1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những biệt thự ma ở Đà Lạt

Chủ đề trong 'Lâm Đồng' bởi boysaigon, 11/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Những biệt thự ma ở Đà Lạt

    Đọc được 1 blog có đăng bài này, đọc thấy cũng hài hài, nên post cho bà con chiêm ngưỡng.

    Căn biệt thự nằm trên đường Trần Hưng Đạo theo kiến trúc Pháp rất đẹp, nhưng đang xuống cấp trầm trọng, cửa nẻo tan hoang. Người ta đồn rằng, bước vào ngôi nhà ấy, tự nhiên người có cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống. Mặc dù bỏ hoang không người ở, nhưng người đi đường thỉnh thoảng nghe thấy tiếng nói, cười. Tiếng khóc phát ra i ỉ, i ỉ... lúc dồn dập, lúc ngắt quãng. Căn nhà không hề có điện, thế mà ban đêm, đi ngang qua đây, người ta vẫn nhìn thấy ánh sáng điện mờ mờ phát ra trong ngôi nhà. Ở một căn khác liền kề, chỉ cách chừng hơn 10 m, có người kể thấy những dải lụa trắng thỉnh thoảng bay lất phất, nhưng khi đến gần thì không nhìn thấy nữa, nhưng nếu đứng từ xa trông vào thì rõ mồn một.

    Một "căn nhà ma" khác nằm ngay trong lòng thành phố là biệt thự số 10 đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, được xây dựng từ năm 1949, làm dinh thự của tướng Bình Xuyên - Bảy Viễn. Sau là trụ sở Cục Thuế Cao Nguyên... Theo bà Huệ, người từng sống ở đây và làm quản gia cho gia đình Bảy Viễn, thì ban ngày, biệt thự này yên bình, ấm cúng, không có gì, nhưng ban đêm thì dễ sợ lắm. Bà Huệ kể: Ngày bà ở đó, Bảy Viễn vì sống xa gia đình nên chỉ có một mình; nhiều đêm, ông ta đi chưa về, bà nằm ngủ ở lầu trên để vừa quan sát, canh chừng nhà cửa vừa chờ ông ấy về, bà vẫn thường nghe thấy những tiếng gõ cửa ?olốc cốc, lốc cốc?! khô khốc vang lên. Biết không phải là cách gọi cửa của ông chủ, bởi thường thì ông ấy hoặc khách đến thì phải bấm chuông nên bà không ra mở cửa, chỉ hỏi vọng xuống: ?oAi đó??. Không có tiếng trả lời, nhưng bà nghe rõ tiếng bước chân người đi lại. Đánh liều, có lần bà mở cửa ra coi thì không thấy người, chỉ nghe tiếng gió lùa thộc vào nhà, dù nhiều khi bên ngoài trời lặng gió. Khi bà xuống lầu dưới ngủ thì trong phòng tắm ở lầu trên, mặc dù cửa khóa, chìa bà cầm trong tay nhưng vẫn nghe tiếng xối nước ào ào rõ ràng như có người đang tắm. Những âm thanh kỳ quái đó cứ diễn ra cả đêm khiến bà không tài nào chợp mắt. Bà Huệ kể đó là oan hồn của một cô gái. Cô ta bị giết chết khi đang tắm chờ chồng về. Chồng cô vốn là một quan Pháp, thất thểu trở về vào một đêm, điên cuồng rút súng bắn cô vợ yêu chết rồi tự sát. Cũng theo lời đồn phía bên hông căn biệt thự có một cây thông rất to. Một đôi nam nữ trẻ bị điên thường ?othay ca? nhau đến chơi với cây thông nói chuyện rì rầm với cái gốc cây không biết chán, rồi khóc, cười, nhảy nhót...

    Một hôm, người ta cưa cây thông đi; cậu con trai cứ ôm đầu kêu đau quằn quại và khi cây thông vừa bị cưa đứt thì cậu ta cũng tắt thở. Còn cô gái khi đến thấy cây thông bị cưa đổ, cô ta ngơ ngác cười thật to rồi bỏ đi luôn không quay lại nữa.

