1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những cái "quá " trong cuộc sống , sự nguy hiểm và việc nhận thức ra nó !

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi truanang, 28/09/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Thực ra cái quá mà mình muốn đề cập ở trong bai viết đầu tiên của mình là nhịp sống hiện tại đã đem đến cho con người nhiều mối lo lắng hơn .
    Có thể bạn cho rằng cái mình coi là quá thì đối với người khác lại là chưa đủ . Co thể trong 1 số trường hợp nào sẽ là như thế Nhưng mình mạo muội đưa ra 1 số vi dụ sau để bạn xem xét .
    Thứ nhất là con người phải học ngày càng nhiều hơn .Có thể với nhiều người thì học hành là 1 cốc nước cam êm ái dễ chịu ,nhưng với nhiều người khác thì hoàn toàn ko phải thể . Học là để cho công việc và để sinh tồn .
    Thứ 2 là con người sử dụng tài nguyên thiên nhiên càng ngày càng nhanh chóng . Môi trường bị huỷ hoại càng nghiêm trọng .
    Thứ 3 là sự lạm dụng máy móc để đem lại cho chủ càng nhiều lợi nhuận . Số người biểu tình về việc làm ngày càng tăng.
    Thứ 4 là sự phát triển nhanh chóng của các thiết bị điện tử , mạng băng thông rộng khiến cho sự riêng tư bị xâm hại 1 cách nghiêm trọng.
    Đây theo như ý kiến của mình là những sự ''quá'' co thể thấy trong cuộc sống . Và như lời khuyến cáo mình đã đưa ra ở bài đầu tiên , rằng sự phân tich sâu của mình sẽ đem lại lo lắng hơn cho bạn về cuộc sống .
    Và mình cũng thể hiện rõ quan điểm đối lập của minh với bạn Tv về vấn đề : bạn cho rằng đời thế nào chẳng quan trọng , chỉ đơn giản biết cách điều tâm là có thể sống một cuộc sống vui vẻ , hạnh phúc .
    Quan điểm của mình là sự phân tích về cuộc sống sẽ có hành động tích cực để đối pho'' với những cái ''quá'' trên . Nó đã và đang xuất hiện , trong tương lai sẽ còn xuất hiện thêm ko ít những cái ''quá'' nữa . Nên nếu ko có sự hiểu thấu về nó thì cũng khó để tổ chức một cuộc sống tốt cho cá nhân mình được .
    Nhưng mình sẽ dừng vấn đề này lại ở đây . Vì mình cũng ko muốn nói đến nó nữa . Và cũng xin lỗi nếu bài viết của mình đem đến 1 tam trạng ko hay nao đó cho người đọc . Đây là cái mà mình hoàn toan muốn tránh.
  2. black_tulip

    black_tulip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2007
    Bài viết:
    173
    Đã được thích:
    0
    Mình mình thì ko thể đủ sức nhưng có bạn ruồi tulip nhiệt tình vui đâu chầu đấy và có bạn cùng tham gia thì mình sẽ cố gắng để "tiếp chiêu " .
    Cảm ơn bạn vì câu khen đầy thành thật này. Uh. công nhận tính mình ham vui thật, hay thích tham gia vào mấy chỗ đông vui í. Nhưng mình cũng ko dám "vui đâu chầu đấy" đâu, hic, vì trình của mình còn thấp lắm, nếu cứ thấy đâu vui cứ nhảy vào thì có mà giang hồ coi chẳng ra gì. Ví dụ như thấy giới thượng lưu, bề ngoài bóng bẩy, ăn nói toàn dùng ngôn ngữ cao siêu, đi với bạn bè thì suốt ngày nói chuyện công việc, xách laptop vào cafe wifi ngồi trầm ngâm,...khi nào cũng cặp kè với những cô "chân dài tới nách", sành điệu, sành đời,... thì mình vái dài liền. Vì mình là dân "nhà quê, mắt toét", trông thấy là mấy cô bỏ chạy liền, làm gì dám mơ đến những cảnh đó. Kiếm một cô bồ còn khó nữa là, hic, nói đến đây tủi thân quá
    Khổ thế cơ đấy, cho nên suốt ngày chỉ bít lên mạng, cái thế giới ảo dễ thương này để nói cho sướng í mà. Chứ ra ngoài đường mà gặp các bác thì ôi thôi, em xấu hổ lắm... hì, hay ở cái là trên mạng này thì ko ai bít ai, mặt mũi, quần áo, giàu nghèo ra sao,... mà đều có quyền nói lên suy nghĩ của mình cả. Cái này phải chăng là 1 chút bình đẳng hiếm hoi còn rơi rớt lại trong xã hội hiện nay :)
    Bạn hiểu nhầm hoàn toàn ý mình nêu ra . Bạn đưa ra cái phản đối rằng rõ ràng người nay lam việc nhẹ nhàng và it hơn người xưa đấy chứ . Nhưng phản đối vô hiệu :D . Mình đã nêu ra luận điểm này trong bài đầu tiên của mình rồi . Mình đâu có phụ nhận rằng thời nay con người chỉ làm việc có 8 tiếng và có 2 ngày nghỉ cuối tuần . Ngày xưa các cụ dậy từ 5h sáng làm việc đến 5 h chiều . Rõ ràng là quá "rõ ràng " phải ko , đâu còn gì để so sánh nữa . Nhưng bây giờ mình sẽ nhắc lại 1 lần nữa . Mình nhấn mạnh vào chữ " làm việc trong thời gian rỗi " ( có nghĩa là ngoài giờ làm ) và các công cụ làm việc tại gia .
    Ngày xưa các cụ chỉ ra đồng cày cấy rồi về nghỉ ngơi . Đâu có về nhà mà cầy cấy được đâu . Ngày nay ngoài tám tiếng ở giờ làm ra về nhà bạn sẽ được nghỉ ngơi ư ! Bạn quả thật là sướng như tiên ý , nếu mà thế thì mình chẳng dám phát biểu gì nữa . Bạn chẳng sốt vó lên vì các xếp gọi điện kêu có sự cố , chú phải đến đây ngay ấy chứ . Ăn cơm xong bạn phải vào net , cổ phiếu lên rồi , mình thắng đậm , sướng quá , bạn thấy người lâng lâng , . Nhưng nếu nó mà xuống xem , thằng con vừa lãnh điểm kém của bạn chẵng nhận đủ :D .
