1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Những Chàng Trai Quanh Ta

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi khongthe, 14/01/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. busicare

    busicare Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    Trong cái topic này nể nhất em KHONGTHE... chỉ một câu nói "hiền lành" cũng đáng để làm anh Minh xin lỗi rối rít ngay. Sau đó quý em chuột béo...đủ "bản lĩnh" để "bật" anh Minh. Thôi thì em cứ cho là anh chơi trò tung hứng ngôn ngữ một chút... ít ra... "nữ anh hùng" mới lộ mặt thế này chứ...em nhỉ
    Dăm ba câu từ chót lưỡi đầu môi... ai lại đi chấp nhặt... đúng không em...
    Cũng gọi là để phân biệt được ai là ""đức cao vọng trọng" ai là "trẻ choai" .....(thôi thì anh cứ tự nhận mình trẻ choai cho nó lành)
  2. busicare

    busicare Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    Hì, chú nói chính hợp lòng anh... cách đây vài năm (khi anh chưa bị buộc lại ). Uẩn ức hồi đấy của anh là giận vì thời nay không làm được như cậu Lân (cậu Lân trong Đêm Hội Long Trì)....
    Đùa tí, chứ thực ra anh khoái tung hứng ngôn ngữ ở trên lằn ranh giới hạn... chú thông cảm...
  3. busicare

    busicare Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    Thực ra... phụ nữ và cánh đàn ông chúng mình cũng ... chả khác nhau mấy đâu chú j, chẳng qua chỉ khác nhau dăm điểm lồi lõm mà thôi... và khác nhau thêm cái "uy lực" thiên phú của họ đối với cánh mình... Chú thấy đấy... em KHONGTHE và em KAREN có đánh mắng anh túi bụi, anh cũng có dám cãi giả đâu....chỉ dám tay che đầu...miệng thì xin lỗi rối rít... có đau thì cũng chỉ dám gạt nước mắt rồi tìm bông băng thuốc đỏ tự băng bó cho lòng mình....
    Phụ nữ như những bông hoa... người thì lộng lẫy như hoa hồng, người mong manh như hoa ****, người to như hoa hướng dương, người nhỏ như hoa thạch thảo, người......như hoa...liễu....đàn ông chúng mình có quyền và nghĩa vụ phải chăm sóc, nâng niu, vun xới...bón phân cho họ...tự khắc trong quá trình đó, mình sẽ tìm được cho mình một bông hoa của lòng mình thôi.
    Chứ đừng vì một thiểu số những phụ nữ "toan tính, tiểu xảo" mà chú lại mặc cảm trước một vườn hoa....
  4. Cocolee055

    Cocolee055 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Ai chả có lúc thế này thế khác.
    Với người này minh thế này với người kia mình thế khác.
    Tốt hay xấu đều do suy nghĩ của từng người mà.
    Hay thôi, mình chuyển sang chủ đề : "đàn ông, đằng sau lớp vải"
    Mình nghĩ sẽ hấp dẫn hơn nhiều nữa đấy
    wellcome cocolee blog ------>http://360.yahoo.com/my_profile-jjguZwg8cqihrflkLyxDdg02YUPfr4UgE2o-;_ylt=AgJ9pIhXrC3VE6QSw1J0n9CkAOJ3?cq=1

  5. be_reu

    be_reu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Hahhaa..........
    cuối cùng mình cũng spam dược 1 bài
  6. MINK_ngeo

    MINK_ngeo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/08/2006
    Bài viết:
    1.973
    Đã được thích:
    0
    cứ dùng cái tít của bác xuân tóc đỏ "TÔI YÊU PHỤ NỮ" cho dễ sống bác gì gì đó ạ .bàn luận nhiều rồi cũng đi thôi
    đừng có mà dại .ho ho
  7. khongthe

    khongthe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    4.417
    Đã được thích:
    0
    Anh chàng 47 tuổi!
    Xét về vai vế trong công việc, anh í là người làm công ăn lương. Nhưng cái cách anh ấy làm việc, và ngoại hình anh ấy toát ra, khiến chẳng ai nghĩ đó không phải là xếp.
    Lần đầu tiên gặp, cho tới tận bi giờ, anh ấy vẫn luôn lôi cuốn và thu hút người đối diện, bởi mái tóc gọn gàng, không bóng lộn như xài keo vuốt, nhưng cũng ko bao giờ bờm xờm loè xoè. Đôi mắt sáng, tươi vui. Gương mặt vừa đẹp, nước da vừa đủ hồng một cách sang trọng quyền thế, nhưng cũng không quá bợt bạt công tử. Hàm răng trắng bóc, nụ cười tươi và giòn. Dáng người dong dỏng cao, ngày nào cũng chăm chỉ đi tập thể hình. Dù đã 47 tuổi, nhưng chẳng ai nghĩ anh gần tiến tới cái tàu 6 ván, nhờ ở phong thái và cách phục trang. ANh đóng bộ trong vest trông xấu tệ, nên thường ngày anh chỉ xài quần vải cứng như kaki, giày thể thao sạch sẽ. Trời nắng thì áo sơ mi thả buông, hoặc áo pull khoẻ khoắn. Mùa đông khoác thêm áo ấm màu lông chuột hoặc áo thể thao xanh. Mình rất thích cách phối màu trang phục của anh: Một màu vừa đủ trầm, vừa đủ ấm, không già cỗi đanh cứng, mà tao nhã thanh thoát.
    Cách anh làm viêc, cách anh ứng xử mới là điều đáng nói. Anh chưa bao giờ sai hẹn về công việc. Chưa bao giờ phải phàn nàn trách cứ. Anh làm người khác phải tôn trọng. Hẹn giờ, chẳng bao giờ sai lấy nửa phút. Anh xử lý tình huống đâu ra đấy, hợp tình hợp lý, cao thương và đẳng cấp.
    Lần đầu tiên gặp anh, mình cứ ngờ ngợ. Chẳng biết gọi anh hay là chú. Phong thái chững chạc, lời ăn tiếng nói... rõ là bậc cha chú. Nhưng gương mặt quá trẻ và mái tóc quá xanh, thì chẳng hơn mình là mấy tuổi.
    Đấy là công việc, ngoài giờ làm, anh như trẻ con, suốt ngày í ới mình kể bao chuyện tào lao. Những câu chuyện không đầu không cuối vô hại của anh khiến mình thấy vui vui. Đặc biệt, anh có tính sợ vợ. Hồi đầu, mình cứ không hiểu vì sao cứ gần đến 12h trưa là anh nhấc nhổm ba chân bốn cẳng chạy về nhà. Sau này mới biết: Về để ăn cơm với vợ, không thì vợ dỗi.
    Tóm lại đó là con người khá hoàn hảo trong con mắt mình. Làm việc cùng anh ấy mình cảm thấy rất thoải mái và tin tưởng. Nhưng dạo này mình bắt đầu thấy tài năng anh ấy cũng chỉ dừng lại ở một mức hạn chế. Chẹp chẹp! Mình lại mắc bệnh cầu toàn rồi
    Cũng may, là một người hoàn hảo và đẹp đẽ, nhưng lòng mình ko gợi một cảm xúc mơ mộng. Nếu không, chắc giờ này đã không thể hợp tác được trong công việc. Nhưng sau này, nếu có gặp chàng trai trẻ nào oai phong lãng tử như anh ấy, chắc mình khó mà cầm lòng được. hè hè!
  8. khongthe

