1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

... Những Bức Thư, Chẳng Phải Của Riêng Ai ...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tutie_ninenov_eightie, 15/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vn83

    vn83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    em không muốn viết thư và càng không muốn nói gì hơn nữa. nhưng sự thật là bây giờ thì em không biết phải làm gì.
    sống tiếp và mỉm cười khi mãi mãi chỉ là riêng một góc trời.
  2. tutie_ninenov_eightie

    tutie_ninenov_eightie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Tuti thân mến,
    Tết thế là hết rồi đấy, ngày mai Tuti sẽ phải đi làm rồi nhỉ? Tuti ăn Tết ra sao, cảm nhận thế nào? Với Tutie thì chẳng còn hứng thú nữa, trừ việc ngắm nhìn cây cối cứ đua nhau đâm chồi nẩy lộc thật đẹp!
    Chiều nay, đi qua một chỗ rất đông, thấy 1 người nói oang oang, cười nói vui vẻ, Tutie chợt nghĩ đến Tuti, những nguời hay ác khẩu thường là những người chẳng bao giờ để bụng cái gì, giống Tuti ấy nhỉ, tức lên thì chẳng còn coi trời ra gì nữa...
    Hôm nọ, Tutie bỗng nghĩ, tại sao chúng ta làm bạn của nhau, mà là bạn tốt hẳn hoi ấy. Chẳng biết sau này sẽ thế nào nhưng bây giờ với Tutie, Tuti bỗng trở thành người bạn không thể bỏ được... Lạ thật rõ ràng chẳng thể ở bên cạnh, chẳng thể nghĩ đến nhau nhiều và liên tục, nhưng những gì hiển hiện, dòng suy nghĩ hay trí ít sự rung cảm và cùng nghĩ đến một sự việc có đôi lúc cùng chảy một dòng... Tutie thấy tự hào và vui lắm vì tình bạn ấy... Dễ gì có thể có... Vì thế, Tutie luôn trân trọng...
    ngày qua, hôm nay và ngày sau, chúng ta sẽ còn hiện hữu trong cuộc sống của nhau, như những người bạn hiền, luôn bên cạnh những lúc khó khăn, chia sẻ những nỗi buồn, Tuti nhỉ...
    Năm mới đã đến rồi, tuổi mới cũng đã đến gõ cửa, chúc Tuti luôn mạnh khoẻ, vui vẻ, và luôn là người bạn tốt, chân thành và rất đỗi ... dịu dàng của Tutie . Cảm ơn những gì Tuti đã nghĩ tốt và làm cho Tutie. Có lẽ mọi việc bắt đầu khi Tutie phát hiện ra rằng, Tuti là người yêu/ghét rõ ràng đến đôi khi... rạch ròi quá! Hì hì
    Tutie dừng ở đây nhé, mong Tuti sẽ luôn vững bước ...
  3. no391983

    no391983 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/02/2002
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    T ơi!T ăn tết vui không?năm nay có ai quan tâm tới T k?T có gói bánh chưng hay ăn bánh chưng k?nghe nói bánh chưng đắt lắm phải không?đêm giao thừa,sinh nhật vừa rồi M muốn nhắn tin chúc mừng T nhưng thôi.sinh nhật năm nay chắc là vui lắm T nhỉ?lúc trước M có vao forum T send cho mọi người, vào đọc tất cả bài viết của T và biết T đã vui vẻ,hoà nhập được nhiều hơn, phấn khởi hơn đúng không?T bao giờ ra trường,đi làm?M sai rồi,M chắc là làm T tổn thương nhiều lắm đúng không?tại T thật sự không rõ ràng(xin lỗi M nói thật,nếu không phải thì bỏ qua cho M nhé).dạo này ở nhà T thế nào?bố mẹ T có khoẻ không?lúc M gọi cho T, M chỉ định nghe giọng T thế nào xem T đã ổn chưa chứ M không dám nói chuyện với T.M k đủ can đảm làm điều đó!có phải vài ngày sau đó T gọi cho M đúng không?may mà hôm đó M đi học chứ k M cũng k nói nên lời.khi nhận được mail của T, M muốn chia sẻ với T nhưng M chỉ biết sững người trước PC,cứ viết vẩn vơ cho T,k nói nên lời,k viết được 1 bức thư chia sẻ cho nên hồn.thôi,tối rồi,M phải về.chúc T năm mới hết buồn,thành công và luôn nhớ rằng xung quanh T lúc nào cũng có người ủng hộ T kể cả những cái thất thường nhất nhá!
  4. tutie_ninenov_eightie

