1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những cảm xúc tình yêu của giới võ thuật

Chủ đề trong 'Võ thuật' bởi vithuymylove, 12/06/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chentaibk

    chentaibk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    1.046
    Đã được thích:
    0
    Bụt ơi, Bụt chỉ có chuyện tình hoa Dâm Bụt mà thôi than với thở làm giề
  2. hongvienanh

    hongvienanh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/04/2007
    Bài viết:
    1.409
    Đã được thích:
    0
    Cảm xúc tuyệt vời nằm ở trong link này nè:
    http://vn.myblog.yahoo.com/hongvienanh/article?mid=887
    Click vào chữ ký của tôi thì sẽ thấy nhiều điều thú vị hơn
  3. xingyihanoi

    xingyihanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/09/2008
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    1
    mai là ngày Rằm âm lịch, gửi các bác bài Chú Đại Bi Tiếng Phạn được phổ nhạc
    http://amnhac.timnhanh.com/suoinguontubi/song/35AA431E
  4. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Mảnh sân đầy sắc trắng vàng của nắng, sắc xanh của lá. Em cặm cụi vá dùm anh chiếc quần tập. Trưa yên tĩnh, vài tiếng chân trẻ chạy đuổi nhau ngoài ngõ, gió Tây Nam đưa lá xào xạc, đe dọa sẽ đem cái nóng hơn 40 độ trải xuống đường trong ít giờ nữa, lặng ngắm cái xanh, trắng, vàng tĩnh lặng của thiên nhiên, phì phèo vài hơi thuốc, nhâm nhi chén trà đặc, thi thoảng ngó vào trong nhà ngắm em đang ngoan ngoãn cặm cụi hoàn tất nhanh công việc vốn không phải của mình. " Xong rồi đây anh ", nụ cười hiền khô, rạng rỡ, hoan hỉ, trộn lẫn nhiều thứ cảm xúc, một chút hạnh phúc, một chút buồn xa xôi, một giọt nước mắt được ngụy trang, giấu kín, không để rớt ra. Anh quay ra sân, tâm tưởng của anh và cả khoảng sân trưa đang dần trở nên oi nồng đã được giọt nước mắt ấy tưới mát. Em sắp đi, một người con trai tốt đã sẵn chờ em ở chặng đường kế tiếp của cuộc đời. Anh như ngọn núi đá xù xì, lầm lì, dừng lại, nhìn ngắm những niềm vui ríu rít dần rời xa, tắt dần, xa dần..., rồi đây cũng sẽ chỉ thảng hoặc vọng lên trong tâm tư mỗi khi có duyên hồi tưởng lại.
    Âm thanh của hạnh phúc đâu phải tiếng vang của một chuỗi những tiếng cười dài bất tận, nó vốn chẳng thể nghe, chỉ có thể cảm nhận bởi tâm hồn, có một chút đắng cay chen lẫn chút ngọt ngào...
    ________
    Vị Đắng Cay Trong Cánh Hồng Màu Đỏ
    ( Như Ý )
    Sao em không gửi cho anh khúc hát
    những dòng sông
    Hay giai điệu mùa đông của
    những cánh rừng tuyết phủ
    Em lại gửi cho anh một cánh hồng màu đỏ
    Có một ít đắng cay lẫn chen trong
    hàng chữ ngọt ngào
    Cuộc đời ai chẳng đi qua những
    tháng năm lỡ cỡ
    Em chẳng phải đùa anh làm gì như thế
    Cứ gửi cho anh cái buồn bã hào hoa
    của những cành huệ trắng
    Thoang thoảng hương đưa cho thanh
    thản cuộc đời
  5. chentaibk

    chentaibk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    1.046
    Đã được thích:
    0
    Chà, cậu đã trở về rồi, xem chừng khó phôi pha đây.
    ...Buổi tối đó, tôi vẫn còn nhớ như in đôi mắt ươn ướt, hơi đỏ của em. Tuyệt nhiên em ko để 1 giọt nước mắt nào chảy ra. Em còn chống chế với tôi rằng em buồn ngủ. Khi tôi quay lưng đi tôi phát hiện ra em đưa tay lên dụi mắt, tôi lại vờ như không thấy và bước đi tiếp. Mọi chuyện xảy ra thật tự nhiên. Thời gian đã trôi đi nhưng có những khoảng thời gian như không tồn tại, cái khoảnh khắc ấy ...Tôi lại tiếp tục chuyến hành trình của mình ...
  6. lyhl

