1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những bức thư tình của tôi.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Silvermoonlight, 16/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Những bức thư tình của tôi.

    Anh,

    Em không nghĩ là mình lại phải ngồi viết cho anh một bức mail như thế này. Trước đây tất cả những bức mail em viết cho anh đều mang đầy sắc thái của một tiếng cười và hạnh phúc, cũng chỉ bởi em biết chúng là một nguồn vui với anh, và anh tìm thấy ở đó sự đồng cảm của em và những cảm xúc mà em tìm thấy nơi anh?.. Chỉ nghĩ đến đó thôi cũng khiến em không dám viết cho anh những trách móc giận hờn?.Em không muốn để cho những cảm giác đó cứ đè nặng lên tâm trí em, khiến em day dứt và mất tự nhiên trước anh. Em muốn giữa chúng ta không có bất kỳ một rào cản nào, và em vẫn luôn cố làm điều đó, kể từ khi em xác định một chỗ dựa vững chắc nơi anh?. Em biết điều đó cũng diễn ra trong suy nghĩ của anh, nhưng dường như chúng ta có một khoảng trống nào đó, một sự khác biệt nào đó mà em chỉ cảm nhận được mà không định hình nổi?.

    Mỗi khi nghĩ về anh, em luôn tìm thấy nơi đó một bờ vai vững chắc, một chỗ dựa về tinh thần và niềm an ủi. Em chưa và sẽ không nghĩ rằng mình trông chờ một sự trợ giúp nào từ phía anh?.Có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ biết được tận sâu trong tâm trí em có những uẩn khúc và khó khăn gì vì em không muốn anh mệt mỏi thêm vào những lao động miệt mài về đầu óc mà anh đã phải chịu đựng trong công việc.

    Em biết là anh lo cho em, nhưng anh ơi, giá như anh biết là thay vì những lời trách móc, giận dỗi của anh, em sẽ hạnh phúc và cảm thấy ấm lòng biết bao nếu như em nghe được một câu nói dịu dàng, một chăm sóc nhỏ nhoi?. Không so sánh sao được khi những người cùng làm thầu với em, những buổi làm muộn, họ luôn có những cú điện thoại hỏi thăm và động viên, có người thì tự hào vì những người bạn của họ sẵn sàng đón đưa họ với một sự quan tâm không nề hà?.Em cố gạt tất cả những suy nghĩ đó sang bên vì em biết anh quan tâm tới em theo cách khác, nhưng sự quan tâm đó là gì thì em cũng chưa định hình được?..

    Ngày hôm nay em đã phải gánh chịu rất nhiều điều mệt mỏi ở văn phòng, trên đường về em chỉ mong ngóng được gặp anh, kể cho anh nghe, và nép vào người anh như mong muốn tìm sự che chở và an ủi?..Nhưng rồi thay vì tất cả những điều đó, anh đã giận em, em biết nó cũng xuất phát từ những lo lắng cho em, nhưng?., em tủi thân lắm, anh có biết không? Em đã từng được yêu, đã từng được chăm sóc và lo lắng như thế nào, nhưng tại sao với anh mọi điều lại khó khăn như vậy sao anh?! Em đã khóc vì em tủi thân và thấy mình cô độc?Em đã lầm tưởng rằng nghe thấy giọng nói gần như năn nỉ đó của em, anh sẽ đến bên em, nhưng em đã lầm, anh đã không đến, và anh về nhà, anh coi đó như một sự trừng phạt với em!? Liệu đó là điều mà một người mong muốn an ủi ta có thể làm sao!?

    ??Thế rồi khi biết chắc rằng anh không đến, em đã hụt hẫng như thế nào, em đã gọi cho anh không biết bao nhiêu lần, và em biết, em biết chắc chắn một điều rằng anh nghe thấy em gọi nhưng anh đã bỏ mặc em, anh muốn em phải day dứt trong ân hận vì em đã dành quá nhiều thời gian cho công việc?Nhưng anh thử nghĩ em, đã bao giờ em làm một điều tương tự với anh chưa? Có bao giờ em không tìm cách an ủi và động viên anh khi anh làm việc mệt mỏi và chán chường chưa? Tại sao anh không thể làm điều đó với em? Anh coi đó là một sự trừng phạt với em? Em đã giải thích với rằng em hoàn toàn không mong muốn điều đó, không mong muốn ôm hết vào mình những rắc rối, những lo toan của công việc.

    Anh cũng không biết là vì cuộc gặp gỡ tối thứ 7 của chúng ta, em đã bỏ mặc mấy người ở lại làm việc, em nhất quyết về để được gặp và trò chuyện với anh. Bao giờ em cũng đặt anh lên trên hết rồi mới đến công việc, nhưng anh không bao giờ nhận thấy điều đó?. Em đáng chịu sự trừng phạt đó lắm sao? Anh có thể ngồi suy nghĩ lại tất cả thời gian chúng ta đã có bên nhau, thử xem em đã bao giờ đặt anh sau bất kỳ việc gì chưa? Liệu em cũng không có được một sự đối đãi như vậy sao? Em cũng không đòi hỏi điều đó, chỉ mong anh hiểu rằng em ý thức được điều gì quan trọng trong cuộc đời mình?.

    Mấy ngày nay em đã suy nghĩ về chuyện của chúng ta?. Anh không biết em đã hụt hẫng như thế nào về những tin nhắn của anh tối CN. ?oEm tự quyết định đi. Điều đó thì anh không can thiệp? Sao mà nghe nó lạnh lùng và xa cách đến vậy!? Đó là thể hiện sự quan tâm và lo lắng của anh sao? Nếu đúng là như vậy thì em không cần đến nó, em không cần đâu?.. Thực ra có rất nhiều điều tồn tại trong mối quan hệ của chúng ta, mà từ lâu em né tránh không dám đối mặt với nó. Đã có lúc em quyết định gặp anh nói ra hết tất cả suy nghĩ đó của mình. Em muốn nó sẽ là bước ngoặt trong cuộc đời em, sẽ thay đổi suy nghĩ và rất nhiều điều trong cuộc sống của em?Nhưng em đã không làm được vì mỗi lần gặp anh em chỉ muốn mang lại cho anh những giây phút thật sự thư giãn và hạnh phúc. Em không biết anh có cảm nhận được điều đó không!??.

    ??.Anh đã không biết em hạnh phúc và đầy cảm xúc như thế nào khi anh ôm em vào lòng, ghì em trong vòng tay của anh,vùi khuôn mặt anh vào tóc em?Em nhớ những cảm giác đó lắm, nhưng tại sao?.tại sao anh lại tiết kiệm với em những hành động âu yếm đó!? Em những tưởng rằng sau cái ngày 14/2 đó, tình cảm của chúng ta đã thay đổi. Vị trí của em trong anh đã thay đổi, đã có thể gọi là tình yêu. Nhưng dường như lại một lần nữa em nhầm. Anh luôn là người lẩn tránh sự khẳng định đó?.Hôm nay em sẽ nói ra hết tất cả những suy nghĩ của mình, bởi em biết em không còn cơ hội nào nữa. Để rồi sau đó anh có thể suy nghĩ và cũng có thể chúng ta sẽ xa nhau mãi mãi, em không muốn hành hạ cảm xúc của em, và cũng không thể bỏ phí thêm thời gian của em cho những tình cảm không được xác định!?.

    ??Sau câu chuyện với Mai Anh trong ngày cưới Đức, em đã suy nghĩ rất nhiều khi chị hỏi ?oThế em vẫn chưa đến nhà Dũng sao?? Chỉ biết cười và chữa ngượng ?oĐiều đó chưa phải lúc lắm chị ạ. Bọn em cũng mới thôi mà!?? M.A đã tỏ ra ngạc nhiên ?oEm phải đề xuất với anh D điều đó chứ? Nếu người ta không chủ động thì mình khéo léo gợi ý!??.Phải nghe những câu đó thật là đau lòng với em lắm anh ạ. Em đau là bởi vì không phải anh là người không biết yêu, là người khô khan và nó chỉ nói lên thực tế là anh không yêu em. Đó là sự thực!

