1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu chuyện... nghe... chợt lạnh gáy!

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi chits, 10/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chits

    chits Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    1.038
    Đã được thích:
    0
    Những câu chuyện... nghe... chợt lạnh gáy!

    Cái gật đầu​

    Tôi không biết gì về chị, ngoài việc chị là vợ một người bạn ở xa và bằng tuổi tôi. Người ta đưa chị về quê sau một ca mổ tim kéo dài 7 tiếng và chị đã không đủ sức chiến thắng bệnh tật. Bây giờ chị nằm đó, nhỏ bé và im lìm như đang ngủ say...


    Căn nhà hai vợ chồng bạn tôi thật nhỏ trong một con hẻm mà có những đồng nghiệp đã đến nhiều lần vẫn cứ đi lạc đường. Bạn tôi bảo mua nhà nhỏ vì không muốn vay mượn, nợ nần.

    Người thân ở xa, chị mất mà chẳng có mấy ai về kịp để ở bên cạnh chị lần cuối. Bà hàng xóm bảo: Mấy hôm trước chị ấy chào tôi đi Sài Gòn mổ tim, không ngờ lại trở về thế này...

    Anh bạn tôi già xọm đi sau những ngày túc trực bên giường bệnh. Nhà có đồng nào đã dồn vào việc chữa bệnh cho chị. Bạn tôi vẫn không nản lòng, chạy khắp nơi vay mượn.

    Thấy thế, vợ anh đã lắc đầu bảo thôi đừng đi vay nữa. Nhưng người ta bảo bệnh chị nặng lắm, nếu không mổ thì chị phải nằm viện và có thể chỉ có thể sống hai năm nữa là cùng, có nghĩa là người nhà phải đi nuôi bệnh tới hai năm ròng rã. Còn nếu mổ thì... le lói một tia hy vọng.

    Người ta chờ một quyết định của gia đình, của chị...

    Một người sống trên đời biết bao lần gật đầu và lắc đầu. Lắc đầu để từ chối những việc không nên và gật đầu để chấp nhận những điều cần làm, dù điều ấy có thể làm thua thiệt cho chính mình, nhưng bớt cho người khác một gánh nặng. Và chị đã gật đầu, lần gật đầu cuối cùng của chị...

    Huỳnh Dũng Nhân
    Báo Lao Động
  2. chits

    chits Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    1.038
    Đã được thích:
    0
    Thảm cảnh của những cô gái Việt Nam lấy chồng Đài Loan​
    [​IMG]
    Đoàn Nhật Linh trong ngày bị ném ra đường
    Bị trói, dán miệng, khiêng bán cho tú bà

    Ngày 23/6 mới đây, cảnh sát Đài Loan bắt được vụ một phụ nữ Việt Nam bị chồng lấy băng keo trói, dán miệng và đem khiêng bán cho một động mại dâm với giá 60.000 đài tệ, tương đương 30 triệu đồng Việt Nam.

    Khi 2 thanh niên Đài Loan tên Hà Kiến Huân (31 tuổi) và Tiêu Chí Hào (25 tuổi) đang lái xe qua vùng Ba-chang-si, thuộc tỉnh Chiayi thì bị cảnh sát tình nghi và chặn lại xét hỏi. Qua kiểm tra, gã lái xe tên Tiêu Chí Hào bị phát hiện là đã có tiền án về tội trộm cắp và gã đi cùng cũng có tiền án vì dính líu đến buôn bán á phiện. Lục soát dưới hàng ghế trước, cảnh sát tìm thấy một khẩu súng và 3 viên đạn. Điều đáng nói là cảnh sát còn tìm được ở ghế sau... một cô gái Việt Nam tên Vũ Thanh Thảo, 21 tuổi, hai chân bị trói chặt bằng dây, hai tay bị quấn băng keo trói quặt ra sau và miệng cũng bị dán kín băng keo.

