1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu chuyện tặng bạn

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi maudotrenvangtrang, 07/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Donkihote_

    Donkihote_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Những lời khuyên thú vị

    Cuộc sống quả là có rất nhiều điều thú vị, phải không bạn? Và khi bạn thực hiện những điều sau đây, bạn sẽ nhận được nhiều niềm vui bất ngờ và thấy rằng c uộc sống này thật đáng yêu biết bao.
    Hãy cho mọi người nhiều hơn những gì họ mong đợi và làm điều đó một cách vui vẻ.
    Nên lấy một người mà bạn thích nói chuyện với người ấy. Vì khi bạn già đi thì kỹ năng trò chuyện của họ cũng quan trọng như bất kỳ điều gì khác.
    Khi bạn nói "Anh (em) yêu em (anh) ", hãy thật lòng.
    Khi bạn nói "Tôi rất lấy làm tiếc/xin lỗi", hãy nhìn vào mắt người đối diện.
    Nên tìm hiểu nhau ít nhất là 6 tháng trước khi kết hôn.
    Hãy yêu sâu sắc và nồng nàn. Có thể bạn sẽ bị tổn thương, nhưng đó chính là cách để sống trọn vẹn.
    Nói chậm thôi, nhưng hãy suy nghĩ thật nhanh.
    Khi người ta hỏi bạn một câu mà bạn không muốn trả lời, hãy mỉm cười và nói: "Tại sao anh/cô lại muốn biết?"
    Ðừng để một bất hòa nhỏ làm tổn thương tình bạn cao cả.
    Khi bạn nhấc máy điện thoại để trả lời, hãy mỉm cười. Người gọi sẽ nghe được nó qua giọng nói của bạn.
    Khi nhận ra lỗi lầm, hãy tiến hành khắc phục ngay.
    Khi bạn thất bại, cũng đừng để mất luôn bài học.
    Ðừng nên cười nhạo ước mơ của bất cứ ai. Những người không có ước mơ chẳng có gì nhiều đâu.
    Ðừng đánh giá người khác qua những người thân của họ.
    Nên nhớ: thành tựu và tình yêu vĩ đại thường liên quan đến các rủi ro khôn lường.
    Khi có bất hòa, hãy thẳng thắn tranh luận với nhau.
    Ðừng nói xấu sau lưng người khác.
    Nên nhớ 3 điều sau: tôn trọng bản thân mình; tôn trọng người khác và tự chịu trách nhiệm cho mọi hành vi của mình.

    --------------
    Tôi lánh trần ai đi rất xaBâng khuâng sao lặn ánh trăng tàNgày mai hứa hẹn bừng hương cỏTôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa...
  2. Donkihote_

    Donkihote_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Ý nghĩa 5 ngón tay

    Ngón cái: Là ngón tay bạn dùng nhiều nhất và dường như nó ở gấn bạn nhất . Hãy dành những mong muốn tốt đẹp đầu tiên cho những người thân thương, gần gũi nhất với bạn.
    Ngón trỏ: Hãy mong ước những điều tốt lành cho những người chỉ dạy , hướng dẫn cho bạn . Đó là thầy cô , bạn bè hay bất kỳ ai đó cho bạn dù chỉ là một lời khuyên chân thành.
    Ngón giữa: Là ngón dài nhất . Hãy mong những điều tốt lành cho những người mà bạn thấy kính phục. Đó có thể là một nhà từ thiện, một nhà vô địch ... Họ xác lập những đỉnh cao để chúng ta biết là lúc nào cũng có thể cố gắng.
    Ngón đeo nhẫn: các thầy cô giáo dạy piano nói rằng : đây là ngón yếu nhất trong cả bàn tay. Nó nhắc chúng ta mong ước những điều tốt lành cho những người yếu đuối , kém may mắn.
    Ngón út: Đây là ngón tay nhỏ nhất . Nó nhắc bạn về sự khiêm tốn của bản thân bạn và nó nhắc nhở bạn ước mong điều tốt lành cho chính bạn.
    Riêng ngón út bàn tay trái: đó là ngón tay dành cho tình bạn , cho những người bạn xung quanh chúng ta.

