1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bài thơ yêu thích

Chủ đề trong 'ĐH Xây Dựng' bởi autumn_brother, 30/10/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. quyenlucden

    quyenlucden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/08/2003
    Bài viết:
    560
    Đã được thích:
    0
    biết tìm em nơi đâu nơi đâu
    biết tìm tôm nơi đâu nơi đâu
    Gorder admin of http://www.svxd.com/
  2. BuiCamVan

    BuiCamVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Ui dà, hơi bị shock đấy anh Thuận ạ, thỉnh thoảng cũng lãng mạn ghê cơ...
    Bài này hay thật, lát về nhà cop vào mới được
    Yesterday is history.Today is a gift.That is why we call it the
     Present
  3. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0

    Các cụ ta xưa vẫn thế mà. "Uống rượu, ngâm thơ, thưởng nguyệt.." Thiết nghĩ đó là một thú vui tao nhã và đầy vẻ lãng mạn. Vậy nên tôi mạn phép sưu tầm, đưa ra chủ đề này:
    Thời Phong Kiến, trong thâm tâm nhiều thi sĩ, rượu đã là sinh thú cuộc đời. Là niềm hoan lạc. Là lý do đáng sống, cũng tức là cái kỷ niệm còn sót lại của một linh hồn sau quãng đời trầm luân khổ ải.
    " Sống ở dương gian đánh chén phè
    Thác về âm phủ cặp kè kè
    Diêm vương phán hỏi mang gì đấy
    - Be!"
    ( Phạm Thái)
    Bước sang thời hiện đại,với Tản Đà, rượu là bè bạn, là môn sinh. Về điểm này trong số các thi sĩ VN, Tản Đà có lẽ gần với Lý Bạch hơn cả. Những bài thơ sảng khoái ca tụng rượu dưới ngòi bút Tản Đà đánh dấu thời kỳ người ta không còn cảm thấy tội lỗi khi hưởng thụ. Có điều thú vị là tự mình uống đã đành, Tản Đà còn muốn mọi người cùng uống:
    "Yêu cầu cho khắp mọi nhà
    Rượu ty bãi hết, rượu ta cất tràn
    Tránh cho dân nỗi lầm than
    Bã chôn, men giấu, nhà đoan phạt bừa
    Tha hồ rượu sớm, trà trưa
    Nghiêng chai dốc chén say sưa tối ngày".
    Với Lưu Trọng Lư, rượu tượng trưng cho cuộc sống phóng túng của một lãng tử:
    " Mời anh ta cạn hết chén này
    Trăng vàng ở cuối non tây ngậm buồn
    ...
    Để lòng với rượu cùng say
    ....
    Giờ này còn của đôi ta
    Giang hồ rượu ấy còn pha lệ người."
    Trần Huyền Trân làm thơ không nhiều nhưng nhân dịp gặp Tản Đà và Lê Văn Trương, thơ về rượu như bao nhiêu cũng không đủ:
    " Cụ hâm rượu nữa đi thôi
    Be này chừng sắp cạn rồi còn đâu
    Rồi lên ta uống với nhau
    Rót đau lòng ấy vào đau lòng này"
    Khi sảng khoái khi nao nức không cần đến rượu, bởi biết lúc nào uống cũng kịp còn uống với nhau vào những dịp khác:
    " Thôi đợi mùa nao trái chín lành
    Tóc này về rúc với râu anh
    Bấy giờ hắt toẹt ba chung rượu
    Cười kể tâm tình chuyện tóc xanh".
    Tóm lại, với Trần Huyền Trân, rượu là kỷ niệm tình nghĩa bạn bè, là chất men nồng mang lại chút ấm áp trong cuộc đời lạnh giá. Với Thâm Tâm, thì còn hơn thế, con người càng uống càng tỉnh này nhìn cuộc đời cái gì cũng liên quan đến rượu. Với ông, rượu trở nên một thứ ngôn ngữ thường trực. Ông nhìn mưa bay bằng con mắt ấy: "
    " Ngoài phố mưa bay xuân bốc rượu"
    Nhìn cả cuộc đời bằng con mắt ấy:
    " Ngưòi đi? Ừ nhỉ, người đi thực
    Mẹ thà coi như chiếc lá bay
    Chị thà coi như là hạt bụi
    Em thà coi như hơi rượu say"
    Hầu như trong toàn bộ thơ Thâm Tâm là tinh hoa chắt ra từ " Cái sống ngang tàng quen bốc hơi men". Thơ viết bằng rượu. Rượu làm nên thơ. Còn vinh dự nào hơn?