    khongthe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    4.417
    Đã được thích:
    0
    Có người nói: E không công bằng khi không thích những chàng trai bất tài....
    Tự trên trời rơi xuống... một kẻ mà e gọi bằng anh.
    Xin miễn bàn tới cái tài thao lược đấu đá ngoài đời. Hãy xem....
    Chiếc máy tính đặt trên 1 cái bàn, được xếp sang một bên. Sau đó, cái bàn này lại được chuyển sang một góc khác, kéo theo cái ổ cắm điện. Chiếc ổ cắm này, vì thế mà vướng víu không cắm lên được chỗ mà nó thường cắm (ổ cắm chính), vì vướng ngay lối ra vào cửa. Nó được cắm ở một ổ cắm khác. Trên ổ cắm chính có một cái công tắc, dùng để ngắt mở dòng điện chạy đến ổ cắm mới và bóng đèn ( ổ cắm mới và đèn mắc nối tiếp). Vậy là, cứ tiện tay tắt công tắc ở ổ cắm chính để tắt đèn, là tắt luôn cả máy tính. Mấy lần như vậy, hiện cái máy tính đang chạy cà giật cà giật. Còn e thì rất cà rốt về máy tính. Nhưng vẫn quyết tâm để vậy xem đến bao giờ thì cái đường dây được sửa? Hic! Chẳng nhẽ có đàn ông trong nhà, e lại phải đi chạy dây? Chắc e phải giả vờ bị điện giật cà giựt cà giựt mặt xanh tàu lá chơi cho người ta giác ngộ vai trò phái mạnh trong nhà? Hihi! Ý tưởng hay đấy!
    Lại nữa, tầng 2, là tầng có máy tính của em. Lại được chuyển bàn, một đám dây rợ nối đến cái bàn của em, gồm có dây mạng, dây điện, 2 cái dây điện thoại, và một vốc dây linh tinh khác... rối một cục ngay giữa phòng. Cháu bé 1,5 tuổi chạy ngang vồ ếch suốt ngày. Vậy mà đã gần 3 tuần trôi qua. E vẫn đợi vai trò phái mạnh được thể hiện bằng một hành động đi dây rất đơn giản chỉ mất chưa đầy 5 phút
    Cánh cửa nhôm bị long một con ốc, và thường kêu cót két khi đóng mở. E thường thức khuya, đi ra đi vào, mở cánh cửa là khuấy cả nhà dậy. Ông anh thường nhăn nhó. Vậy mà, đã 3 tháng trôi qua nó vẫn thế, càng ngày càng kêu to hơn, như mụ hàng cá già mồm. Hic! Chỉ cần một cái tua vít, và một chút dầu bẩn. Vậy mà người ta vẫn chấp nhận mất ngủ....
    Chiếc TV nghe nói xịn lắm, mới mua gần chục triệu thì phải. Nhưng 2 tháng trôi qua, nó vẫn ruồi muỗi bay đầy trên màn hình, mà người ta xem là chính, e chẳng bao giờ bén mảng tới trước cái màn hình. Chỉ bởi vì.... mỗi lần coi em thấy lộn ruột. Chấp nhận coi trong mù mịt, chứ ko chịu kéo dây ăng ten.
    Hic! Thôi thì... e đành mang tiếng là người thiếu rộng lượng và công bằng. E chẳng thể hình dung nổi, nếu chẳng may sau này số e bạc mệnh, vớ phải ông chồng chẳng ra gì kiểu như trên, chắc e cũng đành nhắm mắt đưa chân đi tìm bóng hình khác. Sống với người bất tài kiểu đó, ko sớm thì muộn, em hoả bốc từng cơn.
    Mấy hôm nay e bị stress nặng, cáu kỉnh xấu tính suốt ngày. Các bác cho em lên đây hạ hoả tí.
  9. demanna

    demanna Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    8.698
    Đã được thích:
    0
    Toàn việc mình thích làm mà chả gặp
  10. khongthe

    khongthe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    4.417
    Đã được thích:
    0
    Sống ko YÊU cho gái nó.... THÈM

Chia sẻ trang này