    Về vấn đề cường độ làm việc của ngày xưa và hiện nay thì mình nghĩ khó mà so sánh được. Cả 2 bạn Ruồi trâu và Thiên Vương đều có lý cả. Còn một vấn đề nữa là, khi so sánh sự mệt nhọc thì nếu chỉ đề cập đến vấn đề thời gian thôi là chưa đủ mà còn liên quan đến cường độ làm việc nữa. Mà vấn đề này lại liên quan đến sự so sánh về lao động chân tay và trí óc. Theo thiển ý của mình thì rất khó mà so sánh được sự vất vả về thể lực và trí óc. Cái đó là tuỳ thuộc vào quan điểm và cách "cảm nhận" (he, nhắc lại từ này tý để lăngxê ý kiến của mình phía trước, :D) của mỗi người thôi.
    He he , về cái bánh xe thì bạn rõ hơn mình , mình chẳng dám lạm bàn . Mình đâu có bảo khoa hoc phat triển ko đem lại lợi ích cho con người đâu . Mình đâu có bảo bạn đập cái tinh thể lỏng nhà bạn đi để mua lại cái đen trắng mà xem cho nó "hoài cổ" đâu :D . Rõ ràng là bạn có xe thì phải đi , có điện thoại thì phải gọi chứ . Nhưng cái mình muốn nói ở đây là giống cái thuyết Âm dương mà bạn nói ý . Lợi đem lại Okie , chẳng nhẽ ko có tác dụng phụ sao .
    Xu hướng của thế giới là gì : là cần trí tuệ và giảm bớt chân tay :D . Bạn có tìm được mấy ông CEO nào mà cơ bắp cuồn cuộn thì mình cũng bái phục , bái phục .
    hi`, mình nghĩ là có đấy. Hiện giờ phong trào tập thể hình đang phát triển lắm đấy bạn. Haha, nói nhảm chút xíu để thay đổi không khí cho bớt căng thẳng í mà. Thứ lỗi cho cái sự nhảm nhảm của tại hạ
    Xét về tri thức Đông Phương thì toàn thể mọi vật trên trái đất này đều được tạo bởi hai yếu tố Âm và Dương.
    Âm Dương luôn biến chuyển tuy nhiên vẫn luôn quân bình trong sự tuần hoàn của nó. Trong Âm có Dương, trong Dương có Âm. Cái này phát triển cực đại thì cái kia phát sinh. Cứ thế luôn xoay vần mà hình thành vạn vật.
    Và bạn hãy nói xem giữa Âm và Dương cái nào trội hơn? Khi nào thì Âm trội hơn Dương hay Dương trội hơn Âm? Thật sự không bao giờ có chuyện đó cả! Có chăng là sự lên xuống mà thôi. Chiều dài của 2 và -2 trên trục tọa độ vẫn luôn bằng nhau mà, phải không bạn?
    Mình đồng ý với bạn Thiên Vương ở điểm này. Tuy nhiên, cái góc độ nhìn, hay còn gọi là hệ quy chiếu của thuyết âm dương có lẽ là ở một khía cạnh khác. Trình mình thấp nên ko dám lạm bàn sâu hơn về thuyết Âm Dương.
    Theo như mình hiểu thì bạn nói rằng tướng chẳng thay đổi , nghĩa là nếu bỏ trên người di động , máy xách tay , vét , rolex , underwear ra. ... thì mình chẳng khác gì các cụ ngày xưa :D .
    Bravo cái khả năng rất là "ruồi trâu" của bạn "Ruồi trâu" :D
    . Mình sẽ lấy một ví dụ nhỏ cho bạn xem xét :
    Ngày xưa dân Nhật lùn lắm ( cái này ai cũng biết ) .Và các cụ ngày xưa có câu " nhất lé nhì lùn " .Vậy là sao , sao với chăng gì nữa lùn thì tất sẽ tiểu nhân , sẽ độc ác chứ còn sao nữa ( cái này là nói chung, xin đừng áp dụng vào riêng một trường hợp nào cả ) . Theo chút lý thuyết sinh học , các bộ phận trong cơ thể hoạt động ý, cần 1 ko gian to rộng thoái mái cho nó phê :D . Nếu bạn nhìn vào máy tính mà xem , nếu case của bạn quá nhỏ thì tất sẽ toả nhiệt kém . Cũng như thế người lùn sẽ sinh ra bức bối , bất mãn . Từ bức bối sẽ trở nên độc ác như thế nào ư : ah` may cao lớn hơn ông àh , ông chém cho mày 1 nhát :D . Quả đúng là nếu bạn nhìn lại về lịch sử mà xem quân của nhật gây điêu đứng cho ko it các dân tộc . Thế mà cách đây vài chục năm chính phủ nhật đã công bố cải tạo thành công chiều cao cho cả dân tộc nhật . Kỳ tích phải ko . Cải tạo thể nào ư , bằng công nghê sinh học phát triển nên các nhà khoa học đã hiểu thế nào về gen lùn và về gen cao . Để từ đó có những biện pháp phù hợp . Sâu và chi tiêt hơn thì minh ko rõ nên ko dám lạm bàn .
    Theo các thông kê gần đây , theo thời gian chiều cao con người tăng lên đáng kể ( ở châu Âu) , đây ko chỉ do nguyên nhân về ăn uống đủ chất mà còn là sự thay đổi về kết cấu gen của con người . Trọng lượng trung bình của em bé tăng lên , tuổi thọ trung binh cũng tăng lên .
    Bạn Ruồi trâu đưa ra dẫn chứng cụ thể, xin bravo bạn. Tuy nhiên mình cảm thấy rằng trường phái của 2bạn khá là khác nhau. Bạn Ruồi trâu thì quá hiện thực, còn bạn Thiên Vương lại theo một trường phái khác. Tuy nhiên, mình cũng khá mơ hồ về khái niệm Tướng nên cũng ko dám lạm bàn.
    Còn về tâm thì mình nghĩ nhưng gì bạn nêu ra còn quá nhỏ bé và thô thiển để có thể nói rằng : chỉ cần biết nó thì bạn có thể sống bằng 1 cái tâm an lạc hạnh phúc , cho dù cuộc đời có thay đổi thế nào chăng nữa.
    Ở điểm này mình lại ko đồng ý với bạn Ruồi trâu. Cái ý bạn Thiên Vương nói có thể theo bạn là hơi "nhỏ bé và thô thiển" song nó ko phải là ko thể thực hiện. Vâng, cái khó thực hiện ấy là lý do vì sao ít người biết được cái cảm giác hanh phúc thực sự.. Bạn có thể cho rằng mình lý thuyết quá, nhưng từ lý thuyết, một lý thuyết tốt đẹp thì ta mới có cái định hướng tốt đẹp để tạo ra những cái tốt đẹp hiện thực ^^.