    Em cũng biết trước đây, với người bạn gái cũ, người mà anh nói với em rằng không xác định tình cảm một cách nghiêm túc, vậy mà anh đã đưa cô ấy về ra mắt gia đình anh. Còn với em?em là ai trong suy nghĩ của anh? Em là người không đáng để anh tự hào trước người khác?! Cũng có thể lắm, vì em không phải là cô gái Hà thành phải không? Hay vì tình cảm anh dành cho em không có gì là xác định nghiêm túc, như anh có thể nói với người nào đó bạn thân của mình? Đừng nói em võ đoán, em cũng đã không giấu anh một điều rằng em đã yêu và đã được yêu, nhưng cách thể hiện tình cảm của một tình yêu thật sự khác lắm anh ạ. Có thể ở anh, một người sống thực tế và vì sự nghiệp, nó có sự khác biệt, nhưng em hiểu chứ, em biết thứ tình cảm anh dành cho em chỉ gần như tình yêu thôi.

    ??Không phải bỗng nhiên mà em nhắn tin cho anh hỏi anh trong cái tin nhắn viết tắt đó đâu. Em đã định hỏi thẳng anh, nhưng em không có cơ hội?.Em biết anh hiểu nội dung câu nhắn đó, nhưng anh bao giờ khẳng định cho em điều đó cả. Em biết khi người ta yêu, người ta luôn mong mỏi được gặp người mình yêu, khao khát được gần gũi, được ôm ghì vào lòng, được hôn, được mong muốn là riêng của mình?Nhưng dường như em không cảm nhận được điều đó từ anh. Thà rằng những lúc không gặp thì em không trách vì anh còn sự nghiệp và công việc, gia đình, nhưng ngay cả những lúc gặp nhau, tại sao anh không có cái khao khát đó. Thường thì người mong mỏi và khao khát điều đó là em?.

    ?.Anh có để ý thấy em luôn mong muốn nép vào ngực anh, mong muốn được anh vuốt ve, ôm ghì!? Bởi với em đó là tình yêu thực sự. Một tình yêu mà long tự lòng tự trọng của em không cho phép em nói ra, một tình yêu mà em xác định gắn bó cả cuộc đời?. Em biết với anh sự tự hào về cái tôi rất lớn, nhưng anh nghĩ là em không có điều đó trong người sao?! Có lẽ anh cũng không biết là em chưa bao giờ đặt anh trong sự cân nhắc với bất kỳ ai, mặc dù em có những người chân thành và tận tụy với em đến mức nào. Họ cũng là những người thành đạt, hoặc ít nhất thì cũng có tương lai. Họ đều có điểm chung là rất lo lắng và quan tâm cho em, cách thể hiện của họ có rất nhiều điểm tương đồng, nhưng với em trong tâm trí bao giờ cũng chỉ có anh, em chỉ mong mỏi sự quan tâm từ phía anh thôi.

    ?..Chỉ một cái tin nhắn của anh nói rằng anh nhớ em, hay một tin nhăn hỏi xem em về có mệt không cũng làm cho em hạnh phúc suốt cả buổi tối, điều mà không phải anh thường xuyên làm?. Tại sao, tại sao lại như vậy hả anh?!Có lẽ em không đủ sức mạnh để khơi dậy tình yêu trong anh. Có lẽ tình yêu đó đã chết theo mối tình đầu của anh rồi! Em không trách anh, bởi tình đầu luôn là tình yêu ăn sâu vào ký ức nhất, em chỉ buồn vì mình không thể làm sự thay thế hoàn hảo cho vị trí đó. Phải chăng em phải bỏ cuộc, phải khuất phục hình bong đó! Em đã luôn luôn tự hào về bản thân, tự tin về những tình cảm mà em có được từ tất cả những người sống xung quanh em, những người quen biết em, nhưng có lẽ sự tự tin đó không khiến cho em có một vị trí khác đi trong tình cảm của anh?.

    ?.. Em biết trước đây anh có tình cảm thật sự dành cho em. Nó thể hiện trong tất cả sự quan tâm, săn sóc và lo lắng, những lời thăm hỏi, động viên, những cuộc gặp gỡ, những ánh mắt và cả sự nồng nhiệt trong cách thể hiện tình cảm của anh?Nhưng sau tất cả những điều đó, em đã lại hụt hẫng vì khi em chắc chắn với chính mình rằng đó là tình yêu, thì anh lại khẳng định với em đó không phải là tình yêu, chưa phải là cảm giác đó. Ngày đó em biết mình đã yêu anh, nên cho dù đau khổ, hụt hẫng nhưng em vẫn cho anh cơ hội, thời gian để anh củng cố thêm niềm tin đó, vẫn chờ đợi với một hi vọng và niềm tin vì em tin vào tình cảm và cảm nhận của mình?. Nhưng không lẽ anh không đặt ra câu hỏi cho mình rằng tsao anh không yêu em mà anh lại mong mỏi gặp em và nhớ em đến vậy? Không yêu em tại sao anh lại có thể ôm và hôn em như vậy? Không lẽ cảm nhận đó là sai lầm, hay anh chỉ cố làm như vậy cho em vui?

    Anh nói tất cả đi, em muốn mọi chuyện chúng ta rõ ràng với nhau, để khi mỗi người có một cuộc sống riêng, không ai phải vướng bận về những gì trong quá khứ nữa. Có lẽ đã đến lúc em nhìn nhận mọi vấn đề một cách dũng cảm và nghiêm túc. Em muốn có một mối quan hệ lâu dài, em muốn có một gia đình, có một người chồng biết thương yêu em và là chỗ dựa cho em trong cuộc sống!

    Nếu anh không yêu em, không xác định một điều gì đó lâu dài cho mối quan hệ của chúng ta thì cũng nói rõ để em hiểu. Em sẽ ra đi mà không hề oán giận anh về tất cả thời gian chúng ta bên nhau. Em sẽ tìm cho mình một người đàn ông biết yêu em bằng tất cả suy nghĩ và trái tim của họ, người sẽ không phải băn khoăn khi nói với em rằng anh yêu em, và anh muốn chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc. Em không phủ nhận tình yêu em dành cho anh, nhưng người phụ nữ khi xác định một gia đình thì người ta cần một người đàn ông hiểu mình, yêu mình và biết chia sẻ với họ những lo toan trong cuộc sống?.

    ?.Anh đã không biết hết được những thiệt thòi trong suốt thời thơ ấu của em, những lo toan trong suy nghĩ và những bươn chải trong cuộc sống của em, bởi vì em cũng đâu có nhiều cơ hội để tâm sự, để kể hết cho anh nghe đâu!? Có lẽ chính những thiếu thốn tình cảm và những gánh nặng đó mà em luôn khao khát một tình yêu thật trọn vẹn, để rồi khi có được tình cảm đó, em sẽ yêu như gom nhặt cho cả cuộc đời này vậy? Em muốn mình có thể yêu bằng tất cả cảm xúc, trái tim, suy nghĩ và cả hơi thở của em nữa, để không bao giờ phải băn khoăn rằng mình có yêu người ta nhiều quá không, có khiến người ta coi thường mình không, có khiến người ta nghĩ sai về mình không? Tại sao em không được quyền yêu như vậy? Tại sao người em yêu lại không tìm cách để hiểu và yêu em? Chưa bao giờ anh yêu em cả. Dù đau lòng, nhưng em không thể phủ nhận điều đó được.

    ?.Ngay cả khi anh có một chút xác định tình cảm với em, như những gì em cảm nhận sau cuộc gặp của chúng ta ngày 14/2, nếu như đó là tình yêu thật thì có lẽ anh đã xác định khác rồi. Anh đã có thể đề xuất đưa em ra mắt gia đình anh, hoặc có lời nói chuyện chính thức với anh trai hoặc gia đình em, nhưng chưa bao giờ anh có ý định đó cả! Anh tưởng em hồn nhiên, em không để ý và đòi hỏi những điều đó sao?

