1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu chuyện từ bệnh viện...

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi rubi_saobien, 21/01/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rubi_saobien

    rubi_saobien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2004
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Những câu chuyện từ bệnh viện...

    Tôi không biết tại sao hôm nay tôi lại post những câu chuyện này vào NTC nữa,nhưng đêm nay thật sự tôi mất ngủ...
    Bạn ạ! Có khi nào bạn bước chân vào bệnh viện và lắng nghe những người bệnh ở đây? Một câu chuyện của ngày chủ nhật ở bệnh viện càng làm tôi day dứt một cái gì đó, vừa uất nghẹn ,vừa tủi thân,vừa thương cảm và cũng nhận ta, mẹ ta, bố ta, gia đình ta còn nhiều may mắn(ko như những người nghèo ở đây)! Mỗi ngày tôi đều phải vào bệnh viện với bố( bv thống nhất) và rồi sau đó chạy vào mẹ ở bệnh viện( Chợ Rẫy + Ung bướu). Ở đó tôi có nhiều câu chuyện mà có lẽ cuộc sống ở bệnh viện làm tôi mang nhiều cảm giác, sợ hãi, cảm thông, yêu thương, chia sẻ và biết quí trọng cuộc sống hơn...

    Câu chuyện thứ nhất:

    Con ốm, nhập viện. Làm thủ tục, bác sĩ mặt lạnh tanh. Biết ý, tay mẹ run run dúi trăm nghìn vào túi "lương y"... Bác sĩ thân mật: "Nằm giường này cháu, đừng lo có bác!". Biết đâu mẹ đang xỉu dần vì bán máu cho con. Lương tâm?

    Câu chuyện thứ hai:

    ?o Bệnh nhân đã tử vong?? giọng anh lạnh lùng. Anh bước khỏi ra phòng cấp cứu? báo cho người nhà bệnh nhân.
    Đôi vợ chồng trẻ vật vã kêu gào bên xác đứa con gái bé bỏng?
    Anh lạnh lùng bước di?
    Những người xung quanh thì thầm: ?o? có lẽ chứng kiến quá nhiều cảnh chết chóc, chia lìa đau thương như thế này? đã kiến cho trái tim người bác sĩ trở nên chai sạn, mất hết cảm giác đau xót??

    Phía bước chân lạnh lùng đang đi xuống cầu thang kia, có giọt nước mắt đang lặng lẽ rơi xuống ...

    ( cảm ơn anh Hùynh- người anh bác sĩ mà tôi vô cùng biết ơn...)

    Đây có lẽ là một câu chuyện buồn của một bệnh nhân mà tôi được nghe, cuộc đời thật sự ko thể nào có thể nói trước được, luôn là 2 chữ " Không ngờ"

    Câu chuyện thứ ba:

    Chị đau thận nặng, anh tự nguyện san sẻ cho chị một quả thận của mình. Hai năm sau, cuộc tình không thành, chị lấy chồng xa xứ, vẫn thường viết thư về thăm tôi, kể rằng mỗi lần nghe vùng thận nhói đau, chị biết anh đang nhớ đến chị. Anh đi biền biệt lâu rồi tôi không gặp, nhưng tôi tin điều chị nói là thật.
  2. shortlong

    shortlong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    756
    Đã được thích:
    0
    Chuyện thứ tư :
    Mẹ đau, gấp, tôi đưa mẹ vào Bệnh Viện tỉnh - gương mặt y tá và bác sĩ lạnh tanh, không màng đến bệnh nhân đang đau đớn hiện hữu trên khuôn mặt. Năn nỉ hết lời nhưng ...vô cảm với cặp mắt dán chặt trên màn hình TV. Náo loạn giữa tôi và y tá + bác sĩ --> được quan tâm một chút nhưng khó chịu.
    Biết chuyện, Học viện chuyển mẹ tôi qua tuyến Quân y Viện theo chế độ.
    Bác sĩ BViện tỉnh như....
  3. Vo_danh_khach

