôn băng đi hối hả
    Là sự tự do ta tặng cho mình
    Lẽ sống và lẽ chết của anh,
    Ta đi mãi về nhau tìm mãi bản thân mình

    Cuộc chinh phục suốt đời không tới đích
    Cuộc chinh phục suốt đời không chiếm lĩnh
    Những địa tầng đảo mới những ngôi sao
    Thật nhọc nhằn mà cũng sướng vui sao
    Ta gửi lại những đỉnh non cao vời nên giá lạnh
    Nỗi thất vọng làm gương soi hy vọng
    Ta gửi lại tình yêu như ánh sáng hiền hoà
    Và chân trời - di chúc của đời ta.

    Được Piscis sửa chữa / chuyển vào 19:27 ngày 14/03/2005
  7. Piscis

    Piscis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    1.633
    Đã được thích:
    0
    1 bài thơ đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc

    DẠ KHÚC
    Hoàng Phủ Ngọc Tường
    Có buổi chiều nào như chiều xưa
    Anh về trên cát nóng
    Ðường dài vành môi khát bỏng
    Em đến dịu dàng như một cơn mưa

    Có buổi chiều nào như chiều qua
    Lòng tràn đầy thương mến
    Mang cả xuân thì em đến
    Thắm nồng như một bông hoa
    Có buổi chiều nào người bỏ vui chơi
    Cho tôi chiếc hôn nồng cháy
    Nỗi đau bắt đầu từ đấy
    Ngọt ngào như trái nho tươi
    Có buổi chiều nào không mộng mị vây quanh
    Nửa vành mi cong hờn dỗi
    Em xõa muộn sầu trên gối

    Rối bời như mớ tơ xanh
    Có buổi chiều nào hình như chưa nguôi
    Vầng trăng sáng màu vĩnh viễn
    Em có lời thề dâng hiến
    Cho anh trọn một đời người

    Có buổi chiều nào như chiều nay
    Căn phòng anh bóng tối dâng đầy
    Anh lặng thầm như cái bóng
    Hoa tàn một mình em không hay

  8. tdna

    tdna Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/12/2001
    Bài viết:
    2.268
    Đã được thích:
    0
    Bài này không vượt thời gian đâu
    Hậu Chùa Hương
    - Tưởng Bình Minh -
    ( Thiên ký sự viết tiếp của một cô bé ngày xưa )
    Cuộc vui rồi cũng tàn
    Em cùng me về làng
    Chàng cũng đành giã biệt
    Người ơi , buồn mênh mang
    Ngày rồi ngày vụt qua
    Mà bóng người khuất xa
    Để em thương em nhớ
    Tựa cửa mỗi chiều tà
    Rồi một sớm nhẩn nha
    Em nghe thấy đằng xa
    Tiếng ngựa xe binh mã
    Rợp trời cùng cỏ hoa
    Đoàn người chợt dừng chân
    Sau giây phút phân vân
    Từ trên xe bước xuống
    Một phương phi hồng trần
    Ôi ! Thì ra là chàng
    Vầng trán rộng thênh thang
    Đôi mắt đen thăm thẳm
    Có lẽ nào em nhầm ?
    Chàng rảo bước đến em
    Nụ cười như mùa xuân
    Bao nhớ thương dồn nén
    Chàng ôm em ở thân
    Rồi thì chàng hôn em
    Ngon như là mút kem
    (Dĩ nhiên là em bịa
    Nhưng mà rất chân thành )
    Chàng nói chàng nhớ em
    Chỉ yêu mình em mãi
    Cho nên chàng quay lại
    Mang theo cả nhà trai
    Thầy me em sướng vui
    Em sắp có chồng rùi
    Vu quy ôi thích quá
    Hết cô đơn rồi ha
    Đám cưới đã diễn ra
    Em bên chàng thướt tha
    Bà con cùng cô bác
    Ai cũng vui rộn nhà
    Từ nay em có chàng
    Trong cuộc đời mênh mang
    Mình yêu nhau say đắm
    Chàng ơi em yêu chàng
    Chàng nhìn em nhiều nhiều
    Và chàng nói lời yêu
    Đến răng long đầu bạc
    Cho đến đời xế chiều
    ( Thiên ký sự đến đây là hết. Tôi tin hai người sẽ có con , vì không có con thì cô bé còn viết nhiều . Có con rồi là hết chuyện)
    Được tdna sửa chữa / chuyển vào 20:18 ngày 14/03/2005
  9. hay_ngu_gat