    tutie_ninenov_eightie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Những gì đã mất... Những gì đã để vụt đi mất rồi... Xin anh đừng tiếc nuối và níu kéo...
    Em đã chọn cho mình có một con đường... Mà chẳng cần đến anh ở cạnh... Em đã tìm thấy một cánh cửa mở rộng với con đường thênh thang mở rộng...
    Cảm ơn anh, mùa Xuân đã sắp qua đi rồi...
    Cầu chúc anh luôn hạnh phúc và yên bình...
  5. loos

    loos Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    17/2 : Xuân vẫn thế. Cái thời tiết xuân ngúng ngẩy như cô gái mới lớn. Thay đổi thất thường thật. Cái nóng của ngày hôm qua đã đc thay bằng cái se lạnh của ngày hôm nay. 1 ai đó ngồi trong căn phòng vắng 1 mình, tâm trạng thật nhẹ nhàng, cảm thấy "Xuân" trong lòng năm nay thật khác, mọi thứ đều nhẹ nhàng, cái bước đi chầm chậm trong lòng, trong suy nghĩ thật hạnh phúc, vui vẻ. Hy vọng rằng những thời gian qua còn in lại trong tâm khản chúng ta.
  6. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Anh à!
    Thế nào nhỉ ?Hôm nay là lần đầu tiên em viết cho anh .Chắc lủng củng lắm đây .Hì ,em ko giỏi ăn nói văn thơ như anh nên chắc sẽ hơi khó hiểu .Nhưng em sẽ cố diễn đạt hết ý của mình ,những gì em nghĩ và em cảm nhận .Mấy hôm nay,tự nhiên em lại chợt nghĩ về anh nhiều.Nhiều khi em muốn nói ,muốn khuyên anh câu gì đó mà sao khó quá .Anh trước mặt em lúc nào cũng đạo mạo ,cũng vui vẻ .......mặc dù rằng bên trong anh chẳng vậy.
    Có lẽ em là 1 đứa rất nhạy trong việc nắm bắt tâm trạng của người khác .Đặc biệt là những người em yêu qúi và quan tâm .Buổi trước anh hỏi rằng "Sao hôm nọ lại thấy anh khác??"Anh ko nói ra ,nhưng vẻ mặt ,thái độ anh nói ra đấy .Anh cười mà sao em thấy nó buồn và u ám đến thế .Em ko hỏi ,mà ko ,em ko muốn hỏi thì đúng hơn .Em hỏi thì anh nói sao nhỉ ?Anh luôn nói :"Anh vẫn vui ,anh vẫn bình thường ,anh đang cười đây này "Sao em ghét mấy câu đó của anh thế ko biết ,ghét cái cách anh tự mắng ,tự xỉ vả mình .....cái cách anh nhếch miệng lên cười .Em ko muốn nói ,em giả vờ ko biết ,em ngồi trước mặt anh ,nhìn anh cười ,anh nói ,anh huyên thuyên .Anh biết lúc đó em nghĩ gì ko ??Một ý nghĩ,một tưởng tượng chắc anh đọc xong sẽ cười phá lên mất .Em nhìn anh mà sao thấy anh giống như 1 con khỉ ,1 con rối đang làm cố tỏ ra vui vẻ để che dấu tất cả .Tất cả.....
    Có lần chị hỏi em "Sao em quý anh thế ??"Chị hỏi câu đó thật ngốc xít anh nhỉ .Khi yêu qúi ,quan tâm đến 1 ai đó có bao giờ người ta hỏi lí do đâu .Bây giờ em hỏi chị câu đó chắc chị cũng ko trả lời được đâu ...Hì ...Em qúy anh nhưng có đôi khi ko thích cái cách anh nhìn nhận 1 vấn đề nào đó ,cái cách anh nhìn nhận cuộc sống .Nó quá ư là tăm tối ...Cái cách anh yêu ,ghét rõ ràng đôi khi đến tàn nhẫn .
