1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu chuyện đọc rồi suy ngẫm

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hạ Long' bởi JQK_Halong, 03/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. fangto_mat

    fangto_mat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    2.716
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  2. fangto_mat

    fangto_mat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    2.716
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được fangto_mat sửa chữa / chuyển vào 10:03 ngày 09/09/2006
  3. fangto_mat

    fangto_mat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    2.716
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  4. fangto_mat

    fangto_mat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    2.716
    Đã được thích:
    0
    hay không mọi người
  5. Nguyenaoe

    Nguyenaoe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Ngọn nến thứ tư!
    Trong một căn phòng. Bầu không gian tĩnh lặng tới mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của những ngọn nến. Cây nến thứ nhất than vãn: "Ngọn lửa của ta là biểu tượng của sự thái bình, hòa thuận. Thế nhưng đời nay những cái đó thật chông vênh. Thế giới hiếm khi im tiếng gươm súng, người với người, thậm chí vợ chồng anh em trong một nhà cũng chẳng mấy khi không cãi cọ". Thế rồi ngọn nến leo lét, ngọn lửa mờ dần cho tới khi ánh sáng lụi tắt hoàn toàn.
    Ngọn nến thứ hai vừa lắc lư vừa kể lể: "Ta là Niềm tin. Thế nhưng trong thế giới này hình như ta trở nên kẻ thừa thải, một món xa xỉ. Biết bao kẻ sống chạy theo thời không cần tới niềm tin". Nói rồi ngọn nến từ từ tắt, tỏa ra một làn khói trắng luyến tiếc".
    "Ta là Tình yêu - ngọn nến thứ ba nói - Nhưng ta không còn đủ sức để tỏa sáng nữa. Người ta gạt ta ra một bên và không thèm hiểu giá trị của ta. Cứ nhìn thế giới mà xem, không thiếu kẻ quênluôn cả tình yêu đối với những người ruột thịt nhất của mình". Dứt lời phẫn nộ, ngọn lửa vụt tắt.
    Căn phòng trở nên tối tăm. Chỉ còn một ngọn nến nằm tận góc xa vẵn tiếp tục phát ra ánh sáng, nhấp nháy như ngôi sao độc nhất giữa bầu trời đêm âm u. Bất chợt một cô bé bước vào phòng. Thấy ba ngọn nến bị tắt, cô bé thốt lên: "Tại sao các bạn không cháy nữa? Cuộc sống này luôn cần các bạn. Hòa bình. Niềm tin. Tình yêu phải luôn tỏa sáng tới cùng kia mà!". Cây nến thứ tư nãy giờ vẫn lặng lẽ cháy trong góc phòng lên tiếng đáp lời cô gái: "Đừng lo. Tôi là Hy vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mỏng manh, chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hòa bình, Niềm tin và Tình yêu".
    Mắt cô bé sáng lên. Cô bé dùng cây nến thứ tư - Hy vọng - thắp sáng trở lại các cây nến khác.
    ST.
  6. vodkahn

