1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu chuyện xúc động về hạnh phúc gia đình

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi cafechoanh, 13/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Loved

    Loved Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Chuyện kể trong nước mắt của bạn khiến mình rơi nước mắt khi đọc nó đấy !
    cám ơn bạn rất nhiều, bạn đã cho mình cái nhìn khác hẳn về tình yêu.
    Tặng 5* nhé
  2. SoundofTheNight

    SoundofTheNight Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    câu chuyện đầu tiên bạn kể phải nói là quá buồn. Đọc xong rồi tự nhiên có một cảm giác rất khó tả . Nhưng có lẽ nhưng có lẽ cái tình huống bi kịch ***g vào nhau như vầy ngoài đời thực chắc cũng hiếm nhỉ. Cũng mong cho không ai phải rơi vào hoàn cảnh như vậy .. hix
  3. Tropical_food

    Tropical_food Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Thật là cảm động ! Cầu mong cho tất cả mọi người đều hạnh phúc có nhau. !
  4. cafechoanh

    cafechoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bạn đã cùng chia xẻ cảm xúc. Và cũng rất cảm ơn Loved và một bạn nào đó voted 5 sao cho mình.
  5. sentiment

    sentiment Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2004
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mới vào lại forum này, cảm giác mình đã trưởng thành hơn một chút...
    Thật ra thì cuộc sống có lúc này lúc khác, nếu ta chỉ tối ngày chăm chăm xem bản thân mình cần gì, và phỏng đoán những sự việc xung quang bằng ý kiến chủ quan của mình, thì chắc chắn rằng đến một lúc nào đó, ta sẽ sống trong hối hận.
    Hôm nay chắc chắn sẽ khác ngày mai, hôm nay anh cư xử như thế nào, với suy nghĩ nào, thì chỉ cần hôm sau thôi, có thể anh sẽ cư xử khác, suy nghĩ khác, con người ta thay đổi hằng hàng, hằng giờ, nên mình rất tâm đắc câu:
    Một chút giận, hai chút hờn, lận đận cả đời ri cũng khổ
    Trăm điều xá, vạn điều bỏ, thong dong trong dạ rứa mà vui...
    Mình gửi lên mạng một câu chuyện, theo mình thì không biết có cảm động hay không, chỉ biết rằng nếu ta sống quên mình một chút thì ta sẽ ít hối hận hơn...Theo mình nghĩ, những đau khổ do mình tự tạo ra cho mình thì thật không hay chút nào, có thể chọn 1 con đường khác để thể hiện tình cảm của mình, thì ta lại chọn con đường quá tự tôn bản thân mình, để rồi sau này hối hận....Có nhiều người, đang có sung sướng mà không biết, cũng không trách họ được, vì họ nghĩ họ đáng được sung sướng hơn nữa...
    KHÔNG CHỈ LÀ TÌNH YÊU...​
    Cha mẹ gặp trong cảnh nghèo túng ở miền quê nghèo khô cằng cháy nắng, rồi dìu dắt nhau về Sài Gòn sinh sống. Ba chị em lần lượt ra đời trong căn nhà nhỏ tạm bợ. Cha là lao động chính trong gia đình và công việc lái xe giao hàng cho một công ty sữa, mẹ ở nhà ngoài việc nội trợ còn nhận thêm quần áo về may gia công.
    Rồi cha bị tai nạn giao thông phải cưa bỏ 1 chân, mất khả năng lao động, đành nằm nhà. Thu nhập chính không còn, gia cảnh lâm vào cảnh túng bấn nợ nần. Không có tiền trang trải học hành, em phải nghỉ học, đi làm phụ giúp mẹ có tiền thuốc ********* cha và nuôi các em ăn học. Ban ngày đi làm cho công ty, ban đêm em đi làm thêm, dạy kèm, tiếp thị, nói chung là làm được những gì có thể.