    Vo_danh_khach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/06/2002
    Bài viết:
    2.564
    Đã được thích:
    0
    đó là lý do mà chỉ khi nào cần thiết, VDK mới đưa người nhà vào bệnh viên tỉnh khi cần thiết gọi 115.
    Một lần mẹ VDk lên huyết áp, đây là căn bệnh tuổi già mà tới 99,99% người cao tuổi mắc phải, VDK gọi 115, 1 phút sau, chuông điện thoại reo hỏi ngược lại: đây mới gọi cấp cứu??? VDK trả lời có và chưa đầy 5 phút, xe AMBUBLANC có mặt, tự dưng thấy xe, thấy niềm tin vào bệnh viện tỉnh, vào y bác sĩ. Sau một hồi đo huyết áp bằng cái dụng cụ thô sơ, bóp bóp, đếm đếm, trong khi nhà có máy điện tử, vừa đo xong, bác sĩ không tin.
    ùh thì cho đó là chuyên môn người ta, vẫn còn vui, vì có người quan tâm, sau 1hồi khám, bác sĩ kêu nhập viện, vì .... không có thuốc mang theo, xe chỉ mang đồ cấp cứu tai nạn, bông băng. hic hic, không hiểu được luôn, những căn bệnh cấp cứu thông thường đâu chỉ là tai nạn, mà còn những căn bệnh mà có tỷ lệ người bệnh cao nữa chứ, chẳng hạn như huyết áp, tiểu đường ... , không hiểu y bác sĩ khoa cấp cứu nghĩ gì???
    Mỗi lần cần khám, VDK đều đưa thẳng vào quân y 87 hoặc vào thẳng SG, nơi đó tốt hơn nhiều.
  4. lyanhnguyen

    lyanhnguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    387
    Đã được thích:
    0
    Cái gì cũng có mặt trái của nó hết các bác à. Không phải bác sĩ nào cũng tốt mà không phải bác sĩ cũng xấu.
    Dạo này có một sự thay đổi trong cung cách phục vụ ở bệnh viện. Đây là điều tất yếu trước hoàn cảnh xã hội hiện thời thôi. Hi vọng đến khi em ra trường thì mọi nguời sẽ không còn ghét bác sĩ như bây giờ nữa. Thật ra, em cũng ghét đi khám ở bênh viện lắm, cũng vì ghét cái cách phục vụ tiền là tiên là phật đó. But, believe in the future.
  5. Vo_danh_khach

    Vo_danh_khach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/06/2002
    Bài viết:
    2.564
    Đã được thích:
    0
    Chúc LyAnhNguyen mau chóng trở thành bác sĩ giỏi cả về phẩm chất và tâm hồn.
    Cầu mong cho cái thàng XacChêtLoanGiangHo mau mau làm lãnh đạo, dẹp tan những ý nghĩ không tốt về y đức.
  6. tranvietanhtuan

    tranvietanhtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    1.404
    Đã được thích:
    0
    tranvietanhtuan một hôm thấy mệt mỏi và sốt cao, người nhà đưa vào bvtỉnh cấp cứu.
    - Nằm hoài chả ai hỏi han gì, quê độ đành liên lạc đến gđ bệnh viện nhờ giúp đỡ - được tin, các bác sỹ trực lăng xăng đo, kiểm tra, thử máu sau một hồi kết luận : bị suy nhược cơ thể - truyền 1 bình đường rồi cho về.
    - Về nhà vẫn mệt mà còn ói mửa nữa. Đành vào Pasteur xét nghiệm máu lại ==> kết quả nhiễm độc gan do ăn tôm sống và phải vào saigon để chữa.
    một người bạn của mình nửa đêm bị đau bụng- chở vào bv tỉnh nhà mình, sau 1 đêm siêu âm + xét nghiệm phán ngay : U buồng trứng phải mổ cắt bỏ. Làm con nhỏ sợ mất vía khóc hết nước mắt.
    Nhà nó cương quyết đằng nào cũng đưa vào saigon chứ ko chịu mổ ở nha trang. Thế là đi - tới nơi xét nghiệm lại thì chỉ là viêm bọng đái , buồng trứng chả sao cả. Hú vía 7 đời ông bà.
    tôi sợ bv tỉnh khánh hoà tới già, toàn bọn bác sĩ ngu dzốt ăn hại.
  7. tranvietanhtuan

    tranvietanhtuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/09/2005
    Bài viết:
    1.404
    Đã được thích:
    0
    À một chuyện nữa:
    hồi tết năm vừa rồi ba mình bị tai biến ( tiền sử là bệnh cao huyết áp)
    Đưa vào cấp cứu, các bác sĩ bảo : CHẾT RỒI!!! cấp cứu chi nữa?
    bà già mình gọi điện nhờ giám đốc bệnh viện ngay.
    thế là đưa vào shock điện ...... rồi nằm viện 1 tuần về nhà tỉnh queo chả sao hết như thường.
    ==> Bác sỹ bvtỉnh toàn 1 bọn vô trách nhiệm, cứu được thì lười biếng ko chịu cứu người ta.
  8. xacchetloangiangho

    xacchetloangiangho Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/12/2002
    Bài viết:
    458
    Đã được thích:
    0
    hic..vô đây thấy bác sĩ bị chửi thậm tệ,
    tôi sợ bv tỉnh khánh hoà tới già, toàn bọn bác sĩ ngu dzốt ăn hại.
    Bác sỹ bvtỉnh toàn 1 bọn vô trách nhiệm, cứu được thì lười biếng ko chịu cứu người ta.
    :::: Kiến trúc sư ::::
    -->cái bv tỉnh tệ như vậy thì dẹp cha nó cho rồi,cái lũ bác sĩ bv ngu như vậy cho về làm ruộng hết,nhìn chướng mắt quá,bà con bị bệnh thì chịu khó vô Chợ Rẫy khám,vô đó để nó cắm cho chai muối rồi cũng cho nằm chơi nhưng chắc là vui hơn
    toàn là cảm nhận một chiều,thử đặt mình vào vị trí của người khác chưa
    @ : chuyện bác sĩ nhận tiền lót tay thì không còn gì để nói ; những câu chuyện thương cảm gặp trong bv thì nhiều lắm,kể không hết ; còn chai cảm xúc thì đó là một chuyện bình thường,ngày nào cũng tiếp xúc với người chết không lẽ lúc nào cũng phải có cái mặt đưa đám,có buồn nhưng hết thể hiện nổi ra ngoài rồi vì phải giữ bình tĩnh để còn lo cho bn khác nữa.
    @ : trong phòng cấp cứu: luôn ưu tiên cho người bệnh có nguy hiểm đến tính mạng,vd :một thằng bị tung xe gãy tay gãy chân máu me đầy người nhưng mạch -HA -tri giác..ổn định không sợ nó chết thì phải ưu tiên cho một cha lành lặn bị lên cơn đau tim chứ (vì dễ "lên đường) ; có những bệnh cần phải nằm theo dõi diễn tiến của bệnh rồi mới quyết định phương pháp điều trị ; nhiều người vô bv thích được khám nhiều-->để làm gì,bị khám nhiều mệt thêm ; muốn được uống thuốc,chích thuốc liền-->nếu cần thiết thì sẽ có,không thì thôi ; muốn được điều trị ngay-->còn phải coi có bn nào khác cần được ưu tiên trước không,nhân lực lúc đó có đủ không ; nhiều người nhà bn lo lắng quá nên hỏi đủ thứ làm bs phân tâm không khám bệnh được nên nhiều lúc phải dùng hạ sách là nạt nộ để yên thân làm việc
    ==nếu có đk hãy thử quan sát công việc của một bs hay điều dưỡng trong phòng cấp cứu thì sẽ biết người ta bận rộn như thế nào, còn ngưòi nào lười bỏ mặc bn để xem tivi thì chửi người đó,đừng vơ đũa cả nắm
    @ xe cấp cứu : lúc nào cũng có sẵn thuốc và phương tiện cho trường hợp khẩn cấp,còn chuyện không cho thuốc thì phải ở trong tình huống đó mới dám nhận xét ; máy đo HA điện tử ở nhà chỉ cho kết quả tương đối thôi,không chính xác bằng người đo được ; cao HA,tiểu đường là 2 bệnh cần phải điều trị thường xuyên để hạn chế biến chứng xảy ra.
    @ nhờ quen biết để được ưu tiên,ở đâu cũng vậy thôi
    @ chẩn đoán nhầm : không bàn luận,nếu không tin bv nhà thì cứ vào SG ,hy vọng thời gian tới tình hình sẽ khác ; bv KH đang có chương trình liên kết đào tạo với bv Chợ Rẫy, bs CR ra bv KH vừa làm vừa dạy,bs bv KH vô bv CR vừa làm vừa học,hiện nay đã có hội chẩn liên bv : những trường hợp khó ở bv KH sẽ hội chẩn qua mạng với bs CR để có cách điều trị tốt nhất ,khi cần sẽ mời bs CR ra KH trực tiếp điều trị (nếu chịu tốn nhiều xiền )
    @ thấy trưòng hợp tiêu cực nào thì cứ viết đơn phản ánh cá nhân đó, đổ hết cho tập thể bv là không công bằng
  9. CrescentDay