    vodkahn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2006
    Bài viết:
    553
    Đã được thích:
    0
    Một vụ lừa đảo lớn trên diễn đàn trực tuyến TTVNOL
    Một thành viên có nick là Enrique81 tự nhận trên diễn đàn TTVNOL rằng mình có thể mua hộ hàng mỹ phẩm và laptop xách tay từ Mỹ về chỉ trong 1 tuần với % chênh lệch (tiền công) rất hời mà chất lượng hàng thì tuyệt vời...
    Thực tế, có nhiều dấu hiệu cho thấy Enrique đã đánh lừa các thành viên trong box này. Sau khi chiếm được gần 20 triệu tiền đặt cọc, Enrique81 đã gửi cho họ toàn quần áo "sida" cũ mèm và những bo mạch rỉ sét sản xuất từ năm... 1998!
    >> Lừa đảo trực tuyến: Không chỉ là chuyện xứ người!
    Hành trình "đi câu"...
    Những giấy tờ và hóa đơn chuyển tiền cho Enrique81của 9 thành viên trên diễn đàn TTVNOL
    Tự nhận mình là một cô gái có tên Phan Hải Ngọc, Enrique81 bắt đầu post bài từ ngày 12/5/2006 trên box "Thời Trang - Mỹ Phầm - Trang sức" (diễn đàn TTVNOL), với lời mời chào hấp dẫn: "Anh trai mình ở Mỹ nên có thể mua hàng từ các trang web có giao dịch bằng thẻ tín dụng rồi gửi về Việt Nam. Mình lấy % rất ít - đảm bảo rẻ hơn mua ở Việt Nam..."
    Với lý do "đang ở Singapore nên chỉ có thể liên lạc qua nick chat Yahoo, không thể liên lạc qua điện thoại", Enrique81 che dấu các thông tin cá nhân khác và đưa ra yêu cầu:"các bạn chọn sản phẩm rồi đặt trước 1/2 số tiền cho mình, khi nào nhận hàng thì thanh toán nốt..."
    Diễn đàn TTVNOL là một diễn đàn thành lập đã nhiều năm, với số lượng hàng trăm ngàn thành viên. Box "Thời Trang - Mỹ Phẩm..." lại là một box khá nổi trong diễn đàn này, nên những bài post của Enrique ngay lập tức được chú ý. "Box này thường xuyên có những thành viên hoạt động kinh doanh theo kiểu mua hộ hàng xách tay từ nước ngoài về ăn phần trăm. Từ trước đến nay mọi người đều rất tin tưởng lẫn nhau và mua bán sòng phẳng" - Yunha.. , một thành viên nói.
    Sau khi có nhiều người liên hệ đặt hàng, Enrique81 đã khôn khéo cho mỗi người một nick chat khác nhau để liên lạc, và mọi việc thỏa thuận đều diễn ra qua Yahoo Messenger. Sau năm ngày đăng tin trên diễn đàn, Enrique81 đã thu được tổng cộng hơn 18 triệu đồng từ 9 thành viên (5 trong TP.HCM, 4 ở Hà Nội), gửi tiền vào các tài khoản ngân hàng VietcomBank, Techcombank, Agribank... Và đến đây thì Enrique81 bắt đầu càng ngày càng ít xuất hiện rồi... biến mất trên diễn đàn này!
    "Khua môi múa mép"...
    Sự việc bắt đầu vỡ lở khi "Dbng.." - một thành viên có đặt hàng và đã gửi tiền ứng trước cho Enrique81 post bài viết đầu tiên than phiền về việc đã quá hạn một ngày mà vẫn chưa nhận được hàng như đã hứa. Sau đó đến lượt các thành viên khác kêu ca. Enrique81 lại xuất hiện và an ủi họ rằng "bạn trai của tôi đang bị bệnh nằm ở Singapore, và tôi thì phải ở đây chăm sóc anh ấy chờ người nhà sang nên chưa thể cầm hàng về cho các bạn ngay được..."
    "Lúc đó và ngay cả sau này, khi những dấu hiệu của vụ lừa đảo ngày càng rõ hơn, chúng tôi vẫn luôn mềm lòng trước những lời lẽ của Enrique81 và muốn cho người này thêm cơ hội. Nhưng đáp lại tất cả chỉ là những mánh khóe ma mãnh để tìm mọi cách hô biến khoản tiền của chúng tôi", "Dbng.." cho biết. "Dbng" là người đã đặt cọc số tiền nhiều hơn hết thảy những nạn nhân khác của Enrique81, cô đặt tới 12 triệu 9 trăm ngàn - "Đó không hẳn là tiền của tôi, tôi nhận mua giúp laptop và một số đồ mỹ phẩm cho vài người bạn nữa".
    Những ngày sau đó, nhiều người tiếp tục than phiền kêu ca khi Enrique81 vẫn bặt vô âm tín - tất nhiên là cùng với tiền đặt cọc và hàng của họ. Một vài thành viên bắt đầu ôm mối nghi ngờ lớn hơn và âm thầm điều tra.