    Đã rất nhiều lần em muốn nói ,muốn khuyên anh cái gì đó nhưng sao khó quá .Anh nói :"Em còn nhỏ ,em làm sao biết hết được "Đúng rồi ,em còn quá nhỏ,sự hiểu biết của em về cuộc sống ,về mọi người xung quanh ,và còn chuyện của anh nữa còn quá ít nên em chẳng thể đưa ra cho anh lời khuyên nào ...Chắc mọi suy nghĩ ,mọi tư duy của em anh cũng đã từng trải qua hết rồi .Mọi lời khuyên của em có lẽ thừa ,vì vậy em ít nói ,mà nghe nhiều.Em nghĩ đối với anh ,mọi lời khuyên thật là thừa thãi vì anh đã nghe quá nhiều .Lúc này anh chỉ cần người lắng nghe anh nói .....Chắc chỉ vậy thôi........ Thật buồn cười khi 1 con nhóc dám khuyên 1 ông anh già hơn mình bao nhiêu .Chỉ lúc nào em bực quá em mới quát ầm lên thôi.Mặc dù những câu đó thật thiếu lễ phép ,và ko nên nói với người lớn .
    Em nhớ ,em quen anh vào dịp lễ Vu lan ,bắt đầu biết chuyện anh bằng 1 câu hỏi rõ tồ và vô ý .Đó có lẽ là giai đoạn khó khăn nhất của anh ,vào thời kì anh hâm hâm nhất .Em ko biết con người anh trước kia thế nào ,chắc là khác và tốt hơn bây giờ .Em nghĩ vậy .Em hi vọng sẽ được nhìn thấy hình ảnh đấy ,Hi vọng là thế ...Hi vọng anh sẽ khác bây giờ .Em thấy bên anh luôn có những người bạn rất tốt và rất quan tâm đến anh ,luôn theo dõi từng bước đi của anh .Anh đừng để mọi người lo nhiều đấy.........Rồi mọi chuyện sẽ qua ,và anh sẽ được hạnh phúc ,ước mơ về bé Tuti xinh xinh sẽ ko chỉ còn là ước mơ nữa ........
    Hee...Mà dạo này ko được nghe anh cằn nhằn ,kể ra cũng thấy hơi thiếu .Anh bận .Bận làm ,bận học nên chẳng có thời gian nghĩ nhiều .,Thế lại tốt .Bận nhiều nhưng vẫn phải có thời gian cho em đi ăn kem ...Nhắc luôn ,sắp sinh nhật em rồi ...Liệu liệu chuẩn bị quà đi ....21 rồi đó ,lớn rồi .Mà này em ko thích anh nói em "Khôn " đâu .Như vậy em trông già già và quái quái thế nào đó
    E hèm ,khi anh đọc xong .Em đóan nhé.Sẽ có 3 phương án :
    -Phương án 1:Anh sẽ nheo nheo đôi mắt ,nhếch mép cười 1 cái ,rồi mắng thầm em
    -Phương án 2:Sẽ cười phá lên ,oang oang như anh vẫn hay cười đó ,cả phòng anh sẽ trố mắt lên nhìn ,còn ông sếp sẽ chạy ra hỏi "Mày có bị điên ko ??"
    -Phương án 3:Em ko biết .... Đợi anh kể
  7. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Đoán nhé:
    _ Phương án 4: Trẻ con đít xanh!
    - Phương án 5: Tự lẩm bẩm: Ơn trời, sao mình được mọi người yêu quý đến thế. Thôi đúng rồi, mình là một thằng tốt! Mình sẽ sống thật tốt, để mọi người không phải lo lắng nữa
  8. tutie_ninenov_eightie