    (continued)

    Được Silvermoonlight sửa chữa / chuyển vào 12:45 ngày 16/05/2004
  2. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    (continued)
    ........Ngay như hôm đám cưới Đ, anh hỏi em rằng anh có làm điều gì khiến em buồn không? Em đâu dám làm mất niềm vui của anh hôm đó, mặc dù trong lòng em cảm thấy trống lạnh, và buồn tủi như thế nào. Anh đã không dám giới thiệu em với bố mẹ, gia đình anh, dù chỉ là sự giới thiệu không chính thức. Em không có quyền đòi hỏi điều đó đúng không? Em đã phải luôn tìm cách đứng gần lại với những người bạn của anh, cố gắng bắt chuyện với họ để không bị mọi người chú ý khi thấy em đứng lẻ loi ở đó. Tất cả những điều đó chắc anh chẳng bao giờ biết được. Em biết anh bận rộn với mọi người, lo đón tiếp thay cho bố mẹ, nên em không trách anh, ngay cả khi ngồi uống nước, anh nhắn tin hỏi em như vậy, em cũng nói rằng em rất vui, và rất nhiều trong đó là sự thật và một phần là sự tủi thân trong em?.
    Nếu như anh chưa từng yêu thì em có thể lý giải điều đó như một sự e ngại và ngượng ngùng trong những vấn đề tình cảm như vậy, nhưng tại sao anh có thể làm điều đó với một người con gái khác, mà với em thì không? Chỉ có thể lý giải duy nhất cho nó rằng tình cảm anh dành cho em chưa phải là tình yêu. Vậy tại sao chúng ta cố gắng níu kéo nó để làm gì? Tại sao anh lãng phí thời gian với em?
    Em sẽ trả lại cho anh tự do, và thời gian để anh có thể bắt đầu lại từ đầu, có thể anh sẽ tìm được người xứng đáng để anh trao gửi tình yêu hơn em. Em sẽ không cố níu kéo anh nữa. Anh đừng tiếc những gì đã xây đắp được anh nhé, vì nếu nó không phải là tình yêu thì sẽ không có lợi cho cuộc sống vợ chồng sau này đâu. Anh thử nghĩ xem nếu như anh không có tình yêu với em, không có khao khát với em thì thật là cực hình khi những nồng nhiệt của cuộc sống vợ chồng đã qua, tất cả đối với anh sẽ chỉ là miễn cưỡng và nghĩa vụ. Có thể em chưa bao giờ nói với anh, nhưng với anh những biểu hiện đó là hết sức quan trọng cho việc duy trì hạnh phúc bền vững của cuộc sống gia đình sau này. Còn nếu anh không xác định mối quan hệ của chúng ta đi đến hôn nhân thì tại sao ngay từ bây giờ chúng ta không nói rõ cho nhau biết, cởi bỏ trói buộc cho nhau? Em sẽ thực hiện nghĩa vụ với gia đình mình, sẽ lấy chồng và yên ổn gia đình, để không còn là nỗi lo trong suy nghĩ cho mẹ em nữa. Và anh cũng vậy, anh sẽ tìm kiếm cho mình một người anh có thể kề má, ấp tay hằng đêm, để chăm sóc cho anh bằng tình yêu đích thực mà anh dành cho họ?.
    ?..Cũng có thể anh nhìn nhận em như một người phụ nữ vì công việc, cống hiến cho xã hội mà bỏ bê gia đình?nếu đó là những gì anh suy nghĩ về em, em sẽ không thanh minh. Em chỉ không phủ nhận rằng em là một người phụ nữ hiện đại, em có năng lực và quan điểm sống riêng. Em không muốn mình trở thành người dựa dẫm vào chồng, là gánh nặng cho chồng, và em cũng không muốn mình là người không theo kịp thời đại và những kiến thức của cuộc sống để có thể nuôi dạy con cái của em nên người, có thể dạy dỗ chúng bằng tất cả những kiến thức của mình, để có thể chung vai với người chủ trong gia đình em, nhưng tất cả những điều đó không có nghĩa rằng em sẽ không dành thời gian chăm sóc gia đình! Anh có dám khẳng định điều đó không? Nhưng dù em có nói thế nào thì em biết anh cũng đã có câu trả lời trong đầu rồi. Chỉ cần em biết với chính mình rằng gia đình quan trọng như thế nào, và đó cũng là điều em luôn khao khát suốt từ thời thơ ấu thiếu thốn của mình?..
    ?.. Còn rất nhiều điều em muốn nói với anh, nhưng những trang giấy này sẽ không tải hết và em cũng không cảm thấy đầu óc nặng nề lắm. Nhưng dù sao nói ra được những suy nghĩ đó làm em nhẹ nhõm nhiều lắm. Em đã cất giữ nó trong suy nghĩ từ rất lâu, nay trước khi chúng ta có quyết định cho cuộc sống của riêng mình, em muốn nói ra tất cả, điều mà em định nói trực tiếp cho anh nghe, chứ không phải qua những dòng chữ lạnh lùng này?. Anh hãy suy nghĩ và nếu anh muốn em có thể gặp anh lần cuối để nghe anh nói những suy nghĩ của anh?.Cuối cùng em chỉ muốn anh biết rằng tất cả những gì em nói hôm nay không phải xuất phát từ lòng tự ái của buổi hôm nay hay bất kỳ lúc nào, mà là những suy nghĩ, trăn trở hết sức nghiêm túc của em?
    Dù sao thì em cũng muốn nói với anh rằng thời gian chúng ta quen nhau là một khoảng thời gian hạnh phúc và đầy ắp kỷ niệm của em. Em sẽ không bao giờ quên nó và cũng có thể em sẽ không bao giờ yêu nữa?..
    Chúc anh tất cả những điều tốt lành trong cuộc sống. Lần cuối cho em được gọi anh là My darling!
  3. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Night 14/02/2004
    õ?Ưõ?Ư.. Rỏằ"i câng 'ỏn cĂi ngày 'ó, cĂi ngày mà tôi vỏằôa trông 'ỏằÊi, vỏằôa lo sỏằÊõ?Ư.Câng chỏng hiỏằfu tôi trông 'ỏằÊi 'iỏằu gơ...phỏÊi chfng là mỏƠy bông hoa hay nhỏằng thỏằi chocolate 'fng 'ỏng mà tôi biỏt là mơnh có thỏằf nhỏưn 'ặỏằÊc tỏằô mỏằTt ngặỏằi nào 'ó!?? Không, có lỏẵ tôi biỏt rà mơnh 'ang trông 'ỏằÊi 'iỏằu gơ.....Nhặng tôi câng cay 'ỏng nhỏưn ra mỏằTt 'iỏằu là anh hòan toàn không có ẵ nghâ gỏãp tôi trong cĂi ngày này... Điỏằu này thơ tôi biỏt, vơ không mỏằTt cú 'iỏằ?n thoỏĂi, không mỏằTt nhỏn tin mang cĂi tên quen thuỏằTc và ẵ nghâa mà tôi 'Ê 'ỏãt cho anh trong mĂy......