    Đã hàng tháng trôi qua kể từ thời hạn Enrique81 hứa trả hàng, Enrique81 xuất hiện và thông báo qua YahooMessenger với những người đặt hàng: "Sẽ trả hàng vào ngày 1/6". Đúng ngày này, Enrique81 trở lại diễn đàn với một bài post "hiên ngang", trên đó là những tấm ảnh chụp hóa đơn chuyển hàng của bưu điện cho tất cả các thành viên đã đặt tiền.
    "Bạn mình đã gửi hàng cho các bạn, đây là hóa đơn nhé!", Enrique81 nói chắc nịch!
    Sau đó các thành viên khác cũng khẳng định tất cả mọi người đều nhận được hàng, có điều hàng bị gửi nhầm lung tung (người đặt quần bò thì nhận được áo phông và ngược lại...). Tuy nhiên, điều đó không quan trọng bằng việc tất cả đều là hàng chất lượng thấp và không có giá trị sử dụng. Vụ lừa đảo đã quá rõ ràng!
    Thay vì Laptop giá hàng ngàn USD và quần áo, mỹ phẩm hàng hiệu, những nạn nhân chỉ nhận được một bo mạch và quạt giải nhiệt rỉ sét + quần áo, mỹ phẩm cũ không có giá trị sử dụng.
    Trắng trợn lừa...
    Không lâu sau, Enrique81 trắng trợn thừa nhận "Tiền của tụi em chị đánh bạc thua hết rồi" (!) khi chat với một trong số các nạn nhân.
    Có lẽ kẻ lừa đảo này cho rằng, hắn hoàn toàn có đủ bằng chứng vô tội khi ra trước pháp luật vì có hóa đơn đã gửi hàng cho những thành viên đặt cọc tiền trước đó, hắn thậm chí còn có ý định đòi nốt 1/2 số tiền còn lại. Mặc cho số hàng mà hắn gửi về là một tấm bo mạch rỉ sét sản xuất từ năm 1998 cùng với một cái quạt giải nhiệt bám đầy bụi thay cho chiếc laptop IBM trị giá cả ngàn USD, hay mấy chiếc quần bò, áo phông "sida" cũ mèm thay cho lô quần áo hàng hiệu từ Mỹ...
    Sau khi rõ chuyện này, các thành viên từng mất tiền cho Enrique81 đã họp nhau lại, và bàn bạc kế hoạch đưa vụ việc ra trước pháp luật. Tuy nhiên, việc kiện tụng không đơn giản chút nào. Thành viên "Dbng..", tên thật là V.H. (trú tại Thanh Xuân - Hà Nội) cho biết: "Với nhiều cách giải thích khác nhau, mà chủ yếu là vì môi trường phạm tội của Enrique81 thông qua diễn đàn, qua mạng Internet nên cơ quan điều tra rất khó xác minh các vấn đề liên quan".
    Được biết, đến thời điểm hiện tại, đã có một cơ quan chức năng nhận lời tìm hiểu sâu vụ này, tuy nhiên các thành viên diễn đàn kia vẫn lo ngại, liệu có thể lấy lại được số tiền đã đặt cọc, khi mà họ đã ký tên vào hóa đơn bưu điện nhận lô hàng dỏm của Enrique?
    Rất nhiều các thành viên khác trên diễn đàn cho biết đã may mắn không bị Enrique81 lừa vì kịp thời đọc được những thông tin về vụ việc khá sớm. Số người khác thì gặp may chỉ vì "chưa kịp gửi tiền dù đã đặt hàng." Nhiều người trong số họ đang rỉ tai nhau: "Từ giờ rút kinh nghiệm, chỉ đặt hàng với những người có địa chỉ đàng hoàng và gặp mặt trực tiếp".
    Vụ việc này càng là một minh chứng rõ nét, cho thấy lừa đảo trực tuyến không còn là chỉ là chuyện trên các website và báo điện tử nước ngoài nữa. Nếu người sử dụng Việt Nam không có ý thức và cả tin, họ có thể bị kẻ xấu lừa phỉnh để trục lợi ở bất cứ hoàn cảnh nào và bất cứ đâu trên mạng Internet.
    Ý thức kém của người dùng là nguyên nhân chính! Song một điều khác cũng được nhắc đến, đó là "Khung hình phạt cho các loại tội phạm mới liên quan đến công nghệ cao như mạng Internet, mạng viễn thông... ở Việt Nam hiện nay còn rất thấp. Hầu như chỉ có thể quy về xử phạt hành chính, nên mức độ răn đe là rất thấp". Ông Trần Văn Hòa - trưởng phòng chống tội phạm công nghệ cao C15 có lần từng khẳng định.
    Theo ông Hòa, thời gian tới, Bộ công an sẽ kết hợp với các cơ quan chức năng để bổ sung và hoàn thiện các điều luật này - "Tuy nhiên, vấn đề cốt lõi, như đã nói rất nhiều lần, vẫn là ý thức cảnh giác và sự hiểu biết của người dùng!" - Ông Hòa khẳng định.
    Theo 911.
  7. ChenWenQiang