    Theo Đại diện Văn phòng Kinh tế và Văn hóa Đài Bắc ở TP.HCM, ông Ngô Kiến Quốc: "Hiện nay có khoảng 77.000 cô dâu Việt Nam tại Đài Loan. Dự tính trong khoảng hai năm nữa con số cô dâu Việt Nam tại Đài Loan sẽ lên tới khoảng 100.000 người. Theo thống kê, tỷ lệ những cô dâu Việt Nam tại Đài Loan bị ngược đãi, hành hạ chiếm khoảng từ 6 - 10%. Nếu kể luôn cả những trường hợp khác chưa biết đến nữa thì tỷ lệ này sẽ còn cao hơn... ".

    Theo lời khai của Thảo, cô nhập cảnh theo diện lấy chồng Đài Loan đã hơn 1 năm, nhưng chồng tên gì cô cũng chẳng biết. Cô chỉ nhớ người ta gọi chồng mình là A Minh. Cách đây một tháng, cô gặp hai thanh niên này ở Đào Viên. Lúc đó, hai thanh niên này hứa hẹn sẽ dẫn cô đi Chiayi và giúp cô kiếm việc làm. Khoảng 5h chiều ngày 22/6, họ chở cô về miền Nam Đài Loan và nghỉ qua đêm ở một nhà trọ thuộc Gia Nghĩa.

    Chiều 23/6, trước khi chở cô rời khỏi nhà trọ, họ đã trói gô tay chân cô và dùng băng keo dán miệng cô lại. Sau đó, cô thấy có 2 thanh niên khác bàn chuyện với Hà Kiến Huân và Tiêu Chí Hào. Một lúc sau, hai người kia lắc đầu rồi bỏ đi. Cô không hiểu họ bàn chuyện gì với nhau, nhưng cô nghi rằng họ có ý bàn chuyện đem bán cô.

    Theo lời khai của Tiêu Chí Hào, lúc đầu họ rủ nhau đi về Gia Nghĩa nghỉ mát. Nhưng vì cô này quá "ồn ào", lại còn mắc nợ họ một số tiền chưa trả nên khi thấy những bảng quảng cáo về những dịch vụ mại dâm, họ mới có ý bán cô cho những ổ mại dâm đó với giá 60.000 đài tệ. Theo giao kèo, họ sẽ giao người và lấy tiền tại vùng Shuey-Shang. Nhưng rồi người mua chê cô... không đẹp và sợ rằng cô sẽ "cứng đầu" phản kháng nên cuộc mua bán bất thành. Tuy nhiên, gã thanh niên đi cùng là Hà Kiến Huân lại chối bay chối biến.

    Cảnh sát đang tiếp tục điều tra vì tình nghi đằng sau hai thanh niên này còn có đồng bọn và những người chủ chốt khác, chuyên tổ chức buôn bán người cho những ổ mại dâm. Dĩ nhiên, không loại trừ trường hợp các cô gái bị chính chồng mình mang đi bán.

    Điều này không có gì ngạc nhiên, khi chỉ cần bấm remote, ti vi truyền hình Đài Bắc có hẳn một chương trình quảng cáo cô dâu Việt Nam, như một dạng rao bán hàng hóa của các công ty môi giới. Hiện hai tội phạm đang bị giam giữ để chờ điều tra và xét xử.

    Trong khi tại các tỉnh miền Nam Việt Nam, hàng ngàn cô gái Việt Nam đang hăm hở tìm đến các công ty môi giới lấy chồng Đài Loan để xuất ngoại thì tại Đài Loan, hàng chục ngàn cô gái làm dâu xứ người đang bị hành hạ, ngược đãi ngày đêm. Nhưng vì tiếng khóc của những cô dâu Việt Nam thường bị bịt kín trong bốn bức tường nên những bà mẹ ở Việt Nam gả bán con mình không thể nào hình dung ra được cảnh đứa con mà mình cưng như trứng hứng như hoa để đổi lấy vài chục triệu đã bị đối xử không thua gì súc vật.