    ....... Vỏưy là không thành công vỏằ>i dỏằ 'ỏằ 'ỏn anh trong ngày hôm nay..... Nghâ 'ỏn cĂi lò gỏằ'm vỏằ>i nhỏằng tĂc phỏâm nghỏằ? thuỏưt thỏằf hiỏằ?n bàn tay khỏằ'i óc cỏằĐa nhỏằng ngặỏằi thỏằÊ bỏưc thỏĐy, tôi thỏƠy vui và hĂo hỏằâc hỏn lên. Niỏằm 'am mê tỏằô ngày xặa nhặ 'ặỏằÊc khặĂi dỏưy. Mà phỏÊi công nhỏưn H.A sao nỏm 'úng ẵ thưch cỏằĐa mỏằi ngặỏằi 'ỏằf tỏằ. chỏằâc chuyỏn 'i này....nhặng giỏằ 'Ây lỏĂi chưnh cỏưu là ngặỏằi phĂ bỏằ kỏ hoỏĂch 'ó vơ lẵ do gia 'ơnh.... Tôi 'i loanh quanh trong nhà, 'ỏĐu óc cỏằ' nghâ 'ỏn mỏằTt 'iỏằu gơ 'ó vui vỏằ.....Hơnh nhặ 'Ê là 'ỏằi mơnh là mỏằi sỏằ tơnh cỏằ 'ỏằu là sỏằ sỏp xỏp cỏằĐa sỏằ' phỏưn mà!.....
    ..........3.40. Giỏằ 'Ây, càng nghâ tôi càng thỏƠy 'ó 'úng là mỏằTt sỏằ sỏp 'ỏãt cỏằĐa sỏằ' phỏưn, 'ỏằf tôi không thỏằf 'i xa hỏt cĂi ngày hôm nay, 'ỏằf tôi phỏÊi ngỏằ"i thỏôn thỏằ, suy tặ trặỏằ>c cĂi tin nhỏn cỏằĐa anh....Anh muỏằ'n gỏãp tôi, gỏãp tôi vào cĂi ngày hôm nay.... Trong 'ỏĐu tôi vỏằƠt vỏằ nhỏằng suy diỏằ.n tỏằ't 'ỏạp, nhỏằng hơnh ỏÊnh mà tôi chỏằ? gỏãp trong giỏƠc mặĂ, cĂi viỏằ.n cỏÊnh mà chỏằ? có vặỏằÊt qua lòng tỏằ Ăi cỏằĐa chưnh mơnh thơ tôi mỏằ>i có 'ặỏằÊc..... Tôi biỏt mơnh sỏẵ phỏÊi trỏÊ lỏằi nhặ thỏ nào..... õ?oAnh 'ặĂn giỏÊn là chỏằ? muỏằ'n gỏãp em hôm nay thôi!õ?.... Tôi nhặ rặĂi tỏằô trên màn mÂy cỏằĐa nhỏằng viỏằ.n cỏÊnh xuỏằ'ng cĂi thỏằc tỏ thỏưt 'ặĂn giỏÊn mà anh vỏằôa nhỏc nhỏằY tôi.... PhỏÊi rỏằ"i, chỏằ? là gỏãp thôi mà...là nhỏằng cÂu chuyỏằ?n rỏằi rỏĂc, là nhỏằng lỏằi hỏằi thfm, nhỏằng cÂu chuyỏằ?n xoay quanh công viỏằ?c, và nhỏằng chỏp gỏp gặỏằÊng gỏĂo giỏằa chúng tôi sau bỏƠy nhiêu thỏằi gian xa cĂch..... Anh chỏằ? muỏằ'n vỏưy thôi sao!? BỏƠy nhiêu thỏằi gian mà vỏằ>i tôi là dài 'ỏng 'ỏàng nhặ thỏ không khiỏn anh nghâ vỏằ tôi khĂc 'i sao? Không mang lỏĂi cho anh mỏằTt quyỏt 'ỏằn lao gơ nhặ tôi 'Ê cỏÊm nhỏưn!?..... CỏÊm giĂc tỏằĐi thÂn lỏĂi nghăn nghỏạn trong cỏằ. hỏằng tôi, và nhỏằng ngón tay gà tin nhỏn cỏằĐa tôi lúc 'ó dặỏằng nhặ là tỏằô lòng tỏằ Ăi cỏằĐa tôi õ?oThỏ thơ chúng mơnh 'ỏằông gỏãp nhau anh ỏĂ........õ? Đó là 'iỏằu tôi muỏằ'n ặ?? Không, tôi không thỏằf thành thỏưt vỏằ>i mơnh hặĂn 'ặỏằÊc nỏằa sao? Tôi 'Ê chỏằ 'ỏằÊi cĂi buỏằ.i này tỏằô lÂu, 'Ê chỏằ 'ỏằÊi anh nói vỏằ>i vỏằ mỏằTt cuỏằTc gỏãp, nhặng...nhặng không phỏÊi theo cĂch này....GiĂ nhặ anh hiỏằfu tôi hặĂn!....
    ......7.25, tôi cỏ** mĂy 't lên, sau mỏằTt chút 'ỏn 'o, tôi gỏằưi cho anh mỏằTt tin nhỏn. Tôi biỏt mơnh nên làm gơ, và 'ó câng sỏẵ là nỏằ- lỏằc sau cạng cỏằĐa tôi.....Tôi vỏôn còn nỏãng lòng vơ anh lỏm! Biỏt làm thỏ nào 'ặỏằÊc khi nó 'Ê là sỏằ' phỏưn!?......Vỏưy là anh sỏẵ qua 'ón tôi.......
    .....KhoỏÊng thỏằi gian chỏằ 'ỏằÊi anh thỏưt là dài. Tôi nhỏằ> mơnh 'Ê tỏằông có lỏĐn có cỏÊm giĂc nhặ thỏ này. CỏÊm giĂc trông 'ỏằÊi thỏc thỏằm, mà tôi câng chỏng hiỏằfu tỏĂi sao mơnh vỏôn còn cĂi cỏÊm giĂc nhặ vỏưy. Không quĂ khó khfn tôi chỏằn cho mơnh mỏằTt bỏằT vĂy, không quĂ cỏĐu kỏằ, hơnh nhặ tôi vỏôn nhỏằ> anh 'Ê nói anh cỏÊm thỏƠy tôi gỏĐn gâi hặĂn khi tôi fn vỏưn 'ặĂn giỏÊn. ThÂt là trĂi vỏằ>i nhỏằng gơ trong tôi nhặ mỏằTt thói quen, vơ tôi 'Ê quen fn mỏãc theo sỏằY thưch cỏằĐa mơnh, thưch mơnh 'ặỏằÊc ngặỏằi khĂc ngỏm nhơn....õ?Nỏu em mà 50kg thơ chỏng còn ai thăm nhơn em nỏằa!õ? Tôi cỏằ nỏằ 'ạa anh khi anh muỏằ'n tôi tfng cÂn õ?oChỏằ? cỏĐn anh ngỏm thôi là 'ỏằĐ!õ?. PhỏÊi rỏằ"i, có mỏằTt chÂn lẵ nhặ vỏưy mà tôi chỏng nhỏưn ra. Đàn ông vỏôn thặỏằng ưch kỏằã nhặ vỏưy trong tơnh cỏÊm. Nhặng nhặ vỏưy 'Ê phỏÊi là tơnh yêu chặa? BỏằYi chỏằ? vỏằ>i thỏằâ tơnh cỏÊm 'ó ngặỏằi ta mỏằ>i mong muỏằ'n sỏằY hỏằu trỏằn vỏạn....Luỏân quỏân trong nhỏằng phÂn tưch và suy luỏưn 'ó, rỏằ't cuỏằTc tôi câng chỏng rút ra 'ặỏằÊc cho mơnh cÂu trỏÊ lỏằi nào thuyỏt phỏằƠc...
    ..... Tôi không nhơn thỏng vào anh, mà nói 'úng hặĂn là tôi không 'ỏằĐ can 'ỏÊm nhơn thỏng vào mỏt anh. Tôi sỏằÊ mơnh gỏãp phỏÊi nhỏằng nât lỏĂnh lạng, sỏằ xa lỏĂ trong 'ó, có thỏằf lỏm chỏằâ! Ánh nhơn 'ó câng có thỏằf chỏằâa 'ỏằng thỏằâ tơnh cỏÊm mÊnh liỏằ?t mà tôi mong muỏằ'n cỏÊm nhỏưn, nhặng dạ là cĂi này hay cĂi kia thơ tôi biỏt mơnh câng không 'ỏằĐ can 'ỏÊm 'ỏằf 'ỏằ'i diỏằ?n.... Anh ngỏằ"i cỏĂnh bên tôi, vỏằôa thÂn quen, vỏằôa có chút gơ khoỏÊng cĂch. Câng phỏÊi thôi, chúng mơnh 'Ê xa nhau thỏằi gian nhặ vỏưy cặĂ mà! Đỏằ'i vỏằ>i tôi 'ó là mỏằTt khoỏÊng thỏằi gian thỏưt dài, thỏưt xa cĂch!.....
    ......... Câng có lỏẵ là cĂi không gian quen thuỏằTc hay cĂi cỏÊm giĂc ỏƠm cúng cỏằĐa ly trà làm cho tôi thỏƠy anh thỏưt gỏĐn gâi, thỏưt thÂn thiỏt và say mê trặỏằ>c mỏt tôi... Tôi không cặỏằĂng lỏĂi 'ặỏằÊc ặỏằ>c muỏằ'n anh cỏ** tay tôi, cỏằ cỏằ mĂi tóc dỏĐy vào mĂ tôi nhặ anh thặỏằng làm trặỏằ>c 'Ây, và 'ỏãt 'ôi môi ỏƠm Ăp lên mĂ tôi, nhặ nhỏằng ngày cuỏằ'i cạng chúng tôi gỏãp nhau....., nhặng bàn tay tôi nhặ bỏƠt 'ỏằTng và nỏãng trỏằc khi anh cỏằ' gỏng nói ra nhỏằng 'iỏằu tỏằô sÂu thỏm trong suy nghâ cỏằĐa anh.... õ?oNhỏằng ngày qua anh sỏằ'ng thỏưt khó khfn. Anh cỏÊm giĂc thiỏu vỏng mỏằTt cĂi gơ 'ó. Không phỏÊi là mỏằTt thói quen......õ? Nhỏằng cÂu nói 'ó thỏưt là ẵ nghâa vỏằ>i tôi....GiĂ nhặ chúng mơnh không xa cĂch nhau 'ỏn vỏưy, tôi 'Ê ngỏÊ 'ỏĐu vào vai anh, và thơ thỏ** nhỏằng suy nghâ cỏằĐa mơnh bên tai anh....nhặng.....
    ........Anh cỏ** tay tôi....cỏÊm giĂc ỏƠm nóng cỏằĐa tôi bàn tay mỏĂnh mỏẵ 'ó nhanh chóng lan tỏằa khỏp ngặỏằi tôi. Câng 'Ê có nhỏằng ngặỏằi, trong nhỏằng tơnh huỏằ'ng 'ỏãc biỏằ?t, ngặỏằi ta 'Ê cỏ** tay tôi, nhặng có lỏẵ cĂi cỏÊm giĂc ỏƠm nóng và khao khĂt này thơ giỏằ 'Ây tôi ẵ thỏằâc rà hặĂn bao giỏằ hỏt, cỏÊm nhỏưn nó bỏng tỏƠt cỏÊ nhỏằng tơnh cỏÊm dỏằ"n nân lỏĂi cỏằĐa nhỏằng ngày xa cĂch..... Vỏưy mà tôi 'Ê quyỏt 'ỏằng quen thuỏằTc tỏằô anh nhặ bao trạm lỏƠy tôi, thỏưt bơnh dỏằc 'Ây khi tôi cỏằ' gỏĂt hơnh ỏÊnh cỏằĐa anh ra khỏằi tÂm tặ, mà 'ó là mỏằTt cỏÊm giĂc ngỏằt ngào cỏằĐa nhỏằng gơ tôi 'Ê cỏÊm nhỏưn, 'Ê nghe tỏằô chưnh ngặỏằi mà tôi 'Ê tặỏằYng sỏẵ mỏƠt 'i mÊi mÊi bỏằYi lòng tỏằ Ăi và nhỏằng suy tặỏằYng cỏằĐa chưnh cĂi tôi ưch kỏằã trong tôi.....