    tutie_ninenov_eightie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2005
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Hôm nọ, có người bảo với mình, không thích nói chuyện thì sẽ không bao giờ gọi điện nữa! Tự dưng chợt nghĩ, không hiểu mình sẽ cảm thấy thế nào nhỉ? Có buồn lắm không?
    Câu hỏi hôm trước đột nhiên trở về tối qua, sau một ngày mệt mỏi và công việc đau đầu... Nhớ đến một kẻ và bắt đầu nhấc ống nghe...
    Im lặng, cái im lặng chỉ để nói lên 1 điều, hình như người đó cần yên tĩnh... Một chút buồn len lỏi, không phải tìm kiếm sự ích kỷ mà chợt thấy "chúng ta chẳng thể vui trên nỗi buồn của nhau"...
    Còn nhớ đêm nào, gần sáng, nhận được tin nhắn chỉ để khoe, "này! tớ mới viết xong 1 cái kịch bản hay cực kì. Sẽ gây sốc với một số người...", hay lại lần khác, reng reng, bừm bừm, tiếng alo rỗ là ngái ngủ trả lời, "tớ vừa đi chơi bạc về. Mẹ cái thằng già chơi bẩn..."... Mình ngáp, nhìn đồng hồ, 2h kém, sáng!!! Cách đây chưa quá lâu, khi mà sự ngỡ ngàng trở về, ngay cả bản thân tớ cũng cảm thấy chột dạ... Nhìn đồng hồ, mới 1 h hơn một chút... Sự im lặng, một chút cười cợt... Tớ chợt nghĩ, giá lúc này tớ có thể tìm kiếm giọt nước mắt mà cậu đang chôn cất ở trong lòng...
    Thân mến của tớ, thật lạ là tớ bỗng trở thành kẻ nghe đủ thứ chuyện của cậu. Tớ biết ngoài tớ ra, cậu sẽ còn tâm sự nhiều, bởi tính cậu thế. Luôn không thể che giấu cảm xúc của mình... Đã có lúc, tớ tự hỏi bản thân, vì sao tớ và cậu có thể thân nhau và giành cho nhau nhiều thời gian đến thế... Thì mới đây cũng chưa quá lâu, cậu nhận được câu trả lời:
    À bởi vì về bản chất, tớ và cậu giống nhau mà thôi!
    Tớ thích cái cách cậu cười tít mắt, khoe khéo 2 cái răng nanh nho nhỏ, cái cách cậu thủ thỉ khoe cậu mới mua được cái này, cái khác, cái cách cậu nói với tớ, "nhớ đến M.. mà tiếp thêm nghị lực sống!"...
    Giọt nước mắt đã chảy, nụ cười đã có thời gian được tan vào với những niềm vui. Những câu chuyện không đầu, không cuối... Những trăn trở, những nghĩ suy... Tất cả cùng với thời gian tạo nên một thứ tình bạn bền vững!
    "Chỉ trừ khi cậu quên tớ đi, bỏ ra khỏi đầu hình ảnh của tớ, thì lúc đấy tớ sẽ mặc cậu muốn làm gì thì làm"
    Cậu vẫn còn nhớ chứ?
  9. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Vâng, thưa các quý anh! Em tên là Nguyễn Thị Biết (tự Tuốt) Mùng 8-3 này có một tiểu phẩm vui tặng Biết Tuốt. Trân trọng đừng mời, ngồi mời, quỳ mời, nằm ngồi đến xem. Địa điểm Nguyễn Y Vân.
  10. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Mưa, trời ẩm ứot, mang không khí khó chịu vì những sự bẩn thỉu, nhơ nhúa bên mình kể cũng mệt cậu nhỉ. Nhưng biết làm sao bây giờ, đôi khi cuộc đời sóng gió hoặc ko dễ dàng như người ta vẫn tưởng...
    Đi ngoài đường, dù có bẩn thỉu thế nào, tớ đố cậu dám để quần áo bẩn, giầy dép nhơ nhuốc vào nhà, lê la trên giường của mình...Ấy là vì cậu tôn trọng ngôi nhà của mình, sợ làm bẩn thỉu nó... Tớ đố cậu dám gào thét, nói to, ngang ngược trong nhà mìh, mặc dù cậu là đứa to mồm, "cóc sợ bố con thằng nào" như cậu vẫn nói... Ấy là bởi cậ nghĩ đến cha mẹ, đến bàn thờ tổ tiên vẫn còn luôn trong trái tim cậu...
    Chỉ đơn giản thế thôi, cậu sẽ hiểu, ừm, vì sao mình lại phải đi tìm những niềm vui phù phiếm ở đâu, trong khi, ngay trong ngôi nhà mình, cậu sẽ được âu yếm, bao dung, lo lắng và quan tâm, của cha, của mẹ, của đứa em ngoan ngoãn...
    Nỗi buồn nào, cho dù có đau đớn đến đâu, cũng phải khép nó lại. Vấp 1 lần, rồi phải biết cách tìm đường đứng lên, mà đi tiếp... Niềm vui ngoài đường nào, chóng vánh rồi cũng phải tan... Cậu sẽ lại phải trở về nhà.. Nơi ấy, có bao điều... Nhưng nó là nơi thân thương nhất của cậu, là nơi sẽ luôn quan tâm và lo lắng thật sự, ko điều kiện với cậu đến suốt cuộc đời...
    Số phận, tạo nên tính cách và cách trải nghiệm trong mỗi con người... Nhưng đó ko phải là tất cả!
    Tớ biết là cậu hiểu, nên tớ ko viết nữa. Hãy nói với tớ những gì cậu nghĩ, và hãy chia sẻ nếu cậu cảm thấy cần người để tâm sự... Tớ luôn ở bên cậu! Thật đấy!

Chia sẻ trang này