    hay_ngu_gat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2004
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    ".... Khi người không yêu ta
    Buồn đã đành một nhẽ
    Khi ta không yêu người
    Sao cũng buồn đến thế

    Như đánh mất điều gì
    Lòng bâng khuâng khó tả
    Như thể mắc nợ ai
    Món nợ không thể trả
    Có lẽ ta thương người
    Giờ này đang lủi thủi
    Hay la ta thương ta
    Từng chịu nhiều hắt hủi...."

    Hôm nay thấy buồn ghê gớm ,lại một người bạn nữa rời xa .Sao lại cứ mãi là cái vòng luẩn quẩn ấy nhỉ,sao lại cứ sau mỗi lời từ chối của mình là lại không thể làm bạn với nhau như cũ được nữa..........???????????Tại sao thế...?Híc.....

  10. Piscis

    Piscis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    1.633
    Đã được thích:
    0
    Còn bài này thì vượt thời gian đây
    CHÙA HƯƠNG
    Thiên ký sự của một cô bé ngày xưa
    Nguyễn Nhược Pháp
    Hôm nay em đi Chùa Hương
    Hoa cỏ mờ hơi sương.
    Cùng thầy me em dậy,
    Em vấn đầu soi gương.
    Khăn nhỏ đuôi gà cao
    Em đeo dải yếm đào;
    Quần lĩnh áo the mới,
    Tay cầm nón quai thao.
    Me cười: " Thầy nó trông!
    Chân đi đôi dép cong,
    Con tôi xinh xinh quá!
    Bao giờ cô lấy chồng? "

    Em tuy mới mười lăm,
    Mà đã lắm người thăm
    Nhờ mối mai đưa tiếng,
    Khen tươi như trăng rằm.
    Nhưng em chưa lấy ai,
    Vì thầy bảo người mai
    Rằng em còn bé lắm!
    ( Ý đợi người tài trai )
    Em đi cùng với me
    Me em ngồi cáng tre,
    Thầy theo sau cưỡi ngựa,
    Thắt lưng dài đỏ hoe.
    Thầy me ra đi đò,
    Thuyền mấp mênh bên bờ.
    Em nhìn sông nước chảy
    Đưa cánh buồm lô nhô.
    Mơ xa lại nghĩ gần,
    Đời mấy kẻ tri âm?
    Thuyền nan vừa nhẹ bước,
    Em thấy một văn nhân.
    Người đâu thanh lạ thường!
    Tướng mạo trông phi thường.
    Lưng cao dài, trán rộng.
    Hỏi ai nhìn không thương?
    Chàng ngồi bên me em,
    Me hỏi chuyện làm quen:
    " Thưa thầy đi chùa ạ?
    Thuyền đông, trời ơi, chen! "