    --------------
    Tôi lánh trần ai đi rất xaBâng khuâng sao lặn ánh trăng tàNgày mai hứa hẹn bừng hương cỏTôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa...
  3. Donkihote_

    Donkihote_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Ý nghĩa 5 ngón tay

    Ngón cái: Là ngón tay bạn dùng nhiều nhất và dường như nó ở gấn bạn nhất . Hãy dành những mong muốn tốt đẹp đầu tiên cho những người thân thương, gần gũi nhất với bạn.
    Ngón trỏ: Hãy mong ước những điều tốt lành cho những người chỉ dạy , hướng dẫn cho bạn . Đó là thầy cô , bạn bè hay bất kỳ ai đó cho bạn dù chỉ là một lời khuyên chân thành.
    Ngón giữa: Là ngón dài nhất . Hãy mong những điều tốt lành cho những người mà bạn thấy kính phục. Đó có thể là một nhà từ thiện, một nhà vô địch ... Họ xác lập những đỉnh cao để chúng ta biết là lúc nào cũng có thể cố gắng.
    Ngón đeo nhẫn: các thầy cô giáo dạy piano nói rằng : đây là ngón yếu nhất trong cả bàn tay. Nó nhắc chúng ta mong ước những điều tốt lành cho những người yếu đuối , kém may mắn.
    Ngón út: Đây là ngón tay nhỏ nhất . Nó nhắc bạn về sự khiêm tốn của bản thân bạn và nó nhắc nhở bạn ước mong điều tốt lành cho chính bạn.
    Riêng ngón út bàn tay trái: đó là ngón tay dành cho tình bạn , cho những người bạn xung quanh chúng ta.

    --------------
    Tôi lánh trần ai đi rất xaBâng khuâng sao lặn ánh trăng tàNgày mai hứa hẹn bừng hương cỏTôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa...
  4. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên về rất sớm, và tôi gọi điện thoại cho cậu ấy:
    Cậu đến đón mình được chứ?
    Được, đợi mình 5 phút (5p)
    Nhanh lên đấy nhé?
    3 giờ chiều tôi đợi mãi, ...5p..10p...15p... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
    Cậu làm gì mà lâu thế, sao không ăn, không ngủ rồi tắm luôn đi
    Mình xem một chương trình tivi
    Cái gì? Tivi? tôi leo lên xe cậu ta và không nói gì, suốt đoạn đường về nhà.
    Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, nhưng tôi có cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từ trái tim, chỉ là lời nói cho qua thôi.
    .... Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59, rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi và xin lỗi, tôi có cảm giác cậu ấy có chuyện gì đó nhưng không nói với tôi.
    Và tiếp tục, "mình xin lỗi" cho đến khi tôi không thể nghe thêm lời nào... tôi đập máy và hét vào điện thoại, đó là lời xin lỗi thứ 99. Từ đó tôi và cậu ấy không gặp nhau nữa, nhiều khi nghe thấy điện thoại nhưng tôi không thấy đầu dây bên kia trả lời, tôi biết là cậu ấy đã gọi nhưng tôi vẫn không thèm để ý đến.
    Đến một hôm khi không thể chịu thêm được tình trạng này, tôi đã đến trường cậu ấy, tôi ngó vào lớp nhưng không gặp cậu ấy, bạn cùng lớp nói là cậu ta đã vào bệnh viện. Tôi chạy nhanh nhất có thể để vào bệnh viện.
    Chuyện gì vậy? sao không gọi điện thoại cho mình, tôi vừa ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và òa khóc, tôi khóc lạc cả giọng.
    Cậu ấy lấy hết sức lực có thể và nói "mình xin lỗi" và cuối cùng cậu ấy nhắm mắt lại.
    Tôi la toáng lên "đừng có mà xin lỗi, cậu mở mắt ra đi..." Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy và kéo. "Tại sao cậu lại xin lỗi, tại sao cậu không giải thích??? đừng có xin lỗi... cậu mà không mở mắt là tôi sẽ không bao giờ tha lỗi cho cậu đâu... không bao giờ.
    Đó là lời xin lỗi thứ một trăm.
    Cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với căn bệnh ung thư máu... nhưng cậu ấy vẫn luôn sống trong trái tim của tôi... mãi mãi...
    Và một tháng sau mẹ cậu ấy đưa cho tôi 01 hộp đựng những tờ giấy, trong đó ghi lại tất cả những lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.
    "... lần thứ nhất.. mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà thì mình thấy chóng mặt quá, nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu, cậu tha lỗi cho mình nha!"
    " lần thứ 2.... "
    " lần thứ 3...." ......Lần thứ 100, là lời xin lỗi cậu ấy viết trước khi tôi đến bệnh viện.
    "Mình xin lỗi, mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng một ngày nào đó sẽ khác đi, mình xin lỗi...."
    Kèm theo đó là bức hình cậu ấy chụp trong xanh xao nhưng vẫn tươi cười.
    Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không có ở bên cạnh, TIMMY - MÌNH XIN LỖI!!!

