1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những câu thơ làm ta : i ... a... RỨT

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi cattora, 09/05/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Alcatel2001

    Alcatel2001 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2001
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Tiếp:
    Em mãi là hai mươi tuổi
    Ta mãi là mùa xanh xưa
    Những cây ổi thơm ngày ấy
    Và vầng hoa ngâu mưa thu
    Tóc anh đã thành mây trắng
    Mắt em dáng thời gian qua
    .................
    (Quang Dũng)
    Điệp khúc "Em mãi là 20 tuổi. ta mãi là mùa xanh xưa" gợi lại một hoài niệm buồn mà đẹp như 1 lời nhắn nhủ đôi ta hãy "Giũ trọn tình nguời cho đẹp". Đây có lẽ là bài thơ tình hay nhất của Quang Dũng.
    "Vầng trán em mang trời quê hương
    Mắt em trong như nước giếng thôn làng (*)
    Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
    Em có bao ngày em nhớ thương
    Đôi mắt người Sơn Tây
    U uẩn chiều lưu lạc
    Buồn viễn xứ khôn khuyây
    Em mơ cùng ta nhé
    Bóng ngày mai quê hương"
    (Quang Dũng)
    (*) Có 1 version khác là: Mắt em dìu dịu buồn Tây phương nhưng tui ko khoái lắm vì nghe hơi sáo!
    Ngàn xưa không lạnh nữa Tần phi
    ta lặng dâng nàng
    Trời mây phảng phất nhuốm thời gian
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngắt
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
    Tóc mây một món chiếc dao vàng
    Nhìn trùng e lệ phụng quân vương
    Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng
    (Đoàn Phú Tứ)
    Tuyệt tác! Riêng câu "Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng" đã xứng được 100 stars của nhà bác Catorra rồi!
    Giờ đây hoa hoang dại
    Bên sông rụng tơi bời
    Đã qua rồi cơn mộng
    Đừng vỗ nữa tình ơi!
    Lòng anh đà rời rụng
    Trên sông ngày tàn rơi
    Tình anh đà xế bóng
    Còn chi nữa em ơi
    (Lưu Trọng Lư)
    Buồn nẫu ruột!
    Em đẹp bàn tay ngón thon thon
    Em duyên đôi má nắng hoe tròn
    Em lùa gió biếc vào trong tóc
    Thổi lại phòng anh cả núi non
    (Huy Cận)
    tả người yêu thế mới gọi là tả chứ bác Catorra nhỉ :)
    Lò dò bóng hạc bên ghềnh
    Hồn hoa chôn chặt dưới vành trăng trong
    (Hồng Lâu Mộng)
    Chốn Hàm Dương chàng còn ngoảnh lại
    Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang
    Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương
    Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng?
    (Chinh phụ ngâm)
    Các địa danh ước lệ được lặp đi lặp lại 1 cách rất thông minh. Đã "dùng dằng" chưa bác Catorra hỡi???
    Nốt:
    Đường đây kia lên trời
    ta bước tựa vai cuời
    Yêu nhau, yêu nhau mãi
    Đi, ta đi, chàng ôi!
    Ngun ngút khói hương vàng
    Say trong giấc mơ màng
    Em cầu xin Trời Phật
    SAO CHO EM LẤY CHÀNG
    (Nguyễn Nhược Pháp)
    Đã ngây ngất và đáng yêu chưa! Ồ, mà hôm nay lại là mồng một ta đấy nhé
    PS: Em vù đi phố cái đã rùi về em lại uống rượu bình thơ với bác nhé.
    Những gì đã qua đã qua
    Thì không bao giờ trở lại
    Những gì đã dừng ở lại
    Thì chẳng bao giờ qua đi
  2. Alcatel2001

    Alcatel2001 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2001
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Lòng ta là một cơn mưa lũ
    Đã gặp lòng em (*) là lá khoai
    Mưa biếc tha hồ tuôn giọt ngọc
    Lá khoai không ướt đến da ngoài
    (XD)
    (*) Em ở đây có thể thay bằng các từ xưng hô khác tuỳ theo hoàn cảnh nhỉ . Cụ Rượu chửi hơi ác, nhưng chắc vẫn còn thơ hơn em vì lếu mà em phải ra tay em sẽ tru tréo: "Ối giời ơi nước đổ đầu vịt"
    Tiếp cụ Rượu:
    Sương nương theo trăng ngưng lưng trời
    Tương tư nâng lòng lên chơi vơi
    Hai câu này vẫn được coi là chuẩn văn mực dưng mà em tháy nó khí sáo.
    Câu này thì hay này:
    Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá
    Hai nguwòi nhưng chẳng hết bơ vơ
    hoặc
    Dầu tin tưởng, chung một đời một mộng
    Em là em, anh vẫn cứ là anh
    Có thể nào qua Vạn lý trường thành
    Của hai vũ trụ chứa đầy bí mậy
    hay
    Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm
    ta chưa thấu nữa là ai thấu rõ
    Hay là hay ở ý tứ, còn lời thơ em luôn thấy cụ Rượu này tây quá, chả hiểu sao, ko khoái lắm.
    Những gì đã qua đã qua
    Thì không bao giờ trở lại
    Những gì đã dừng ở lại
    Thì chẳng bao giờ qua đi
  3. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Oh, mừng quá bác ALCATEL lại giúp 1 tay đây rồi. Thì tôi đã bảo là "bối cảnh" của cụ Lư và cụ Duy khác nhau mà. Nhường bác 10+ cho cái "lặng" ấy đấy, rồi xem , rước cái của ấy , sau này nó "lặng" đi đâu thì đừng có mà trách nhé (hỏi Nguyễn Bính thì biết). Vậy có thơ rằng