    ChenWenQiang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2005
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    Tất cả là cuộc sống.​
    - Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.
    - Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.
    - Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời.
    - Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.
    - Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận.
    - Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra : vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên.
    - Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm.
    - Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu.
    - Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau.
    - Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ; họ tin vào lời hứa; họ có những lời ước hẹn; họ đã trưởng thành từ nỗi đau; họ nhận ra sai lầm; họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu.
    Tất cả là cuộc sống.

  8. Nguyenaoe

    Nguyenaoe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    10 điều lãng phí nhất trong cuộc đời bạn
    Trong hành trình tạo dựng một cuộc đời có ý nghĩa, nếu bạn lỡ coi thường một trong 10 điều thiết yếu dưới đây, coi như bạn đã tự đánh mất một phần nhựa sống của chính mình.
    Sức khoẻ: Lúc còn trẻ, người ta thường ỷ lại vào sức sống tràn trề đang có. Họ làm việc như điên, vui chơi thâu đêm, ăn uống không điều độ.... Cứ như thế, cơ thể mệt mỏi và lão hoá nhanh. Khi về già, cố níu kéo sức khoẻ thì đã muộn.
    Thời gian: Mỗi thời khắc "vàng ngọc" qua đi là không bao giờ lấy lại được. Vậy mà không hiếm kẻ nếm 8 giờ làm việc qua cửa sổ. Mỗi ngày, hãy nhìn lại xem mình đã làm được điều gì. Nếu câu trả lời là "không"!, hãy xem lại quỹ thời gian của bạn nhé!
    Tiền bạc: Nhiều người hễ có tiền là mua sắm, tiêu xài hoang phí trong phút chốc. Đến khi cần một số tiền nhỏ, họ cũng phải đi vay mượn. Những ai không biết tiết kiệm tiền bạc, sẽ không bao giờ sở hữu được một gia tài lớn.
    Tuổi trẻ: Là quãng thời gian mà con người có nhiều sức khoẻ và trí tuệ để làm những điều lớn lao. Vậy mà có người đã quên mất điều này. "Trẻ ăn chơi, già hối hận" là lời khuyên dành cho những ai phí hoài tuổi thanh xuân cho những trò vô bổ.
    Không đọc sách: Sách truyền bá văn minh. Không có sách, lịch sử im lặng, văn chương câm điếc, khoa học tê liệt, tư tưởng và suy xét ứ đọng. Từ sách, bạn có thể khám phá biết bao điều kỳ thú trên khắp thế giới. Thật phí "nửa cuộc đời" cho nhưng ai chưa bao giờ biết đọc sách là gì!
    Cơ hội: Cơ hội là điều không dễ dàng đến với chúng ta trong đời. Một cơ may có thể biến bạn thành giám đốc thành đạt hay một tỷ phú lắm tiền. Nếu thờ ơ để vận may vụt khỏi tầm tay, bạn khó có thể tiến về phía trước.
    Nhan sắc: Là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ. Có nhan sắc, bạn sẽ tự tin và chiếm được nhiều ưu thế hơn so với người khác. Tuy nhiên, "tuổi thọ" của nhan sắc có hạn. Thật hoang phí khi để sắc đẹp xuống dốc. Hãy chăm sóc mình ngay từ bây giờ.
    Sống độc thân: Phụ nữ ngày nay theo trào lưu "chủ nghĩa độc thân". Thực tế là khi sống một mình, bạn rất cô đơn và dễ cảm thấy thiếu vắng vòng tay yêu thương của chồng con. Bận bịu gia đình chính là một niềm vui. Sống độc thân, bạn đã lãng phí tình cảm đẹp đẽ ấy.
    Không đi du lịch: Một vĩ nhân đã từng nói: "Khi đi du lịch về, con người ta lớn thêm và chắc chắn một điều là trái đất phải nhỏ lại". Vì thế, nếu cho rằng đi du lịch chỉ làm hoang phí thời gian và tiền bạc, bạn hãy nghĩ lại nhé!
    Không học tập: Một người luôn biết trau dồi kiến thức sẽ dễ thành công hơn người chỉ biết tự mãn với những gì mình biết. Nếu không học hành, bạn đang lãng phí bộ óc đấy!
    (Nguồn : chungta.com)
    Xin các bạn hãy cho ý kiến của mình nhé!
    Mình thì đọc xong thấy hổ thẹn quá vì cái nào mình cũng có lãng phí
  9. Nguyenaoe

    Nguyenaoe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Tôi thích được ngây thơ