    (ST)
  5. conhuighe9

    conhuighe9 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2002
    Bài viết:
    2.033
    Đã được thích:
    0
    Bài học từ Hươu cao cổ
    Khi sinh con, hươu mẹ không nằm mà lại đứng; và như vậy hươu con chào đời bằng một cú rơi hơn 3m xuống đất và nằm ngay đơ. Rồi hươu mẹ làm một việc kỳ lạ: đá hươu con cho đến khi nào chú ta chịu đứng dậy mới thôi. Khi hươu con mỏi chân và nằm, hươu mẹ lại thúc chú đứng lên. Ðến lúc hươu con đã thực sự đứng được, hươu mẹ lại đẩy chú ngã xuống để chú phải nỗ lực tự mình đứng dậy lần nữa.
    Ðiều này nghe có vẻ lạ với chúng ta, nhưng lại thực sự cần thiết cho hươu con bởi vì hươu con cần phải tự đứng được để có thể tồn tại với bầy đàn, nếu không hươu con sẽ trơ trọi với cuộc đời và trở thành miếng mồi ngon cho thú dữ.
    Chúng ta cũng thế, thật dễ nản chí khi mọi việc đều trở nên tồi tệ. Nhưng cho dù đang phải đối mặt với nhiều gian khổ thì ta vẫn phải giữ vững niềm tin. Hãy ghi nhớ rằng mỗi khi ta phải đối mặt với nghịch cảnh, trong ta luôn có một sức mạnh tiềm ẩn.
    Ðừng bao giờ để thất bại quật ngã mà hãy để nó trở thành thầy dạy của chúng ta. Ðây chính là bí quyết để thành công. Người ta không thua khi bị đánh bại mà chỉ thua khi đầu hàng. Thomas Edison đã nói: ?oTôi không bao giờ nản chí vì đối với tôi mỗi một nỗ lực không thành công là một bước tiến bộ?.
    (tình cờ thấy)
  6. vietsua

    vietsua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Lưới nhện
    Có những con nhện thích dệt lưới ở giữa cây cối, nhưng gặp khi gió mưa, lưới của nó sẽ bị phá hủy, buộc phải dệt lại. Có những con nhện thích giăng lưới dưới mái nhà, nhờ mái nhà che lấp, trừ phi có gió bão lớn, chiếc lưới đó không dễ bị phá hủy. Lại có những con nhện thích dệt lưới trong nhà, chúng chọn những góc mà con người không chú ý tới, dệt nên những chiếc lưới nho nhỏ, cho dù bên ngoài gió mưa bão bùng, thì chúng cũng chẳng lo sợ gì.
    Dệt lưới giữa cây cối thường có thể bắt được những côn trùng lớn, như chuồn chuồn, ve?; dệt lưới dưới mái nhà thường có thể bắt được những côn trùng vừa như ****, ruồi?; còn dệt lưới trong nhà thì chỉ có thể bắt được những con muỗi xúi quẩy mà thôi.
    Con người chúng ta cung vậy. Người nào dám mạo hiểm, tuy thường gặp những khó khăn, ngăn trở, bất lợi nghiêm trọng, nhưng thường có được những thu hoạch lớn lao; còn người mong cầu yên ổn, tuy sống bình an, nhưng cũng khó có thu hoạch lớn.
    Còn bạn, bạn thích chú nhện nào hơn ?