    Nếu biết thuyền xưa lặng giữa dòng
    Chồng ơi chồng hỡi có buồn không
    Hay lặng chốn xưa thêm lần nữa
    Xám trời gió hét sấm chớp giông
    Tôi vẫn thích buồn Tây phương hơn bác ạ. Có lẽ tác giả nói đến chùa Tây Phương. Nếu đúng vậy thì vùng này buồn lắm bác ạ nhưng trong cái vẻ buồn có cái gì đó rất thiêng, rất cổ kính, rêu phong lắm.
    Cứ "trăm năm bến cũ em ngồi quay tơ" quả là buồn nẫu ruột bác Lư và bác Alcatel nhẩy.
    Chả trách bác Phạm Tiến Duật chết say ở chùa Giải oan.
    Thôi hẹn bác khi khác
  4. gia_lai_new

    gia_lai_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    viet chang ra hon gi het .dep di
    VG
  5. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi quý vị cho phép tôi làm quen với anh bạn Gia lai này một phút.
    Da nai giã lại nai ra
    Da lai rà lại nai già lại da
    Lái già giả lại lãi gia
    Giả nai ra lại nái già dạ lai.
    (© by Cattora)
    Gialai có chót mụn tài
    Vỡ lời thơ dại chuột mài gõ đi !

    Được sửa chữa bởi - cattora vào 14/05/2002 08:13
  6. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Thực ra theo tư duy của người VN mà có được ý tưởng như cụ Rượu này không phải nhiều. Một lần chát với 1 bác, tôi mới ngả ngửa ra là vài cụ xưa giỏi tiếng Pháp toàn đạo ý người cả thôi. Thực hư thế nào thì hôm nào tui hỏi thằng Pháp xem nhưng chỉ e rằng thằng đấy mà hiểu được thơ các bậc tiền bối như cụ Rượu thì e rằng trời sập. Suy cho cùng thì các cụ nhà mình cũng tài thật, ít nhất là mặt dịch thuật.
    "Đến tan cả đất trời
    Anh mới thôi dào dạt
    Cũng có khi ào ạt
    Như nghiền nát bờ em "
    Quả là Tsunami ?
    Một cụ Liên xô khác viết thế lày:
    "Giữa đài nguyên dù xa cách mênh mông
    Dù cái chết có gần anh mấy bước
    Dù trước mặt là cánh đồng băng tuyết
    Trên đường đi anh sẽ đến cùng em"
    Câu này nghe 1 cụ dịch cứ sáo sáo thế nào ấy.
    Tôi thì vẫn thích những câu hát giản dị như thế này:
    Em đi giữa biển vàng
    Nghe mênh mang đồng lúa hát
    (by NS Bùi Đình Thảo???)
    Được sửa chữa bởi - cattora vào 14/05/2002 08:30
  7. Alcatel2001

    Alcatel2001 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/12/2001
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    Tư duy là do thời cuộc. Cái thời mới bắt đầu phong trào Âu hoá (westernisation) thì cái kiểu tư duy cá nhân chủ nghĩa đó ko thiếu gì. Ảnh hưởng thôi, chứ ko hẳn là đạo văn bác ạ. Tôi thấy ông Rượu chè này văn nó tây tây là vì cái cách dùng từ và lối diễn đạt cơ:
    Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh (???)
    (Đây mùa thu tới)
    Hề hề, chứ nếu thế đã quy kết là đạo văn thì chả hoá các bô lão nhà mình từ xưa đến nay đạo văn đạo ý hết a? (trước Thơ mới: đạo ý và phong cách thơ Đường, sau Thơ mới: thôi, chả dám nói, tù rũ xương mất )
    Những gì đã qua đã qua
    Thì không bao giờ trở lại
    Những gì đã dừng ở lại
    Thì chẳng bao giờ qua đi
  8. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Bác lày! Tôi có nói thẳng ông Rượu đạo văn đâu, tôi nghe 1 bác trên Net nói 1 số vị đạo ý thôi. Suy cho cùng thì ý tưởng mới là quan trọng, còn thể hiện nó ra làm sao thì đấy là việc của ông Thờ- ơ- Thơ -nặng Thợ. Trước đây, trong bài post của bác về thơ dịch hẳn đã bàn kỹ. Rite?
  9. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Nào thì chấm hết với bác Diệu
    Là thi sĩ nghĩa là ru với gió
    Mơ theo trăng và tơ tưởng cùng mây
    ****************************************
    Thơ xưa yêu cảnh thiên nhiên đẹp
    Mây gió trăng hoa tuyết núi sông
    Nay ở trong thơ nên có thép
    Nhà thơ cũng phải biết xung phong
    (Hồ Chí Minh)
    Hồng như màu của bình minh
    Đỏ như màu máu của mình tim ơi
    ( Màu cờ tôi yêu ??- by Phạm Tuyên ??, thơ ???)
  10. cattora

    cattora Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    "Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé
    Đêm thở sao lùa nước Hạ Long"
    (Huy Cận)
    "Ôi con sóng nhớ bờ
    Ngày đêm không ngủ được
    Lòng em nhớ đến anh
    Cả trong mơ còn thức"
    (Xuân Quỳnh)
    Dịu dàng, tinh tế, đằm thắm như thế, ai mà chẳng yêu, đâu cứ phải gào thét, giãy giụa như thế này
    Em muốn ôm cả đất
    Em muốn ôm cả trời
    Mà sao không ôm nổi
    Trái tim một con người
    (Lam Luyến)
    Cô Thanh Lam mà gào bài này thì khủng khiếp!
    Tình yêu khúc hát mê say
    Dễ đâu đạt được khúc này hỡi ai
    ( by ??, Tố Hữu dịch)

Chia sẻ trang này