    Chàng thưa: " Vâng thuyền đông! "
    Rồi ngắm trời mênh mông,
    Xa xa mờ núi biếc,
    Phơn phớt áng mây hồng.
    Dòng sông nước đục lờ.
    Ngâm nga chàng đọc thơ.
    Thầy khen: " Hay! Hay quá! "
    Em nghe rồi ngẩn ngơ.
    Thuyền đi. Bến Đục qua.
    Mỗi lúc gặp người ra,
    Thẹn thùng em không nói:
    " Nam Mô A Di Đà! "
    Réo rắt suối đưa quanh.
    Ven bờ, ngọn núi xanh,
    Nhịp cầu xa nho nhỏ:
    Cảnh đẹp gần như tranh.
    Sau núi Oản, Gà, Xôi,
    Bao nhiêu là khỉ ngồi.
    Tới núi con Voi phục,
    Có đủ cả đầu đuôi.
    Chùa lấp sau rừng cây.
    ( Thuyền ta đi một ngày )
    Lên cửa chùa em thấy
    Hơn một trăm ăn mày.
    Em đi, chàng theo sau.
    Em không dám đi mau,
    Ngại chàng chê hấp tấp,
    Số gian nan không giàu.
    Thầy me đến điện thờ,
    Trầm hương khói tỏa mờ.
    Hương như là sao lạc,
    Lớp sóng người lô nhô.
    Chen vào thật lắm công.
    Thầy me em lễ xong,
    Quay về nhà ngang bảo:
    " Mai mới vào chùa trong. "
    Chàng hai má đỏ hồng
    Kêu với thằng tiểu đồng
    Mang túi thơ bầu rượu:
    " Mai ta vào chùa trong! "
    Đêm hôm ấy em mừng!
    Mùi trầm hương bay lừng.
    Em nằm nghe tiếng mõ,
    Rồi chim kêu trong rừng.
    Em mơ, em yêu đời!
    Mơ nhiều ... Viết thế thôi!
    Kẻo ai mà xem thấy,
    Nhìn em đến nực cười.
    Em chưa tỉnh giấc nồng,
    Mây núi đã pha hồng.
    Thầy me em sắp sửa
    Vàng hương vào chùa trong.
    Đường mây đá cheo veo,
    Hoa đỏ, tím, vàng leo.
    Vì thương me quá mệt,
    Săn sóc chàng đi theo.
    Me bảo: " Đường còn lâu,
    Cứ vừa đi ta cầu
    Quán Thế Âm Bồ Tát
    Là tha hồ đi mau! "

    Em ư? Em không cầu,
    Đường vẫn thấy đi mau.
    Chàng cũng cho như thế.
    ( Ra ta hợp tâm đầu )
    Khi qua chùa Giải Oan,
    Trông thấy bức tường ngang,
    Chàng đưa tay lẹ bút
    Thảo bài thơ liên hoàn.
    Tấm tắc thầy khen: " Hay!
    Chữ đẹp như rồng bay. "

    ( Bài thơ này em nhớ,
    Nên chả chép vào đây )
    Ôi! Chùa trong đây rồi!
    Động thắm bóng xanh ngời.
    Gấm thêu trần thạch nhũ,
    Ngọc nhuốm hương trầm rơi.
    Me vui mừng hả hê:
    " Tặc! Con đường mà ghê! "
    Thầy kêu: " Mau lên nhé!
    Chiều hôm nay ta về. "

    Em nghe bỗng rụng rời
    Nhìn ai luống nghẹn lời!
    Giờ vui đời có vậy,
    Thoảng ngày vui qua rồi!
    Làn gió thổi hây hây,
    Em nghe tà áo bay,
    Em tìm hơi chàng thở.
    Chàng ôi, chàng có hay?

    Đường đây kia lên trời,
    Ta bước tựa vai cười.
    Yêu nhau, yêu nhau mãi!
    Đi, ta đi, chàng ôi!
    Ngun ngút khói hương vàng,
    Say trong giấc mơ màng,
    Em cầu xin Trời Phật
    Sao cho em lấy chàng.
    Thiên ký sự đến đây là hết. Tôi tin rồi hai người lấy nhau, vì không lấy được nhau thì cô bé còn viết nhiều. Lấy nhau rồi là hết chuyện.
    Được Piscis sửa chữa / chuyển vào 22:46 ngày 14/03/2005

Chia sẻ trang này