  7. vietsua

    vietsua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Cát
    Một câu chuyện kể rằng, có 2 người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi đi mãi, cho tới một thời điểm trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau xem đi hướng nào để thoát ra. Không kiềm chế được sự bức xúc và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh rất đau nhưng không nói gì, chỉ viết một dòng chữ lên trên cát: ?oHôm nay người bạn thân nhất đã tát tôi.?
    Họ lại đi tiếp và đến một ốc đảo với một hồ nước lớn. Người bạn lúc nãy bị đánh vì vội vàng uống nước và tắm rửa nên bị trượt chân, chìm dần vào một hố sâu. Người bạn kia thấy vậy liền nhảy xuống cứu anh ta lên. Khi mọi sự đã qua, người bạn lúc nãy bị đánh đã khắc một dòng chữ lên một phiến đá: ?oHôm nay người bạn thân nhất đã cứu tôi?.
    Người bạn đã đánh và cũng đã cứu anh ta thực sự ngạc nhiên hỏi: ?oTại sao khi tớ đánh cậu, cậu viết lên cát, còn khi tớ cứu cậu cậu lại khắc lên phiến đá??
    Người kia mỉm cười đáp: ?oKhi một người bạn làm ta đau, hãy viết nỗi đau đó lên cát để ngọn gió của sự tha thứ thổi qua cuốn nó đi cùng. Con khi điều tốt lành đến từ những người bạn, chúng ta hãy khắc nó lên đá như khắc thành kỉ niệm trong tim vậy, không cơn gió nào có thể cuốn đi được!?.

  8. Nogoodfriend7

    Nogoodfriend7 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/10/2004
    Bài viết:
    2.533
    Đã được thích:
    0
    Ý nghĩa của nụ cười​
    Cô gái cười với một người xa lạ rầu rĩ, nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi, sau bữa trưa anh boa một món tiền lớn cho chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì món tiền boa quá lớn, đã quyết định mang tất cả đi mua xổ số. Và trúng số. Ngày hôm sau chị đi nhận giải và cho một người ăn mày trên phố một ít tiền lẻ. Người ăn mày rất biết ơn vì đã hai ngày nay anh ta chẳng được ăn gì. Sau bữa tối anh ta trở về căn phòng tối tăm của mình. Trên đường về, anh ta thấy một chú chó con đang rét run cầm cập, anh mang nó về để sưởi ấm cho nó. Chú chó rất vui mừng vì được cứu khỏi cơn bão tuyết sắp đến gần. Ðêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ say thì ngôi nhà bốc cháy, chú chó con sủa róng riết. Chú sủa cho đến khi đánh thức tất cả mọi người trong nhà dậy và cứu tất cả mọi người thoát chết. Một trong những chú bé được cứu thoát đêm ấy sau này trở thành bác sĩ tìm ra một loại vắc-xin chữa khỏi một căn bệnh vô cùng nguy hiểm cho loài người. Tất cả là nhờ một nụ cười.
    Đời sẽ đẹp hơn nếu bạn nở nụ cười , có ai đó từng nói với tôi câu đó , nhưng đã rất lâu tôi ko nở nụ cười , rất lâu tôi ko cười thật sự ... đến lúc này tôi chợt nhớ lại những khoảng thời gian đã qua, vứt bỏ wá khứ & tôi nghĩ tôi cần cười nhiều hơn , lấp đầy khoảng thời gian đã qua, tôi đã lại nở nụ cười

