1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

NHUNG~ BUC' THU TINH HAY NHAT' THE'KI?

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi phuonganhloveda, 14/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phuonganhloveda

    phuonganhloveda Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
                                BAI 1:
    Nhà tù , Thanh Hóa ngày 14 tháng 6 năm 19
    97Gái thương yêu !Anh viết lá thư này là lá thư thứ 9 , tất cả anh đều bỏ vào bì thư dán lại rồi .Vậy mà anh không biết em ở đâu để gửi cho em được .Anh nhìn lên bầu trời đầy mây xám bay qua , ước sao có một cánh chim câu bé nhỏ sà xuống sân trại giam này , mang tất cả nỗi lòng ,tình yêu của anh bay đi tìm em . Gái ơi ! Giờ này em ở đâu ? Em đang phiêu dạt nơi nào ? Gửi thư cho nhau là cái việc giản đơn , mà sao với chúng ming lại gian nan nhường vậy . Thế lá anh đã xa em 426 ngày ngày rồi đấy , ngày nào anh cũng bóc lịch xếp lại , chỉ còn 305 ngày ngày nữa là anh mãn hạn . Anh chẳng trách em không đến thăm anh đều . Trại giam ở xa , rừng núi lại hiểm trở em đi làm sao được , thân gái dặm trường .Anh yêu thương em vô cùng , những khi sống lang thang cùng với nhau , có xó xỉnh nào trong thành phố mà không là "nhà" của chúng mình .Anh mồ côi mồ cút .Em có cha có mẹ mà vẫn không có gia đình .Chúng mình có bao nhiêu kỷ niệm buồn vui , bao nỗi đau khổ của kiếp đời lang bạt .Em còn nhớ những cơn đói lả dưới gầm cầu , những đêm đông rét như cắt thịt , những trận anh ốm liệt chẳng thuốc thang mà vẫn sống được không?Tất cả là nhờ tình yêu thương của em . Anh ơn em vô cùng .Gái ơi ! Anh quên làm sao được buổi chia tay , em đứng ngoài hàng raot tòa án nhìn anh nức nở . Những ngày bên nhau mình có khóc bao giờ đâu .Vậy mà sao lúc ấy anh không sao cầm nổi dòng nước mắt .Anh gào lên gọi tên em trong sấm sét , mưa giông .Anh chỉ còn kịp nhìn thấy em lao theo xe rồi ngã sóng soài ra đường ,mặc cho mưa xối xả . Mưa hòa nước mắt em ướt đẫm .Gái ơi ! Anh có tội với em , chỉ vì anh không nghe lời em .Chỉ vì anh muốn thoát khỏi kiếp giang hồ ,khổ ải mà anh đã làm liều .Anh phạm tội cướp đoạt tài sản của một lão "bụng phệ" . Nhà lão giàu lắm ,hình như lão làm giám đốc ở 1 công ty "ma cô" gì đấy .Hôm ở tòa án ,lão ta cứ xỉa xói chửi bới anh . Ấy vậy mà giờ anh lại gặp lão ở đây ,nghe nói lão ta lãnh tội tham ô .Cũng đáng kiếp lão thôi , lãnh án 30 năm tù .Anh căm lắm ,nhiều lúc cũng định cho lão một trận ,nhưng anh lại kìm được .Vì anh làm thế mình lại mắc thêm tội.Bây giờ anh đang học văn hóa ,pháp luật và đi lao động . Sinh hoạt có nề nếp lắm , có khi còn sướng hơn cuộc sống lay lắt của chúng mình dạo xưa .Được học tập ,rèn luyện anh càng hiểu ra nhiều điều .Anh cố gắng cải tạo tốt để đến ngày 2/9 được ân xá . Năm ngoái ,anh cũng được giảm án 2 tháng rồi đấy .Anh chỉ thương em ,lo cho em .Xa anh , em phải sống đơn độc giữa nơi đô thành hoa lệ ,mà đầy rẫy cặm bẫy rình rập .Liệu em có giữ được mình không ? Đừng bao giờ xa nga nghe em .Ở trong này , khổ nhất là những kẻ nghiện ma túy ,may mà chúng mình không mắc vào con đường ấy .Anh mong cho đến ngày được mãn hạn để đi tìm em .Anh sẽ được sống như một người lương thiện . Anh mơ ước chúng mình có 1 căn nhà nhỏ , một đứa con xinh xắn . Nó phải được ăn học để thành người , không bao giờ gặp tuổi ấu thơ đắng cay như cha mẹ nó nữa .Em có đồng ý không hả Gái ? Anh gọi tên em cả ngàn lần mà chẳng thấy bóng hình em đâu cả . Chú cán bộ bảo anh : " Cứ viết thư đi , gửi lên báo , ở đó người ta sẽ đăng trên mục viết thư tình rồi em sẽ đọc được thư của anh ." Nhưng mà anh vẫn lo , vì dạo xưa có mấy khi chúng mình đọc báo đâu ấy nhỉ ?Mong sao cho em đọc báo , em sẽ hiểu và tha thứ cho anh .Anh tin nhất định chúng mình sẽ được sống hạnh phúc bên nhau .Không lẽ ông trời cứ bắt chúng mình khổ mãi .Anh yêu em vô cùng Gái ạ .Chắc là em không tin lá thư này anh viết .Anh được học thêm môn văn nên viết lách cũng tạm rồi ,Nội dung câu cú là của anh đấy .Chú cán bộ sửa cho lỗi chính tả và thêm văn vẻ một tý .Vì để đăng báo ,nên anh mới nhờ thôi .Anh không biết viết "hoa lá cành" ,lòng anh nghĩ sao anh viết vậy .Mà chắc gì viết thư văn bay **** đã là thật bụng với nhau .Còn anh ,anh chỉ muốn nói thật . Hàng ngàn người ở đây ,đang phải gánh chịu hậu quả của những sự gian trá lừa lọc - đang cố sửa mình ,để khi trở về được sống với cái thật của lòng người .Nên anh càng không thể giả dối .Bởi có ai trong cõi đời này yêu em bằng anh ?Anh muốn hôn lên đôi má lọ lem chưa lúc nào được thơm tho của em .Hãy tha thứ và đợi anh về em nhé .
    Anh yêu của eM
     