    Ở đây , mình nhấn mạnh vào 2 điểm, thứ nhất là sự tu dưỡng về tâm để tìm thấy hạnh phúc, an lạc là có thật . Nhưng ko đơn giản như bạn nói đâu , nó phức tạp và đòi hỏi con người phai tu luyện rất lâu dài để đạt đến được .Và quá trình này vì gian khổ và phức tạp nên có rất ít người đạt đến được để có thể tìm ra sự an lạc .
    Hoàn toàn đồng ý. Phức tạp nhưng vẫn khả thi :)
    2 là : con người bình thường yếu đuối và lệ thuộc vào hoàn cảnh lắm .Bạn vui hay buồn là do trời tiết mưa nắng ( cái này là ví dụ ) ,do công việc trôi trảy , do may mắn xui xẻo chứ ko phải vì bạn đạt đến cảnh giới vượt qua những yếu tố trần tục bên ngoài .
    Theo lý thuyết, vẫn lại là lý thuyết :D, thì khi ta tự cân bằng được tâm lý thì những cái như thời tiết, xui xẻo ko thể ảnh hưởng đến ta nhiều được nữa. Nếu ta tìm được niềm vui khác ở những cái khác thì nó sẽ lấn át đi nỗi buồn.

    Cuộc sống tiện nghi vật chất giữa xưa và nay có khác nhau rõ rệt, nhưng hạnh phúc trong tâm hồn thì e rằng Kim thua xa Cổ vậy!....[/b]
    Đọc đến đây thì mình thấy bạn mâu thuẫn cực độ :D. Bó tay luôn . Trên thì bạn bao rằng con người ngày nay làm việc nhẹ nhàng , thoải mái hơn đấy chứ . Dưới thì bạn lại tinh thần chẳng bằng xưa . Hoặc là mình có vấn đề về đọc hiểu , xin bạn cứ thẳng tay [/hl]
    Thực ra mình thấy ko có gì mâu thuẫn trong lời nói của bạn Thiên Vương cả. Mình suy nghĩ thế này, ko bít có đúng ý của bạn Thiên Vương ko, đó là cái hạnh phúc thực sự nó là do tinh thần là chủ yếu. Hay nói cách khác hạnh phúc là một yếu tố tinh thần. Có thể bạn làm việc nhẹ nhàng nhưng chắc gì bạn đã hạnh phúc hơn những người làm việc nặng nhọc nếu họ tìm thấy được niềm vui trong công việc của họ. Và nếu bạn đạp xe đạp để chở người con gái bạn yêu thì có vất vả hơn khi bạn đi xe máy một mình ko? và ở trong trường hợp nào bạn vui hơn, hạnh phúc hơn? Nếu bạn trả lời ...gì gì đó thì bạn quả thực... gì gì đó í :D
  3. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Mình thua :D
  4. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Thực ra mình thấy ko có gì mâu thuẫn trong lời nói của bạn Thiên Vương cả. Mình suy nghĩ thế này, ko bít có đúng ý của bạn Thiên Vương ko, đó là cái hạnh phúc thực sự nó là do tinh thần là chủ yếu. Hay nói cách khác hạnh phúc là một yếu tố tinh thần. Có thể bạn làm việc nhẹ nhàng nhưng chắc gì bạn đã hạnh phúc hơn những người làm việc nặng nhọc nếu họ tìm thấy được niềm vui trong công việc của họ. Và nếu bạn đạp xe đạp để chở người con gái bạn yêu thì có vất vả hơn khi bạn đi xe máy một mình ko? và ở trong trường hợp nào bạn vui hơn, hạnh phúc hơn? Nếu bạn trả lời ...gì gì đó thì bạn quả thực... gì gì đó í :D
    Hi hi , bạn lấy ví dụ sắc như dao cạo râu ra đó thì mình sợ rồi ,bái phục bai phục. Xưa đi xe đạp hay ko mình ko rõ lắm, nhưng thời nay phải đi 4 bánh nó mới hoành tráng :D .Bạn nói là hạnh phúc , nhưng 1 trường hợp có "cá " , àh nhầm gái . Một trường hợp thì lại chẳng có gì , chẳng nhẽ tự... àh :D . Phản biện yếu ớt --> ko hợp lý . Thời nay phát triển đâu có phủ nhận vai trò của phụ nữ duyên dáng trong sự sướng , àh ko hạnh phúc chứ đâu . Bạn có lấy ví dụ thì cũng cần cân bằng 1 chút . Mình chỉ phản biện tẹo thôi : ngày xưa ah'' , bạn chỉ được ngắm nàng thôi , và nàng ít quan tâm đến làm đẹp , make up nên bạn được ngắm vẹ đẹp tự nhiên đầy quyến rũ ( tất nhiên là trong trường hợp cá ngon :D ) . Bạn mà cứ cầm tay , nắm chân xem , chẳng "lên thớt" . Thời nay thì ... :D Sướng hơn bao nhiêu ý chứ .
    Thực ra mình nói bạn Tv mâu thuẫn thì bạn phải nhìn theo dòng logíc mới thấy được .
    Trong bài viết của mình ý , cái bài đầu tiên cơ , mình đưa ra mọi dẫn chứng về cái "quá" trong cuộc sống là để chứng minh rằng trong tinh thần chúng ta , con người ngày nay có nhiều mối lo hơn xưa . Điều đó có nghĩa là nếu lo lắng nhiều hơn thì cái hạnh phúc tất nhiên sẽ chẳng chọn vẹn được rồi .
    Bạn Tv phản biện bài mình cho rằng làm gì có việc đó ---> chúng ta sướng hơn xưa do khoa hoc phát triển đấy chứ (xưa rõ ràng là khổ hơn mà , cảm thấy khổ --> ko hạnh phúc) xong rồi lại đúc kết --> hạnh phúc trong tâm hồn chẳng bằng hồi xưa .
    Tất nhiên cái ko logic ở đây ko phải là xét từng câu , từng chữ , mà là cái mạch logic của bài viết .
    TRong cái mạch logic của bài viết mình đều chỉ ra rằng , con người ngày nay phức tạp hơn xưa , còn về sướng hơn , khổ hơn mình chẳng dám bàn đến . Bởi vì cái nỗi khổ của thời nay nó mang tính chất lo lắng nhiều hơn là vì công việc nặng nhọc ( theo nghĩa đen ) , hay vì miếng cơm manh áo .
    Cái hạnh phúc trong tinh thần nếu so sánh xưa và nay đòi hỏi một sự phân tích rất sâu mới thấy được , chẳng thể dựa vào 1, 2 ví dụ mà các bạn viết để khẳng định 1 câu như đinh đóng cột là xưa hạnh phúc hơn nay được .
    Thứ nhất là cuộc sống của mỗi cá nhân có xu hướng đa dạng , tự do , phức tạp hơn theo chiều dài lịch sử . Cái này thì chắc chắn là khoa học , bạn chẳng thể nào phủ nhận được .Khoa học ko nói rằng sự hạnh phúc cũng nhờ thế mà gia tăng cả . Nếu như nói đến hạnh phúc hơn hay ko thì thực sự rất khó để mà so sánh , vì cái khái niệm này theo mình là quá mơ hồ và ko thể kết luận chung chung được . Nhưng nếu đi theo từng lĩnh vực cụ thể thì điều này sẽ được "lột tả " rõ ràng hơn :D .
    Nếu bạn coi hạnh phúc hơn là sự thoả mãn những nhu cầu của bạn hơn trong cuộc sống thường ngày . Tức là ăn ngon hơn , nằm ngủ trên một cái đệm to hơn , bông bềnh hơn . Hay xem một chiếc tivi có chất lượng Hd thì rõ ràng nay hơn xưa cả tỉ lần rồi . Cái này thì bạn Tv mà phản biện thì cũng giống như tự bạn tát vào bạn ( bạn cũng nói nhờ cái bánh xe mà con người sướng hơn còn gì nữa ) .
    Nếu bạn coi đó là một sự tự do hơn , thì ro ràng thời nay bạn có sự tự do hơn trong các quyết định của cá nhân bạn hơn, ít còn cái kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy . Hay con vua thì lại làm vua , ,..... . Và một cuộc cách mạng rất lớn của loài người , theo mình thấy là rất vĩ đại là công cuộc giải phóng gái :D . Gái bây giờ sẽ ít lệ thuộc vào đàn ông hơn xưa rất nhiều . Ngày xưa 20 mà chưa cưới xem chẳng ế chổng ế chơ . Bây giơ đến 28 may ra mới có cái mối lo này .
    Nếu bạn coi nó là mối quan hệ rộng rãi hơn . Thì với các phương tiện ngày nay , bạn có thể quen biết rộng hơn rất nhiều .
    Vậy đó rõ ràng là cái gì cũng hơn mà , vậy thì cái gì là kém .
    Theo mình chính là do sự đa dạng , phức tạp hơn . Ngày xưa bạn phải ngồi tính mấy cái số phải ko , giờ exel giải quyết cho bạn gọn nhẹ cực kỳ . Thể nhưng bạn ngày xưa đâu phải học cách gẩy bàn tính khổ sở bằng học exel bây giờ đâu . Và trình độ tăng lên khiến cho sự cạnh tranh khốc liệt hơn --> làm bạn đau đầu hơn . Vì vậy nếu mà coi hạnh phúc là ít phải lo lắng , suy nghĩ để tâm hồn thanh thản thì phải nói về thời kỳ đồ đá là tốt nhất :D . Chết cũng vì thú cắn chứ đâu có chết vì lao lực do chơi game liên tục 36 tiếng đồng hồ đâu :D . ( cái này là ví dụ thôi nhe ) .
    Chính vì thế nên mình ko dám đưa ra kết luận rằng nay hay xưa hạnh phúc hơn . Và các bạn cứ thẳng tay tàn dập bài viết mình , mình sẽ càng thấy hứng thú . Àh còn bài viết của bạn ruồi tulip để 1 lúc khác mình sẽ phản biện tiếp nhé . Nhưng vấn đề mới mà vẫn là nhắc nhở cũ : bạn cứ đánh du kích vài chi tiết lặt vặt mà ko có sự liên hệ tổng quát với nhau thế này chẳng làm mình "ngứa " được đâu :D .
  5. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Theo lý thuyết, vẫn lại là lý thuyết :D, thì khi ta tự cân bằng được tâm lý thì những cái như thời tiết, xui xẻo ko thể ảnh hưởng đến ta nhiều được nữa. Nếu ta tìm được niềm vui khác ở những cái khác thì nó sẽ lấn át đi nỗi buồn.
    :) Mình định lúc khác sẽ phản biện lại bạn sau nhưng giờ đang có chút hứng nên tiện tay dập tắt nụ cười của bạn vậy :D . Thứ nhất là bạn ko hiểu ý của bạn Tv rồi : ý của bạn ý là dù trong cái thời tiết mưa gió bão bùng kia ko hề làm cho tâm lý con người bị dao động cơ , có nghĩa là chẳng có nỗi buồn . Vả lại nếu có nỗi buồn mà bạn đi tìm niềm vui thì chẳng ha'' nào bạn lại khẳng định quan niệm của mình còn gì : con người bị lệ thuộc vào hoàn cảnh, bạn đi tìm niềm vui đồng nghĩa với việc bạn dùng cái khách quan để thay đổi tâm trạng của bạn :D .Ko đúng sao ?
    Cái mà bạn Tv nhắc đến tại sao mình lại nhấn mạnh rằng nó quá lý thuyết : là vì nó là cảnh giới cao mà con người đạt đến được rồi . Một đứa trẻ khi nó buồn nó khóc , khi nó vui nó cười . Một người trưởng thành thì sao , nhiều khi cảm xúc ko thể biểu hiện trên nét mặt giống như tâm trạng được . Nhiều khi người ta mắng mình mình thấy giận và ức gần chết nhưng vẫn phải nhoẻn miệng cười . Mình đang tức việc của mình nhưng nhân viên làm tốt mình vẫn phải khen . Điều đó có nghĩa là người trưởng thành hơn đứa trẻ ở chỗ biết khống chế cảm xúc của mình , ko thể cái gì cũng thể hiện trên nét mặt được .
    Nhưng người trưởng thành vẫn có giới hạn của người trưởng thành, ko thể dùng cái khống chế cảm xúc đấy ở mọi hoàn cảnh được . Bạn vừa bị người yêu đá , ko thể bắt bạn gặp ai cũng cười được . Bạn vừa bi một thằng nào đấy rút mất 10.000 Usd trong tai khoản để mua 1 thanh kiếm trong gameonline , bạn ko thể ko có cảm giác ức chế cho cái tai nạn chết tiệt kia được . Thế cho nên để đạt đến cái Tv nói có nghĩa là đạt đến cái cảnh giới cao nhất trong việc khống chế cảm xúc.
    Tức là tâm trạng của bạn ko còn bị phụ thuộc vào những cái trần tục nữa rồi . Và các nhà tu hành lâu năm đều sẽ hay có thể đạt được đến mức độ như vậy . Nhưng chính vì thế mà mình nói nó là lý thuyết chứ hầu như ko gặp ngoài đời sống 1 người có khả năng đến như vậy . Và vì nó là lý thuyết nên mình mới phụ nhận nó khi bảo đem nó ra để áp dụng với tất cả mọi người :D.