  4. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    21/02/2004
    õ?Ư.. CỏÊm giĂc chỏằ 'ỏằÊi này sỏẵ còn theo tôi 'ỏn bao giỏằ 'Ây?! Nhỏằng tặỏằYng sau mỏằTt thỏằi gian xa cĂch và nhỏưn ra nhỏằng khoỏÊng trỏằ'ng thiỏu hỏằƠt trong suy nghâ và cỏÊm xúc cỏằĐa cỏÊ hai, chúng tôi sỏẵ quay trỏằY lỏĂi bên nhau vỏằ>i tỏƠt cỏÊ nhỏằng gơ say mê nhỏƠt, nhỏằng gơ trĂi tim khao khĂt và mĂch bỏÊo, 'ó mỏằ>i là con ngặỏằi tôi, con ngặỏằi luôn khĂt khao tơnh cỏÊm, luôn chỏƠt chỏằâa thỏưt nhiỏằu tơnh yêu trong tiỏằm thỏằâc, luôn tơm kiỏm mỏằTt chÂn tơnh 'ỏằf có thỏằf cho 'i, có thỏằf dành tỏãng tỏƠt cỏÊ nhỏằng tơnh cỏÊm nỏằ"ng nhiỏằ?t nhỏƠt cỏằĐa mơnh...... Và ngặỏằi mà tôi, không, 'úng ra là trĂi tim tôi 'Ê lỏằa chỏằn và gỏn bó là anh, nhặng sao tôi lỏĂi có nhỏằng cỏÊm giĂc chặĂi vặĂi nhặ thỏ này?!?......
    .....Anh 'ang mỏằ?t....CĂi bỏằ?nh viêm hỏằng mÊn tưnh 'ó khiỏn anh khó chỏằi công viỏằ?c và tỏưn tÂm vỏằ>i bỏĂn bă...... õ?oAnh 'Ê nghâ lỏĂi rỏằ"i! Anh sỏẵ gỏĂt bỏằ tỏƠt cỏÊ, công viỏằ?c....trỏằô em!õ? Nghe lỏằi nói 'ỏĐy cỏÊm xúc cỏằĐa anh mà tôi biỏt là anh 'ang rỏƠt xúc 'ỏằTng thỏằi gian 'ỏĐu chúng tôi quen nhau, khi tôi khóc và nói vỏằ>i anh qua 'iỏằ?n thoỏĂi vỏằ suy nghâ và quyỏt 'ỏằ<nh cỏằĐa tôi....Dỏôu biỏt 'ó là mỏằTt lỏằi nói an ỏằĐi, mỏằTt thỏằâ tơnh cỏÊm phĂt xuỏƠt tỏằô khoỏÊng khỏc xúc 'ỏằTng cỏằĐa anh, nhặng tim tôi nhặ tan ra, mỏằm lỏĂi và tôi biỏt là tôi sỏẵ không thỏằf rỏằi xa anh hay làm anh tỏằ.n thặặĂng 'ặỏằÊc......Nhặng rỏằ"i công viỏằ?c lỏĂi cuỏằ'n anh vào cĂi vòng quay hỏằ'i hỏÊ cỏằĐa nó, lỏƠy 'i nhỏằng thỏằi khỏc mà 'Ăng ra anh sỏẵ dành cho tôi....Tôi buỏằ"n nhặng tôi 'Ê chỏƠp nhỏưn........
  5. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng thấy lạ với chính mình là tại sao tôi lại không khóc lóc, âu sầu, không đau đớn hay dằn vặt đến tội nghiệp khi anh nói thẳng với tôi lời chia tay đó. Tuy là không chính thức, bởi chúng tôi cần gặp nhau để nói những lời cuối cùng chấm dứt cho một quãng thời gian quen nhau và đầy kỉ niệm, niềm vui như vậy.....Giờ đây, trong tôi chỉ có duy nhất một cảm giác trống rỗng, trống rỗng đến hụt hẫng, và tôi không biết mình muốn gì, trông đợi gì hay làm bất kỳ điều gì....
    .....10h sếp kêu tập trung mọi người để họp tổ. Lại mấy chuyện cách thức làm việc, họp tới họp lui rồi mà làm việc vẫn thiếu chuyên nghiệp, thiếu phân công hợp lý, vậy mà lúc nào cũng thấy họp. Hết sếp này rồi lại sếp kia, mà tình hình vẫn chưa thấy gì cải thiện.... Đầu óc tôi rỗng tuếch, thi thoảng một vài câu nói ý nghĩa của sếp lọt vào cái mớ bòng bong đó...Tôi chỉ nghĩ được đến anh, đến những câu anh nói, đến cả những gì tôi sẽ nói khi gặp anh...Uh, mà không, tôi sẽ chẳng nói gì cả. Anh đã quyết định rồi, tôi còn nói được gì nữa bây giờ?!... Đó là quyết định, là lựa chọn của anh cơ mà. Tôi chỉ có thể nói với anh về những kỉ niệm mà tôi sẽ nâng niu, cất giữ, và cầu chúc cho anh hạnh phúc thôi.... Tôi hình dung ra gương mặt của anh, nhìn tôi, không nói, và đôi mắt chứa đựng những nỗi niềm, tâm sự và cả những uẩn khúc nữa mà anh sẽ chẳng bao giờ nói với tôi...Giá như, giá như tôi có thể hiểu hết được những tâm sự đó, để cả tôi và anh đều không phải trầm mặc như thế này khi ngồi đối diện nhau....Chúng mình đã từng ngồi như thế này 2 lần rồi phải không anh? Nhưng chắc lần này tôi sẽ chẳng thể khóc được, bởi những điều anh nói ra khiến tôi rơi vào một khoảng không trống rỗng, vô vọng....Tôi biết tôi không thể níu kéo được những gì không thuộc về mình.......
    ...... Nhìn trân trân vào chiếc máy đt, tôi chờ đợi cái biểu tượng quen thuộc khi tin nhắn của anh gửi đến máy tôi, nhưng càng chờ tôi càng hết hi vọng. Vậy là lời đề nghị của tôi đã rơi vào khoảng không im lặng, anh không thể gặp tôi? Để chấm dứt cho tất cả khoảng thời gian ngọt ngào và hạnh phúc mà tôi và anh đã có được bên nhau và chấm dứt những kỷ niệm giữa hai chúng tôi chỉ bằng bấy nhiêu câu nhắn của anh trên cái màn hình đt vô cảm và vô hồn vậy sao?!...... Tôi mệt mỏi quá! Cái cảm giác mệt vì những cơn ho hành hạ tôi ngày hôm qua giờ lại càng làm cho tôi chán nản và trống rỗng bấy nhiêu......Cuộc sống sao lại bất công với tôi như vậy. Giá như thay vì mang đến cho tôi những khả năng vụn vặt trong cuộc sống, sao không mang đến cho tôi chỉ một khả năng thôi, khả năng có được người mà tôi yêu?!? Tại sao luôn là những cảm giác hụt hẫng đến trống trải, nhớ nhung đến dằn vặt như thế này?!..............
    ........ ?oAnh xin lỗi! Anh chỉ định đùa em thôi. Lần sau anh xin hứa sẽ không làm như thế nữa.? Giọng anh pha chút cười cười trước sự giận dỗi có chút trẻ con của tôi trên đường về sau buổi tối ăn cùng với Sally và Michael về chút bông đùa của anh với người phục vụ...Tôi cảm nhận được sự thành thật trong đó, nhưng tôi không muốn đầu hàng quá nhanh với cảm giác giận dỗi của mình. Anh cần phải biết là tại sao tôi lại giận anh, tại sao tôi lại ghen!?..... Nhưng bằng sự dí dỏm và tâm lý của mình, anh đã nhanh chóng biến phần còn lại của buổi tối thành những giây phút ngọt ngào của tôi....Anh là vậy mà. Làm sao tôi có thể quên anh đây?....