    BAI 2



    Mưa BuồnChiều nay lại mưa , những giọt mưa giăng mờ ô cửa . Em lẻ loi nghe tiếng nhac online bài không tên 31 của Vũ Thành An , Anh có biết không ? , em có cảm giác người ca sĩ ấy đang hát cho riêng em , lời tình ấy như chỉ dành riêng cho emVà em nhớ anh , anh có biết không ? tai sao em lại nhớ anh ? tại sao em lại nghĩ về anh nhiều như thế ?Không biết có phải vì em lo sợ về một điều gì đó mong manh lắm , dễ vỡ lắm nên trong lòng luôn phảng phất một nỗi cô đơn . Ngay cả những lúc em tưởng rằng có anh . Có anh , sẽ có anh không nếu một ngày nào đó em sẽ đượcngại ngùng trong cánh tay người yêu , lời nào ngọt ngào quá em sayBây giờ ngồi một mình trong căn phòng vắng , nhìn mưa và nghe bản nhạc anh vừa gửi cho em , em càng cảm nhận hơn sự lẻ loi cô độc của mình .Không có anh , không có lời thì thầm trầm ấm của anh .Anh . Điều đó với em thật sự khó chịu biết nhường nào .Anh có biết em đã đến với anh bằng tình cảm trong sáng và chân thành , em nhớ anh và em không hiểu vì sao lại thế . Cảm giác cần nghe anh .. chưa bao giờ khiến em nôn nao như vậy . Bên anh em như đứa trẻ hồn nhiên và hay ... giận dỗi .. nhưng em nghĩ về anh bằng tất cả những gì lần đầu tiên đến với tâm hồn em . Ừ có ai nhìn em đâu hả anh ? thế mà chỉ cần nghĩ về anh thôi . Em cũng thấy đỏ mặt mắc cỡ . .. có anh bên cạnh em đâu anh nhỉ ? .. thế mà em cứ luôn có cảm giác em thật là hạnh phúc như được đối diện soi mắt em trong anh để được thấy mình vĩnh viễn trong đó .Một phút giây tình cờ ai nào ngờ đã trói chặt đời taBầu trời chợt rực rỡ muôn hoaTiếng hát ai đó sao mà tha thiết đến vậy . có phải thế không anh ? có phải một phút tình cờ .. để chúng mình đến với nhau không anh ? Có thể nào trên cuộc đời này em được sinh ra để dành cho anh và anh sẽ là của em không ? Có thể trên cuộc đời này thật sự có điều mà người đời vẫn nói đó là " duyên " và " phận " không anh ?Anh biết không ? em đã nghĩ về anh rất nhiều . Em không biết có phải anh sẽ thật sự sẽ là của em hay không ? nhưng em ao ước được có anh , nghe anh nói nghe anh thì thầm .. nghe anh và em chỉ muốn nghe anhKỷ niệm .... chỉ là những lời tình .. như một sự dịu dàng ... trớ trêu .. có bao giờ giấc mơ sẽ chẳng là sự thật không anh ? và ta gặp nhau ta yêu nhau bởi những lời tình khúc không anh ? Có lẽ em đã quá khờ dại để tin vào điều ấy tin vào những xúc cảm đầu tiên anh dành cho em ... Từ sâu kín trong lòng mình em đã nghĩ quá nhiều về anh ... vâng , bên anh em lạc vào những vui ... những buồn ... của từng lời tình khúc ... những giai điệu mượt mà sâu lắng của các nhạc sĩ như nói thay dùm em với anh những điều khó nói . Em không phải là người đầu tiên của anh , nhưng rồi có thể bên em anh sẽ cảm thấy bình yên không anh ?Có thểTình yêu chau chuốt từng giờ sẽ lớn thêm hơnAnh có thể cảm nhận được Một chút yêu nhiệm màu đã phủ đầy nỗi trống trơ ngày mai và hẳn rằng đâu đó có thiên đàng thật sự không anh ?Những lời tình khúc , những đêm trái giờ thức trọn online một mình để đợi anh .. những tình khúc khi em chép cho người đọc có cả anh .. có cả những gì em trăn trở .. muốn nói .. một khoảng trống trắng để chép nhạc thì đôi khi lại trở thành nơi dành để thì thầm nghĩ về anh ... đôi khi em cũng chẳng biết em đang làm gì ? tại sao em lại thế .Em vẫn muốn như thế muốn được lớn lên bên cạnh anh , muốn được cùng anh đi đến cùng trời cuối đất bởi vì Anh sẽ là người em yêu nhất anh có biết không ?Tiếng hát day dứt bên em .. ngoài trời mưa vẫn không ngớt . Mưa có mang đi dùm em cái cảm giác lo sợ này không anh ? Người ta vẫn nói . Tình đầu rất đẹp ... nhưng lại mong manh đến vô cùng ...Không gian ấy , ca từ ấy thật lãng mạn của Vũ Thành An trở thành thơ mộng dịu dàng ... em chỉ muốn nói với anh riêng anh .. .. Lời tình của em .. cho dù cuộc đời sẽ thế nào .. cho dù rồi đây vĩnh viễn ta chẳng có nhau .. nhưng những gì em dành cho anh ... những lời tình khúc sẽ mãi mãi ở trọn trong trái tim emcùng em .. đó là vĩnh cửu phải không anh ? vì tình yêu không là khát vọng cho nên tự em đã thiêu cháy mình , vì tình yêu vẫn còn cách xa , để mà cho em nhớ em mong . Tình yêu hôm nay là hạt để sớm mai đã hoá thành rừng có phải không Anh?Tình yêu hai từ đó mãi mãi là niềm bí ẩn để đưa người ta đến cõi vô cùng ....Một phút giây tình cờ nào ai ngờ đã trói chặt đời taBầu trời chợt rực rỡ muôn hoaMột chút yêu nhiệm màu đã phủ đầy nỗi trống trơ ngày maiHẳn rằng đâu đó có thiên đàng [​IMG]
    bai 3:
     