    Nếu bạn vẫn cười , cười to là đằng khác thì mình xin thua :D Coi như mình thất bại trong việc dập tắt nụ cười của bạn .
  6. OThienVuongO

    OThienVuongO Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    290
    Đã được thích:
    0
    Toàn bài viết TV thấy có câu trên (đỏ) là bạn nhận xét đúng nhất. Xin bạn đừng vội giận vì TV nói việc đọc hiểu của bạn có vấn đề nhé!
    Thông thường đọc mà không hiểu không hẳn vì không đủ tri thức để hiểu, mà phần lớn vì người ta chưa đọc kỹ đã vội ....nói rồi!
    Có lẽ ông trời biết được bản tánh đó của con người mà tạo ra con người có ....2 mắt, 2 tai, mà chỉ có một cái miệng!
    Dụng ý là muốn người ta phải ....xem cho kỹ, nghe cho thấu rồi mới ....nói.
    Ngoài ra, TV cũng thông cảm với bạn vì nói chuyện qua mạng như thế này cũng rất khó cho ta nắm được thái độ của đối phương. Cộng thêm sự nóng nảy của tuổi trẻ, khiến cho ta thấy rất nhiều bài viết ....chửi người ta một cách rất tự nhiên. Xem như mình có đặc quyền phán xét và chửi người khác vậy!
    Họ làm như vậy là do không biết được câu: "Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu." (nghĩa là: Ngậm máu phun người, miệng mình dơ trước!)
    Do vậy, trước khi ta muốn trả lời bài viết, hãy đọc cho kỹ, nghĩ cho thông. Sau đó, xem thái độ của người viết như thế nào mà ta phản hồi cho phù hợp.
    TV viết bài nhận xét trên không nhằm mục đích muốn đả kích hay đôi co với bạn. Mà thật tâm chỉ muốn cho bạn thấy rằng những quan điểm của bạn đúng và chưa đúng ở điểm nào. Đồng thời cũng thu gọn vấn đề lại mà nói vào trọng tâm của nó.
    Vấn đề đã được thu gọn lại mà khiến bạn vẫn hiểu lan man, nói năng có xu hướng lạc đề, có lẽ do tâm bạn dao động quá! Nếu bạn đọc kỹ, nghĩ sâu, rồi chưa hiểu hoặc hiểu chưa hết ý nào, hãy nói ra. TV sẽ tận tình thảo luận từng điểm một cho bạn thấu đáo nhé!
    Nếu chỉ đưa ra vấn đề để mong cầu sự ....tranh luận hơn thua thì TV xin nhận thua vậy! :-) Học theo lời dạy của tiền nhân đó mà!...
    Ai nhất thì tôi thứ nhì,
    Ai mà hơn nữa, tôi thì ...thứ ba!
    Chúc bạn mọi sự hanh thông, tinh thần minh mẫn và sức khỏe dồi dào nhé!
    Thân ái,
    -Thiên Vương-
  7. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Toàn bài viết TV thấy có câu trên (đỏ) là bạn nhận xét đúng nhất. Xin bạn đừng vội giận vì TV nói việc đọc hiểu của bạn có vấn đề nhé!
    Hi` nếu như mình có vấn đề về đọc hiểu thật thì mình xin nhận , bạn muốn thế nào cũng okie . Nói mình ngu cũng được .
    Nhưng trước khi nói bạn cũng nên nhìn lại bài bạn 1 chút đã. Mình thấy có chút hứng thú vì có bạn là người đọc và phân tích bài viết của mình thôi . Nhưng giờ thì bạn cũng dập tắt chút hứng thú còn lại đấy rồi .
    Bài viết đầu tiên của mình nhấn mạnh rằng khoa học thời nay phát triển đem lại rất nhiều lợi ích cho con người . Đấy là cái lợi của khoa học . Cái hại là nó đem lại mối lo cho con người .Chẳng biết ai có vấn đề đọc hiểu ở đây .Chỉ thấy bạn viết rằng :
    " Với kiến thức hữu hạn thông qua phân tích và suy luận, bạn cứ tưởng rằng cuộc sống hôm nay mới thật là sôi động. Khoa học ngày nay mới phát triển dữ dội, và con người ngày nay mới thật sự bận rộn, vất vả...v..v..."
    Vâng cả bài mình viết thì chữ bận rộn vất vả là phụ , chữ lo là chính . Vậy đó cứ cho là bạn đọc hiểu bài mình thật tốt đi . Rồi mình đã phải giải thích thêm vài lần nữa để bạn hiểu cái ý của mình muốn nói đến là gì rồi . Chữ vất vả ở đây mình ko nói là chân tay , là đầu óc .Vậy mà cái bạn viết những cái sau đây để chứng minh rằng mình sai . Kiến thức mình hữu hạn okie mình nhận.
    Điều này cũng chứng minh cho quan niệm con người hiện đại là vất vả nhất (hay ít ra vất vả hơn nhiều so với người xưa) của bạn là ...không đủ thuyết phục đâu nhé!
    Nói về bận rộn thì hơi trừu tượng, nên ta chỉ xét theo góc độ làm việc chính thức. Và nếu xét như vậy, con người ngày nay thông thường làm việc từ 8-10 giờ/ngày, trong khi cách nay chỉ chừng vài trăm năm thôi thì người nông dân phải bắt đầu ra ruộng vào tờ mờ sáng (4,5 giờ) và đến chiều mới về (cũng 4,5 giờ), nghĩa là khoảng 12 giờ/ngày. Như vậy thì làm sao có thể nói ngày nay con người bận rộn hơn người xưa được?
    Bạn chứng minh là con người ngày nay làm ít hơn thời xưa --> ít vất vả hơn . Chẳng hiểu bạn lặp lại điều này làm gì khi mà mình đã nói đến ngay ở bài đầu tiên :
    Và ko thể ko nhìn thấy một điểm hiện nay mà mọi người đều nhìn thấy , là mặc du` sẽ có đến 2 ngày nghỉ cuối tuần , nhưng thực tế thì sao . .. Con người sẽ ngày càng phải làm việc nhiều hơn như 1 quy luật ko thể tránh khỏi . Đời xưa người ta chỉ đến giờ làm việc , người ta mới lao động , nhưng sự xuất hiện của mạng điện thoại di động , mạng toàn cầu băng thông rộng , laptop ... đã phá huỷ cuộc sống riêng tư của ko ít người . Người ta về nhà vẫn phải làm việc , đi trên tàu cũng phải làm việc .... Và ngày xưa , chỉ có những doanh nhân , những kẻ có máu làm giàu mới có khái niệm "đầu tư " .Nhưng giờ đây nó trở thành 1 điều rất là "phổ thông" , nhà nhà đều chơi , người người đều chơi chứng khoán . Tất nhiên điểm lợi của nó là rất lớn , nhưng song song với việc đó là nó cũng đem đến ko it những mối lo mới , khiên cho tâm của con người ít khi có được sự yên tĩnh và nghỉ ngơi thực sự .