    Vụ án Đoàn Nhật Linh

    Theo bản tin của nhật báo Quả táo (Đài Loan) và tờ Newpaper (Singapore), hiện ở Đài Loan đang xảy ra một vụ án gây phẫn nộ đã được báo chí nước ngoài tường thuật cặn kẽ. Nạn nhân bị hành hạ, đọa đày còn khổ hơn 12 kiểu khổ hình tra tấn dã man thời các bạo chúa ngày xưa là một cô dâu Việt Nam tên Đoàn Nhật Linh, 20 tuổi.

    18 tuổi, cô gái xinh đẹp có đôi mắt to tròn và nụ cười lúng liếng hân hoan lấy chồng Đài Loan tên Liu Cheng-Chi (Lưu Chánh Kỳ), 39 tuổi. Trong ngày cưới, cô dâu cười rạng rỡ, gia đình Linh đều "nở mày nở mặt" với bà con xóm giềng vì chú rể không chỉ có tiền mà mặt mũi cũng bảnh bao, tử tế.

    Tháng 4/2002, Linh theo chồng sang Đài Loan và bắt đầu một cuộc đời tủi nhục. Thực tế, chồng Linh - ông Lưu Chánh Kỳ vẫn sống chung với vợ cũ là Lin Lee Zhu (Lâm Lệ Như), 34 tuổi. Dù đã có với nhau một đứa con gái, nhưng vì bà Lâm Lệ Như hay bị sẩy thai, không sinh được con trai nối dõi nên vợ chồng họ bàn nhau ly hôn giả, để Lưu Chánh Kỳ sang Việt Nam tìm vợ để sinh con trai và để có người giúp việc không công.

    Từ khi bảo lãnh Linh sang Đài Loan, Lưu Chánh Kỳ bắt đầu một cuộc sống trác táng, hằng đêm Lưu cùng lúc ngủ chung một giường với cả hai vợ, một vợ giả ly dị và một vợ vừa mới cưới. Ban ngày, Linh phải làm tất cả mọi việc trong nhà để phục vụ cả nhà như một ôsin. Đêm, Linh thường xuyên bị cả vợ chồng Lưu cưỡng bức phải "chơi trò dâm loạn 3 người trên một giường". Thế vẫn chưa đủ. Ba tháng sau đó, vợ chồng Kỳ - Lưu mới bắt đầu giở trò hành hạ Linh dã man bằng nhục hình.

    Trong khi mẹ Linh ở Việt Nam lo lắng vì bặt tin con, nhiều lần bà đến văn phòng chi nhánh của công ty môi giới lo việc giới thiệu hôn nhân ở TP.HCM để nhờ công ty tìm cách liên lạc với con, thì tất cả giấy tờ của Linh từ hộ chiếu đến thẻ cư trú đều bị Lưu Chánh Kỳ cất giữ và cấm cô không được liên lạc với bất cứ một ai và giam Linh vào một căn hộ biệt lập trên tầng 4 của ngôi nhà trên đường Thủy Cảnh, thành phố Đài Trung. Mỗi ngày cô chỉ được ăn 1 bữa và chỉ được đi vệ sinh 1 lần trong ngày.

    Vì ăn chơi trác táng, Chánh Kỳ được bác sĩ chẩn đoán là nhiễm trùng đường tiểu. Nghi ngờ Linh từng làm tiếp viên quán rượu nên đã lây bệnh cho mình, Kỳ và vợ thẳng tay dùng những hình thức tra tấn "tù" dã man để cưỡng bức Linh phải ký vào giấy xác nhận mình đã từng làm gái mại dâm, thường xuyên ăn nằm với khách ở khách sạn, bị nhiễm trùng đường tiểu nên đã truyền bệnh cho ông ta.