    Bây giờ có ai nói tôi ra đời là để dành cho trẻ con ăn trong dịp trung thu, như vậy là nói oan cho tôi. Bởi vì tôi bây giờ rất cao giá. Bét nhất cũng là vài chục ngàn một hộp, trẻ con có đủ tiền để mua ăn không?
    Tôi càng ngày càng cao giá. Trung thu năm nay, rất nhiều ?ođồng nghiệp? của tôi giá cả năm trăm ngàn đồng một hộp, thậm chí có cả giá gần một triệu đồng một hộp. Mọi người hỏi trong bụng chúng tôi có vàng hay sao mà đắt vậy? Chẳng có vàng gì cả. Chỉ toàn là bột và thịt. Thế mà giá vẫn cao.
    Tưởng rằng đắt vậy sẽ không ai mua tôi? Bé cái lầm rồi nhé. Vẫn có người mua, bởi vì tôi không có vàng, nhưng tôi có thể sinh ra vàng. Người ta mua tôi với hi vọng sinh ra vàng (vàng thật và cả cơ hội vàng), nhưng họ không dám nói toạc ra đâu, mà ?oEm gửi anh chút quà cho các cháu nhân trung thu?. Chẳng có cháu nào cả, chỉ có cháu? cụ thôi.
    Bởi vậy, tôi buồn lắm.
    Tôi chỉ thích mình thật rẻ tiền để trẻ em nghèo cũng có thể mua được. Mong được các em chia nhau cùng nhau ăn ngon lành dưới trăng sáng. Như vậy thích hơn nhiều so với việc tôi bị mang đến nhà sếp hoặc được ăn trong tâm trạng chẳng ngon gì, hoặc chỉ được ăn một tí rồi bị vứt lăn lóc, hoặc bị vợ sếp mang ra quán bán lại?
    Theo Tuổi trẻ
  10. Marry_21_02

    Marry_21_02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Dù thầy không phải là cha[/size=4
    ---------------***----------​
    Hồi đó tôi chỉ là cậu bé 6 tuổi sống cùng cha mẹ ở Los Angeles. Cha tôi là thầy giáo, ông dạy môn văn tại một trường trung học.
    Một buổi chiều cha trở về, mặt đầy phiền muộn. Ngồi vào bàn ăn ông chẳng nói lấy một câu, mẹ lựa lời hỏi: "Ở trường xảy ra chuyện à?". Trầm ngâm một lúc, ông khẽ trả lời: "Cậu David ở lớp anh bị bắt vì mang cocain vào trường... Trước kia nó là một đứa ngoan, tại sao nay lại đổ đốn như vậy...".
    Ghen tị vì bị người khác chia sẻ tình cảm nên tôi đã thốt ra một câu mà bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn hổ thẹn: "Anh ấy đâu phải là con của bố mà bố rầu rĩ thế?". Ông quay sang nhìn tôi, ánh mắt thật nghiêm khắc: "Con không được nói như vậy... Bố thấy bất lực vì không làm tốt vai trò của mình, những điều tốt lành từ chữ nghĩa văn chương bố truyền thụ cho học sinh đã không có tác dụng...".
    Rồi giọng ông trầm xuống như tự nói với bản thân: "David không còn mẹ, bố nó làm việc ở nước ngoài nên thỉnh thoảng mới ghé thăm con, nó thiếu tình thương... Năm nay là năm học cuối, không ai bảo lãnh, nó nguy mất...". Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy ông đã đi rồi. Mẹ bảo: "Bố đến đồn cảnh sát".
    Năm năm sau cha bị tai nạn giao thông, ông ra đi không một lời trăn trối. Trong đám tang của ông có một người thanh niên lạ mặc bộ vest đen lịch sự. Anh nói lời chia buồn và tự giới thiệu với mẹ: "Em là David, học trò cũ của thầy George, em vừa từ New York bay về". Tôi còn được biết David tốt nghiệp MIT hạng ưu và được tuyển dụng vào một công ty viễn thông lớn.
    Năm 16 tuổi tôi học nội trú xa nhà. Mẹ đã đi bước nữa, dù bà rất thương yêu và chu tất cho tôi nhưng giữa tôi và mẹ vẫn có một khoảng cách. Ở trường cô giáo dạy toán Annie là người tôi yêu mến nhất, đằng sau những dãy số khô khan được cô viết bằng phấn trắng trên bảng là một tấm lòng rộng mở, cô dành cho tôi nhiều tình cảm tốt đẹp.
    Tuổi sắp trưởng thành đôi khi thật ngông dại. Vì a dua và muốn chứng tỏ bản thân nên tôi tập tành hút hít. Một lần cùng hai đứa bạn trốn khỏi trường và chui vào một khách sạn rẻ tiền, chúng tôi bị cảnh sát bắt giữ khi đang phê thuốc.
    Ngay tối hôm ấy các bạn được cha mẹ bảo lãnh. Tôi không muốn gọi điện cho mẹ, bà còn có một gia đình để lo. Chợt nghĩ đến chuyện của David ngày trước, lòng xốn xang khó tả, tôi ước bố vẫn sống ở trên đời. Ngày mai khi ánh bình minh tỏa sáng, ai sẽ đến đón tôi trở về? Nước mắt giàn giụa khi tôi nghĩ người ấy sẽ là cô Annie...

Chia sẻ trang này