  6. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    ...................Trong giây phút trong tâm trí tôi lại ùa tràn về những mảnh kỉ niệm thân thiết bên anh, như những thước phim còn nguyên phong màu sắc lãng mạn của nó..... ?oKể từ lúc em hét to lên, mọi người có thi thoảng hét lên không ngần ngại nữa? Tôi nhớ như in gương mặt anh giữa cái tranh tối, tranh sáng của rạp chiếu phim, khi anh cố tình cười để doạ ma tôi. Và bàn tay tôi lọt thỏm trong cái hơi ấm dịu dàng của anh. Anh bóp tay tôi nhè nhẹ như muốn nhắn nhủ rằng anh đang ở bên cạnh tôi, anh sẽ là chỗ dựa, che chở cho tôi. Đó là một thông điệp ngọt ngào nhất mà tôi mong muốn luôn giữ lại bên mình.........
    ......... ?oEm tạo cho anh có cảm giác rất thân quen. Anh cũng không hiểu sao anh có thể nói với em nhiều chuyện như vậy!?? Anh quay gương mặt qua phía tôi đang ngồi bên cạnh tay trái anh vào cái buổi đầu tiên chúng tôi gặp nhau, sau những câu chuyện dài..... Tiếng nước Hồ Tây vỗ nhè nhẹ vào bờ khiến cho không gian như huyền bí hơn, và anh bên cạnh tôi, với ánh mắt cương nghị, cái miệng mang lại cảm giác chuẩn bị cho những câu nói hóm hỉnh, toát lên một thế giới riêng, thế giới mà tôi biết là mình mong muốn khám phá..... Vậy mà đã thật lâu rồi.....Với tôi dường như nó không còn là 8 tháng đơn thuần nữa mà là một thời gian dài khó quên, đầy ngọt ngào nhưng cũng thật nhiều trăn trở, dằn vặt và cả nước mắt.......Thời gian...sao không cho tôi câu trả lời?!.....................
    ............. ?oTrùi ui, anh ơi, em....bị gãy đế giày rồi!? Tôi ngượng ngùng giơ chiếc giày với cái đế cao gần như tuột hẳn ra sau cú nhảy từ trên bậc xuống của tôi. Thế rồi sự ngượng ngùng đó nhanh chóng biến thành tiếng cười trước điệu bộ của anh! Tôi cười phá lên thích thú..... ?oAnh có dám cõng em không?? Tôi hỏi có chút gì như là thách thức. ?oTại sao lại không!?? Nói là làm, anh cúi lưng cho tôi áp vào người anh và nhấc tôi đi một đoạn dọc ven hồ Gươm quen thuộc của hai đứa. Chắc anh không thể nhìn thấy nét hạnh phúc ánh ngời lên trong mắt tôi. Tôi hạnh phúc lắm, và chỉ có anh mới mang lại cho tôi những giây phút hiếm hoi như vậy.... ?oAnh hãy trả lời em một câu hỏi nhé?? Anh chăm chú nhìn tôi, cái nhìn lạ lẫm hơn thường lệ...Có lẽ anh thấy có những nét long lanh trong mắt tôi khi tôi cố tập trung để đưa ra câu hỏi ?oAnh có nghĩ là mình dám hôn bạn gái của mình ở một nơi đông người không??....Tôi dừng lại, chờ đợi câu trả lời của anh... Anh sẽ không thể biết được tôi mong mỏi điều gì qua câu hỏi đó.... Giá như anh hiểu.... Trong bầu không gian dường như chỉ là thế giới riêng cho chúng tôi, dưới ánh nến cháy chập chờn giữa không gian cây và gió, tôi chỉ ao ước anh sẽ kéo tôi lại và đặt một nụ hôn nhẹ nhàng, vội vàng lên môi tôi, để tôi được sống với cảm xúc và hạnh phúc rằng tôi có được anh trong đời.....Giá như anh hiểu.....Nhưng tất cả cũng chỉ có thể lý giải là vì anh không yêu tôi, còn nếu xuất hiện thứ tình cảm đó thì anh đã mong muốn làm điều đó cho tôi dưới một khung cảnh như vậy..........
    ......Hình như tôi đã vội vàng, vội vàng trông đợi một tình yêu nơi anh, tình yêu nơi một người đàn ông đã dành bầu nhiệt huyết cho tình yêu đầu và cho công việc!? Hình như tôi đã để anh biết quá nhiều về tình cảm của tôi mà một người đàn ông như anh luôn không mong đợi sự chủ động từ phía tôi? Anh không cần tình yêu của tôi. Anh chỉ cần tình yêu của một người con gái khiến anh nói ra những lời thiêng liêng đó mà không cần bất kỳ sự lên gân hay suy xét nào.....Tôi là người thất bại. Có lẽ tôi và anh không thuộc về số phận của nhau. ?oEm ơi, anh nhớ em quá!...Trong lá số tử vi của anh, anh sẽ có danh trong sự nghiệp và người vợ của anh là người đóng góp cho thành công đó. Vậy nên anh phải bù đắp cho người đó, em nhỉ?...? Những câu nói thân thương vẫn còn luẩn quất trong tâm trí tôi....Tôi đã ảo tưởng cho mình cái hạnh phúc được tham dự vào lá số cuộc đời của anh, để niềm vui đó còn hân hoan kéo dài suốt cuộc trò chuyện của chúng tôi khi anh trở về từ Hải Dương cùng với gia đình.... ?oSuốt đường đi, anh chỉ nhớ đến em thôi. Em à, anh mua quà cho em đấy. Mai anh mang qua cho em nhé!? Anh thật dịu dàng với những quan tâm như vậy của anh. Tất cả đều dịu dàng và chu đáo. Không lẽ tất cả giờ đây như những giọt nước rớt dần ra khỏi lòng bàn tay nắm chặt của tôi. Tôi không giữ anh lại được cho mình? Tôi đã làm gì để mất anh? Anh đã quyết định mà không cần suy nghĩ nhiều sao? ..... ?oBây giờ anh chẳng suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt. Chuyện của anh và em, anh cũng chưa suy nghĩ gì nhiều. Nhưng có lẽ đã đến lúc anh phải quyết định rồi!? Tin nhắn thật lạnh lùng và vô cảm. Hết thật rồi. Anh không còn lại cảm xúc gì với tôi nữa... Tất cả chỉ mới như ngày hôm qua.....
  7. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    .......... Bất giác tôi nhìn sang bên cạnh, chiếc máy tính nằm im lìm, căn phòng chỉ còn lại mình tôi với những dòng chữ vô hồn.... Tôi nhớ gương mặt anh vào buổi tối thứ 7 khi anh cùng tôi lên văn phòng để giúp tôi gửi thư cho nhà cung cấp nước ngoài. Tôi nhớ cái cảm giác ấm nóng lan toả lên mặt khi tôi bất giác cúi xuống hôn anh vào má khi anh hoàn tất trang đánh máy cho tôi. Anh mỉm cười không giấu niềm hạnh phúc..... Chúng tôi lại đi lang thang trên phố, ngắm nhìn những đôi tình nhân đi trong lặng lẽ và hạnh phúc, lắng nghe tiếng thở nhè nhẹ của Hà nội vào đêm....Tôi làm sao đây, làm sao đây để rũ bỏ tất cả những kỉ niệm này. ?oNhưng em đâu cần những kỉ niệm? Em đã có những người quan tâm và yêu thương em thật lòng rồi mà. Em đâu cần đến những kỉ niệm đó.? Giọng anh không dấu sự trách móc khi anh nhắn tin cho tôi vào cái ngày tôi nói ra lời chia tay. Tôi không cần đến những kỉ niệm đó!? Tôi là người sống hời hợt và sáo rỗng đến thế sao? Tôi là người sống thực dụng và nông cạn? Tôi chỉ cần sự bình yên mà bỏ qua những ngọt ngào cũng như đắng chát của những kỉ niệm?! Tôi cũng ước giá như mình làm được như vậy........