    Linh thường xuyên bị hai người trói lại, bà Lâm giữ chặt lấy người cô để chồng mình dùng kim đâm vào 10 đầu ngón tay của Linh, rồi nhúng những ngón tay rỉ máu của cô vào nước muối. Chưa đã, hắn còn dùng gậy đánh đập Linh dã man, dùng dao chém vào lưng cô, rạch những vết thương ngang dọc trên lưng cô. Thậm chí, họ còn bắt cô nhắm mắt lại rồi lấy ná thun bắn thun vào mắt cô.

    Suốt 7 tháng liên tục bị hành hạ, từ một cô gái thanh xuân tràn đầy sức sống cô gầy guộc còn da bọc xương, từ 48 kg cô còn 20 kg.

    Tháng 2/2003, Linh không còn đi đứng nổi khi trên người đầy những vết thương tứa máu. Vợ chồng Lưu Chánh Kỳ sợ Linh chết. Cả hai khiêng cô lên xe, chở đến một bãi vắng của Nhà máy Phát điện ở ngoại ô Đài Trung rồi vứt cô xuống. Sức tàn, lực kiệt, nhưng bản năng sinh tồn và những uất ức dồn nén khiến Linh cố lê lết đến một quán ăn gần đó để xin ăn. Cảnh sát nhận được tin báo đã đưa cô vào bệnh viện cấp cứu. Sau hơn 1 năm điều trị và được chăm sóc đặc biệt, Đoàn Nhật Linh đã bình phục.

    Trước cơ quan điều tra, vợ chồng Lưu Chánh Kỳ đã phủ nhận hoàn toàn hành vi phạm tội ngược đãi của mình. Thậm chí, Lưu Chánh Kỳ còn giả bị tâm thần để "thoát tội". Sau khi cơ quan điều tra giám định cả vợ lẫn chồng đều không hề bị tâm thần, ngày 9/6 vừa qua, Công tố viện Đài Trung đã quyết định khởi tố Lưu Chánh Kỳ và Lâm Lệ Như về tội "ngược đãi người khác như nô lệ" với mức án đề nghị là 7 năm tù.

    Vẫn chưa hết, theo ông Peter Chen, cảnh sát viên đặc trách về ngoại vụ tại thành phố Đài Trung, trong những ngày tới tình hình sẽ còn trở nên tồi tệ hơn cho những nàng dâu ngoại quốc tại thành phố này. Theo những tài liệu từ văn phòng của ông cho thấy 1/10 trong số 384 nàng dâu từ Việt Nam đang là nạn nhân của những vụ bạo hành trong gia đình, bị chồng đánh đập hay bóc lột tàn nhẫn. Đa số đã lập gia đình với những nông dân nghèo hay những công nhân lao động không có giáo dục hoặc ở dưới mức tiểu học, một số khác phải lập gia đình với những người khuyết tật...

    Theo Thanh Niên
  3. Linus

    Linus Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    805
    Đã được thích:
    0
    Hớ hớ hớ,... Thế mà có mấy ngươì mình quen biết vẫn muốn đi lấy chồng Đài Loan. Và với thống kê theo kiểu từ 6-10% bị ngược đãi thì các bạn nữ nước ta vẫn hi vọng họ là một trong số 90-94% còn lại. Hehehe, mà cũng không hiểu sao chứ lấy một người mà mình không yêu thì thế nào nhỉ? Ôi phụ nữ, đôi khi họ làm được nhiều hơn những gì cánh đàn ông chúng ta tưởng. Em yêu đừng bao giờ trả thù anh bằng cách lấy chồng Đài Loan nhé cưng.
    Được Linus sửa chữa / chuyển vào 15:16 ngày 12/07/2004
  4. chits

    chits Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    1.038
    Đã được thích:
    0
    "Vì nó là bạn cháu!"
    Tôi nghe câu chuyện này ở Việt Nam và người ta bảo đó là sự thật. Tôi không biết điều đó có thật hay không; nhưng tôi biết những điều kỳ lạ hơn thế đã xảy ra ở đất nước này. (John Mansur)
     Cho dù đã được định trước, những khối bê tông vẫn rơi xuống trại trẻ mồ côi trong một làng nhỏ. Một, hai đứa trẻ bị chết ngay lập tức. Rất nhiều em khác bị thương, trong đó có một bé gái khoảng tám tuổi.