    Giữa lúc em tưởng chừng như ngã quỵ vì đuối sức thì anh xuất hiện như một vị cứu tinh. Anh là bạn học chung trường ngày xưa với em, nay tình cờ gặp lại. Biết hoàn cảnh của em, anh ân cần chia sẻ và nâng đỡ em từ chuyện nhà đến công ăn việc làm. Anh giới thiệu người quen, bạn bè mua bảo hiểm và các mặt hàng khác trong công việc tiếp thị của em. Anh tìm mối gia công cho mẹ, giúp mẹ chăm sóc chạy chữa cho cha...
    Rồi một lần lên huyết áp, cha chuyển sang tai biến mạch máu não, liệt toàn thân. Cả nhà lại rơi vào cảnh khốn cùng. Mẹ vì thức khuya dậy sớm chăm sóc cho cha nên lâm bệnh vì kiệt sức, các em bị ảnh hưởng tâm lý nên học hành sa sút. Thế là ngoài giờ làm việc, em phải vào viện chăm sóc mẹ. Anh tình nguyện ở nhà vừa đi làm, vừa lo cho cha, vừa chạy bán hàng, vừa trông nom các em học hành. Sau một ngày vất vả trở về, nhìn thấy cảnh nhà là em chỉ còn biết khóc. Anh đã cố gắng ôm đồm tất cả để giúp em lấy lại thăng bằng, đứng lên cùng anh lo toan cuộc sống.
    Ngoài giờ làm việc là anh chạy kiếm việc làm thêm cho cả hai. Anh đi chào hàng, quần áo, nón, giày dép...Buổi tối, hai đứa đi dạy thêm xong, anh lại chở em đi lân la khắp các chợ, cửa hàng để kiếm mối mua hàng. Những lúc vừa đói vừa khát, ghé vào quán cơm bình dân, anh thường gọi hai phần cơm nhưng chỉ một phần có thịt dành cho em, phần cơm không là của anh. Nhìn anh ăn ngon lành mà em nuốt từng giọt lệ vào lòng. Nhờ có người quen giới thiệu, dần dà anh tìm được khách hàng, chuyện mua bán ngày càng thuận lợi, giúp em trang trải được nợ nần, có tiền thang thuốc cho cha, đỡ đần cho mẹ.
    Dành dụm được chút ít hai đứa định tổ chức đám cưới thì cha lại bị sỏi mật phải nhập viện giải phẫu rất tốn kém. Em đau khổ tột cùng, chỉ muốn buông xuôi tất cả. Lại một lần nữa anh lại nâng bước em lên. Không chỉ riêng em mà mọi thành viên trong gia đình đều có cảm giác bình yên khi có anh bên cạnh.
    Tiếp theo là đứa em lớn vào đại học, đứa nhỏ lên trung học là gánh nặng thêm chồng chất lên vai anh. Nhưng sự chăm lo hiếu thảo đến cha mẹ và tình yêu anh dành cho em vẫn đong đầy. Nhìn vẻ mặt khắc khổ ngày càng hiển hiện nơi anh, em không biết sau này mình phải đối với anh như thế nào mới xứng đáng với tấm lòng của anh.
    Hôm nay là ngày em cùng anh đi chọn áo dài cưới cho em. Mình sẽ có một đám cưới nhỏ ra mắt họ hàng, bè bạn trong tháng tư này. Khoác lên người chiếc áo mà em hạnh phúc đến nghẹn ngào. Em cám ơn cuộc đời đã mang anh đến cho em. Giờ đây, em sẽ được là người vợ yêu quý của anh và sau này sẽ là mẹ của các đứa con của chúng ta. Em sẽ sống với anh không chỉ vì tình yêu mà còn bởi lòng tri ân vô hạn..
    Có phải những người nghèo thường cảm thấy hạnh phúc hơn những người giàu?? Và có phải vì con người thường sướng quá sinh tệ....5 PHÚT SUY NGHĨ BẮT ĐẦU...
  6. cafechoanh

    cafechoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Bạn ơi,
    Theo mình nghĩ, hạnh phúc của mọi người không giống nhau. Điều khác biệt là khi kể về hạnh phúc, hạnh phúc của người vuợt qua nhiều khó khăn khiến người ta xúc động và nhớ lâu hơn và được nhiều người viết ra hơn.
    Tuy nhiên, theo ý của riêng mình, hạnh phúc ngoài yếu tố tình cảm còn cần phải có sự ổn định về tiền bạc nữa. Thiếu sự ổn định về kinh tế, hạnh phúc khó duy trì lắm.

Chia sẻ trang này