    .......... ?oI remember you so much!!!? Anh gọi điện cho tôi khi tôi đang ngồi ăn lót dạ để vào lớp dạy học sinh. ?oEm đừng ăn ở những nơi như vậy mà đau bụng. Không tốt đâu!? Tôi phì cười trước sự nghiêm trọng của anh như một ông bố đang dặn rò cô con gái, nhưng đằng sau tiếng cười đó là niềm hạnh phúc lan toả. Có phải tôi cần anh với những quan tâm chu đáo như vậy không? Có lẽ cuộc sống của tôi từ lâu vốn thiếu những quan tâm đến từng góc nhỏ như vậy.... Vậy mà tôi đã làm được gì để quan tâm đến anh ngoài những trách móc, hờn giận!?........
    ....... Bất chợt ùa về trong tôi hình ảnh anh cười thích thú khi thấy tôi lúng túng làm đổ cốc nước ra bàn trong bữa ăn tối đầm ấm cùng với hai vợ chồng Sally giữa hồ Tây bao la. Cái điệu cười của anh phần nào làm tôi bớt cảm giác ngượng ngùng và lúng túng trước mọi người. Tôi biết anh cũng đang rất vui, tôi cảm nhận điều đó khi anh đi cạnh bên tôi, hào hứng cùng với tôi nghĩ xem nên đi nơi nào uống nước cùng với 2 người ban thân thiện này. ..... ?oWe like him very much. He?Ts a nice guy with a depth in soul and good care and we?Td say in America...a good husband material!? Sally thì thầm vào tai tôi khi chúng tôi khoác tay nhau đi sau hai người đàn ông quan trọng của mình. Sally khiến tôi không tránh khỏi một cảm giác tự hào về sự lựa chọn của mình.... Nhưng tôi biết phải nói với những con người đáng mến đó thế nào đây, khi mà trong lá thư nào họ cũng hỏi tôi về chuyện hai đứa, và những lời cầu chúc cho hạnh phúc của tôi.....Một cảm giác nghẹn đắng dâng lên trong cổ họng tôi. Anh hoàn hảo, anh tốt bụng, anh hiền lành, anh tham vọng, anh chững chạc và chu đáo.....nhưng... tất cả những điều tốt đẹp đó sẽ chẳng phải dành cho tôi, vì giờ đây, sau quyết định của anh, chúng tôi đã không còn là của nhau nữa..........
    ....... ......
  8. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    ......Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng
    Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát
    Ước gì anh ở đây giớ này
    Ước gì anh cùng em chuyện trò
    Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình
    Em dã biết cô đơn là thế, mỗi khi cách xa anh
    Từng đàn chim cuối chân trời biếc tìm nơi bình yên
    Ước gì anh ở đây giờ này
    Ước gì em được nghe giọng cười
    Và hơi ấm đã bao ngày qua
    mình luôn sát vai kề
    Em xa anh đã bao ngày rồi
    nhanh như tháng năm ngừng trôi
    Khi xa em nhớ anh thật nhiều
    Này người, người yêu anh hỡi
    Ước gì em đã không lỡ lới
    Ước gì ta đừng có giận hờn
    Để giờ đây cô đơn vắng tanh
    Đời em đã vắng anh rồi
    Ước gì cho thời gian trở lại
    Ước gì em gặp anh một lần
    Em sẽ nói em luôn nhớ anh
    Và em chỉ có anh thôi
    Em đã sống......
    Ước gì cho thời gian trờ lại..........
    ........ ?oEm này, anh thấy em để tóc kiểu này hợp đấy!? Anh nhìn tôi rồi chỉ vào chiếc ảnh tôi chụp cùng mọi người ở công ty cũ tại Cát Bà, với gương mặt hồng hào xinh xắn. Thật nhanh chóng trong tôi xuất hiện quyết định cắt tóc ngắn ngang vai như trong tấm ảnh, với một ý nghĩ duy nhất rằng anh thích nó và tôi sẽ làm anh vui với mái tóc như vậy, nếu không nói là cả tôi cũng thấy như vậy. Anh ngồi thật gần bên tôi trong cái không gian ấm cúng của quán rượu Highway mà tôi và anh có dịp đến một vài lần. Anh đưa tay khẽ gạt lọn tóc vướng vào má tôi khi tôi ăn, một cử chỉ quan tâm thật âu yếm và gần gũi. Chúng tôi trò chuyện về thời thơ ấu, về những kỉ niệm, và anh luôn nắm tay tôi để truyền cho tôi cảm xúc đang ấm lên trong bàn tay anh........
    ..........................................
    ........... Qua cách dụ dỗ khéo léo của anh, tôi uống hết cốc nước cam của mình và bắt đầu nhấm thử cốc nước carot mà anh gọi cho mình khi cả hai ngồi ăn trong quán cơm văn phòng trên đường Giảng Võ. Anh khuyến khích tôi uống hết cốc nước thứ hai, rồi tinh nghịch quay sang cô phục vụ, vờ hỏi ?oEm ơi, có phải cốc này là anh gọi đúng không? Thế mà tại sao cô ấy lại uống của anh!?!? Tôi phì cười vì điệu bộ tỏ ra ngây thơ ?ovô số tội? của anh. ?oEm chịu khó uống nước carot vào sẽ có lợi cho da dẻ lắm!? Tôi mỉm cười không tránh khỏi cảm giác thích thú vì sự quan tâm của anh. Anh là vậy đấy, lúc nào cũng lo lắng cho tôi như một người anh lớn tuổi vậy. Giá như lúc nào anh cũng hào hứng, nhiệt tình và gần gũi như vậy thì câu chuyện của chúng tôi đâu lại đến mức như thế này!?
  9. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Bức thư không gửi cho anh.
    Anh,
    Vậy là số phận lại một lần nữa bắt em phải đối mặt với anh, bắt em phải đối diện với những rung cảm yêu thương đầu đời khi một người con gái chập chứng bước vào thế giới huyền ảo của tình yêu..... Cảm giác trong em lúc đó chỉ còn lại sự sợ hãi, sợ hãi đến tột đỉnh vì em sợ ánh mắt đó của anh lại khiến em bất hạnh một lần nữa với mối tình hiện tại của em, như cái lần em bất ngờ gặp anh trên đường, cũng đã khiến cho tim em đập nhầm lối một lần nữa và cuộc chia tay với người em yêu khi đó cũng có phần tác động gián tiếp của anh.....