    Dân làng yêu cầu thị trấn lân cận liên lạc với lực lượng quân đội Mỹ để giúp đỡ về mặt y tế. Cuối cùng, một bác sĩ và một y tá mang dụng cụ đến. Họ nói rằng bé gái bị thương rất nặng, nếu không được xử lý kịp thời nó sẽ chết vì bị sốc và mất máu.

    Phải truyền máu ngay. Nhưng cuộc thử máu nhanh cho thấy không có ai trong hai người Mỹ có nhóm máu đó, nhưng phần lớn những đứa trẻ mồ côi bị thương lại có.

    Người bác sĩ nói vài tiếng Việt lơ lớ, còn cô y tá thì nói ít tiếng Pháp lõm bõm. Họ kết hợp với nhau và dùng điệu bộ, cử chỉ cố giải thích cho bọn trẻ đang sợ hãi rằng nếu họ không kịp thời truyền máu cho bé gái thì chắc chắn nó sẽ chết. Vì vậy, họ hỏi có em nào tình nguyện cho máu không.

    Đáp lại lời yêu cầu là sự yên lặng cùng với những đôi mắt mở to. Một vài giây trôi qua, một cánh tay chậm chạp, run rẩy giơ lên, hạ xuống, rồi lại giơ lên.

    - ?oỒ, cảm ơn. Cháu tên gì?? - cô y tá nói bằng tiếng Pháp.

    - ?oHân ạ? - cậu bé trả lời.

    Họ nhanh chóng đặt Hân lên cáng, xoa cồn lên cánh tay và cho kim vào tĩnh mạch. Hân nằm im không nói lời nào.

    Một lát sau, cậu bé nấc lên, song nó nhanh chóng lấy cánh tay còn lại để che mặt.

    Người bác sĩ hỏi: ?oCó đau không Hân??. Hân lắc đầu nhưng chỉ vài giây sau lại có tiếng nấc khác. Một lần nữa, cậu bé cố chứng tỏ là mình không khóc. Bác sĩ hỏi kim có làm nó đau không, nhưng cậu bé lại lắc đầu.

    Bây giờ thì tiếng nấc cách quãng nhường chỗ cho tiếng khóc thầm, đều đều. Mắt nhắm nghiền lại, cậu bé đặt nguyên cả nắm tay vào miệng để ngăn không cho những tiếng nấc thoát ra.

    Các nhân viên y tế trở nên lo lắng. Rõ ràng là có điều gì không ổn rồi. Vừa lúc đó, một nữ y tá người Việt đến. Thấy rõ vẻ căng thẳng trên mặt cậu bé, chị nhanh chóng nói chuyện, nghe nó hỏi và trả lời bằng một giọng hết sức nhẹ nhàng.

    Sau một lúc, cậu bé ngừng khóc và nhìn chị y tá bằng ánh mắt tỏ vẻ hoài nghi. Chị y tá gật đầu. Vẻ mặt cậu ta nhanh chóng trở nên nhẹ nhõm.

    Chị y tá khẽ giải thích với những người Mỹ: ?oCậu bé cứ nghĩ là mình sắp chết. Nó hiểu nhầm. Nó nghĩ các vị muốn nó cho hết máu để cứu sống bé gái kia.?

    - ?oVậy tại sao nó lại tự nguyện cho máu?? - người y tá lục quân hỏi.

    Chị y tá người Việt phiên dịch câu hỏi lại cho cậu bé và nhận được câu trả lời rất đơn giản: ?oVì nó là bạn cháu?.
    Theo Thanh Niên

Chia sẻ trang này