  9. vietsua

    vietsua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/11/2004
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Hóa đơn
    Peter là con trai của một chủ của hàng bách hóa nhỏ ở đầu phố. Cậu thường đến cửa hàng của mẹ chơi. Mỗi ngày cửa hàng đều có không ít hóa đơn trả tiền hoặc thu tiền hàng cần thanh toán hoặc chuyển đến khách hàng. Peter thường được mẹ giao cho nhiệm vụ đem những hóa đơn đó tới bưu điện gửi. Dần dà việc này khiến cậu cảm thấy dường như mình cũng đã trở thành một nhà kinh doanh nhỏ. Một ngày kia, Peter nghĩ: ?omình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những khoản mà mẹ phải trả cho mình về những gì mình đã giúp mẹ hàng ngày?. Sáng hôm sau mẹ cậu nhận được một tờ hóa đơn ghi rõ:
    ?oMẹ cần thanh toán cho con trai Peter những khoản sau:
    - Vận chuyển đồ dùng về nhà: 2 USD
    - Đem thư đến gửi bưu điện: 1 USD
    - Giúp người lớn dọn dẹp vườn hoa: 2 USD
    - Cả tuần lễ con đều ngoan ngoãn và vâng lời: 1 USD
    Tổng cộng: 6 USD?
    Mẹ Peter xem hóa đơn và không nói gì cả. Đến tối, Peter phát hiện dưới gối của mình 6 USD tiền công. Cậu rất vui, nhưng vừa định bỏ tiền vào túi thì thấy kèm theo một hóa đơn thu tiền khác mà tên người nhận là cậu. Peter rất ngạc nhiên.
    Hóa đơn ghi rõ:
    ?oPeter cần thanh toán cho mẹ những khoản sau:
    - Sống 10 năm hạnh phúc trong ngôi nhà của mẹ: 0 USD
    - Chi phí sinh hoạt, ăn uống, học hành 10 năm qua: 0 USD
    - Khoản tiền mẹ chăm sóc Peter mỗi khi Peter đau bệnh: 0 USD
    - Từ khi sinh ra đến nay Peter luôn có một người mẹ yêu thương chăm sóc: 0 USD
    Tổng cộng: 0 USD?
    Peter đọc đi đọc lại tờ hóa đơn. Cậu hối hận đến nỗi đỏ cả mặt. Mắt đẫm lệ, cậu ngước nhìn qua cửa sổ. Ngoài kia tuyết đang rơi, giờ này chắc mẹ cậu vẫn đang cặm cụi bán hàng?
  10. hoatinhyeu83

    hoatinhyeu83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2005
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    góc thiếu của mỗi người
    Góc thiếu của mỗi người


    Tiếp tục cuộc hành trình...
    ?oÔ, ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    Đi qua cả chân trời góc bể,
    Hành trình vạn lý không sợ xa xôi,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc...?



    Câu chuyện ngụ ngôn về ?othiếu? và ?ođủ?

    Hắn thiếu một góc, và hắn rất buồn về điều đó.


    Hắn bắt đầu đi tìm góc còn thiếu của mình.


    Hắn đi về phía trước, hát mấy câu hát thế này:
    "Ô, ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    A ha, lên đường nào, đi tìm góc bị thất lạc".


    Có lúc, hắn phải chịu cái nắng thiêu đốt của mặt trời,


    Tiếp đó lại là trận mưa lạnh,


    Có lúc bị tuyết làm cho lạnh cóng. Nhưng sau đó mặt trời lại hiện ra sưởi ấm hắn.


    Có lẽ vì hắn thiếu một góc không thể lăn nhanh được. Nên đôi lúc dừng lại nói chuyện với bác giun,


    Hoặc hít hà hương thơm của hoa,


    Cũng có lúc hắn lăn nhanh, vượt qua cả bọ cánh cứng,


    Cũng có lúc để bọ cánh cứng vượt qua.


    Khi vui, chính là những lúc thế này đây...


    Hắn tiếp tục đi, vượt qua cả biển lớn.
    ?oÔ, ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    Đi qua cả chân trời góc bể,
    Hành trình vạn lý không sợ xa xôi,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc?.