    "Có bao giờ muốn trong đời, không yêu ai cho dù ra sao..." .... Vậy mà đã 2 năm kể từ ngày ấy... thời gian trôi nhanh đến chóng mặt, giật mình nhìn lại , thấy mình khác quá.... ....Mối quan hệ giữa anh và em thật chóng vánh, dù anh biết tình yêu em dành cho anh đã từ rất lâu rồi và có lẽ sẽ chẳng bao giờ có người thứ 2 yêu anh đến vậy. ....Em đến với anh thật nhẹ nhàng..một cô bé với nụ cười thật hiền, một mái tóc ngang vai và ánh mắt thẹn thùng vào cái lần đầu tiên ấy. Chỉ trong tích tắc giữa giờ nghỉ, anh xuống sân và đứng trước mặt em... mối quan hệ ấy đã hình thành. ....Anh và em không gặp nhau nhiều, bởi cái lần đầu tiên ấy , anh đã bước vào những ngày cuối cùng của thời Học sinh....nhưng vẫn còn đó trong anh là dáng em tìm anh trong đám đông và dòng lưu bút vội vã còn trên áo... ....Cảm giác của anh thật khó tả, khi em nói rằng ánh mắt em đã dõi theo anh cả năm lớp 12 ấy....để rồi đến những ngày cuối năm học mới dám làm quen.... em thật khờ.... ....Anh không dám chắc, nếu em đến sớm hơn, dù chỉ một vài ngày, liệu mối quan hệ của chúng ta sẽ thay đổi ?! Anh không biết được, liệu ánh mắt của em, nếu anh phát hiện ra từ trước, chúng ta đã là gì của nhau ??... ....Anh ko biết trong em, ngày đó anh quan trọng nhường nào, vì anh ko bao giờ còn có cơ hội đọc những trang nhật ký của em nữa....còn với anh, ngày đó chỉ còn là những tiếng nức nở phía bên kia đầu dây, giọng em thổn thức, còn tim anh lạnh giá khi nói lời chia tay....tất cả chỉ vì anh quá ích kỷ, quá hỗn loạn và chỉ vì anh không quên được cô ấy....... .......................... ....Giờ đây, khi nhặt nhạnh từng đoạn ký ức đứt quãng ấy về em và anh, chắp nối lại thành 1 kỷ niệm đã xa vời, anh mới thấy tình yêu của em dành cho anh thật đẹp nhưng mong manh quá, và hồi đó anh ko như bây giờ, còn em mới chỉ là một cô bé. ....Nhưng anh không nuối tiếc, bởi ký ức ấy đánh thức trong anh ý thức về những ánh mắt luôn dõi theo mình từ phía xa, những tình yêu mà trước đó anh chưa bao giờ cảm nhận được....Kỷ niệm về em, anh sẽ để nó trôi vào quá khứ, tan biến trong nắng mai; để khi gặp lại, trong mắt anh sẽ là 1 nụ cười trên môi em....còn những chiếc lá hình trái tim ấy, giờ đây vẫn nằm ép gọn gàng trong những trang sổ em gửi, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ mở ra, bởi anh ko muốn kỷ niệm lại ùa về, và tim anh thêm 1 lần tan chảy dù anh biết em đã viết trong đó, lời bài hát mà anh từng hát em nghe
    ~~~~~~~~~~~~~~~ Chữ Ký ~~~~~~~~~~~~~~~

    Đừng đi tìm vẻ đẹp bề ngoài; chúng có thể đánh lừa bạn. Đừng đi tìm sự giàu có; ngay cả thứ đó rồi cũng sẽ mất đi. Hãy đi tìm một người luôn làm bạn mỉm cười cũng đủ biến một ngày ảm đạm thành tươi sáng. 
                                     Chau''moi''16 tuoi?mongcac''bac''ung?ho^:
    Email:    snowdrop_hoatuyet@yahoo.com

Chia sẻ trang này