    Vậy là bạn đọc ko hiểu bài mình hay do mình đọc ko hiểu bài bạn .
    Ngoài ra, TV cũng thông cảm với bạn vì nói chuyện qua mạng như thế này cũng rất khó cho ta nắm được thái độ của đối phương. Cộng thêm sự nóng nảy của tuổi trẻ, khiến cho ta thấy rất nhiều bài viết ....chửi người ta một cách rất tự nhiên. Xem như mình có đặc quyền phán xét và chửi người khác vậy!
    Họ làm như vậy là do không biết được câu: "Hàm huyết phún nhân, tiên ô tự khẩu." (nghĩa là: Ngậm máu phun người, miệng mình dơ trước!)
    Nếu bạn chỉ ra một chữ nào trong các bài viết của mình là mình xúc phạm bạn thì .... Mình ko phản đối rằng mình đã tranh luận với bạn , có hơi chủt gay gắt nhưng ko hề có 1 từ nào là xúc phạm nhau cả .Mình chỉ có đúng 1 câu là bạn mâu thuẫn trong mạch logic , và cái đó mình đã chứng minh lại 1 lần nữa vào 1 bài viết sau . Nhưng xem ra bạn chỉ chăm chăm vào việc trả đũa nhiều hơn là phân tích . Nếu bạn định tiếp tục với lối viết như vậy thì mình sẽ dừng việc tranh luận lại ở đây . Vì như thế này ko phải là điều mình muốn .
    TV viết bài nhận xét trên không nhằm mục đích muốn đả kích hay đôi co với bạn. Mà thật tâm chỉ muốn cho bạn thấy rằng những quan điểm của bạn đúng và chưa đúng ở điểm nào. Đồng thời cũng thu gọn vấn đề lại mà nói vào trọng tâm của nó.
    Mình cũng ko hề viết là bạn có mục đích đôi co , hay đả kích mình ( mặc dù bây giờ thì bạn đã thành công trong việc đó ) . Mục định là để tranh luận . Mình cũng ko có ý định đi xa hơn trong việc này .
    Vấn đề đã được thu gọn lại mà khiến bạn vẫn hiểu lan man, nói năng có xu hướng lạc đề, có lẽ do tâm bạn dao động quá! Nếu bạn đọc kỹ, nghĩ sâu, rồi chưa hiểu hoặc hiểu chưa hết ý nào, hãy nói ra. TV sẽ tận tình thảo luận từng điểm một cho bạn thấu đáo nhé!
    Cái nào mình tranh luận thì mình đã nói ra rồi , nhưng cái bài viết sau 1 là mình mở rộng vấn đề , 2 là để tranh luận vơi Tulip . Nếu bạn đọc ko hiểu ý mình định làm gì thì mình cũng khuyên bạn nên đọc kỹ lại 1 lần nữa.
    Nếu chỉ đưa ra vấn đề để mong cầu sự ....tranh luận hơn thua thì TV xin nhận thua vậy! :-) Học theo lời dạy của tiền nhân đó mà!...
    Nói thật mình thấy bạn nói lý thuyết cái gì cũng hay . Nhưng nếu bạn thật lòng chịu đứng dưới thì bạn phải viết ra đến 3 đoạn để xúc phạm mình làm cái gì . Còn gì hơn nữa là để thoả mãn ... của bạn.
    Nếu đọc và để ý kỹ 1 chút , thì sẽ thấy tính bạn vốn rất cao ngạo , từ cách đặt tên cho đến cách đặt vấn đề :
    Với kiến thức hữu hạn thông qua phân tích và suy luận, bạn cứ tưởng rằng cuộc sống hôm nay mới thật là sôi động.
    Rồi : Ngoài ra, TV cũng thông cảm với bạn vì nói chuyện qua mạng như thế này cũng rất khó cho ta nắm được thái độ của đối phương. Cộng thêm sự nóng nảy của tuổi trẻ, khiến cho ta thấy rất nhiều bài viết ....chửi người ta một cách rất tự nhiên
    TV sẽ tận tình thảo luận từng điểm một cho bạn thấu đáo nhé!
    Tv viết bài nhận xét trên không nhằm mục đích muốn đả kích hay đôi co với bạn. Mà thật tâm chỉ muốn cho bạn thấy rằng những quan điểm của bạn đúng và chưa đúng ở điểm nào Học theo lời dạy của tiền nhân đó mà!...
    Cách nói chuyện đặt cho người nghe 1 cái cảm giác thực sự rất là khó chịu . Bạn đặt cho bạn 1 cái vị trí quá cao so với người khác . Ai cũng chỉ là 1 kẻ dưới cơ bạn mà thôi .
    Để mình tặng bạn 1 lời khuyên :
    " Sống ở trên đời phải biết mình là ai chứ !"

    Chúc bạn mọi sự hanh thông, tinh thần minh mẫn và sức khỏe dồi dào nhé!
    Sau những lời như trên thì mình biết nhận lấy lời chúc này thế nào đây. Xin bạn cứ góp ý.
    Và mình cũng nói thẳng luôn , bạn đã làm hỏng cái ko khí của topic này rồi , mình thực sự rất khó chịu vì điều đó . Mình sẽ ko tranh luận thêm với bạn bất cứ 1 lời nào nữa . Và cũng mong bạn đừng có viết bài để trả lời hoặc tranh luận với mình . Nếu bạn tiếp tục viết bài để xúc phạm mình thì xin cứ việc .Mình rút lui ở đây.
    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 02:46 ngày 20/10/2007
    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 03:19 ngày 20/10/2007
  8. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Hi hi ko thấy bạn nào hồi âm nữa nhỉ . Thực ra cũng hơi chút xin lỗi bạn Tv .
    Mình có ý gay gắt với bạn , rồi viết những câu hơi "quá " 1 chút . Xin đừng chê cười mình , cả bài viết trên nữa , mục đích là để lấy chút dẫn chứng sinh động cho cái chủ đề từ lâu mình muốn viết : cái "quá" trong giao tiếp --> nguyên nhân để gây ra sự đổ vỡ.
    Có thể bạn nghĩ là minh dao động nên lúc thế này , lúc thế kia cũng okie , bạn nghĩ thế nào là quyền của bạn . Mình thì cái cần là chút dẫn chứng thực tế (cho ko khí nó bớt nhàm ý mà) đã có rồi :D.