    Vượt qua cả ao sâu, rừng rậm.


    Trèo đèo,


    Trượt dốc,


    Cho đến một ngày, xem này!
    ?oTa đã tìm thấy một góc bị thất lạc rồi.?
    Hắn reo lên!
    ?oTa đã tìm thấy góc bị thất lạc,
    Hành trình vạn lý không sợ xa xôi
    Ta tìm thấy rồi...?
    ?oChờ chút đã? Cái góc nhỏ nói
    ?oĐừng có hát cái gì đường xá xa xôi...?


    ?oTôi không phải là cái góc bị thất lạc của anh,
    Tôi không phải là cái góc của ai cả.
    Tôi là góc của riêng tôi .
    Cho dù là góc bị thất lạc của ai đó đi chăng nữa,
    Tin chắc tôi không phải là của anh.?


    ?oỒ?, Hắn buồn buồn nói
    ?oXin lỗi đã làm phiền?
    Hắn lại tiếp tục lên đường


    Hắn tìm thấy một góc khác,


    Nhưng lại nhỏ quá!


    Còn cái góc này thì lại lớn quá!


    Cái góc này lại quá nhọn!


    Cái góc này lại quá vuông vắn!


    Có một lần, hắn tìm thấy một góc thiếu vừa xinh... Nhưng hắn giữ không chặt.


    Cái góc khuyết bị rơi mất.


    Lần khác, hắn tóm chặt quá,


    Khiến nó vỡ vụn.


    Hắn lại tiếp tục lên đường,


    Và gặp phải không ít hiểm nguy.


    Rơi xuống vực,


    Đụng đầu vào tường đá,


    Sau đó, một ngày kia, hắn lại gặp được một cái góc khác, có vẻ rất hợp.


    ?oHalo? hắn chào.
    ?oHalo? cái góc kia chào.
    ?oCậu là một góc bị thất lạc của ai phải không??
    ?oKhông?
    ?oThế thì cậu chỉ là góc của cậu thôi à??
    ?oTôi có thể là một góc bị thất lạc của ai đó, và cũng là một góc của riêng tôi.?
    ?oCậu không muốn làm một góc của tôi có đúng không??
    ?oKhông hẳn là như thế.?
    ?oCó lẽ chúng ta không thật hợp nhau lắm...?
    ?oĐừng nói vậy...?


    ?oThế nào??
    ?oCảm giác rất tuyệt!?


    Rất hợp!
    Hợp quá đi mất!
    Phù, rốt cục thì cũng tìm thấy! Tìm thấy rồi!

    Hắn lăn về phía trước, vì không khuyết góc nào nên hắn càng lăn càng nhanh. Từ trước tới giờ, chưa bao giờ lăn nhanh như thế.

    Cũng không thể thưởng thức hương thơm của hoa,

    Bươm **** cũng không ghé chân đậu lên mình hắn,

    Mà hắn cũng không thể hát bài hát vui vẻ của hắn nữa.
    Hắn chỉ có thể hát rằng:
    ?oTa đã tìm được một góc thất lạc của ta...?

    Hắn lại tiếp tục hát:
    ?oÔ, khao khao khơ khớ y khao,
    Khao khao khơ khớ y khao,
    Khản khẩy khủ khẩn khu kha khẻo khảo khảo...?
    Ôi trời,
    Hắn chẳng thiếu thốn gì,
    Mà sao không hát được nữa thế này.

    ?oMình hiểu rồi.? Hắn nghĩ. ?oCó nguyên do cả đây?
    Và hắn dừng lại.

    Nhẹ nhàng thả góc thiếu kia ra.


    Rồi ung dung đi tiếp,


    Hắn vừa đi, vừa khe khẽ hát:


    ?oÔ, ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc,
    A ha, lên đường thôi,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc.?





    A ha, lên đường thôi,
    Ta đi tìm một góc bị thất lạc...

    Vấn đề chín chắn...