    ---@-->>Twins_of_VIP {Signed & Sealed}
  4. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0
    Thơ say 1
    Hãy rót cho nhau chén rượu đầy
    Cho đời dăm phút ngập men say
    Non sông giờ cũng đang nghiêng ngả?
    Đất nước còn đầy những quắt quay
    Chốn ấy anh mang hồn trĩu nặng
    Nơi này ta gánh giọt sầu cay
    Thôi đành cạn chén cho quên hết
    Kẻo nhớ rằng xưa có một ngày
    Thơ say 2
    Nào hãy cùng ?odzô? chén rượu đầy
    Tao mày nay phải thật là say
    Miệng nhai nhóp nhép cánh gà luộc
    Mắt liếc thòm thèm đùi vịt quay
    Dưới đất ngổn ngang từng hũ rượu
    Trên bàn lỏng chỏng món đưa cay
    Biết đâu mai mốt không còn dịp
    Đời biết là say được mấy ngày
    ---@-->>Twins_of_VIP {Signed & Sealed}
  5. Twins_of_VIP

    Twins_of_VIP Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    0

    Thu lần nữa rơi vào hư ảo
    Hoàng hôn buồn tím áo người yêu
    Sắt se gió lạnh hắt hiu
    Ngàn mây lãng đãng những chiều tương tư
    Ôm gối mộng thực hư ai biết ?
    Quá nửa khuya vầng Nguyệt chìm sương
    Gió đưa mây khúc nghê thường
    Động đôi cánh vỗ uyên ương giữa trời
    Quyện vào nhau không rời nửa bước
    Bao yêu thương dốc ngược về tim
    Hoà chung nhịp thở êm đềm
    Để nghe hạnh phúc ngập tim dạt dào
    Trao nhau những ngọt ngào đắm đuối
    Hương ái ân tiếc nuối luyến lưu
    Bên em quên hết ngôn từ
    Hồn thơ ngớ ngẩn anh như kẻ khờ
    Hãy cùng anh ước mơ em nhé !
    Mong dòng đời trôi nhẹ bình yên
    Xóa tan cay đắng muộn phiền
    Mở toan hết những gông xiềng nghiệt oan
    ---@-->>Twins_of_VIP {Signed & Sealed}
  6. akid

    akid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/01/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Xin nói trước với mọi người, đây là bài thơ dược đăng mà tác giả không hề hay biết đâu đó.
    Bài thơ của em gái tui viết ngày mà nó chuẩn bị rời Việt Nam để sang Australia du học, hix..... Tui rất thích bài thơ này và hy vọng mọi người cũng vậy.....

    Mai Em Đi
    Cây hoa phượng trước nhà thôi sắc đỏ?
    Thoảng trong gió
    Như đâu đây hoa sữa chớm hương nồng
    Hà Nội hồng
    Vẫn ngọt ngào như vòng tay của mẹ
    Chút rụt rè
    Em gắng quên, nhớ ánh mắt của cha
    Mai em đi
    Đến chân trời đầy rộng lớn bao la
    Giữa ngã ba
    Đã đến lúc em tự tìm đường rẽ
    Phải mạnh mẽ
    Từ đôi mắt với khắc nghiệt gian truân
    Trên đôi chân
    Không còn bước trong chiếc giầy của mẹ
    Mai em đi
    Xa kỷ niệm những êm đềm thuở bé
    Để lắng nghe
    Vị quê hương trong bài hát ngày nào
    Để ước ao
    Được một lần trở về con phố cũ
    Để mơ hồ
    Tìm lại mình trong lời hát mẹ xưa
    Mai em đi
    Nhớ Hà Nội e ấp những cơn mưa
    Nhớ hoa sữa
    Mang dư âm của tình đầu trong trắng
    Nhớ xa vắng
    Những con đường cùng ai bước qua đây
    Nhơ đám mây
    Ngày chia tay mảng chiều buồn không nắng
    Mai em đi
    Sẽ vững bước dẫu đời không phẳng lặng
    Dẫu vầng trăng
    Chẳng thể mang Hà Nội đến bên em
    Bởi trong em
    Có hành trang là tình thương cha mẹ
    Có hương thầm
    Một Hà Nội rực rỡ ở trong tim...............
    Rất mong mọi người cho một chút cảm nhận, THANKS
  7. Hienscarlett