    Sống trong đời mà ko chịu được người khác chửi mằng thì còn làm được gi` nữa đúng ko bạn .(@tathy ) . Nếu bạn giận thì cứ việc ... tiếp . Okie mình chiều . Còn ko tham gia nữa thì ... đành chịu chứ biết làm sao nữa .
    Và bây giờ mình sẽ viết về cái chủ đề : cái "quá " trong quan hệ giữa người với người này . Nhưng bạn ruồi ""Tulip" hay các bạn tham gia diễn đàn này nếu có hứng thú và thời gian thì viết bài cho vui .
    Và lên diễn đàn vui là chính , có cãi nhau hay tranh luận thì càng thêm hứng thú . Xin các bạn nhiệt tình đóng góp .
    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 03:26 ngày 21/10/2007
  9. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Nghệ thuật trong giao tiếp
    Giống như một món ăn ngon , cần gia vị đầy đủ và hợp lý , thì phải có một nghệ thuật để làm nổi bật hương vị của món ăn . Giao tiếp cũng như vậy , để tạo được một cảm xúc nhất định cho người nghe , bạn phải cần một nghệ thuật để sử dụng các công cụ giao tiếp một cách hợp lý .
    Các công cụ giao tiếp ở đây có thể là một lời khen , 1 lời trách móc , đôi khi là một ánh mắt , một nụ cười . Mình ko đi sâu vào phân tích sự hiệu quả của các loại hình công cụ này trong từng trường hợp . , và thiết nghĩ mọi người sẽ có cách để vận dụng như là 1 bí quyết riêng cho mình .

    Minh chia giao tiếp ra làm 2 loại , 1 là có mục đích , 2 là ko mục đích ( như đơn giản là đến chơi , thăm hỏi , nói chuyện xã giao .... )
    - Nếu trong trường hợp ko có mục đích , thì bạn tất nhiên ko cần có 1 kế hoạch định trước , chỉ là thích gì nói đấy , hoàn toàn tự nhiên và chân thực . Và điều đó sẽ làm cho người nghe cảm nhận được phong cách lẫn cá tính của bạn . Va` sự phán đoán nhau trong những trường hợp thế này mang độ chính xác cao hơn rất nhiều .

    - Trường hợp thứ 2 là có mục đích . Bạn muốn buôn bán , mặc cả , nói khéo để cho người đối diện nhận lời . Tất cả đều được sắp xếp một cách hoàn hảo , tuỳ theo trình dộ và năng lực của mọi người , qua đó sự vui buôn` , cảm xúc của người nói chuyện sẽ được em?T nhẹ hơn , để khỏi bị ảnh hưởng đến mục đích chung cuộc .
    Ở trong bài viết của minh` , mình ko muốn đề cập đến cái gọi là nghệ thuật giao tiếp ,1 là trình độ mình có hạn . Cái này vượt ra khỏi khả năng phân tích của minh` . Mà mình đi vào vấn đề chi tiết về cái ?oquá?o trong giao tiếp . Quá ở đây là gi` , liệu con người có đủ sự sáng suốt ( bình tĩnh ) và phán xét xem họ đang dùng 1 loại gia vị nao` quá ko . Cho quá nhiều muối sẽ làm hỏng món ăn . Giao tiếp cũng vậy , nếu bạn mắng chửi một kẻ nào đó quá , kẻ đó hẳn sẽ ko muốn nói chuyện với bạn nữa , :D chỉ muốn chiến tranh .
    Và cái ví du. này ở mấy bài trước đã được chứng minh hoàn hảo , minh` ném chút đá đi , và hôm sau sẽ nhận được đa?T rơi vào đâu` :D .
    Sống trên đơi` nếu bạn quan sát tinh tế một tí thôi , bạn sẽ thấy cái gì cũng có những quy luật tự nhiên của nó . Cái quy luật cơ bản trong giao tiếp la` ban cho đi gì , bạn sẽ nhận được về cái đấy . Tất nhiên là nếu bạn cho đi 1 cai hôn , mà nhận được cái tát thì... ( hi hi minh` có nói trong một bài viết nào đấy của mình : đọc kỹ hưỡng dẫn sử dụng trước khi dung` , minh` sẽ ko nhận bất cứ trách nhiệm nào ở đây cả . Tất nhiên giao tiếp của con người nó ko phải là đơn thuần như cái lò xo , bạn đẩy vào 1 lực F , va` sẽ nhận được một lực F trả lại . Đây chỉ la` một nhận xét chung, tức là đa số trường hợp nó sẽ là như thế . Bạn cười với người khác , hôm nay cười , ngày mai cười .... thì ngày kia người ấy sẽ cười lại với bạn ( đấy là cươi` nhe ?~ , còn nếu có ý nghĩ : thằng đấy dở hơi ấy mà , thi ` minh ` cũng chịu ) .
    Và cái khéo của những người giao tiếp giỏi là nghệ thuật Cương và Nhu , khi nào dùng Cương, còn khi nào dùng Nhu thi` phụ thuộc rất lớn vào 2 yếu tố : bản tính của người đấy và khả năng giao tiếp . Nếu 1 kẻ tính nóng nảy thi` sẽ có xu hướng dùng Cương . 1 kẻ hiền lanh` ( hiền như cô Tấm ý nhe?T :D ) ai nói gì cũng nghe , ai đặt đâu thì ngồi đấy thi` lại có xu hướng dùng Nhu . 1 kẻ khéo trong buôn bán thi` vận dụng điều này rất hợp lý ( nhất là đối với nươc?T ta , khi mà mua gì cũng phải mặc cả) . Cương quá thì sẽ đổ vỡ , cãi vã , mà nhu qua?T thi` sẽ bị bắt nạt , bị coi thường . Người nắm vững 2 chữ cơ bản của cương nhu sẽ là người giữ được mối quan hệ thực sự rất tốt , rất bền vững .
    Cái yếu tố dẫn đến những cuộc cãi vã ( > mức tranh luận 1 chut?T :D ) là yếu tố tâm lý . Người không biết kìm chế nóng giận , ko biết chịu đựng tốt sẽ rất hay dẫn đến điều nay` . Đôi khi ko phải bản thân ho. ko nhận thức được ra điều nay` , mà đơn giản hơn là biết nhưng vẫn phạm phải . Ko có gi` đáng là chê trách cả vi` phần lớn trong chung?T ta đều như vậy :D ( minh` cũng ko nằm ngoài cuộc ) . Vi` vậy đôi khi ko phải cứ nhận thức được la` mình đang "quá" là vấn đề được giải quyết , mà còn là nghệ thuật để vượt qua cái cảm xúc của minh` . Du` đang giận run người lên nhưng đôi khi cũng phải nhún nhặn cươi` .