    Ly kỳ hơn là chuyện hai căn biệt thự trên đèo Prenn. Một căn nằm bên phía tay phải hướng từ TPHCM lên, ngày xưa là của một tên quan ba người Pháp. Hắn nổi tiếng là một kẻ ăn chơi trác táng. Hằng đêm, hắn kéo bạn bè, gái về uống rượu, nhậu nhẹt chơi bời thâu đêm, suốt sáng. Một cô gái rất đẹp làm nghề kỹ nữ được hắn vời đến. Hắn đối xử với cô rất thô bạo. Khi cô gái tìm cách chạy trốn, hắn rút súng chĩa về hướng cô, dọa bắn. Cô gái gieo mình xuống lầu tự tử. Một cô gái khác mang thai tìm đến đây và gieo mình xuống cái giếng sâu trong khuôn viên biệt thự chết. Nghe kể, cô gái này rất thiêng, có một đoàn khách đi du lịch đã lập am thờ và cầu nguyện cho cô. Cô gái nhập vào một người trong đoàn nói rằng: Tên của cô là Hằng, cô bị chết năm 19 tuổi. Lại nghe kể, thỉnh thoảng vào ban đêm, hoặc khi trời tang tảng sáng, các tài xế chạy xe tải qua đây thường bắt gặp một cô gái bận bộ đồ trắng toát từ phía dưới giếng đi lên vẫy xe xin đi nhờ. Đã có tài xế tưởng người bằng xương bằng thịt, dừng lại đón. Họ thấy rõ ràng cô ấy đã bước lên xe và còn nói cười huyên thuyên, thế nhưng, vụt một cái, chỗ ghế nơi cô ngồi bỗng nhiên trống. Người tài xế nọ phải một phen hú vía.

    Căn biệt thự đầu đèo, bên trái, cũng được đồn đại là có ma. Không ai biết rõ có cái chết ly kỳ nào trong đó không, nhưng nghe kể ban đêm, trong căn biệt thự này có tiếng súng nổ, bóng một cô gái mặc đồ trắng đi lại, trên tay bồng một đứa trẻ con và khóc. Đã từ lâu, không ai dám bước vào những căn biệt thự này, chúng thật lạnh lẽo, âm u giữa rừng thông.

    Coi chơi cho dzui nghe bà con.
  2. difomus

    difomus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/03/2006
    Bài viết:
    418
    Đã được thích:
    1
    cái này hình như trong 1 bài báo khá lâu ròi anh boy ạ, lúc ý cũng có đọc, thấy cũng dzui dzui ^^ , tiếc nỗi là chưa vào đc "căn nhà ma" nào hết ^^
  3. honmavuive

    honmavuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2002
    Bài viết:
    3.498
    Đã được thích:
    0
    hix đọc bên kia xong qua đây hok dám đọc lại lun.Ở nhà một mình,trời thì tối tối,ối giời ơi.
  4. hoatuyetdl

    hoatuyetdl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2006
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Nghe nói ở dưới đèo có một căn nhà ma nào đó mà ông chủ nhà bộ dạng rất kinh dị sống một mình, có điều cho tham quan. Tại mấy năm trước một đứa bạn kể mẹ nó lái taxi chở khách tham quan ở đó, mà lúc đó không có hỏi nó chi tiết gì thêm. Không biết có ai biết về căn nhà đó không chỉ cho mình biết với?
  5. sn75

    sn75 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2006
    Bài viết:
    4.178
    Đã được thích:
    1
    Căn biệt thự màu trắng trên đèo Prenn, nếu tính từ SG lên ĐL thì nó nằm bên tay phải, sn75 đã ghé đến đó 1 lần. Hôm đó khoảng 5 giờ chiều, trên xe đa số theo đạo công giáo, nên mọi người cũng không tin chuyện ma cỏ, nhưng cảm nhận của mình khi bước chân vào căn biệt thự đó là một cái gì đó ớn lạnh chạy khắp sống lưng, một phần do hôm đó sương mù dầy đặt, phần do quá nhát gan ( nhưng rất tò mò ).
    Bước vào sân biệt thự, là một căn hầm, chắc là nơi để xe, và một cầu thang lộ thiên, mọi người cùng bước lên lầu, và đi dọc hành lang, đến đoạn sau nhà thì có 1 cái giếng ( chẳng hiểu giếng gì mà ở tận trên lầu??? ), nghe đồn ngày xưa có người tự tử ở giếng này, vòng hết phía sau căn nhà, là bạn sẽ bước vào cửa chính của nó.
    Bên trong hình như gồm 3 gian, gian giữa chỉ có duy nhất 1 cái lò sưởi, trên lò sưởi dựng 1 bức tranh sơn dầu vẽ hình chính căn biệt thự đó, màu trắng là màu chủ yếu, nhưng cái nổi bật nhất là màu nắng của bức tranh, trông nó lung linh nhưng đầy ma quái.
    Hôm nào rảnh kể tiếp nha.
  6. honmavuive

    honmavuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2002
    Bài viết:
    3.498
    Đã được thích:
    0
    chị Trang: chòy chị,dừng ngay khúc hấp dẫn,giống như phin dzị ta .. bữa đó chị có gặp cái gì ma quái ko chị ?
    boy: bạn em ngoài Bắc ko biết đi đâu gặp cái bài dziết nì của boy quote qua hỏi em cái dãy biệt thự đó có ai dám ở ko,em nói mấy bữa boy dzới bạn lên đó ở rồi,hắn nói ghê quá,có khi nào boy bị ma nhập ko,hehe
  7. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    ặ hặĂ, bỏĂn em 'úng là Ăc mỏằ"m ghê chặa? Anh mà bỏằi ai nhỏằ??
  8. ngoisaotimban

    ngoisaotimban Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    1.191
    Đã được thích:
    0
    Nhớ lại lần có dịp tham quan ĐL theo một đoàn du lịch. HDV bảo ĐL có một khu biệt thự cổ nhưng không người ở và nghe đồn có ma ở đó.
    Với cái trí tưởng tượng phong phú + thêm máu phiêu lưu trong người nên solo thử với chai nước suối và tấm bản đồ trong tay. 16h khởi hành đến đó, khung cảnh tuyệt vời với những hàng hoa càng thơ mộng hơn dưới ánh hoàng hôn xa xa nơi phía đồi thông. Biết làm gì hơn ngoài trổ tài phó nháy vì nhìn quanh quẩn chẳng thấy được bóng người nào.
    Mãi gần hơn 18h30 hồi nào chẳng hay, lại mệt mà cũng biết đường ra khỏi khu đó. Trời một lúc một tối, không khí ngày càng lạnh và sởn gai óc . Ngồi vỉa hè ngồi nghỉ mà trong lòng cứ thấp thỏm "phải chăng điều đó là sự thật, ôi trời nào giờ chưa thấy, giờ sao tự dung hồi hộp lạ
    Cũng may lúc đó có chiếc taxi chạy ngang, ngoắc lại leo lên xe mừng muốn hết lớn. Mệt quá nên thiếp đi hồi nào không hay. Đến khi mở mắt thì trời đã tối, mà oái oăm thay, trời ạh - một cảnh tượng đến rùng mình không thể giải thích được. Chiếc xe đang từ từ chuyển bánh mà không người lái (ặc ặc). "Má ơi! chẳng lẽ con yếu vía tới nổi bị nhát sao trời". Thét lên đến tuyệt vọng "M..............A................, TRỜI ƠI!!!!!!!!!!! XE KHÔNG CÓ NGƯỜI MÀ VẪN CHẠY, M.................A.................." Bỗng, có một tiếng nói văng vẳng cất lên từ phía sau chiếc xe M.......a...... đ.........â.........u....... mà........ ma. Xuống đẩy xe tiếp tui coi, chết máy đẩy nãy giờ thấy pà luôn
  9. sn75

    sn75 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2006
    Bài viết:
    4.178
    Đã được thích:
    1

    Kể tiếp câu chuyện căn biệt thự màu trắng.
    Bên tay trái là một căn phòng cũng nhỏ tựa như phòng lò sưởi, bước vào trong hình, toàn là tranh vẽ trên giấy roky, chủ nhân của những bức tranh đó không ai khác, chính là người quản gia của căn biệt thự này.
    Những bức tranh ông vẽ nhìn thật quái dị, những gương mặt nhăn nhó đến phát sợ, những cô gái mặc váy dài, tóc cũng xõa dài, rồi có cả hình ảnh của thần chết đầu trùm khăn choàng đen tay mang lưỡi hái. Tất cả được vẽ bằng bút chì đen, và được ông treo kín tường. Được hỏi ông lấy hình mẫu từ đâu, thì ông trả lời là : ban đêm họ về, họ bắt ông vẽ như thế. Hỏi: ông có sợ không, thì ông nói: ông là wỉ mà, sợ gì ma.
    Phía bên phải là một căn bếp, hình như ông sống chủ yếu ở đây, vì chỗ này có bàn ghế, giường tủ...và một cái bếp lửa đang cháy bập bùng.
    Vòng ra phía sau các căn phòng, là một cầu thang hẹp dẫn lên lầu, nghe người quản gia kể rằng, bất cứ ai ngủ trên phòng này, sáng thức dậy đều thấy mình đang nằm chỗ khác
  10. mixaodzon

    mixaodzon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2007
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    em cũng ở Đà Lạt nè , hồi trước cũng theo tụi bạn buổi tối xuống đèo dzô coi nhà ma , mà tới nơi thì hok dám dzô , he he , sợ thí mồ , lỡ hạp vía nó theo mình lun thì chết

Chia sẻ trang này