    Hienscarlett Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    866
    Đã được thích:
    0
    Gửi người áo trắng
    Một ngày thấy mình không còn muốn khóc
    Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi
    Chợt thấy tình yêu không hẳn là biển rộng
    Những gì một thời ta đau đớn khuôn nguôi
    Một ngày thấy mình cười sao khó quá
    Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng
    Có những người chưa bao giờ gặp lại
    Từ ngày bãi trường độ ấy thu sang
    Ta muốn cất tà áo dài thuở nọ
    Cả những câu thơ biết khóc biết cười
    Cả một thời không biết mình trẻ dại
    Trong trẻo vui đùa mười tám, đôi mươi
    Cả câu thơ, tà áo dài, tán phượng
    Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
    Câu thơ viết cái năm mười chín tuổi
    Hai mốt rồi mới biết chỉ thơ thôi
    Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi
    Những tuổi học trò mười tám, đôi mươi

    Thuỵ Thảo
    Waiting is nothing, if I love you
  8. BuiCamVan

    BuiCamVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Nhẹ nhàng, trong sáng và chân thành.
    Tớ không thích những cái gì mang vẻ giả tạo, nhất là về cảm xúc.
    Thơ như một cô gái. Đẹp mà không có tâm hồn cũng dễ khiến người ta coi thường.
    Cũng post một bài chưa xin phép. Tác giả : NamDinh80
    Một bài mang thi liệu cổ, vừa bàng bạc như hơi nước..vừa đắng đắng, cay cay như hơi rượu...
    Hay !




    Nắng có thương người tóc phai màu...Xin nắng đừng về giữa trưa hè...
    Mưa có thương người mắt hoen lệ...Mưa nhớ bay xa, bay xa?
    Gió có thương người áo phai màu...Xin gió căng buồm gió đưa thuyền...
    Cây có đau vì lá xa rời...Cây nhớ vươn cao xanh tươi?.
  9. BuiCamVan

    BuiCamVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Lãng tử
    Lãng tử dừng chân ngựa
    Dây cương buộc bên rào
    Bâng khuâng nhớ năm nào
    Đang cùng người đối ẩm

    Quán xưa đã khác rồi
    Cảnh vắng lòng đơn côi
    Rượu ngon ngồi một chén
    Đâu bóng hình xa xôi
    Nhìn trời mưa lạnh bay
    Ngỡ người lại nơi đây
    Môi đào nâng chén nhỏ
    Hỏi dạ nào không say
    Tri âm đời mấy kẻ
    Người đàn tôi lặng nghe
    Bao buồn đau tan nát
    Phận này ai chở che
    Thôi đừng nhắc người ơi
    Thân này cũng thế thôi
    Hải hồ còn rong ruổi
    Tìm trăng nơi cuối trời
    Đêm khuya lạnh mờ sương
    Người cạn chén quỳnh tương
    Ngày vui như mộng thoảng
    Sớm mai tôi lên đường
    Cánh chim trời bạt gió
    Chí trai nào thở than
    Ngờ đâu đời trái ngang
    Phong trần bao cay đắng
    Kiếp giang hồ ngại bước
    Bụi hồng trần phai phôi
    Ngựa yêu mỏi chân rồi
    Tìm về nơi chốn cũ
    Hương lan toả đâu đây
    Trời khuya mưa vẫn bay
    Người nơi đâu có biết
    Lãng tử đợi chốn này.

    Được BuiCamVan sửa chữa / chuyển vào 01:05 ngày 06/02/2004
  10. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    hiiiiiiiiiiiiiiiii BCV nổi đình nổi đám ghê
    bài này sưu tầm thôi
    Trời xanh tựa tán lộng tròn
    Đất kia trằn trặn như bàn cờ vuông
    Người đời đen trắng đôi phường
    Kẻ đi người lại tranh đường nhục vinh
    Kẻ được vinh chỉ biết mình sung sướng
    Kẻ nhục kia vất vưởng vất vơ
    Nam Dương cư sĩ ẩn cư
    Nằm co ngủ kĩ chẳng lo việc đời.

Chia sẻ trang này