    Nhưng ngoai` 2 cái qua?T của nghệ thuật Cương va` Nhu ra , minh` đề cập đến ở đây 1 cái qua?T thư?T 3 . Đó là những kẻ có thói quen "quá" tinh toan?T . Trong giao tiếp của những người này họ tính từng ti từng tí một Nhỏ cũng tính ma` to cũng tính như là một thói quen . Điều này gây ra 2 cái hại : một là hại cho kẻ đo?T ( đau đâu` vì tính nhiêu` ) . 2 là hại cho người nghe . Trường hợp người nghe qua?T ngây thơ trong sang ?~ thi`..... :D Còn ko ngây thơ trong sang ( tưc ?~ la` hơi đen tối :P ) , thi` sẽ lại đau đâu` vì suy nghĩ ( nụ cười này có thật long ` ko , lời nói ngọt như mía lùi nay` ẩn chứa cái gi` ) . Tóm lại cả 2 đều mệt . Mà như mình nói la` cái kẻ tính toán quá nhiều này đôi khi là do thói quen , chưa hẳn đã là do mục đích .
    Và cuối cung` mình muốn thử nghiệm bản beta : quá đôi khi la` dở nhưng đôi khi lại là tôt?T . Vậy đâu là tốt đâu là dở , nếu bạn là người ăn một món ăn , bạn sẽ thấy 2 cách nêm gia vị như sau : một la nó vừa vặn , okie ,nhưng ăn bạn cũng ko có cảm giác gì nhiều . 2 la món ăn được nêm 1 cách rất tinh tê ?~ , no?T mặn ma` , ngọt ngao`, cay nhe` nhẹ nhưng lại da diết . Cái thư?T 2 khi nêm gia vị có phần ?ohơi? qua?T hơn so voi bình thường 1 chut?T nhưng lại làm nổi bật vị của mon?T ăn . Quả thực là khiến cho nhưng kẻ thích ăn ngon mặc đẹp trong lòng rất xúc động . Ăn xong ma` tưng` miếng ăn in đậm vào long` người . Giao tiếp cũng thê?T , một người thi` làm cho bạn thấy okie rất tốt , dễ chịu , thoải mai?T nhưng lại hơi có phần binh thương` . Một người làm cho bạn cười` to , thật sảng khoái thật dễ chịu , hay làm cho bạn thấy tim run bân` bật vi` sự duyên dang?T quá đáng yêu .
    Tất nhiên là ở bên cạnh ai bạn sẽ cảm thấy hưng phấn , thich thú hơn rôi` .
    Thế cho nên nhận thưc?T được cái qua?T nào là tốt , cái quá nào là dở theo minh` cũng là 1 nghệ thuật độc đao?T giống như thưởng thức món ăn vậy .
    Mong các bạn hưởng ứng nhiệt tình bài viết của mình :D . Khen chê thế nào mình đều vui cả .
    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 04:28 ngày 21/10/2007
    Được truanang sửa chữa / chuyển vào 18:09 ngày 21/10/2007
  10. black_tulip

    black_tulip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2007
    Bài viết:
    173
    Đã được thích:
    0
    Xin gửi đến bạn Ruồi trâu 1 nụ cười, nếu mình ko cười thì để bạn lại được đắc ý như lời bạn nói à, hi`hi`. (hic, cho dù nếu có ko cười nổi cũng phải cố mà cười chứ, nhe răng ra thôi cũng được.--> có vẻ đây là nghệ thuật giao tiếp nhỉ ^^)
    Vâng, trước khi đưa ra 1 kết luận đau lòng (đau lòng mình í, chứ bạn thì...), mình xin góp 1 ý kiến có thể là sau cùng vào topic này.
    Bạn là một kẻ, ý lộn, 1 người có trình rất cao, thật sự mình nghĩ như vậy đấy.
    Bài viết của bạn về nghệ thuật giao tiếp rất hay và bổ ích, hơn hết nó lại rất thực tế như phong cách nhất quán của bạn vậy.
    Nhận xét rất là sắc bén. Mình ko muốn tranh luận về những ý bạn đã nói, mình chỉ muốn đưa ra 1 câu hỏi mong bạn chỉ giáo cho kẻ ngu muội này.
    Vâng, mình muốn nói đến loại giao tiếp có mục đích của bạn. Tức là khi bạn có 1 mục đích nào đó, bạn phải che giấu đi cảm xúc thật của mình để có thể làm người khác vừa lòng. Vì sao phải làm vậy? Là để bạn đạt được mục đích của bạn, đúng ko ạ?
    Nhưng, lại là vấn đề duy tâm, khi bạn làm vậy, bạn có thể đạt được mục đích thật nhưng tâm hồn của bạn, cảm xúc của bạn liệu có bị ức chế ko? Mặt tinh thần của bạn sẽ phải "chịu khó, chịu khổ" để đạt được cái mục đích của bạn.
    Câu hỏi đặt ra là làm như vậy liệu có đáng ko? Khi nào nên làm như vậy? Khi nào nên dùng Đắc nhân tâm và khi nào sống cho thoải mái? Cái mục đích bạn đặt ra liệu có thể bù đắp được cái khổ của bạn khi phải thức đêm nghĩ ra "kịch bản", khi phải nhăn răng ra cười mặc dù trong lòng thì... Và phải nói rằng cái việc dùng nghệ thuật giao tiếp này thường là phụ thuộc vàp tính cách của từng người. Một khi đã giỏi "giao tiếp" như bạn nói thì dường như sẽ là thói quen của họ và họ có xu hướng luôn làm như vậy. Nghĩa là họ luôn phải giả dối... mệt mỏi... và liệu có hạnh phúc thực sự?
    Cuối cùng, mình xin gác kiếm ở đây luôn. Có vẻ như sự nhiệt tình của mình lại gây ra sự khó chịu cho bạn Ruồi trâu. Thực sự mình chỉ muốn tranh luận với bạn cho vui vì mình cảm thấy bạn có nét gì đó rất là Ruồi trâu. Song có vẻ như mọi thứ lại đi theo chiều hướng khác rồi.
    Để hạnh phúc có lẽ mình nên dứt bỏ hết những sự rối rắm và luyến tiếc...
    Bạn rất giỏi Ruồi trâu ạ, nhưng đôi khi mình hơi sợ bạn. Đừng sống lý trí quá. Có thể bạn luôn thành công nhưng mong bạn sẽ ko cảm thấy cô đơn... 1 lúc nào đó.
    Chúc bạn may mắn và xin cảm ơn rất nhiều. MÌnh sẽ ko quấy rầy bạn nữa.
    Tặng bạn 1 nụ cười

Chia sẻ trang này