    lyhl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2007
    Bài viết:
    3.388
    Đã được thích:
    1
    ---------
    Phụ nưf như cái áo, đa?n ông như cái quâ?n.
    Đaf mặc rô?i pha?i giặt.
    Khi giặt câ?n pha?i cơ?i.
    Cơ?i rô?i thi? ti?m cái quâ?n, cái áo khác ma? mặc !
  7. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Xem hình mới thấy bác chén tái bò khô già đến vậy. Mong một ngày vào đất Sài Thành, được tiếp xúc với bác cùng bác Lyhl. Còn một kỉ niệm trong đó, không biết năm sau vào, còn duyên hay không, nghi người nằm trù úm mình khiến đánh đâu bại đấy lắm!
  8. lyhl

    lyhl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2007
    Bài viết:
    3.388
    Đã được thích:
    1
    ---------
    Ozes ... tôi cufng la? dân đất ca?ng, khi na?o bạn va?o cứ báo trước cho một chút đê? không thất lêf với ngươ?i bạn xa. Vậy la? Vit co?n duyên co?n nợ với ma?nh đất va? con ngươ?i Sa?i Tha?nh na?y rô?i ! có duyên thi? cứ đến, co?n nợ thi? cứ tra?, chă?ng ai tru? úm ai. Một đóa hoa vô thươ?ng ngươ?i hái được chắc cufng la? ngươ?i bất thươ?ng, đư?ng trách, đư?ng vội trách ...
  9. vithuymylove

    vithuymylove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2007
    Bài viết:
    1.170
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn bác Lyhl!
    _______
    Vậy là em đã đi, em đi, để lại nơi tôi một khoảng hụt hẫng khá lớn. Mỗi bản nhạc tôi chơi, mỗi bản nhạc tôi nghe đều khiến tôi nhớ đến em. Em thật ác, chọn một phương cách ra đi mà với sự ra đi ấy, em đã lấy đi quá nhiều và cũng đã để lại quá nhiều! Mình tôi chật vật, cồn cào với nỗi cô đơn, sự thương nhớ, chẳng gì ràng buộc, chẳng gì níu giữ, nhưng cũng chẳng thể muốn nổi một sự khởi đầu mới khác, tự thấy dửng dưng, không thể thích thú thực sự được. Trời ơi, tôi thấm thía rồi, sự độc ác dịu dàng, sự ích kỉ của phụ nữ là đây đây! Tâm can như có một bầy mọt vừa nô nghịch, vừa gặm nhấm, chúng đang thong thả thưởng thức bữa tiệc vui mà chủ nhân chúng để lại cho trước khi vĩnh viễn rời đi! Tôi làm được gì chứ! Chống lại không nổi, bất lực, miệng thì cười nụ đấy, mặt thì thản nhiên đấy, mà tâm can thì chẳng vui đứng lên nổi. Em lợi hại lắm lắm! Thời gian, lại là nó sẽ dần khiến mọi sự thể nguôi ngoai, ừ, "chuột nhắt xinh xắn", em chẳng thắng nổi thời gian đâu, yên tâm mà đi đi nhé! Nhưng hôm nay, anh vẫn cố chịu đựng một ngày thật dài, thật cô độc, và nhiều lắm những nhớ nhung, cái má lúm đồng tiền, cái trán dô, cái mũi tẹt, cái lườm nguýt dỗi hờn...sao mà xa xôi, đáng yêu đến vậy!
  10. apollo3785

    apollo3785 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2007
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    <table cellspacing="2" cellpadding="6" border="0">
    <tbody>
    <tr>
    <td></td>
    <td><strong>
    <font face="Verdana, Arial, Helvetica, sans-serif" size="1">
    <a target="_blank" href="http://nhacvietplus.com.vn/vn/phainghe/21882/index.aspx">
    <font size="4">Laments</font></a><br>Sáng tác:
    <a target="_blank" href="http://nhacvietplus.com.vn/vn/phainghe/21882/index.aspx">
    <font>đang cập nhật</font></a> - Thể hiện:
    <a target="_blank" href="http://nhacvietplus.com.vn/vn/phainghe/21882/index.aspx">
    <font>đang cập nhật</font></a></font></strong>
    </td>
    </tr>
    </tbody>
    </table><br>
    Mở đầu là đoạn Intro, cũng là những tiếng mưa rơi như tôi đã nghe trong Forever Autumn của Lake of tears. Nhưng trong Otherwhere của Lake of tears, sau những cơn mưa buồn bã ta cảm nhận được sự sống đang hồi sinh. Cây cối đang xanh tươi trở lại, tiếng trẻ em vui đùa... Cuộc sống như bắt đầu sau cơn mưa đó.
    Nhưng Laments chỉ mang lại cho người nghe cảm giác lạnh giá cô đơn, cô đơn đến lạnh người, đến cùng cực trong cơn mưa giữa những cách rừng già. Tiếng kêu ai oán, tiếng rú của bầy sói, tiếng than vãn của con người... Những nỗi buồn sâu thẳm đa chiều.

Chia sẻ trang này