    ..... Em đã rất hào hứng và hồi hộp trong cái chuyến đi Sapa lần đó cùng với người bạn trai mà em rất yêu và những người bạn của anh ấy. Bọn em không hài lòng với khách sạn mà cả hội đang nghỉ vì tình trạng mất nước giữa cái nóng kinh người hiếm hoi của núi rừng Sapa. Vậy là cả hội chia nhau đi tìm một nơi khác sau một đêm nghỉ lại ở khách sạn đó.
    Em và người yêu em cùng đi một hướng để hỏi, và không hiểu định mệnh thế nào mà khi rẽ vào ngõ đó, nơi có hai khách sạn cũng khá lớn an toạ, em và anh ấy đã chia nhau để hỏi 2 nơi, và rồi em đã bước vào cái khách sạn đó, hiên ngang bước nhanh về phía lễ tân, đầu ngẩng cao.... Nhưng rồi như có một đám mây đen bay vụt qua trước mắt em.....Trước mắt em là người đàn ông mà em đã từng yêu đến điên cuồng, mê muội, yêu đến dai dẳng trong suốt cả những cuộc tình sau này của em...
    Anh ngồi ở chiếc ghế sofa nơi tiếp tân cùng với 3,4 người đàn ông khác, vẫn quyến rũ đến lạnh người. Chỉ duy nhất một điều khác ở anh kể từ khi chúng ta chia tay nhau cách đây 3 năm là bộ râu được để rậm rạp một cách có chủ ý, và cắt tỉa quanh cằm và miệng một cách khéo léo và ấn tượng. Đập vào mắt em là ánh mắt sánh ngời như sao, ánh lên khi nhìn thấy em, một ánh mắt đầy khuất phục và ma lực. Không hiểu có ai thoát khỏi ra được ánh mắt ấy của anh không!? Nhưng còn em, em biết là nếu mình còn đứng đó, nếu mình còn nhìn vào ánh mắt ấy thì em sẽ phụ lòng người đàn ông đang yêu em và em cũng yêu bằng tất cả nhiệt huyết. Và trong giây phút giằng co trong suy nghĩ đó của em, trong đầu em chỉ vang lên một thôi thúc là hãy bỏ chạy đi, chạy thật xa anh, càng xa càng tốt....
    Và em đã bỏ chạy, không, em không dám chạy vì em sợ nếu em chạy anh sẽ đuổi theo em ngay hoặc nếu người yêu em nhìn thấy, chắc chắn sẽ tra hỏi em chuyện gì xảy ra...và em đã chạy chầm chậm nhưng rất nhanh, ra khỏi tầm mắt anh. Thật may là anh đã không đuổi theo em, em biết lý do tại sao anh không đuổi theo em, và em thầm cám ơn sự có mặt của những người đàn ông kia. Em lấy lại bình tĩnh và đi bên cạnh người bạn trai. Em ghé tai anh ấy thì thầm ?oAnh ơi, anh ôm em đi!? Và em biết là ánh mắt anh vẫn dõi theo em, dù anh ngồi im một chỗ, và anh đã nhìn thấy người bạn trai em ôm eo em bước lên con dốc dẫn vào khách sạn.
    Em và người yêu lại tiếp tục đi hỏi thêm một số khách sạn khác để cả hội có thể chuyển đến, nhưng đầu óc em thì không thể tập trung vào vấn đề chính và không thể thoát ra khỏi ánh mắt quyền lực của anh. Không biết có phải em đã yêu anh vì cái vóc dáng và gương mặt đẹp đến mê hồn của anh hay không, hay vì cái tính cách vừa áp đảo vừa dịu dàng của anh đối với em, vì sự lãng mạn và hiểu em đến từng chân tơ kẽ tóc?! Chỉ biết rằng lúc này em thực sự muốn thoát ra khỏi vòng kiểm soát của anh, muốn dành trọn tình yêu em có cho người đàn ông đang đi bên cạnh em lúc này, vì hơn ai hết em hiểu là em đã đau khổ, đã ghen tuông, đã mất tự tin như thế nào trước anh, đã dằn vặt nhớ nhung như thế nào với tình yêu của anh. Và em cảm thấy tự hào vô cùng với tình yêu của người em yêu hiện tại và cũng cảm thấy tự tin trước anh ấy, chứ không như những gì em cảm thấy trước anh.....
    .....Em choàng tỉnh sau giấc ngủ trưa. Hình như lúc đó đã là 3h chiều, và em nhìn thấy có số đt dd gọi đến cho em. Hình như là chị Hằng của Thái Hà, vì vậy em đã cầm máy, nhưng.... đó là anh. Trời ơi, tại sao anh lại có số của em?!? Em đã đổi số máy và không cho anh biết mà?! tại sao lại khuấy lại vết thương trong em? ?oAnh đây mà! Em đang ở khách sạn nào? Chiều muộn hôm nay anh về rồi và ngày mai anh lại phải vào Đà Nẵng, bây giờ anh làm ở trong đó cho công trình đến 2,3 năm cơ. Mình đi đâu uống cafe đi em?!? Không, không, anh hãy đi đi, hãy để cho trái tim em ngủ yên, hãy buông tha cho em. Em ghét anh lắm, em không muốn gặp anh! Những giằng co cứ liên tục diễn ra trong đầu em. Trời ơi, tại sao lại gặp anh ở đây cơ chứ? Tại sao anh lại hiện hữu trong trí nhớ của em dai dẳng đến như vậy? Em cố kéo mình về hiện tại tốt đẹp, về tình yêu chân thành của người đàn ông em đang có bên mình, về tất cả những đau khổ mà anh đã gây ra cho em, để gạt bỏ cái ham muốn ngồi đối diện với anh ở nơi trời đất phiêu du này, để sống lại cái tình yêu cuồng nhiệt mà em đã có trong quá khứ, nhưng.....em đã làm được điều đó. Em đã làm được cái điều mà lý trí em mong muốn và cả người yêu em nữa, để em không phải hổ thẹn với bản thân vì những điều ngớ ngẩn mà mình phạm phải trong giây phút bồng bột... Em phải để cho quá khứ ngủ yên mãi mãi, phải để cho anh thấy rằng anh không thể mãi mãi điều khiển lý trí của một cô gái yếu đuối đã từng yêu anh đến mê dại.... Em đã là em của hiện tại, mạnh mẽ và tự tin, và quan trọng hơn cả là em đang có một tình yêu chân thành và sống hết mình cho tình yêu đó.....
  10. Silvermoonlight

    Silvermoonlight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Mọi người thân mến,
    Tôi lập topic này là với mong muốn được dãi bày tình cảm và những tâm sự thầm kín của mình qua những bức thư tình mà tôi đã từng viết ra cho người tôi yêu, nói đúng ra là cho những người mà tôi đã từng yêu.
    Chính vì vậy tôi rất mong muốn có được sự đồng cảm của mọi người đọc những bức thư này của tôi bằng những dòng tâm sự của chính các bạn. Hãy cùng tôi viết những bức thư gửi tới cho những người mà mình yêu tha thiết hay ít ra cũng đã làm cho trái tim chúng ta đập sai nhịp, bạn nhé!
    Chúc các bạn luôn hạnh pjhúc trong cuộc đời.

Chia sẻ trang này