    Theo quan sát của tôi trong nhiều năm qua, tôi phát hiện ra rằng, chưa có ai có cuộc đời hoàn mỹ không khiếm khuyết cả, mỗi người đều có thiếu sót.
    Có người cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, thu nhập cao, nhưng lại mắc bệnh vô sinh; Có người tài sắc vẹn toàn, giỏi giang, nhưng đường tình lại trắc trở; Có người gia đình giàu có, nhưng con cháu không hiếu thuận; Có người có vẻ rất tốt số, nhưng cả cuộc đời đầu óc chỉ rỗng tuếch.
    Trong cuộc sống của mỗi người, đều bị thượng đế vạch một khuyết. Anh không muốn có nó, nó vẫn bám theo anh như hình với bóng.
    Trước kia tôi cũng đã từng hận những thiếu sót trong cuộc đời tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã mở rộng lòng để đón nhận nó. Bởi vì tôi hiểu rằng, khiếm khuyết trong cuộc đời, giống như cái gai trên lưng ta, luôn luôn nhắc nhở ta khiêm tốn và phải biết thương người hơn.
    Nếu không có những buồn khổ, chúng ta sẽ kiêu ngạo, không có những thay đổi, chúng ta sẽ chẳng thể an ủi người bất hạnh ta bằng trái tim đồng cảm.
    Tôi cũng tin rằng, cuộc sống không nên hoàn thiện quá, có khiếm khuyết, để may mắn đến với người khác cũng là một điều hay.
    Anh không cần phải có mọi thứ, nếu anh có đủ, người khác sẽ thế nào?
    Và nhận ra rằng mỗi cuộc đời đều có khiếm khuyết, tôi sẽ không so đo với người khác, ngược lại, tôi càng quý những gì mình đã có hơn.
    Vậy nên, đừng ngưỡng mộ những gì người khác có, hãy kiểm lại những gì thượng đế dành cho anh, anh sẽ nhận ra rằng, những cái anh có, nhiều hơn những gì anh không có.
    Phần khiếm khuyết, tuy chẳng đẹp, nhưng cũng là một phần của cuộc đời anh, chấp nhận nó và đối xử tốt với nó, cuộc sống của anh sẽ vui hơn và cởi mở hơn.
    Nếu anh là một con trai, anh chấp nhận đau đớn cả đời để kết tinh một hòn ngọc trai... Hay anh không muốn có ngọc để có một cuộc sống yên lành?!
    Nếu anh là một con chuột, bỗng phát hiện ra mình đang bị nhốt trong cái bẫy bắt chuột, trước mặt là miếng bánh gatô thơm phức, anh sẽ ăn miếng bánh hay là bỏ đó?!
    Trước kia, dụng cụ để dành tiền đều làm bằng sứ, khi đã đầy tiền, phải đập vỡ mới lấy được tiền ra... Nếu có một ống dành tiền như vậy, nếu không có đồng nào thả vào, nếu cứ lành lặn đến tận ngày nay... Nó sẽ là một món đồ cổ quý giá. Anh muốn làm ống đựng tiền như thế không?!
    Hãy ghi lại từng câu trả lời của anh mỗi khi anh nghĩ đến... Cho đến một ngày nào đó, câu trả lời của anh không thay đổi... Khi đó, anh đã đủ chín chắn!
    Tìm một người hiểu bạn... Và hãy mong bạn là người hiểu anh ấy...
    Người thông minh thích đoán tâm sự của người khác. Tuy lần nào cũng đoán đúng nhưng lại đánh mất cái tâm của mình.
    Người ngốc nghếch thích cởi mở trái tim mình. Tuy lần nào cũng bị người ta cười nhạo nhưng lại có được tấm lòng của mọi người.
    Cá nói: Anh không nhìn thấy nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước. Nước nói: Tôi có thể cảm nhận được nước mắt của chị; vì chị ở trong trái tim tôi!

    Hãy tin rằng luôn có một ai đó dành riêng cho mình, và tiếp tục cuộc hành trình...


Chia sẻ trang này