    CrescentDay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2006
    Bài viết:
    1.821
    Đã được thích:
    0
    Hix...
    Đúng vậy, con người, sự vật, sự việc......đều có 2 mặt. Thực tế, có lẽ mặt tiêu cực ở các bv quá nhiều. Nhưng CD tui kể 1câu chuyện của chính bản thân mình để mọi người có cái nhìn khách quan.
    Bệnh viện Thống Nhất,23h40'' cấp cứu, chẩn đoán viêm ruột thừa cấp.
    (Thử máu, đo huyết áp, siêu âm:10 phút)
    -------------->Mổ
    Y tá, điều dưỡng tận tình, vui vẻ, thân thiện.
    Bác sỹ quan tâm bnhân, cứ 9h và 3h chiều mỗi ngày đi thăm hết các phòng.
    Không tiền, ko quen biết. Chỉ như vậy thôi.
    Lương y như từ mẫu, nghề này cần cả Đức lẫn Tài. Chuyện đào tạo, chuyện ra nghề....tất cả đều đã rồi, thay đổi suy nghĩ và quan điểm, tâm tính của 1con người đâu phải dễ. Tuyển đầu vào có tuyển luôn cái Đức đâu mà biểu ra trường có những con người toàn vẹn như mong muốn của "quý khách hàng". Hên xui thôi...hix....
    Vì vậy, có trách, có muốn cải thiện thì cũng phải đi từ cái gốc thôi bà con ơi....hix
  10. rubi_saobien

    rubi_saobien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2004
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Đúng như lời bạn "CrescentDay" thì thật sự bệnh viện Thống Nhất của TPHCM là một bệnh viện tốt nhất, các bác sĩ ở đây rất có trách nhiệm và ko nhận quà cáp của bnhân. Vì bố(của Rubi nằm ở đây đã gần 2 tháng,nên Rubi cũng thấy đưọc điều đó! Cơ sở vật chất cũng rất tốt, vệ sinh bệnh viện rất sạch sẽ.Tuy nhiên bệnh viện Thống Nhất TPHCM phần lớn chỉ dành cho cán bộ cấp lãnh đạo trở lên,( người dân vào phải đóng chi phí khá cao so với các bệnh viện khác). Bác(trung tá) về hưu nằm bên cạnh giường bố mỗi khi ai vào thăm đều hết lòng khen ngợi bệnh viện. Bác suýt chết vì bệnh tim nhưng được bác sĩ ở đây cứu chữa kịp thời! Thật sự Rubi rất khâm phục những người bác sĩ, y tá, hộ lý, ở đây! Hichic có khi bệnh viện Thống Nhất là nhà của Rubi mất rồi...các bệnh viện khác ko dám ngủ lại, riêng bv Thống Nhất ngủ vô tư...:)

Chia sẻ trang này